Thực Cốt Sủng Ái: Boss Quá Hung Mãnh
Chương 75: Két bảo hiểm

Thực Cốt Sủng Ái: Boss Quá Hung Mãnh

Chương 75: Két bảo hiểm

Editor: Thanh Tâm 

“ Kiều Vũ Vi, cô không được đi! " Nhạc Tuyết Vi bắt lấy Kiều Vũ Vi không thả, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm cô ta, phẫn hận, “ Nói rõ ràng đi!"

“ Hừ! " kiều Vũ Vi phát ra một tiếng cười lạnh khinh thường, “ tôi cũng không biết, tôi tại sao phải nói rõ với cô, bất quá, nói cho cô cũng không sao. Một nam nhân giống như Hàn Thừa Nghị, là nữ nhân ai cũng sẽ thích, tôi muốn nói gì, chắc cô đã hiểu? "

“ Nếu đã như vậy, Cô sẽ không muốn sẽ cùng nam nhân khác lui tới! cô làm như vậy đối diện thế nào với Hàn Thừa Nghị? " Nhạc Tuyết Vinhướn mi, thần sắc hết sức nóng nảy. 

Kiều Vũ Vi sợ run, ánh mắt chợt lóe lên, chột dạ lại cố làm ra vẻ cường ngạnh nói: “ Mắc mớ gì tới cô? cô có ý gì, còn quản tôi sao? cô chẳng lẽ thật sự coi tôi là chị của cô sao? thật là buồn cười. "

Nhạc Tuyết Vihít sâu một cái, đối phó với người như Kiều Vũ, không thể không dùng ngoan chiêu. 

“ Kiều Vũ Vi, tôi cảnh cáo cô,nếu cô cùng anh ta tiếp tục dây dưa không rõ, tôi nhất định sẽ đem chuyện này nói cho Hàn Thừa Nghị! đến lúc đó, xem ‘ mộng nhà giàu ’ của cô vỡ nát như thế nào! " Nhạc Tuyết Vikhông có cách nào, chỉ có thể áp dụng cảnh cáo. 

Kiều Vũ Vi đầu tiên là sửng sốt, chút hơi lộ ra chút vẻ kinh hoảng, nhưng ngay sau đó lại cười cười: “ Cô nói cho Hàn Thừa Nghị? Cô gặp được anh ấy sao? cô cho rằng,tổng tài của tập đoàn d•s là ai? muốn gặp là có thể gặp sao? tố cáo? hảo, cô mặc dù đi ……"

“ tôi là thư kí riêng của Hàn Thừa Nghị! " Nhạc Tuyết Vikhẽ quát cắt đứt Kiều Vũ Vi, Kiều Vũ Vi thật đúng là loại điền hình của việc chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! 

“……" Kiều Vũ Vi thật lâu cũng không biết nói gì, chỉ nhìn Nhạc Tuyết Vi, một bộ dáng không dám tin. 

Nhạc Tuyết Vinhìn Kiều Vũ Vi ngây người như phỗng, cảnh cáo cô ta: “ đừng qua lại với tên đàn ông kia, nếu không, tôi thật sẽ nói cho anh ta biết! cô biết đấy, tôi luôn luôn không thích cô, như vậy khuyên cô, đã là tận nghĩa rồi, cô tự lo cho bản thân đi! "

Nói xong, xoay người trở về phòng, một đêm không ngủ, cô bây giờ tốt hơn là nên đi ngủ. 

Mà Kiều Vũ Vi sửng sờ tại chỗ, cảm giác được nguy cơ tứ phía, đối với đứa em gái khác mẹ Nhạc Tuyết Vinày, hận ý ngày càng tăng! 

Hàn Thừa Nghị nói hay lắm, chỉ là bằng hữu, lần này, là thật nói hay lắm. 

Hàn Thừa Nghị đã phân phó Nghê Tuấn bắt đầu xem xét tuyển chọn người cho vị trí thư kí riêng, mà Nhạc Tuyết Vi sau khi chọn được người thay thế, sẽ rời khỏi phòng tổng tài, trở lại với bộ phận thiết kế. Nghe được tin tức này Hàn Thiên Lỗi lập tức chạy đến trước mặt Tam thúc của mình.

“ Tam thúc, chờ tìm được người thay thế Tuyết Vi, đem cô ấy cho cháu đi? " Hàn Thiên Lỗi thẳng thắn, cũng không có dị tâm. 

Hàn Thừa Nghị mày rậm nhíu lại, có chút không vui: “ Cái gì gọi là đem cô ấy cho cháu? "

Hàn Thiên Lỗi cười hì hì không có nhận ra được cái gì không đúng, nói tiếp: “ hắc hắc, cháu bây giờ không phải là phụ trách kế hoạch ‘ ẩn hồ ’ sao? cần nhân thủ giúp một tay. "

  

Nói đến ‘ ẩn hồ ’, Hàn Thừa Nghị lạnh lùng trên mặt của có vài tia vui mừng, hướng cháu mình tán thưởng gật đầu một cái: “ ta còn chưa có khen cháu, ‘ ẩn hồ ’ này làm không tệ, nghe trưởng bộ phận thiết kế nói cháu đoạt giải nhất, ta còn không tin. Cháu trưởng thành, bản lãnh, làm rất tốt! "

“ Cám ơn Tam thúc. "

“ bất quá. " Hàn Thừa Nghị môi mỏng mím lại, chuyển chủ đề, “ cháu muốn Tuyết Vi giúp cháu cái gì? Cô ấy đại học còn chưa có tốt nghiệp, để cho cô ấy làm một chút chuyện vặt, quản lí văn kiện chương trình trong ngày còn tạm được, thiết kế công trình …… có phải hay không quá khó đi? "

Hàn Thiên Lỗi xin lỗi gãi gãi đầu, quyết định nói thật. 

“ Thật ra thì, Tam thúc, có chuyện cháu không dám nói cho thúc biết ……"

“ ừ? " Hàn Thừa Nghị nhướn mi, hở nửa mí mắt, “ chuyện gì, nói đi! "

“ Chính là, chính là …… thật ra thì lần này thiết kế của cháu có thể chọn trúng, cũng không phải là thực lực của cháu, cái bản vẽ này là Tuyết Vi vẽ ……" Hàn Thiên Lỗivừa nói, vừa cẩn thận quan sát Hàn Thừa Nghị, chỉ sợ anh mất hứng mình liền mất mạng. 

Vậy mà, Hàn Thừa Nghị phản ứng, so với anh dự trù bình tĩnh rất nhiều.

Bản vẽ là tiểu Tuyết vẽ? để bảo đảm ‘ ẩn hồ ’ không hề xảy ra vấn đề, thiết kế cuối cùng anh đã nhìn rất kỹ, thiết kế rất hoàn mỹ, không chỉ có toàn bộ thiết kế đại khí, hơn nữa chi tiết chỗ nào cũng suy tính vô cùng chu đáo. lúc ấy anh nghe nói là tác phẩm của cháu mình, cũng rất lấy làm kinh hãi, thiết kế thủ pháp quá lão luyện, kín đáo đủ đường. 

Bây giờ cư nhiên biết được, trên thực tế tác giả là tiểu Tuyết! Hàn Thừa Nghị trong lòng rung động cảm thấy có chút không thể tưởng tượng. Một cô gái còn chưa tốt nghiệp đại học, lại có tài hoa như thế! 

“ Tam thúc, Tam thúc? thúc không giận cháu sao? "

Hàn Thừa Nghị không có nổi giận, Hàn Thiên Lỗi cũng có chút không được tự nhiên. 

Hàn Thừa Nghị nhìn một chút cháu, lắc đầu cười khẽ: “ ta vốn là không có trông cậy vào cháu có thể thiết kế ra cái gì, chỉ cần cháu an an ổn ổn học tập làm việc,làm người, Tam thúc sẽ không nổi giận với cháu, Thiên Lỗi,cháu phải nhớ kỹ, ta không phải là muốn cháu thành nhân tài. Mục tiêu của cháu, là trở thành một quản lý ưu tú, Hàn gia tương lai là phải dựa vào người thừa kế là cháu, cháu phải tranh khẩu khí, vì người cha đã qua đời,anh trai của ta, biết không? "

Nói đến phía sau, thay đổi trầm trọng. 

Hàn Thiên Lỗi hít mũi một cái, gật đầu một cái: “Tam thúc, cháu sẽ làm thật tốt. "

ngay sau đó, Hàn Thiên Lỗi lại nhíu mày một cái, bất mãn nói đến: “ Tam thúc, thúc đừng nói Hàn gia muốn để cháu thừa kế, không phải là còn thúc nữa sao? Thúc phải mau cưới tam thẩm, sinh bảy,tám hài tử, cũng tốt, để cho Hàn gia hương khói thịnh vượng một chút. "

“ thích! tiểu tử thối, còn quản ta sao? " Hàn Thừa Nghị giả bộ tức giận, “ được rồi, không có việc gì thì đừng lãng phí thời gian ở đây, đi bận rộn đi! "

“ là. " Hàn Thiên Lỗi xem một chút Nhạc Tuyết Vi đang bận rộn bên chiếc bàn nhỏ ngoài kia, lần nữa nhìn về phía Hàn Thừa Nghị, “Tam thúc, cháu đã nói với thúc chuyện kia, chuyện của Tuyết Vi ……"

Hàn Thừa Nghị híp mi, liếc mắt nhìn Nhạc Tuyết Vi, hàm hồ không rõ đáp: “ được rồi, đến lúc đó lại nói, cô ấy bây giờ không phải là còn không đi được sao? "

“ vậy được, vậy cháu cám ơn trước! "

Hàn Thiên Lỗi tự làm chủ, thay Hàn Thừa Nghị đáp ứng, vui vẻ ra khỏi phòng làm việc, trước khi đi qua Nhạc Tuyết Vi đang ngồi trước bàn làm việc, nghiêng đầu cười cười, Nhạc Tuyết Vi biết anh nói xong rồi phải đi, cũng ngẩng đầu lên cười cười, khẩu hình nói: “ cố gắng lên "Hàn Thiên Lỗi yên lặng gật đầu một cái, cảm thấy Nhạc Tuyết Vi nói hai chữ, so với mấy ngày nay nhận được tất cả chúc phúc cùng khích lệ cũng phải làm cho tinh thần anh gấp trăm lần! 

Lúc xế chiều, Nhạc Tuyết Vi được Hàn Thừa Nghị tự mình đưa cho cô một hộp gỗ tử đàn. 

“ cái này? " Nhạc Tuyết Vi nhận lấy cái hộp, rất là nghi ngờ. Hộp gỗ tử đàn, so với giấy a4 hơi lớn một ít, chế luyện rất tinh xảo, toàn thân cổ kính, tản ra một nhàn nhạt mùi thơm, thoạt nhìn giống như là món đồ cổ. “ đây là cái gì? "

Hàn Thừa Nghị cúi mắt nhìn cái hộp kia, thần sắc rất là ngưng trọng. 

“ Em có thể mở ra xem một chút. "

Nhạc Tuyết Vi theo lời mở cái hộp, trong tầm mắt lập tức một mảnh kim quang, thì ra là bên trong để một cái khóa bình an. Chế tạo bằng vàng, luyện chế tinh tế, lớn bằng nắm tay đàn ông! khó trách cầm ở trên tay nặng như vậy. 

“ tổng tài? " Nhạc Tuyết Vi vẫn không hiểu, cái này có ý gì? 

Hàn Thừa Nghị từ trong hộp lấy ra khóa bình an hoàng kim, cầm ở trên tay, nhìn kỹ, thật thấp nói: “ lập tức sẽ đến ngày giỗ của anh trai tôi, hàng năm lúc này, vô luận tôi ở nơi nào, cũng nhất định sẽ trở lại thành phố T. Anh ấy là ở thành phố T bị người giết chết! sau khi chết, ngay cả thi thể cũng không tìm được ……"

Nói tới chỗ này, Hàn Thừa Nghị dừng một chút, giọng có chút nghẹn lại 

Nhạc Tuyết Vi lại giật mình, cô cho tới bây giờ chưa nghe nói qua những thứ này. Cô chỉ nghe nói qua phong quang vô hạn của tập đoàn thần thoại của Hàn gia, có năng lực trác tuyệt, trải qua nhiều thế hệ Hàn gia, thế hệ này gia chủ là Hàn Thừa Nghị! lại không nghĩ rằng ……

Thì ra là sau phong quang vô hạn, Hàn Thừa Nghị cũng có chuyện nhà chua xót như vậy. 

Bị người giết chết? chết không toàn thây? Nhạc Tuyết Vi bỗng dưng bưng kín ngực, cảm thấy nơi đó một trận rút ra đau, không phải vì mình, là vì Hàn Thừa Nghị. Cô lẳng lặng chờ, chờ Hàn Thừa Nghị tiếp tục nói. 

Nhưng Hàn Thừa Nghị lại chỉ mở đầu, không có ý tứ tiếp tục nói, trên mặt mới vừa rồi kia, tựa hồ cũng là ảo giác của Nhạc Tuyết Vi. 

Hàn Thừa Nghị đem khóa bình an bỏ vào trong hộp gỗ tử đàn, đậy nắp, dặn dò Nhạc Tuyết Vi: “ đem vật này cất đi. Còn có, kế tiếp, công việc chủ yếu của em, chính là làm xong ngày giỗ của anh trai tôi, Nghê Tuấn sẽ nói cho em biết cần làm gì, anh ta sẽ đem phương thứ liên lạc với lão hòa thượng ở ngôi chùa đó giao hết choem. "

“ oh, hảo. " Nhạc Tuyết Vi cẩn thận đem hộp gỗ tử đàn ôm vào trong ngực, đây là vật của anh trai Hàn Thừa Nghị, không cần Hàn Thừa Nghị dặn dò, cô cũng sẽ bảo vệ tốt. 

“ còn có …… những ngày sau, em có thể sẽ tương đối bận rộn, đến lúc đó, vào trong miếu, em phải đi cùng tôi, có vấn đề gì không? " Hàn Thừa Nghị như vậy khách khí hỏi thăm Nhạc Tuyết Vi, khách khí như thế có chút không giống với chính mình. 

Nhạc Tuyết Vi không chút suy nghĩ liền gật đầu đồng ý, “ không có vấn đề. "

Cô tại sao có thể có vấn đề? là ngày giỗ của anh trai Hàn Thừa Nghị, ngày bi thương như thế, chỉ cần anhcần, cô ngay cả có chuyện to bằng trời cũng đều muốn bỏ để bồi ở bên cạnh anh! mới vừa lời của anhmặc dù không có nói hết, nhưng là Nhạc Tuyết Vi biết, đó nhất định là thời kì cực kỳ bi thảm mà ưu thương đã qua của anh, hơn nữa, chỉ sợ xa xa không chỉ như vậy mà thôi ……

Nhạc Tuyết Vi ôm hộp gỗ tử đàn vào phòng làm việc tổng tài, mở ra két bảo hiểm của Hàn Thừa Nghị, đem cái hộp bỏ vào. Đang ở bỏ vào một khắc kia, đột nhiên liếc về một góc két bả hiểm trong góc để một cái hộp gấm nho nhỏ. 

Làm thư kí của Hàn Thừa Nghị, cô không phải là lần đầu tiên tiếp xúc với két bảo hiểm, bất quá, đối với cái hộp gấm nhỏ này lại không cái gì ấn tượng. 

Lòng hiếu kỳ thúc giục, Nhạc Tuyết Vi cầm hộp gấm kia lên, đặt ở lòng bàn tay, từ từ mở ra, bên trong lại là một cái bảng tên cài ngực! Nhạc Tuyết Vi cầm lên tinh tế nhìn, cái này hiển nhiên niên đại rất xưa, ngoài mặt thô ráp, Nhạc Tuyết Vi sờ qua, phân biệt chữ khắc bên trên, sắc mặt chợt trở nên tái nhợt ……

Năm bốn ban a,Kiều Vũ Vi! 

Nhạc Tuyết Vi ngã xuống đất, Hàn Thừa Nghị thật là thích Kiều Vũ Vi mười năm! Năm bốn ban a Kiều Vũ Vi …… mới chỉ có 11 tuổi! đến năm nay, suốt mười năm! Anh thậm chí còn giữ bảng tên cài ngực của Kiều Vũ Vi mười năm trước! 

Nên chết tâm, chết tâm đi! không phải là cô, cuối cùng cũng không phải là cô……
Tác giả : Diệp Vi Thư
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại