Thực Cốt Sủng Ái: Boss Quá Hung Mãnh
Chương 65: Váy Khảm kim cương
Editor: Thanh Tâm
Chương trình của tập đoàn ‘ ẩn hồ ’, đã trải qua một lần suy sụp qua sự kiện ấy, một lần nữa lại được khởi công, hôm nay là ngày cử hành nghi thức đặt móng.
Nhạc Tuyết Vi vốn dĩ lấy lí do “thân thể không tốt không cách nào tham gia", cự tuyệt tham dự hoạt động lần này, lại bị Hàn Thừa Nghị một câu bác bỏ, “Được thôi, muốn nghỉ ngơi cũng có thể, coi như em bỏ bê công việc, khấu trừ mười ngày tiền lương!"
Dựa vào, một tháng chỉ có ba mươi ngày!
Nhạc Tuyết Vi một bên nguyền rủa “Kẻ độc ác giàu có", mặt xám mày tro đi theo sau lung Hàn Thừa Nghị tham dự hoạt động lần này. Ngày khởi công đặt móng, là tương đương với bận rộn. Hàn Thừa Nghị cũng yêu cầu Nhạc Tuyết Vi chuẩn bị hết thảy.
Không biết có phải hay không do tâm lý tác dụng, anh có cảm giác, Nhạc Tuyết Vi làm việc, so với Hách Tích Âm trước kia tốt hơn.
Bận rộn cả ngày, đến 6 giờ chiều, mới xem như sắp kết thúc, phần còn lại chính là cử hành tiệc tối. Cái này…… Nhạc Tuyết Vi thật không có biện pháp tham gia.
“Chủ tịch……"
Cô đặt hai tay phía trước, gục xuống đầu, rầm rì nói, “Mọi việc nên làm đều đã làm xong rồi, còn tiệc tối, chính là đơn giản ăn ăn uống uống, ngài xem, cũng không có việc của tôi, tôi có thể xin nghỉ được không?"
Hàn Thừa Nghị nhấp một ngụm Whisky, cảm giác cay tê khiến anh cảm thấy mệt mỏi tiêu tán không ít.
“Không được." Không có một tia do dự, căn bản là không thương lượng.
“Chủ tịch!" Nhạc Tuyết Vi cấp bách, vội la lên, “Ngài không đồng ý cũng không được! Tôi không mang quần áo, lễ phục của tôi bị vị hôn thê tôn quý của ngài đoạt đi, tôi đâu thể ăn mặc như thế này tham dự được?" Nói xong, chỉ chỉ trên người cô mặc một bộ đồ công sở chuyên nghiệp.
“Có chuyện gì đâu? Không phải rất đẹp sao?" Hàn Thừa Nghị khóe miệng gợi lên, ẩn ẩn mỉm cười, “Tôi cảm thấy, em cho dù mặc cái gì cũng đều xinh đẹp nhất."
“Hừ hừ……" Nhạc Tuyết Vi cười gượng hai tiếng, “Điều này hẳn là không thể được rồi, ở trong mắt ngài, xinh đẹp nhất chính là vị hôn thê của ngài."
Cô lần nữa nhắc tới Kiều Vũ Vi, khẩu khí liền không kìm được. Hàn Thừa Nghị nghe cô nhắc tới Kiều Vũ Vi, sắc mặt cũng có chút mất tự nhiên. Anh đương nhiên biết, có Kiều Vũ Vi, còn hoà thuận vui vẻ cùng Tuyết Vi dây dưa không thôi là không đúng, nhưng là, cho dù biết điều này sẽ cô phụ Kiều Vũ Vi, là tội ác, anh vẫn không có cách nào khống chế chính mình không làm như vậy.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, khát vọng một người đến vậy.
“Tóm lại, tôi nói em bắt buộc phải tham gia, nhất định phải tham gia."
Không muốn tiếp tục đề tài khó chịu, Hàn Thừa Nghị cường ngạnh lôi kéo Nhạc Tuyết Vi ra phòng nghỉ.
“Đi chỗ nào chứ! Ngài đừng lôi kéo tôi, tôi thật đi không được! Sẽ khiến ngài mất mặt." Nhạc Tuyết Vi dựa vào điểm hiểm yếu nhất chống lại.
Hàn Thừa Nghị không dao động, lôi kéo cô vào thang máy, xuống gara dưới hầm. Xe xuất phát, hướng đến địa điểm tổ chức tiệc tối, khách sạn thành phố T Agoda.
Nhạc Tuyết Vi vạn phần nghi hoặc, không phải chứ? Thật sự muốn côăn mặc như thế này tham dự yến hội à? Thương hội lần này đều là thương nhân nổi tiếng, muốn cô thật sự như thế này đi, không phải ném mặt mũi Hàn Thừa Nghị, mà là ném mặt mũi chính mình đi!
“Ân hừ……" Nhạc Tuyết Vi cầu xin tha thứ, “Chủ tịch."
Hàn Thừa Nghị hơi hơi mỉm cười: “Muốn tôi che miệng em lại sao?"
Không cần! Nhạc Tuyết Vi quyết đoán im lặng, lắc đầu.
Tới khách sạn Agoda, Hàn Thừa Nghị lôi kéo Nhạc Tuyết Vi thẳng một đường đến phòng tổng thống cố định của anh. Đứng ở nơi này, Nhạc Tuyết Vi không khỏi nhớ tới hai người náo loạn một đêm tình…… Gương mặt có chút nóng lên, anh mang cô tới nơi này làm cái gì?
“Đi tắm rửa."
Hàn Thừa Nghị kéo cà vạt, tùy ý chỉ chỉ, trầm giọng ra lệnh.
“Không!" Nhạc Tuyết Vi che ở ngực, cảnh giới nhìn hắn, “Tôi đã nói không cùng anh!"
“Biết, tôi không phải kẻ điếc." Hàn Thừa Nghị vô vị nhún nhún vai, chỉ chỉ trên giường hộp quà phóng đại, nói, “Nếu em sợ hãi như thế, tôi sẽ thuê một phòng khác, tôi tắm rửa ở phòng cách vách. Em tắm rửa xong, đem quần áo trên giường thay, tôi đi ra ngoài."
Nói xong, xoay người, thật sự kéo cửa đi ra ngoài.
Nhạc Tuyết Vi: “……"
Như thế nào đây? Tắm rửa, thay quần áo? Cái gì ý tứ đây? Cô tại sao nghe không hiểu?
Cô không có trực tiếp đi phòng tắm, mà là đi đến bên giường, mở ra hộp quà, lần này, Nhạc Tuyết Vi ngơ ngẩn, một kiện lễ phục hoa lệ an tĩnh nằm trong hộp, toàn thân màu lam phấn, thực thích hợp với độ tuổi của cô.
Lễ phục thiết kế độc đáo, kết hợp hai yếu tố phương Đông và phương Tây, mang khí thế cao quý ưu nhã, lại không mất đi cái lịch sự tao nhã tinh xảo, vừa thấy chính là thiết kế của danh nghệ. Nhạc Tuyết Vi sờ sờ, không biết là chất liệu gì, bóng loáng mềm mại giống như da người, không thể tưởng tượng nhất chính là, cổ áo, vòng eo đều khảm đầy đá quý!
“A!" Nhạc Tuyết Vi kinh ngạc che miệng nhẹ than một tiếng, cái lễ phục có bao nhiêu quý giá a! Nữ hài tử đều là thích váy áo xinh đẹp, cho dù là Nhạc Tuyết Vi cũng không ngoại lệ.
Anh giúp Kiều Vũ Vi lấy một kiện lễ phục của cô, cô cho rằng, cô đã thua, ở trong lòng anh, Kiều Vũ Vi vẫn là tương đối quan trọng, nhưng là hiện tại…… anh đưa cô thêm một kiện, Nhạc Tuyết Vi không hiểu thời trang, nhưng bộ lễ phục này thoạt nhìn còn đắt hơn so với đồ chanel vốn đã sang quý!
Nhạc Tuyết Vi nâng lễ phục lên, ôm vào trong lòng ngực, môi nhợt nhạt cười. Trận chiến này, ai thắng, còn chưa định được đâu! Kiều Vũ Vi, chờ đấy, mẹ con các người đắc ý không được lâu đâu!
Nhạc Tuyết Vi đổi lễ phục đi ra cửa phòng, không thấy được Hàn Thừa Nghị, nhưng lại thấy Hàn Thiên Lỗi một than âu phục giày da ôm cánh tay dựa vào trên vách tường, nhìn thấy cô, ra vẻ lưu manh nhìn cô thổi tiếng huýt sáo, “Hu…… Nha, không tồi! Cô bé lọ lem mặc váy công chúa vào, đúng là chuyện có thật nha."
“Muốn chết à, Hàn Thiên Lỗi, cậu cư nhiên dám chê cười tôi!"
Nhạc Tuyết Vi làm bộ giơ tay đi đánh Hàn Thiên Lỗi, Hàn Thiên Lỗi linh hoạt chợt lóe thân tránh thoát, ha ha cười nói: “Đừng lộn xộn a!cô hoạt động như vậy, thật không phù hợp với hình tượng công chúa!"
“Hừ!" Nhạc Tuyết Vi giả vờ sinh khí, xoay người không để ý tới anh.
Hàn Thiên Lỗi lại đi dỗ cô, “Thật sự tức giận sao? Đừng nóng giận, nói giỡn thôi!"
“Tôi cứ tức giận đấy." Nhạc Tuyết Vi một bên nói, một bên xoay đầu đối với Hàn Thiên Lỗi nhếch miệng cười.
Hàn Thiên Lỗi chú ý tới, trên cổ cô vẫn luôn mang vòng cổ đá quả nho mình tặng, tâm tình tức khắc trở nên thực nhẹ nhàng. Ở trước mặt Nhạc Tuyết Vi khom lưng chắp tay thi lễ, “Tuyết Vi công chúa, ngài đi thong thả, tiểu nhân đỡ ngài?"
“Ha hả." Nhạc Tuyết Vi nhấp miệng cười hết sức vui mừng, ngay sau đó hỏi, “Tam thúc cậu đâu? Anh ấy cùng tôi đi lên, còn không có ra sao?"
Hàn Thiên Lỗi lắc đầu: “Tam thúc là nam nhân, bộ kiện quần áo là được, đâu giống công chúa ngài, muốn tắm gội thay quần áo, rửa mặt chải đầu hoá trang……"
Nhạc Tuyết Vi trừng hắn, Hàn Thiên Lỗi lập tức thành thật: “Hắc hắc, tam thúc của tôi sớm đi xuống rồi, hôm nay tam thẩm tương lai cùng cha vợ, mẹ vợ tương lai đều tới, tam thúc còn không chạy nhanh tự mình nghênh đón, chú ấy coi tam thẩm như bảo bối……"
Nghe lời này, sắc mặt Nhạc Tuyết Vi dần dần trầm đi xuống. Anh đi rồi, cho cô một kiện váy áo hoa lệ áo, bản thân lại đi đón Kiều Vũ Vi!
“Tuyết Vi? Xảy ra chuyện gì sao?" Hàn Thiên Lỗi cảm giác được cô thất thần, nghĩ thầm cô rốt cuộc đã từng ở bên tam thúc, không nên ở trước mặt cô nhắc tới tam thẩm, thời gian vẫn chưa đủ cho cô chữa lành vết thương của quá khứ sao?
Nhạc Tuyết Vi miễn cưỡng cười cười, lắc đầu: “Không có việc gì, chúng ta đi xuống đi!"
Khách sạn Agoda, đại sảnh thương vụ yến hội.
Đèn thủy tinh treo cao cao ở trung tâm trần nhà, chiết xạ ra ánh sáng lưu li. Hành lang khổng lồ, chỉnh tề bày biện bàn ăn dài, mặt trên trải thuần một sắc tuyết trắng khăn trải bàn, bộ đồ ăn tỏa ra ngân quang, đồ ăn mê người được đem lên, từng trận hương thơm hấp dẫn.
Trên thảm, là các thương nhân nổi tiếng của thành phố T, thiên kim danh giá, trang phục lộng lẫy,, vừa di động, trên người tản mát ra hương thơm của các loại nước hoa.
Đây có thể nói là hào môn thịnh yến chân chính, Nhạc Tuyết Vi mới lạ nhìn hết thảy, tạm thời đem phiền não đều ném về phía sau.
Hàn Thiên Lỗi đoán được tâm tư của cô, khom lưng cúi đầu ghé vào bên tai cô thấp giọng nói: “Có phải hay không lần đầu tiên tham gia loại hoạt động này?"
“Ân!" Nhạc Tuyết Vi thành thành thật thật gật đầu, bộ dáng hồn nhiên khiến tim Hàn Thiên Lỗi đột nhiên nảy lên.
“ chốc lát theo sát tôi, người nhiều, tôi sợ cô đi lạc." Hàn Thiên Lỗi thử đem cánh tay duỗi ra trước mặt cô, Nhạc Tuyết Vi ngẩn người, nhìn nhìn khắp hội trường, những người khác đều là nữ kéo nam đi cùng nhau, thế là hiểu.
“Giống như vậy?" Nhạc Tuyết Vi giống như hài tử mới tập đi, bám trụ vào cánh tay của Hàn Thiên Lỗi.
“Ân, đúng rồi, thật thông minh, công chúa điện hạ."
“Ha hả……"
Hàn Thừa Nghị dẫn Kiều Vũ Vi, cùng vợ chồng Kiều Vạn Đông tiến vào hội trường, tức khắc, mấy người trở thành tiêu điểm của yến hội, mọi người sôi nổi tiến về phía Hàn Thừa Nghị chào hỏi. Hàn Thừa Nghị khách khí lễ phép ứng phó, ánh mắt lại xuyên thấu qua đám người dừng lại ở chỗ Nhạc Tuyết Vi cùng cháu trai Hàn Thiên Lỗi.
Là anh lo lắng chốc lát yến hội bắt đầu, sẽ không có thời gian chăm sóc Nhạc Tuyết Vi, mới bảo cháu trai đi cùng cô, chính là hiện tại, nhìn hai đứa nhỏ cười hì hì, nói chuyện với nhau thật vui,Hàn Thừa Nghị trong lòng không biết là tư vị gì, tóm lại, anh hối hận, đáng nhẽ nên bảo Nghê Tuấn tìm nữ hài tử đến đi cùng cô.
Bảo bối của anh, người khác chỉ nhìn một cái, đều khiến cả người anh không thoải mái?
Hàn Thừa Nghị một đường tiến lại gần, cuối cùng đến cạnh người Nhạc Tuyết Vi. Hàn Thừa Nghị nhíu mày nhìn Nhạc Tuyết Vi kéo cánh tay của cháu trai, tâm tình trượt xuống đến đáy cốc. Mà ở bên cạnh anh, giờ phút này chính là Kiều Vũ Vi cũng thấy Nhạc Tuyết Vi.
Nha đầu này như thế nào lại ở đây? Trên người cô ta mặc…… Kiều Vũ Vi khẽ nhếch cánh môi, trừng lớn hai mắt nhìn Nhạc Tuyết Vi, nha đầu này, thế nhưng mặc lễ phục mới nhất của nhà thiết kế vinh dự nhất của tuần lễ thời trang Paris!
Lễ phục chỉ có một kiện, cô ta lúc trước ở TV nhìn trúng, muốn Hàn Thừa Nghị mua cho cô ta, nhưng là, Hàn Thừa Nghị nói, lễ phục chỉ có một kiện, đã có người mua, nhà thiết kế kia cũng tỏ vẻ bộ quần áo này là tâm huyết của cô ấy, sẽ không làm thêm nữa, sẽ không chế tác cái thứ hai!
Hàn Thừa Nghị đều không mua được lễ phục, hiện tại cư nhiên mặc ở trên người Nhạc Tuyết Vi! Cô ta bất quá là danh tiếng không đáng một xu, nha đầu nghèo kiết xác, như thế nào sẽ mua được loại lễ phục này?
Nhạc Tuyết Vi ngạo nghễ đón ánh mắt của Kiều Vũ Vi, không chút nào lộ sự khiếp đảm, kiên nghị cùng quả cảm, làm cô hết sức mỹ lệ mê người. Bởi vì giờ phút này đại đa số người đều đi theo Hàn Thừa Nghị, thế là rất nhiều người tự nhiên chú ý tới Nhạc Tuyết Vi.
Đã có người khe khẽ nói nhỏ: “Vị xinh đẹp này, không biết là thiên kim nhà nào?"
Chương trình của tập đoàn ‘ ẩn hồ ’, đã trải qua một lần suy sụp qua sự kiện ấy, một lần nữa lại được khởi công, hôm nay là ngày cử hành nghi thức đặt móng.
Nhạc Tuyết Vi vốn dĩ lấy lí do “thân thể không tốt không cách nào tham gia", cự tuyệt tham dự hoạt động lần này, lại bị Hàn Thừa Nghị một câu bác bỏ, “Được thôi, muốn nghỉ ngơi cũng có thể, coi như em bỏ bê công việc, khấu trừ mười ngày tiền lương!"
Dựa vào, một tháng chỉ có ba mươi ngày!
Nhạc Tuyết Vi một bên nguyền rủa “Kẻ độc ác giàu có", mặt xám mày tro đi theo sau lung Hàn Thừa Nghị tham dự hoạt động lần này. Ngày khởi công đặt móng, là tương đương với bận rộn. Hàn Thừa Nghị cũng yêu cầu Nhạc Tuyết Vi chuẩn bị hết thảy.
Không biết có phải hay không do tâm lý tác dụng, anh có cảm giác, Nhạc Tuyết Vi làm việc, so với Hách Tích Âm trước kia tốt hơn.
Bận rộn cả ngày, đến 6 giờ chiều, mới xem như sắp kết thúc, phần còn lại chính là cử hành tiệc tối. Cái này…… Nhạc Tuyết Vi thật không có biện pháp tham gia.
“Chủ tịch……"
Cô đặt hai tay phía trước, gục xuống đầu, rầm rì nói, “Mọi việc nên làm đều đã làm xong rồi, còn tiệc tối, chính là đơn giản ăn ăn uống uống, ngài xem, cũng không có việc của tôi, tôi có thể xin nghỉ được không?"
Hàn Thừa Nghị nhấp một ngụm Whisky, cảm giác cay tê khiến anh cảm thấy mệt mỏi tiêu tán không ít.
“Không được." Không có một tia do dự, căn bản là không thương lượng.
“Chủ tịch!" Nhạc Tuyết Vi cấp bách, vội la lên, “Ngài không đồng ý cũng không được! Tôi không mang quần áo, lễ phục của tôi bị vị hôn thê tôn quý của ngài đoạt đi, tôi đâu thể ăn mặc như thế này tham dự được?" Nói xong, chỉ chỉ trên người cô mặc một bộ đồ công sở chuyên nghiệp.
“Có chuyện gì đâu? Không phải rất đẹp sao?" Hàn Thừa Nghị khóe miệng gợi lên, ẩn ẩn mỉm cười, “Tôi cảm thấy, em cho dù mặc cái gì cũng đều xinh đẹp nhất."
“Hừ hừ……" Nhạc Tuyết Vi cười gượng hai tiếng, “Điều này hẳn là không thể được rồi, ở trong mắt ngài, xinh đẹp nhất chính là vị hôn thê của ngài."
Cô lần nữa nhắc tới Kiều Vũ Vi, khẩu khí liền không kìm được. Hàn Thừa Nghị nghe cô nhắc tới Kiều Vũ Vi, sắc mặt cũng có chút mất tự nhiên. Anh đương nhiên biết, có Kiều Vũ Vi, còn hoà thuận vui vẻ cùng Tuyết Vi dây dưa không thôi là không đúng, nhưng là, cho dù biết điều này sẽ cô phụ Kiều Vũ Vi, là tội ác, anh vẫn không có cách nào khống chế chính mình không làm như vậy.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, khát vọng một người đến vậy.
“Tóm lại, tôi nói em bắt buộc phải tham gia, nhất định phải tham gia."
Không muốn tiếp tục đề tài khó chịu, Hàn Thừa Nghị cường ngạnh lôi kéo Nhạc Tuyết Vi ra phòng nghỉ.
“Đi chỗ nào chứ! Ngài đừng lôi kéo tôi, tôi thật đi không được! Sẽ khiến ngài mất mặt." Nhạc Tuyết Vi dựa vào điểm hiểm yếu nhất chống lại.
Hàn Thừa Nghị không dao động, lôi kéo cô vào thang máy, xuống gara dưới hầm. Xe xuất phát, hướng đến địa điểm tổ chức tiệc tối, khách sạn thành phố T Agoda.
Nhạc Tuyết Vi vạn phần nghi hoặc, không phải chứ? Thật sự muốn côăn mặc như thế này tham dự yến hội à? Thương hội lần này đều là thương nhân nổi tiếng, muốn cô thật sự như thế này đi, không phải ném mặt mũi Hàn Thừa Nghị, mà là ném mặt mũi chính mình đi!
“Ân hừ……" Nhạc Tuyết Vi cầu xin tha thứ, “Chủ tịch."
Hàn Thừa Nghị hơi hơi mỉm cười: “Muốn tôi che miệng em lại sao?"
Không cần! Nhạc Tuyết Vi quyết đoán im lặng, lắc đầu.
Tới khách sạn Agoda, Hàn Thừa Nghị lôi kéo Nhạc Tuyết Vi thẳng một đường đến phòng tổng thống cố định của anh. Đứng ở nơi này, Nhạc Tuyết Vi không khỏi nhớ tới hai người náo loạn một đêm tình…… Gương mặt có chút nóng lên, anh mang cô tới nơi này làm cái gì?
“Đi tắm rửa."
Hàn Thừa Nghị kéo cà vạt, tùy ý chỉ chỉ, trầm giọng ra lệnh.
“Không!" Nhạc Tuyết Vi che ở ngực, cảnh giới nhìn hắn, “Tôi đã nói không cùng anh!"
“Biết, tôi không phải kẻ điếc." Hàn Thừa Nghị vô vị nhún nhún vai, chỉ chỉ trên giường hộp quà phóng đại, nói, “Nếu em sợ hãi như thế, tôi sẽ thuê một phòng khác, tôi tắm rửa ở phòng cách vách. Em tắm rửa xong, đem quần áo trên giường thay, tôi đi ra ngoài."
Nói xong, xoay người, thật sự kéo cửa đi ra ngoài.
Nhạc Tuyết Vi: “……"
Như thế nào đây? Tắm rửa, thay quần áo? Cái gì ý tứ đây? Cô tại sao nghe không hiểu?
Cô không có trực tiếp đi phòng tắm, mà là đi đến bên giường, mở ra hộp quà, lần này, Nhạc Tuyết Vi ngơ ngẩn, một kiện lễ phục hoa lệ an tĩnh nằm trong hộp, toàn thân màu lam phấn, thực thích hợp với độ tuổi của cô.
Lễ phục thiết kế độc đáo, kết hợp hai yếu tố phương Đông và phương Tây, mang khí thế cao quý ưu nhã, lại không mất đi cái lịch sự tao nhã tinh xảo, vừa thấy chính là thiết kế của danh nghệ. Nhạc Tuyết Vi sờ sờ, không biết là chất liệu gì, bóng loáng mềm mại giống như da người, không thể tưởng tượng nhất chính là, cổ áo, vòng eo đều khảm đầy đá quý!
“A!" Nhạc Tuyết Vi kinh ngạc che miệng nhẹ than một tiếng, cái lễ phục có bao nhiêu quý giá a! Nữ hài tử đều là thích váy áo xinh đẹp, cho dù là Nhạc Tuyết Vi cũng không ngoại lệ.
Anh giúp Kiều Vũ Vi lấy một kiện lễ phục của cô, cô cho rằng, cô đã thua, ở trong lòng anh, Kiều Vũ Vi vẫn là tương đối quan trọng, nhưng là hiện tại…… anh đưa cô thêm một kiện, Nhạc Tuyết Vi không hiểu thời trang, nhưng bộ lễ phục này thoạt nhìn còn đắt hơn so với đồ chanel vốn đã sang quý!
Nhạc Tuyết Vi nâng lễ phục lên, ôm vào trong lòng ngực, môi nhợt nhạt cười. Trận chiến này, ai thắng, còn chưa định được đâu! Kiều Vũ Vi, chờ đấy, mẹ con các người đắc ý không được lâu đâu!
Nhạc Tuyết Vi đổi lễ phục đi ra cửa phòng, không thấy được Hàn Thừa Nghị, nhưng lại thấy Hàn Thiên Lỗi một than âu phục giày da ôm cánh tay dựa vào trên vách tường, nhìn thấy cô, ra vẻ lưu manh nhìn cô thổi tiếng huýt sáo, “Hu…… Nha, không tồi! Cô bé lọ lem mặc váy công chúa vào, đúng là chuyện có thật nha."
“Muốn chết à, Hàn Thiên Lỗi, cậu cư nhiên dám chê cười tôi!"
Nhạc Tuyết Vi làm bộ giơ tay đi đánh Hàn Thiên Lỗi, Hàn Thiên Lỗi linh hoạt chợt lóe thân tránh thoát, ha ha cười nói: “Đừng lộn xộn a!cô hoạt động như vậy, thật không phù hợp với hình tượng công chúa!"
“Hừ!" Nhạc Tuyết Vi giả vờ sinh khí, xoay người không để ý tới anh.
Hàn Thiên Lỗi lại đi dỗ cô, “Thật sự tức giận sao? Đừng nóng giận, nói giỡn thôi!"
“Tôi cứ tức giận đấy." Nhạc Tuyết Vi một bên nói, một bên xoay đầu đối với Hàn Thiên Lỗi nhếch miệng cười.
Hàn Thiên Lỗi chú ý tới, trên cổ cô vẫn luôn mang vòng cổ đá quả nho mình tặng, tâm tình tức khắc trở nên thực nhẹ nhàng. Ở trước mặt Nhạc Tuyết Vi khom lưng chắp tay thi lễ, “Tuyết Vi công chúa, ngài đi thong thả, tiểu nhân đỡ ngài?"
“Ha hả." Nhạc Tuyết Vi nhấp miệng cười hết sức vui mừng, ngay sau đó hỏi, “Tam thúc cậu đâu? Anh ấy cùng tôi đi lên, còn không có ra sao?"
Hàn Thiên Lỗi lắc đầu: “Tam thúc là nam nhân, bộ kiện quần áo là được, đâu giống công chúa ngài, muốn tắm gội thay quần áo, rửa mặt chải đầu hoá trang……"
Nhạc Tuyết Vi trừng hắn, Hàn Thiên Lỗi lập tức thành thật: “Hắc hắc, tam thúc của tôi sớm đi xuống rồi, hôm nay tam thẩm tương lai cùng cha vợ, mẹ vợ tương lai đều tới, tam thúc còn không chạy nhanh tự mình nghênh đón, chú ấy coi tam thẩm như bảo bối……"
Nghe lời này, sắc mặt Nhạc Tuyết Vi dần dần trầm đi xuống. Anh đi rồi, cho cô một kiện váy áo hoa lệ áo, bản thân lại đi đón Kiều Vũ Vi!
“Tuyết Vi? Xảy ra chuyện gì sao?" Hàn Thiên Lỗi cảm giác được cô thất thần, nghĩ thầm cô rốt cuộc đã từng ở bên tam thúc, không nên ở trước mặt cô nhắc tới tam thẩm, thời gian vẫn chưa đủ cho cô chữa lành vết thương của quá khứ sao?
Nhạc Tuyết Vi miễn cưỡng cười cười, lắc đầu: “Không có việc gì, chúng ta đi xuống đi!"
Khách sạn Agoda, đại sảnh thương vụ yến hội.
Đèn thủy tinh treo cao cao ở trung tâm trần nhà, chiết xạ ra ánh sáng lưu li. Hành lang khổng lồ, chỉnh tề bày biện bàn ăn dài, mặt trên trải thuần một sắc tuyết trắng khăn trải bàn, bộ đồ ăn tỏa ra ngân quang, đồ ăn mê người được đem lên, từng trận hương thơm hấp dẫn.
Trên thảm, là các thương nhân nổi tiếng của thành phố T, thiên kim danh giá, trang phục lộng lẫy,, vừa di động, trên người tản mát ra hương thơm của các loại nước hoa.
Đây có thể nói là hào môn thịnh yến chân chính, Nhạc Tuyết Vi mới lạ nhìn hết thảy, tạm thời đem phiền não đều ném về phía sau.
Hàn Thiên Lỗi đoán được tâm tư của cô, khom lưng cúi đầu ghé vào bên tai cô thấp giọng nói: “Có phải hay không lần đầu tiên tham gia loại hoạt động này?"
“Ân!" Nhạc Tuyết Vi thành thành thật thật gật đầu, bộ dáng hồn nhiên khiến tim Hàn Thiên Lỗi đột nhiên nảy lên.
“ chốc lát theo sát tôi, người nhiều, tôi sợ cô đi lạc." Hàn Thiên Lỗi thử đem cánh tay duỗi ra trước mặt cô, Nhạc Tuyết Vi ngẩn người, nhìn nhìn khắp hội trường, những người khác đều là nữ kéo nam đi cùng nhau, thế là hiểu.
“Giống như vậy?" Nhạc Tuyết Vi giống như hài tử mới tập đi, bám trụ vào cánh tay của Hàn Thiên Lỗi.
“Ân, đúng rồi, thật thông minh, công chúa điện hạ."
“Ha hả……"
Hàn Thừa Nghị dẫn Kiều Vũ Vi, cùng vợ chồng Kiều Vạn Đông tiến vào hội trường, tức khắc, mấy người trở thành tiêu điểm của yến hội, mọi người sôi nổi tiến về phía Hàn Thừa Nghị chào hỏi. Hàn Thừa Nghị khách khí lễ phép ứng phó, ánh mắt lại xuyên thấu qua đám người dừng lại ở chỗ Nhạc Tuyết Vi cùng cháu trai Hàn Thiên Lỗi.
Là anh lo lắng chốc lát yến hội bắt đầu, sẽ không có thời gian chăm sóc Nhạc Tuyết Vi, mới bảo cháu trai đi cùng cô, chính là hiện tại, nhìn hai đứa nhỏ cười hì hì, nói chuyện với nhau thật vui,Hàn Thừa Nghị trong lòng không biết là tư vị gì, tóm lại, anh hối hận, đáng nhẽ nên bảo Nghê Tuấn tìm nữ hài tử đến đi cùng cô.
Bảo bối của anh, người khác chỉ nhìn một cái, đều khiến cả người anh không thoải mái?
Hàn Thừa Nghị một đường tiến lại gần, cuối cùng đến cạnh người Nhạc Tuyết Vi. Hàn Thừa Nghị nhíu mày nhìn Nhạc Tuyết Vi kéo cánh tay của cháu trai, tâm tình trượt xuống đến đáy cốc. Mà ở bên cạnh anh, giờ phút này chính là Kiều Vũ Vi cũng thấy Nhạc Tuyết Vi.
Nha đầu này như thế nào lại ở đây? Trên người cô ta mặc…… Kiều Vũ Vi khẽ nhếch cánh môi, trừng lớn hai mắt nhìn Nhạc Tuyết Vi, nha đầu này, thế nhưng mặc lễ phục mới nhất của nhà thiết kế vinh dự nhất của tuần lễ thời trang Paris!
Lễ phục chỉ có một kiện, cô ta lúc trước ở TV nhìn trúng, muốn Hàn Thừa Nghị mua cho cô ta, nhưng là, Hàn Thừa Nghị nói, lễ phục chỉ có một kiện, đã có người mua, nhà thiết kế kia cũng tỏ vẻ bộ quần áo này là tâm huyết của cô ấy, sẽ không làm thêm nữa, sẽ không chế tác cái thứ hai!
Hàn Thừa Nghị đều không mua được lễ phục, hiện tại cư nhiên mặc ở trên người Nhạc Tuyết Vi! Cô ta bất quá là danh tiếng không đáng một xu, nha đầu nghèo kiết xác, như thế nào sẽ mua được loại lễ phục này?
Nhạc Tuyết Vi ngạo nghễ đón ánh mắt của Kiều Vũ Vi, không chút nào lộ sự khiếp đảm, kiên nghị cùng quả cảm, làm cô hết sức mỹ lệ mê người. Bởi vì giờ phút này đại đa số người đều đi theo Hàn Thừa Nghị, thế là rất nhiều người tự nhiên chú ý tới Nhạc Tuyết Vi.
Đã có người khe khẽ nói nhỏ: “Vị xinh đẹp này, không biết là thiên kim nhà nào?"
Tác giả :
Diệp Vi Thư