Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt
Chương 3: Van cầu ngươi, thả ta
"Nha... Hóa ra là như vậy."
Cảm giác được nam nhân có chút thu lực, Dao Dao nhất thời cảm thấy hi vọng, xem ra Ngưu Lang này cũng không đến nỗi đại bại hoại.
"Đúng rồi..." Hai mắt hắn tối sầm lại, khóe miệng nổi lên nụ cười tà tứ: "Cô thấy bạn trai cùng nữ nhân khác đang làm loại việc gì?"
Ạch... Hắn thật sự đoán không được sao? "Bọn họ ở... Ở, ở..." Vẫn còn có chút không nói ra được, khuôn mặt trắng nõn chuyển sang phiếm hồng.
Đang lúc này..."A."
Hắn di chuyển ngón tay thon dài theo cổ cô chậm rãi trượt đi..."Bọn họ có phải hay không đang làm... Chuyện chúng ta chuyện sắp làm?"
Sắp... Muốn? Làm? Đại não thành một mảnh hỗn độn, Ngưu Lang này đến cùng là đang nói cái gì? Hắn không có ý định bỏ qua cho mình sao?
"A..." Ngón tay lướt dọc sống lưng chọc lên cảm giác tê tê, bầu không khí hoảng sợ làm trái tim cô 'Ầm, ầm' nhảy lên. "Đại ca ca, tại sao anh không buông tôi ra, hơn nữa còn, còn..." Cảm giác được rõ ràng ngón tay của hắn, cô nắm chặt gra giường, căng thẳng không dám thở mạnh.
"Vật nhỏ, ta đang giúp cô trả thù anh bạn trai đây, cô nên cảm tạ ta, không phải sao?"
"Trả thù... bạn trai?"
"Đúng, hắn đối với cô thế nào, chúng ta nên trả lại hắn thế ấy." - Con mắt hắn thâm thúy lóe lên, chậm rãi đem cơ thể tráng kiện ép xuống phía dưới...
Nam nhân thở ra luồng khí nóng rực hướng tới lỗ tai cô gây chút ngứa ngáy khó nhịn, căng thẳng vạn phần: "Không! Không! Cảm tạ lòng tốt của anh, Đại ca ca, tôi... Tôi không muốn trả thù hắn như vậy."
"Hừ?" Hắn sớm đã bốc hỏa toàn thân, nếu không vì vật nhỏ này chơi vui, hắn đã không nhẫn nại lâu như vậy? "Vật nhỏ, ta chưa chơi chán ." Khuôn mặt của nam nhân chìm xuống.
Không chờ cô phản ứng lại..."A..." Một vật lạnh lẽo đổ xuống lưng bóng loáng của cô.
Nam nhân cầm ly rượu đỏ trong tay, chậm rãi nhìn, rượu trên lưng cô nhỏ xuống từng giọt lên gra giường, đối với kiệt tác của mình rất thoả mãn: "Hừ hừ, không biết rượu đỏ sẽ có mùi vị gì đây?" Hai con mắt tối sầm lại, hắn ném ly rượu.
'Cách cách' ly rượu rơi xuống đất, nam nhân cúi đầu, đầu lưỡi tinh xảo, trắng trợn không kiêng dè liếm lưng cô đã nhuộm đầy rượu đỏ, khiến người ta mặt đỏ tim đập dồn dập, âm thanh hấp dẫn.
"Không, không muốn... A." Không ngừng đung đưa thân thể, khuôn mặt nhỏ của cô bởi hoảng sợ trở nên hơi vặn vẹo.
"Vật nhỏ, thân thể của cô thật mẫn cảm, tựa hồ muốn nói... Nhanh lên một chút tiếp tục chơi tôi, nhanh lên một chút tiếp tục chơi tôi."
"Không, không có! Không phải như thế."
"Ồ? Vậy cô muốn chứng minh như thế nào đây?" Đôi môi khiêu gợi hướng nội y cô, khóe miệng cong lên cười khẩy.
'Lạch cạch' như ma chú, nội y cô mở ra .
"Không!" Trong lòng căng thẳng, Dao Dao theo bản năng cử động, mông nhỏ vô ý ma sát, hạ thân nam nhân từ từ trướng lên to lớn.
"A, tiểu tử, ta hiện tại thật hoài nghi cô có hay không giả ngây thơ, nếu ta phát hiện cô không còn là xử nữ, ta sai thủ hạ đem cô chỏi đùa tới chết!" Không nữ nhân nào có thể ở trước mặt hắn đùa giỡn, nếu quả thật lớn gan như vậy, cuối cùng kết cục chỉ có một, đó chính là... Chết! !
Cảm giác được nam nhân có chút thu lực, Dao Dao nhất thời cảm thấy hi vọng, xem ra Ngưu Lang này cũng không đến nỗi đại bại hoại.
"Đúng rồi..." Hai mắt hắn tối sầm lại, khóe miệng nổi lên nụ cười tà tứ: "Cô thấy bạn trai cùng nữ nhân khác đang làm loại việc gì?"
Ạch... Hắn thật sự đoán không được sao? "Bọn họ ở... Ở, ở..." Vẫn còn có chút không nói ra được, khuôn mặt trắng nõn chuyển sang phiếm hồng.
Đang lúc này..."A."
Hắn di chuyển ngón tay thon dài theo cổ cô chậm rãi trượt đi..."Bọn họ có phải hay không đang làm... Chuyện chúng ta chuyện sắp làm?"
Sắp... Muốn? Làm? Đại não thành một mảnh hỗn độn, Ngưu Lang này đến cùng là đang nói cái gì? Hắn không có ý định bỏ qua cho mình sao?
"A..." Ngón tay lướt dọc sống lưng chọc lên cảm giác tê tê, bầu không khí hoảng sợ làm trái tim cô 'Ầm, ầm' nhảy lên. "Đại ca ca, tại sao anh không buông tôi ra, hơn nữa còn, còn..." Cảm giác được rõ ràng ngón tay của hắn, cô nắm chặt gra giường, căng thẳng không dám thở mạnh.
"Vật nhỏ, ta đang giúp cô trả thù anh bạn trai đây, cô nên cảm tạ ta, không phải sao?"
"Trả thù... bạn trai?"
"Đúng, hắn đối với cô thế nào, chúng ta nên trả lại hắn thế ấy." - Con mắt hắn thâm thúy lóe lên, chậm rãi đem cơ thể tráng kiện ép xuống phía dưới...
Nam nhân thở ra luồng khí nóng rực hướng tới lỗ tai cô gây chút ngứa ngáy khó nhịn, căng thẳng vạn phần: "Không! Không! Cảm tạ lòng tốt của anh, Đại ca ca, tôi... Tôi không muốn trả thù hắn như vậy."
"Hừ?" Hắn sớm đã bốc hỏa toàn thân, nếu không vì vật nhỏ này chơi vui, hắn đã không nhẫn nại lâu như vậy? "Vật nhỏ, ta chưa chơi chán ." Khuôn mặt của nam nhân chìm xuống.
Không chờ cô phản ứng lại..."A..." Một vật lạnh lẽo đổ xuống lưng bóng loáng của cô.
Nam nhân cầm ly rượu đỏ trong tay, chậm rãi nhìn, rượu trên lưng cô nhỏ xuống từng giọt lên gra giường, đối với kiệt tác của mình rất thoả mãn: "Hừ hừ, không biết rượu đỏ sẽ có mùi vị gì đây?" Hai con mắt tối sầm lại, hắn ném ly rượu.
'Cách cách' ly rượu rơi xuống đất, nam nhân cúi đầu, đầu lưỡi tinh xảo, trắng trợn không kiêng dè liếm lưng cô đã nhuộm đầy rượu đỏ, khiến người ta mặt đỏ tim đập dồn dập, âm thanh hấp dẫn.
"Không, không muốn... A." Không ngừng đung đưa thân thể, khuôn mặt nhỏ của cô bởi hoảng sợ trở nên hơi vặn vẹo.
"Vật nhỏ, thân thể của cô thật mẫn cảm, tựa hồ muốn nói... Nhanh lên một chút tiếp tục chơi tôi, nhanh lên một chút tiếp tục chơi tôi."
"Không, không có! Không phải như thế."
"Ồ? Vậy cô muốn chứng minh như thế nào đây?" Đôi môi khiêu gợi hướng nội y cô, khóe miệng cong lên cười khẩy.
'Lạch cạch' như ma chú, nội y cô mở ra .
"Không!" Trong lòng căng thẳng, Dao Dao theo bản năng cử động, mông nhỏ vô ý ma sát, hạ thân nam nhân từ từ trướng lên to lớn.
"A, tiểu tử, ta hiện tại thật hoài nghi cô có hay không giả ngây thơ, nếu ta phát hiện cô không còn là xử nữ, ta sai thủ hạ đem cô chỏi đùa tới chết!" Không nữ nhân nào có thể ở trước mặt hắn đùa giỡn, nếu quả thật lớn gan như vậy, cuối cùng kết cục chỉ có một, đó chính là... Chết! !
Tác giả :
Tề Thành Côn