Thuần Huyết Huyết Tộc
Chương 203
Hạ Tử Lân vật lộn với sinh tử suốt mấy ngày rốt cuộc cũng may mắn sống sót, vượt qua quá trình và kết thúc việc chuyển hóa. Long Tử Nguyệt mệt mỏi rã rời, ngã người sang bên cạnh nằm thở dốc nghỉ ngơi hồi sức. Hô hấp Long Tử Nguyệt nặng nhọc từng cơn, bên tai dần dần hiện hữu nhịp tim đập vô cùng có lực của Hạ Tử Lân, tâm tình nàng đang treo cao cũng theo đó mà bình tĩnh lại.
Để hoàn thành bước cuối của việc chuyển hóa, tất nhiên cần phải cho Hạ Tử Lân tiếp nhận nguồn máu đầu tiên trong cuộc đời của một Huyết tộc. Nhưng khi Long Tử Nguyệt khôi phục thể lực, nàng muốn ra khỏi căn phòng giam để đi tìm "thức ăn" cho Hạ Tử Lân thì chợt phát hiện, nơi đây dường như đã bị phong tỏa bởi một tầng kết giới vô hình, nàng không thể đi xuyên qua nó được.
Đưa tay cầm lấy khối bạch ngọc trong tay, Long Tử Nguyệt thử đi thử lại rất nhiều lần tuy nhiên đều thất bại, nàng không hề hiểu biết chút gì về các loại kết giới này. Long Tử Nguyệt chợt nghĩ không lẽ Vô Phong đã vì dẫn dụ nàng vào đây nên tốn công bắt Hạ Tử Lân đến làm mồi nhử?
Long Tử Nguyệt căm giận quay về ngồi cạnh Hạ Tử Lân vẫn còn ngủ say nằm trên nền đất, nàng co cuộn người lại nhắm mắt dưỡng thần. Lúc Hạ Tử Lân tỉnh dậy, tầm nhìn đột ngột bị ánh sáng mặt trời chiếu vào đau nhói không nhịn được khẽ kêu nhẹ một tiếng, cũng vô tình lọt vào tai Long Tử Nguyệt đang ở kế bên.
Khóe miệng Long Tử Nguyệt nở nụ cười vô cùng xinh đẹp về phía Hạ Tử Lân, âm thanh nàng tràn đầy sự vui mừng: "Chúc mừng ngươi đã vượt qua được quá trình chuyển hóa, trở thành một trong những thành viên trong đại gia đình Huyết tộc.". Hạ Tử Lân không hiểu ý tứ câu nói của Long Tử Nguyệt, ánh mắt nghi hoặc hướng đến nàng.
Long Tử Nguyệt rút thanh chủy thủ vẫn luôn mang theo bên người ra, dùng lưỡi dao sắc nhọn rạch một đạo vết thương trên cổ tay trắng nõn của nàng, dòng máu đỏ tươi lập tức xuất hiện. Chưa bao giờ thấy Long Tử Nguyệt thụ thương, Hạ Tử Lân chỉ biết kinh hãi nhìn động tác của nàng, nội tâm bỗng lan tràn cảm giác mang tên "đau lòng".
Hạ Tử Lân chợt nhận ra bản thân hắn đang thay đổi, khứu giác vô cùng nhạy bén của Huyết tộc dường như muốn làm hắn lưu mờ lý trí. Giây phút cơn khát máu tràn về, những tưởng Hạ Tử Lân sẽ lập tức đánh mất suy nghĩ, sẽ lao vào hút dòng máu nồng đượm mùi thơm hấp dẫn từ cổ tay Long Tử Nguyệt.
Để hoàn thành bước cuối của việc chuyển hóa, tất nhiên cần phải cho Hạ Tử Lân tiếp nhận nguồn máu đầu tiên trong cuộc đời của một Huyết tộc. Nhưng khi Long Tử Nguyệt khôi phục thể lực, nàng muốn ra khỏi căn phòng giam để đi tìm "thức ăn" cho Hạ Tử Lân thì chợt phát hiện, nơi đây dường như đã bị phong tỏa bởi một tầng kết giới vô hình, nàng không thể đi xuyên qua nó được.
Đưa tay cầm lấy khối bạch ngọc trong tay, Long Tử Nguyệt thử đi thử lại rất nhiều lần tuy nhiên đều thất bại, nàng không hề hiểu biết chút gì về các loại kết giới này. Long Tử Nguyệt chợt nghĩ không lẽ Vô Phong đã vì dẫn dụ nàng vào đây nên tốn công bắt Hạ Tử Lân đến làm mồi nhử?
Long Tử Nguyệt căm giận quay về ngồi cạnh Hạ Tử Lân vẫn còn ngủ say nằm trên nền đất, nàng co cuộn người lại nhắm mắt dưỡng thần. Lúc Hạ Tử Lân tỉnh dậy, tầm nhìn đột ngột bị ánh sáng mặt trời chiếu vào đau nhói không nhịn được khẽ kêu nhẹ một tiếng, cũng vô tình lọt vào tai Long Tử Nguyệt đang ở kế bên.
Khóe miệng Long Tử Nguyệt nở nụ cười vô cùng xinh đẹp về phía Hạ Tử Lân, âm thanh nàng tràn đầy sự vui mừng: "Chúc mừng ngươi đã vượt qua được quá trình chuyển hóa, trở thành một trong những thành viên trong đại gia đình Huyết tộc.". Hạ Tử Lân không hiểu ý tứ câu nói của Long Tử Nguyệt, ánh mắt nghi hoặc hướng đến nàng.
Long Tử Nguyệt rút thanh chủy thủ vẫn luôn mang theo bên người ra, dùng lưỡi dao sắc nhọn rạch một đạo vết thương trên cổ tay trắng nõn của nàng, dòng máu đỏ tươi lập tức xuất hiện. Chưa bao giờ thấy Long Tử Nguyệt thụ thương, Hạ Tử Lân chỉ biết kinh hãi nhìn động tác của nàng, nội tâm bỗng lan tràn cảm giác mang tên "đau lòng".
Hạ Tử Lân chợt nhận ra bản thân hắn đang thay đổi, khứu giác vô cùng nhạy bén của Huyết tộc dường như muốn làm hắn lưu mờ lý trí. Giây phút cơn khát máu tràn về, những tưởng Hạ Tử Lân sẽ lập tức đánh mất suy nghĩ, sẽ lao vào hút dòng máu nồng đượm mùi thơm hấp dẫn từ cổ tay Long Tử Nguyệt.
Tác giả :
Loran