Thụ Yêu (Quỷ Cây)
Chương 31: Phòng y tế Play 1 (H)
Edit by: Thuymac9420
Dây leo quỷ, sinh ở U Minh, không hoa không lá, hư hư thực thực.
Tâm tính hung bạo, khát máu, ăn thịt người, nuốt hồn, là một kẻ săn mồi lưu thông âm dương giới.
Vật ấy cực kỳ nguy hiểm, người phàm hiếm thấy, không rõ hình dạng.
{Hình minh họa}
......
______{Nại Hà dị chí}_______
"Niếp Niếp, ngày hôm nay thật chăm chỉ nha?" (Niếp Niếp là từ để chỉ những đứa bé con).
Lâm Hạ cả kinh, phát hiện là ông nội mình đi vào thì trái tim mới đập bình thường lại, phàn nàn nói: "Ông nội, ông dọa cháu đấy."
"Ha ha, thật là hiếm thấy, Niếp Niếp gan lớn nhà ta cũng bị dọa sao." Lâm Nam cười ha ha, trêu chọc cháu gái luôn không sợ trời sợ đất của mình.
Lâm Hạ lắc lắc đầu, vừa rồi cô nhìn bản vẽ người xưa vẽ ra hình ảnh về dây leo quỷ trong {Nại Hà dị chí}, trong đầu cô đều là cảnh tượng Tiểu U bị dây leo quỷ ăn thịt xé xác, trong lòng cô vô cùng kinh hoảng.
Lâm Hạ cầu cứu nói: "Ông nội, nếu như trên người bạn học con xuất hiện hình xăm dây leo quỷ, hơn nữa chỉ một lát liền không nhìn thấy nữa, đây là bị sao ạ?"
Lâm Nam nghe vậy liền trịnh trọng hẳn lên: "Cháu không nhìn lầm chứ?"
"Không đâu ạ, cho dù cháu nhất thời hoa mắt cũng sẽ không nhìn lầm thành một hình xăm dây leo quỷ chưa từng để ý. Nếu không phải về nhà mở sách ra, con sẽ không nhớ gặp vật này ở đâu."
Lâm Nam cau mày: "Không thể nào... Hạ Hạ, ta lên trên lấy đồ, lát nữa cùng cháu đến trường nhìn thử xem."
_________________
Tiểu U thật sự muốn khóc rồi a, thân thể cô mềm nhũn đến nỗi không còn sức để giãy dự đành mặc cho dây leo đưa đẩy.
Khi chiều nay đi học, dây leo vạch đùi Tiểu U ra đâm vào tiểu huyệt vài lần. Nhưng lúc đó vì kiêng kỵ đang trong lớp học, dây leo chỉ chậm rãi mà đè ép làm phiền khiến cô thấy thoải mái nhưng cũng không sảng khoái.
Cả buổi trưa rút ra cắm vào khiến Tiểu U cao trào nhiều lần nhưng dây leo chỉ bắn một lần. Có lẽ vì muốn giúp tiểu huyệt rách da đỡ hơn nên dây leo mới miễn cưỡng bắn ra, những dịch nhầy đó giúp hoa kính Tiểu U bớt sưng đi.
Sau khi tan học, Tiểu U lại xui xẻo hơn.
Dây leo đem Tiểu U vào phòng y tế rồi khóa cửa lại, cởi hết quần áo cô rồi đặt cô nằm lên giường đơn.
Những dây leo này giống như bị điên, từng vòng dây quấn quanh tay chân Tiểu U, đặt hai tay cô lên đầu giường, kéo hai chân cô rộng hết cỡ, sau đó liền thô bạo mà cắm vào trong cơ thể Tiểu U.
"A ưm!" Tiểu U bị chọc vào liền rên lên một tiếng, co lên hai chân.
Dây leo khô hề thương tiếc nhanh chóng luật động. Nó rút ra cắm vào hoa huyệt với tốc độ cực nhanh giống như bù đắp lại cả buổi chiều không được thỏa sức. Chọc vào càng thêm sâu càng thêm mạnh, sau đó đâm mạnh một cái, đột nhiên mở ra miệng tử cung, tiếp tục đâm vào đầu tử cung mãnh liệt.
"Ân ~! A ~!"
Nghe thấy Tiểu U kiều mị rên lên, dây leo càng thêm hưng phấn. Tiểu U cố gắng giữ chặt hông nhưng không thể thắng được dây leo đang điên cuồng cắm vào, cuối cùng cô không thể chịu được mà bật ra tiếng khóc: "Không, a, không cần, quá nhanh rồi a ~ hừ ~"
Dây leo rút ra cắm vào như có gắn mô tơ, một giây đồng hồ rút ra cắm vào được bốn, năm lần. Rút ra cắm vào nhanh chóng hơn hai mươi phút, vô cùng sảng khoái mà bắn ra, bắn vào tử cung đến tràn đầy, thời gian bắn hơn một phút.
"Ba" một tiếng, dây leo rút ra khỏi miệng tử cung, sau đó ma sát hoa huyệt Tiểu U vừa qua cao trào đang co giật, sau đó từ từ rút ra.
Tiểu U nặng nề thở dốc, trong quá trình dây leo rút ra tay chân run rẩy theo bản năng co lên. Đến khi dây leo hoàn toàn rút ra, Tiểu U "hừ" một tiếng, dịch nhầy theo dây leo chảy ra, đọng lại trước miệng huyệt.
Mị thịt trong hoa huyệt sau cao trào còn chưa bình ổn lại, vẫn còn mở ra đóng lại phun nuốt tinh hoa thực vật mà dây leo vừa bắn giống như còn đang lưu luyến thêm. Mà dây leo cũng không để hoa huyệt thất vọng, sau khi rút ra dị vật càng thêm trướng to hơn, đặt tại miệng huyệt đầy chất lỏng lần thứ hai tàn nhẫn cắm vào.
Tiểu U không hề chuẩn bị hét lên một tiếng, sau đó bị ép tiếp tục hoan ái thêm lần nữa.
Dây leo lần thứ hai cắm vào rút ra gần mười phút liền bắn, sau đó rút ra.
Sau đó, lại có thêm một dây leo khác chen lên tách ra miệng huyệt, tiếp nhận vị trí dây cũ lần nữa đâm vào hoa kính chưa hoàn toàn khép lại.
"Được rồi, được rồi, a~ xin ngươi, mau dừng lại! Nha a a..." Tiểu U không ngừng cao trào, rốt cuộc khó chịu bắt đầu kêu khóc. Nhưng dây leo giống như lâm vào trạng thái điên cuồng, hoàn toàn không cho Tiểu U thương lượng.
Một cái rồi một cái, vài phút, mười mấy phút, hơn hai mươi phút. Dây leo lớn có, nhỏ có, rút ra cắm vào thời gian dài rồi ngắn, hoa văn trên người cũng có biến hóa nhỏ. Dây leo liên tục biến đổi đè ép Tiểu U, làm cô có cảm giác mình giang chân cho một đám người xâm phạm.
Tiểu U không còn sức mà la hét nữa, dây leo không hề thương tiếc vẫn tiếp tục đâm vào, một cái duỗi ra đâm vào miệng cô, đâm đến tận yết hầu cô.
"A..." Tiểu U cảm thấy cổ họng bị dây leo cắm vào liền cuồn cuộn cảm giác buồn nôn. Dây leo tiết ra chất nhầy ra khắp người Tiểu U giống như nhựa cao su, cấp tốc chữa trị tổn thương ở yết hầu Tiểu U.
Cảm giác buồn nôn ở yết hầu cứ như vậy mà biến mất một cách kỳ lạ.
Dây leo càng thêm được voi đòi tiên, càng thêm mạnh mẽ xâm phạm hai cái miệng nhỏ của Tiểu U.
Những dây leo khác giống như những con thú, không một mực chờ đợi để đâm vào tiểu huyệt mà nhàn rỗi quấn lấy nhũ thịt, lòng bàn tay, thịt non ở đầu gối, đem những nơi có thịt non mà đè ép ma sát.
Còn có một dây leo đâm vào khe mông Tiểu U, tại khe mông đè ép một hồi giống như sực nhớ ở đây còn có một tiểu huyệt khác.
Thế là dây leo chui vào khe mông, vươn ra đầu lưỡi, tiết ra chất nhầy, từng chút từng chút liếm nơi có tầng tầng nhăn nhúm. Sau đó nâng lên cái mông Tiểu U, chèn ép bên trong tầng nhăn, không tha cho bất kỳ dị vật nào bắt đầu từng tấc từng tấc xuyên vào.
"A!" Tiểu U cắn chặt dây leo cắm trong miệng, kịch liệt giãy dụa
Tiểu huyệt phía trước bị dây leo cắm vào Tiểu U đã cảm thấy căng đầy rồi, phía sau mà bị một cái cắm vào nữa, xương chậu chắc chắn sẽ sưng lên a!!!
Dây leo quỷ, sinh ở U Minh, không hoa không lá, hư hư thực thực.
Tâm tính hung bạo, khát máu, ăn thịt người, nuốt hồn, là một kẻ săn mồi lưu thông âm dương giới.
Vật ấy cực kỳ nguy hiểm, người phàm hiếm thấy, không rõ hình dạng.
{Hình minh họa}
......
______{Nại Hà dị chí}_______
"Niếp Niếp, ngày hôm nay thật chăm chỉ nha?" (Niếp Niếp là từ để chỉ những đứa bé con).
Lâm Hạ cả kinh, phát hiện là ông nội mình đi vào thì trái tim mới đập bình thường lại, phàn nàn nói: "Ông nội, ông dọa cháu đấy."
"Ha ha, thật là hiếm thấy, Niếp Niếp gan lớn nhà ta cũng bị dọa sao." Lâm Nam cười ha ha, trêu chọc cháu gái luôn không sợ trời sợ đất của mình.
Lâm Hạ lắc lắc đầu, vừa rồi cô nhìn bản vẽ người xưa vẽ ra hình ảnh về dây leo quỷ trong {Nại Hà dị chí}, trong đầu cô đều là cảnh tượng Tiểu U bị dây leo quỷ ăn thịt xé xác, trong lòng cô vô cùng kinh hoảng.
Lâm Hạ cầu cứu nói: "Ông nội, nếu như trên người bạn học con xuất hiện hình xăm dây leo quỷ, hơn nữa chỉ một lát liền không nhìn thấy nữa, đây là bị sao ạ?"
Lâm Nam nghe vậy liền trịnh trọng hẳn lên: "Cháu không nhìn lầm chứ?"
"Không đâu ạ, cho dù cháu nhất thời hoa mắt cũng sẽ không nhìn lầm thành một hình xăm dây leo quỷ chưa từng để ý. Nếu không phải về nhà mở sách ra, con sẽ không nhớ gặp vật này ở đâu."
Lâm Nam cau mày: "Không thể nào... Hạ Hạ, ta lên trên lấy đồ, lát nữa cùng cháu đến trường nhìn thử xem."
_________________
Tiểu U thật sự muốn khóc rồi a, thân thể cô mềm nhũn đến nỗi không còn sức để giãy dự đành mặc cho dây leo đưa đẩy.
Khi chiều nay đi học, dây leo vạch đùi Tiểu U ra đâm vào tiểu huyệt vài lần. Nhưng lúc đó vì kiêng kỵ đang trong lớp học, dây leo chỉ chậm rãi mà đè ép làm phiền khiến cô thấy thoải mái nhưng cũng không sảng khoái.
Cả buổi trưa rút ra cắm vào khiến Tiểu U cao trào nhiều lần nhưng dây leo chỉ bắn một lần. Có lẽ vì muốn giúp tiểu huyệt rách da đỡ hơn nên dây leo mới miễn cưỡng bắn ra, những dịch nhầy đó giúp hoa kính Tiểu U bớt sưng đi.
Sau khi tan học, Tiểu U lại xui xẻo hơn.
Dây leo đem Tiểu U vào phòng y tế rồi khóa cửa lại, cởi hết quần áo cô rồi đặt cô nằm lên giường đơn.
Những dây leo này giống như bị điên, từng vòng dây quấn quanh tay chân Tiểu U, đặt hai tay cô lên đầu giường, kéo hai chân cô rộng hết cỡ, sau đó liền thô bạo mà cắm vào trong cơ thể Tiểu U.
"A ưm!" Tiểu U bị chọc vào liền rên lên một tiếng, co lên hai chân.
Dây leo khô hề thương tiếc nhanh chóng luật động. Nó rút ra cắm vào hoa huyệt với tốc độ cực nhanh giống như bù đắp lại cả buổi chiều không được thỏa sức. Chọc vào càng thêm sâu càng thêm mạnh, sau đó đâm mạnh một cái, đột nhiên mở ra miệng tử cung, tiếp tục đâm vào đầu tử cung mãnh liệt.
"Ân ~! A ~!"
Nghe thấy Tiểu U kiều mị rên lên, dây leo càng thêm hưng phấn. Tiểu U cố gắng giữ chặt hông nhưng không thể thắng được dây leo đang điên cuồng cắm vào, cuối cùng cô không thể chịu được mà bật ra tiếng khóc: "Không, a, không cần, quá nhanh rồi a ~ hừ ~"
Dây leo rút ra cắm vào như có gắn mô tơ, một giây đồng hồ rút ra cắm vào được bốn, năm lần. Rút ra cắm vào nhanh chóng hơn hai mươi phút, vô cùng sảng khoái mà bắn ra, bắn vào tử cung đến tràn đầy, thời gian bắn hơn một phút.
"Ba" một tiếng, dây leo rút ra khỏi miệng tử cung, sau đó ma sát hoa huyệt Tiểu U vừa qua cao trào đang co giật, sau đó từ từ rút ra.
Tiểu U nặng nề thở dốc, trong quá trình dây leo rút ra tay chân run rẩy theo bản năng co lên. Đến khi dây leo hoàn toàn rút ra, Tiểu U "hừ" một tiếng, dịch nhầy theo dây leo chảy ra, đọng lại trước miệng huyệt.
Mị thịt trong hoa huyệt sau cao trào còn chưa bình ổn lại, vẫn còn mở ra đóng lại phun nuốt tinh hoa thực vật mà dây leo vừa bắn giống như còn đang lưu luyến thêm. Mà dây leo cũng không để hoa huyệt thất vọng, sau khi rút ra dị vật càng thêm trướng to hơn, đặt tại miệng huyệt đầy chất lỏng lần thứ hai tàn nhẫn cắm vào.
Tiểu U không hề chuẩn bị hét lên một tiếng, sau đó bị ép tiếp tục hoan ái thêm lần nữa.
Dây leo lần thứ hai cắm vào rút ra gần mười phút liền bắn, sau đó rút ra.
Sau đó, lại có thêm một dây leo khác chen lên tách ra miệng huyệt, tiếp nhận vị trí dây cũ lần nữa đâm vào hoa kính chưa hoàn toàn khép lại.
"Được rồi, được rồi, a~ xin ngươi, mau dừng lại! Nha a a..." Tiểu U không ngừng cao trào, rốt cuộc khó chịu bắt đầu kêu khóc. Nhưng dây leo giống như lâm vào trạng thái điên cuồng, hoàn toàn không cho Tiểu U thương lượng.
Một cái rồi một cái, vài phút, mười mấy phút, hơn hai mươi phút. Dây leo lớn có, nhỏ có, rút ra cắm vào thời gian dài rồi ngắn, hoa văn trên người cũng có biến hóa nhỏ. Dây leo liên tục biến đổi đè ép Tiểu U, làm cô có cảm giác mình giang chân cho một đám người xâm phạm.
Tiểu U không còn sức mà la hét nữa, dây leo không hề thương tiếc vẫn tiếp tục đâm vào, một cái duỗi ra đâm vào miệng cô, đâm đến tận yết hầu cô.
"A..." Tiểu U cảm thấy cổ họng bị dây leo cắm vào liền cuồn cuộn cảm giác buồn nôn. Dây leo tiết ra chất nhầy ra khắp người Tiểu U giống như nhựa cao su, cấp tốc chữa trị tổn thương ở yết hầu Tiểu U.
Cảm giác buồn nôn ở yết hầu cứ như vậy mà biến mất một cách kỳ lạ.
Dây leo càng thêm được voi đòi tiên, càng thêm mạnh mẽ xâm phạm hai cái miệng nhỏ của Tiểu U.
Những dây leo khác giống như những con thú, không một mực chờ đợi để đâm vào tiểu huyệt mà nhàn rỗi quấn lấy nhũ thịt, lòng bàn tay, thịt non ở đầu gối, đem những nơi có thịt non mà đè ép ma sát.
Còn có một dây leo đâm vào khe mông Tiểu U, tại khe mông đè ép một hồi giống như sực nhớ ở đây còn có một tiểu huyệt khác.
Thế là dây leo chui vào khe mông, vươn ra đầu lưỡi, tiết ra chất nhầy, từng chút từng chút liếm nơi có tầng tầng nhăn nhúm. Sau đó nâng lên cái mông Tiểu U, chèn ép bên trong tầng nhăn, không tha cho bất kỳ dị vật nào bắt đầu từng tấc từng tấc xuyên vào.
"A!" Tiểu U cắn chặt dây leo cắm trong miệng, kịch liệt giãy dụa
Tiểu huyệt phía trước bị dây leo cắm vào Tiểu U đã cảm thấy căng đầy rồi, phía sau mà bị một cái cắm vào nữa, xương chậu chắc chắn sẽ sưng lên a!!!
Tác giả :
Thanh Mộc Nghê Hạ