Thụ Yêu (Quỷ Cây)
Chương 18: Biến hoá
Tiểu U nằm trên giường, hai mắt nhắm chặt nghe người bạn kia học bài, vì không muốn quấy rầy đến bạn cùng phòng đang ngủ, âm thanh người bạn kia cực kỳ nhỏ, nhỏ như tiếng muối kêu vậy. Nhưng đằng này Tiểu U lại nghe được rõ ràng!
Tiểu U có chút khó hiểu tại sao trong phòng lại yên tĩnh quá mức như vậy?
Cô ngủ không được, toàn thân mệt mỏi cũng không muốn rời giường, một bên để mặc dây leo dùng lưỡi ẩm ướt làm sạch hoa huyệt cho mình, một bên nghe người bạn kia ôn bài.
Đắm chìm trong màn đêm yên tĩnh, rốt cục Tiểu U cũng không căng thẳng sợ hãi nữa, chỉ là thỉnh thoảng sẽ bị vật dưới thân kia trêu đùa liếm láp, kéo ra mật dịch như nước chảy không ngừng lại khiến lòng cô thêm nóng nảy, không cách nào tập trung.
Nhưng mà chính trong tình huống này, Tiểu U có thể ghi nhớ toàn bộ bài học mà vị bạn học kia vừa mới đọc qua, giống như nghe qua sẽ không quên vậy, lúc này, Tiểu U cuối cùng cũng phát hiện, mình... có phải chỗ nào không được bình thường?
Thời gian chớp mắt trôi qua, tích tắc đã đến sáu rưỡi, đây là lúc mọi người phải rời giường.
Bạn thân Tiểu Nguyệt mơ mơ màng màng vào nhà tắm rửa mặt súc miệng, thấy Tiểu U còn quấn chăn kín mít nằm yên tĩnh trên giường, Tiểu Nguyệt thuận tay gõ gõ thành gỗ: "Tiểu U mau dậy đi, đừng nằm ì ra đó, muộn học bây giờ."
"Ưm~Ừ..." Tiểu U khẽ đáp. Liên tục trong nửa giờ, hoa huyệt Tiểu U bị vật kia liếm láp cao trào hai lần, đến lúc này mới dừng lại.
Không cần Tiểu U động đậy, dây leo nhanh chóng nâng hai chân cô lên, giúp cô mặc quần nhỏ, sau đó nội y, thậm chí còn thuần thục cài nội y cho Tiểu U, sau đó là áo sơ mi đồng phục và váy.
Đây có được coi là không động tay động chân không nhỉ? Tiểu U ảo não nghỉ.
Tuy cảm thấy hôm nay giọng Tiểu U có chút kỳ quái, khàn khàn lại gợi cảm, Tiểu Nguyệt cũng không để ý mấy. Loay hoay mãi Tiểu U mới chịu rời giường, có điều đợi Tiểu Nguyệt rửa mặt xong xuôi đi ra, nhìn thấy Tiểu U từ trên giường bước xuống thì bỗng ngẩn ra, miệng bật thốt lên: "Tiểu U, bà mới tắm trắng về đấy à?"
Nắng sớm rọi qua cửa sổ bao phủ toàn thân Tiểu U, da thịt trắng hồng trong nắng giống như phát sáng vậy.
Mỹ nhân ở đấy. Nhìn một lần, nhớ mãi không quên.
Tiểu Nguyệt thầm cảm thán, hai mắt nhìn Tiểu U thiếu chút nữa muốn rớt ra.
Tiểu U vừa mới đứng vững, dẫm lên đôi giày mà dây leo chuẩn bị cho cô, bụng dưới căng đầy khiến Tiểu U bước xuống giường có chút mất tự nhiên, nếu không có dây leo quấn quanh đùi nâng đỡ thì cô đã sớm té ra đất rồi. Cơ thể đã không thoải mái, còn bị Tiểu Nguyệt nhìn chằm chằm như động vật quý hiếm, toàn thân Tiểu U không được tự nhiên.
"Sao vậy?" Tiểu U hỏi, cúi đầu nhìn chính mình, sau đó cũng sững sờ ngắm toàn thân trước gương.
Bình thường, Tiểu U rất xinh, như em gái nhà bên khiến người ta cảm thấy thật thân thiết khả ái vậy.
Cho đến khi tham gia khóa huấn luyện quân sự năm lớp mười, làn da Tiểu U cả ngày phơi ngoài nắng, cũng không có thời gian chăm sóc, kết quả là làn da bị phơi đen, sau đó còn xuất hiện lắm tấm tàn nhang tuổi dậy thì, vừa nhìn có chút không bắt mắt. Còn có thân hình cao 1m60, không tính là nhỏ nhắn xinh xắn, không ngực không cổ, cơ thể gầy còm, tóm lại là rất rất bình thường.
Lúc trước, có hotboy của trường thích Tiểu U, khiến cho không ít người tự nhận mình là hoa khôi xinh đẹp hay hoa hậu giảng đường gì đó tan nát cõi lòng, hận hắn mắt mù lại đi thích một người tầm thường như vậy, nhưng hiện giờ...
Tiểu U bưng lấy mặt mình nhìn hồi lâu, cô thật muốn yêu luôn cả chính mình mất rồi.
Những người khác nghe được động tĩnh bên này cũng nhìn Tiểu U một cái, lập tức bật thốt ngạc nhiên, nhao nhao vây lại xem, thán phục săm soi, không kiềm được cùng Tiểu U học tập kinh nghiệm.
"Tiểu U, bà đi lột da mặt đấy à?"
"Hay là dùng kem dưỡng trắng gì đó đúng không?"
"Ăn cái gì mà đẹp vậy?" Cả mớ câu hỏi dồn dập nào là mặt nạ gì, dùng mỹ phẩm dưỡng da loại nào, gần đây có dùng phương pháp dưỡng da bí truyền nào hay không.
Tiểu U nghe đến đơ cả mặt.
Mình đẹp sao?
Tiểu U nhớ tới tối hôm qua bị vật kia bắn cho một bụng chất lỏng, đè lên còn có chút áp bách, nhưng cũng không như hôm qua căng cứng đến phát đau, tinh dịch giống như bị mình hút hết vậy... chẳng lẽ đây là Thải Âm Bổ Dương*?
*Thải Âm Bổ Dương: khụ khụ, nói chung là một bí quyết phòng the thời Trung Hoa cổ ý.
Tiểu U nghĩ đến mà rùng mình một cái, sau đó thì nhớ đến đêm qua trước khi thiếp đi cơ thể hình như bị vật kia liếm láp sạch sẽ qua một lần, cả mặt cũng bị vật đó thè lưỡi liếm láp, mềm mềm mát mát giống như đắp mặt nạ... Đúng, chắc chắn là vậy!
"Tối hôm qua đã thấy mặt bà trắng rồi. Tui còn tưởng rằng là đèn huỳnh quang chiếu sáng cơ... Wao, gần thật sự là một lỗ chân lông cũng không có, Tiểu U rốt cuộc bà đi tân trang nhan sắc ở thẩm mỹ viện nào vậy!" Tiểu Nguyệt hâm mộ ghen tị hận nhìn nhìn, kiềm lòng không được đưa tay về phía mặt Tiểu U định sờ một chút. Xem xem ra mặt Tiểu U có phải mềm mại non nớt như cô tưởng hay không.
Tiểu U chưa kịp ngăn cản thì Tiểu Nguyệt đã vươn tay đến, dây leo quấn trên vai Tiểu U đột nhiên mở miệng ra.
Tiểu Nguyệt đau kêu lên một tiếng rút tay về: "Ui cha, Tiểu U mặt bà có điện đấy à."
Tiểu U cười khan một cái, liếc mắt nhìn qua đám dây leo trên vai mình, hoàn toàn không biết giải thích ra sao.
Cuối cùng, Tiểu U lấp liếm rằng là do ăn nhiều rau quả, ngủ sớm dậy sớm, chăm sóc thân thể tốt. Sợ vẻ mặt thèm khát của đám bạn cùng phòng, lỡ may lại đụng tới dây leo thì tiêu lên Tiểu U vội vàng rửa mặt xong rồi chạy liền một mạch cách xa phòng ngủ. Nhưng đến khi bước vào phòng học thì lại bị mọi người vây xem, người này người kia hỏi đến đau cả đầu. Đương nhiên, truyện ngoại hình xinh đẹp gì đó tạm thời có thể bỏ qua, Tiểu U dần dần phát hiện càng nhiều thay đổi thần kỳ trên cơ thể mình.
________________________________
Nghe là nhớ, gặp chẳng quên.
Đại não phản ứng linh hoạt, giải quyết mọi chuyện trôi chảy.
Thậm chí còn có thể nghe được tiếng người khác bàn luận ở chỗ rất xa.
Nếu như...
Không có bị vật kia quấn vào thì quả thực đây chính là cuộc sống hồi sinh, cảm giác tốt đẹp cực kỳ.
"Tạch" Tiểu U cầm chặt phấn viết trong tay, nặng nề ấn xuống bảng đen.
Bên trong hoa huyệt bị nhét thứ hạt giống kỳ quái kia, ngay lúc Tiểu U bị gọi lên giải đề, nó lại không biết xấu hổ cử động!
Đáng ghét!
_____________________________
Tiểu U có chút khó hiểu tại sao trong phòng lại yên tĩnh quá mức như vậy?
Cô ngủ không được, toàn thân mệt mỏi cũng không muốn rời giường, một bên để mặc dây leo dùng lưỡi ẩm ướt làm sạch hoa huyệt cho mình, một bên nghe người bạn kia ôn bài.
Đắm chìm trong màn đêm yên tĩnh, rốt cục Tiểu U cũng không căng thẳng sợ hãi nữa, chỉ là thỉnh thoảng sẽ bị vật dưới thân kia trêu đùa liếm láp, kéo ra mật dịch như nước chảy không ngừng lại khiến lòng cô thêm nóng nảy, không cách nào tập trung.
Nhưng mà chính trong tình huống này, Tiểu U có thể ghi nhớ toàn bộ bài học mà vị bạn học kia vừa mới đọc qua, giống như nghe qua sẽ không quên vậy, lúc này, Tiểu U cuối cùng cũng phát hiện, mình... có phải chỗ nào không được bình thường?
Thời gian chớp mắt trôi qua, tích tắc đã đến sáu rưỡi, đây là lúc mọi người phải rời giường.
Bạn thân Tiểu Nguyệt mơ mơ màng màng vào nhà tắm rửa mặt súc miệng, thấy Tiểu U còn quấn chăn kín mít nằm yên tĩnh trên giường, Tiểu Nguyệt thuận tay gõ gõ thành gỗ: "Tiểu U mau dậy đi, đừng nằm ì ra đó, muộn học bây giờ."
"Ưm~Ừ..." Tiểu U khẽ đáp. Liên tục trong nửa giờ, hoa huyệt Tiểu U bị vật kia liếm láp cao trào hai lần, đến lúc này mới dừng lại.
Không cần Tiểu U động đậy, dây leo nhanh chóng nâng hai chân cô lên, giúp cô mặc quần nhỏ, sau đó nội y, thậm chí còn thuần thục cài nội y cho Tiểu U, sau đó là áo sơ mi đồng phục và váy.
Đây có được coi là không động tay động chân không nhỉ? Tiểu U ảo não nghỉ.
Tuy cảm thấy hôm nay giọng Tiểu U có chút kỳ quái, khàn khàn lại gợi cảm, Tiểu Nguyệt cũng không để ý mấy. Loay hoay mãi Tiểu U mới chịu rời giường, có điều đợi Tiểu Nguyệt rửa mặt xong xuôi đi ra, nhìn thấy Tiểu U từ trên giường bước xuống thì bỗng ngẩn ra, miệng bật thốt lên: "Tiểu U, bà mới tắm trắng về đấy à?"
Nắng sớm rọi qua cửa sổ bao phủ toàn thân Tiểu U, da thịt trắng hồng trong nắng giống như phát sáng vậy.
Mỹ nhân ở đấy. Nhìn một lần, nhớ mãi không quên.
Tiểu Nguyệt thầm cảm thán, hai mắt nhìn Tiểu U thiếu chút nữa muốn rớt ra.
Tiểu U vừa mới đứng vững, dẫm lên đôi giày mà dây leo chuẩn bị cho cô, bụng dưới căng đầy khiến Tiểu U bước xuống giường có chút mất tự nhiên, nếu không có dây leo quấn quanh đùi nâng đỡ thì cô đã sớm té ra đất rồi. Cơ thể đã không thoải mái, còn bị Tiểu Nguyệt nhìn chằm chằm như động vật quý hiếm, toàn thân Tiểu U không được tự nhiên.
"Sao vậy?" Tiểu U hỏi, cúi đầu nhìn chính mình, sau đó cũng sững sờ ngắm toàn thân trước gương.
Bình thường, Tiểu U rất xinh, như em gái nhà bên khiến người ta cảm thấy thật thân thiết khả ái vậy.
Cho đến khi tham gia khóa huấn luyện quân sự năm lớp mười, làn da Tiểu U cả ngày phơi ngoài nắng, cũng không có thời gian chăm sóc, kết quả là làn da bị phơi đen, sau đó còn xuất hiện lắm tấm tàn nhang tuổi dậy thì, vừa nhìn có chút không bắt mắt. Còn có thân hình cao 1m60, không tính là nhỏ nhắn xinh xắn, không ngực không cổ, cơ thể gầy còm, tóm lại là rất rất bình thường.
Lúc trước, có hotboy của trường thích Tiểu U, khiến cho không ít người tự nhận mình là hoa khôi xinh đẹp hay hoa hậu giảng đường gì đó tan nát cõi lòng, hận hắn mắt mù lại đi thích một người tầm thường như vậy, nhưng hiện giờ...
Tiểu U bưng lấy mặt mình nhìn hồi lâu, cô thật muốn yêu luôn cả chính mình mất rồi.
Những người khác nghe được động tĩnh bên này cũng nhìn Tiểu U một cái, lập tức bật thốt ngạc nhiên, nhao nhao vây lại xem, thán phục săm soi, không kiềm được cùng Tiểu U học tập kinh nghiệm.
"Tiểu U, bà đi lột da mặt đấy à?"
"Hay là dùng kem dưỡng trắng gì đó đúng không?"
"Ăn cái gì mà đẹp vậy?" Cả mớ câu hỏi dồn dập nào là mặt nạ gì, dùng mỹ phẩm dưỡng da loại nào, gần đây có dùng phương pháp dưỡng da bí truyền nào hay không.
Tiểu U nghe đến đơ cả mặt.
Mình đẹp sao?
Tiểu U nhớ tới tối hôm qua bị vật kia bắn cho một bụng chất lỏng, đè lên còn có chút áp bách, nhưng cũng không như hôm qua căng cứng đến phát đau, tinh dịch giống như bị mình hút hết vậy... chẳng lẽ đây là Thải Âm Bổ Dương*?
*Thải Âm Bổ Dương: khụ khụ, nói chung là một bí quyết phòng the thời Trung Hoa cổ ý.
Tiểu U nghĩ đến mà rùng mình một cái, sau đó thì nhớ đến đêm qua trước khi thiếp đi cơ thể hình như bị vật kia liếm láp sạch sẽ qua một lần, cả mặt cũng bị vật đó thè lưỡi liếm láp, mềm mềm mát mát giống như đắp mặt nạ... Đúng, chắc chắn là vậy!
"Tối hôm qua đã thấy mặt bà trắng rồi. Tui còn tưởng rằng là đèn huỳnh quang chiếu sáng cơ... Wao, gần thật sự là một lỗ chân lông cũng không có, Tiểu U rốt cuộc bà đi tân trang nhan sắc ở thẩm mỹ viện nào vậy!" Tiểu Nguyệt hâm mộ ghen tị hận nhìn nhìn, kiềm lòng không được đưa tay về phía mặt Tiểu U định sờ một chút. Xem xem ra mặt Tiểu U có phải mềm mại non nớt như cô tưởng hay không.
Tiểu U chưa kịp ngăn cản thì Tiểu Nguyệt đã vươn tay đến, dây leo quấn trên vai Tiểu U đột nhiên mở miệng ra.
Tiểu Nguyệt đau kêu lên một tiếng rút tay về: "Ui cha, Tiểu U mặt bà có điện đấy à."
Tiểu U cười khan một cái, liếc mắt nhìn qua đám dây leo trên vai mình, hoàn toàn không biết giải thích ra sao.
Cuối cùng, Tiểu U lấp liếm rằng là do ăn nhiều rau quả, ngủ sớm dậy sớm, chăm sóc thân thể tốt. Sợ vẻ mặt thèm khát của đám bạn cùng phòng, lỡ may lại đụng tới dây leo thì tiêu lên Tiểu U vội vàng rửa mặt xong rồi chạy liền một mạch cách xa phòng ngủ. Nhưng đến khi bước vào phòng học thì lại bị mọi người vây xem, người này người kia hỏi đến đau cả đầu. Đương nhiên, truyện ngoại hình xinh đẹp gì đó tạm thời có thể bỏ qua, Tiểu U dần dần phát hiện càng nhiều thay đổi thần kỳ trên cơ thể mình.
________________________________
Nghe là nhớ, gặp chẳng quên.
Đại não phản ứng linh hoạt, giải quyết mọi chuyện trôi chảy.
Thậm chí còn có thể nghe được tiếng người khác bàn luận ở chỗ rất xa.
Nếu như...
Không có bị vật kia quấn vào thì quả thực đây chính là cuộc sống hồi sinh, cảm giác tốt đẹp cực kỳ.
"Tạch" Tiểu U cầm chặt phấn viết trong tay, nặng nề ấn xuống bảng đen.
Bên trong hoa huyệt bị nhét thứ hạt giống kỳ quái kia, ngay lúc Tiểu U bị gọi lên giải đề, nó lại không biết xấu hổ cử động!
Đáng ghét!
_____________________________
Tác giả :
Thanh Mộc Nghê Hạ