Thứ Xuất Thứ Xuất
Chương 34: Mang thai
Edit: Hắc Phượng Hoàng
Dung Nghi dần dần chuyển trở lại Thanh Quỳ Viện, tuy rằng hắn sớm nghe nói nha đầu bà tử bị đuổi hết rồi, nhưng cuối cùng không ngu xuẩn đến mức vì vấn đề này mà đấu với La Y. Hải Đường vẫn có chút sợ La Y, sợ vị gia này ra chiêu như ngày tân hôn, vừa thấy Dung Nghi trở về liền xin nghỉ về nhà thăm cha mẹ, chuồn mất. Dung Nghi tuyệt đối là thiếu gia vươn tay cơm tới miệng, không ai hầu hạ thì không biết làm thế nào cả, đành phải kinh hồn táng đảm trở về chính phòng.
La Y nhìn Dung Nghi bộ dạng đáng khinh thì khó chịu một vạn lần! Nhưng nàng cũng không phải là cuồng bạo lực, không có việc gì liền COS Dung ma ma. Lại nói đâm phía sau hắn, nội tâm cũng lo sợ bất an, dù sao thật sự quá mức kinh thế hãi tục, tóm lại bị người phát hiện sẽ không hay ho. Bởi vậy chỉ nhíu nhíu đầu mày không quan tâm hắn.
Dung Nghi lề mề tới phát hiện nàng dâu không có xu thế chỉ thị Hướng ma ma nên yên lòng. Dữu Tử và Quất Tử tiến lên phân biệt hầu hạ hai người rửa mặt, La Y hào phóng nhường lại một nửa giường. Độ rộng của giường vẫn khá lớn, chỉ nhiều thêm chăn gối thôi, nàng vẫn không thể chấp nhận cuộc sống ngủ chung chăn với nam nhân Dung Nghi đáng khinh này. Cuộc sống tương kính như băng chính thức bắt đầu! Thanh Quỳ Viện có vẻ như cũng về tới trạng thái ban đầu, ánh mặt trời yên lặng chiếu vào trong nhà, từng khối lốm đốm, một chút bụi bặm bay bay, yên tĩnh bình thản.
La Y đột nhiên nghĩ cứ như vậy cả đời cũng không tệ.
Đáng tiếc trời không chiều lòng người, La Y đang làm quần áo nhỏ cho em bé trong bụng Vu thị, Quất Tử tiến vào muốn nói lại thôi: “Cô... Nãi nãi!"
La Y ngẩng đầu: “Sao vậy?"
Quất Tử trù trừ một chút mới lặng lẽ nói với La Y: “Đã nhiều ngày Hải Đường nôn nhiều lắm, mấy ma ma nói chuyện phiếm, e là là có."
"Có? Có cái gì?"
"Cô nương!" Quất Tử vội la lên: “E là có thai đó!" Nói xong Quất Tử khóc lên: “Người qua cửa còn chưa được một năm, làm sao cô gia lại đánh mặt như vậy!"
La Y không sao cả, dù sao nàng không muốn XXOO với dưa chuột công cộng, ai thích sinh thì sinh, nàng không dựa vào con dưỡng lão! Hơn nữa nếu nàng sinh con, lại có con vợ lẽ, đó mới phiền toái đấy! Dung Nghi không phải là Hậu gia, về sau cùng lắm chỉ là phú hộ mà thôi, thanh danh khi kết thân rất quan trọng. Nàng làm chủ mẫu, vì đứa con của mình, đối với một phòng di nương con vợ lẽ, không thể bị rớt răng nanh và máu phải nuốt vào!? Không phải con ruột của nàng, liên quan cái rắm ấy! Nàng không phải thánh mẫu!
"Cô nương!" Quất Tử quýnh lên đã quên đổi xưng hô, cầm cánh tay La Y đong đưa: “Sao người lại không nóng nảy một chút nào vậy chứ!"
La Y thở dài: “Vậy ngươi nói ta phải làm thế nào đây? Phá thai à?"
"A..."
Đang thì giằng co Dữu Tử cũng xông tới: “Nãi nãi! Ta nghe nói Hải Đường..."
La Y cắt đứt: “Ta đã biết."
"Ta trở về nói cho Nhị gia và Tứ Gia đi! Thế nào cũng phải đòi công đạo cho người mới được!" Dữu Tử cũng tức giận.
La Y ngẫm lại cũng phải! Tuy rằng nàng không có ý định sinh, có con vợ lẽ hay không không sao cả, nhưng tôn nghiêm chính thê vẫn phải duy trì. Chậc, mấy ngày hôm trước còn có nha đầu coi như thanh tú thăm dò trong viện của nàng, mẹ kiếp tưởng nàng không biết à! Dung Nghi kia có cái gì tốt!? Đúng là một vị Gia, nhưng toàn bộ thế giới đều biết về sau phải đi ra ngoài ở riêng, có cái gì tốt phải nhớ thương chứ! Cho dù là Giả Hoàn trong Hồng Lâu Mộng, cũng chỉ có một Thải Hà coi trọng sao? Nghĩ đến Giả Hoàn, mặt nàng lại đen thêm một chút, đó là mẹ ruột đã chết thờ ơ, Thải Hà vì hắn bị tội mà chẳng màng ngó đến. Có thể nói là điển phạm lòng lang dạ sói! Cùng là thứ xuất, Dung Nghi còn không xứng xách giày cho Thiệu Y! Hay là tổ tông huân quý thế gia sát nghiệt quá nặng, phong thuỷ không tốt!
"Cô nương!" Quất Tử dậm chân.
"Gọi người đi mời đại phu tới, xem chính xác mới được. Ngộ nhỡ Hải Đường chỉ là tràng vị không thoải mái, chúng ta ầm ĩ như thế người ta cười cho." Quất Tử vâng lời bước đi.
Không đợi Quất Tử ra cửa, Hướng ma ma ngăn lại nói: “Nãi nãi, không thể mời đại phu được!"
"Hửm?"
"Nếu mời đại phu tới chẩn đoán chính xác, chúng ta sẽ không dễ ra tay. Mưu hại con nối dòng là thất xuất! Chúng ta lẳng lặng không nói làm mất đi là xong!"
"A!?" La Y giật mình: “Làm chuyện này không tốt sẽ là một thi hai mạng đấy!"
Hướng ma ma bĩu môi: “Một kẻ tiện tỳ, chết thì thôi!"
"Không được! Mạng người quan trọng, ta thà rằng để nàng ta sinh ra còn hơn." La Y sống chết lắc đầu.
"Ai u Nãi nãi của ta ơi, người thiện tâm là chuyện tốt, nhưng lúc này không được mềm lòng, người xem Tiết di nương... Người coi đây là nhà chúng ta mà!"
La Y lắc đầu, nàng không có dũng khí lấy tính mạng người khác.
Hướng ma ma tuy rằng khuyên miệng đắng lưỡi khô, nhưng làm sao có thể dao động La Y hai mươi năm giáo dục? Đương nhiên là không giằng co được rồi. Cuối cùng La Y nói: “Các ngươi một người về báo cho ca ca ta biết đi, lại hỏi tam thẩm một chút, chỗ tẩu tử đừng nói, tẩu ấy đang có thai, đừng để tẩu ấy xen vào."
"Vậy... Hải Đường?"
"Mời đại phu đến!" La Y lắc đầu: “Giấu giếm không được đâu, nếu có thật, trong bụng kia là chắt trai Thái phu nhân. Nếu làm mất đi cho dù ta có chiếm lý, chọc giận bà ta không chiếm được cái gì tốt đâu."
"Nãi nãi mềm lòng quá rồi." Hướng ma ma phiền muộn, chủ nhà mềm lòng là chuyện tốt, vấn đề là lúc này mềm lòng sẽ có phiền toái lớn.
"Là mềm lòng cũng là thức thời. Nơi này cao thấp không có đứa ngốc! Đừng nghĩ người khác là ngu ngốc!" La Y rũ mắt xuống, nàng vẫn không chơi được chỗ đấu. Lần trước xin nhờ Tào phu nhân đuổi hạ nhân đi, kỳ thực chỉ là lưỡng bại câu thương. Nàng vẫn không có uy nghiêm như trước, hạ nhân ở trước mặt nàng càng làm càn. Lúc này đây xử lý không tốt, phản tác dụng sẽ rất lớn. Tuy rằng cho Hải Đường sinh con ra sẽ càng thêm bị người ta khinh bỉ, nhưng hai tay không đấu lại được tất cả, chỉ có thể đi từng bước tính từng bước. Nếu nói hại con Hải Đường, phương pháp thần không biết quỷ không hay có một, đó là là nhân sâm! Nhưng nàng không có thứ đó, thứ hai ngươi một vợ cả ở thời điểm tiểu lão bà mang thai cho đồ quý trọng như vậy, vật rất khác thường nhất định sẽ sinh nghi, không chừng người ta còn trực tiếp hoài nghi nàng hạ độc! Hoặc là trực tiếp làm chút bông dầu phế Dung Nghi đi!? Haiz, vậy cũng phải đương gia tác chủ có phòng bếp nhỏ mới được! Ngược lại thật sự là, tiểu thuyết xuyên qua xem rõ nhiều, đến phiên bản thân mình quả thực nửa bước cũng khó khăn!
Sau khi đại phu đến đây thật dễ dàng chẩn đoán chính xác, đại khái chừng hai tháng. La Y rút rút khóe miệng, cách lần trước Dung Nghi bất đắc dĩ từ thư phòng rút về cũng gần ba tháng nhỉ? Hồi đó Hải Đường còn né tránh, không ngờ lại ám thông xã giao rồi, không biết khi nào thì lăn lên giường vậy. Hạ nhân Hầu phủ này quả nhiên không có ai là đèn cạn dầu. Nhìn ra bên ngoài nha đầu bà tử cười hì hì chúc mừng Hải Đường, quả thực không coi nàng ra gì cả! La Y giận dữ!
Nhưng thực sự muốn thu thập bọn họ tuyệt đối không được! Mấy đời lão nhân, nhiều thế hệ đám hỏi, thế lực cực kỳ khổng lồ. Trọng điểm là nàng còn không có địa vị, liền tính nàng là nàng dâu dòng chính, bên trên còn có hai tầng mẹ chồng. Nghiêm chỉnh ba mươi năm nàng dâu luyện thành mẹ chồng. Nghĩ đến đây La Y cười lạnh, tùy nàng đi, Thái phu nhân chưa hẳn có thể làm theo ý mình. Đồ chơi thế bộc này đã sớm đuôi to khó vẫy rồi, ở hoàn cảnh sâu hiểm này mới biết trước kia đồng nghiệp xem Hồng Lâu cực kì đáng tin! Xuyên thành Đại Ngọc nhao nhao đừng gả, đánh chết không lẫn vào vũng nước đục Vinh Quốc phủ. Sự thực chứng minh, loại địa phương Vinh Quốc phủ này là thật sự hết thuốc chữa.
Buồn bực vậy thôi chứ loại chuyện này vẫn phải thông báo. Trạm thứ nhất chính là Thái phu nhân kia, vừa lúc Tào phu nhân cũng ở đó, bớt việc, báo một lần thôi!
"Chúc mừng Lão thái thái, phu nhân. Hải Đường có thai!" Tuy rằng chúc nhưng La Y lại đơ mặt.
Quả nhiên Tiên Huyên Đường một hồi yên lặng, Thái phu nhân cho Tào phu nhân một ánh mắt rất bất mãn, lần thứ hai... Cho dù là chất nữ trong tộc cũng đủ làm cho bà rất bất mãn, chung quy Dung Nghi là cháu ruột của bà.
La Y vẫn mặt không chút thay đổi, nàng hiền lành hay không thì cũng không cần thiết vào thời điểm này hiền lành.
Thái phu nhân thở dài nói: “Cháu ngoan à, ủy khuất cháu rồi."
La Y không tiếp lời cũng không tỏ thái độ gì. Loại chuyện này được Thiệu Hi xuất đầu mới danh chính ngôn thuận.
Tào phu nhân thấy La Y đơ mặt cũng rất khó chịu. Lần trước là bà cố ý mặc kệ, nhưng lúc này đây là bà thật sự không ngờ tới. Ai có thể nghĩ tới trong phòng Dung Nghi dưới tình huống đã có chủ mẫu còn phát sinh loại chuyện này? Bởi vậy không khách khí nói: “Ngươi là nãi nãi cũng phải lấy ra chút điển phạm mới phải! Làm sao lại để đầy tớ làm như thế!"
La Y lãnh đạm nói: “Đồn rằng: phu giả, trời cũng. Đi không tuân thần linh, thiên tắc phạt;" (trượng phu, là trời của ngươi. Cử chỉ của ngươi nếu vi phạm thần linh, trời sẽ trừng phạt ngươi). Ý tứ rất rõ ràng, ta là tuân thủ nữ giới, lấy phu là trời. Bởi vậy xảy ra vấn đề như vậy chỉ có thể là “Phu không hiền, không cần ngự phụ“.
Tào phu nhân nghẹn lời, không thể nói La Y làm không đúng?
Thái phu nhân hoà giải: “Ta nhất định cho cháu một câu trả lời hợp lý! Cháu an tâm." Lại bảo nha đầu: “Ngư Cổ, lấy hòm gỗ trên kệ cánh gà của ta ra đây."
Ngư Cổ trả lời, không bao lâu mang đến một hộp trang sức khéo léo.
Thái phu nhân lại nói: “Đây là mấy thứ đồ chơi dạo trước, cháu tạm giữ làm đồ khen người đi. Xem như tổ mẫu bồi tội thay đứa cháu xấu xa kia với cháu được chứ?"
La Y hành lễ: “Tôn tức không dám."
"Nhận đi!" Thái phu nhân cười nói: “Ta định giáo huấn hắn, chỉ là các cháu ngàn vạn đừng xa cách mới tốt."
Nói đều nói đến mức này rồi lại ôm theo chính là không ổn. Huống chi nàng vốn không để ý, quỳ gối tạ ơn, tuy rằng còn không mở khuôn mặt tươi cười, nhưng cũng không phụng phịu như vừa rồi. Thái phu nhân gật đầu lại cho một ít dược liệu về, không nói là cho nàng, đương nhiên cũng không nói rõ là cho Hải Đường. Chẳng qua La Y văn dây cung biết nhã ý, biết Thái phu nhân muốn bảo vệ khối thịt kia, nhưng đối với Hải Đường là thái độ gì thì không thể biết được.
La Y vừa đi, Thái phu nhân mặt trầm xuống: “Đã nhiều năm như vậy, tác phong của ngươi cũng quá lớn rồi đấy!?"
Tào phu nhân đứng lên nói: “Nàng dâu không dám, lần này là thật sự không biết."
"Ngươi không biết chuyện trong viện Nghi nhi? Cho rằng ta già rồi nên hồ đồ?" Thái phu nhân quát: “Lại cho nãi nãi nhà giữa không còn mặt mũi! Ngươi làm người khác nghe xong là chê cười ai đó? Cho dù là bò ra trong bụng nha đầu nhưng vẫn họ Cố! Ngươi là chất nữ của ta, ta cho ngươi thể diện! Nhưng còn ngươi? Dung túng Tiết di nương nháo sự, mặc kệ nha đầu bà tử ồn ào! Nó còn có tỷ phu Thám hoa đấy! Những người đọc sách này cán bút đong đưa lên, thua thiệt chỉ có thể là chúng ta, chúng ta ngay thẳng không sợ họ, nhưng loại chuyện này gây ra cũng không còn mặt mũi! Huống chi trong nhà còn có cô nương phải gả! Còn tiểu nhi tử của ngươi phải cưới nàng dâu nữa đấy!"
Tào phu nhân cũng ủy khuất: “Người không phải không biết lão gia, chiều Tiết di nương vô pháp vô thiên. Con có nói vài lời hắn lại không nể mặt rồi. Con đâu trông coi được chuyện trong phòng Nghi Nhi?"
Việc này rối rắm không yên, bà lười quan tâm, trực tiếp hỏi: “Ngươi tính toán xử trí như thế nào?"
"Con đi hỏi nàng dâu Nghi ca."
Thái phu nhân nhíu mày.
"Nàng dâu đã biết, chờ kia tiện tỳ sinh xong, đuổi ra ngoài là được."
Thái phu nhân thế này mới không nói nữa, haiz, ánh mắt cháu gái này vẫn là thiển cận lắm, nhưng mà con trai của bà... Thật sự là một thế hệ không bằng một thế hệ.
La Y về phòng mình, đưa dược liệu tới viện Hải Đường cho xong việc. Về phần tin tức đã sớm mọc cánh bay đến từng góc rồi. Hải Đường ở trong nhà mình vui mừng điên rồi, nếu sinh con trai, nhìn Tiết di nương sống thật phong cảnh mà! Nếu nãi nãi không thể sinh vậy thì càng tốt! Nghĩ cũng biết, quả nhiên khuôn cách thiên kim tiểu thư, gia làm sao có thể thân thiết với nàng ta! Vậy sau này phần gia sản này còn không phải con nàng à? Nghĩ tới phong cảnh tương lai tốt đẹp, thật sự là nằm ngủ cũng cười!
Dung Nghi dần dần chuyển trở lại Thanh Quỳ Viện, tuy rằng hắn sớm nghe nói nha đầu bà tử bị đuổi hết rồi, nhưng cuối cùng không ngu xuẩn đến mức vì vấn đề này mà đấu với La Y. Hải Đường vẫn có chút sợ La Y, sợ vị gia này ra chiêu như ngày tân hôn, vừa thấy Dung Nghi trở về liền xin nghỉ về nhà thăm cha mẹ, chuồn mất. Dung Nghi tuyệt đối là thiếu gia vươn tay cơm tới miệng, không ai hầu hạ thì không biết làm thế nào cả, đành phải kinh hồn táng đảm trở về chính phòng.
La Y nhìn Dung Nghi bộ dạng đáng khinh thì khó chịu một vạn lần! Nhưng nàng cũng không phải là cuồng bạo lực, không có việc gì liền COS Dung ma ma. Lại nói đâm phía sau hắn, nội tâm cũng lo sợ bất an, dù sao thật sự quá mức kinh thế hãi tục, tóm lại bị người phát hiện sẽ không hay ho. Bởi vậy chỉ nhíu nhíu đầu mày không quan tâm hắn.
Dung Nghi lề mề tới phát hiện nàng dâu không có xu thế chỉ thị Hướng ma ma nên yên lòng. Dữu Tử và Quất Tử tiến lên phân biệt hầu hạ hai người rửa mặt, La Y hào phóng nhường lại một nửa giường. Độ rộng của giường vẫn khá lớn, chỉ nhiều thêm chăn gối thôi, nàng vẫn không thể chấp nhận cuộc sống ngủ chung chăn với nam nhân Dung Nghi đáng khinh này. Cuộc sống tương kính như băng chính thức bắt đầu! Thanh Quỳ Viện có vẻ như cũng về tới trạng thái ban đầu, ánh mặt trời yên lặng chiếu vào trong nhà, từng khối lốm đốm, một chút bụi bặm bay bay, yên tĩnh bình thản.
La Y đột nhiên nghĩ cứ như vậy cả đời cũng không tệ.
Đáng tiếc trời không chiều lòng người, La Y đang làm quần áo nhỏ cho em bé trong bụng Vu thị, Quất Tử tiến vào muốn nói lại thôi: “Cô... Nãi nãi!"
La Y ngẩng đầu: “Sao vậy?"
Quất Tử trù trừ một chút mới lặng lẽ nói với La Y: “Đã nhiều ngày Hải Đường nôn nhiều lắm, mấy ma ma nói chuyện phiếm, e là là có."
"Có? Có cái gì?"
"Cô nương!" Quất Tử vội la lên: “E là có thai đó!" Nói xong Quất Tử khóc lên: “Người qua cửa còn chưa được một năm, làm sao cô gia lại đánh mặt như vậy!"
La Y không sao cả, dù sao nàng không muốn XXOO với dưa chuột công cộng, ai thích sinh thì sinh, nàng không dựa vào con dưỡng lão! Hơn nữa nếu nàng sinh con, lại có con vợ lẽ, đó mới phiền toái đấy! Dung Nghi không phải là Hậu gia, về sau cùng lắm chỉ là phú hộ mà thôi, thanh danh khi kết thân rất quan trọng. Nàng làm chủ mẫu, vì đứa con của mình, đối với một phòng di nương con vợ lẽ, không thể bị rớt răng nanh và máu phải nuốt vào!? Không phải con ruột của nàng, liên quan cái rắm ấy! Nàng không phải thánh mẫu!
"Cô nương!" Quất Tử quýnh lên đã quên đổi xưng hô, cầm cánh tay La Y đong đưa: “Sao người lại không nóng nảy một chút nào vậy chứ!"
La Y thở dài: “Vậy ngươi nói ta phải làm thế nào đây? Phá thai à?"
"A..."
Đang thì giằng co Dữu Tử cũng xông tới: “Nãi nãi! Ta nghe nói Hải Đường..."
La Y cắt đứt: “Ta đã biết."
"Ta trở về nói cho Nhị gia và Tứ Gia đi! Thế nào cũng phải đòi công đạo cho người mới được!" Dữu Tử cũng tức giận.
La Y ngẫm lại cũng phải! Tuy rằng nàng không có ý định sinh, có con vợ lẽ hay không không sao cả, nhưng tôn nghiêm chính thê vẫn phải duy trì. Chậc, mấy ngày hôm trước còn có nha đầu coi như thanh tú thăm dò trong viện của nàng, mẹ kiếp tưởng nàng không biết à! Dung Nghi kia có cái gì tốt!? Đúng là một vị Gia, nhưng toàn bộ thế giới đều biết về sau phải đi ra ngoài ở riêng, có cái gì tốt phải nhớ thương chứ! Cho dù là Giả Hoàn trong Hồng Lâu Mộng, cũng chỉ có một Thải Hà coi trọng sao? Nghĩ đến Giả Hoàn, mặt nàng lại đen thêm một chút, đó là mẹ ruột đã chết thờ ơ, Thải Hà vì hắn bị tội mà chẳng màng ngó đến. Có thể nói là điển phạm lòng lang dạ sói! Cùng là thứ xuất, Dung Nghi còn không xứng xách giày cho Thiệu Y! Hay là tổ tông huân quý thế gia sát nghiệt quá nặng, phong thuỷ không tốt!
"Cô nương!" Quất Tử dậm chân.
"Gọi người đi mời đại phu tới, xem chính xác mới được. Ngộ nhỡ Hải Đường chỉ là tràng vị không thoải mái, chúng ta ầm ĩ như thế người ta cười cho." Quất Tử vâng lời bước đi.
Không đợi Quất Tử ra cửa, Hướng ma ma ngăn lại nói: “Nãi nãi, không thể mời đại phu được!"
"Hửm?"
"Nếu mời đại phu tới chẩn đoán chính xác, chúng ta sẽ không dễ ra tay. Mưu hại con nối dòng là thất xuất! Chúng ta lẳng lặng không nói làm mất đi là xong!"
"A!?" La Y giật mình: “Làm chuyện này không tốt sẽ là một thi hai mạng đấy!"
Hướng ma ma bĩu môi: “Một kẻ tiện tỳ, chết thì thôi!"
"Không được! Mạng người quan trọng, ta thà rằng để nàng ta sinh ra còn hơn." La Y sống chết lắc đầu.
"Ai u Nãi nãi của ta ơi, người thiện tâm là chuyện tốt, nhưng lúc này không được mềm lòng, người xem Tiết di nương... Người coi đây là nhà chúng ta mà!"
La Y lắc đầu, nàng không có dũng khí lấy tính mạng người khác.
Hướng ma ma tuy rằng khuyên miệng đắng lưỡi khô, nhưng làm sao có thể dao động La Y hai mươi năm giáo dục? Đương nhiên là không giằng co được rồi. Cuối cùng La Y nói: “Các ngươi một người về báo cho ca ca ta biết đi, lại hỏi tam thẩm một chút, chỗ tẩu tử đừng nói, tẩu ấy đang có thai, đừng để tẩu ấy xen vào."
"Vậy... Hải Đường?"
"Mời đại phu đến!" La Y lắc đầu: “Giấu giếm không được đâu, nếu có thật, trong bụng kia là chắt trai Thái phu nhân. Nếu làm mất đi cho dù ta có chiếm lý, chọc giận bà ta không chiếm được cái gì tốt đâu."
"Nãi nãi mềm lòng quá rồi." Hướng ma ma phiền muộn, chủ nhà mềm lòng là chuyện tốt, vấn đề là lúc này mềm lòng sẽ có phiền toái lớn.
"Là mềm lòng cũng là thức thời. Nơi này cao thấp không có đứa ngốc! Đừng nghĩ người khác là ngu ngốc!" La Y rũ mắt xuống, nàng vẫn không chơi được chỗ đấu. Lần trước xin nhờ Tào phu nhân đuổi hạ nhân đi, kỳ thực chỉ là lưỡng bại câu thương. Nàng vẫn không có uy nghiêm như trước, hạ nhân ở trước mặt nàng càng làm càn. Lúc này đây xử lý không tốt, phản tác dụng sẽ rất lớn. Tuy rằng cho Hải Đường sinh con ra sẽ càng thêm bị người ta khinh bỉ, nhưng hai tay không đấu lại được tất cả, chỉ có thể đi từng bước tính từng bước. Nếu nói hại con Hải Đường, phương pháp thần không biết quỷ không hay có một, đó là là nhân sâm! Nhưng nàng không có thứ đó, thứ hai ngươi một vợ cả ở thời điểm tiểu lão bà mang thai cho đồ quý trọng như vậy, vật rất khác thường nhất định sẽ sinh nghi, không chừng người ta còn trực tiếp hoài nghi nàng hạ độc! Hoặc là trực tiếp làm chút bông dầu phế Dung Nghi đi!? Haiz, vậy cũng phải đương gia tác chủ có phòng bếp nhỏ mới được! Ngược lại thật sự là, tiểu thuyết xuyên qua xem rõ nhiều, đến phiên bản thân mình quả thực nửa bước cũng khó khăn!
Sau khi đại phu đến đây thật dễ dàng chẩn đoán chính xác, đại khái chừng hai tháng. La Y rút rút khóe miệng, cách lần trước Dung Nghi bất đắc dĩ từ thư phòng rút về cũng gần ba tháng nhỉ? Hồi đó Hải Đường còn né tránh, không ngờ lại ám thông xã giao rồi, không biết khi nào thì lăn lên giường vậy. Hạ nhân Hầu phủ này quả nhiên không có ai là đèn cạn dầu. Nhìn ra bên ngoài nha đầu bà tử cười hì hì chúc mừng Hải Đường, quả thực không coi nàng ra gì cả! La Y giận dữ!
Nhưng thực sự muốn thu thập bọn họ tuyệt đối không được! Mấy đời lão nhân, nhiều thế hệ đám hỏi, thế lực cực kỳ khổng lồ. Trọng điểm là nàng còn không có địa vị, liền tính nàng là nàng dâu dòng chính, bên trên còn có hai tầng mẹ chồng. Nghiêm chỉnh ba mươi năm nàng dâu luyện thành mẹ chồng. Nghĩ đến đây La Y cười lạnh, tùy nàng đi, Thái phu nhân chưa hẳn có thể làm theo ý mình. Đồ chơi thế bộc này đã sớm đuôi to khó vẫy rồi, ở hoàn cảnh sâu hiểm này mới biết trước kia đồng nghiệp xem Hồng Lâu cực kì đáng tin! Xuyên thành Đại Ngọc nhao nhao đừng gả, đánh chết không lẫn vào vũng nước đục Vinh Quốc phủ. Sự thực chứng minh, loại địa phương Vinh Quốc phủ này là thật sự hết thuốc chữa.
Buồn bực vậy thôi chứ loại chuyện này vẫn phải thông báo. Trạm thứ nhất chính là Thái phu nhân kia, vừa lúc Tào phu nhân cũng ở đó, bớt việc, báo một lần thôi!
"Chúc mừng Lão thái thái, phu nhân. Hải Đường có thai!" Tuy rằng chúc nhưng La Y lại đơ mặt.
Quả nhiên Tiên Huyên Đường một hồi yên lặng, Thái phu nhân cho Tào phu nhân một ánh mắt rất bất mãn, lần thứ hai... Cho dù là chất nữ trong tộc cũng đủ làm cho bà rất bất mãn, chung quy Dung Nghi là cháu ruột của bà.
La Y vẫn mặt không chút thay đổi, nàng hiền lành hay không thì cũng không cần thiết vào thời điểm này hiền lành.
Thái phu nhân thở dài nói: “Cháu ngoan à, ủy khuất cháu rồi."
La Y không tiếp lời cũng không tỏ thái độ gì. Loại chuyện này được Thiệu Hi xuất đầu mới danh chính ngôn thuận.
Tào phu nhân thấy La Y đơ mặt cũng rất khó chịu. Lần trước là bà cố ý mặc kệ, nhưng lúc này đây là bà thật sự không ngờ tới. Ai có thể nghĩ tới trong phòng Dung Nghi dưới tình huống đã có chủ mẫu còn phát sinh loại chuyện này? Bởi vậy không khách khí nói: “Ngươi là nãi nãi cũng phải lấy ra chút điển phạm mới phải! Làm sao lại để đầy tớ làm như thế!"
La Y lãnh đạm nói: “Đồn rằng: phu giả, trời cũng. Đi không tuân thần linh, thiên tắc phạt;" (trượng phu, là trời của ngươi. Cử chỉ của ngươi nếu vi phạm thần linh, trời sẽ trừng phạt ngươi). Ý tứ rất rõ ràng, ta là tuân thủ nữ giới, lấy phu là trời. Bởi vậy xảy ra vấn đề như vậy chỉ có thể là “Phu không hiền, không cần ngự phụ“.
Tào phu nhân nghẹn lời, không thể nói La Y làm không đúng?
Thái phu nhân hoà giải: “Ta nhất định cho cháu một câu trả lời hợp lý! Cháu an tâm." Lại bảo nha đầu: “Ngư Cổ, lấy hòm gỗ trên kệ cánh gà của ta ra đây."
Ngư Cổ trả lời, không bao lâu mang đến một hộp trang sức khéo léo.
Thái phu nhân lại nói: “Đây là mấy thứ đồ chơi dạo trước, cháu tạm giữ làm đồ khen người đi. Xem như tổ mẫu bồi tội thay đứa cháu xấu xa kia với cháu được chứ?"
La Y hành lễ: “Tôn tức không dám."
"Nhận đi!" Thái phu nhân cười nói: “Ta định giáo huấn hắn, chỉ là các cháu ngàn vạn đừng xa cách mới tốt."
Nói đều nói đến mức này rồi lại ôm theo chính là không ổn. Huống chi nàng vốn không để ý, quỳ gối tạ ơn, tuy rằng còn không mở khuôn mặt tươi cười, nhưng cũng không phụng phịu như vừa rồi. Thái phu nhân gật đầu lại cho một ít dược liệu về, không nói là cho nàng, đương nhiên cũng không nói rõ là cho Hải Đường. Chẳng qua La Y văn dây cung biết nhã ý, biết Thái phu nhân muốn bảo vệ khối thịt kia, nhưng đối với Hải Đường là thái độ gì thì không thể biết được.
La Y vừa đi, Thái phu nhân mặt trầm xuống: “Đã nhiều năm như vậy, tác phong của ngươi cũng quá lớn rồi đấy!?"
Tào phu nhân đứng lên nói: “Nàng dâu không dám, lần này là thật sự không biết."
"Ngươi không biết chuyện trong viện Nghi nhi? Cho rằng ta già rồi nên hồ đồ?" Thái phu nhân quát: “Lại cho nãi nãi nhà giữa không còn mặt mũi! Ngươi làm người khác nghe xong là chê cười ai đó? Cho dù là bò ra trong bụng nha đầu nhưng vẫn họ Cố! Ngươi là chất nữ của ta, ta cho ngươi thể diện! Nhưng còn ngươi? Dung túng Tiết di nương nháo sự, mặc kệ nha đầu bà tử ồn ào! Nó còn có tỷ phu Thám hoa đấy! Những người đọc sách này cán bút đong đưa lên, thua thiệt chỉ có thể là chúng ta, chúng ta ngay thẳng không sợ họ, nhưng loại chuyện này gây ra cũng không còn mặt mũi! Huống chi trong nhà còn có cô nương phải gả! Còn tiểu nhi tử của ngươi phải cưới nàng dâu nữa đấy!"
Tào phu nhân cũng ủy khuất: “Người không phải không biết lão gia, chiều Tiết di nương vô pháp vô thiên. Con có nói vài lời hắn lại không nể mặt rồi. Con đâu trông coi được chuyện trong phòng Nghi Nhi?"
Việc này rối rắm không yên, bà lười quan tâm, trực tiếp hỏi: “Ngươi tính toán xử trí như thế nào?"
"Con đi hỏi nàng dâu Nghi ca."
Thái phu nhân nhíu mày.
"Nàng dâu đã biết, chờ kia tiện tỳ sinh xong, đuổi ra ngoài là được."
Thái phu nhân thế này mới không nói nữa, haiz, ánh mắt cháu gái này vẫn là thiển cận lắm, nhưng mà con trai của bà... Thật sự là một thế hệ không bằng một thế hệ.
La Y về phòng mình, đưa dược liệu tới viện Hải Đường cho xong việc. Về phần tin tức đã sớm mọc cánh bay đến từng góc rồi. Hải Đường ở trong nhà mình vui mừng điên rồi, nếu sinh con trai, nhìn Tiết di nương sống thật phong cảnh mà! Nếu nãi nãi không thể sinh vậy thì càng tốt! Nghĩ cũng biết, quả nhiên khuôn cách thiên kim tiểu thư, gia làm sao có thể thân thiết với nàng ta! Vậy sau này phần gia sản này còn không phải con nàng à? Nghĩ tới phong cảnh tương lai tốt đẹp, thật sự là nằm ngủ cũng cười!
Tác giả :
Tiêu Tương Bích Ảnh