Thư Sinh Vô Địch Chi Văn Tâm Điêu Long
Chương 17
" Tiểu ngốc thư, thả lỏng."
Long Diễm hôn trụ môi Thi Văn Tâm, cắn cắn, sau đó khẽ liếm dọc theo độ cong của cánh môi.
Tiểu ngốc thư vĩnh viễn vẫn cứ ngọt như vậy, nếu không phải vì muốn y cảm thụ được sự vui vẻ cầm sắt hợp âm trong tình sự của hai người, nếu không vì hắn cảm thấy thương tiếc y từ tận đáy lòng, hắn thật muốn cử động ngón tay đang bị bao vây chặt chẽ trong nơi ấm áp kia.
Khi Long Diễm cắn môi y, Thi Văn Tâm bất giác co rút thân mình lại một chút, khi Long Diễm đưa ngón tay thứ hai vào bí huyệt thì từ từ thả lỏng cơ thể.
“Diễm —- a —–"
Thi Văn Tâm đưa tay nắm lấy bờ vai Long Diễm, cơ thể bị dị vật tiến vào cho y hoảng sợ cào lên vai hắn.
“Đau không?"
Ngón tay ở trong người Thi Văn Tâm nhẹ nhàng cao thấp di động, dần dần giảm bớt sự khô khốc chặt chẽ của nội vách tường ấm áp non mềm đang bao chặt tay hắn. Môi Long Diễm như cảm giác được Thi Văn Tâm đang khẩn trương vô cùng, nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước hôn xuống từng chỗ một, trán, mũi, môi, thậm chí còn có hàng mi đang đang run nhè nhẹ của y.
" không... Không đau, "
Thi Văn Tâm nhỏ giọng trả lời, một mặt cố gắng thừa nhận động tác của Long Diễm trên cơ thể của mình. Thật là không đau, thời điểm ngón tay Long Diễm tiến vào thân thể y thì có chút trướng trướng kỳ quái, nhưng hiện tại cơ thể lại bắt đầu cảm thấy tê dại, ngón tay sâu trong cơ thể y từ từ di chuyển.
“Hảo kì quái... "
“Cái gì kì quái?"
Long Diễm động động ngón tay, chậm rãi đẩy vào, cảm giác được nội vách tường mềm mại dần dần tiếp nhận sự hiện hữu của hắn, lúc này hắn mới tinh tế chuyển động tìm kiếm địa phương mẫn cảm kia, khi tìm được, hắn nhanh chóng đâm mạnh vào, khiến cho thân thể Thi Văn Tâm giật nảy một cái.
“Ô —- thật kỳ quái, không biết... Ta không biết..."
Y thấy thật cổ quái, giống như cả thân mình ngập tràn trong bể nước nóng, bốn phía không nhìn được đất liền, trước mắt y chỉ có mình Thi Văn Tâm. Đúng rồi, là Long Diễm, y muốn hắn, y yêu người nam nhân có thể biến hổ này, rất yêu...
Lúc Thi Văn Tâm mê loạn, Long Diễm cũng cảm thấy trên ngón tay truyền tới từng trận run rẩy nóng rực, hơn nữa nơi đó đã từ từ ẩm ướt.
Hắn biết Thi Văn Tâm đã chuẩn bị tốt để thừa nhận hắn, liền chậm rãi rút ngón tay ra, thay đổi tư thế, đem y đặt lên giường, tuy nơi này là sơn trại đơn sơ tục tằng trên núi hoang, được cái thực dụng, tuy đệm giường là da lông nhưng cũng đủ ấm áp.
Thi Văn Tâm không ngừng thở dốc, chóp mùi truyền tới mùi tanh từ trên lông da thú, nhìn Long Diễm cúi người tách hai chân y ra. Y vẫn thẹn thùng, nhưng khi nhìn đến thân hình cường kiện của Long Diễm —- mặc dù y không biết, nhưng Long Diễm đã sớm cởi xiêm y, lộ ra cơ thể rắn chắc —- thân thể hắn thật đẹp, là nam nhân thì phải thế này a.
“Văn Tâm... Tiểu ngốc thư!"
Đang lúc y miên man suy nghĩ, Long Diễm đã đem hai chân y nhấc qua vai hắn, hắn nhịn không được muốn mau mau cảm nhận tư vị ngọt ngào khi tiến vào trong cơ thể tiểu ngốc thư, nhìn bộ dáng ngốc tử của y, một bên đem ngón tay mình bỏ vào miệng cắn cắn, một bên dùng khuỷu tay nâng nửa thân người lên, đôi mắt ươn ướt hơi hồng, giống như người đang mộng mị. (chỗ này không hiểu lắm)
Long Diễm lắc đầu.
Thôi thôi, tiểu ngốc thư này, cũng không thể trông nom y đang nghĩ cái gì, chuyện cấp bách hiện tại là Long Diễm hắn muốn Thi Văn Tâm, phân thên hắn sớm đã hiên ngang dựng thẳng lâu rồi, hắn giờ chỉ khát vọng nơi mềm mại ấm áp của Thi Văn Tâm gắt gao vây quanh thôi.
Dời người về phía trước, Long Diễm đem ngón tay của mình từ trong miệng Thi Văn Tâm lôi ra, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của tiểu ngốc thư, đem đỉnh phân thân của mình đặt trước huyệt khẩu ướt át kia, kiên định đẩy vào.
“A, Diễm... "
Thi Văn Tâm cảm thấy chỗ trung giang của mình có một cái động đang được Long Diễm lấp đầy, bởi Long Diễm nhanh chóng sáp nhập vào trong động nên nó trở nên đầy tràn. Y muốn nói, nhưng không biết phải nói gì mới tốt, chỉ cố cử động thân mình gầy yếu của mình, rồi lại bởi vì động tác này, lập tức bị môi Long Diễm thừa cơ hàm trụ anh châu bên trái đang run rẩy vào trong miệng, dùng lưỡi nhẹ nhàng bao vây mút lấy.
Long Diễm gắt gao ôm thắt lưng Thi Văn Tâm, thắt lưng y rất gầy, không mềm mại như nữ tử, nhưng lại làm cho hắn trở nên điên cuồng, hắn đã tiến vào Thi Văn Tâm, thân thể hắn nói với hắn như vậy, tiểu ngốc thư ngây người một lần cũng tốt hai lần cũng tốt, sự tốt đẹp của Thi Văn Tâm làm cho hắn mê hoặc không thôi, y là chú định của hắn, là duy nhất của hắn, chỉ có thân thể của nam nhân nhu nhược này mới làm cho tâm lãnh hàn của hắn cảm thấy hưng phấn cùng thỏa mãn như vậy.
Thi Văn Tâm bị cảm giác nóng cháy cùng sự lay động mạnh mẽ kia bao vây lấy, y cảm giác được Long Diễm ra ra vào vào, không ngừng nhồi vào thân thể y, lần lượt, một chút, y nắm chặt đệm giường, y cảm thấy mình cơ hồ sắp điên rồi, lại như đang nhìn thấy cặp mắt xanh biếc kia, như có thể thấy ngọn lửa đang thiêu cháy trong song mâu kia.
Đó là do ta đốt lên sao...
Thi Văn Tâm gắt gao nắm lấy bả vai Long Diễm, ở giữa hai chân y, thân mình cường kiện của Long Diễm không ngừng luật động, luân phiên đem phân thân của mình cắm vào rút ra cơ thể Thi Văn Tâm, mỗi một lần tiến vào đều làm cho hắn càng thêm mê luyến thân thể y, mỗi lần rút ra, đều làm cho hắn lưu luyến không rời, hắn vô cùng ham muốn cùng hòa làm một thể với tiểu ngốc thư, cả đời được chôn sâu trong nơi ấm áp kia.
“Diễm... "
Thi Văn Tâm gọi Long Diễm.
“A —- a a—–"
Theo tốc độ ngày càng nhanh của Long Diễm, ở trong thân thể Thi Văn Tâm, có thứ gì đó bắt đầu tụ tập lại, muốn đi ra từ trong thân thể y, cái thứ đang tuôn trào này làm cho phân thân y từ từ thẳng tắp, y tùy theo động tác của Long Diễm mà đong đưa, dần dần, ý thức y phiêu đi xa, bên trong đầu chỉ còn mình Long Diễm.
Chỉ cần hắn muốn... y liền vĩnh viễn đi theo bên người hắn, một gói thuốc cũng tốt, chỉ cần có Long Diễm là tốt rồi.
Long Diễm cấn môi dưới, thân thể Thi Văn Tâm nhuyễn miên mà mềm dẻo, khí huyết hắn đã hoàn toàn kích động, mỗi làn tiến vào thân thể tiểu ngốc thư, thân thể kia liền làm ra vài động tác không chút kinh nghiệm để thừa nhận hắn, hắn liễn không cưỡng lại được càng thêm ôn nhu ôm lấy y, không ai có thể cho hắn cảm thấy ấm áp như vậy, hắn đã bị tiểu ngốc thư hấp dẫn thật sâu, không thể ngăn lại được kích tình mãnh liệt trong cơ thể, Long Diễm rống một tiếng, kéo Thi Văn Tâm từ trên giường dậy, ôm y, để y nửa tựa vào giường, một cỗ nhiệt dịch phun sâu vào thân thể y, mà Thi Văn Tâm hơi ngửa đầu ra sau, mê loạn rên rỉ.
Phân thân của y vì chất lỏng nóng rực của Long Diễm phun sâu trong thân thể mà run rẩy trào dâng, phun lên bụng của Long Diễm, một mảnh lửa nóng ẩm ướt, mà rất nhanh, môi y bị Long Diễm mạnh mẽ chiếm đoạt, hung hăng hôn, lại cực kì ôn nhu, đầu lưỡi sủng nịch chiềm đắm liếm lên bờ môi khô ráo, làm cho y phóng tâm đem chính mình giao cho nam nhân trước mặt này.
Long Diễm hôn trụ môi Thi Văn Tâm, cắn cắn, sau đó khẽ liếm dọc theo độ cong của cánh môi.
Tiểu ngốc thư vĩnh viễn vẫn cứ ngọt như vậy, nếu không phải vì muốn y cảm thụ được sự vui vẻ cầm sắt hợp âm trong tình sự của hai người, nếu không vì hắn cảm thấy thương tiếc y từ tận đáy lòng, hắn thật muốn cử động ngón tay đang bị bao vây chặt chẽ trong nơi ấm áp kia.
Khi Long Diễm cắn môi y, Thi Văn Tâm bất giác co rút thân mình lại một chút, khi Long Diễm đưa ngón tay thứ hai vào bí huyệt thì từ từ thả lỏng cơ thể.
“Diễm —- a —–"
Thi Văn Tâm đưa tay nắm lấy bờ vai Long Diễm, cơ thể bị dị vật tiến vào cho y hoảng sợ cào lên vai hắn.
“Đau không?"
Ngón tay ở trong người Thi Văn Tâm nhẹ nhàng cao thấp di động, dần dần giảm bớt sự khô khốc chặt chẽ của nội vách tường ấm áp non mềm đang bao chặt tay hắn. Môi Long Diễm như cảm giác được Thi Văn Tâm đang khẩn trương vô cùng, nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước hôn xuống từng chỗ một, trán, mũi, môi, thậm chí còn có hàng mi đang đang run nhè nhẹ của y.
" không... Không đau, "
Thi Văn Tâm nhỏ giọng trả lời, một mặt cố gắng thừa nhận động tác của Long Diễm trên cơ thể của mình. Thật là không đau, thời điểm ngón tay Long Diễm tiến vào thân thể y thì có chút trướng trướng kỳ quái, nhưng hiện tại cơ thể lại bắt đầu cảm thấy tê dại, ngón tay sâu trong cơ thể y từ từ di chuyển.
“Hảo kì quái... "
“Cái gì kì quái?"
Long Diễm động động ngón tay, chậm rãi đẩy vào, cảm giác được nội vách tường mềm mại dần dần tiếp nhận sự hiện hữu của hắn, lúc này hắn mới tinh tế chuyển động tìm kiếm địa phương mẫn cảm kia, khi tìm được, hắn nhanh chóng đâm mạnh vào, khiến cho thân thể Thi Văn Tâm giật nảy một cái.
“Ô —- thật kỳ quái, không biết... Ta không biết..."
Y thấy thật cổ quái, giống như cả thân mình ngập tràn trong bể nước nóng, bốn phía không nhìn được đất liền, trước mắt y chỉ có mình Thi Văn Tâm. Đúng rồi, là Long Diễm, y muốn hắn, y yêu người nam nhân có thể biến hổ này, rất yêu...
Lúc Thi Văn Tâm mê loạn, Long Diễm cũng cảm thấy trên ngón tay truyền tới từng trận run rẩy nóng rực, hơn nữa nơi đó đã từ từ ẩm ướt.
Hắn biết Thi Văn Tâm đã chuẩn bị tốt để thừa nhận hắn, liền chậm rãi rút ngón tay ra, thay đổi tư thế, đem y đặt lên giường, tuy nơi này là sơn trại đơn sơ tục tằng trên núi hoang, được cái thực dụng, tuy đệm giường là da lông nhưng cũng đủ ấm áp.
Thi Văn Tâm không ngừng thở dốc, chóp mùi truyền tới mùi tanh từ trên lông da thú, nhìn Long Diễm cúi người tách hai chân y ra. Y vẫn thẹn thùng, nhưng khi nhìn đến thân hình cường kiện của Long Diễm —- mặc dù y không biết, nhưng Long Diễm đã sớm cởi xiêm y, lộ ra cơ thể rắn chắc —- thân thể hắn thật đẹp, là nam nhân thì phải thế này a.
“Văn Tâm... Tiểu ngốc thư!"
Đang lúc y miên man suy nghĩ, Long Diễm đã đem hai chân y nhấc qua vai hắn, hắn nhịn không được muốn mau mau cảm nhận tư vị ngọt ngào khi tiến vào trong cơ thể tiểu ngốc thư, nhìn bộ dáng ngốc tử của y, một bên đem ngón tay mình bỏ vào miệng cắn cắn, một bên dùng khuỷu tay nâng nửa thân người lên, đôi mắt ươn ướt hơi hồng, giống như người đang mộng mị. (chỗ này không hiểu lắm)
Long Diễm lắc đầu.
Thôi thôi, tiểu ngốc thư này, cũng không thể trông nom y đang nghĩ cái gì, chuyện cấp bách hiện tại là Long Diễm hắn muốn Thi Văn Tâm, phân thên hắn sớm đã hiên ngang dựng thẳng lâu rồi, hắn giờ chỉ khát vọng nơi mềm mại ấm áp của Thi Văn Tâm gắt gao vây quanh thôi.
Dời người về phía trước, Long Diễm đem ngón tay của mình từ trong miệng Thi Văn Tâm lôi ra, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của tiểu ngốc thư, đem đỉnh phân thân của mình đặt trước huyệt khẩu ướt át kia, kiên định đẩy vào.
“A, Diễm... "
Thi Văn Tâm cảm thấy chỗ trung giang của mình có một cái động đang được Long Diễm lấp đầy, bởi Long Diễm nhanh chóng sáp nhập vào trong động nên nó trở nên đầy tràn. Y muốn nói, nhưng không biết phải nói gì mới tốt, chỉ cố cử động thân mình gầy yếu của mình, rồi lại bởi vì động tác này, lập tức bị môi Long Diễm thừa cơ hàm trụ anh châu bên trái đang run rẩy vào trong miệng, dùng lưỡi nhẹ nhàng bao vây mút lấy.
Long Diễm gắt gao ôm thắt lưng Thi Văn Tâm, thắt lưng y rất gầy, không mềm mại như nữ tử, nhưng lại làm cho hắn trở nên điên cuồng, hắn đã tiến vào Thi Văn Tâm, thân thể hắn nói với hắn như vậy, tiểu ngốc thư ngây người một lần cũng tốt hai lần cũng tốt, sự tốt đẹp của Thi Văn Tâm làm cho hắn mê hoặc không thôi, y là chú định của hắn, là duy nhất của hắn, chỉ có thân thể của nam nhân nhu nhược này mới làm cho tâm lãnh hàn của hắn cảm thấy hưng phấn cùng thỏa mãn như vậy.
Thi Văn Tâm bị cảm giác nóng cháy cùng sự lay động mạnh mẽ kia bao vây lấy, y cảm giác được Long Diễm ra ra vào vào, không ngừng nhồi vào thân thể y, lần lượt, một chút, y nắm chặt đệm giường, y cảm thấy mình cơ hồ sắp điên rồi, lại như đang nhìn thấy cặp mắt xanh biếc kia, như có thể thấy ngọn lửa đang thiêu cháy trong song mâu kia.
Đó là do ta đốt lên sao...
Thi Văn Tâm gắt gao nắm lấy bả vai Long Diễm, ở giữa hai chân y, thân mình cường kiện của Long Diễm không ngừng luật động, luân phiên đem phân thân của mình cắm vào rút ra cơ thể Thi Văn Tâm, mỗi một lần tiến vào đều làm cho hắn càng thêm mê luyến thân thể y, mỗi lần rút ra, đều làm cho hắn lưu luyến không rời, hắn vô cùng ham muốn cùng hòa làm một thể với tiểu ngốc thư, cả đời được chôn sâu trong nơi ấm áp kia.
“Diễm... "
Thi Văn Tâm gọi Long Diễm.
“A —- a a—–"
Theo tốc độ ngày càng nhanh của Long Diễm, ở trong thân thể Thi Văn Tâm, có thứ gì đó bắt đầu tụ tập lại, muốn đi ra từ trong thân thể y, cái thứ đang tuôn trào này làm cho phân thân y từ từ thẳng tắp, y tùy theo động tác của Long Diễm mà đong đưa, dần dần, ý thức y phiêu đi xa, bên trong đầu chỉ còn mình Long Diễm.
Chỉ cần hắn muốn... y liền vĩnh viễn đi theo bên người hắn, một gói thuốc cũng tốt, chỉ cần có Long Diễm là tốt rồi.
Long Diễm cấn môi dưới, thân thể Thi Văn Tâm nhuyễn miên mà mềm dẻo, khí huyết hắn đã hoàn toàn kích động, mỗi làn tiến vào thân thể tiểu ngốc thư, thân thể kia liền làm ra vài động tác không chút kinh nghiệm để thừa nhận hắn, hắn liễn không cưỡng lại được càng thêm ôn nhu ôm lấy y, không ai có thể cho hắn cảm thấy ấm áp như vậy, hắn đã bị tiểu ngốc thư hấp dẫn thật sâu, không thể ngăn lại được kích tình mãnh liệt trong cơ thể, Long Diễm rống một tiếng, kéo Thi Văn Tâm từ trên giường dậy, ôm y, để y nửa tựa vào giường, một cỗ nhiệt dịch phun sâu vào thân thể y, mà Thi Văn Tâm hơi ngửa đầu ra sau, mê loạn rên rỉ.
Phân thân của y vì chất lỏng nóng rực của Long Diễm phun sâu trong thân thể mà run rẩy trào dâng, phun lên bụng của Long Diễm, một mảnh lửa nóng ẩm ướt, mà rất nhanh, môi y bị Long Diễm mạnh mẽ chiếm đoạt, hung hăng hôn, lại cực kì ôn nhu, đầu lưỡi sủng nịch chiềm đắm liếm lên bờ môi khô ráo, làm cho y phóng tâm đem chính mình giao cho nam nhân trước mặt này.
Tác giả :
Bặc Bặc