Thứ Nữ
Chương 106
Thượng Quan Mai nghe thấy vậy kinh hãi, tay cũng bắt đầu run lên, cũng bất chấp hình tượng ngày thường, xách váy lên liền chạy vội ra ngoài, Cẩm Nương nghe xong cũng nhíu mi, chỉ mới nhốt có mấy ngày mà thôi, làm sao lại bị trúng độc rồi? Ai hạ độc với hắn hạ chứ? Hay là nói… Là muốn ra khỏi phòng tối, cho nên dùng khổ nhục kế?Ngọc Nương nghe thấy Lãnh Hoa Đường ngay cả hơi thở đều không có, ngược lại có chút mộng, ẩn trong nội tâm cảm thấy có chút thống khoái, lại có chút lo lắng, bị trúng độc sao, chỉ cần không chết, càng đau nhức càng tốt a, nhưng mà… Sẽ chết sao? Nếu bị chết mình sẽ thành quả phụ… Thành quả phụ còn có thể tái giá sao? Người kia, hắn sẽ thu mình sao? Sẽ không, bộ dạng người kia ghét mình như vậy, trong mắt của hắn chỉ có Cẩm Nương, Cẩm Nương có cái gì tốt, vừa ngốc lại xấu, làm sao so được với chính mình…Nàng đang suy nghĩ miên man, thì Hồng nhi kéo kéo ống tay áo của nàng, Ngọc Nương lúc này mới kịp phản ứng, Thượng Quan Mai đã vội vội vàng vàng mang người ra khỏi, ngay cả Cẩm Nương cũng đi theo ra ngoài, còn mình lại là một bộ dáng không sao cả, vẫn ngồi ở trong phòng ngẩn người… Lãnh Hoa Đường không thể chết được, nàng không muốn làm quả phụ, hơn nữa còn là con gái mới xuất giá, sẽ càng bị người nhìn thành người không may mắn, lúc này Ngọc Nương lại nóng lòng, nói Hồng Nhi giúp đỡ: “Ngươi đỡ ta đi xem."Cẩm Nương cũng không có trực tiếp đi theo Thượng Quan Mai đến phòng tối, mà mang theo Thanh Ngọc quay trở về tiểu viện của mình, vừa vào cửa, nhìn thấy Lãnh Hoa Đình không có ở đó, trong nội tâm quýnh lên, nhìn quanh bốn phía, Tứ Nhi thấy thế liền cười nói: “Nhị thiếu gia đem bản thân mình nhốt ở trong phòng, không biết đang âm thầm làm cái gì, cũng không chịu để cho tụi nô tỳ đi vào hầu hạ."Tim của Cẩm Nương thoáng cái nhẹ nhõm, vội vàng vén rèm đi vào.Lãnh Hoa Đình đang ôn tập lại chút ít chữ cái Anh văn ngày hôm qua Cẩm Nương dạy cho hắn, thấy Cẩm Nương trở về, hai tay vòng lại, liền ôm lấy nàng, “Nương tử hôm nay quay về thật nhanh, nàng không ngồi ở chỗ tỷ tỷ nàng lâu một chút sao?"Cẩm Nương trong lòng đang gấp, giữ chặt hắn rồi đưa tay kéo xe lăn đến, “Nghe nói đại ca chàng trúng độc, tình huống rất nguy hiểm, chúng ta mau đi xem một chút a."Lãnh Hoa Đình nghe thấy vậy chấn động, trong mắt phượng hiện lên một tia sắc bén, bậc thốt ra nói: “Chỉ sợ có việc, nương tử, một lát nữa mặc kệ phát sinh chuyện gì, nàng cũng không cần sợ hãi, có ta ở đây, ai cũng không thể làm tổn thương đến nàng." Nói xong, bản thân mình liền ngồi xuống xe lăn, đẩy đi ra ngoài.Cẩm Nương ở phía sau phụ giúp hắn, vừa ra khỏi cửa, Lãnh Khiêm liền vọt ra, Lãnh Hoa Đình liền nói với Lãnh Khiêm: “Phái thêm vài ám vệ đến, âm thầm điều tra chuyện phòng tối." Trong lòng của hắn không hiểu sao liền cảm thấy bất an, không biết mục tiêu của đối phương lần này là mình hay là Cẩm Nương, bất kể là ai, hắn cũng sẽ không để cho người đó được như ý nguyện.Đến phòng tối nhỏ trong nội viện của vương phi, nhưng lại không có ai, Lãnh Hoa Đường đã được Vương Gia đưa đến trong phòng, đang nằm trên giường, thái y còn chưa tới, Thượng Quan Mai, vương phi đều thủ trong phòng, lão phu nhân lo lắng ngồi ở chính đường, thỉnh thoảng lại dùng quải trượng gõ mặt đất, mắng: “Kẻ trời đánh nào, cũng dám mưu hại thế tử gia, thật sự là quá lớn mật, tìm ra được người này, lão thân muốn đem hắn loạn côn đánh chết."Nhị thái thái, tam thái thái cũng nhận được tin tức, cũng ngồi ở trong phòng thần sắc lo lắng nhìn xem, nghe xong lời này của lão phu nhân, nhị phu nhân liền khuyên nhủ: “Nương, ngài cũng đừng quá nôn nóng, đại ca không phải đang cứu Đường nhi sao? Thái y một lát nữa là tới rồi, chỉ cần Đường nhi có thể tốt, cái gì cũng có thể nói tới, đến lúc đó, lại tra ra hung thủ kia, ngài muốn xử trí như thế nào liền xử trí như thế ấy."Trong phòng, Vương Gia đang phong bế vài đại huyệt trên người Lãnh Hoa Đường, tận lực để độc tố ở trong máu vận hành chậm một chút, không cho độc khí công tâm, Lãnh Hoa Đường mạch đập rất yếu, có lúc gần như không đập, Vương Gia hoảng sợ một trận trong lòng, theo mạch đập đến xem, Đường nhi trên người cũng không có một chút nội lực, trước kia chính mình mấy lần hoài nghi hắn thân ẩn tàng võ công, xem ra là sai rồi, may mắn hôm qua một cước kia không có hạ lực lượng lớn nhất, bằng không, Đường nhi sợ là đã nửa tàn phế.Rốt cục, thái y cũng đã tới, lại cũng không là vị Lưu thái y thường đến Vương phủ, Vương Gia khẽ kinh ngạc, quay đầu nhìn nhị lão gia vội vội vàng vàng đi đến, vừa đi vừa nói chuyện nói: “Nhanh, nhanh, Đỗ thái y là cao thủ trị độc, vương huynh, ngươi trước nhường một chút, trước giải độc cho Đường nhi rồi nói sau."Vị thái y này nhìn bộ dạng khoảng hơn bốn mươi tuổi, thân thể nhỏ gầy, lại có vẻ rất tinh thần, nhưng mà đôi mắt hơi dài, ánh mắt lại có điểm dao động, nhìn xem có chút gian xảo, Vương Gia trong nội tâm ẩn ẩn cảm thấy không ổn, nhưng nóng lòng lo bệnh tình của Lãnh Hoa Đường, cũng khẽ nhường một chút, sau đó đứng ở bên giường, nghiêm túc nhìn xem vị thái y này trị liệu.Nhị lão gia liền kéo lấy Vương Gia hỏi: “Đường nhi bị nhốt ở trong phòng tối còn rất tốt, làm sao có thể trúng độc? Vương huynh, việc này huynh cũng nên tra xét cẩn thận một chút, Đường nhi gần nhất luôn ba lần bốn lượt xảy ra chuyện, chỉ sợ là có người cố ý muốn chỉnh hắn."Vương Gia nghe xong cũng không có đáp lời của hắn, vẫn không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào vị thái y kia, nhị lão gia thấy vậy tức giận: “Vương huynh, lúc này hẳn là đem nô tài cùng thị vệ trong phòng tối của Đường nhi những người liên can đem vào trong sân, nghiêm gia thẩm vấn, chẳng lẽ, huynh muốn cho Đường nhi lại giống như Đình nhi sao?"Vương Gia nghe được câu cuối cùng này rốt cuộc cũng có phản ứng, xoay đầu lại nhìn hắn: “Ngươi cũng cho rằng Đình nhi lúc trước là bị người hạ độc sao?"Một câu hỏi khiến cho nhị lão gia ngây ra một lúc, mặt hắn hơi trắng ra, lập tức lại nói: “Năm đó bệnh của Đình nhi cổ quái, cũng không thể bài trừ khả năng bị người hạ độc."Vương Gia không để ý tới lời này của hắn, lại nhìn về phía trên giường, lúc này Lãnh Hoa Đường mắt đóng chặt, ấn đường hiện lên màu xanh đen, trên trán mồ hôi đầm đìa, thân thể cũng co lại thành một khối, vị thái y kia đang đem ngân châm đâm vào một vài huyệt đạo trên đầu hắn, lại lấy ra một viên thuốc đút cho Lãnh Hoa Đình, không bao lâu, Lãnh Hoa Đường liền đình chỉ co giật, sắc mặt cũng không còn thống khổ như lúc trước, Vương Gia nghĩ rằng viên thuốc này nổi lên hiệu quả, vội hỏi vị thái y kia: “Đường nhi trúng phải loại độc nào?"“Trúng phải thạch tín, hẳn là trộn lẫn trong đồ ăn dùng tới, cũng may hạ quan mang theo giải độc thánh dược do tổ tiên lưu lại, bằng không, dựa theo mức độ trúng độc sâu của thế tử, chỉ sợ không qua được hôm nay." Vị thái y này đem chai thuốc thu vào trong ngực, thần sắc có chút đắc ý nói.“Không biết Đỗ đại nhân có thể đem giải dược cho bổn vương nhìn một chút hay không, loại thuốc tốt này, có thể cho bản vương một viên thuốc nữa hay không, bổn vương chắc chắn sâu sắc cảm tạ Đỗ đại nhân." Vương Gia hai tay vừa hướng thái y kia đưa tới, vừa nói với hắn.“Vương Gia khách khí, chỉ là đáng tiếc, thuốc này vừa vặn chỉ còn một viên , Vương Gia nếu muốn, hạ quan sẽ quay trở về chế lại, nhưng mà, quá trình chế tác thuốc này phi thường phiền phức, mất ba năm mới được một viên, cho nên, sợ là để cho Vương Gia thất vọng rồi." Đỗ thái y một bộ dạng cao thâm với nói Vương Gia.Hắn nói như thế, Vương Gia cũng không có biện pháp, trong nội tâm thì lại hiểu rõ, loại người như Đỗ thái y này, chắc ở trong thái y viện sống cũng không được như ý, bởi vì phía trên sắp xếp số lượng thái y, Vương Gia cũng không quen, có lẽ hắn cũng chỉ có một hai kỹ thuật đặc thù trong thái y viện mà thôi, tất nhiên cũng sẽ không nguyện đem đồ đạc của mình cho bất luận kẻ nào, sợ tiết lộ bí quyết gia truyền, để cho người khác học được, bản thân hắn ở trong giới thái y cũng sẽ không có chỗ dựa căn bản.Không bao lâu, Lãnh Hoa Đường cuối cùng cũng đã tỉnh, hắn vừa tỉnh, liền ôm bụng nói muốn đi nhà xí, Đỗ thái y nghe xong ngược lại mặt mũi tràn đầy vui mừng, chắp tay nói với Vương Gia: “Chúc mừng Vương Gia, sau khi thế tử bài xuất đồ dơ bẩn xong sẽ tốt thôi, hạ quan may mắn không có nhục sứ mạng" dứt lời, liền muốn kéo áo cáo từ. Vương Gia vội vàng giữ hắn lại, vương phi một mực đứng ở một bên nhìn xem, lúc này trong nội tâm cũng là thở dài một hơi, vội vàng phân phó người đi chuẩn bị đồ cảm tạ Đỗ thái y.Thượng Quan Mai từ lúc tiến vào nước mắt vẫn chảy, đứng ở một bên nhìn xem, dù sao cũng đã là vợ chồng một thời gian, mặc kệ Lãnh Hoa Đường đối với Tôn Ngọc Nương như thế nào, hắn đối với chính mình vẫn là ôn nhu săn sóc, nhìn hắn nằm ở trên giường tánh mạng chỉ trong gan tấc, trong lòng vừa tức vừa vội lại thương tâm, vương gia vương phi đều ở đây, nàng chỉ có thể ở một bên trông mong nhìn, không thể tới gần, mặc dù cực lực giữ vững bình tĩnh, nhưng vẫn là ức chế không nổi khẩn trương cùng lo lắng trong nội tâm, hai tay gắt gao xoắn khăn, chỉ còn kém không có đem chiếc khăn tơ này xoắn đứt.Lúc này thấy Lãnh Hoa Đường cuối cùng cũng chuyển nguy thành an, trong nội tâm một trận vui mừng, rốt cuộc cũng bất chấp mọi chuyện, nhào tới bên giường khóc ròng nói: “Tướng công, chàng đã đỡ hơn chưa."Lãnh Hoa Đường lúc này trong bụng cô lỗ cô lỗ một trận phiên giang đảo hải, thật sự là không nín được, suy yếu nâng lên tay, Vương Gia vương phi minh bạch ý tứ của hắn, liền cùng Đỗ thái y và nhị lão gia lui đi ra.Cẩm Nương cùng Lãnh Hoa Đình đúng lúc này đi tới, Hồng Nhi cũng đỡ Ngọc Nương đi chậm rãi tới, thực sự mới đến trước một bước so với Cẩm Nương, một lát sau chánh đường ngồi đầy người, lão phu nhân thấy Vương Gia cùng nhị lão gia đi ra, vội hỏi nói: “Đường nhi như thế nào? Thái y đã cứu được hắn chưa?"Nhị lão gia nghe xong thuận tiện nói: “Nương yên tâm, Đường nhi không có việc gì, chỉ là bụng còn có chút đau nhức, Đỗ thái y nói, hắn đi ra hết những thứ không sạch sẽ trong bụng xong thì tốt thôi, ngài không cần quá lo lắng ."Lão phu nhân cùng nhị thái thái, tam thái thái mấy người nghe xong sắc mặt tất cả đều buông lỏng, mặt lộ vẻ vui mừng.Vương Gia thần sắc mặt ngưng trọng ngồi xuống chính vị, Cẩm Nương vội vàng đẩy Lãnh Hoa Đình đi vào, hành lễ với các vị trưởng bối, lão phu nhân vừa thấy Cẩm Nương, trên mặt liền chìm xuống, trách mắng: “Đại ca ngươi xảy ra chuyện lớn như thế, hai người các ngươi ngược lại tới muộn nhất so với người khác, ngay cả Tôn Thị trên thân mang bệnh, cũng vội vã chạy đến, các ngươi cũng chỉ có hai thân huynh đệ, làm sao lại không thể hữu ái quan tâm một chút."Cẩm Nương biết rõ bà ta là vì trong lòng lo cho Lãnh Hoa Đường, úc khí, lúc này không có chỗ nào phát tiết, nhìn thấy hai vợ chồng mình thì liền đem làm đối tượng phát tiết, nàng cảm thấy lão phu nhân này không nói lý lẽ, nhưng ngại là Vương Gia vương phi đều ở đây, trước mặt bọn họ cũng không muốn làm quá khiến bà ta bị nan kham, liền thấp đầu nói: “Cháu dâu nguyên là muốn cùng đại tẩu cùng nhau chạy tới vấn an đại ca, nhưng mà tướng công đi đứng không tiện, liền đi mời tướng công cùng đi, cho nên chậm chút ít." Nói xong, lại dừng một chút, thở dài nói: “Ai, lại không có người báo cho tướng công biết, cháu dâu cũng là sợ tướng công không biết tin tức, lại không có tới, sẽ bị người trách cứ hắn không có tình nghĩa huynh đệ, cho nên, thà rằng bản thân mình muộn một chút, cũng phải đẩy tướng công cùng nhau tới."Một lời này nói ra khiến cho lão phu nhân khó nói thêm cái gì, chỉ có thể tức giận đến nói với Vương Gia: “Vương Gia, việc này nên tra rõ, trong phủ hiện giờ càng ngày càng không yên ổn, ngay cả thế tử cũng dám mưu hại, thật sự là to gan lớn mật, nhất định phải tìm ra hung thủ kia, cho Đường nhi một câu trả lời thỏa đáng."Nhị thái thái nghe xong cũng nói: “Rất đúng, Đường nhi chính là người thừa kế Vương phủ, người hạ độc này là lòng muông dạ thú, thừa dịp Đường nhi bị phạt lại hạ độc thủ, hành động của hắn thật đáng xấu hổ, có mục đích gì cũng thật đáng sợ a."Vương phi nghe nhị thái thái ý ở ngoài lời, liền nhíu mi nói: “Nhà lão Nhị, ngươi nói cũng không có sai, người này hại Đường nhi, sợ là muốn thế tử vị của Đường nhi a, đầu tiên là hại Đình nhi, tiếp theo lại hại… Đường nhi, nếu như Đường nhi thực sự có chuyện gì không hay xảy ra, thế tử vị này còn có người kế thừa, những chuyện này, ai, cũng không biết là ai lòng muông dạ thú như thế."Nhị thái thái nghe xong, tức giận đến mặt mũi trắng bệch, chỉ vương phi nói, “Vương tẩu nói chuyện cần phải suy nghĩ kỹ, loại lời này cũng không thể nói lung tung được, nói như thế nào vương huynh cũng có hai đứa con trai, nếu như Đường nhi không được, không phải còn có Đình nhi sao? Có lẽ, là có người tức giận Đình nhi là con trai trưởng lại mất thế tử vị, trả thù cũng không biết."Vương phi nghe xong liền hừ một tiếng nói: “Nếu là Đình nhi khoẻ mạnh, làm sao còn đến phiên Đường nhi, nhà lão Nhị, ngươi vẫn là nên ít nói hơn chút thì tốt hơn, chớ có chọc lửa cháy tới thân."Nhị lão gia nghe xong nói với nhị phu nhân: “Ngươi chỉ là một nữ tắc nhân gia, biết chuyện gì chứ, có vương huynh ở đây, Đường nhi là con của vương huynh, chẳng lẽ hắn sẽ để cho Đường nhi không minh bạch mà bị hại sao?"Vương Gia nghe xong liền nói với vương phi: “Nương tử, nàng đem người liên can hôm qua trông nom Đường nhi tất cả gọi đến đây đi, việc này xác thực cần phải tra một chút, xem là ai đang ở trong phủ này làm trò ma quái."Vương phi nghe xong đôi mi thanh tú nhíu, hừ lạnh nói: “Vương Gia không phải lại hoài nghi thiếp thân chứ, trông giữ Đường nhi là do Vương Gia ngài phái thị vệ tới, chuẩn bị đồ ăn cho Đường nhi, người là thiếp thân an bài, nếu có vấn đề, không phải là vương gia ngài, thì chính là thiếp thân làm, hôm nay điều tra thêm việc này cũng tốt, hừ, thiếp thân nếu muốn ra tay hại Đường nhi, thì đã xuống tay từ lúc hắn và Lưu di nương chưa tiến phủ, sao còn phải chờ cho tới khi kẻ khác hại Đình nhi số khổ của ta, rồi mới động thủ chứ?"Vương Gia nghe thấy liền bị kìm hãm, biết rằng vương phi hiểu lầm ý mình, vội hỏi: “Nương tử, ta làm sao có thể hoài nghi nàng, chỉ là, khi đã điều tra xong, không phải vừa vặn tiêu tan tiêu tan lòng nghi ngờ của người khác với nàng sao?"Nhị thái thái nghe xong ở một bên cười lạnh nói: “Đại tẩu trong sạch, thì cần gì phải sợ tra, đang ngồi đây, người có hiềm nghi cũng không chỉ có một mình đại tẩu, lại nói tiếp, Đường nhi thân phận quá mức đặc thù, mọi người đều có thể bị hiềm nghi, hơn nữa, chúng ta ở bên trong náo loạn, chưa biết chừng là bên ngoài phủ có người muốn hại Giản Thân vương phủ của chúng ta, điều tra ra, không phải càng làm cho tất cả mọi người yên tâm sao?"Vương phi nghe xong trên mặt liền lộ ra một tia cười lạnh, nói với Vương Gia: “Hiện tại thì nói rất hay, nếu thật tra ra thủ phạm phía sau màn này, lại không thể cô tức dưỡng gian, mặc kệ kẻ đó là ai, coi như là thân huynh đệ, cũng phải theo như gia pháp xử trí."Lời nói này khiến nhị lão gia nín lặng, ánh mắt giống như đại bàng lập tức nhìn về phía Cẩm Nương cùng Lãnh Hoa Đình, Cẩm Nương trong nội tâm nổi lên đề phòng, ngày hôm qua nhị lão gia cũng dùng ánh mắt này nhìn mình, chẳng lẽ lúc này, mục tiêu là nhằm vào mình? Nàng không khỏi nhìn về phía Lãnh Hoa Đình, Lãnh Hoa Đình vừa vặn nhìn tới, ánh mắt mềm mại, đáy mắt lại hiện ra một vẻ kiên nghị, Cẩm Nương nhìn thấy cảm thấy an tâm hơn, thản nhiên ngồi ở trong nội đường, tỉnh táo nhìn tình thế phát triển.Một lát sau hai thị vệ thủ vệ canh chừng Lãnh Hoa Đường cùng hai bà tử đưa cơm bị đưa đến.Hai gã thị vệ là thân tín của Vương Gia, vừa vào cửa liền quỳ một chân trên đất, nói với Vương Gia: “Thuộc hạ vô năng, không có thể bảo vệ tốt thế tử, xin Vương Gia trách phạt."Vương Gia nghe xong liền hỏi: “Thế tử độc phát có phải sau khi dùng xong cơm không?"Một trong hai thị vệ liền nói: “Hồi bẩm Vương Gia, thế tử sau khi dùng xong điểm tâm cũng không có dị dạng gì, ngược lại sau canh ba giờ thìn, lại có người đưa điểm tâm đến, thế tử sau khi dùng xong điểm tâm mới độc phát."Vương Gia nghe xong liền hỏi hai bà tử này: “Điểm tâm này cũng là do hai người các ngươi đưa tới sao?"Hai bà tử này sớm bị dọa tới mặt không còn chút máu, quỳ trên mặt đất run rẩy, một người hơi mập mạp trong hai người, gan lớn một ít, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Vương Gia rồi nói: “Hồi bẩm Vương Gia, điểm tâm ấy là nô tỳ từ trong phòng bếp tiểu viện của vương phi lấy ra, trời đất chứng giám, nô tỳ cũng không dám động tay động chân ở trong điểm tâm này."Lúc này, có hạ nhân đem điểm tâm đồ ăn thế tử đã dùng qua còn thừa tất cả đều trình lên, Vương Gia liền cho người cầm đi kiểm nghiệm, hai khắc sau, kết quả kiểm tra đã ra, quả nhiên đồ ăn không độc, độc chính là trên mặt điểm tâm hoa quế cao, hơn nữa, ở trong đúng là hạ thạch tín, hai bà tử sợ tới mức toàn thân phát run, khóc hô nói: “Tụi nô tỳ thật sự không biết a, điểm tâm là phòng bếp đã sớm làm xong, nô tỳ tự tay tiếp nhận từ trên tay của đầu bếp mới của vương phi, tụi nô tỳ thật là không có lá gan độc hại thế tử gia."Vương Gia liền cho người dẫn theo đầu bếp mới của vương phi lên thượng đường, đầu bếp này mới hai mươi mấy tuổi, lớn lên hơi mập mạp, Cẩm Nương xem xét, cảm thấy có chút quen mắt, đây không phải là người lần trước Lãnh Hoa Đường tự mình tìm tới sao, nói là biết làm điểm tâm trong cung đình, muốn đưa đến trong nội viện của mình, về sau, bản thân mình thu nhưng lại đưa đến trong tiểu viện của vương phi, đầu bếp này, quả nhiên cũng là một quân cờ?Đầu bếp này vẻ mặt khó hiểu, quỳ gối trong nội đường mắt lớn nhìn chung quanh, nhìn thấy những chủ tử lớn trong phủ đều toàn bộ ngồi đầy đủ trong này, không khỏi sợ tới mức cúi đầu xuống.Vương Gia liền chỉ vào bàn điểm tâm thừa này hỏi: “Điểm tâm này chính là ngươi làm sao?"Đầu bếp liếc điểm tâm này một cái, gật đầu nói: “Là nô tài sáng sớm hôm nay đặc biệt làm cho thế tử gia, thế tử gia đối với nô tài có ân tri ngộ, nô tài nghe nói thế tử gia bị phạt, cho nên, mới làm một ít điểm tâm hắn ngày thường thích ăn dâng lên cho hắn."Vương Gia nghe xong giận dữ, chỉ vào đầu bếp này liền mắng: “Cẩu nô tài, còn dám luôn miệng nói cảm động và nhớ nhung ân tri ngộ của thế tử, nói, vì sao lại hạ độc trong điểm tâm mưu hại thế tử? Là ai sai sử ngươi ?"Đầu bếp này nghe xong sắc mặt đại biến, chỉ lên trời thề nói: “Vương Gia, nô tài chưa từng làm việc như thế, nô tài tuy có một tay nghề tốt, nhưng một mực không được trọng dụng, là thế tử gia đem nô tài thu lưu, lại để cho nô tài vào làm việc trong Vương phủ, để cho nô tài có thể mở ra sở học, nô tài như thế nào lại có thể hại thế tử gia, nô tài nếu có ý xấu như thế, sẽ bị trời giáng sấm sét, chết không yên lành."Vương Gia nhìn hắn thần sắc không giống giả bộ, đang chần chờ, thì nhị lão gia liền nói: “Cẩu nô tài, không đánh ngươi, chắc là không biết nói thật, vương huynh, nô tài như thế quá mức xảo trá, dụng hình đi."Nhị thái thái nghe xong lại nói: “Chậm đã, ta xem hắn không giống như đang nói dối, nên hỏi lại hắn, có lẽ còn có người lợi dụng hắn động tay động chân trên điểm tâm, hạ độc, giá họa cho hắn, hắn lại không phải người ngu, biết rõ thế tử ăn điểm tâm hắn làm sẽ chết, còn tự tay đi làm, vậy không phải là tìm chết sao, huống hồ, nếu thật là hắn làm, sau khi chuyện thành công hắn nên bỏ trốn mất dạng mới đúng, còn có thể ngu xuẩn ở trong phòng bếp để cho người tới bắt hắn?"Đầu bếp này nghe xong cảm kích nhìn thoáng qua nhị phu nhân, ngửa đầu nhíu mày nghĩ tới, một lát sau đột nhiên nói: “A, nô tài nghĩ tới, mấy ngày nay có một tiểu nha đầu trong nội viện nhị thiếu phu nhân hay đến trong phòng bếp của vương phi, quấn quít lấy nô tài dạy nàng làm điểm tâm, bảo là muốn học để làm cho nhị thiếu gia ăn."Lời này vừa nói ra, khiến cho nhãn tình của nhị lão gia, nhị thái thái cùng lão phu nhân tất cả đều sáng lên, chỉ có tam phu nhân mặt mày nhăn lại, lắc đầu, thương tiếc nhìn về phía Cẩm Nương, Cẩm Nương nghĩ bọn họ làm một đống thứ, cuối cùng vẫn đem đầu mâu chỉ vào trong tiểu viện của mình, xem ra, người kia đã sớm đặt ở trong phòng mình một con cờ, ẩn núp được rất sâu, hôm nay có thể làm công dụng cho bọn họ điều khiển.Nàng cũng không nhìn tình thế phát triển trong nội đường, chỉ quay đầu nhìn Lãnh Hoa Đình, nàng hiện tại, cần có nhất, chính là an ủi cùng ủng hộ của Lãnh Hoa Đình.Vừa quay đầu, đã thấy Lãnh Hoa Đình ôm bụng nói: “Ách, nương tử, ta đau bụng, muốn đi nhà xí."Cẩm Nương bị hắn làm cho dở khóc dở cười, tràng diện khẩn trương như thế, hắn còn muốn đi nhà xí?Quả nhiên nhị thái thái nghe xong liền nói: “Tiểu Đình, đầu bếp này chính là chỉ ra người trong tiểu viện của ngươi, ngươi cũng nên nghe đến hết, đừng để một lát nữa nói người khác hãm hại ngươi." Ngữ khí này giống như là rất quan tâm Lãnh Hoa Đình, nhưng mà, Cẩm Nương nghe vào tai như thế nào cũng đều cảm thấy cũng không tự nhiên, là sợ Lãnh Hoa Đình lâm trận bỏ chạy sao.Lãnh Hoa Đình nghe xong liền nói: “Ta mặc kệ nàng là người nào trong nội viện, người trong nội viện của ta toàn bộ đều là các người nhét vào, không chừng đều dùng để hãm hại nương tử của ta, lúc này ta đau bụng, ta muốn đi ra ngoài."Nói xong, cũng không quản người khác thấy hắn như thế nào, đẩy xe lăn liền đi ra ngoài, Cẩm Nương liền muốn giúp đẩy hắn, nhưng nhị lão gia lại kịp thời nói ra, " Không phải có Lãnh thị vệ sao? Để hắn tới hầu hạ tiểu Đình đi, cháu dâu, có một số việc, vẫn là trước mặt mọi người nói sẽ tốt hơn."Cẩm Nương lạnh lùng liếc nhìn nhị lão gia, nghĩ thầm, cái lão hồ ly này như là nắm chắc mười phần sẽ hại được mình, lúc này đi ra ngoài, cũng xác thực không ổn, tổng yếu xem bọn hắn đến tột cùng dùng quân cờ nào, dùng biện pháp gì hại mình mới đúng.Bên ngoài Lãnh Khiêm lách mình tiến đến, đẩy Lãnh Hoa Đình ra khỏi.Cẩm Nương nhất thời cảm thấy rất cô tịch, lại cảm thấy thật mỏi mệt, thể xác và tinh thần đều mệt chết đi được, ở trong cái phủ này, quá nhiều âm mưu tính toán, quá nhiều lạnh lẽo cắt da cắt thịt, quả thực khó lòng phòng bị, khi nào thì, mình mới có thể cùng yêu nghiệt hai người, ở cùng một chỗ vui vẻ tự tại đây?“Ngươi nói, nếu như có nửa câu nói dối, bổn vương cắt đứt đầu chó của ngươi." Vương Gia chỉ vào đầu bếp này nói ra.Đầu bếp này nghe xong thấp đầu nói: “Nô tài thật không dám vọng ngữ, đây còn là chuyện đại sự liên quan tới nhân mạng, nô tài không dám nói sai nửa câu, như thế sẽ hại chết người, sáng sớm hôm nay, thật sự là Kim nhi trong phòng nhị thiếu phu nhân đã tới phòng bếp, hơn nữa, đúng lúc nô tài đang làm điểm tâm, nô tài cũng không biết có phải nàng ra tay hay không, nô tài tuyệt đối không có nửa lòng hại người."Cẩm Nương nghe xong vừa muốn cười, quả nhiên Kim nhi có vấn đề, bản thân để Trương ma ma nhìn chằm chằm nàng thật nhiều ngày, là không cho nàng ở trong nội viện của mình làm ra việc hại người, không nghĩ tới, nàng ngược lại vươn tay vào trong nội viện của vương phi, thật đúng là nha đầu lợi hại, mặc cho ai cũng không nghĩ ra, nàng có thể có bản lĩnh, ở trong nội viện vương phi hạ độc.Vương Gia nghe xong liền lẳng lặng nhìn về phía Cẩm Nương, Cẩm Nương thần sắc thản nhiên nhìn lại, nếu là lần này, Vương Gia thực trúng kế của những kẻ tiểu nhân này, muốn trừng phạt chính mình, tướng công hắn… Hắn sẽ như thế nào, nàng đột nhiên cảm giác quá bi thương, trong nội tâm từng đợt co rút đau đớn, nếu là mình mất đi, hắn sẽ như thế nào? Nếu là mình thật sự xuyên trở về, hắn sẽ bỏ được sao? Nhưng nếu mình thực bị người hại chết, hắn sẽ rất thương tâm, rất đau đớn đi, tướng công đáng thương, chẳng lẽ Cẩm Nương cùng chàng thật sự chỉ là tình thâm duyên ngắn sao?Vương Gia thấy được bi ai trong mắt Cẩm Nương, đã nhìn thấy một vòng thê lương cùng bất đắc dĩ trong mắt nàng, trong nội tâm có vị chua xót, cho Cẩm Nương một ánh mắt trấn an.Việc hôm nay, cho dù tất cả căn cứ chính xác đều chỉ hướng Cẩm Nương thì tính sao? Cẩm Nương là người tiểu Đình yêu mến nhất quan tâm nhất, giống như mình với vương phi, coi như là vương phi phụ người trong thiên hạ, Vương Gia cũng chỉ tin vương phi, giống như vậy, cho dù Cẩm Nương làm ra việc đại ác, Vương Gia cũng sẽ giúp đỡ tiểu Đình che chở cho nàng, huống chi, Cẩm Nương vào phủ lâu như vậy, cũng chưa từng làm một việc đại ác nào, nữ tử thiện lương lại thông tuệ như thế, làm sao có thể làm việc thương thiên hại lí này?Những tiểu nhân này không biết trời cao đất rộng, bọn họ không biết, Cẩm Nương mới là cứu tinh của Vương phủ, hôm qua tiểu Đình đã nói với chính mình, Cẩm Nương nhận biết được đồ kỳ nhân kia lưu lại, Giản Thân vương phủ muốn tiếp tục phú quý, chỉ có Cẩm Nương mới có thể đến giúp, bọn họ không biết hãm hại cái này, lại hãm hại cái kia, không biết Cẩm Nương là xương sống của mình và Đình nhi, mặc cho ai cũng không thể thương tổn sao?Một lát sau, hai bà tử đi đưa Kim nhi bắt đến, trong tay còn cầm một bao thạch tín từ trong phòng Kim nhi tới.Kim nhi sau khi đi vào, vẻ mặt thất thố lo sợ không yên, nhị lão gia không đợi nàng quỳ xuống liền quát: “Chính ngươi là người hạ độc dược trong điểm tâm của thế tử gia?"Kim nhi nâng mắt lên nhìn thấy nhị lão gia, một đôi mắt sáng thanh tịnh con ngươi tràn đầy khủng hoảng, trong mắt nổi lên tầng hơi nước, để cho người ta nhìn thấy chính là một bộ dáng yêu tiếc, nhưng nàng chưa có trở lời nhị lão gia, mà ngẩn ngơ nhìn Vương Gia.Nhị lão gia thấy nàng sau nửa ngày cũng không có lên tiếng, không khỏi khó thở, lại quát to một tiếng: “Con tiện tỳ này, lão gia hỏi ngươi, có phải là ngươi ra tay hạ độc dược trong điểm tâm của thế tử gia hay không? Lại không trả lời, lão gia ta giết ngươi."Kim nhi bị nhị lão gia làm sợ tới mức cổ co rụt lại, chậm rãi xoay đầu lại, giống như mới nhìn thấy nhị lão gia, thật lâu, nàng mới sâu kín nói: “Người không phải lão Nhị gia sao? Lớn tiếng như thế thật quá mức hung dữ với nô tỳ? Nơi này là Vương phủ, không phải đông phủ, chủ tử của nô tỳ là Vương Gia cùng vương phi, Vương Gia ở đây, nhị lão gia ngài hỏi cái gì?"Nhị lão gia bị lời này của Kim nhi hỏi đến bí lối, tức giận muốn tiến lên đi đạp Kim nhi, Vương Gia thấy lạnh giọng nói: “Lão Nhị, ngươi lớn tiếng như vậy muốn đoạt tân chủ sao, trong lúc này, ta còn ở đây, ngươi gấp cái gì."Nhị lão gia nghe xong đành phải nhịn tức giận, hung hăng trừng mắt Kim nhi, bên kia nhị thái thái lại quay đầu, liếc trừng nhị lão gia, nhị lão gia ánh mắt chớp lên, như là minh bạch cái gì, liền không có tiếp tục lên tiếng, nhị thái thái quay đầu lại, ánh mắt sắc bén nhìn Kim nhi.“Kim nhi, đầu bếp này nói, buổi sáng hôm nay lúc hắn làm điểm tâm, ngươi đến trong phòng bếp, trên điểm tâm của thế tử hạ độc, có việc này sao?" Vương Gia ngữ khí bình thản hỏi.“Hồi bẩm Vương Gia, Kim nhi không có làm việc hại người này." Kim nhi kính cẩn trả lời.“Vậy bao thạch tín ở trong phòng ngươi là chuyện gì?" Vương Gia lại theo sát hỏi.“Nô tỳ không biết, trong phòng nô tỳ cũng không có thạch tín." Kim nhi nhìn thoáng qua gói thuốc nhỏ này, nhàn nhạt nói.“Hồi bẩm Vương Gia, cái bao thuốc bột này hai nô tỳ xác thực tìm thấy trong phòng Kim nhi, có thị vệ làm chứng." Hai bà tử bắt được Kim nhi cúi đầu nói.“Xem ra, không đánh nàng sợ là không biết nói thật, phụ vương, ngài cũng không thể quá nhân từ nương tay, chứng cứ chính xác rõ ràng như thế này, nha đầu này còn có thể mạnh miệng cuồng vọng, dụng hình đi, cũng không thể để tướng công không công mà chịu nạn này." Thượng Quan Mai vừa vặn từ trong phòng đi tới, thấy được một màn này, trong nội tâm không khỏi bốc lửa giận vạn trượng, một tiện tỳ lại có thể chút nữa lấy đi mạng của tướng công mình, không đánh nàng sẽ không bắt được người giật dây, không đánh nàng, khó có thể tiêu trừ mối hận trong lòng mình.Nàng mới hầu hạ Lãnh Hoa Đường nằm ngủ, nhìn thấy mặt trượng phu tái nhợt, lại nổi lên một hồi đau lòng, nàng vẫn còn yêu thương hắn, từ lúc mới bắt đầu đã yêu thương hắn, yêu mến có đôi khi cũng chỉ một cái liếc nhìn, chính là cả đời a, cho dù hắn không tốt, tật xấu của hắn nhiều hơn nữa, đã gả cho hắn, liền muốn cùng hắn bạch đầu giai lão, có người hại hắn, nàng tự nhiên là hận.“Đúng, dụng hình với nàng ta, để cho nàng ta nói ra người sai khiến sau lưng nàng ta." Lão phu nhân một mực ngồi một bên nhìn thấy nhị lão gia cùng nhị thái thái bị vương gia giáo huấn không tiện mở miệng, liền tức giận nói.“Nàng ta là người trong phòng tứ muội, người sau lưng nếu như không phải là tứ muội, thì chính là tứ muội phu, nhưng mà Ngọc Nương không rõ là, tứ muội phu không phải đã không thể trở thành thế tử sao? Tứ muội muội vì sao còn muốn sai người đi hại tướng công của ta, nàng bị ma ám hả?" Tôn Ngọc Nương một mực ngoan ngoãn ngồi ở một bên trên ghế thờ ơ lạnh nhạt , lúc nghe thấy Lãnh Hoa Đường sẽ không chết, nàng cũng thở dài một hơi, nhưng đồng thời lại có chút ít thất vọng, tóm lại, tâm tình của nàng phức tạp vô cùng, về sau lại nghe nói là có người hạ độc với Lãnh Hoa Đường, nàng cảm thấy thú vị lên, cái Giản Thân vương phủ này, có thể phức tạp hơn Tôn gia rất nhiều, trách không được Cẩm Nương không để ình nói lung tung, thật đúng là khắp nơi đều cất giấu con mắt cùng lỗ tai nghe lén, bằng không, một cái nô tỳ nho nhỏ sao có thể có lá gan lớn hại thế tử? Còn có, đầu bếp kia, giả bộ vô tội, hắn là một đại nam nhân, làm lại đồ ăn cho chủ tử, sao có thể không cẩn thận như vậy, để ột tiểu nha đầu đắc thủ hạ độc? Đây rõ ràng là một cái bẫy, bẫy ở trên đầu Cẩm Nương.Bản thân mình tuy nghĩ kế ly gián Cẩm Nương cùng Thượng Quan Mai, nhưng tuyệt đối không muốn Cẩm Nương chết, ở trong phủ này, Cẩm Nương là người duy nhất mình có thể tin được, cái nha đầu đần kia, còn có nhiều làm nhiều việc đắc lực ình, những người kia, cũng đừng cho rằng người Tôn gia dễ ức hiếp.Cẩm Nương không nghĩ tới Ngọc Nương mở miệng giúp mình, không khỏi kinh ngạc nhìn lại, Ngọc Nương vừa vặn trừng tới, một bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Cẩm Nương không khỏi cảm thấy buồn cười, sáng sớm còn chán ghét Ngọc Nương, không nghĩ tới, lúc này người giúp mình là kẻ đáng ghét này.“Tôn Thị, ngươi chỉ là một sườn phi, mới đến trong phủ này ngắn ngủi có hai ngày, ngươi làm sao biết rõ ít nhiều việc ở đây? Hơn nữa, một phòng trưởng bối ở đây, không có phần cho ngươi nói chuyện." Lão phu nhân từ hôm qua đã rất không vừa mắt Tôn Ngọc Nương, đây là một nữ nhân mang điềm xấu, đến lần đầu liền làm hại Đường nhi bị Vương Gia đá, còn bị bắt nhốt trong phòng tối, không cho phép tiến từ đường, hôm nay lại bị người hạ độc, đây hết thảy, tất cả đều là nữ nhân này gây cho Đường nhi.Ngọc Nương nghe xong liền thấp đầu, nhỏ giọng nói: “Lão phu nhân dạy rất đúng, chỉ là xin hỏi lão phu nhân, Cẩm Nương là thân muội muội của Ngọc Nương, chẳng lẽ ngài muốn cho Ngọc Nương trơ mắt nhìn Cẩm Nương bị người ta ô hãm mà thờ ơ sao? Vậy muốn Ngọc Nương để thân tình đặt ở chỗ nào? Để cha mẹ của mình ở chỗ nào? Hơn nữa, Ngọc Nương cũng là theo đạo lý mà nói, các trưởng bối đang ngồi ở đây tự nhiên đều là người minh lý, sao lại chỉ luận thân phận, không nói công lý."Buổi nói chuyện này khiến cho lão phu nhân á khẩu không nói được lời gì, mọi người đều hiểu, ngươi muốn lấy thân phận nói chuyện, không nói đạo lý, dùng thân phận áp nàng.Thượng Quan Mai nghe xong lời của Ngọc Nương, mới hiểu được chuyện hôm nay tất cả đầu mâu lại chỉ tới Cẩm Nương, nhất thời ngơ ngẩn, nhìn Kim nhi trong nội đường liền nhíu mi, hiện giờ nàng thật không muốn cùng Cẩm Nương đối địch, Thái Tử Phi nhiều lần dặn dò, nàng nên giao hảo cùng Cẩm Nương, đợi tới sau khi loại trừ hết những địch nhân bên ngoài, lại đến so đo chuyện giữa hai huynh đệ, xem ra, việc hôm nay lại có người cố ý gây chuyện giữa Hoa Đình cùng Hoa Đường, mà đắc lợi, đương nhiên lại là người tâm địa ác độc làm chuyện hại người.“Tôn muội muội nói cũng có lý, phụ vương, con dâu cũng cho rằng, Kim nhi này hẳn không phải là đệ muội sai sử, vẫn là một câu nói kia, nàng nếu không chịu nói, liền đánh đi, đến khi nàng chịu nói ra người giật dây nàng là ai." Thượng Quan Mai nghĩ nghĩ liền nói.Vương Gia nghe thấy hai thê tử của Đường nhi đều nói cho Cẩm Nương, trong nội tâm có chút cảm giác an ủi, liền dựa vào lời nói của Thượng Quan Mai nói: “Tốt lắm, người tới, đem Kim nhi lôi ra ngoài, đánh cho đến khi nàng ta chịu nói thật mới thôi."Kim nhi vừa nghe thì gấp gáp, sợ tới mức khóc lên, vội vàng dập đầu đầu nói: “Vương Gia, ngài đừng đánh, nô tỳ nói."Kim nhi lời vừa ra, nhị lão gia trong mắt liền lộ ra vẻ đắc ý, nghiêng mắt nhìn Cẩm Nương, ánh mắt kia, giống như thấy được một con dê đang đợi làm thịt, một bộ dáng âm mưu đã được thực hiện.“Vương Gia, việc này nói rất dài dòng, nhưng Kim nhi chỉ nói ra điểm mấu chốt." Kim nhi nhìn thoáng qua nhị thái thái ngồi một bên, tựa hồ muốn nàng chứng thực cái gì, chỉ thấy nhị thái thái nhẹ gật đầu với nàng, Kim nhi liền hạ quyết tâm nói: “Là nô tỳ cầm thạch tín, hạ độc trên đồ ăn của thế tử. Mà người sai sử, tự nhiên là nhị thiếu phu nhân, bao thạch tín này cũng là nhị thiếu phu nhân cho nô tỳ, thạch tín rất quý, nô tỳ là một nha hoàn mua không nổi thuốc này , nếu không phải chủ tử cho, nô tỳ cũng không có bản lãnh hại người."Vương Gia không nghĩ tới Kim nhi mới mở miệng liền cắn lên người Cẩm Nương, đang muốn để Kim nhi xuất ra chứng cớ Cẩm Nương sai sử nàng, lúc này bên ngoài, Lãnh Khiêm phụ giúp Lãnh Hoa Đình đi vào, sau khi Lãnh Khiêm đi vào, lại không đi ra ngoài, giống như trước khi Cẩm Nương chưa gả vào, lẳng lặng, như một pho tượng điêu khắc, mặt không biểu tình đứng ở sau lưng Lãnh Hoa Đình.“Đều nói đến đâu rồi? Lập lại một lần nữa đi." Lãnh Hoa Đình mở to đôi mắt thuần khiết, đem mỗi một vị đang ngồi dò xét một lần, sau đó, ánh mắt rơi xuống Kim nhi trên mặt đất, có chút kinh ngạc, nhưng cũng có chút hiểu rõ, “Kim nhi, thật là ngươi sao." Lãnh Hoa Đình ngữ khí rất bình tĩnh, không giống như hắn ngày thường, vừa gặp phải chuyện của Cẩm Nương liền sốt ruột nóng giận giống như hai người khác nhau, tựa như đang hỏi một chuyện tình bình thường.“Nhị thiếu gia…" Kim nhi rưng rưng thấp gọi một tiếng.“Tiểu Đình a, thê tử này của ngươi thật đúng là tâm như rắn độc, nàng lại sai tiện tỳ này hạ độc hại đại ca của ngươi, cái này không phải cố ý muốn hãm ngươi vào đường bất nghĩa sao?" Nhị lão gia giống như cười mà không phải cười nói, rõ ràng là một bộ dạng rất đắc ý, còn muốn dùng ngữ khí đau lòng luyến tiếc nói với Lãnh Hoa Đình, Cẩm Nương nghe xong da đầu run lên, trên lưng phát ra mồ hôi lạnh.Lãnh Hoa Đình nghiêng đầu nhìn về phía nhị lão gia, ngữ khí vẫn là cực kỳ ngây thơ: “Nhị thúc, ngươi cũng cho rằng là nương tử nhà ta hại đại ca sao? Xin hỏi, nương tử của ta vì sao phải dùng thủ đoạn vụng về như vậy đi hại đại ca?"“Tự nhiên là muốn giúp ngươi đoạt được thế tử vị đi, phụ vương ngươi chỉ có hai huynh đệ ngươi, Đường nhi nếu có chuyện gì, người kế vị tất nhiên là…" Nhị lão gia cười lạnh nói.Lời còn chưa nói xong, Lãnh Hoa Đình đột nhiên từ trên ghế xoay người mà dậy, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai ra tay, thoáng cái liền nắm yết hầu của nhị lão gia, mà Lãnh Khiêm động tác cũng mau, lúc Lãnh Hoa Đình phi thân lên, thân thể hắn lóe lên, liền đem xe lăn đặt ở dưới thân Lãnh Hoa Đình, Lãnh Hoa Đình sau khi nắm chặt nhị lão gia liền vững vàng ngồi trên xe lăn, hai người phối hợp thiên y vô phùng, Cẩm Nương thấy đẹp mắt đồng thời, cũng nhớ tới lúc ở trữ Vương phủ, hai người bọn họ cũng là phối hợp như thế, đem mình ngồi trên đại thụ.Nhị lão gia kỳ thật có thể trốn, nhưng hắn một là không nghĩ ở trước mặt Vương Gia tiết lộ chuyện mình biết võ công, hai là Lãnh Hoa Đình ra tay quá nhanh, lại quá đột ngột, hắn hơi chút chần chờ, liền không kịp phản ứng, hiện giờ đã bị bắt, hắn đơn giản không hề chống cự, nhưng trong cổ như bị sắt kẹp, trong nội tâm vẫn là ngăn không được hoảng sợ, người đứng trước tử vong, cho dù là trấn định, cũng sẽ lộ ra vài tia khiếp đảm, nhị lão gia hôm nay cũng vậy, hắn sợ tới mức hai tay chăm chú bắt lấy uyển mạch của Lãnh Hoa Đình, chỉ đợi hắn vừa dùng lực, bản thân mình liền ra tay, cho dù không thể tự cứu, cũng có thể cùng hắn đồng quy vu tận.“Nhị thúc, ngươi quả thật rất sợ hãi nha." ánh mắt Lãnh Hoa Đình vẫn rất sạch sẽ, như một hài tử nghịc ngợm chơi đùa bình thường, hai ngón tay kìm chặt yết hầu của nhị lão gia lúc căng lúc thả, như là một con mèo nhỏ tinh nghịch, sau khi bắt được một con chuột đáng giận, không vội ăn hết, thầm nghĩ chơi đùa trêu chọc con chuột này.“Đình nhi, ngươi làm cái gì vậy? Mau buông nhị thúc của ngươi ra, thật sự là quá to gan lớn mật, trong mắt không có trưởng bối, Vương Gia, ngươi cũng không quản hắn sao, mặc hắn tùy hứng làm bậy như vậy sao?" Lão phu nhân sợ tới mức tâm đều nhảy tới cổ họng, liên tục gõ lấy quải trượng trong tay, lớn tiếng quát trách mắng.Một bên nhị thái thái sớm đã sợ tới mức mặt không còn chút máu, nhưng nàng biết rõ Lãnh Hoa Đình cực kỳ hỗn trướng, căn bản không theo như lẽ thường mà nói chuyện, lúc này càng là kích hắn mắng hắn, càng sẽ làm hắn tức giận, chưa chừng tay hắn run lên, nhị lão gia sẽ đi đời nhà ma.Vương Gia nghe xong cũng liền nói: “Đình nhi, đừng làm rộn, đây cũng không phải là trò chơi, buông nhị thúc ngươi ra đi, có chuyện từ từ nói." Thanh âm lại tuyệt không nóng nảy, còn giống như đang dụ dỗ Lãnh Hoa Đình.“Phụ Vương yên tâm, tiểu Đình bất quá chỉ đùa giỡn cùng nhị thúc thôi, nhị thúc, ngươi nói, tiểu Đình hai ngón tay vừa bấm, yết hầu này của thúc có thể đứt rời hay không." Lãnh Hoa Đình mặt mỉm cười nói.Nhị lão gia lúc này thật sự sợ tới mức lục thần vô chủ, ánh mắt hắn gắt gao trừng mắt nhìn Lãnh Hoa Đình, không biết sau một khắc hắn lại ra cái chủ ý gì, hiện giờ lại nghe hắn nói như vậy, nguyên nghĩ nói vài lời cứng rắn chống đỡ tiếp tục, lúc này hoàn toàn không dám, gắt gao trừng con ngươi trong mắt, rốt cục lộ ra cầu xin.Lãnh Hoa Đình đột nhiên nhẹ buông tay, đem nhị lão gia chán ghét đẩy sang bên cạnh, lập tức hai chân đá vào trên lưng nhị lão gia, xe lăn mượn lực lui vài bước, Lãnh Khiêm lại tiến lên vài bước, đưa hắn đẩy tới bên người Cẩm Nương.Phủi tay, Lãnh Hoa Đình nhìn xem nhị lão gia ngã nhào trên đất, nói với nhị lão gia vẫn còn đang kinh sợ: “Tiểu Đình bất quá chỉ đùa một chút với nhị thúc, nhưng mà cũng muốn nói với nhị thúc một việc, một việc vô cùng đơn giản, thậm chí ngay cả tiểu hài từ cũng có thể rõ ràng, đó chính là, nếu ta muốn giết đại ca, chỉ cần giống như vừa rồi, trong một đêm nguyệt hắc phong cao, đột nhiên bắt lấy hắn, chỉ cần rắc một tiếng, hắn sẽ đi đời nhà ma, thúc nói, phương pháp đơn giản như vậy, cần gì phải kiếm đồ bỏ độc, lưu lại cái đuôi cho các người tra ra? Là các ngươi quá ngu xuẩn, hay là ta nghĩ quá đơn giản, theo không kịp suy nghĩ của các ngươi ."Nhị lão gia che cổ họng của mình, ánh mắt hung ác nhìn Lãnh Hoa Đình, vừa rồi trong lúc giao thủ, hắn phát hiện công phu của tiểu Đình so với mấy năm trước lại tinh tiến rất nhiều, chính mình vừa rồi cho dù dùng toàn lực đánh cược với hắn một lần, sợ cũng khó có thể an ổn nắm chắc thắng lợi, ngày ấy trong phòng Ngọc nhi người bịt mặt kia không phải tiểu Đình chứ?Có phải không, chân tiểu Đình không phải tốt rồi chứ, lần trước còn nghe tiểu Hiên phát giận, nói là đưa thuốc giả cho tiểu Đình, làm hại hắn lại phát tác một lần nữa… Hơn nữa, lần phát bệnh kia là Đường nhi tận mắt nhìn thấy…“Tiểu Đình, ngươi cũng quá mức hồ đồ, cho dù muốn nói lý, cũng không thể đem trưởng bối kèm hai bên, động tay động chân với trưởng bối, lần trước ngươi dùng trà chén ném nhị thẩm, nhị thẩm niệm tình ngươi tuổi còn nhỏ, không cùng ngươi so đo, lần này, ngươi lại động thủ với nhị thúc…" Nhị thái thái tức giận đến tay trun rẩy, sau khi nhìn nhị lão gia bình an thoát hiểm, nàng liền không có bận tâm, lớn tiếng quát trách mắng.Vừa quay đầu, rồi hướng Vương Gia nói: “Vương huynh, bởi vì tiểu Đình thân thể không tốt, mấy người làm thúc thẩm chúng ta tất cả đều nhường cho hắn, nhưng hắn hiện giờ càng không biết kiêng sợ ai, như thế tiếp tục, trong cái phủ này còn ai dám nói hắn cùng với Cẩm Nương nửa câu chứ? Đây không phải là cho phép vợ chồng son bọn họ ở trong phủ muốn làm gì thì làm sao?"“Tiểu Đình như thế nào muốn làm gì thì làm rồi? Hắn lần nào không phải bị chọc tới mao lông của hắn mới động tay động chân? Ngày bình thường, tiểu Đình của ta ngay cả nha hoàn cũng không chạm vào một ngón tay, hắn tuy có chút ít tùy hứng, nhưng lại rất phân rõ phải trái , người khác không đánh hắn, hắn là tuyệt đối sẽ không phạm bất luận kẻ nào, nhà lão Nhị, ngươi nói chuyện có thể chú ý chút ít không, tiểu Đình vừa rồi cũng không có đem lão Nhị làm gì, hắn bất quá dùng một ít biện pháp đơn giản nói cho các ngươi biết một chút chuyện thô thiển mà thôi, đừng thỉnh thoảng liền nhìn chằm chằm vào thê tử của con ta, còn muốn như vậy, đừng nói là tiểu Đình, ngay cả bản phi ta, cũng muốn nổi giận." Vương phi nghe xong không đợi Vương Gia nói cái gì, liền tiếp lời nói, nàng thật sự là quá tức giận, lấy trước kia những người này đối phó với nàng, nàng có thể chịu đều chịu đựng, vì muốn một đại gia đình có thể ở chung hòa thuận là tốt nhất, hôm nay con mình thật vất vả mới có một người thê tử tốt, liền từng bước từng bước tìm thê tử của hắn gây phiền toái, cũng là nhìn thấy Đình nhi từng ngày từng ngày tốt hơn, nguyên nhân bởi vì nhờ thê tử của hắn, hừ, thực ình là quả hồng mềm sao, mặc cho bọn hắn muốn bóp tròn bóp méo?Cẩm Nương nghe xong lời này, đôi mắt liền có chút ít ẩm ướt, nàng lẳng lặng chăm chú nhìn vương phi, cho tới nay, Cẩm Nương đối với vương phi mềm yếu có chút bất đắc dĩ, tức giận bà không đấu tranh, nhưng lại yêu thích vương phi dịu dàng thiện lương, sinh hoạt nhiều năm trong một cái phủ âm u phức tạp như thế này, nhưng vẫn giữ vững tấm lòng tinh khiết, cũng không có thay đổi thành như nhị thái thái âm hiểm xảo trá, thủ đoạn độc ác, hôm nay vương phi vì mình mà bắt đầu thay đổi, vì mình mà cùng nhị thái thái cãi lý, cho dù tướng công làm chuyện không có theo lẽ thường, bà vẫn dốc hết sức mở ra ôm ấp yếu đuối của bà, nghĩ muốn bảo vệ mình cùng tướng công, làm cho nàng như thế nào không cảm động?Nhị thái thái bị vương phi gần như vô lý cùng lời nói bừa bãi chọc tới ngón tay phát run, vương phi vừa rồi ngay cả tự xưng đều sửa lại, cái này rõ ràng là muốn dùng thân phận áp người, không nói đạo lý rồi? Nàng không khỏi phẫn nộ nhìn về phía Vương Gia, nhưng Vương Gia lại mang vẻ mặt ôn nhu nhìn vương phi, trong ánh mắt lộ vẻ sủng nịnh cùng cổ vũ, nhị phu nhân nhìn thấy thiếu chút nữa sắp tức điên, hôm nay việc này coi như là nhân chứng vật chứng đều vô cùng xác thực, sợ cũng khó đạt mục đích…Lão phu nhân nghe lời này của vương phi cũng tức giận, nhưng nàng nghiêng đầu, nhìn Vương Gia nửa điểm trách cứ vương phi cũng không có, ngược lại rất biết thời biết thế không có tái mở miệng, nàng cũng không muốn ở trong Phật đường qua lễ mừng năm mới, Vương Gia có thể nhớ kỹ chuyện cũ cùng hiếu đạo, chịu mời mình đi ra, như thế là tốt lắm rồi, cũng đừng có mà chọc đến lông mao của Vương Gia là tốt nhất.“Phụ vương, con dâu cảm thấy tiểu Đình mới vừa nói cũng có đạo lý, tiểu Đình tuy là không rất ưa thích tướng công, nhưng lại chưa bao giờ đối với tướng công như thế, tướng công là người tay không sức lực trói gà không chặt văn nhược thư sinh, dùng bản lãnh của tiểu Đình, nếu thật muốn đưa tướng công vào chỗ hiểm, trực tiếp động thủ là được, còn lấy nhiều âm mưu như vậy làm gì? Con dâu thấy, Kim nhi này rất giảo hoạt, bất động hình, thật đúng là trong miệng nàng nói không ra lời thật." Thượng Quan Mai trông thấy bộ dạng nhị thái thái ăn nghẹn trong nội tâm cực kỳ sảng khoái, nàng cũng đã nhìn ra, chuyện này, sợ là nhị thái thái thiết kế, hừ, nàng cho rằng, người khác đều là người ngu, chỉ có nàng thông minh, nghĩ xếp đặt ai thiết kế ai cũng được sao, lúc này, càng muốn xem nàng ta xếp đặt hại người khác mà họ không rơi vào hậu quả mong muốn thì nàng ta sẽ thế nào?Lãnh Hoa Đình nghe xong lời này của Thượng Quan Mai, giơ tay lên, nói với Thượng Quan Mai nói: “Đại tẩu đừng đánh nàng, tiểu Đình tin tưởng Kim nhi, nàng sẽ không hại nương tử của ta."Cẩm Nương nghe xong lời này liền nhíu mi, vừa rồi Kim nhi rõ ràng nói, là chính mình sai sử nàng ở trong điểm tâm hạ độc, hừ, không nghĩ tới, thằng nhãi này trong nội tâm thật là có Kim nhi, lại ở dưới tình cảnh như thế này còn che chở cho ác nô hãm hại chủ tử.Nàng không khỏi giận dữ trừng mắt liếc nhìn Lãnh Hoa Đình, Lãnh Hoa Đình đẩy xe lăn hướng tới Kim nhi đi vòng quanh, cảm giác Cẩm Nương đang trừng hắn, vội vàng nghiêng đầu, vẻ mặt nịnh nọt cười cười với Cẩm Nương, nghiêng đầu hỏi Kim nhi: “Thật sự là thiếu phu nhân sai ngươi hạ độc sao?"Kim nhi thấy Lãnh Hoa Đình gần gũi tiến lại, ở trước mặt mọi người vì chính mình nói chuyện, trong mắt liền mờ lệ, khóe miệng lại hàm chứa ý cười, thần sắc thống khổ mà đáng thương, “Nhị thiếu gia, người vừa rồi đi nơi nào? Nô tỳ không sợ chết, nhưng sợ đau, nô tỳ là sớm đáng chết, nhưng mà một mực không cam lòng, có một số việc không có làm , nô tỳ liền cố sống… Vừa rồi nô tỳ nhát gan, sợ bị đánh, đánh bằng roi rất đau, cho nên, mới theo như bọn họ dạy nô tỳ, nói ra lời này, hiện tại nhị thiếu gia người đã đến rồi, người nhất định sẽ không để cho bọn họ đánh Kim nhi, đúng không, giống như khi còn bé, người sẽ che chở Kim nhi, Kim nhi biết rõ."
Tác giả :
Bất Du Vịnh Tiểu Ngư