Thứ Nữ Thành Thê
Chương 85-3: Lần đầu giao chiến 3
“Lão gia, người xem Nguyên di nương đi, nàng nói thiếp thân như vậy đó." Vân Tụ thấy mình không chiếm được tiện nghi nên quay sang nói với Triệu Tĩnh Nguyên.
“Sao đại phu còn chưa tới?" Triệu Tĩnh Nguyên nhìn hai thiếp thân đấu đá, cũng không biết phải làm như thế nào, bất đắc dĩ đành phải nhìn về phía cửa nói.
“Đêm khuya còn ầm ĩ như vậy." Triệu Tĩnh Nguyên vừa dứt lời, bên ngoài không có ai trả lời hắn, chỉ có tiếng Chu thị truyền đến từ phía cửa.
Vốn Triệu Tĩnh Nguyên đã bị Vân Tụ kéo lên giường nhưng vừa nghe thấy tiếng Chu thị đã vội vàng ngồi dậy, dáng vẻ này của hắn nếu để mẫu thân thấy được e rằng sẽ không tốt. Die nn da n lqdon
Vân Tụ biết bà bà của nàng là người lợi hại, cũng không muốn vừa vào cửa đã giao phong, vì vậy buông lỏng tay ra, nằm xuống.
“Mẫu thân, vì Vân di nương nói đau bụng, nên Xảo Nguyên mới cho người tìm đại phu, lại không nghĩ đến sẽ kinh động mẫu thân, là nhi tử không tốt." Triệu Tĩnh Nguyên vội vàng ra cửa nghênh đón Chu thị đồng thời nói.
“Mới vào cửa ngày đầu tiên đã gây chuyện ầm ĩ, đúng là không khiến người khác an tâm mà. Đại phu đã đến chưa?" Chu thị không vui nhíu chặt mày, bà vẫn luôn chú ý đến động tĩnh bên này, không ngờ quả nhiên xảy ra chuyện như bà đoán.
Chu thị giương mắt nhìn Vân Tụ, nữ nhân này chắc hẳn vì muốn lừa gạt Nguyên nhi tới đây nên mới nghĩ ra cớ này, một người đau bụng làm sao có thể yên ổn nằm trên giường như vậy? Nữ nhân ngu dốt, không ngờ nàng ta lại dùng thủ đoạn này để tranh thủ tình cảm.
“Lão thái quân, đáng lẽ thiếp thân nên dời giường thỉnh an ngài, nhưng hiện giờ trọng bụng có chút không thoải mái, chỉ có thể nằm, xin lão thái quân thứ lỗi." Vân Tụ thấy Chu thị nhìn mình chằm chằm, chỉ có thể miễn cưỡng nói.
“Được rồi, nếu đã có bệnh, vậy ngươi cứ nằm là được." Chu thị cũng không trách móc, chỉ lạnh nhạt nói.
“Lão thái quân, giờ đã khuya, hay người cứ về nghỉ ngơi trước, bên này có Xảo Nguyên nhìn là được, tuyệt đối sẽ không để cho Vân di nương có chuyện gì đâu ạ." Xảo Nguyên nhu thuận đứng bên cạnh Chu thị nói.
Vốn Xảo Nguyên phục vụ bên người Chu thị nhiều năm cho nên hiểu rõ tâm tư Chu thị, lúc này có thể cảm nhận rõ ràng rằng Chu thị không ưa Vân Tụ cho nên càng cố gắng biểu hiện sự nhu thuận của bản thân.
Vốn dĩ Chu thị đã thích Xảo Nguyên, lúc này thấy Xảo Nguyên xử lý mọi chuyện hợp lý, trong lòng lại càng cảm thấy vui vẻ, cho nên cười cười nắm tay Xảo Nguyên nói: Lee^q uyyDoo^nn “Hài tử ngoan, ủy khuất con rồi, đêm xuân một khắc giá ngàn vàng, vậy mà lại khiến con phải ở đây lo liệu, ta nhất định sẽ bảo Nguyên nhi bồi thường cho con."
“Lão thái quân, điều này là bổn phận của thiếp thân, đâu có ủy khuất đâu ạ. Thiếp thân cũng vô cùng quan tâm hài tử của lão gia." Xảo Nguyên cười nói.
“Con có thể nghĩ như vậy là tốt, trong nhà chúng ta hài tử không ít, nhưng phần lớn không có mẫu thân thân sinh, về sau con cần phải chăm sóc bọn chúng thật tốt, điều đó cũng tốt cho con." Chu thị thỏa mãn gật gật đầu.
Xảo Nguyên vội vàng mỉm cười đáp ứng, khiến cho Vân Tụ bên cạnh tức giận đến sắc mặt trắng bệch.
“Lão gia, đại phu tới." Ngoài cửa có gã sai vặt nói.
“Mời đại phu vào đi." Triệu Tĩnh Nguyên vội vã trả lời, chờ lâu như vậy, cũng không biết hài tử này có bị sao không, nửa đêm nửa hôm tìm đại phu cũng thật không dễ dàng.
Vị đại phu này vốn đã buồn ngủ, nhưng bởi vì có người gõ cửa, còn nói là người trong huyện nha nên không dám chậm trễ, vội vàng đi theo, trên đường đi cũng cảm thấy có chút nghi ngờ, làm sao mà hôm nay trong nhà Huyện thái gia lại lắm chuyện như vậy, ầm ĩ cả ngày không đủ, giờ còn tiếp tục? Nhưng như vậy cũng tốt, mấy đại gia đình cao môn đại hộ trước giờ vẫn không thiếu chuyện này kia, huống hồ Huyện thái gia là người từ Kinh thành tới lại càng khác với các hộ gia đình khác, ầm ĩ thì cứ ầm ĩ đi, như vậy người trong huyện cũng có chút chuyện vui lúc trà dư tửu hậu.
“Đại phu, làm phiền ngươi xem di nương nhà ta có vấn đề gì?" Một mặt Triệu Tĩnh Nguyên đưa mẫu thân và Xảo Nguyên tránh phía sau bình phong một mặt nói với đại phu.
Đại phu cẩn thận bắt mạch, sau đó nói: “Bẩm lão gia, thân thể di nương không có vấn đề gì đáng ngại, chỉ cần tận tâm điều dưỡng là tốt rồi. Tiểu nhân sẽ viết phương thuốc, mỗi ngày di nương uống đều uống, bảy, tám ngày sau sẽ ổn."
Triệu Tĩnh Nguyên nghe được lời của đại phu, lúc này mới cảm thấy yên tâm: “Nếu vậy, làm phiền đại phu rồi."
Đại phu lập tức mang theo nha đầu Nguyệt Vũ bên cạnh Vân Tụ đi kê đơn thuốc.
“Nàng không có vấn đề gì, đừng lo lắng, như vậy mới dễ sinh hài tử, hiện giờ nàng không thể so với trước, vẫn nên cẩn thận kẻo sai sót."
Triệu Tĩnh Nguyên thấy đại phu ra ngoài, lập tức đi đến bên giường của Vân Tụ cười nói.
Lúc này Chu thị và Xảo Nguyên cũng đi ra, Chu thị nhìn sắc mặt hồng hào của Vân Tụ, nói: “Nếu Vân di nương đã không có gì đáng ngại, Nguyên nhi, con và Xảo Nguyên cũng nên đi nghỉ đi, chuyện bên này bọn nha đầu lo. Hôm nay dù sao cũng là đại hôn của Xảo Nguyên, đừng để lỡ, cũng đừng để Xảo Nguyên phải chịu ủy khuất. diendan
“Lão gia….." Nghe Chu thị nói vậy, Vân Tụ cảm thấy không cam tâm, vì vậy vội vàng làm nũng, nói.
Sao Chu thị có thể nói như vậy được, đêm nay là tân hôn của Xảo Nguyên, vậy chẳng lẽ không phải đêm tân hôn của nàng? Làm gì có ai không muốn có trượng phu ở bên cạnh trong đêm tân hôn? Nếu không phải vì vậy thì việc gì nàng phải gây chuyện ồn ào? Lời này của Chu thị thật khiến cho người khác tức giận. Có điều hôm nay nàng mới vào cửa, ban ngày đã ầm ĩ một trận ngoài đại môn khiến Triệu gia mất mặt rồi, lúc này hay là thu liễm một chút.
“Này…." Lúc này Triệu Tĩnh Nguyên cũng có ý định lưu lại bên Vân Tụ, dù sao hắn và Vân Tụ cũng có một thời gian dài bên nhau, huống hồ chỉ cần nghĩ đến thân hình nhu nhược không xương của Vân Tụ là hắn đã cảm thấy toàn thân như muốn nhũn ra rồi. Nhưng hắn cũng cảm thấy như vậy có lỗi với Xảo Nguyên, hơn nữa mẫu thân cũng muốn hắn đi, nên có chút chần chờ không quyết.
Hết chương 85!
“Sao đại phu còn chưa tới?" Triệu Tĩnh Nguyên nhìn hai thiếp thân đấu đá, cũng không biết phải làm như thế nào, bất đắc dĩ đành phải nhìn về phía cửa nói.
“Đêm khuya còn ầm ĩ như vậy." Triệu Tĩnh Nguyên vừa dứt lời, bên ngoài không có ai trả lời hắn, chỉ có tiếng Chu thị truyền đến từ phía cửa.
Vốn Triệu Tĩnh Nguyên đã bị Vân Tụ kéo lên giường nhưng vừa nghe thấy tiếng Chu thị đã vội vàng ngồi dậy, dáng vẻ này của hắn nếu để mẫu thân thấy được e rằng sẽ không tốt. Die nn da n lqdon
Vân Tụ biết bà bà của nàng là người lợi hại, cũng không muốn vừa vào cửa đã giao phong, vì vậy buông lỏng tay ra, nằm xuống.
“Mẫu thân, vì Vân di nương nói đau bụng, nên Xảo Nguyên mới cho người tìm đại phu, lại không nghĩ đến sẽ kinh động mẫu thân, là nhi tử không tốt." Triệu Tĩnh Nguyên vội vàng ra cửa nghênh đón Chu thị đồng thời nói.
“Mới vào cửa ngày đầu tiên đã gây chuyện ầm ĩ, đúng là không khiến người khác an tâm mà. Đại phu đã đến chưa?" Chu thị không vui nhíu chặt mày, bà vẫn luôn chú ý đến động tĩnh bên này, không ngờ quả nhiên xảy ra chuyện như bà đoán.
Chu thị giương mắt nhìn Vân Tụ, nữ nhân này chắc hẳn vì muốn lừa gạt Nguyên nhi tới đây nên mới nghĩ ra cớ này, một người đau bụng làm sao có thể yên ổn nằm trên giường như vậy? Nữ nhân ngu dốt, không ngờ nàng ta lại dùng thủ đoạn này để tranh thủ tình cảm.
“Lão thái quân, đáng lẽ thiếp thân nên dời giường thỉnh an ngài, nhưng hiện giờ trọng bụng có chút không thoải mái, chỉ có thể nằm, xin lão thái quân thứ lỗi." Vân Tụ thấy Chu thị nhìn mình chằm chằm, chỉ có thể miễn cưỡng nói.
“Được rồi, nếu đã có bệnh, vậy ngươi cứ nằm là được." Chu thị cũng không trách móc, chỉ lạnh nhạt nói.
“Lão thái quân, giờ đã khuya, hay người cứ về nghỉ ngơi trước, bên này có Xảo Nguyên nhìn là được, tuyệt đối sẽ không để cho Vân di nương có chuyện gì đâu ạ." Xảo Nguyên nhu thuận đứng bên cạnh Chu thị nói.
Vốn Xảo Nguyên phục vụ bên người Chu thị nhiều năm cho nên hiểu rõ tâm tư Chu thị, lúc này có thể cảm nhận rõ ràng rằng Chu thị không ưa Vân Tụ cho nên càng cố gắng biểu hiện sự nhu thuận của bản thân.
Vốn dĩ Chu thị đã thích Xảo Nguyên, lúc này thấy Xảo Nguyên xử lý mọi chuyện hợp lý, trong lòng lại càng cảm thấy vui vẻ, cho nên cười cười nắm tay Xảo Nguyên nói: Lee^q uyyDoo^nn “Hài tử ngoan, ủy khuất con rồi, đêm xuân một khắc giá ngàn vàng, vậy mà lại khiến con phải ở đây lo liệu, ta nhất định sẽ bảo Nguyên nhi bồi thường cho con."
“Lão thái quân, điều này là bổn phận của thiếp thân, đâu có ủy khuất đâu ạ. Thiếp thân cũng vô cùng quan tâm hài tử của lão gia." Xảo Nguyên cười nói.
“Con có thể nghĩ như vậy là tốt, trong nhà chúng ta hài tử không ít, nhưng phần lớn không có mẫu thân thân sinh, về sau con cần phải chăm sóc bọn chúng thật tốt, điều đó cũng tốt cho con." Chu thị thỏa mãn gật gật đầu.
Xảo Nguyên vội vàng mỉm cười đáp ứng, khiến cho Vân Tụ bên cạnh tức giận đến sắc mặt trắng bệch.
“Lão gia, đại phu tới." Ngoài cửa có gã sai vặt nói.
“Mời đại phu vào đi." Triệu Tĩnh Nguyên vội vã trả lời, chờ lâu như vậy, cũng không biết hài tử này có bị sao không, nửa đêm nửa hôm tìm đại phu cũng thật không dễ dàng.
Vị đại phu này vốn đã buồn ngủ, nhưng bởi vì có người gõ cửa, còn nói là người trong huyện nha nên không dám chậm trễ, vội vàng đi theo, trên đường đi cũng cảm thấy có chút nghi ngờ, làm sao mà hôm nay trong nhà Huyện thái gia lại lắm chuyện như vậy, ầm ĩ cả ngày không đủ, giờ còn tiếp tục? Nhưng như vậy cũng tốt, mấy đại gia đình cao môn đại hộ trước giờ vẫn không thiếu chuyện này kia, huống hồ Huyện thái gia là người từ Kinh thành tới lại càng khác với các hộ gia đình khác, ầm ĩ thì cứ ầm ĩ đi, như vậy người trong huyện cũng có chút chuyện vui lúc trà dư tửu hậu.
“Đại phu, làm phiền ngươi xem di nương nhà ta có vấn đề gì?" Một mặt Triệu Tĩnh Nguyên đưa mẫu thân và Xảo Nguyên tránh phía sau bình phong một mặt nói với đại phu.
Đại phu cẩn thận bắt mạch, sau đó nói: “Bẩm lão gia, thân thể di nương không có vấn đề gì đáng ngại, chỉ cần tận tâm điều dưỡng là tốt rồi. Tiểu nhân sẽ viết phương thuốc, mỗi ngày di nương uống đều uống, bảy, tám ngày sau sẽ ổn."
Triệu Tĩnh Nguyên nghe được lời của đại phu, lúc này mới cảm thấy yên tâm: “Nếu vậy, làm phiền đại phu rồi."
Đại phu lập tức mang theo nha đầu Nguyệt Vũ bên cạnh Vân Tụ đi kê đơn thuốc.
“Nàng không có vấn đề gì, đừng lo lắng, như vậy mới dễ sinh hài tử, hiện giờ nàng không thể so với trước, vẫn nên cẩn thận kẻo sai sót."
Triệu Tĩnh Nguyên thấy đại phu ra ngoài, lập tức đi đến bên giường của Vân Tụ cười nói.
Lúc này Chu thị và Xảo Nguyên cũng đi ra, Chu thị nhìn sắc mặt hồng hào của Vân Tụ, nói: “Nếu Vân di nương đã không có gì đáng ngại, Nguyên nhi, con và Xảo Nguyên cũng nên đi nghỉ đi, chuyện bên này bọn nha đầu lo. Hôm nay dù sao cũng là đại hôn của Xảo Nguyên, đừng để lỡ, cũng đừng để Xảo Nguyên phải chịu ủy khuất. diendan
“Lão gia….." Nghe Chu thị nói vậy, Vân Tụ cảm thấy không cam tâm, vì vậy vội vàng làm nũng, nói.
Sao Chu thị có thể nói như vậy được, đêm nay là tân hôn của Xảo Nguyên, vậy chẳng lẽ không phải đêm tân hôn của nàng? Làm gì có ai không muốn có trượng phu ở bên cạnh trong đêm tân hôn? Nếu không phải vì vậy thì việc gì nàng phải gây chuyện ồn ào? Lời này của Chu thị thật khiến cho người khác tức giận. Có điều hôm nay nàng mới vào cửa, ban ngày đã ầm ĩ một trận ngoài đại môn khiến Triệu gia mất mặt rồi, lúc này hay là thu liễm một chút.
“Này…." Lúc này Triệu Tĩnh Nguyên cũng có ý định lưu lại bên Vân Tụ, dù sao hắn và Vân Tụ cũng có một thời gian dài bên nhau, huống hồ chỉ cần nghĩ đến thân hình nhu nhược không xương của Vân Tụ là hắn đã cảm thấy toàn thân như muốn nhũn ra rồi. Nhưng hắn cũng cảm thấy như vậy có lỗi với Xảo Nguyên, hơn nữa mẫu thân cũng muốn hắn đi, nên có chút chần chờ không quyết.
Hết chương 85!
Tác giả :
Tây Song Vũ