Thứ Nữ Song Sinh
Quyển 1 - Chương 13: Tỷ muội “thẳng thắn”
“Lão gia, lão gia, tiểu thư Hương Ngưng đã tỉnh lại!" Nha hoàn thiếp thân Mạt Nhi của Dịch Hương Ngưng ngạc nhiên mừng rỡ chạy tới, mới vừa rồi ngự y kê đơn thuốc, nàng đút cho tiểu thư uống, đợi không đến một lúc tiểu thư đã tỉnh lại rồi, thật là cám ơn trời đất, Bồ Tát phù hộ.
Dịch Trường Hoa đang ở bên này giải quyết chuyện của nhị di nương Cát Vân Niên thì nghe thấy tiếng Mạt Nhi la lên. Lưu thị vừa nghe tin tức liền không chút do dự đẩy đám người chạy nhanh đi, thiếu chút nữa đụng phải Dịch lão phu nhân đứng ở bên cạnh.
“Đúng vậy thật, Hương Nhi, Hương Nhi của ta sống lại. Ông trời, cuối cùng ngài cũng mở mắt ra nghe thấy lời van xin của ta sao?"
Người của chi thứ hai cũng tranh nhau chạy tới xem nàng, đến Dịch lão phu nhân cũng có chút kích động, không ngừng vân vê Phật châu trong tay, bà cũng đặt đứa bé này trong lòng mà yêu thương, không có việc gì là tốt rồi.
Cuối cùng chuyện này chấm dứt như vậy. Tiểu Đào ngồi bên cạnh Dịch Cẩn Ninh chăm chú thêu khăn, Dịch Cẩn Ninh nằm nghiêng trên ghế quý phi đọc sách, vốn là cảnh tượng rất ấm áp nhưng lại bởi vì một người xông vào đánh vỡ khung cảnh yên tĩnh này.
“Muội muội, đang đọc sách sao!"
Dịch Cẩn An cười híp mắt đi tới, trong tay Tiểu Hà ở bên cạnh bưng bánh ngọt: “Đã lâu tỷ không đến thăm muội, muội sẽ không trách tỷ tỷ chứ? Đến đây, đây là điểm tâm tỷ tự làm, muội nếm thử một chút xem!"
Khi không ân cần, không phải phường gian trá cũng là phường trộm cắp. Tiểu Đào thu dọn khăn thêu xong, châm trà cho hai vị chủ tử, trong lòng không ngừng khinh bỉ.
“Hôm nay tỷ tỷ tới tìm muội có chuyện gì sao?" Dịch Cẩn Ninh ăn xong một miếng điểm tâm, cảm thấy vừa vào miệng đã tan, sảng mà không ngấy, vô cùng ngon miệng liền ăn thêm một miếng: “Điểm tâm tỷ tỷ làm ăn thật ngon!"
Tiểu Đào nhìn nàng lo lắng không thôi, ngộ nhỡ nàng ta hạ độc trong điểm tâm thì làm thế nào bây giờ? Thấy tiểu thư cho mình một ánh mắt nàng mới thoáng yên tâm.
Dịch Cẩn An nhìn nàng, cười dịu dàng: “Nếu thích thì ăn nhiều một chút, lần sau tỷ lại làm cho muội ăn.Tỷ tới tìm muội cũng không có việc gì, chỉ là muốn tâm sự với muội thôi, tỷ muội chúng ta ôn chuyện."
Bình thường vị tỷ tỷ này đâu có tình nguyện tới Trúc Uyển đi đi lại lại chứ, hôm nay mặt trời mọc đằng Tây sao? Dịch Cẩn Ninh mím môi, dịu ngoan nói: “Vẫn là tỷ tốt với muội, muội còn tưởng rằng tỷ theo nhị di nương sẽ không thương muội nữa!"
“Sao có thể không thương muội chứ, muội là thân muội của tỷ, không đúng, thân muội cũng không thân thiết bằng chúng ta, chúng ta là song sinh đấy. Muội xem, ngay cả sinh mệnh cũng dính liền với nhau, sao có thể không thân thiết đây?"
May mà nàng ta còn nhớ rõ mình có muội muội song sinh, hừ, nói hay hơn hát. Nếu đã là thân muội cùng một nhà, vậy thì vì sao lại tàn nhẫn hạ độc thủ với nàng? Bây giờ Dịch Cẩn Ninh hoàn toàn không tin tưởng lời nói dối của nàng ta nữa, vị tỷ tỷ này còn không thật lòng thật dạ với nàng bằng Tiểu Đào. Bây giờ lại đến lấy lòng, nhất định là có chủ ý xấu.
Nàng hớp một ngụm trà, đôi mắt trong sáng xoay tròn, không nháy mắt nhìn chằm chằm Dịch Cẩn An, nhìn chăm chú đến nỗi nàng ta phát sợ.
“Sao muội muội lại nhìn tỷ như vậy? Chẳng lẽ trên mặt tỷ có vết bẩn?" Dịch Cẩn An sờ sờ mặt, lại nhìn Tiểu Hà đứng bên cạnh nàng ta, Tiểu Hà lắc đầu một cái tỏ vẻ không hiểu.
Dịch Cẩn Ninh cười lạnh trong lòng, trên mặt bẩn sao có thể so với trong lòng bẩn khiến người ta chán ghét được chứ. Nàng dịu dàng mở miệng: “Tỷ tỷ, trên mặt tỷ không có vết bẩn, nhưng là trong lòng tỷ chứa đựng không ít thứ bẩn đâu!"
Dịch Cẩn An bị lời nói của nàng làm sặc, không hiểu rốt cuộc lời này là có ý gì: “Ý muội muội là…"
“Minh nhân bất thuyết ám thoại*, tỷ tỷ, thủ đoạn của tỷ thật độc ác. Nhị di nương cũng coi như là móc tim móc phổi đối đãi với tỷ, vậy mà ngay cả bà tỷ cũng muốn tính toán, uổng cho tỷ là nữ nhi của bà lâu như vậy, ngay cả một chút tình cảm và thể diện cũng không cho, bức bà ấy vào tử lộ. Tỷ nói xem, tỷ như vậy không phải trong lòng bẩn thỉu, chẳng lẽ toàn thân đều bẩn thỉu sao?"
*Người minh bạch không nói chuyện mờ ám.
Nếu không phải xế chiều ngày hôm trước nàng muốn đến chỗ mẫu thân thì nàng đã chẳng phát hiện Dịch Cẩn An lén lén lút lút vào phòng ngủ Cát Vân Niên. Hôm qua nhiều người như vậy nhưng không hề có ai nghi ngờ hung thủ chân chính hại Dịch Hương Ngưng còn có người khác, cho dù có hoài nghi cũng sẽ không hoài nghi đến trên đầu Dịch Cẩn An. Dịch Hương Ngưng có thể sống sót còn không phải nhờ vào thuốc giải của Mạc Liễm Sâm sao? Bằng không, chỉ dựa vào thân thể xương xốt của nàng ta tuyệt không thể qua được buổi tối hôm đó.
Tiểu hà nghe xong lời này liền xông lên phía trước, giống như gà mẹ bảo vệ gà con : “ Nhị tiểu thư đừng nói bậy, tiểu thư của chúng ta là người lương thiện nhât thế gian, sao nàng ấy có thể hại người khác? “
Nếu tiểu Hà biết Dịch Cẩn An là người lòng dạ độc ác, nhất định sẽ không nói như vậy.
Dịch Cẩn Ninh đứng dậy lạnh lùng nhìn tiểu Hà một cái, nàng lập tức bị giật mình sợ đến mức lùi về sau lưng Dịch Cẩn An. Nhị tiểu thư này thật đáng sợ, ánh mắt vừa rồi của nhị tiểu thư như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy.
Ai ngờ Dịch Cẩn An vẫn cười dịu dàng, nói : “ Muội muội nói lòng ta bẩn thỉu? Vậy ta hỏi ngươi, nếu ngươi được nhị di nương nuôi dưỡng, hàng ngày nghe bà ta khiển trách mặc dù không có lỗi, hễ không đúng ý của bà ta, bà ta liền nói những lời ác độc với ngươi, đấm đá ngươi thì ngươi sẽ làm như thế nào với bà ta? Không phải ngươi sữ cảm ân đái đức, tôn kính có thừa đấy chứ? “
Người này có phải tỷ tỷ của nàng không vậy? Ác độc như vậy nhưng lại mang bộ mặt giả dối dịu dàng như nước, rốt cuộc là bị hành hạ như thế nào mới tạo nên tính cách như vậy? Chẳng lẽ nàng ta đều vô tình như vậy với tất cả mọi người sao? Chẳng trách nàng ta có thể hạ độc thủ với mình, căn bản nàng ta chính là ác ma đội lốt người.
Sau đó lại nghe nàng ta nói : “ Người đời vô tình thì ta cần gì phải hữu tình? Không sai, chiêu mượn đao giết người của ta tuy cách làm có hơi xấu xa, nhưng chỉ cần Dịch Trường Hoa và Lưu thị đều tin rằng không phải ta làm, ta cũng không định giấu diếm ngươi! “
Xé bỏ mặt nạ giả nhân giả nghĩa, Dịch Cẩn An bỗng cảm thấy trong cuộc đời này nàng ta lại có đủ sức mạnh để đối địch. Tại đây, cho tới bây giờ nàng ta chcwa từng nghĩ đến việc che giấu bất cứ chuyện gì với người trước mắt được gọi là thân muội này, chỉ là muốn nhìn xem nàng có thể phỏng đoán đến khi nào mà thôi. Chỉ cần nhìn đôi mắt cùng khuôn cùng dạng của nàng và nàng ta, ẩn giấu dưới sự xinh đẹp kia chính là ánh sáng tính toán, nàng cho rằng nàng có thể trốn tránh được đôi mắt của mình sao?
“ Ha ha ha… “ Dịch Cẩn Ninh cười, đây mới đúng là diện mao thật sự của tỷ, nàng ta căn bản là một người vô tâm. Kiếp trước là mắt nàng vụng về, chỉ nhìn đến huyết thống tình thân mà quên đi bản tính con người. Nếu vậy, kiếp này cứ để bọn họ công khai đấu đá một lần đi!
Dịch Cẩn An chớp mắt mấy cái : “ Muội muội, chúng ta cùng một loại người, vậy thì đánh cược một lần đi, xem xem ai mới có thể cười đến phút cuối cùng? “
“ Được, hay cho một chiêu mượn đao giết người! Tỷ tỷ, đối thủ là tỷ, ta thằng chắc! Chỉ mong nhị di nương ở dưới suối vàng nếu biết, có thể đến tìm hung thủ hại bà. “
Hai tỷ muội nhìn nhau cười. Nhưng nụ cười này có mấy phần thật tâm?
Vừa ra đến cửa, Dịch Cẩn An giống như bỗng nhớ tới chuyện gì : “ À đúng rồi, hôm nay ta tới tìm muội là có chuyện! “ Nàng ta thu lại chân trái đã bước ra khỏi cửa, xoay người đối mặt với Dịch Cẩn Ninh : “ Muội muội có biết, ta muốn nhị di nương chết là có mục đích gì không? “
Dịch Cẩn Ninh nâng ly trà trên tay bỗng dừng lại một chút : “ Đương nhiên… không biết. Tỷ tỷ, thỉnh chỉ giáo. “
“ Chúng ta rất giỏi về việc ngụy trang. Muội muội, đáng ra người không nên để ta biết được, ngươi là thật lòng đối đãi với mẫu thân. “
Dịch Cẩn An ngoài cười nhưng trong không cười, tiếp tục nói : “ An Mộng Nhi là một người từng trải, bà ấy quá yếu đuối rồi, nếu như ngươi thật lòng đối đãi tốt với bà ấy, vậy thì nhược điểm của ngươi ở trên tay ta rồi, đến lúc đó đừng trách tỷ tỷ hạ thủ không lưu tình! “
Dịch Cẩn Ninh căm hận nhìn nàng ta đi ra ngoài, hét lớn với bóng lưng của nàng ta : “ Nếu ngươi dám động tới một sợi tóc của bà ấy thì cứ thử xem! “
Gió thổi qua thổi tung mái tóc dài của nàng, không tiếng động vương lại lo lắng, Dịch Cẩn Ninh ẩn ẩn cảm thấy trong lòng mình vô cùng đau đớn. Chẳng lẽ sắp xảy ra chuyện gì lớn ư?
Khuôn mặt tiểu Đào tràn đầy lo lắng, đỡ nàng lên giường nghỉ ngơi : “ Tiểu thư, hôm nay thấy rõ bộ mặt thật của đại tiểu thư là tốt rồi, người không cần phải khổ sở nữa. “
Dịch Cẩn Ninh nắm tay nàng thật chặt : “ Không, tiểu Đào, ta đã sớm nhìn thấu bộ mặt thật của nàng ta rồi. “ Đúng vậy, kiếp trước đã thấy rõ ràng, đáng tiếc khi nhìn thấu thì đã quá muộn!
Dịch Trường Hoa đang ở bên này giải quyết chuyện của nhị di nương Cát Vân Niên thì nghe thấy tiếng Mạt Nhi la lên. Lưu thị vừa nghe tin tức liền không chút do dự đẩy đám người chạy nhanh đi, thiếu chút nữa đụng phải Dịch lão phu nhân đứng ở bên cạnh.
“Đúng vậy thật, Hương Nhi, Hương Nhi của ta sống lại. Ông trời, cuối cùng ngài cũng mở mắt ra nghe thấy lời van xin của ta sao?"
Người của chi thứ hai cũng tranh nhau chạy tới xem nàng, đến Dịch lão phu nhân cũng có chút kích động, không ngừng vân vê Phật châu trong tay, bà cũng đặt đứa bé này trong lòng mà yêu thương, không có việc gì là tốt rồi.
Cuối cùng chuyện này chấm dứt như vậy. Tiểu Đào ngồi bên cạnh Dịch Cẩn Ninh chăm chú thêu khăn, Dịch Cẩn Ninh nằm nghiêng trên ghế quý phi đọc sách, vốn là cảnh tượng rất ấm áp nhưng lại bởi vì một người xông vào đánh vỡ khung cảnh yên tĩnh này.
“Muội muội, đang đọc sách sao!"
Dịch Cẩn An cười híp mắt đi tới, trong tay Tiểu Hà ở bên cạnh bưng bánh ngọt: “Đã lâu tỷ không đến thăm muội, muội sẽ không trách tỷ tỷ chứ? Đến đây, đây là điểm tâm tỷ tự làm, muội nếm thử một chút xem!"
Khi không ân cần, không phải phường gian trá cũng là phường trộm cắp. Tiểu Đào thu dọn khăn thêu xong, châm trà cho hai vị chủ tử, trong lòng không ngừng khinh bỉ.
“Hôm nay tỷ tỷ tới tìm muội có chuyện gì sao?" Dịch Cẩn Ninh ăn xong một miếng điểm tâm, cảm thấy vừa vào miệng đã tan, sảng mà không ngấy, vô cùng ngon miệng liền ăn thêm một miếng: “Điểm tâm tỷ tỷ làm ăn thật ngon!"
Tiểu Đào nhìn nàng lo lắng không thôi, ngộ nhỡ nàng ta hạ độc trong điểm tâm thì làm thế nào bây giờ? Thấy tiểu thư cho mình một ánh mắt nàng mới thoáng yên tâm.
Dịch Cẩn An nhìn nàng, cười dịu dàng: “Nếu thích thì ăn nhiều một chút, lần sau tỷ lại làm cho muội ăn.Tỷ tới tìm muội cũng không có việc gì, chỉ là muốn tâm sự với muội thôi, tỷ muội chúng ta ôn chuyện."
Bình thường vị tỷ tỷ này đâu có tình nguyện tới Trúc Uyển đi đi lại lại chứ, hôm nay mặt trời mọc đằng Tây sao? Dịch Cẩn Ninh mím môi, dịu ngoan nói: “Vẫn là tỷ tốt với muội, muội còn tưởng rằng tỷ theo nhị di nương sẽ không thương muội nữa!"
“Sao có thể không thương muội chứ, muội là thân muội của tỷ, không đúng, thân muội cũng không thân thiết bằng chúng ta, chúng ta là song sinh đấy. Muội xem, ngay cả sinh mệnh cũng dính liền với nhau, sao có thể không thân thiết đây?"
May mà nàng ta còn nhớ rõ mình có muội muội song sinh, hừ, nói hay hơn hát. Nếu đã là thân muội cùng một nhà, vậy thì vì sao lại tàn nhẫn hạ độc thủ với nàng? Bây giờ Dịch Cẩn Ninh hoàn toàn không tin tưởng lời nói dối của nàng ta nữa, vị tỷ tỷ này còn không thật lòng thật dạ với nàng bằng Tiểu Đào. Bây giờ lại đến lấy lòng, nhất định là có chủ ý xấu.
Nàng hớp một ngụm trà, đôi mắt trong sáng xoay tròn, không nháy mắt nhìn chằm chằm Dịch Cẩn An, nhìn chăm chú đến nỗi nàng ta phát sợ.
“Sao muội muội lại nhìn tỷ như vậy? Chẳng lẽ trên mặt tỷ có vết bẩn?" Dịch Cẩn An sờ sờ mặt, lại nhìn Tiểu Hà đứng bên cạnh nàng ta, Tiểu Hà lắc đầu một cái tỏ vẻ không hiểu.
Dịch Cẩn Ninh cười lạnh trong lòng, trên mặt bẩn sao có thể so với trong lòng bẩn khiến người ta chán ghét được chứ. Nàng dịu dàng mở miệng: “Tỷ tỷ, trên mặt tỷ không có vết bẩn, nhưng là trong lòng tỷ chứa đựng không ít thứ bẩn đâu!"
Dịch Cẩn An bị lời nói của nàng làm sặc, không hiểu rốt cuộc lời này là có ý gì: “Ý muội muội là…"
“Minh nhân bất thuyết ám thoại*, tỷ tỷ, thủ đoạn của tỷ thật độc ác. Nhị di nương cũng coi như là móc tim móc phổi đối đãi với tỷ, vậy mà ngay cả bà tỷ cũng muốn tính toán, uổng cho tỷ là nữ nhi của bà lâu như vậy, ngay cả một chút tình cảm và thể diện cũng không cho, bức bà ấy vào tử lộ. Tỷ nói xem, tỷ như vậy không phải trong lòng bẩn thỉu, chẳng lẽ toàn thân đều bẩn thỉu sao?"
*Người minh bạch không nói chuyện mờ ám.
Nếu không phải xế chiều ngày hôm trước nàng muốn đến chỗ mẫu thân thì nàng đã chẳng phát hiện Dịch Cẩn An lén lén lút lút vào phòng ngủ Cát Vân Niên. Hôm qua nhiều người như vậy nhưng không hề có ai nghi ngờ hung thủ chân chính hại Dịch Hương Ngưng còn có người khác, cho dù có hoài nghi cũng sẽ không hoài nghi đến trên đầu Dịch Cẩn An. Dịch Hương Ngưng có thể sống sót còn không phải nhờ vào thuốc giải của Mạc Liễm Sâm sao? Bằng không, chỉ dựa vào thân thể xương xốt của nàng ta tuyệt không thể qua được buổi tối hôm đó.
Tiểu hà nghe xong lời này liền xông lên phía trước, giống như gà mẹ bảo vệ gà con : “ Nhị tiểu thư đừng nói bậy, tiểu thư của chúng ta là người lương thiện nhât thế gian, sao nàng ấy có thể hại người khác? “
Nếu tiểu Hà biết Dịch Cẩn An là người lòng dạ độc ác, nhất định sẽ không nói như vậy.
Dịch Cẩn Ninh đứng dậy lạnh lùng nhìn tiểu Hà một cái, nàng lập tức bị giật mình sợ đến mức lùi về sau lưng Dịch Cẩn An. Nhị tiểu thư này thật đáng sợ, ánh mắt vừa rồi của nhị tiểu thư như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy.
Ai ngờ Dịch Cẩn An vẫn cười dịu dàng, nói : “ Muội muội nói lòng ta bẩn thỉu? Vậy ta hỏi ngươi, nếu ngươi được nhị di nương nuôi dưỡng, hàng ngày nghe bà ta khiển trách mặc dù không có lỗi, hễ không đúng ý của bà ta, bà ta liền nói những lời ác độc với ngươi, đấm đá ngươi thì ngươi sẽ làm như thế nào với bà ta? Không phải ngươi sữ cảm ân đái đức, tôn kính có thừa đấy chứ? “
Người này có phải tỷ tỷ của nàng không vậy? Ác độc như vậy nhưng lại mang bộ mặt giả dối dịu dàng như nước, rốt cuộc là bị hành hạ như thế nào mới tạo nên tính cách như vậy? Chẳng lẽ nàng ta đều vô tình như vậy với tất cả mọi người sao? Chẳng trách nàng ta có thể hạ độc thủ với mình, căn bản nàng ta chính là ác ma đội lốt người.
Sau đó lại nghe nàng ta nói : “ Người đời vô tình thì ta cần gì phải hữu tình? Không sai, chiêu mượn đao giết người của ta tuy cách làm có hơi xấu xa, nhưng chỉ cần Dịch Trường Hoa và Lưu thị đều tin rằng không phải ta làm, ta cũng không định giấu diếm ngươi! “
Xé bỏ mặt nạ giả nhân giả nghĩa, Dịch Cẩn An bỗng cảm thấy trong cuộc đời này nàng ta lại có đủ sức mạnh để đối địch. Tại đây, cho tới bây giờ nàng ta chcwa từng nghĩ đến việc che giấu bất cứ chuyện gì với người trước mắt được gọi là thân muội này, chỉ là muốn nhìn xem nàng có thể phỏng đoán đến khi nào mà thôi. Chỉ cần nhìn đôi mắt cùng khuôn cùng dạng của nàng và nàng ta, ẩn giấu dưới sự xinh đẹp kia chính là ánh sáng tính toán, nàng cho rằng nàng có thể trốn tránh được đôi mắt của mình sao?
“ Ha ha ha… “ Dịch Cẩn Ninh cười, đây mới đúng là diện mao thật sự của tỷ, nàng ta căn bản là một người vô tâm. Kiếp trước là mắt nàng vụng về, chỉ nhìn đến huyết thống tình thân mà quên đi bản tính con người. Nếu vậy, kiếp này cứ để bọn họ công khai đấu đá một lần đi!
Dịch Cẩn An chớp mắt mấy cái : “ Muội muội, chúng ta cùng một loại người, vậy thì đánh cược một lần đi, xem xem ai mới có thể cười đến phút cuối cùng? “
“ Được, hay cho một chiêu mượn đao giết người! Tỷ tỷ, đối thủ là tỷ, ta thằng chắc! Chỉ mong nhị di nương ở dưới suối vàng nếu biết, có thể đến tìm hung thủ hại bà. “
Hai tỷ muội nhìn nhau cười. Nhưng nụ cười này có mấy phần thật tâm?
Vừa ra đến cửa, Dịch Cẩn An giống như bỗng nhớ tới chuyện gì : “ À đúng rồi, hôm nay ta tới tìm muội là có chuyện! “ Nàng ta thu lại chân trái đã bước ra khỏi cửa, xoay người đối mặt với Dịch Cẩn Ninh : “ Muội muội có biết, ta muốn nhị di nương chết là có mục đích gì không? “
Dịch Cẩn Ninh nâng ly trà trên tay bỗng dừng lại một chút : “ Đương nhiên… không biết. Tỷ tỷ, thỉnh chỉ giáo. “
“ Chúng ta rất giỏi về việc ngụy trang. Muội muội, đáng ra người không nên để ta biết được, ngươi là thật lòng đối đãi với mẫu thân. “
Dịch Cẩn An ngoài cười nhưng trong không cười, tiếp tục nói : “ An Mộng Nhi là một người từng trải, bà ấy quá yếu đuối rồi, nếu như ngươi thật lòng đối đãi tốt với bà ấy, vậy thì nhược điểm của ngươi ở trên tay ta rồi, đến lúc đó đừng trách tỷ tỷ hạ thủ không lưu tình! “
Dịch Cẩn Ninh căm hận nhìn nàng ta đi ra ngoài, hét lớn với bóng lưng của nàng ta : “ Nếu ngươi dám động tới một sợi tóc của bà ấy thì cứ thử xem! “
Gió thổi qua thổi tung mái tóc dài của nàng, không tiếng động vương lại lo lắng, Dịch Cẩn Ninh ẩn ẩn cảm thấy trong lòng mình vô cùng đau đớn. Chẳng lẽ sắp xảy ra chuyện gì lớn ư?
Khuôn mặt tiểu Đào tràn đầy lo lắng, đỡ nàng lên giường nghỉ ngơi : “ Tiểu thư, hôm nay thấy rõ bộ mặt thật của đại tiểu thư là tốt rồi, người không cần phải khổ sở nữa. “
Dịch Cẩn Ninh nắm tay nàng thật chặt : “ Không, tiểu Đào, ta đã sớm nhìn thấu bộ mặt thật của nàng ta rồi. “ Đúng vậy, kiếp trước đã thấy rõ ràng, đáng tiếc khi nhìn thấu thì đã quá muộn!
Tác giả :
Nguyệt Quân Hề