Thứ Nữ Hữu Độc
Chương 94-1: Người sang bắt quàng

Thứ Nữ Hữu Độc

Chương 94-1: Người sang bắt quàng

Lí Trường Nhạc bị nhốt vào một sương phòng, không được gặp bất cứ ai. Cho đến khi tang lễ kết thúc nàng mới được thả ra, cứ tưởng rằng chuyện này cứ thế trôi qua, ai ngờ nửa đêm bị áp giải đến Hà Hương viện.

Bên cạnh lão phu nhân là La ma ma, trong phòng còn có bốn ma ma Lí Trường Nhạc chưa từng gặp, đều mang sắc mặt ngưng trọng, không nói một lời.

Lúc lão phu nhân nhìn Lí Trường Nhạc, ánh mắt lạnh băng, có vẻ ghét cay ghét đắng, làm Lí Trường Nhạc thấy kinh hoảng bất an.

Căn phòng rất âm u, chỉ có một ngọn đèn lay động lúc sáng lúc tối, không đợi Lí Trường Nhạc nói chuyện bốn ma ma đã ấn nàng quỳ gối xuống nền đất lạnh băng.

Lão phu nhân luôn mang khuôn mặt hiền từ, chưa bao giờ nghiêm nghị như lúc này: “Trường Nhạc, ngươi lại dám lén lút qua lại với nam nhân."

Lí Trường Nhạc đột nhiên biến sắc: “Lão phu nhân, người đừng nghe Lí Vị Ương oan uổng con! Cháu gái tuyệt đối không dám làm chuyện nhục nhã gia môn!"

“Khỏi cần nguỵ biện." Vẻ mặt lão phu nhân chậm rãi trở lại bình thản, nhưng đáy mắt tràn ngập sát khí, “Ỷ vào sự sủng ái của phụ thân, ngay cả loại chuyện đó cũng làm được. Ta đã nói từ lâu, bộ dạng quá mĩ mạo chính là tai hoạ, mà phụ thân ngươi cứ tin tưởng ngươi mới tạo thành tai hoạ thế này, mất hết thể diện Lí gia!"

Lí Trường Nhạc mở to hai mắt, nàng bị nhốt ba ngày đã suy nghĩ rất rõ ràng, Lí Tiêu Nhiên sẽ không đối xử tệ bạc với nàng, cho nên nàng ngẩng cao đầu: “Lão phu nhân, chuyện đã đến mức này, Tam điện hạ nhất định sẽ cưới con!"

Lão phu nhân cười như có như không.

La ma ma nói: “Đại tiểu thư, tiểu thư vẫn chưa chịu tỉnh ngộ, cho dù Tam điện hạ có cưới tiểu thư thì thế nào, trên đời này không có tường nào không lọt gió, một ngày nào đó sự việc bị người ngoài biết, tiểu thư định tự xử thế nào, đặt Lí gia ở chỗ nào?" Nói xong, bà vẫy tay.

Bốn ma ma bên cạnh ấn Lí Trường Nhạc xuống đất, Lí Trường Nhạc hoảng sợ vô cùng, nàng dùng hết sức lực muốn thoát khỏi tám cánh tay trên người, nhưng làm cách nào cũng không thể thoát ra.

Nàng đột nhiên ý thức được, chuyện này không bình thường! Rất không bình thường! Chẳng lẽ lão phu nhân định ——

Một ma ma trong số đó cầm lấy bình sứ, dưới ánh sáng mờ ảo, con tiên hạc miệng đỏ khắc trên bình sứ nhìn cực kỳ ghê người.

Lão phu nhân lấy khăn tay từ trong áo bịt mũi lại: “Lí gia chúng ta sao có thể nuôi dưỡng ra nha đầu không biết liêm sỉ như ngươi, phí công ta luôn nhân từ nương tay… Hiện tại vì Lí gia, ngươi phải chết."

Lời này của lão phu nhân có ý gì? Lí Trường Nhạc không dám tin nhìn bà chằm chằm… Nàng đẩy hai vai, kiệt lực phản kháng, “Con là Đại tiểu thư Lí gia, không thể vô duyên vô cớ chết đi, đợi phụ thân tra ra, lão phu nhân định nói thế nào…"

Giọng nói của lão phu nhân hàm chứa ý lạnh: “Phụ thân ngươi thường ngày rất minh mẫn, nhưng nó quá dung túng ngươi, lại phân không rõ nặng nhẹ, đến giờ vẫn để cho ngươi sống. Chờ nó suy nghĩ cẩn thận sẽ cảm kích ta." Lí Tiêu Nhiên nên sớm trừ bỏ nha đầu này, mà trong thâm tâm nó còn mang hy vọng, cho dù gả Lí Trường Nhạc đi thì thế nào, ba năm sau Thác Bạt Chân có lấy hay không chưa dám chắc, trước đó không biết sẽ gặp phải bao nhiêu tai hoạ!

“Con không tin! Con không tin! Còn Tưởng gia, lão phu nhân, người ngẫm lại xem, ngoại công cùng ngoại tổ mẫu yêu thương con như vậy, con còn có hai người cậu, mẫu thân chết đi bọn họ đã rất tức giận, hiện tại nếu người xử lý cả con, bọn họ nhất định sẽ không buông tha Lí gia!"

Trên mặt lão phu nhân, không có một chút do dự nào. Bà thở dài, “Ngươi vẫn không biết tiến lùi như vậy, có ngày hôm nay, tất cả là do ngươi gieo gió gặt bão."

Lí Trường Nhạc mở to hai mắt, nàng không thể tin nổi.

Không có khả năng, tại sao có thể quyết định sinh tử của nàng dễ dàng như vậy, nàng cho rằng cùng lắm phụ thân sẽ gả nàng cho Thác Bạt Chân, sao có thể lấy đi cả tính mạng của nàng!

“Mẹ ngươi đột nhiên qua đời, có nghĩa ngươi rất thương tâm, thương tâm quá mức, nhiễm phong hàn mà chết, không phải không có lý do, ngươi còn giành được mỹ danh nữ nhi có hiếu." Lão phu nhân thản nhiên nói, “Tốt hơn nhiều so với tương lai thân bại danh liệt, cho nên, chớ trách ta." Nói xong, bà liếc nhìn La ma ma, đối phương hiểu ý, khẽ vung tay lên.

Ma ma kia lập tức bước lên bịt mũi Lí Trường Nhạc định đổ thuốc vào miệng, Lí Trường Nhạc dồn sức giãy dụa, đứng lên chạy ra bên ngoài, La ma ma lạnh lùng nói: “Còn không bắt lại!" Đám ma ma lập tức lao lên, như sói như hổ bắt lấy Lí Trường Nhạc, nàng vẫn như nổi điên, cả căn phòng nhốn nháo.

Lão phu nhân không ngờ nó vẫn chưa từ bỏ ý định, lớn tiếng nói: “Bắt lấy nó, đổ hết thuốc vào!"

Bốn ma ma đè Lí Trường Nhạc xuống, mắt thấy thuốc kia sắp rót xuống, Lí Trường Nhạc lớn tiếng hét ầm lên, một ma ma vội vàng bịt miệng nàng ta lại, Lí Trường Nhạc cảm thấy hoảng sợ vô cùng, hô hấp bị mùi thuốc khó ngửi này làm hít thở không thông, đúng lúc này, cửa lớn đột nhiên bị đá văng.

Một người bước nhanh vào như gió cuốn mây tan: “Lão phu nhân, người làm gì vậy?!" Lí Tiêu Nhiên sắc mặt xanh mét, xông lên giữ chặt cánh tay một ma ma, “Còn không buông tay!"

Lão phu nhân tức giận nói: “Ta đang thanh lý môn hộ! Ngươi còn không biết xấu hổ hỏi ta vì sao?!" (Thanh lý môn hộ: Thanh lý là xử lý một cách êm đẹp, môn hộ tức là gia đình hoặc môn phái, thanh lý môn hộ có thể hiểu là xử lý đồ đệ đã phản sư hoặc con cháu làm điều sai trái).
Tác giả : Tần Giản
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Mới có chap mới rồi nhé mọi người: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại