Thứ Nữ Công Lược
Chương 221: Mưu lợi bất chính (Trung)
Tiễn Minh chân trước vừa đi ra ngoài, thì Lục di nương, Ngũ di nương cùng Thập Nhị Nương chân sau đi đến.
Lục di nương mặc hoa bối tử màu hồng của hoa hồng, trên đầu cài trâm hoa thạch lựu đỏ chót, khóe mắt mi sao đều lộ ra sự cao hứng, cười khanh khách kéo tay Thập Nhị Nương hành lễ với Thập Nhất Nương:" Tỉ muội các ngươi vốn ở cùng phòng. Hiện tại tỷ tỷ ngươi gả cho người ta rồi, càng nên thân cận nhiều hơn mới được."
Thập Nhị Nương thong dong hào phóng hành lễ với Thập Nhất Nương, rồi kêu “Tỷ tỷ".
Thập Nhất Nương cũng cho nàng một cái hồng bao thật to.
Lục di nương lại kéo ngũ di nương đứng ở một bên, oán trách: “Ngày thường mỗi ngày nói không ngừng nhớ Thập nhất tiểu thư, hiện giờ Thập nhất tiểu thư, đã trở lại, ngươi lại trốn sang một bên."
Ngũ di nương lảnh tránh ánh mắt của Thập Nhất Nương, có chút ngượng ngùng cười cười.
Thập Nhất Nương đứng dậy kêu một tiếng “Di nương", rồi nói: “Thân thể ngài có tốt không?"
“Ta không có việc gì, ta không có việc gì." Ngũ di nương liên tục phất tay, thần sắc lộ ra mấy phần kích động.
Lục di nương nghe xong ha ha cười, nói:" Ngũ tỷ tỷ là mộng hùng chi hỉ!"
Mãn phòng ngưng cười.
Mộng hùng chi hỉ…… chính là mang thai!
Một cái đệ đệ hoặc muội muội kém mình mười lăm tuổi……
Thập Nhất Nương không khỏi vỗ vỗ cái trán.
Cảm thấy thật không thể tưởng tượng nổi.
Thật sự là nằm mơ cũng không có nghĩ đến.
Còn tưởng rằng ngũ di nương ở La gia chịu ủy khuất gì, cho Hổ Phách bí mật đi nghe nghóng.
Khó trách lần trước trở về nàng lại né tránh. Có lẽ cũng ngại ngùng khi nói chuyện này!
Đang suy nghĩ, thì ngũ di nương đã thề thốt phủ nhận: “Không có, không có chuyện này."
“Ai nha!" Lục di nương cười, ánh mắt dừng ở bụng ngũ di nương,"Đầu xuân chỉ sợ liền lộ ra, làm sao dấu được." Lại hướng Thập Nhất Nương cười nói:" Đại lão gia lúc tuổi già có thêm con, đây chính là chuyện đại hỷ. Thừa dịp tất cả mọi người ở trong này, nói ra cho mọi người cũng dính không khí vui mừng."
Ngũ di nương nghe thì xấu hổ không chịu nổi, nước mắt ở hốc mắt trực trào: “Lục muội, đừng nói!"
Nước mắt trong suốt giống như giọt nước nóng hổi rơi trong lòng Thập Nhất Nương, bỏng rát.
Ngũ di nương có thai là chuyện tốt a!
Huống chi nàng còn trẻ như vậy.
Có thể có đứa nhỏ làm bạn bên người, cũng có thể tiêu trừ rất nhiều cô đơn cùng tịch mịch.
Nhưng đại thái thái bên kia……
Nàng kêu một tiếng “Di nương", khóe mắt lại nhịn không được nhìn đại thái thái.
Chỉ thấy đại thái thái biểu tình dữ tợn, trừng mắt nhìn ngũ di nương mang theo mấy phần hung ác.
Thập Nhất Nương không khỏi cười khổ, bên tai lại truyền đến giọng nói của Tứ thiếu phu nhân, thập phần vui mừng: “Trong nhà phải thêm một nam đinh nhập khẩu, chúng ta lại nhiều thêm một đệ đệ, thật đúng là chuyện đại hỷ a!"
Đại phu nhân, bị Tứ thiếu phu nhân, ầm ĩ như vậy, cũng phục hồi tinh thần lại. Nàng lập tức nhìn đại thái thái.
Hứa mama cúi người cùng đại thái thái nói cái gì, ngăn trở tầm mắt của nàng, nàng xem không rõ ràng lắm biểu tình của đại thái thái.
Đại phu nhân, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển.
Tướng công mình là trưởng tử, lại trúng tiến sĩ làm thứ cát sĩ; mình còn cho La gia thêm trưởng tôn, lại chủ trì trung quỹ không có một chút sai lầm. Cho dù là Thập Nhất Nương thê nhờ phu thêm quý, cho dù là ngũ di nương sinh con, chẳng lẽ còn có thể vì một tiểu hài tử còn chưa rõ tiền đồ làm dao động địa vị tướng công cùng mình hay sao? Nếu là như thế, sao mình phải làm mặt lạnh nói móc làm người khác không thoải mái, không công để cho Tứ phòng làm người tốt.
" Đúng a! Đúng a! Thật đúng là chuyện đại hỷ." Nàng cười thoải mái, ôm Hưu ca nói, “Hưu ca, ngươi sẽ thêm tiểu thúc thúc."
" Cái gì là tiểu thúc thúc?" Hưu ca nghe hồ đồ," Làm sao có tiểu thúc thúc."
Từ Tự Dụ liền cúi đầu buông mắt lui về sau vài bước, đứng ở sát trướng cửa sổ, tạo khoảng ra cách nho nhỏ.
Truân ca lại giải thích:" Chính là đệ đệ phụ thân. Giống Ngũ thúc ta, chính là đệ đệ của cha ta."
Hưu ca vẫn là không rõ:" Dự ca không phải là tiểu thúc thúc của ta sao? Vì cái gì còn muốn thêm tiểu thúc thúc? Ta đây kêu Dự ca làm gì?" Hắn vây hoặc nhìn Đại phu nhân,.
Ngũ Nương nâng bụng to liền che miệng cười:" Ngũ di nương giấu cũng thật kỹ." Tiếng của nàng cao vút, khiến cho người ta cảm thấy có chút sắc bén, “Chẳng lẽ là sợ chúng ta biết xin ngài rượu mừng để uống hay sao?"
Ngũ di nương đã lớn tuổi còn mang thai!
Hiện giờ đại thái thái tê liệt ở giường không thể xử lý công việc, nghe giọng điệu thái y kia, chỉ sợ là khó tốt lên được. Đại phu nhân quản gia theo tình theo lí đều quản không đến phòng Đại lão gia đi. Ban đầu Đại lão gia cho ngũ di nương cùng lục di nương cùng nhau quản chuyện trong phòng, nếu ngũ di nương lại sinh đứa con…… Người ta thường nói rất đúng. Mẹ lấy con làm vinh hoa, con lấy mẹ làm phú quý. Chỉ sợ đến lúc đó ngay cả Thanh ca cũng mất địa vị.
Nàng không khỏi hung hăng trừng mắt liếc nhìn Tứ thiếu phu nhân một cái.
Quả nhiên là từ cửa nhỏ nhà nghèo ra, không có một chút đầu óc. Còn giúp ngũ di nương cùng Thập Nhất Nương cao hứng……
Mà Thập Nhất Nương nghe giọng điệu Ngũ Nương không tốt, lập tức tiến lên vài bước, đem ngũ di nương chắn ở phía sau, cười nói:" Thật ra ta nghe người ta nói, đứa bé rất là nhỏ nhen, mới vừa ở trên thân ba tháng đầu tốt nhất không cần khắp nơi thông báo." Lại xoay người hỏi ngũ di nương," Di nương, có phải là đạo lý này hay không?"
Ngũ di nương nhìn nữ nhi, xấu hổ đến vẻ mặt đỏ bừng: “Ta, ta, ta……" Nửa ngày cũng nói không nên lời.
Thập Nhất Nương hé miệng cười, dáng vẻ lòng tràn đầy vui mừng, hỏi lục di nương:" Lục di nương, phụ thân biết di nương người mang thai chưa?"
Lục di nương muốn chính là hiệu quả này.
Đại lão gia tuy đem chuyện trong phòng giao cho mình cùng ngũ di nương, nhưng từ khi đại thái thái biết Đại lão gia thường nghỉ ở trong phòng ngũ di nương sau, có chuyện liền giao cho Tam di nương, căn bản không để ý tới ngũ di nương cùng mình. Xa cách chính là không đồng ý cho ngũ di nương cùng mình quản chuyện trong phòng. Tam di nương kia là ai? Người khác không biết, nhưng nàng là nhất thanh nhị sở biết rất rõ — lúc trước nàng làm nha hoàn nghe không ít Tam di nương dưới đáy lòng mắng mỏ nguyền rủa người kia, là chủ quen mặt lòng dạ độc ác. Nhưng ngũ di nương sẽ không giống như vậy, tính tình tốt, không thường quản chuyện, không muốn đắc tội người, nói là hai người cùng nhau quản chuyện trong phòng, nhưng trên thực tế còn không phải mình nói mới tính sao.
Cho nàng đem miếng ăn đến miệng còn nhổ ra, trừ phi là đại thái thái có thể đứng lên một lần nữa.
Nghĩ đến đây, lục di nương cười càng sáng lạn:" Hứa mama nói đại thái thái mấy ngày nay không thoải mái, cho nên Đại lão gia vẫn nghỉ ở chỗ đại thái thái bên này. Còn không có cơ hội nói đi!"
Ngụ ý là chỉ Hứa mama phụng mệnh đại thái thái không cho Đại lão gia tiếp cận ngũ di nương.
Ánh mắt mọi người quả nhiên liền chuyển tới người đại thái thái.
Ánh mắt đại thái thái khép hờ, biểu tình bình tĩnh, giống như căn bản không có nghe được động tĩnh trong phòng, dường như đang ngủ.
" Đại thái thái thân mình không thể so từ trước, thường nói xong liền ngủ." Đứng ở đầu giường Hứa mama thản nhiên nói," Chậm trễ hai vị tiểu thư."
“Hứa mama nói gì vậy!" Ngũ Nương ánh mắt xoay chuyển," Đều là nữ nhi chúng ta không có hiểu chuyện, còn đến mẫu thân nghỉ ngơi." Nói xong, nàng nhìn Thập Nhất Nương," Nếu không, chúng ta đi gian phía đông ngồi, cho mẫu thân yên tĩnh nghỉ ngơi một hồi."
Thập Nhất Nương liền thấy trên mặt ngũ di nương hiện lên một tia sợ hãi.
Trong lòng nàng khẽ động.
Hoặc là, ngũ di nương không muốn nói mình có thai, hoàn toàn là vì sợ hãi.
Nàng sợ hãi cái gì đâu?
Lại nhớ đến trước kia ngoài La Chấn Hưng, Đại lão gia không sinh hạ một trai nửa gái……
Huống chi hiện tại đại thái thái chính là thân thể không thể động, cũng không phải là đầu óc không thể động.
Đầu ngón tay vuốt ve lam bảo thạch cảm giác mát lạnh vẫn như dừng lại trong lòng.
Thập Nhất Nương tươi cười: “Ngũ tỷ nói đúng, chúng ta vẫn là đến gian phía đông ngồi đi! Cũng miễn ầm ĩm mẫu thân nghỉ ngơi." Sau đó giúp đỡ ngũ di nương, một mặt đi gian phía đông, một mặt cùng lục di nương nói chuyện:" Lục di nương là lúc nào biết di nương có bầu? Chuyện này cuối cùng có phụ thân hay không? Di nương hiện tại dù sao cũng là hai người, không thể có sơ xuất gì."
Đây là chuyện trong phòng công công, Đại phu nhân, cùng Tứ thiếu phu nhân là con dâu, đều không tiện nhúng tay. Nghe giọng điệu Ngũ Nương, chỉ sợ có chút kiêng kị ngũ di nương sinh đứa con phát sinh xung đột ích lợi với Tam di nương cùng La Chấn Thanh. Lại nhìn Lục di nương. Đột nhiên nhảy ra như vậy, tám chín phần mười là có tính toán sang mình.
Thập Nhất Nương không sợ người khác tính toán, chỉ sợ người khác không tính toán. Không tính toán, giống như người vô cầu vô dục, khiến cho ngươi ta không có biện pháp xuống tay. Có tính toán, chỉ cần ngươi nguyện ý trả giá trao đổi, liền không có chuyện không thể xử lý! Lục di nương chọn lúc này đem chuyện ngũ di nương hoài thai nói ra, tự nhiên là người có tính toán. Nghĩ đến Lục di nương có thể từ sau vượt lên trước, có thể đem ngũ di nương mặt mày xinh đẹp áp chế đi, cùng Tứ di nương khôn khéo giỏi giang đánh ngang tay, chỉ sợ không phải kẻ đầu đường xó chợ. Nàng lập tức quyết định đem lục di nương bắt vào tay– có nàng ở bên người ngũ di nương, hệ số an toàn của ngũ di nương sẽ được đề cao.
Bởi vậy nàng thay đổi khác với sự thấp điệu ngày xưa, không chỉ có thẳng lưng, mà khí thế mười phần dẫn trước đi gian phía đông, nhưng lại không cố kị ám chỉ lục di nương đem chuyện này nói cho Đại lão gia.
Lục di nương vui mừng ra mặt.
Phải biết rằng, lúc ở La gia, bên ngoài khắp nơi là Ngũ Nương chiếm thế thượng phong, Thập Nhất Nương khắp nơi nhẫn nhịn, nhưng những gì Ngũ Nương có, Thập Nhất Nương cho tới bây giờ cũng không có thiếu qua. Lúc ấy nàng liền cảm thấy Tiểu cô nương này không đơn giản. Sau nàng gả đến Vĩnh Bình Hầu phủ, bất quá mấy tháng công phu có thể dỗ Hầu Gia ra mặt chống lưng giúp Ngũ Nương, nàng lại càng không dám xem thường Thập Nhất Nương. Hiện tại xem Thập Nhất Nương đột nhiên mạnh mẽ khác với ẩn nhẫn ngày xưa, nàng biết Thập Nhất Nương lúc này là vì làm chỗ dựa cho mẹ đẻ mình – nữ nhi người nào không hy vọng nhà mẹ đẻ mình có người để có thể đứng vững gót chân ở nhà chồng!
" Nếu Thập nhất tiểu thư phân phó như vậy, ta đây đi báo tin vui cho Đại lão gia." Nàng cười khanh khách đáp lời, lại chuyển thành, đem chuyện ngũ di nương mang thai nói cho Đại lão gia thành ý tứ Thập Nhất Nương.
Nàng muốn đẩy trách nhiệm liền đẩy đi!
Dù sao chuyện này mình nhất định quản.
Thập Nhất Nương hơi cười, cũng không bác bỏ lời lục di nương.
Ngũ di nương lại gấp, vội nói: “Ta sẽ nói cho Đại lão gia ……"
" Hai vị cô gia đều ở đó, vẫn là để cho lục di nương đi nói cùng phụ thân một tiếng đi!" Thập Nhất Nương cười đánh gảy lời ngũ di nương, dìu bà tiến gian phía đông," Ngài hiện tại chuyện quan trọng nhất là dưỡng tốt thân thể." Lại nói: “Nha hoàn bên người ngài như thế nào không có đi theo ngài? Có việc gì cũng có người sai sử. Ngài như vậy làm thế nào có thể cho người ta yên tâm!"
Ngũ di nương lại dừng cước bộ nhìn Thập Nhất Nương, đáp như là hỏi nói: “Thập nhất tiểu thư, ta thực không có nghĩ đến sẽ có bầu……" Nàng nói xong, sắc mặt trở nên ửng đỏ, biểu tình lại thập phần chăm chú, giống như sợ Thập Nhất Nương không tin vậy.
Thập Nhất Nương đột nhiên cảm thấy thực chua xót.
Nàng tính tình ôn thuận, làm việc không khỏi có chút yếu đuối, nhưng chỉ cần cảm thấy đối với nữ nhi là chuyện tốt, nàng đều nguyện ý đi làm bất kể hết thảy…../
Lục di nương mặc hoa bối tử màu hồng của hoa hồng, trên đầu cài trâm hoa thạch lựu đỏ chót, khóe mắt mi sao đều lộ ra sự cao hứng, cười khanh khách kéo tay Thập Nhị Nương hành lễ với Thập Nhất Nương:" Tỉ muội các ngươi vốn ở cùng phòng. Hiện tại tỷ tỷ ngươi gả cho người ta rồi, càng nên thân cận nhiều hơn mới được."
Thập Nhị Nương thong dong hào phóng hành lễ với Thập Nhất Nương, rồi kêu “Tỷ tỷ".
Thập Nhất Nương cũng cho nàng một cái hồng bao thật to.
Lục di nương lại kéo ngũ di nương đứng ở một bên, oán trách: “Ngày thường mỗi ngày nói không ngừng nhớ Thập nhất tiểu thư, hiện giờ Thập nhất tiểu thư, đã trở lại, ngươi lại trốn sang một bên."
Ngũ di nương lảnh tránh ánh mắt của Thập Nhất Nương, có chút ngượng ngùng cười cười.
Thập Nhất Nương đứng dậy kêu một tiếng “Di nương", rồi nói: “Thân thể ngài có tốt không?"
“Ta không có việc gì, ta không có việc gì." Ngũ di nương liên tục phất tay, thần sắc lộ ra mấy phần kích động.
Lục di nương nghe xong ha ha cười, nói:" Ngũ tỷ tỷ là mộng hùng chi hỉ!"
Mãn phòng ngưng cười.
Mộng hùng chi hỉ…… chính là mang thai!
Một cái đệ đệ hoặc muội muội kém mình mười lăm tuổi……
Thập Nhất Nương không khỏi vỗ vỗ cái trán.
Cảm thấy thật không thể tưởng tượng nổi.
Thật sự là nằm mơ cũng không có nghĩ đến.
Còn tưởng rằng ngũ di nương ở La gia chịu ủy khuất gì, cho Hổ Phách bí mật đi nghe nghóng.
Khó trách lần trước trở về nàng lại né tránh. Có lẽ cũng ngại ngùng khi nói chuyện này!
Đang suy nghĩ, thì ngũ di nương đã thề thốt phủ nhận: “Không có, không có chuyện này."
“Ai nha!" Lục di nương cười, ánh mắt dừng ở bụng ngũ di nương,"Đầu xuân chỉ sợ liền lộ ra, làm sao dấu được." Lại hướng Thập Nhất Nương cười nói:" Đại lão gia lúc tuổi già có thêm con, đây chính là chuyện đại hỷ. Thừa dịp tất cả mọi người ở trong này, nói ra cho mọi người cũng dính không khí vui mừng."
Ngũ di nương nghe thì xấu hổ không chịu nổi, nước mắt ở hốc mắt trực trào: “Lục muội, đừng nói!"
Nước mắt trong suốt giống như giọt nước nóng hổi rơi trong lòng Thập Nhất Nương, bỏng rát.
Ngũ di nương có thai là chuyện tốt a!
Huống chi nàng còn trẻ như vậy.
Có thể có đứa nhỏ làm bạn bên người, cũng có thể tiêu trừ rất nhiều cô đơn cùng tịch mịch.
Nhưng đại thái thái bên kia……
Nàng kêu một tiếng “Di nương", khóe mắt lại nhịn không được nhìn đại thái thái.
Chỉ thấy đại thái thái biểu tình dữ tợn, trừng mắt nhìn ngũ di nương mang theo mấy phần hung ác.
Thập Nhất Nương không khỏi cười khổ, bên tai lại truyền đến giọng nói của Tứ thiếu phu nhân, thập phần vui mừng: “Trong nhà phải thêm một nam đinh nhập khẩu, chúng ta lại nhiều thêm một đệ đệ, thật đúng là chuyện đại hỷ a!"
Đại phu nhân, bị Tứ thiếu phu nhân, ầm ĩ như vậy, cũng phục hồi tinh thần lại. Nàng lập tức nhìn đại thái thái.
Hứa mama cúi người cùng đại thái thái nói cái gì, ngăn trở tầm mắt của nàng, nàng xem không rõ ràng lắm biểu tình của đại thái thái.
Đại phu nhân, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển.
Tướng công mình là trưởng tử, lại trúng tiến sĩ làm thứ cát sĩ; mình còn cho La gia thêm trưởng tôn, lại chủ trì trung quỹ không có một chút sai lầm. Cho dù là Thập Nhất Nương thê nhờ phu thêm quý, cho dù là ngũ di nương sinh con, chẳng lẽ còn có thể vì một tiểu hài tử còn chưa rõ tiền đồ làm dao động địa vị tướng công cùng mình hay sao? Nếu là như thế, sao mình phải làm mặt lạnh nói móc làm người khác không thoải mái, không công để cho Tứ phòng làm người tốt.
" Đúng a! Đúng a! Thật đúng là chuyện đại hỷ." Nàng cười thoải mái, ôm Hưu ca nói, “Hưu ca, ngươi sẽ thêm tiểu thúc thúc."
" Cái gì là tiểu thúc thúc?" Hưu ca nghe hồ đồ," Làm sao có tiểu thúc thúc."
Từ Tự Dụ liền cúi đầu buông mắt lui về sau vài bước, đứng ở sát trướng cửa sổ, tạo khoảng ra cách nho nhỏ.
Truân ca lại giải thích:" Chính là đệ đệ phụ thân. Giống Ngũ thúc ta, chính là đệ đệ của cha ta."
Hưu ca vẫn là không rõ:" Dự ca không phải là tiểu thúc thúc của ta sao? Vì cái gì còn muốn thêm tiểu thúc thúc? Ta đây kêu Dự ca làm gì?" Hắn vây hoặc nhìn Đại phu nhân,.
Ngũ Nương nâng bụng to liền che miệng cười:" Ngũ di nương giấu cũng thật kỹ." Tiếng của nàng cao vút, khiến cho người ta cảm thấy có chút sắc bén, “Chẳng lẽ là sợ chúng ta biết xin ngài rượu mừng để uống hay sao?"
Ngũ di nương đã lớn tuổi còn mang thai!
Hiện giờ đại thái thái tê liệt ở giường không thể xử lý công việc, nghe giọng điệu thái y kia, chỉ sợ là khó tốt lên được. Đại phu nhân quản gia theo tình theo lí đều quản không đến phòng Đại lão gia đi. Ban đầu Đại lão gia cho ngũ di nương cùng lục di nương cùng nhau quản chuyện trong phòng, nếu ngũ di nương lại sinh đứa con…… Người ta thường nói rất đúng. Mẹ lấy con làm vinh hoa, con lấy mẹ làm phú quý. Chỉ sợ đến lúc đó ngay cả Thanh ca cũng mất địa vị.
Nàng không khỏi hung hăng trừng mắt liếc nhìn Tứ thiếu phu nhân một cái.
Quả nhiên là từ cửa nhỏ nhà nghèo ra, không có một chút đầu óc. Còn giúp ngũ di nương cùng Thập Nhất Nương cao hứng……
Mà Thập Nhất Nương nghe giọng điệu Ngũ Nương không tốt, lập tức tiến lên vài bước, đem ngũ di nương chắn ở phía sau, cười nói:" Thật ra ta nghe người ta nói, đứa bé rất là nhỏ nhen, mới vừa ở trên thân ba tháng đầu tốt nhất không cần khắp nơi thông báo." Lại xoay người hỏi ngũ di nương," Di nương, có phải là đạo lý này hay không?"
Ngũ di nương nhìn nữ nhi, xấu hổ đến vẻ mặt đỏ bừng: “Ta, ta, ta……" Nửa ngày cũng nói không nên lời.
Thập Nhất Nương hé miệng cười, dáng vẻ lòng tràn đầy vui mừng, hỏi lục di nương:" Lục di nương, phụ thân biết di nương người mang thai chưa?"
Lục di nương muốn chính là hiệu quả này.
Đại lão gia tuy đem chuyện trong phòng giao cho mình cùng ngũ di nương, nhưng từ khi đại thái thái biết Đại lão gia thường nghỉ ở trong phòng ngũ di nương sau, có chuyện liền giao cho Tam di nương, căn bản không để ý tới ngũ di nương cùng mình. Xa cách chính là không đồng ý cho ngũ di nương cùng mình quản chuyện trong phòng. Tam di nương kia là ai? Người khác không biết, nhưng nàng là nhất thanh nhị sở biết rất rõ — lúc trước nàng làm nha hoàn nghe không ít Tam di nương dưới đáy lòng mắng mỏ nguyền rủa người kia, là chủ quen mặt lòng dạ độc ác. Nhưng ngũ di nương sẽ không giống như vậy, tính tình tốt, không thường quản chuyện, không muốn đắc tội người, nói là hai người cùng nhau quản chuyện trong phòng, nhưng trên thực tế còn không phải mình nói mới tính sao.
Cho nàng đem miếng ăn đến miệng còn nhổ ra, trừ phi là đại thái thái có thể đứng lên một lần nữa.
Nghĩ đến đây, lục di nương cười càng sáng lạn:" Hứa mama nói đại thái thái mấy ngày nay không thoải mái, cho nên Đại lão gia vẫn nghỉ ở chỗ đại thái thái bên này. Còn không có cơ hội nói đi!"
Ngụ ý là chỉ Hứa mama phụng mệnh đại thái thái không cho Đại lão gia tiếp cận ngũ di nương.
Ánh mắt mọi người quả nhiên liền chuyển tới người đại thái thái.
Ánh mắt đại thái thái khép hờ, biểu tình bình tĩnh, giống như căn bản không có nghe được động tĩnh trong phòng, dường như đang ngủ.
" Đại thái thái thân mình không thể so từ trước, thường nói xong liền ngủ." Đứng ở đầu giường Hứa mama thản nhiên nói," Chậm trễ hai vị tiểu thư."
“Hứa mama nói gì vậy!" Ngũ Nương ánh mắt xoay chuyển," Đều là nữ nhi chúng ta không có hiểu chuyện, còn đến mẫu thân nghỉ ngơi." Nói xong, nàng nhìn Thập Nhất Nương," Nếu không, chúng ta đi gian phía đông ngồi, cho mẫu thân yên tĩnh nghỉ ngơi một hồi."
Thập Nhất Nương liền thấy trên mặt ngũ di nương hiện lên một tia sợ hãi.
Trong lòng nàng khẽ động.
Hoặc là, ngũ di nương không muốn nói mình có thai, hoàn toàn là vì sợ hãi.
Nàng sợ hãi cái gì đâu?
Lại nhớ đến trước kia ngoài La Chấn Hưng, Đại lão gia không sinh hạ một trai nửa gái……
Huống chi hiện tại đại thái thái chính là thân thể không thể động, cũng không phải là đầu óc không thể động.
Đầu ngón tay vuốt ve lam bảo thạch cảm giác mát lạnh vẫn như dừng lại trong lòng.
Thập Nhất Nương tươi cười: “Ngũ tỷ nói đúng, chúng ta vẫn là đến gian phía đông ngồi đi! Cũng miễn ầm ĩm mẫu thân nghỉ ngơi." Sau đó giúp đỡ ngũ di nương, một mặt đi gian phía đông, một mặt cùng lục di nương nói chuyện:" Lục di nương là lúc nào biết di nương có bầu? Chuyện này cuối cùng có phụ thân hay không? Di nương hiện tại dù sao cũng là hai người, không thể có sơ xuất gì."
Đây là chuyện trong phòng công công, Đại phu nhân, cùng Tứ thiếu phu nhân là con dâu, đều không tiện nhúng tay. Nghe giọng điệu Ngũ Nương, chỉ sợ có chút kiêng kị ngũ di nương sinh đứa con phát sinh xung đột ích lợi với Tam di nương cùng La Chấn Thanh. Lại nhìn Lục di nương. Đột nhiên nhảy ra như vậy, tám chín phần mười là có tính toán sang mình.
Thập Nhất Nương không sợ người khác tính toán, chỉ sợ người khác không tính toán. Không tính toán, giống như người vô cầu vô dục, khiến cho ngươi ta không có biện pháp xuống tay. Có tính toán, chỉ cần ngươi nguyện ý trả giá trao đổi, liền không có chuyện không thể xử lý! Lục di nương chọn lúc này đem chuyện ngũ di nương hoài thai nói ra, tự nhiên là người có tính toán. Nghĩ đến Lục di nương có thể từ sau vượt lên trước, có thể đem ngũ di nương mặt mày xinh đẹp áp chế đi, cùng Tứ di nương khôn khéo giỏi giang đánh ngang tay, chỉ sợ không phải kẻ đầu đường xó chợ. Nàng lập tức quyết định đem lục di nương bắt vào tay– có nàng ở bên người ngũ di nương, hệ số an toàn của ngũ di nương sẽ được đề cao.
Bởi vậy nàng thay đổi khác với sự thấp điệu ngày xưa, không chỉ có thẳng lưng, mà khí thế mười phần dẫn trước đi gian phía đông, nhưng lại không cố kị ám chỉ lục di nương đem chuyện này nói cho Đại lão gia.
Lục di nương vui mừng ra mặt.
Phải biết rằng, lúc ở La gia, bên ngoài khắp nơi là Ngũ Nương chiếm thế thượng phong, Thập Nhất Nương khắp nơi nhẫn nhịn, nhưng những gì Ngũ Nương có, Thập Nhất Nương cho tới bây giờ cũng không có thiếu qua. Lúc ấy nàng liền cảm thấy Tiểu cô nương này không đơn giản. Sau nàng gả đến Vĩnh Bình Hầu phủ, bất quá mấy tháng công phu có thể dỗ Hầu Gia ra mặt chống lưng giúp Ngũ Nương, nàng lại càng không dám xem thường Thập Nhất Nương. Hiện tại xem Thập Nhất Nương đột nhiên mạnh mẽ khác với ẩn nhẫn ngày xưa, nàng biết Thập Nhất Nương lúc này là vì làm chỗ dựa cho mẹ đẻ mình – nữ nhi người nào không hy vọng nhà mẹ đẻ mình có người để có thể đứng vững gót chân ở nhà chồng!
" Nếu Thập nhất tiểu thư phân phó như vậy, ta đây đi báo tin vui cho Đại lão gia." Nàng cười khanh khách đáp lời, lại chuyển thành, đem chuyện ngũ di nương mang thai nói cho Đại lão gia thành ý tứ Thập Nhất Nương.
Nàng muốn đẩy trách nhiệm liền đẩy đi!
Dù sao chuyện này mình nhất định quản.
Thập Nhất Nương hơi cười, cũng không bác bỏ lời lục di nương.
Ngũ di nương lại gấp, vội nói: “Ta sẽ nói cho Đại lão gia ……"
" Hai vị cô gia đều ở đó, vẫn là để cho lục di nương đi nói cùng phụ thân một tiếng đi!" Thập Nhất Nương cười đánh gảy lời ngũ di nương, dìu bà tiến gian phía đông," Ngài hiện tại chuyện quan trọng nhất là dưỡng tốt thân thể." Lại nói: “Nha hoàn bên người ngài như thế nào không có đi theo ngài? Có việc gì cũng có người sai sử. Ngài như vậy làm thế nào có thể cho người ta yên tâm!"
Ngũ di nương lại dừng cước bộ nhìn Thập Nhất Nương, đáp như là hỏi nói: “Thập nhất tiểu thư, ta thực không có nghĩ đến sẽ có bầu……" Nàng nói xong, sắc mặt trở nên ửng đỏ, biểu tình lại thập phần chăm chú, giống như sợ Thập Nhất Nương không tin vậy.
Thập Nhất Nương đột nhiên cảm thấy thực chua xót.
Nàng tính tình ôn thuận, làm việc không khỏi có chút yếu đuối, nhưng chỉ cần cảm thấy đối với nữ nhi là chuyện tốt, nàng đều nguyện ý đi làm bất kể hết thảy…../
Tác giả :
Chi Chi