Thứ Nữ Công Lược

Chương 150: Hàng xóm

Thập Nhất Nương khóe mắt lướt một chút vòng đeo tay trân châu trên tay Trinh tỷ nhi, chỉ cảm thấy trong lòng chua xót, lại nhìn Trinh tỷ nhi mặt hồng nghiêm chỉnh nhìn mình, ánh mắt mang theo một chút sợ hãi, đáng yêu làm cho người ta đau lòng, trong lòng lại mềm mại, bước lên phía trước nắm tay Trinh tỷ nhi:" Rất được!" Trinh tỷ nhi mím miệng cười, thần sắc so với vừa rồi lơi lỏng rất nhiều."Bất quá, châu hoa này bình thường quá. Chỗ ta có trâm vàng kim cúc hoa, đợi lát nữa tìm ra cho ngươi cài."

Trinh tỷ nhi nhìn thái phu nhân. Thái phu nhân hơi nắm tay nói:" Nếu là mẫu thân ngươi thưởng cho ngươi, ngươi nhận là được." Trinh tỷ nhi thấp giọng hướng Thập Nhất Nương nói cám ơn, dáng vẻ có chút xấu hổ.

Truân ca nhìn thấy kêu Trinh tỷ nhi:"…… Muốn đi sao?" Thập Nhất Nương cười cúi thắt lưng sờ đầu của hắn:" Ta cùng tỷ tỷ có việc, ngươi ở cùng tổ mẫu." Truân ca ở một bên chu miệng:" Ta cũng muốn đi!"

" Lần sau mang ngươi đi." Thập Nhất Nương cười hành lễ với thái phu nhân, lôi kéo Trinh tỷ nhi đi đến phòng mình, tìm cây trâm vàng kim cúc hoa to bằng cái chén rượu cho nàng đeo, cả người sáng ngời lên không ít.

Thập Nhất Nương lúc này mới phát hiện Trinh tỷ nhi không có xỏ lỗ tai. Cười nói:" Qua mồng tám tháng chạp thì xỏ lỗ tai đi!" Lại đeo một đôi bông tai vàng nho nhỏ vào," Nhiều nhất một tháng là có thể đeo được. Đến ngày xuân chúng ta đi đạp thanh, có thể đeo bông tai." Trinh tỷ nhi mặt đỏ hồng, thì thào không biết nói cái gì cho phải. Thập Nhất Nương kéo nàng đi gian phía đông.

“Đợi lát nữa chúng ta ở tại nơi này chiêu đãi Lâm phu nhân. Ngươi đến lúc đó chỉ cần đi theo bên người ta, nhìn xem người lớn chúng ta nói chuyện, lúc Tuệ tỷ nhi nhàm chán thì hướng nàng cười cười. Có cơ hội thì nói hai câu cũng được, nhưng không cần trong lúc người lớn nói chuyện thì xen miệng vào."

Trinh tỷ nhi trịnh trọng gật đầu:" Ta nhớ kỹ!"

“Lúc nói chuyện phải kiểm tra xem đối phương có cảm thấy hứng thú với lời nói của mình hay không. Không cần chỉ lo mình nói. Như vậy người khác mới có hứng thú tiếp tục nói tiếp……" Thập Nhất Nương nói vài chuyện vụn vặt tiểu tiết cho nàng nghe, thì Tú Lan tiến vào:" Phu nhân, xe ngựa Lâm phủ đã đến cổng đại môn." Thập Nhất Nương mang theo Trinh tỷ nhi ở chính sảnh nghênh đón.

Lâm phu nhân cùng Lâm Đại phu nhân, mang theo một tiểu cô nương giống như Trinh tỷ nhi. Tiểu áo đỏ thẫm viền tơ nhiều màu, duệ quần màu lam, khuôn mặt tuyết trắng nhỏ nhắn căng thẳng gắt gao, khóe mắt mi sao đều mang theo nghiêm nghị, có thể thấy ra, không phải thật cao hứng.

Đoán chắc đây là Lâm gia Tuệ tỷ nhi. Thập Nhất Nương nhìn Trinh tỷ nhi liếc mắt một cái. Trinh tỷ nhi biểu tình kinh ngạc, giống như bị bộ dáng Tuệ tỷ nhi dọa.

Thập Nhất Nương không khỏi mỉm cười. Bên người nàng nữ nhân đều là thấp mi thuận mắt, đại khái cho tới bây giờ cũng không có nghĩ qua sẽ có người có biểu tình như vậy!

Thập Nhất Nương cười cùng Lâm phu nhân, Lâm Đại phu nhân, hành lễ gặp mặt, còn giới thiệu Trinh tỷ nhi cùng Tuệ tỷ nhi. Tuệ tỷ nhi sắc mặt bớt giận, thong dong hào phóng cùng Trinh tỷ nhi chào hỏi.

Trinh tỷ nhi tuy nhìn qua có điểm thẹn thùng, nhưng cũng cử chỉ tao nhã, tiến lui có độ.

Lâm phu nhân cùng Lâm Đại phu nhân, nhìn thấy đều thực thích, một người tặng ngọc bài dương chi ngọc cho Trinh tỷ nhi làm lễ gặp mặt, một người tặng một đôi châu hoa nam châu làm lễ gặp mặt. Thập Nhất Nương đương nhiên cũng không thể keo kiệt, tặng một ngọc Phỉ Thúy thiền cho Tuệ tỷ nhi.

Mọi người dời bước đến nhĩ phòng trong chính sảnh uống trà, sau đó đi vấn an thái phu nhân ở bên kia, Lâm phu nhân ở lại chỗ thái phu nhân nơi đó, Đại phu nhân, cùng Tuệ tỷ nhi thì đi đến chỗ Thập Nhất Nương, ngồi xuống Lâm Song đại kháng ở gian phía đông, Tuệ tỷ nhi cùng Trinh tỷ nhi đều tự ngồi trên ghế con bên người mẫu thân.

Các nha hoàn dâng trà cùng điểm tâm. Lâm Đại phu nhân, cùng Thập Nhất Nương nhàn tán gẫu vài câu, liền nói đến chuyện chính “… Muốn cho ngươi giúp đỡ chỉ điểm tú nghệ." Lại đối với Tuệ tỷ nhi nói," Vĩnh Bình Hầu phu nhân chính là được chân truyền từ Tiên Lăng Các, ngươi phải chăm chỉ đi theo học mới được."

Lúc Lâm Đại phu nhân, nói chuyện, Thập Nhất Nương vẫn quan sát Tuệ tỷ nhi, thấy con ngươi nàng hiện lên vẻ không kiên nhẫn, biết nàng đối với việc này cũng không tán thành. Liền cười đối Tuệ tỷ nhi nói: “Nói học tú nghệ là chuyện nhỏ, chủ yếu là vì hai nhà chúng ta ở cách vách, ngươi cùng Trinh tỷ nhi nhà của chúng ta cũng không có quen biết…. Nên tìm một cơ hội cho các ngươi quen biết nhau thôi." Tuệ tỷ nhi nghe xong thì ngẩn ra, quay đầu nhìn Trinh tỷ nhi. Trinh tỷ nhi sắc mặt đỏ hồng, hướng tới nàng cười cười.

Tuệ tỷ nhi sắc mặt dịu đi rất nhiều. Lâm Đại phu nhân, nghe Thập Nhất Nương nói như vậy, trên mặt hiện lên lo âu. Thập Nhất Nương liền thừa dịp Tuệ tỷ nhi nhìn Trinh tỷ nhi hướng tới Lâm Đại phu nhân, đưa ánh mắt.

Trong lòng khuê nữ nghĩ như thế nào, Lâm Đại phu nhân, tự nhiên nhất thanh nhị sở. Nhưng chuyện này không thể chìu theo nàng, cho dù phải đánh phải mắng, ít nhiều cũng nên học một ít. Bằng không, gả đến nhà chồng chỉ sợ sẽ bị người ta coi thường. Có thể trở thành phu nhân đương gia, không được có một thứ bất lợi, thấy Thập Nhất Nương hướng tới mình đưa ánh mắt, lời nàng đến bên miệng lập tức nuốt xuống, lại thấy thái độ nữ nhi không có cứng nhắc nhưng vừa rồi, biết lời Thập Nhất Nương nói có tác dụng, tức thì hướng tới Thập Nhất Nương hơi gật đầu, không hề nói cái gì nữa. Thập Nhất Nương liền cười nói: “Tuệ tỷ nhi ngày thường đều tiêu khiển như thế nào?"

Trong mắt Tuệ tỷ nhi lộ ra đề phòng. Lễ phép đứng dậy, cung kính nói:" Ta yêu thích nhất đọc sách, đặc biệt là sử ký."

Thập Nhất Nương thực cảm ngoài ý muốn, cũng có chút tò mò, cười nói:" Ấn tượng sâu nhất là quyển nào thế?"

“(Thông giám)." Tuệ tỷ nhi ánh mắt chợt sáng ngời, “Sự kiện mấy ngàn năm phát sinh sự ngay tại trước mắt, rất nhiều thú vị……"

Lâm Đại phu nhân nghe thế nhẹ nhàng khụ một tiếng, Tuệ tỷ nhi cảm giác không thú vị, nhưng vẫn là chuyển đề tài, cười hỏi Trinh tỷ nhi:" Muội muội ngày thường có gì tiêu khiển?"

Trinh tỷ nhi nhanh chóng liếc nhìn Thập Nhất Nương một cái, thấy nàng vẫn cười khanh khách nhìn mình, lúc này mới cười nói:" Ta thích đánh đàn."

Tuệ tỷ nhi lập tức cười nói:" Đáng tiếc không có đàn, bằng không có thể nghe nghe nhã âm của muội muội." Lại nói:" Ta thích tỳ bà, cũng thích tiêu. Nhạc khí đều mang theo tùy thân, rất tiện. Nếu biết muội muội thích đánh đàn, mang theo tiêu đến cùng muội muội hợp tấu một khúc." Thập Nhất Nương cười nói:" Hôm nào Tuệ tỷ nhi mang theo tiêu đến đây nhé" Tuệ tỷ nhi hào phóng nói:" Nhất định lại đến"

Thập Nhất Nương cùng nàng nhàn tán nhã gẫu vài câu, không đề nói chút gì về chuyện tú hồng, nàng dần dần thả lỏng xuống, Thập Nhất Nương nói thời gian dài, liền bưng trà lên tay trà uống một ngụm, sau đó từ ống tay áo mang khăn tay ra lau nước dính trên khóe miệng.

Tuệ tỷ nhi không khỏi liếc mắt đánh giá khăn mạt tử của nàng một cái. Gốc là bạch lăng, bốn phía thêu dây màu xanh biếc, giữa dây nở rộ hoa mẫu đơn. Hoa mẫu đơn này cùng với cách thêu bình thường không giống, nó chỉ thêu hình dáng, ở giữa thì trống không, nhìn qua có vẻ không giống người thường. Đây là Thập Nhất Nương cố ý từ trong rương tìm ra dẫn dụ Tuệ tỷ nhi.

Nhưng nàng chỉ nhìn liếc mắt một cái, lập tức dời ánh mắt, giống như khăn mạt tử là độc vật gì, dáng vẻ vội vàng tránh thật xa.

Thập Nhất Nương âm thầm cảm thấy buồn cười. Tuệ tỷ nhi thật sự là nữ hài tử thập phần trí tuệ. Lâm Đại phu nhân, cùng Thập Nhất Nương đi ở phía trước, Tuệ tỷ nhi cùng Trinh tỷ nhi vai trong vai, một hàng người hướng chỗ thái phu nhân mà đi.

Thập Nhất Nương nắm tay Lâm Đại phu nhân bước nhanh lên trước, đem hai kẻ nhỏ bỏ lại một đoạn khoảng cách. Lúc này mới thấp giọng nói:" Việc này gấp không được, chỉ có thể chậm rãi."

Lâm Đại phu nhân, cười khổ:" Ta sao không biết. Chẳng qua nàng làm việc mọi chuyện đều rất tốt, chỉ riêng nữ hồng là không thể nhập môn, tự mình cũng cảm thấy phiền, nên càng không có kiên nhẫn học. Thường xuyên qua lại, tự nhiên nhìn thấy liền đau đầu."

Cái này cũng giống như việc cô gái chỉ lo học hành làm việc mà không biết nấu ăn. Lại không phải không nấu được, lại cảm thấy thật là lãng phí tinh lực, càng thêm không muốn mất tinh lực làm cái này sự, thật không phải thật sự sẽ không tốt.

Thập Nhất Nương thấp giọng nói:" Đại phu nhân, liền càng phải có kiên nhẫn mới được." Mặt sau Trinh tỷ nhi cùng huệ tỷ nhân nói chuyện:" Ngươi ngày thường tốn rất nhiều tinh lực đọc sách sao?"

Tuệ tỷ nhi gật đầu:" Đó là tự nhiên. Không có gì so với đọc sách ý tứ bằng."

Trinh tỷ nhi cười nói:" Ta nguyên lai cũng tốn rất nhiều tinh lực luyện cầm. Trước kia thường ở chỗ Nhị bá mẫu trụ Thiều hoa viện luyện cầm, ở hậu hoa viên, sẽ không ầm ĩ người khác. Sau ngũ thẩm ở hậu hoa viên dưỡng thai, nên không thường đàn."

“Nhị bá mẫu ngươi, chính là người viết (Tám cổ tinh phải) sao?" Huệ tỷ nhi tò mò nói," Tất cả mọi người nói nàng hồng nhan bạc mệnh, tuổi trẻ liền thủ quả. Ta thật cảm thấy được nàng như vậy rất tốt, có thể toàn tâm toàn ý chú tâm học vấn."

Trinh tỷ nhi liền đánh gảy lời nàng:" Nhị bá mẫu là trưởng bối, chuyện của nàng chúng ta làm vãn bối không tiện nghị luận."

Tuệ tỷ nhi nhìn thấy nàng thẳng thắn thành thật không kiểu cách, so với mất cô cô cùng nhà mấy cô cô ở cùng một chỗ thoải mái nhiều, liền có tâm kết giao. Lập tức giải thích: " Là ta lo lắng không chu toàn."

Trinh tỷ nhi thấy nàng hào phóng lỗi lạc, cũng thực thích. Liền hướng tới nàng cười cười, xem như tha thứ lời vô tình của nàng.

Tuệ tỷ nhi liền cười nói:"Hậu hoa viên nhà các ngươi lớn như vậy, ngươi nghĩ muốn luyện cầm, nàng ở đông, ngươi đi ra tây, nàng ở tây, ngươi đi ra phía đông thì được. Bởi vì chuyện này mà không luyện, ngươi cũng quá cẩn thận."

Trinh tỷ nhi ngẫm lại, cười nói:" Tỷ tỷ nói có lý. Ta đến cho tới bây giờ không có hướng mặt này suy nghĩ." Trên thực tế là bởi vì Truân ca đi theo bên người mình, nàng không dám đến hoa viên đi. Nếu có cái ngộ nhỡ, chỉ sợ mình cùng Văn di nương đều sống không được! Tuệ tỷ nhi liền cười nói:" Nếu không, ngươi ngày mai đến nhà của chúng ta chơi đi? Ta một người trụ một cái sân, thực trống trải, ngươi có thể đến luyện cầm." Trinh tỷ hơi có chút tâm động.

Nàng lớn như vậy, trong trí nhớ chỉ có một lần ra cửa – lúc chín tuổi đi theo thái phu nhân đi hộ quốc tự dâng hương. Nhưng nghĩ đến Truân ca…… Lòng của nàng lại nghiêm túc. Uyển chuyển cự tuyệt nói:" Chuyện này cần mẫu thân đồng ý mới được!"

Tuệ tỷ nhi liền hướng tới nàng nháy mắt:" Ngươi chờ xem ta!" Trinh tỷ nhi kinh hãi, sợ nàng nói ra cái gì khiến cho Thập Nhất Nương hiểu lầm, đang muốn nói cái gì, Tuệ tỷ nhi đã nói:" Ngươi yên tâm, ta biết nàng là kế mẫu của ngươi, sẽ không làm cho ngươi khó xử. Ta ngày mai cho ngươi đưa thiếp mời, nàng nể mặt mũi, nhất định sẽ đồng ý cho ngươi đi nhà của chúng ta chơi. Nàng đối với ta tốt lắm." Trinh tỷ nhi vội nói:" Ngươi đừng khó xử nàng."

Tuệ tỷ nhi nghe xong mở to ánh mắt, cảm thấy Trinh tỷ nhi đáy lòng thiện lương, thập phần đáng thương—- kế mẫu dù sao, dù sao cũng không phải mẹ đẻ. Nàng mặc dù thẳng thắn, cũng là sinh ở nhà công khanh, biết nặng nhẹ.

" Ngươi yên tâm đi!" Tuệ tỷ nhi cười nói:" Ta sẽ không làm cho ngươi khó xử." Trong lòng lại cảm thấy Trinh tỷ nhi là người chân chính đôn hậu, so với người bên người mình tốt hơn nhiều lắm.

Đại nhân cùng tiểu hài tử mỗi bên mỗi nói, đi đến chỗ thái phu nhân nơi đó. Truân ca nhìn đến Tuệ tỷ nhi thì mở to ánh mắt, tò mò nhìn nàng.

Mọi người hành lễ gặp mặt, ăn cơm xong, thái phu nhân chiêu đãi Lâm phu nhân ở noãn các chỗ mình nghỉ ngơi, Thập Nhất Nương cùng Lâm Đại phu nhân, mang theo hai cái Tiểu cô nương muốn đi chỗ Thập Nhất Nương ở.

Truân ca lôi kéo góc áo Trinh tỷ nhi không buông, thái phu nhân nhẹ giọng khuyên vài câu nhưng một chút hiệu quả cũng không có. Có mặt người Lâm gia, tự nhiên không tiện giáo huấn đứa nhỏ, Thập Nhất Nương cười nói:" Cho hắn theo chúng ta đi thôi, ngài cũng có thể nghỉ ngơi."

Thái phu nhân bất đắc dĩ đáp ứng, rồi kêu tất cả những nô tỳ ở trước mặt đều cùng đi qua hầu hạ Truân ca.
Tác giả : Chi Chi
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Mới có chap mới rồi nhé mọi người: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại