Thứ Nữ Công Lược
Chương 110: Nhà mẹ đẻ (Hạ)
Hiện giờ trong nhà là Đại phu nhân quản gia, bớt hà khắc rất nhiều, mọi người tùy ý cười đùa ầm ĩm náo loạn vài ngày. Đến ngày mười tháng mười, Từ Lệnh Nghi tan triều tới đón Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương đang cùng Ngũ Nương ở trong phòng nói chuyện:"…… Tính sang sổ, thuê cửa hàng kia một năm hai trăm lượng bạc, hàng hóa có thể đưa trước một nửa, tiểu nhị là người trong nhà, tạm thời lo ăn no trước. Một năm, ít nhất có thể kiếm ba, bốn trăm lượng bạc." Nói xong, Ngũ Nương ngượng ngùng cười nói," Ta biết, ngươi hiện tại bất đồng so ngày xưa, chuyện kinh doanh ba, bốn trăm lượng bạc không để ở trong mắt. Có thể có khoản này thu vào, tốt xấu có thể mua mấy hộp son nước phấn."
Ngũ Nương muốn cùng nàng kế phường mở cửa hàng hoa quả khô.
Thập Nhất Nương không khỏi âm thầm buồn cười.
Ngũ Nương thấy mình gả cho Từ Lệnh Nghi, còn tưởng rằng cuộc sống của mình không biết bao nhiêu xa xỉ phú quý. Mà không biết, nàng " Ngay cả hai trăm lượng bạc" tiền vốn như lời Ngũ Nương đều không có!
Hơn nữa, nghe giọng điệu Ngũ Nương, cửa hàng kia mặt tiền ở đường cái phía tây, là sản nghiệp trên danh nghĩa của Thuận vương phủ. Nhà làm hoa quả khô là Thịnh Ký nhà nhập hoa quả ép khô nước là sản nghiệp nhà Lữ Thành Đô Chỉ huy sứ Sơn Đông. Bọn họ dùng cái gì thảo luận cùng Thuận vương, Lữ Thành, nói trắng ra, kéo mình kế phường, bất quá là muốn mượn thế Từ Lệnh Nghi thôi. Đừng nói nàng mới vừa gả qua căn bản sờ chưa rõ quan hệ của hai nhà này cùng Từ Lệnh Nghi, chính là biết, nàng tình nguyện giúp Ngũ Nương kinh doanh cửa hàng, cũng không nguyện ý kết phường—nhà ai mà huynh đệ phản bội, phụ tử thành cừu không phải vì tiền.
“Việc này chỉ sợ có chút khó xử." Thập Nhất Nương cười nói,"Mấy chị em dâu trong nhà không có cái bên ngoài mở cửa hàng, ta lại vừa mới tiến môn……"
Không đợi Thập Nhất Nương đem nói cho hết lời, Ngũ Nương đã nhanh nói:" Ngươi nha, xem như không công gả cho Hầu Gia."
Thập Nhất Nương cười không nói.
Thứ nhất đưa thạch tín kế đó là mật ngọt.
Nàng muốn, bất quá là một chỗ có cuộc sống an phận.
Từ Lệnh Nghi đã cho nàng.
Còn lại, chính là việc của mình…..
Ngũ Nương nhìn thấy bộ dáng nàng không cho là đúng, hận chỉ tiếc rèn sắt không thành thiết nói: “Cửa hàng hoa quả khô lớn nhất đường cái cửa tây, cửa hàng tơ lụa vải bố nam bắc chỗ nam sách môn, đều là Tam phu nhân cùng huynh đệ nhà mẹ đẻ kết phường mở ra. Càng không nói Ngũ phu nhân ở đường cái tây môn có vĩnh thịnh kim lâu. Ngươi a, ở nhà thành thật, bên ngoài tầm mắt cũng không rộng mở."
Tuy nhiên biết Tam phu nhân khẳng định kiếm cách kiếm chút tiền riêng, nhưng công nhiên ở trên đường phồn hoa nhất Yến Kinh mở cửa hàng, Thập Nhất Nương vẫn cảm giác thực ngoài ý muốn:" Ngũ tỷ là nghe ai nói ?"
“Cái này còn cần nghe ai nói?" Ngũ Nương cười nói, “Truyền khắp kinh đô Yến Kinh. Ai chẳng biết?"
Nói cách khác, Từ Lệnh Nghi cũng biết!
Nàng thở nhẹ nhõm một hơi.
Hắn có thể tuổi còn trẻ liền sáng lập ra một phần gia nghiệp như vậy, tuy có năng khiếu bẩm sinh làm điều kiện, cũng không có thể không thừa nhận cần phải cố gắng mỗi ngày. Nếu hắn đều không nói cái gì, mình lại càng không cần nói cái gì.
“…… Tỷ muội chúng ta bất quá mở cái cửa hàng hoa quả ép khô nho nhỏ, ngươi cũng đừng lo lắng. Không có việc gì." Ngũ Nương tiếp tục cổ động nàng," Tỷ muội chúng ta đều tốt, nói ra cũng dễ nghe. Khách khứa đến đưa lễ cũng tốt xem. Trong đám chị em bạn dâu cũng có mặt mũi……"
Thập Nhất Nương hơi cười rộ lên.
Lại nói tiếp, nàng nhận thức Ngũ Nương cũng có ba năm, kiến thức Ngũ Nương như thế nào, không có so với nàng làm " Đối thủ" rõ ràng hơn …… Bọn tỷ muội đều tốt, nói ra cũng dễ nghe, đi ra ngoài cũng có mặt mũi, nàng tin tưởng là ý tưởng của Ngũ Nương, nhưng Tam phu nhân ở đường cái cổng tây mở cửa hàng hoa quả khô, ở nam sách môn mở cửa hàng tơ lụa vải bố, nàng không cho rằng Ngũ Nương có kiến thức như vậy. Chỉ sợ đều là Tiễn Minh nói đi?
Bất quá, Tiễn Minh nói thật đúng.
Thập Nhất Nương cũng hy vọng bọn tỷ muội đều tốt.
Mặc kệ nói như thế nào, luôn cùng một cái họ. Ở trong mắt người khác, luôn một người nhà!
“Ngũ tỷ, những thứ ngươi nói ta vẫn là lần đầu tiên nghe được, hiện tại cũng không có cái chủ trương gì." Nàng cười nói," Có thể chờ ta suy nghĩ kỹ rồi có câu trả lời thuyết phục cho ngươi hay không?"
Ngũ Nương hơi có chút thất vọng, nhưng nàng biết lá gan Thập Nhất Nương luôn luôn nhỏ, cũng không có cảm thấy bị bát mặt mũi. Cười nói:"Vậy ngươi cố gắng mau có câu trả lời thuyết phục cho ta– mắt thấy phải sắp sang năm mới, nhà nhà đều muốn mua không ít hộp trái cây qua năm mới, đi thân thích."
Không nghĩ tới, Tiễn Minh còn có kiến thức kinh tế này……
Thập Nhất Nương gật đầu, vừa lúc nha hoàn đến thỉnh Thập Nhất Nương:" Hầu Gia đến đây!"
Hai người cười cười đi nhà chính.
Mọi người hành lễ gặp qua, La Chấn Hưng lưu Từ Lệnh Nghi ăn cơm.
Từ Lệnh Nghi tự nhiên là đáp ứng.
Chỉ chốc lát, Tiễn Minh cùng Dư Di Thanh, Tứ Nương đến đây.
Bốn nam nhân đi ngoại viện, Đại phu nhân, mời nữ quyến ở thính đường nhà chính ăn cơm.
Thập Nhất Nương thấy Đại phu nhân, thừa dịp sau khi ăn cơm uống trà xong cùng Ngũ Nương lặng lẽ đi gian phía đông. Chẳng lẽ việc này Đại phu nhân, cũng có phần?
Nàng không khỏi ngạc nhiên.
Nếu như vậy, sẽ không dễ làm.
Lại nói tiếp, Đại phu nhân, là đại tẩu của nàng…… Nàng không thể đem toàn bộ nhà mẹ đẻ đều đắc tội hết đi!
Nàng nghĩ tìm một cơ hội nói cùng Đại phu nhân, cố tình đến lúc cùng Từ Lệnh Nghi nói lời từ giã cùng đại thái thái cũng không có thời điểm thích hợp.
Chỉ có cách là vài ngày nữa mang thư cho Đại phu nhân, để nàng đi đến Từ phủ!
Thần sắc Thập Nhất Nương có chút hoảng hốt.
Từ Lệnh Nghi nhìn thấy tỉnh bơ hỏi nàng:" Còn muốn ở nhà nhiều thêm ở vài ngày?"
Thập Nhất Nương liền đem chuyện nướng bắp ngô, làm gạo nếp linh tinh nói cho hắn:"…… Còn mua thịt đầu dê về, ta một ngụm cũng không dám ăn. Bất quá chơi vui lắm!"
Từ Lệnh Nghi xem bộ dáng nàng thật cao hứng, thật sự là không thể lý giải cái này có cái gì chơi vui. Nói ứng phó:" Các ngươi còn có thể làm nước đường hoa hồng? Ta lần trước ở trong nhà Thuận vương nếm qua một hồi."
“Bởi vì không có hoa hồng a!" Thập Nhất Nương cười nói," Chúng ta sai người đi mua, nhưng không có mua được!"
“Hoa phòng trong nhà có, về sau có thể làm ở nhà."
Thập Nhất Nương đột nhiên có cái chủ ý “Hầu Gia, ngươi cho an bài cái mama trong phòng ta đi?"
Từ Lệnh Nghi khó hiểu nhíu nhíu mi.
Thập Nhất Nương hơi đỏ mặt nói “Quy củ trong phủ ta đều không hiểu, lại ngượng ngùng hỏi người khác."
Từ Lệnh Nghi thấy nàng thực thẳng thắn, cười rộ lên “Biết!"
Trong xe ngựa tranh sáng tranh tối, góc mi hắn khẽ nhếch, khuôn mặt sáng ngời vui sướng.
Thập Nhất Nương đột nhiên nhớ lại, Từ Lệnh Nghi năm nay cũng bất quá hai mươi bảy tuổi, tuổi còn rất trẻ…
Về đến nhà, tự nhiên trước hết phải đi cấp thái phu nhân vấn an.
Thái phu nhân thấy nàng tuy lộ ra tươi cười, nhưng ánh mắt dường nhưng không có ý cười.
" Đã trở lại, thân gia thái thái có khỏe không?"
" Mẫu thân tốt lắm. Có thể tự mình cầm muỗng ăn cháo." Trong lòng Thập Nhất Nương cảm thấy trong lòng bất an, không biết làm thế nào mình trở về nhà mẹ đẻ vài ngày, thân thiết của thái phu nhân đối mình liền thành con số không. Nàng thật cẩn thận đáp lời của thái phu nhân.
Thái phu nhân cùng nàng hàn huyên vài câu, rồi kêu Trinh tỷ nhi cùng Truân ca đi ra cấp nàng hành lễ, liền thúc giục nàng sớm đi trở về nghỉ ngơi.
Thập Nhất Nương nghi ngoặc đầy bụng trở lại sân mình, đâm đầu vào lại thấy Tần di nương, Văn di nương, Đào mama cùng Hổ Phách, Đông Thanh cung một đoàn nha hoàn bà tử ở nơi đó đợi.
Nàng có chút trợn mắt há hốc mồm.
Đông Thanh hàm chứa nước mắt quỳ gối cấp nàng hành lễ" Phu nhân"
“Đây là chuyện như thế nào?" Thập Nhất Nương nhịn không được hỏi Từ Lệnh Nghi đứng ở một bên.
" Nga!" Từ Lệnh Nghi biểu tình bình tĩnh nói" Ngũ đệ cùng Ngũ đệ muội chuyển đến Chiếu trang đường nên các phòng sẽ không cần lảnh tránh"
Chẳng lẽ thái phu nhân tưởng mình…
Ý niệm chợt lóe qua trong đầu, lại cảm thấy mình chỉ tự đa tình.
Từ Lệnh Nghi đã nói “Nơi này cũng không phải là chỗ nói chuyện, về nhà chính trước đi!" Cũng đúng.
Thập Nhất Nương nhẫn nhịn một bụng đầy nghi hoặc cùng di nương, nha hoàn, nhóm bà tử vây quanh vào nhà.
Văn di nương bước lên phía trước bưng trà cho hai người.
Thập Nhất Nương phát hiện không có thấy Kiều Liên Phòng.
“Kiều di nương bệnh còn chưa có tốt sao?" Nàng hỏi Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi nói “Uống thuốc tốt lên chút, nhưng hai ngày này lại có chút lặp lại."
" Muốn tìm cái thầy thuốc đến hay không." Thập Nhất Nương nói
“Bệnh đến như núi lở, bệnh đi như kéo tơ." Từ Lệnh Nghi nói," Trước hết nhìn kỹ rồi hẵn nói!"
Thập Nhất Nương gật đầu, do Đông Thanh hầu hạ đi thay quần áo.
Đào mama lại nhanh như cướp cùng tiến vào.
Thập Nhất Nương xem bộ dáng của nàng, biết nàng có chuyện muốn nói, chính xác mình cũng muốn biết mấy ngày này đã xảy ra chút gì, nên không có ngăn đón nàng.
" Phu nhân, ngài không ở đây mấy ngày nay, gia nghỉ ở chỗ Tần di nương nơi đó." Sau đó thanh âm thấp xuống, giống như đang cường điệu một cái gì, “Qua một đêm."
Thập Nhất Nương suy nghĩ một lát mới phản ứng lại theo như lời “Qua một đêm" của Đào mama là ý tứ gì.
Bỏ qua Kiều Liên Phòng tuổi trẻ xinh đẹp đi chỗ Tần di nương nơi đó…… Không nghĩ tới, Từ Lệnh Nghi còn rất có tình nghĩa!
Nghĩ đến đây, cảm giác trong lòng nàng lại kiên định vài phần.
Mà Đào mama thấy Thập Nhất Nương không có phản ứng gì, vội báo cho nàng:" Trước kia lúc Đại tiểu thư còn sống, Hầu Gia tuy mỗi tháng chỉ ở tại trong phòng hai vị di nương nghỉ năm ngày. Có thể có thời điểm là ở chỗ Văn di nương nơi đó cám ơn, nhưng cho tới bây giờ không có qua chỗ Tần di nương. Ngài cũng đừng nghĩ nàng cứng tuổi liền sinh ra coi thường."
Thập Nhất Nương không thích giọng điệu nói chuyện của Đào mama.
Từ Lệnh Nghi thích ai không thích ai, đó là quyền của hắn, còn không đến phiên mình đi quản.
“Ta biết." trong lúc vô tình, Thập Nhất Nương học giọng điệu của Từ Lệnh Nghi," Ngũ phu nhân như thế nào lại chuyển đến hoa viên ở? Trong nhà mọi người nói như thế nào?"
Đào mama thấy thái độ nàng lãnh đạm, biết nàng không có đem lời nói của mình để ở trong lòng. Bất quá, tiểu cô nương đều như vậy, ỷ mình tuổi trẻ mĩ mạo không biết trời cao đất rộng, đợi đụng phải đầu chỉ biết tìm người khóc!
Nàng biết loại việc này gấp không được, không hề nói đến chuyện Từ Lệnh Nghi đến chỗ di nương nơi đó qua đêm, thấp giọng nói: “Là Định Nam Hầu Gia đến thương lượng cùng thái phu nhân, còn đem Ngũ phu nhân hung hăng giáo huấn một chút. Ngũ phu nhân đương nhiên liền chuyển đến hoa viên, thái phu nhân đành phải đồng ý. Người sáng suốt vừa thấy đã biết việc này là chủ ý Hầu Gia. Bằng không, còn có ai có thể tác động được Định Nam Hầu. Thái phu nhân mấy ngày nay vẫn lo lắng Ngũ phu nhân, sợ nàng có chỗ nào không ổn. Nói, không sợ nhất vạn, chỉ sợ ngộ nhỡ. Hơn nữa Nhị phu nhân vì tránh nghi ngờ lại chuyển đến biệt viện Tây Sơn, trong lòng thái phu nhân lại càng không thoải mái."
“Nhị phu nhân chuyển đến biệt viện Tây Sơn?" Thập Nhất Nương kinh ngạc nhìn Đào mama.
“Không thể không chuyển đi." Đào mama liên tục gật đầu," Thái phu nhân cũng đành phải đáp ứng."
Thật sự là người thông minh!
“Vậy Tam phu nhân đâu?"
“Tam phu nhân vẫn đang vội vàng chuyện thu mua của phòng bếp, thật cũng không có nghe thấy có cái gì truyền ra."
“Thu mua phòng bếp? Lại ra chuyện gì?"
" Nói là từ nay về sau, các loại rau quả, hoa quả khô chỉ nhập của một nhà buôn. Miễn cho người thu mua muốn làm trò quỷ."
Có thể nghĩ chút chuyện như vậy, thật là có vài phần bản lĩnh.
Vậy nàng làm sao bây giờ?
Giữ nguyên trạng?
Giống càng thấp điều một chút, bảo hiểm càng nhiều một chút!
“Truân ca có khỏe không!"
“Ân." Đào mama cười nói," Thái phu nhân trước kia mỗi cách một ngày liền dẫn hắn đi chỗ Nhị phu nhân nơi đó một chuyến, hiện giờ đã muốn cầm bút. Đáng tiếc hiện tại Nhị phu nhân đã đi ra ngoài, chỉ sợ việc học này phải hoang phế."
Nghe giọng điệu thực tán thành Nhị phu nhân dạy Truân ca.
Thập Nhất Nương đang cùng Ngũ Nương ở trong phòng nói chuyện:"…… Tính sang sổ, thuê cửa hàng kia một năm hai trăm lượng bạc, hàng hóa có thể đưa trước một nửa, tiểu nhị là người trong nhà, tạm thời lo ăn no trước. Một năm, ít nhất có thể kiếm ba, bốn trăm lượng bạc." Nói xong, Ngũ Nương ngượng ngùng cười nói," Ta biết, ngươi hiện tại bất đồng so ngày xưa, chuyện kinh doanh ba, bốn trăm lượng bạc không để ở trong mắt. Có thể có khoản này thu vào, tốt xấu có thể mua mấy hộp son nước phấn."
Ngũ Nương muốn cùng nàng kế phường mở cửa hàng hoa quả khô.
Thập Nhất Nương không khỏi âm thầm buồn cười.
Ngũ Nương thấy mình gả cho Từ Lệnh Nghi, còn tưởng rằng cuộc sống của mình không biết bao nhiêu xa xỉ phú quý. Mà không biết, nàng " Ngay cả hai trăm lượng bạc" tiền vốn như lời Ngũ Nương đều không có!
Hơn nữa, nghe giọng điệu Ngũ Nương, cửa hàng kia mặt tiền ở đường cái phía tây, là sản nghiệp trên danh nghĩa của Thuận vương phủ. Nhà làm hoa quả khô là Thịnh Ký nhà nhập hoa quả ép khô nước là sản nghiệp nhà Lữ Thành Đô Chỉ huy sứ Sơn Đông. Bọn họ dùng cái gì thảo luận cùng Thuận vương, Lữ Thành, nói trắng ra, kéo mình kế phường, bất quá là muốn mượn thế Từ Lệnh Nghi thôi. Đừng nói nàng mới vừa gả qua căn bản sờ chưa rõ quan hệ của hai nhà này cùng Từ Lệnh Nghi, chính là biết, nàng tình nguyện giúp Ngũ Nương kinh doanh cửa hàng, cũng không nguyện ý kết phường—nhà ai mà huynh đệ phản bội, phụ tử thành cừu không phải vì tiền.
“Việc này chỉ sợ có chút khó xử." Thập Nhất Nương cười nói,"Mấy chị em dâu trong nhà không có cái bên ngoài mở cửa hàng, ta lại vừa mới tiến môn……"
Không đợi Thập Nhất Nương đem nói cho hết lời, Ngũ Nương đã nhanh nói:" Ngươi nha, xem như không công gả cho Hầu Gia."
Thập Nhất Nương cười không nói.
Thứ nhất đưa thạch tín kế đó là mật ngọt.
Nàng muốn, bất quá là một chỗ có cuộc sống an phận.
Từ Lệnh Nghi đã cho nàng.
Còn lại, chính là việc của mình…..
Ngũ Nương nhìn thấy bộ dáng nàng không cho là đúng, hận chỉ tiếc rèn sắt không thành thiết nói: “Cửa hàng hoa quả khô lớn nhất đường cái cửa tây, cửa hàng tơ lụa vải bố nam bắc chỗ nam sách môn, đều là Tam phu nhân cùng huynh đệ nhà mẹ đẻ kết phường mở ra. Càng không nói Ngũ phu nhân ở đường cái tây môn có vĩnh thịnh kim lâu. Ngươi a, ở nhà thành thật, bên ngoài tầm mắt cũng không rộng mở."
Tuy nhiên biết Tam phu nhân khẳng định kiếm cách kiếm chút tiền riêng, nhưng công nhiên ở trên đường phồn hoa nhất Yến Kinh mở cửa hàng, Thập Nhất Nương vẫn cảm giác thực ngoài ý muốn:" Ngũ tỷ là nghe ai nói ?"
“Cái này còn cần nghe ai nói?" Ngũ Nương cười nói, “Truyền khắp kinh đô Yến Kinh. Ai chẳng biết?"
Nói cách khác, Từ Lệnh Nghi cũng biết!
Nàng thở nhẹ nhõm một hơi.
Hắn có thể tuổi còn trẻ liền sáng lập ra một phần gia nghiệp như vậy, tuy có năng khiếu bẩm sinh làm điều kiện, cũng không có thể không thừa nhận cần phải cố gắng mỗi ngày. Nếu hắn đều không nói cái gì, mình lại càng không cần nói cái gì.
“…… Tỷ muội chúng ta bất quá mở cái cửa hàng hoa quả ép khô nho nhỏ, ngươi cũng đừng lo lắng. Không có việc gì." Ngũ Nương tiếp tục cổ động nàng," Tỷ muội chúng ta đều tốt, nói ra cũng dễ nghe. Khách khứa đến đưa lễ cũng tốt xem. Trong đám chị em bạn dâu cũng có mặt mũi……"
Thập Nhất Nương hơi cười rộ lên.
Lại nói tiếp, nàng nhận thức Ngũ Nương cũng có ba năm, kiến thức Ngũ Nương như thế nào, không có so với nàng làm " Đối thủ" rõ ràng hơn …… Bọn tỷ muội đều tốt, nói ra cũng dễ nghe, đi ra ngoài cũng có mặt mũi, nàng tin tưởng là ý tưởng của Ngũ Nương, nhưng Tam phu nhân ở đường cái cổng tây mở cửa hàng hoa quả khô, ở nam sách môn mở cửa hàng tơ lụa vải bố, nàng không cho rằng Ngũ Nương có kiến thức như vậy. Chỉ sợ đều là Tiễn Minh nói đi?
Bất quá, Tiễn Minh nói thật đúng.
Thập Nhất Nương cũng hy vọng bọn tỷ muội đều tốt.
Mặc kệ nói như thế nào, luôn cùng một cái họ. Ở trong mắt người khác, luôn một người nhà!
“Ngũ tỷ, những thứ ngươi nói ta vẫn là lần đầu tiên nghe được, hiện tại cũng không có cái chủ trương gì." Nàng cười nói," Có thể chờ ta suy nghĩ kỹ rồi có câu trả lời thuyết phục cho ngươi hay không?"
Ngũ Nương hơi có chút thất vọng, nhưng nàng biết lá gan Thập Nhất Nương luôn luôn nhỏ, cũng không có cảm thấy bị bát mặt mũi. Cười nói:"Vậy ngươi cố gắng mau có câu trả lời thuyết phục cho ta– mắt thấy phải sắp sang năm mới, nhà nhà đều muốn mua không ít hộp trái cây qua năm mới, đi thân thích."
Không nghĩ tới, Tiễn Minh còn có kiến thức kinh tế này……
Thập Nhất Nương gật đầu, vừa lúc nha hoàn đến thỉnh Thập Nhất Nương:" Hầu Gia đến đây!"
Hai người cười cười đi nhà chính.
Mọi người hành lễ gặp qua, La Chấn Hưng lưu Từ Lệnh Nghi ăn cơm.
Từ Lệnh Nghi tự nhiên là đáp ứng.
Chỉ chốc lát, Tiễn Minh cùng Dư Di Thanh, Tứ Nương đến đây.
Bốn nam nhân đi ngoại viện, Đại phu nhân, mời nữ quyến ở thính đường nhà chính ăn cơm.
Thập Nhất Nương thấy Đại phu nhân, thừa dịp sau khi ăn cơm uống trà xong cùng Ngũ Nương lặng lẽ đi gian phía đông. Chẳng lẽ việc này Đại phu nhân, cũng có phần?
Nàng không khỏi ngạc nhiên.
Nếu như vậy, sẽ không dễ làm.
Lại nói tiếp, Đại phu nhân, là đại tẩu của nàng…… Nàng không thể đem toàn bộ nhà mẹ đẻ đều đắc tội hết đi!
Nàng nghĩ tìm một cơ hội nói cùng Đại phu nhân, cố tình đến lúc cùng Từ Lệnh Nghi nói lời từ giã cùng đại thái thái cũng không có thời điểm thích hợp.
Chỉ có cách là vài ngày nữa mang thư cho Đại phu nhân, để nàng đi đến Từ phủ!
Thần sắc Thập Nhất Nương có chút hoảng hốt.
Từ Lệnh Nghi nhìn thấy tỉnh bơ hỏi nàng:" Còn muốn ở nhà nhiều thêm ở vài ngày?"
Thập Nhất Nương liền đem chuyện nướng bắp ngô, làm gạo nếp linh tinh nói cho hắn:"…… Còn mua thịt đầu dê về, ta một ngụm cũng không dám ăn. Bất quá chơi vui lắm!"
Từ Lệnh Nghi xem bộ dáng nàng thật cao hứng, thật sự là không thể lý giải cái này có cái gì chơi vui. Nói ứng phó:" Các ngươi còn có thể làm nước đường hoa hồng? Ta lần trước ở trong nhà Thuận vương nếm qua một hồi."
“Bởi vì không có hoa hồng a!" Thập Nhất Nương cười nói," Chúng ta sai người đi mua, nhưng không có mua được!"
“Hoa phòng trong nhà có, về sau có thể làm ở nhà."
Thập Nhất Nương đột nhiên có cái chủ ý “Hầu Gia, ngươi cho an bài cái mama trong phòng ta đi?"
Từ Lệnh Nghi khó hiểu nhíu nhíu mi.
Thập Nhất Nương hơi đỏ mặt nói “Quy củ trong phủ ta đều không hiểu, lại ngượng ngùng hỏi người khác."
Từ Lệnh Nghi thấy nàng thực thẳng thắn, cười rộ lên “Biết!"
Trong xe ngựa tranh sáng tranh tối, góc mi hắn khẽ nhếch, khuôn mặt sáng ngời vui sướng.
Thập Nhất Nương đột nhiên nhớ lại, Từ Lệnh Nghi năm nay cũng bất quá hai mươi bảy tuổi, tuổi còn rất trẻ…
Về đến nhà, tự nhiên trước hết phải đi cấp thái phu nhân vấn an.
Thái phu nhân thấy nàng tuy lộ ra tươi cười, nhưng ánh mắt dường nhưng không có ý cười.
" Đã trở lại, thân gia thái thái có khỏe không?"
" Mẫu thân tốt lắm. Có thể tự mình cầm muỗng ăn cháo." Trong lòng Thập Nhất Nương cảm thấy trong lòng bất an, không biết làm thế nào mình trở về nhà mẹ đẻ vài ngày, thân thiết của thái phu nhân đối mình liền thành con số không. Nàng thật cẩn thận đáp lời của thái phu nhân.
Thái phu nhân cùng nàng hàn huyên vài câu, rồi kêu Trinh tỷ nhi cùng Truân ca đi ra cấp nàng hành lễ, liền thúc giục nàng sớm đi trở về nghỉ ngơi.
Thập Nhất Nương nghi ngoặc đầy bụng trở lại sân mình, đâm đầu vào lại thấy Tần di nương, Văn di nương, Đào mama cùng Hổ Phách, Đông Thanh cung một đoàn nha hoàn bà tử ở nơi đó đợi.
Nàng có chút trợn mắt há hốc mồm.
Đông Thanh hàm chứa nước mắt quỳ gối cấp nàng hành lễ" Phu nhân"
“Đây là chuyện như thế nào?" Thập Nhất Nương nhịn không được hỏi Từ Lệnh Nghi đứng ở một bên.
" Nga!" Từ Lệnh Nghi biểu tình bình tĩnh nói" Ngũ đệ cùng Ngũ đệ muội chuyển đến Chiếu trang đường nên các phòng sẽ không cần lảnh tránh"
Chẳng lẽ thái phu nhân tưởng mình…
Ý niệm chợt lóe qua trong đầu, lại cảm thấy mình chỉ tự đa tình.
Từ Lệnh Nghi đã nói “Nơi này cũng không phải là chỗ nói chuyện, về nhà chính trước đi!" Cũng đúng.
Thập Nhất Nương nhẫn nhịn một bụng đầy nghi hoặc cùng di nương, nha hoàn, nhóm bà tử vây quanh vào nhà.
Văn di nương bước lên phía trước bưng trà cho hai người.
Thập Nhất Nương phát hiện không có thấy Kiều Liên Phòng.
“Kiều di nương bệnh còn chưa có tốt sao?" Nàng hỏi Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi nói “Uống thuốc tốt lên chút, nhưng hai ngày này lại có chút lặp lại."
" Muốn tìm cái thầy thuốc đến hay không." Thập Nhất Nương nói
“Bệnh đến như núi lở, bệnh đi như kéo tơ." Từ Lệnh Nghi nói," Trước hết nhìn kỹ rồi hẵn nói!"
Thập Nhất Nương gật đầu, do Đông Thanh hầu hạ đi thay quần áo.
Đào mama lại nhanh như cướp cùng tiến vào.
Thập Nhất Nương xem bộ dáng của nàng, biết nàng có chuyện muốn nói, chính xác mình cũng muốn biết mấy ngày này đã xảy ra chút gì, nên không có ngăn đón nàng.
" Phu nhân, ngài không ở đây mấy ngày nay, gia nghỉ ở chỗ Tần di nương nơi đó." Sau đó thanh âm thấp xuống, giống như đang cường điệu một cái gì, “Qua một đêm."
Thập Nhất Nương suy nghĩ một lát mới phản ứng lại theo như lời “Qua một đêm" của Đào mama là ý tứ gì.
Bỏ qua Kiều Liên Phòng tuổi trẻ xinh đẹp đi chỗ Tần di nương nơi đó…… Không nghĩ tới, Từ Lệnh Nghi còn rất có tình nghĩa!
Nghĩ đến đây, cảm giác trong lòng nàng lại kiên định vài phần.
Mà Đào mama thấy Thập Nhất Nương không có phản ứng gì, vội báo cho nàng:" Trước kia lúc Đại tiểu thư còn sống, Hầu Gia tuy mỗi tháng chỉ ở tại trong phòng hai vị di nương nghỉ năm ngày. Có thể có thời điểm là ở chỗ Văn di nương nơi đó cám ơn, nhưng cho tới bây giờ không có qua chỗ Tần di nương. Ngài cũng đừng nghĩ nàng cứng tuổi liền sinh ra coi thường."
Thập Nhất Nương không thích giọng điệu nói chuyện của Đào mama.
Từ Lệnh Nghi thích ai không thích ai, đó là quyền của hắn, còn không đến phiên mình đi quản.
“Ta biết." trong lúc vô tình, Thập Nhất Nương học giọng điệu của Từ Lệnh Nghi," Ngũ phu nhân như thế nào lại chuyển đến hoa viên ở? Trong nhà mọi người nói như thế nào?"
Đào mama thấy thái độ nàng lãnh đạm, biết nàng không có đem lời nói của mình để ở trong lòng. Bất quá, tiểu cô nương đều như vậy, ỷ mình tuổi trẻ mĩ mạo không biết trời cao đất rộng, đợi đụng phải đầu chỉ biết tìm người khóc!
Nàng biết loại việc này gấp không được, không hề nói đến chuyện Từ Lệnh Nghi đến chỗ di nương nơi đó qua đêm, thấp giọng nói: “Là Định Nam Hầu Gia đến thương lượng cùng thái phu nhân, còn đem Ngũ phu nhân hung hăng giáo huấn một chút. Ngũ phu nhân đương nhiên liền chuyển đến hoa viên, thái phu nhân đành phải đồng ý. Người sáng suốt vừa thấy đã biết việc này là chủ ý Hầu Gia. Bằng không, còn có ai có thể tác động được Định Nam Hầu. Thái phu nhân mấy ngày nay vẫn lo lắng Ngũ phu nhân, sợ nàng có chỗ nào không ổn. Nói, không sợ nhất vạn, chỉ sợ ngộ nhỡ. Hơn nữa Nhị phu nhân vì tránh nghi ngờ lại chuyển đến biệt viện Tây Sơn, trong lòng thái phu nhân lại càng không thoải mái."
“Nhị phu nhân chuyển đến biệt viện Tây Sơn?" Thập Nhất Nương kinh ngạc nhìn Đào mama.
“Không thể không chuyển đi." Đào mama liên tục gật đầu," Thái phu nhân cũng đành phải đáp ứng."
Thật sự là người thông minh!
“Vậy Tam phu nhân đâu?"
“Tam phu nhân vẫn đang vội vàng chuyện thu mua của phòng bếp, thật cũng không có nghe thấy có cái gì truyền ra."
“Thu mua phòng bếp? Lại ra chuyện gì?"
" Nói là từ nay về sau, các loại rau quả, hoa quả khô chỉ nhập của một nhà buôn. Miễn cho người thu mua muốn làm trò quỷ."
Có thể nghĩ chút chuyện như vậy, thật là có vài phần bản lĩnh.
Vậy nàng làm sao bây giờ?
Giữ nguyên trạng?
Giống càng thấp điều một chút, bảo hiểm càng nhiều một chút!
“Truân ca có khỏe không!"
“Ân." Đào mama cười nói," Thái phu nhân trước kia mỗi cách một ngày liền dẫn hắn đi chỗ Nhị phu nhân nơi đó một chuyến, hiện giờ đã muốn cầm bút. Đáng tiếc hiện tại Nhị phu nhân đã đi ra ngoài, chỉ sợ việc học này phải hoang phế."
Nghe giọng điệu thực tán thành Nhị phu nhân dạy Truân ca.
Tác giả :
Chi Chi