Thú Nhân Tinh Cầu
Quyển 1 - Chương 41
Căn phòng nguyên bản để thờ cúng khối thủy tinh hiện tại đã trở thành phòng thí nghiệm của Khải Ân, số 7 đem tất cả dụng cụ có thể sử dụng tới nơi này. Lúc này Khải Ân đang bận rộn làm việc, tựa hồ như hoàn toàn không chú ý tới một bóng đen đang tới gần hắn………
Dựa vào lớp đệm thịt mềm mại di chuyển không hề phát ra âm thành nào, bóng đen nhẹ nhàng lại cẩn thận chậm rãi tiếp cận, di động rút ngắn dần khoảng cách……… cơ thể hơi hạ thấp, tứ chi gập lại, móng vuốt lóe ra, tập trung sức mạnh trong nháy mắt bật lên dồn con mồi vào chỗ chết! Thời cơ——chính là hiện tại!
“Cục cưng, đừng nghịch ngợm."
Âm thanh Khải Ân không nhanh không chậm làm bé con nhất thời như quả bóng xì hơi đặt mông ngồi trên mặt đất.
“Ô~~~~"
Ba ba rõ ràng đã dạy như vậy, như thế nào cũng không thể dùng được với mụ mụ a? Vẫn là mụ mụ lợi hại~ cục cưng biến trở về hình người bám vào chân Khải Ân leo lên.
“Mụ mụ~ a——bao~~bao~~"
“Là ôm mới đúng!" Khải Ân xoay người ôm lấy cục cưng: “Không phải bảo con không được thường xuyên biến hình sao, thật là!"
Thường xuyên biến thân sẽ hao một lượng lớn thể lực của thú nhân, một thú nhân trưởng thành một ngày cũng chỉ biến hình vài lần huống chi cục cưng vốn chỉ là trẻ con.
“A ân~~" cục cưng cọ a cọ mặt trong lòng ngực Khải Ân tìm một vị trí thoải mái. Mụ Mụ bảo bé đừng loạn biến hình nhưng bé thấy đâu có vấn đề gì a, nhiều lắm chính là toàn thân cảm thấy mệt mỏi chút thôi, rất ổn nga~
Khải Ân nhìn thấy bé con rất nhanh liền say ngủ bất đắc dĩ lắc đầu, đúng là vật nhỏ nghịch ngợm.
“Tiểu tử kia lại không thành công sao?" Mặc Lợi Nhi bưng thức ăn tới, tiếp nhận cục cưng trong tay Khải Ân, nhịn không được mà véo véo khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ say: “Cục cưng hiện tại đã nỗ lực như vậy, sau này nhất định có thể trở thành dũng sĩ lợi hại nhất!"
Khải Ân mỉm cười không nói, tiếp tục bắt tay vào công tác. Mặc Lợi Nhi tò tò liếc nhìn quan sát.
“Oa~~Khải Ân! Đây là ngươi làm sao? Thật là lợi hại nga!"
“Không tính là ta làm, chỉ chỉnh sửa thêm một chút thôi."
Khải Ân nhìn thiết bị phóng đi trước mắt đã sắp thành công thở ra một hơi, đây vốn là thiết bị xung mạch ion của phi thuyền, tầm bắn cùng độ chính xác xem như rất lý tưởng, chỉ cần số 7 chuyển chương trình giải mã vào là xem như hoàn thành. Mấy hôm nay Tây Thụy Tư cùng Khảm bí mật lẻn vào sơn cốc của dị hình trùng để tìm kiếm địa điểm thích hợp nhất để phóng, hiện tại không biết tình hình thế nào. Nói tới Tây Thụy Tư lại nghĩ tới lời hứa hẹn nghiêm túc vài ngày trước ở ngay trong này, không khỏi ấm áp trong lòng.
“Sau này hết thảy mọi việc ta sẽ cùng gánh vác với ngươi." Chuyện này hắn đã sớm biết! Tây Thụy Tư y, một Tây Thụy Tư toàn tâm toàn ý, luôn dùng chính phương thức của mình để biểu đạt ôn nhu, hắn sao lại không biết chứ.
“Ba ba!" Cục cưng trong lòng Mặc Lợi Nhi đột nhiên kêu lên.
Ngửi được trong không khí truyền tới hơi thở quen thuộc cục cưng hưng phấn không ngủ được, miệng không ngừng kêu lên. Khải Ân có chút chua chua nhìn cục cưng liếc mắt một cái, tiểu tử này từ khi học nói, chỉ có hai từ ‘ba ba’ này là phát âm chuẩn xác nhất.
“Ba ba~~bao~~" Ánh mắt cục cưng vô cùng nhạy bén, vừa nhìn thấy bóng dáng cao lớn của Tây Thụy Tư xuất hiện ngay cửa lập tức phát ra tiếng kêu ngọt ngào.
Tây Thụy Tư thuận thế ôm lấy cục cưng quăng lên cao làm bé con ‘khanh khách’ cười không ngừng. Khải Ân thấy nhưng không thể trách, đây là trò chơi yêu thích nhất của hai cha con. Mặc Lợi Nhi ước ao nhìn Tây Thụy Tư cùng cục cưng vui vẻ mà mở to mắt. Khảm bước vào cùng Tây Thụy Tư thấy được Mặc Lợi Nhi liền kéo vào lòng nhẹ giọng nói: “Tây Thụy Tư cùng ta nói rồi, chờ mọi chuyện chấm dứt về sau ngươi muốn sinh mấy đứa cũng được. Đến lúc đó cũng đừng trách ta không cho ngươi xuống giường." Lời nói của Khảm làm Mặc Lợi Nhi ngay cả cổ cũng đỏ bừng. Hắn không phải nói thật đi, cư nhiên lại, lại…… này xấu hổ muốn chết!
Tây Thụy Tư vui đùa ầm ĩ với cục cưng một hồi liền nhớ tới chính sự, đưa dụng cụ Khải Ân đưa cho y trước khi đi ra, chỉ vào ảnh một địa hình nói: “Địa hình trong sơn cốc so với chúng ta nghĩ thì phức tạp hơn nhiều, có rất nhiều nham thạch được thiên nhiên tạo thành làm thành một lá chắn. Trùng tộc một khi phát hiện dị thường sẽ huy động toàn bộ lực lượng xuất động, Khảm cũng không có cách nào trực tiếp quan sát từ không trung. Chúng ta mai phục vài ngày nay mới phát hiện được nơi này.Đây là một ghềnh đá cao ở ngoài sơn cốc, từ nơi này thẳng tới hồng tâm sơn cốc không hề có chướng ngại gì, rất phù hợp yêu cầu của ngươi nói."
Khải Ân cẩn thận quan sát ảnh Tây Thụy Tư chụp được, quả nhiên là địa điểm lý tưởng: khoang cách này sẽ không bị trùng tộc phát hiện đồng thời cũng nằm trong phạm vi tầm bắn, càng tuyệt hơn chính là góc độ này lại xảo diệu né tránh được các chướng ngại vật trên đường đi, thật sự ngay cả ông trời cũng giúp bọn họ, để Tây Thụy Tư tìm được địa điểm tốt nhất.
“Thiếu úy!" Lúc này số 7 cũng từ trong phòng thờ cúng mang theo tin tức phấn chấn lòng người tiến ra: “Chương trình gỡ bỏ chỉ lệnh trùng tộc đã biên dịch hoàn tất."
“Thật tốt quá! Hiện tại sắp xếp hết thảy mọi việc, chỉ cần chờ đợi thời điểm phóng xạ UR yếu nhất vào 3 ngày sau, đó là thời cơ tốt nhất để xuống tay.
Nhưng ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn a, nhìn thấy ánh mắt tràn ngập hi vọng của mọi người trong lòng Khải Ân chỉ có một nguyện vọng như vậy—— bọn họ chờ đợi đã đủ lâu rồi!
Tây Thụy Tư nhìn thấy một tia bất an trong mắt Khải Ân, cầm lấy tay hắn, đôi mắt tràn tràn ngập tín nhiệm cùng ủng hộ: “Yên tâm đi, chúng ta nhất định sẽ thành công!"
Dựa vào lớp đệm thịt mềm mại di chuyển không hề phát ra âm thành nào, bóng đen nhẹ nhàng lại cẩn thận chậm rãi tiếp cận, di động rút ngắn dần khoảng cách……… cơ thể hơi hạ thấp, tứ chi gập lại, móng vuốt lóe ra, tập trung sức mạnh trong nháy mắt bật lên dồn con mồi vào chỗ chết! Thời cơ——chính là hiện tại!
“Cục cưng, đừng nghịch ngợm."
Âm thanh Khải Ân không nhanh không chậm làm bé con nhất thời như quả bóng xì hơi đặt mông ngồi trên mặt đất.
“Ô~~~~"
Ba ba rõ ràng đã dạy như vậy, như thế nào cũng không thể dùng được với mụ mụ a? Vẫn là mụ mụ lợi hại~ cục cưng biến trở về hình người bám vào chân Khải Ân leo lên.
“Mụ mụ~ a——bao~~bao~~"
“Là ôm mới đúng!" Khải Ân xoay người ôm lấy cục cưng: “Không phải bảo con không được thường xuyên biến hình sao, thật là!"
Thường xuyên biến thân sẽ hao một lượng lớn thể lực của thú nhân, một thú nhân trưởng thành một ngày cũng chỉ biến hình vài lần huống chi cục cưng vốn chỉ là trẻ con.
“A ân~~" cục cưng cọ a cọ mặt trong lòng ngực Khải Ân tìm một vị trí thoải mái. Mụ Mụ bảo bé đừng loạn biến hình nhưng bé thấy đâu có vấn đề gì a, nhiều lắm chính là toàn thân cảm thấy mệt mỏi chút thôi, rất ổn nga~
Khải Ân nhìn thấy bé con rất nhanh liền say ngủ bất đắc dĩ lắc đầu, đúng là vật nhỏ nghịch ngợm.
“Tiểu tử kia lại không thành công sao?" Mặc Lợi Nhi bưng thức ăn tới, tiếp nhận cục cưng trong tay Khải Ân, nhịn không được mà véo véo khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ say: “Cục cưng hiện tại đã nỗ lực như vậy, sau này nhất định có thể trở thành dũng sĩ lợi hại nhất!"
Khải Ân mỉm cười không nói, tiếp tục bắt tay vào công tác. Mặc Lợi Nhi tò tò liếc nhìn quan sát.
“Oa~~Khải Ân! Đây là ngươi làm sao? Thật là lợi hại nga!"
“Không tính là ta làm, chỉ chỉnh sửa thêm một chút thôi."
Khải Ân nhìn thiết bị phóng đi trước mắt đã sắp thành công thở ra một hơi, đây vốn là thiết bị xung mạch ion của phi thuyền, tầm bắn cùng độ chính xác xem như rất lý tưởng, chỉ cần số 7 chuyển chương trình giải mã vào là xem như hoàn thành. Mấy hôm nay Tây Thụy Tư cùng Khảm bí mật lẻn vào sơn cốc của dị hình trùng để tìm kiếm địa điểm thích hợp nhất để phóng, hiện tại không biết tình hình thế nào. Nói tới Tây Thụy Tư lại nghĩ tới lời hứa hẹn nghiêm túc vài ngày trước ở ngay trong này, không khỏi ấm áp trong lòng.
“Sau này hết thảy mọi việc ta sẽ cùng gánh vác với ngươi." Chuyện này hắn đã sớm biết! Tây Thụy Tư y, một Tây Thụy Tư toàn tâm toàn ý, luôn dùng chính phương thức của mình để biểu đạt ôn nhu, hắn sao lại không biết chứ.
“Ba ba!" Cục cưng trong lòng Mặc Lợi Nhi đột nhiên kêu lên.
Ngửi được trong không khí truyền tới hơi thở quen thuộc cục cưng hưng phấn không ngủ được, miệng không ngừng kêu lên. Khải Ân có chút chua chua nhìn cục cưng liếc mắt một cái, tiểu tử này từ khi học nói, chỉ có hai từ ‘ba ba’ này là phát âm chuẩn xác nhất.
“Ba ba~~bao~~" Ánh mắt cục cưng vô cùng nhạy bén, vừa nhìn thấy bóng dáng cao lớn của Tây Thụy Tư xuất hiện ngay cửa lập tức phát ra tiếng kêu ngọt ngào.
Tây Thụy Tư thuận thế ôm lấy cục cưng quăng lên cao làm bé con ‘khanh khách’ cười không ngừng. Khải Ân thấy nhưng không thể trách, đây là trò chơi yêu thích nhất của hai cha con. Mặc Lợi Nhi ước ao nhìn Tây Thụy Tư cùng cục cưng vui vẻ mà mở to mắt. Khảm bước vào cùng Tây Thụy Tư thấy được Mặc Lợi Nhi liền kéo vào lòng nhẹ giọng nói: “Tây Thụy Tư cùng ta nói rồi, chờ mọi chuyện chấm dứt về sau ngươi muốn sinh mấy đứa cũng được. Đến lúc đó cũng đừng trách ta không cho ngươi xuống giường." Lời nói của Khảm làm Mặc Lợi Nhi ngay cả cổ cũng đỏ bừng. Hắn không phải nói thật đi, cư nhiên lại, lại…… này xấu hổ muốn chết!
Tây Thụy Tư vui đùa ầm ĩ với cục cưng một hồi liền nhớ tới chính sự, đưa dụng cụ Khải Ân đưa cho y trước khi đi ra, chỉ vào ảnh một địa hình nói: “Địa hình trong sơn cốc so với chúng ta nghĩ thì phức tạp hơn nhiều, có rất nhiều nham thạch được thiên nhiên tạo thành làm thành một lá chắn. Trùng tộc một khi phát hiện dị thường sẽ huy động toàn bộ lực lượng xuất động, Khảm cũng không có cách nào trực tiếp quan sát từ không trung. Chúng ta mai phục vài ngày nay mới phát hiện được nơi này.Đây là một ghềnh đá cao ở ngoài sơn cốc, từ nơi này thẳng tới hồng tâm sơn cốc không hề có chướng ngại gì, rất phù hợp yêu cầu của ngươi nói."
Khải Ân cẩn thận quan sát ảnh Tây Thụy Tư chụp được, quả nhiên là địa điểm lý tưởng: khoang cách này sẽ không bị trùng tộc phát hiện đồng thời cũng nằm trong phạm vi tầm bắn, càng tuyệt hơn chính là góc độ này lại xảo diệu né tránh được các chướng ngại vật trên đường đi, thật sự ngay cả ông trời cũng giúp bọn họ, để Tây Thụy Tư tìm được địa điểm tốt nhất.
“Thiếu úy!" Lúc này số 7 cũng từ trong phòng thờ cúng mang theo tin tức phấn chấn lòng người tiến ra: “Chương trình gỡ bỏ chỉ lệnh trùng tộc đã biên dịch hoàn tất."
“Thật tốt quá! Hiện tại sắp xếp hết thảy mọi việc, chỉ cần chờ đợi thời điểm phóng xạ UR yếu nhất vào 3 ngày sau, đó là thời cơ tốt nhất để xuống tay.
Nhưng ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn a, nhìn thấy ánh mắt tràn ngập hi vọng của mọi người trong lòng Khải Ân chỉ có một nguyện vọng như vậy—— bọn họ chờ đợi đã đủ lâu rồi!
Tây Thụy Tư nhìn thấy một tia bất an trong mắt Khải Ân, cầm lấy tay hắn, đôi mắt tràn tràn ngập tín nhiệm cùng ủng hộ: “Yên tâm đi, chúng ta nhất định sẽ thành công!"
Tác giả :
Phong Chi Vạn Lý