Thú Nhân Chi Cổ Sát Thủ Xuyên Việt
Chương 21 21 Bôi Thuốc

Thú Nhân Chi Cổ Sát Thủ Xuyên Việt

Chương 21 21 Bôi Thuốc


21.

Bôi thuốc
Edit.

An Braginski
Beta.

Nhung Nguyên
“Utherus?" Vô Tình nhìn hắc báo đi vào gian phòng thì kêu lên, sao đi ra ngoài tắm rửa trở về liền biến thành hình thú rồi? Một thân đen sì như vậy, sao nhìn ra được chỗ nào bị thương! Vô Tình dự định chờ Utherus tắm rửa trở về, bảo y thử xem hiệu quả của thuốc đánh tan máu bầm mình mới chế.

Buổi chiều tại đấu thú tràng, Vô Tình thấy được Utherus trên người bị thương, người nhiều như vậy hỗn chiến, hơn nữa Utherus toàn là bị vài người cùng nhau đuổi đánh, dù sao hai tay không địch lại bốn (tương đương “hai đánh một chả chột cũng què"), không bị thương mới là lạ.

Hiếm có khi thấy được trên người Utherus xuất hiện màu sắc khác, Vô Tình cảm thán.

Nhưng buổi tối trở về, Utherus lại trưng ra cái mặt than, trước sau như một nấu cơm, ăn cơm, đối với vết thương trên người cứ như không, thậm chí một điểm dị thường cũng không có.

Utherus biểu hiện như vậy khiến Vô Tình thiếu chút nữa nghĩ y căn bản chưa từng thụ thương, nhưng bởi vì đã tận mắt thấy Utherus trong lúc lơ đãng lộ ra vết thương xanh tím, Vô Tình rất xác định hiện tại Utherus trên người nhất định là ngũ thải ban lan (năm màu vàng, xanh, đỏ, trắng, đen).

Lẽ nào thú nhân bị mất cảm giác đau nhức? Vô Tình âm thầm nghi hoặc, điều này tựa hồ không có khả năng, xem ra bệnh mặt than của Utherus có chút nghiêm trọng, không chữa được rồi…
“A Tình." Hắc báo dùng thanh âm trầm thấp gọi một tiếng, sau đó nhảy đến trên giường nằm úp sấp xuống.

Ngày hôm nay tranh đấu, Kiệt Tư và mấy thú nhân khác đuổi theo y mà đánh, cho nên dù y có lợi hại, bị thương cũng là điều khó tránh khỏi.

Nghĩ đến cởi áo ra bảo bối sẽ thấy vết thương trên người mình, Utherus do dự.

Thú nhân thụ thương thường đều là không dám để giống cái nhà mình biết, dù sao thú nhân thân thể cường kiện, sau khi bị thương phục hồi như cũ rất nhanh, cần gì phải để giống cái thấy mấy vết thương đáng sợ rồi lo lắng mất công? Cho nên Utherus quyết định biến thành trạng thái tự vệ trở về với bảo bối nhà mình.


Hơn nữa lần trước A Tình hình như rất thích trạng thái tự vệ của mình, tuy như vậy lại không có cách nào ôm tiểu thân thể hương nhuyễn trơn mềm rồi, hơn nữa có da lông che phủ, cho dù ôm vào ngực, cũng rất khó có thể cảm thụ hết sự mềm mại của giống cái, thành thử Utherus có chút tiếc nuối.

Vô Tình nhìn Utherus ghé vào trên giường, ve vẩy ve vẩy đuôi; hắn không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ tự mình đem dược lưu thông máu hóa ứ mới phối đến, ngồi ở trên giường, ôm đầu hắc báo hỏi: “Thế nào đột nhiên biến thành cái dạng này rồi?"
“A Tình không thích sao?" Utherus lấy lòng liếm liếm tay bảo bối, không có trực tiếp trả lời, mà là lặng lẽ dời đi trọng tâm câu chuyện.

Không thích? Hình như cũng không thể nói rõ.

Kỳ thực bên người ngủ là một người hay là một con báo đều không ảnh hưởng đến công năng làm lò sưởi của y không phải sao? Nhưng điều mình muốn hỏi không phải cái này, Utherus tự nhiên nói sang chuyện khác rồi! Vô Tình nhíu mày suy tư trong chốc lát mở miệng nói: “Trước biến trở về hình người, để ta nhìn vết thương trên người ngươi."
“…" Utherus cúi đầu không nói lời nào, trong ánh mắt hàm chứa ý tứ cầu xin, y không muốn biến trở về hình người, để bảo bối nhà mình nhìn thấy vết thương trên người…
“Ngươi làm cái gì vậy, ta có làm gì ngươi đâu?" Vô Tình vỗ vỗ đầu hắc báo đang lộ ra nhãn thần cầu xin, người này ngày hôm nay làm sao vậy? Chẳng lẽ là biết mình muốn bắt y làm vật thí nghiệm thuốc mới rồi sao? Không có khả năng, hơn nữa thuốc này cũng không có độc, lúc dùng khả năng sẽ có chút đau nhức, nhưng hiệu quả hẳn là không tệ.

Thấy Utherus không có ý muốn đổi trở lại, Vô Tình hai tay túm râu mép con báo uy hiếp nói: “Utherus, ngươi nếu là hiện tại không biến về, có tin ta nhổ sạch lông trên người ngươi hay không!" Con báo một thân toàn lông, bảo hắn bôi thuốc thế nào, ngay cả chỗ nào bị thương đều nhìn không ra!
Nghe được bảo bối nhà mình muốn nhổ lông, Utherus có hơi do dự, nhưng nghĩ lại lông mình hình như mọc lên rất nhanh, nhổ một chút cũng không có việc gì, chỉ là thật muốn nhổ sạch thì… Utherus yên lặng hạ mi mắt, phát ra thanh âm “Khò khè khò khè", vẻ mặt thương cảm.

Nhìn Utherus bị uy hiếp nhưng vẫn không có đổi trở lại, còn một bộ tỏ vẻ thương cảm như cá trên thớt —— mặc người xâm lược, nghĩ đến Utherus biến thành con báo cả thân trần trụi không có một cọng lông, Vô Tình đầu đầy hắc tuyến.

Chẳng lẽ, không muốn để mình thấy thương trên người y? Vô Tình suy đoán, người này, Vô Tình có chút bất đắc dĩ.

Cuối cùng Vô Tình chỉ phải nắm lấy điểm yếu của Utherus mà uy hiếp: “Ngươi nếu không biến trở về ta sẽ không để ý ngươi nữa." Nói xong còn xoay người, làm bộ tức giận.

“A Tình, " nghe tiểu bảo bối nói thế Utherus cũng không tiếp tục ở hình báo nữa, biến trở về hình người, ôm tiểu giống cái đang tức giận, “Ta đã biến trở về, A Tình ngươi đừng không để ý tới ta." Tuy rằng sợ bảo bối nhà mình sẽ phải lo lắng cho mình, nhưng Utherus càng sợ hắn tức giận không để ý tới mình.

Bị Utherus ôm, nghe được y dùng loại ngữ khí như vợ nhỏ bị ức hiếp mà nói, Vô Tình nổi lên một thân da gà.

Nếu mục đích đã đạt được, hắn cũng không muốn tiếp tục diễn kịch.


Cho nên Vô Tình quay đầu nói với Utherus: “Nằm, ta bôi thuốc cho ngươi."
Nghe được bảo bối nhà mình nói, Utherus tự nhiên buông tay.

Là muốn bôi thuốc cho mình, y bị thương chỉ là trầy xước chảy máu một chút có thể dùng dược gì sao, y chỉ biết là vết thương chảy máu có thể dùng cây cỏ cầm máu.

Mà những vết ứ động này trước đây luôn luôn chờ vài ngày thì tốt rồi, không có dùng qua dược.

Vô Tình cầm dược, nhìn Utherus tờ-rần tờ-ruồng không nhúc nhích nằm ở trên giường.

Mặc dù có điểm hiếu kỳ thú nhân trong lúc hình thể chuyển hoán thì y phục làm thế nào, bởi vì lần trước tại trong rừng cây Utherus rõ ràng còn mặc da thú, thế nào lần này lại lõa thể? Tuy nhiên, hiện tại Vô Tình càng quan tâm đến hiệu quả của thuốc hơn, thú nhân rốt cuộc dùng cách gì biến ra y phục liên quan gì tới hắn.

Lần này hẳn là có thể thí nghiệm vài loại dược rồi, thoả mãn nhìn trên người Utherus có từng vết từng vết ứ đọng lớn, Vô Tình có điểm hưng phấn.

Đối với thể chất của thú nhân, hắn vẫn hiếu kỳ, khó có được cơ hội này, có một thú nhân để hắn mặc sức nghiên cứu.

Lấy ra một ít thuốc mỡ đều đều bôi lên vết ứ trên ngực Utherus, Vô Tình bắt đầu ra sức hòa tan dược, thúc đẩy hiệu quả của dược vật.

Đối với cường độ thân thể của Utherus, Vô Tình đã có một ít nhận thức, cho nên trên tay dùng lực khá lớn.

Về phần Utherus rốt cuộc có đau hay không, Vô Tình lại không biết được, dù sao người đau cũng không phải hắn, hiện tại thịt trên tay hắn cũng để mặc hắn nhào nặn.

Thấy bảo bối nhà mình đem dược bôi lên, sau đó xoa vết thương cho mình, mặc dù có chút đau, nhưng Utherus trong ngực rất ấm áp.

Trước đây y thụ thương chưa từng có ai bôi thuốc cho, y có thể nhặt được giống cái tốt như vậy thật đúng là may mắn lớn lao.

Trên làn da sẫm màu, đôi tay trắng nõn phủ trước ngực có vẻ dị thường dễ nhìn; hơn nữa bảo bối nhà mình chăm chú bôi thuốc trông rất mê người, điều này làm cho Utherus hạnh phúc đến mức có cảm giác phảng phất như trong mộng.


Cảm giác được sợi tóc mềm mại nhẹ nhàng lướt qua, Utherus nghĩ trên mặt có điểm ngứa.

Bất quá lúc này ngực lại càng ngứa, y rất muốn rất muốn đem giống cái mê người trước mắt này kéo lại hảo hảo thương yêu một phen.

Vô Tình thoả mãn nhìn vết ứ trên ngực Utherus tan đi thấy rõ, xem ra thuốc này hiệu quả cũng không tệ lắm, nơi này thảo dược quả nhiên rất thần kỳ; hơn nữa, kết hợp với thân thể cường kiện của thú nhân hiệu quả hiển thị càng thêm nhanh chóng.

Hắn nhớ vết thương trên tay do Utherus gây ra hôm trước, cũng bôi loại dược này, hình như cũng phải nửa canh giờ vết bầm mới tiêu tan đi, thân thể thú nhân quả nhiên làm cho người ta ước ao.

Nghĩ tới đây, tâm Vô Tình có chút khó chịu, vì vậy khí lực trên tay lại mạnh thêm, máu bầm mà, đương nhiên phải dùng sức nhu mới mau tan…
Một loại dược đã thử nghiệm xong, Vô Tình lại xuất ra một loại khác loại bắt đầu tiến quân tới các vết thương khác trên người Utherus.

Tuy rằng lần này không có cố ý khơi gợi, nhưng Vô Tình phát hiện thân thể Utherus càng ngày càng cứng ngắc, càng ngày càng nóng.

Lẽ nào người này thực sự không đau, ngày hôm nay buổi chiều đánh nhau không lẽ chỉ là thú nhân đang chơi đùa? Bằng không, thế nào tinh lực còn tràn đầy như thế, Vô Tình yên lặng đen mặt.

Biết rõ sự tự chủ kinh người của Utherus, cho nên hắn cũng không có ngừng tay, mà bảo Utherus trở người, tiếp tục tại trên lưng bôi thuốc.

Utherus đối với biểu hiện gần đây của mình có chút không hài lòng, bảo bối nhà mình chỉ là giúp mình bôi thuốc, phân – thân của mình lại có xu thế ngẩng đầu.

Phối hợp với việc bôi thuốc, Utherus trở mình.

Không hề có mê hoặc trực diện, Utherus bắt đầu bình tĩnh lại, lẽ nào y thực sự không thích hợp chiếu cố bảo bối nhà mình? Nếu như lại làm ra chuyện gì không nên làm, y thực sự không mong muốn thế.

Nghĩ tới đây, tâm Utherus lạnh đi, dục vọng cũng lui theo.

Không được, A Tình nhất định phải do mình chiếu cố!
Utherus nỗ lực tập trung vào nơi đau xót trên người, dời đi lực chú ý.

Sau đó y kinh ngạc phát hiện nơi đã bôi thuốc rõ ràng không đau nữa, lúc bôi thuốc thì rõ ràng còn đau nhức mà, bảo bối nhà mình quả nhiên lợi hại, dược chế ra đều rất thần kỳ.


“Được rồi." Vô Tình thử xong loại dược cuối cùng, thoả mãn vỗ vỗ lưng Utherus, “Ngươi có thể biến trở về, đêm nay ta muốn ngủ cùng hình báo." Không đợi Utherus xoay người, Vô Tình còn nói thêm.

Cho ngươi không cho ta xem thương thế của ngươi, nếu thích biến thành báo như vậy, vậy ngươi tiếp tục ở hình báo đi! Dù sao có một con báo làm lò sưởi cũng không tệ lắm, Vô Tình oán thầm.

Đối với vừa rồi Utherus không nghe lời mình, Vô Tình rất “khoan dung"…
“…" Utherus rất muốn nói y hiện tại có thể không cần biến thành trạng thái tự vệ nữa, bất quá hình như bảo bối nhà mình nói muốn mình dùng trạng thái tự vệ cùng hắn ngủ.

Utherus có một loại cảm giác có khổ không thế nói, rốt cuộc là vì sao khi nãy y lại biến thành trạng thái tự vệ nha, vì sao…
Nỗi khổ của Utherus tự nhiên là không truyền đạt được tới chỗ Vô Tình, cho nên Vô Tình chỉ là tâm tình tốt ôm Utherus đã biến thành báo, chà đạp y.

Lúc này Utherus đối với Vô Tình mà nói tựa như một con mèo lớn dịu ngoan, để cho Vô Tình xấu tính không ngừng vân vê.

Cho nên Vô Tình lại bắt đầu ôm đầu báo, chọc chọc tai báo, giật nhẹ râu mép và vân vân, lăn qua lăn lại một hồi lâu mới dừng tay.

Biến thành báo xong, thấy bảo bối nhà mình chủ động ôm, trong lòng Utherus mới hơi cân bằng một chút, tiểu giống cái hiếm khi nhiệt tình như thế.

Hiếm khi nhìn thấy tiểu bảo bối thể hiện một mặt có chút trẻ con, cho nên cho dù bị chà đạp có chút bất đắc dĩ, Utherus cũng vui vẻ chịu đựng.

Cùng bảo bối nhà mình một chỗ thì, Utherus thường sẽ quên chuyện hắn còn chưa trưởng thành, bởi vì hắn cho mình cảm giác thật sự là quá hiểu chuyện, chưa từng có ấu tể trong bộ lạc giống hắn không hề nháo loạn.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Utherus nhu hòa đi rất nhiều, vươn đầu lưỡi lấy lòng liếm liếm cái cổ trắng nõn duyên dáng gần trong gang tấc.

Cảm giác được trên cổ có chút ngứa, biết là Utherus đang liếm, Vô Tình ôm thật chặt đầu báo, cọ cọ đầu báo trong lòng nửa tỉnh nửa mơ nói: “Đừng nháo, ngủ đi, Utherus."
Nghe được bảo bối nhà mình nói, Utherus đầu giật giật, liền vờ ngủ, còn phát ra tiếng ngáy thoải mái.

Sau đó, Utherus len lén dùng chính cái đuôi xù lông lặng yên quấn quanh vòng eo mảnh khảnh của tiểu giống cái, tiếp tục cảm thấy mỹ mãn…
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Utherus đã biết cái gì là “Tự làm bậy, không thể sống" ╮(╯▽╰)╭ Tiểu Tình Tình ngạo kiều rồi nha ~~
End – chương 21.

Beta xong có cảm giác hình như Ô Tư Sắt này có ngày bị bán còn giúp Tiểu Tình Tình đếm tiền nha……….hazz Tiểu Hắc báo của ta..

5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại