Thú Nhân Bộ Lạc Chi Ngã Thị Nam Nhân
Chương 9
Lại nói Leo sau khi đuổi Lục Sướng về nhà cây, đi ra ngoài chuyện đầu tiên chính là đến chỗ vừa rồi giáo huấn cái đám kia một chút. Một đám chưa đủ lông đủ cánh, liền e sợ cho thiên hạ bất loạn, vô công rồi nghề mỗi ngày nhìn lén giống đực cùng giống cái người ta làm chuyện bạn lữ, hiện tại thế mà còn tám đến tận trên đầu y, không giáo huấn một chút làm sao nuốt được cơn tức này. Đương nhiên, Leo kiên quyết phủ nhận lúc mới gặp Lục Sướng trước kia mình cũng là một trong số chúng, còn là đầu têu gây chuyện.
Leo tiến lên quật ngã mấy con gấu nhỏ, mấy con báo nhỏ, mấy con trâu nhỏ, đương nhiên “nhỏ" này là so với Leo thôi, nếu Lục Sướng thấy cái đám “nhỏ" này, nhất định sẽ vì chúng nó quá lớn mà giật mình.
Vốn sau thú nhân khi thành niên khí lực cùng tốc độ đều hơn nhiều so với vị thành niên, hơn nữa Leo vốn đã nổi bật trong đám người, chỉ chốc lát sau liền đánh cho cái đám phản ứng trì độn choáng váng. Nhưng bất đắc dĩ hai tay khó địch bốn tay, chúng thú đã sớm bởi vì Leo mang về tới một “Giống cái" xinh đẹp mà đỏ mắt, lúc này vừa lúc có cơ hội giáo huấn người này, từng đứa từng đứa không muốn sống vọt về phía trước, cho dù bị đánh chết khiếp cũng muốn nghĩ biện pháp cắn Leo một miếng.
Cả đám vốn cùng Leo đánh đến khó phân cao thấp, nhưng một người gia nhập đã thay đổi chiến cuộc. Leo vừa mới đánh bay một con cọp răng kiếm có ý đồ cắn trên vai y, cánh tay phải liền bị một cánh tay cũng cường tráng bắt được, mái tóc dài người nọ màu xanh biếc phất phơ theo gió, cười không có ý tốt với Leo: “Lần trước ngươi đánh ta rất đau đó!"
“Rick!" Leo nhớ tới lúc trước người này làm chuyện quá đáng với Lục Sướng, cảm thấy tức giận, xông lên trước nhắm cổ hắn cắn lên.
Rick không biết sao cũng biến thành hình người, tuy rằng thực lực các mặt đều so ra kém Leo, nhưng, Leo đúng là vẫn còn ở hạ phong, bị mấy con thú khốn kiếp kia cắn ra mấy miệng vết thương. Hắn lại nghĩ tới Lục Sướng còn ở trong phòng chờ hắn thải quả gạo trở về, cảm thấy gấp quá, không khỏi nổi giận gầm lên một tiếng, lắc thân biến thành sư tử. Tuy rằng hình người đẹp hơn, nhưng luận về độ thuần thục cùng độ linh hoạt, nói thế nào cũng so ra kém thú hình đã dùng mười mấy năm.
Thấy y biến thân, Rick cũng hóa thành thảm cỏ, mấy cái cành thật dài gào thét cuốn đến, dùng đám gai sắc bén bám trụ Leo. Chiến cuộc dần dần gay cấn, bởi vậy không ai chú ý một cái bóng màu trắng lén lút rời đi.
Vừa nãy Leo mang về giống cái kia, khiến cho tất cả vị thành niên trong bộ lạc chú ý, khứu giác linh mẫn của chúng nó cùng dã tính tự thiên đều ý thức được đó là một giống cái hiếm có, giống cái này có thể cho mình trở nên mạnh hơn. Trực giác dã tính lại khiến chúng nó ý thức được Leo chưa cùng giống cái đó kết làm bạn lữ, điều này chứng minh tất cả mọi người còn có cơ hội. Hơn nữa cho dù là giống cái đã có bạn lữ, cũng có thể khiến vị thành niên biến thân, có rất nhiều giống cái còn vô cùng vui vẻ làm vậy.
Bởi vì quan niệm bất đồng, rắn trắng lớn White không hề biết lén lút chạy đến giở trò trên người giống cái có cái gì không đúng, trong bộ lạc có rất nhiều giống cái còn vô cùng thích nước dãi của nó nha, cũng có giống cái cứ cách một đoạn thời gian sẽ tìm nó hôn môi để lấy được nước dãi, người bình thường nó còn không cho đâu!
Nhìn Lục Sướng bởi vì nước dãi của nó mà thân thể trở nên phấn hồng, tim White như muốn phóng ra khỏi lớp da rắn, rất mê người! Thấy “nàng" đối lập với giống cái trong bộ lạc, ờ… đây không phải giống cái, đây là giống đực biến chủng. White rung đùi nghĩ.
Nhưng, đuôi rắn nhẹ nhàng quấn cái thứ cuộn cuồn kia nâng lên, hình như tất cả giống cái đều không có thứ này chứ nhỉ? Hơn nữa có vẻ tất cả giống đực đều có thứ này. Hừm… Mày rắn hơi nhíu, mơ hồ cảm thấy có chút kỳ quái, bất quá hẳn là không có vấn đề gì lớn, không cần nhìn cũng biết “giống cái" này có tư vị giống cái đến cỡ nào. Thấy Lục Sướng thần sắc có chút mê ly, khuôn mặt bởi vì nuốt nước dãi của mình mà trở nên phấn hồng, còn có da thịt trắng nõn lại nhẵn mịn bị mình quấn quít, đầu rắn khẽ lắc, giống cái đáng yêu như vậy, cho dù là khi biến hóa không biến hoàn toàn thì đã sao, nó hoàn toàn không thèm để ý. Nghĩ đến đây, đuôi rắn động nhanh hơn chút, nghe thấy Lục Sướng bởi vì tần suất mình nhanh hơn mà phát ra tiếng rên rỉ, White hận không thể lập tức biến thân thành lớn đem kéo Lục Sướng vào trong ngực hung hăng yêu thương một phen.
Rốt cục Lục Sướng kiên trì không được, dưới thế công của White, khí tức thuộc giống cái nồng đậm làm cho thân thể White xảy ra kịch liệt biến hóa. Mà biến hóa này cũng kinh động nhóm ác đấu đang ở cách đó không xa.
“Nguy rồi!" Sắc mặt Rick cùng Leo đồng thời biến đổi, “White tên khốn kiếp kia!"
Hai người rống giận lao về phía nhà cây, Leo đến trước một cước đá văng cửa bằng vỏ cây, tiến vào liền gắt gao ôm lấy Lục Sướng thần sắc mê ly ở dưới thân mình lông xù. Rick vào ngay sau đó, thấy White trút lớp da cùng thân thể suy yếu, lập tức nổi giận ngút trời, tên khốn kiếp này, cũng dám lợi dụng hắn!
Thảm cỏ giận dữ, dùng cành quấn lấy White kéo lên mang đi, chuẩn bị chờ sau khi tên kia thích ứng biến hóa mới hung hăng giáo huấn, trước khi đi còn trừng mắt liếc nhìn Leo một cái, thấy Lục Sướng đang vô lực cầm chặt lông bờm sư tử, trong lòng có chút khó chịu, nhưng vẫn đi ra ngoài, thuận tiện mang theo cái đám “Vị thành niên" cũng tức giận đến phát run kia. Xem ra, chờ White thích ứng thân thể sau khi biến hóa rồi, hắn sẽ vô cùng vô tận thảm, Leo dưới đáy lòng vô cùng dối trá bi ai cho cái con rắn trắng lớn dám can đảm động thủ trên đầu thái tuế kia một chút. Không cần y ra tay, có người sẽ giúp y trút hết giận, hiện tại quan trọng nhất chính là Lục Sướng.
“Leo?" Lục Sướng mơ màng biết có bóng vàng tới gần mình, thử gọi một tiếng.
Nhớ Lục Sướng hình như thích bộ dáng mình sau khi thành niên hơn, Leo vội vàng đứng lên khôi phục hình người, đem ôm Lục Sướng suy yếu vào trong lồng ngực rộng lớn của y.
“Leo, ta… hình như thấy Bạch Tố Trinh… Không đúng, ta cảm thấy… Thật là khó chịu…" Lục Sướng cuộn tròn ở trong ngực Leo, dùng khuôn mặt nhẹ nhàng dụi vào ngực y, giống con mèo đang làm nũng, móng vuốt thu hồi toàn bộ, còn mê người hơn bình thường.
“Grào ——" Mái tóc ngắn của Lục Sướng nhẹ nhàng chọc hai điểm trước ngực Leo, khiến y phát ra tiếng gầm trầm thấp, tỏng đó hàm chứa dục vọng nồng đậm.
Lục Sướng ngẩng đầu, đôi môi khẽ mở, đầu lưỡi hơi hơi tìm kiếm, trong miệng nói nhỏ: “Khát quá…"
Sư tử rốt cuộc chịu được không được hấp dẫn như vậy, trầm trầm rống lên một tiếng, tiếp theo nhanh chóng cúi đầu, hôn nghiến hai cánh hoa đang một mực khát vọng mưa móc kia, thô ráp lặp lại, khiến chúng trở nên càng thêm tươi đỏ, mềm mại.
“Không… Không được, ta không phải… gay…" Thần trí còn sót lại của Lục Sướng khiến hắn đẩy ra Leo, bàn tay để trên da thịt màu đồng cổ, nhẹ nhàng nắm lại, rồi vô lực buông ra, như là đang vuốt ve Leo vậy.
Lúc này Leo làm sao còn tồn tại thứ gọi là lý trí, y nhẹ nhàng đặt Lục Sướng ở trên da thú, đôi môi nóng bỏng hạ một chuỗi hôn sâu trên da thịt trắng noãn của hắn, tay trái nhẹ nhàng kích thích điểm nổi lên trước ngực, tay phải nhẹ nhàng vuốt ve trên đùi Lục Sướng, chậm rãi tham nhập vào địa phương giữa hai chân.
“Không được…" Nhận ra đụng chạm của Leo, thân mình Lục Sướng càng không ngừng run rẩy, hắn dùng hết toàn lực đánh lên bả vai Leo, vô lực giãy dụa lại khiến dã tính khát máu trong cơ thể sư tử càng thêm sôi trào.
“Ngươi buông ra…" Lục Sướng cố gắng ngồi dậy, bắt lấy mái tóc dài của sư tử, dùng sức kéo.
Leo không để ý hắn giãy dụa, đầu không ngừng di động xuống phía dưới, tìm kiếm chỗ có thể làm cho hắn vui thích.
Lục Sướng bỗng nhiên không còn phản kháng nữa, bàn tay kéo tóc Leo cũng buông ra, thay đổi này làm cho sư tử tạm dừng, vừa mới ngẩng đầu, liền nhận thấy một giọt chất lỏng lạnh như băng rơi xuống hai gò má vì tình dục mà trở nên nóng bỏng của y.
Trời mưa sao? Y có chút nghi hoặc nhìn về phía Lục Sướng, lại phát hiện trong mắt hắn toàn là lệ, trái tim không khỏi hung hăng co rút, khổ sở muốn chết.
Lục Sướng thấy Leo dừng lại, vô lực trong tê liệt ngã xuống da thú, đưa lưng về phía Leo quyền đứng dậy tử, giống trẻ con ở trong cơ thể mẹ, sau khi bày tư thế an toàn nhất trong tâm trí hắn nhớ, nhẹ giọng bắt đầu nức nở.
Leo nhất thời giống như bị tạt nước lạnh cho tỉnh táo vậy, nhiệt huyết sôi trào lập tức bị lạnh đi, dục vọng tất cả đều bị quăng sau đầu, vội vàng vỗ về bả vai Lục Sướng: “Ngươi… không thoải mái ư? Không thoải mái thế nào? Nói cho ta biết, ta mới biết đường đi tìm thảo dược cho ngươi."
Lục Sướng lắc đầu, thân mình cuộn lại càng nhanhl, hai bàn tay nắm ở trước ngực, nước mắt càng mãnh liệt chảy ra. Là hắn vô dụng, nam tử hán đại trượng phu, từ lúc bắt đầu đi vào thế giới này vẫn luôn nhược thế, bị người đùa bỡn lại không hề có sức phản kháng, còn phải đi theo một tên luôn mưu đồ gây rối với hắn, dựa vào người này mà sống. Hiện tại đi vào nơi đầy nguy cơ này, còn bị người ta không biết cho nuốt cái gì, thân thể trở nên kỳ quái. Mất mặt nhất chính là, hắn bởi vì không chống cự được một người nam nhân mà khóc rống lên, tưởng tượng đến đây, nước mắt chảy còn lợi hại hơn.
Leo chân tay luống cuống, không biết nên làm thế nào mới tốt. Hơn nữa Lục Sướng khóc càng dữ, bộ dáng hình như rất khó chịu, điều này làm cho y vừa đau lòng lại bất đắc dĩ, nhưng lại không biết nên nói cái gì.
“Các ngươi… Cái đám khốn kiếp các ngươi, hoàn toàn phớt lờ mong muốn của ta, chỉ biết thỏa mãn dục vọng, các ngươi…" Lục Sướng đứt quãng nói.
Sư tử nghe hắn nói như vậy, hoàn toàn không lên tiếng, chỉ lắc lắc thân thể, lần thứ hai hóa thành thú hình, tựa vào phía sau Lục Sướng, dính sát vào lưng hắn, không nhúc nhích. Sau khi nói chuyện với Leo hắn biết, thú hình không thể cùng giống cái kết hợp, tư thái như vậy, có lẽ có thể khiến cho Lục Sướng an tâm hơn.
Lục Sướng khóc hồi lâu, cả người vô lực vì nước dãi cũng dần dần khôi phục bình thường, hắn chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, không thể đứng dậy. Hơn nữa sau lưng có một thân thể lông xù nóng hầm hập, làm cho hắn hơi hơi sinh ra cảm giác an toàn, rốt cục chậm rãi bình tĩnh trở lại, nhập mộng.
Leo thấy hắn ngủ, liền tìm một mảnh da thú đắp ở trên người hắn, còn mình lẳng lặng ghé vào bên cạnh hắn, vẫn không động đậy, giống một kỵ sĩ bảo vệ công chúa.
Leo tiến lên quật ngã mấy con gấu nhỏ, mấy con báo nhỏ, mấy con trâu nhỏ, đương nhiên “nhỏ" này là so với Leo thôi, nếu Lục Sướng thấy cái đám “nhỏ" này, nhất định sẽ vì chúng nó quá lớn mà giật mình.
Vốn sau thú nhân khi thành niên khí lực cùng tốc độ đều hơn nhiều so với vị thành niên, hơn nữa Leo vốn đã nổi bật trong đám người, chỉ chốc lát sau liền đánh cho cái đám phản ứng trì độn choáng váng. Nhưng bất đắc dĩ hai tay khó địch bốn tay, chúng thú đã sớm bởi vì Leo mang về tới một “Giống cái" xinh đẹp mà đỏ mắt, lúc này vừa lúc có cơ hội giáo huấn người này, từng đứa từng đứa không muốn sống vọt về phía trước, cho dù bị đánh chết khiếp cũng muốn nghĩ biện pháp cắn Leo một miếng.
Cả đám vốn cùng Leo đánh đến khó phân cao thấp, nhưng một người gia nhập đã thay đổi chiến cuộc. Leo vừa mới đánh bay một con cọp răng kiếm có ý đồ cắn trên vai y, cánh tay phải liền bị một cánh tay cũng cường tráng bắt được, mái tóc dài người nọ màu xanh biếc phất phơ theo gió, cười không có ý tốt với Leo: “Lần trước ngươi đánh ta rất đau đó!"
“Rick!" Leo nhớ tới lúc trước người này làm chuyện quá đáng với Lục Sướng, cảm thấy tức giận, xông lên trước nhắm cổ hắn cắn lên.
Rick không biết sao cũng biến thành hình người, tuy rằng thực lực các mặt đều so ra kém Leo, nhưng, Leo đúng là vẫn còn ở hạ phong, bị mấy con thú khốn kiếp kia cắn ra mấy miệng vết thương. Hắn lại nghĩ tới Lục Sướng còn ở trong phòng chờ hắn thải quả gạo trở về, cảm thấy gấp quá, không khỏi nổi giận gầm lên một tiếng, lắc thân biến thành sư tử. Tuy rằng hình người đẹp hơn, nhưng luận về độ thuần thục cùng độ linh hoạt, nói thế nào cũng so ra kém thú hình đã dùng mười mấy năm.
Thấy y biến thân, Rick cũng hóa thành thảm cỏ, mấy cái cành thật dài gào thét cuốn đến, dùng đám gai sắc bén bám trụ Leo. Chiến cuộc dần dần gay cấn, bởi vậy không ai chú ý một cái bóng màu trắng lén lút rời đi.
Vừa nãy Leo mang về giống cái kia, khiến cho tất cả vị thành niên trong bộ lạc chú ý, khứu giác linh mẫn của chúng nó cùng dã tính tự thiên đều ý thức được đó là một giống cái hiếm có, giống cái này có thể cho mình trở nên mạnh hơn. Trực giác dã tính lại khiến chúng nó ý thức được Leo chưa cùng giống cái đó kết làm bạn lữ, điều này chứng minh tất cả mọi người còn có cơ hội. Hơn nữa cho dù là giống cái đã có bạn lữ, cũng có thể khiến vị thành niên biến thân, có rất nhiều giống cái còn vô cùng vui vẻ làm vậy.
Bởi vì quan niệm bất đồng, rắn trắng lớn White không hề biết lén lút chạy đến giở trò trên người giống cái có cái gì không đúng, trong bộ lạc có rất nhiều giống cái còn vô cùng thích nước dãi của nó nha, cũng có giống cái cứ cách một đoạn thời gian sẽ tìm nó hôn môi để lấy được nước dãi, người bình thường nó còn không cho đâu!
Nhìn Lục Sướng bởi vì nước dãi của nó mà thân thể trở nên phấn hồng, tim White như muốn phóng ra khỏi lớp da rắn, rất mê người! Thấy “nàng" đối lập với giống cái trong bộ lạc, ờ… đây không phải giống cái, đây là giống đực biến chủng. White rung đùi nghĩ.
Nhưng, đuôi rắn nhẹ nhàng quấn cái thứ cuộn cuồn kia nâng lên, hình như tất cả giống cái đều không có thứ này chứ nhỉ? Hơn nữa có vẻ tất cả giống đực đều có thứ này. Hừm… Mày rắn hơi nhíu, mơ hồ cảm thấy có chút kỳ quái, bất quá hẳn là không có vấn đề gì lớn, không cần nhìn cũng biết “giống cái" này có tư vị giống cái đến cỡ nào. Thấy Lục Sướng thần sắc có chút mê ly, khuôn mặt bởi vì nuốt nước dãi của mình mà trở nên phấn hồng, còn có da thịt trắng nõn lại nhẵn mịn bị mình quấn quít, đầu rắn khẽ lắc, giống cái đáng yêu như vậy, cho dù là khi biến hóa không biến hoàn toàn thì đã sao, nó hoàn toàn không thèm để ý. Nghĩ đến đây, đuôi rắn động nhanh hơn chút, nghe thấy Lục Sướng bởi vì tần suất mình nhanh hơn mà phát ra tiếng rên rỉ, White hận không thể lập tức biến thân thành lớn đem kéo Lục Sướng vào trong ngực hung hăng yêu thương một phen.
Rốt cục Lục Sướng kiên trì không được, dưới thế công của White, khí tức thuộc giống cái nồng đậm làm cho thân thể White xảy ra kịch liệt biến hóa. Mà biến hóa này cũng kinh động nhóm ác đấu đang ở cách đó không xa.
“Nguy rồi!" Sắc mặt Rick cùng Leo đồng thời biến đổi, “White tên khốn kiếp kia!"
Hai người rống giận lao về phía nhà cây, Leo đến trước một cước đá văng cửa bằng vỏ cây, tiến vào liền gắt gao ôm lấy Lục Sướng thần sắc mê ly ở dưới thân mình lông xù. Rick vào ngay sau đó, thấy White trút lớp da cùng thân thể suy yếu, lập tức nổi giận ngút trời, tên khốn kiếp này, cũng dám lợi dụng hắn!
Thảm cỏ giận dữ, dùng cành quấn lấy White kéo lên mang đi, chuẩn bị chờ sau khi tên kia thích ứng biến hóa mới hung hăng giáo huấn, trước khi đi còn trừng mắt liếc nhìn Leo một cái, thấy Lục Sướng đang vô lực cầm chặt lông bờm sư tử, trong lòng có chút khó chịu, nhưng vẫn đi ra ngoài, thuận tiện mang theo cái đám “Vị thành niên" cũng tức giận đến phát run kia. Xem ra, chờ White thích ứng thân thể sau khi biến hóa rồi, hắn sẽ vô cùng vô tận thảm, Leo dưới đáy lòng vô cùng dối trá bi ai cho cái con rắn trắng lớn dám can đảm động thủ trên đầu thái tuế kia một chút. Không cần y ra tay, có người sẽ giúp y trút hết giận, hiện tại quan trọng nhất chính là Lục Sướng.
“Leo?" Lục Sướng mơ màng biết có bóng vàng tới gần mình, thử gọi một tiếng.
Nhớ Lục Sướng hình như thích bộ dáng mình sau khi thành niên hơn, Leo vội vàng đứng lên khôi phục hình người, đem ôm Lục Sướng suy yếu vào trong lồng ngực rộng lớn của y.
“Leo, ta… hình như thấy Bạch Tố Trinh… Không đúng, ta cảm thấy… Thật là khó chịu…" Lục Sướng cuộn tròn ở trong ngực Leo, dùng khuôn mặt nhẹ nhàng dụi vào ngực y, giống con mèo đang làm nũng, móng vuốt thu hồi toàn bộ, còn mê người hơn bình thường.
“Grào ——" Mái tóc ngắn của Lục Sướng nhẹ nhàng chọc hai điểm trước ngực Leo, khiến y phát ra tiếng gầm trầm thấp, tỏng đó hàm chứa dục vọng nồng đậm.
Lục Sướng ngẩng đầu, đôi môi khẽ mở, đầu lưỡi hơi hơi tìm kiếm, trong miệng nói nhỏ: “Khát quá…"
Sư tử rốt cuộc chịu được không được hấp dẫn như vậy, trầm trầm rống lên một tiếng, tiếp theo nhanh chóng cúi đầu, hôn nghiến hai cánh hoa đang một mực khát vọng mưa móc kia, thô ráp lặp lại, khiến chúng trở nên càng thêm tươi đỏ, mềm mại.
“Không… Không được, ta không phải… gay…" Thần trí còn sót lại của Lục Sướng khiến hắn đẩy ra Leo, bàn tay để trên da thịt màu đồng cổ, nhẹ nhàng nắm lại, rồi vô lực buông ra, như là đang vuốt ve Leo vậy.
Lúc này Leo làm sao còn tồn tại thứ gọi là lý trí, y nhẹ nhàng đặt Lục Sướng ở trên da thú, đôi môi nóng bỏng hạ một chuỗi hôn sâu trên da thịt trắng noãn của hắn, tay trái nhẹ nhàng kích thích điểm nổi lên trước ngực, tay phải nhẹ nhàng vuốt ve trên đùi Lục Sướng, chậm rãi tham nhập vào địa phương giữa hai chân.
“Không được…" Nhận ra đụng chạm của Leo, thân mình Lục Sướng càng không ngừng run rẩy, hắn dùng hết toàn lực đánh lên bả vai Leo, vô lực giãy dụa lại khiến dã tính khát máu trong cơ thể sư tử càng thêm sôi trào.
“Ngươi buông ra…" Lục Sướng cố gắng ngồi dậy, bắt lấy mái tóc dài của sư tử, dùng sức kéo.
Leo không để ý hắn giãy dụa, đầu không ngừng di động xuống phía dưới, tìm kiếm chỗ có thể làm cho hắn vui thích.
Lục Sướng bỗng nhiên không còn phản kháng nữa, bàn tay kéo tóc Leo cũng buông ra, thay đổi này làm cho sư tử tạm dừng, vừa mới ngẩng đầu, liền nhận thấy một giọt chất lỏng lạnh như băng rơi xuống hai gò má vì tình dục mà trở nên nóng bỏng của y.
Trời mưa sao? Y có chút nghi hoặc nhìn về phía Lục Sướng, lại phát hiện trong mắt hắn toàn là lệ, trái tim không khỏi hung hăng co rút, khổ sở muốn chết.
Lục Sướng thấy Leo dừng lại, vô lực trong tê liệt ngã xuống da thú, đưa lưng về phía Leo quyền đứng dậy tử, giống trẻ con ở trong cơ thể mẹ, sau khi bày tư thế an toàn nhất trong tâm trí hắn nhớ, nhẹ giọng bắt đầu nức nở.
Leo nhất thời giống như bị tạt nước lạnh cho tỉnh táo vậy, nhiệt huyết sôi trào lập tức bị lạnh đi, dục vọng tất cả đều bị quăng sau đầu, vội vàng vỗ về bả vai Lục Sướng: “Ngươi… không thoải mái ư? Không thoải mái thế nào? Nói cho ta biết, ta mới biết đường đi tìm thảo dược cho ngươi."
Lục Sướng lắc đầu, thân mình cuộn lại càng nhanhl, hai bàn tay nắm ở trước ngực, nước mắt càng mãnh liệt chảy ra. Là hắn vô dụng, nam tử hán đại trượng phu, từ lúc bắt đầu đi vào thế giới này vẫn luôn nhược thế, bị người đùa bỡn lại không hề có sức phản kháng, còn phải đi theo một tên luôn mưu đồ gây rối với hắn, dựa vào người này mà sống. Hiện tại đi vào nơi đầy nguy cơ này, còn bị người ta không biết cho nuốt cái gì, thân thể trở nên kỳ quái. Mất mặt nhất chính là, hắn bởi vì không chống cự được một người nam nhân mà khóc rống lên, tưởng tượng đến đây, nước mắt chảy còn lợi hại hơn.
Leo chân tay luống cuống, không biết nên làm thế nào mới tốt. Hơn nữa Lục Sướng khóc càng dữ, bộ dáng hình như rất khó chịu, điều này làm cho y vừa đau lòng lại bất đắc dĩ, nhưng lại không biết nên nói cái gì.
“Các ngươi… Cái đám khốn kiếp các ngươi, hoàn toàn phớt lờ mong muốn của ta, chỉ biết thỏa mãn dục vọng, các ngươi…" Lục Sướng đứt quãng nói.
Sư tử nghe hắn nói như vậy, hoàn toàn không lên tiếng, chỉ lắc lắc thân thể, lần thứ hai hóa thành thú hình, tựa vào phía sau Lục Sướng, dính sát vào lưng hắn, không nhúc nhích. Sau khi nói chuyện với Leo hắn biết, thú hình không thể cùng giống cái kết hợp, tư thái như vậy, có lẽ có thể khiến cho Lục Sướng an tâm hơn.
Lục Sướng khóc hồi lâu, cả người vô lực vì nước dãi cũng dần dần khôi phục bình thường, hắn chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, không thể đứng dậy. Hơn nữa sau lưng có một thân thể lông xù nóng hầm hập, làm cho hắn hơi hơi sinh ra cảm giác an toàn, rốt cục chậm rãi bình tĩnh trở lại, nhập mộng.
Leo thấy hắn ngủ, liền tìm một mảnh da thú đắp ở trên người hắn, còn mình lẳng lặng ghé vào bên cạnh hắn, vẫn không động đậy, giống một kỵ sĩ bảo vệ công chúa.
Tác giả :
Thanh Sắc Vũ Dực