Thủ Hộ
Chương 121: Chiến tranh dâng cao
Lakjhal đứng sóng vai với Akane trên chiến hạm tối cao của cô.
Cậu nghe cô kể về những cố gắng của mình kể từ cái ngày họ đối đầu nhau cách đây hơn 60 năm. Cậu hiểu được cảm giác đó.
Cô là người đi theo con đường dùng vật chất và khoa học công nghệ đắp nên chiến lực cho bản thân, Akane đi ngược lại với xu hướng tiến hóa chung của mọi sinh vật, cô gần như mở ra một con đường mới nhưng tương lai của nó quá mờ mịt và ngắn ngủi.
Cô bị cấp trên chỉ trích và phản bác tư tưởng mới của mình.
Lakjhal nhắm mắt lại và lên tiếng:
-Ta cũng là một nhà nghiên cứu, các nghiên cứu của ta nghiên về sinh thể học, hình thái cô thấy khi ta chiến đấu vào ngày hôm qua tác phẩm đắc ý nhất của ta. Ta đã ghép nó hoàn toàn vào cơ thể nên đạt được chiến lực như thế, con đường cô đang đi không có gì sai cả, chẳng qua là nó vẫn chưa thể hiện được khả năng tiềm ẩn sâu bên trong mà thôi. Con đường của cô đi đến cuối cùng có lẽ là hình thành đế quốc chiến tranh và hòa hợp linh hồn vào đó.
Akane trong mắt hiện lên viễn cảnh của một đế quốc chiến tranh và mỉm cười:
-Ngươi không sợ ta đến ngày đó sẽ lại lấy ngươi làm thước đo sức mạnh của bản thân lần nữa sao?.
Lakjhal lạnh nhạt:
-Chờ mong ngày đó sẽ đến. Thêm một đối thủ xứng tầm luôn là niềm vui của ta.
Akane lúc này bỗng nhiên lên tiếng:
-Có thể nói cho ta biết tên thật của ngươi không?. Ta không nghĩ cái tên Lavah là tên thật.
-Lakjhal – Lakjhal Alvia Zioragon.
Akane mỉm cười và nói:
-Ta sẽ nhớ lấy ngày cái tên này và hẹn ngày ta mang theo đế quốc chiến tranh đến đối đầu với ngươi.
Lakjhal đáp lời, cậu thả bước khỏi đài quan sát trên chiến hạm tối cao của Akane và nhún người biến mất trong tinh không.
Akane ánh mắt kiên định nhìn vào vũ trụ bao la vô tận:
-Ta không sai, một ngày ta sẽ cho cả tinh không phải run rẩy, sợ hãi trước sức mạnh công nghệ và khoa học của mình. Đế quốc chiến tranh?. Đó đúng là một con đường sáng. Ta sẽ không để ngươi thất vọng trong lần gặp mặt kế tiếp – Lakjhal. Điều kiện là hãy sống qua trận chiến này.
Akane chỉ huy toàn hạm đội Cánh Én biến mất sau cổng không gian. Cô đã thua trận này mà không có gì bất mãn, đối thủ cường đại hơn, sự hiểu biết và tầm nhìn cao hơn hẳn.
Chiến dịch đến đây thì kết thúc sơ bộ với chiến thắng của tập đoàn Grandown.
…
Trong một toàn cao ốc trôi nổi ở trung tâm một tinh hệ.
Thiếu niên có mái tóc chải ngược gọn gàng, trên sống mũi là đôi kính cận xoay người hỏi một ông lão râu tóc màu đỏ rực:
-Người thấy thế nào phó tổng giám đốc Chungso?.
-Một kẻ đáng sợ, hắn có khả năng khiến đối thủ phải khuất phục trước lòng dạ khoáng đạt của mình, ánh mắt của hắn rất rộng lớn, biết quan sát thế cuộc chung. Trẻ tuổi, chiến lực khủng bố, trí tuệ uyên thâm, tầm nhìn vĩ ngạn,… trong lứa trẻ hiện nay thì có thể xếp vào hàng siêu cấp tân tinh. Người có hài lòng với đánh giá của ta không phó tổng giám đốc Lâm Tuyền.
Lâm Tuyền đẩy gọng kiếng:
-Siêu cấp tân tinh là một đánh giá rất cao cho một người trẻ tuổi nhưng ta nghĩ nó chưa đủ để nói lên hết tiềm năng của cậu nhóc Lakjhal này, hắn có thể sóng vai cùng Bạch Đế Ngọc Văn của tập đoàn Grandown thì đã xem như một ông hoàng của thế hệ trẻ.
Lâm Tuyền quan sát màn ảnh và nói tiếp:
-Thêm nữa, ta thấy Akane của tập đoàn chúng ta cũng có thể có được đánh giá siêu cấp tân tinh, ý chí vô cùng kiên định, mạnh mẽ, tiềm năng cũng cực cao, có được con đường phát triển phù hợp với năng lực của bản thân.
Chungso nâng ly rượu màu tím lóng lánh trong tay lên nhấp một hớp và nói:
-Thế thái độ của chúng ta đối với ông hoàng thế hệ trẻ phải như thế nào mới hợp lý, cậu nhóc này có xu hướng ngăn cản các hoạt động của chúng ta ở Goddiment.
-Tiến hành kế hoạch đã định ra, không có gì phải thay đổi cả
…
Lakjhal nhìn Ngọc Văn đọc bản báo cáo và nhíu mày thì lên tiếng:
-Có vấn đề gì ngoài sự liệu sao?.
Ngọc Văn để bản báo cáo xuống:
-Chiến dịch lần này có quy mô rất lớn, có chiến tuyến kéo dài 169 năm ánh sáng ở ngoại vi hệ ngân hà Kilu. Trận chiến của chúng ta là một trong 20 trận chiến giữ cứ điểm, Vành Đai Dung Nham có vị trí chiến lược rất quan trọng. Quân đội Grandown ở cứ điểm Biển Sao Tĩnh Lặng và Mặt Trăng Chết đã thua, quân Drufal có khả năng sẽ điều một lượng lớn binh lực từ hai cứ điểm này đến Vành Đai Dung Nham, khoảng cách rất gần nên nội trong chiều mai quân địch sẽ xuất hiện.
Lakjhal nhắm mắt suy tính:
-Không phải ở tất cả cứ điểm tập đoàn Grandown đều thua chứ?.
-Đích xác là ở cứ điểm lớn thứ hai – Xác Tàu Altras, quân Grandown đã chiến thắng nhưng, đợi được tiếp viện đến thì cũng mất đến 1 tuần. Và có lẽ quân tiếp viện sẽ không nhiều bởi họ cần để lại quân lực canh giữ cứ điểm này.
Cả hai thiếu niên sóng vai bước ra đài quan sát ở chiến hạm chỉ huy và lặng nhìn cả Vành Đai Dung Nham…
Bỗng nhiên cả hai ánh mắt lóe sáng và quay ra nhìn nhau sau đó ăn ý mỉm cười.
Có lẽ họ đã không cần phải đợi quân tiếp viện,…
…
Lakjhal trở về phòng mình và ngồi xuống chiếc ghế êm ái cạnh cửa sổ, điều cậu lo lắng lúc này là làm sao đảm bảo an toàn cho Yuu.
Khi cậu trở về vào ngày hôm qua thì đã thấy Haruna và Seraphim lâm vào hôn mê do trọng thương nặng, tình hình trận chiến đang mỗi lúc một lên cao…
Cậu không thể trực tiếp gửi Yuu trở về hành tinh Simfure, Ngọc Văn sẽ biết được. Để một đối thủ khủng khiếp như kẻ kia nhìn ra yếu điểm của mình không phải là điều hay ho.
Ngày quyết đấu giữa cậu và Ngọc Văn cũng là ngày mà cả hai sẽ sử dụng tất cả quyền năng, trí tuệ và thủ đoạn cho dù nhỏ nhất để hạ gục đối phương.
Lakjhal trầm tư nâng ly trà ấm áp trong tay lên uống và có nhiều suy nghĩ.
…
Đồng hồ trên chiến hạm chỉ huy điểm 5:00AM.
Lakjhal cho toàn quân đội tập hợp tại vị trí của mình và xây dựng cứ điểm, Ngọc Văn đã mang quân lực tiến về trước để bố trí dựa theo sắp xếp của hai người.
Toàn bộ căn cứ chìm trong khẩn trương, họ đã nhận được thông báo rằng khoảng 15:00PM quân đội Drufal sẽ đến tập kích Vành Đai Dung Nham.
Tại nơi nghỉ ngơi của phái đoàn hành tinh Semfure, Nữ hoàng Virie lười biếng tựa người vào ghế, việc thiết lập căn cứ họ hoàn toàn không biết một chút gì nên bị đẩy ra ngoài.
Vây quanh chiếc bàn lớn giữa căn phòng là những nhân vật vô cùng quan trọng của phái đoàn, họ đã học được rất nhiều điều từ trận chiến khủng khiếp ngày hôm qua.
Vào trận chiến với đội Chim Én nhóm người đã góp rất nhiều sức lực trong việc bảo vệ chủ hạm, nhưng khi thấy chiến lực khủng bố của giám đốc Văn lúc đương đầu với năm sinh vật chiến tranh họ mới hiểu được, cuộc chiến nhỏ nhoi trong góc của mình chỉ mang tính chất thăm dò đối phương của thống lĩnh hai bên.
Dù sao họ cũng không thể quay về được, bởi vì cuộc chiến này liên quan đến hành tinh nơi bọn họ sinh sống, hôm nay toàn thể phái đoàn hội lại để có thể tính ra chiến thuật cho riêng mình, ít nhất có thể bảo toàn để tất cả trở về an bình.
Lakjhal đứng trên đài quan sát thì thâm ý cười nhẹ, xem ra cuối cùng họ cũng đã hiểu được, mong là trong trận chiến họ đừng làm gì mất trí.
Chỉ cần trận đánh tại Vành Đai Dung Nham lần hai chiến thắng thì cậu có lý do để đưa phái đoàn này trở về Semfure.
Cậu nghe cô kể về những cố gắng của mình kể từ cái ngày họ đối đầu nhau cách đây hơn 60 năm. Cậu hiểu được cảm giác đó.
Cô là người đi theo con đường dùng vật chất và khoa học công nghệ đắp nên chiến lực cho bản thân, Akane đi ngược lại với xu hướng tiến hóa chung của mọi sinh vật, cô gần như mở ra một con đường mới nhưng tương lai của nó quá mờ mịt và ngắn ngủi.
Cô bị cấp trên chỉ trích và phản bác tư tưởng mới của mình.
Lakjhal nhắm mắt lại và lên tiếng:
-Ta cũng là một nhà nghiên cứu, các nghiên cứu của ta nghiên về sinh thể học, hình thái cô thấy khi ta chiến đấu vào ngày hôm qua tác phẩm đắc ý nhất của ta. Ta đã ghép nó hoàn toàn vào cơ thể nên đạt được chiến lực như thế, con đường cô đang đi không có gì sai cả, chẳng qua là nó vẫn chưa thể hiện được khả năng tiềm ẩn sâu bên trong mà thôi. Con đường của cô đi đến cuối cùng có lẽ là hình thành đế quốc chiến tranh và hòa hợp linh hồn vào đó.
Akane trong mắt hiện lên viễn cảnh của một đế quốc chiến tranh và mỉm cười:
-Ngươi không sợ ta đến ngày đó sẽ lại lấy ngươi làm thước đo sức mạnh của bản thân lần nữa sao?.
Lakjhal lạnh nhạt:
-Chờ mong ngày đó sẽ đến. Thêm một đối thủ xứng tầm luôn là niềm vui của ta.
Akane lúc này bỗng nhiên lên tiếng:
-Có thể nói cho ta biết tên thật của ngươi không?. Ta không nghĩ cái tên Lavah là tên thật.
-Lakjhal – Lakjhal Alvia Zioragon.
Akane mỉm cười và nói:
-Ta sẽ nhớ lấy ngày cái tên này và hẹn ngày ta mang theo đế quốc chiến tranh đến đối đầu với ngươi.
Lakjhal đáp lời, cậu thả bước khỏi đài quan sát trên chiến hạm tối cao của Akane và nhún người biến mất trong tinh không.
Akane ánh mắt kiên định nhìn vào vũ trụ bao la vô tận:
-Ta không sai, một ngày ta sẽ cho cả tinh không phải run rẩy, sợ hãi trước sức mạnh công nghệ và khoa học của mình. Đế quốc chiến tranh?. Đó đúng là một con đường sáng. Ta sẽ không để ngươi thất vọng trong lần gặp mặt kế tiếp – Lakjhal. Điều kiện là hãy sống qua trận chiến này.
Akane chỉ huy toàn hạm đội Cánh Én biến mất sau cổng không gian. Cô đã thua trận này mà không có gì bất mãn, đối thủ cường đại hơn, sự hiểu biết và tầm nhìn cao hơn hẳn.
Chiến dịch đến đây thì kết thúc sơ bộ với chiến thắng của tập đoàn Grandown.
…
Trong một toàn cao ốc trôi nổi ở trung tâm một tinh hệ.
Thiếu niên có mái tóc chải ngược gọn gàng, trên sống mũi là đôi kính cận xoay người hỏi một ông lão râu tóc màu đỏ rực:
-Người thấy thế nào phó tổng giám đốc Chungso?.
-Một kẻ đáng sợ, hắn có khả năng khiến đối thủ phải khuất phục trước lòng dạ khoáng đạt của mình, ánh mắt của hắn rất rộng lớn, biết quan sát thế cuộc chung. Trẻ tuổi, chiến lực khủng bố, trí tuệ uyên thâm, tầm nhìn vĩ ngạn,… trong lứa trẻ hiện nay thì có thể xếp vào hàng siêu cấp tân tinh. Người có hài lòng với đánh giá của ta không phó tổng giám đốc Lâm Tuyền.
Lâm Tuyền đẩy gọng kiếng:
-Siêu cấp tân tinh là một đánh giá rất cao cho một người trẻ tuổi nhưng ta nghĩ nó chưa đủ để nói lên hết tiềm năng của cậu nhóc Lakjhal này, hắn có thể sóng vai cùng Bạch Đế Ngọc Văn của tập đoàn Grandown thì đã xem như một ông hoàng của thế hệ trẻ.
Lâm Tuyền quan sát màn ảnh và nói tiếp:
-Thêm nữa, ta thấy Akane của tập đoàn chúng ta cũng có thể có được đánh giá siêu cấp tân tinh, ý chí vô cùng kiên định, mạnh mẽ, tiềm năng cũng cực cao, có được con đường phát triển phù hợp với năng lực của bản thân.
Chungso nâng ly rượu màu tím lóng lánh trong tay lên nhấp một hớp và nói:
-Thế thái độ của chúng ta đối với ông hoàng thế hệ trẻ phải như thế nào mới hợp lý, cậu nhóc này có xu hướng ngăn cản các hoạt động của chúng ta ở Goddiment.
-Tiến hành kế hoạch đã định ra, không có gì phải thay đổi cả
…
Lakjhal nhìn Ngọc Văn đọc bản báo cáo và nhíu mày thì lên tiếng:
-Có vấn đề gì ngoài sự liệu sao?.
Ngọc Văn để bản báo cáo xuống:
-Chiến dịch lần này có quy mô rất lớn, có chiến tuyến kéo dài 169 năm ánh sáng ở ngoại vi hệ ngân hà Kilu. Trận chiến của chúng ta là một trong 20 trận chiến giữ cứ điểm, Vành Đai Dung Nham có vị trí chiến lược rất quan trọng. Quân đội Grandown ở cứ điểm Biển Sao Tĩnh Lặng và Mặt Trăng Chết đã thua, quân Drufal có khả năng sẽ điều một lượng lớn binh lực từ hai cứ điểm này đến Vành Đai Dung Nham, khoảng cách rất gần nên nội trong chiều mai quân địch sẽ xuất hiện.
Lakjhal nhắm mắt suy tính:
-Không phải ở tất cả cứ điểm tập đoàn Grandown đều thua chứ?.
-Đích xác là ở cứ điểm lớn thứ hai – Xác Tàu Altras, quân Grandown đã chiến thắng nhưng, đợi được tiếp viện đến thì cũng mất đến 1 tuần. Và có lẽ quân tiếp viện sẽ không nhiều bởi họ cần để lại quân lực canh giữ cứ điểm này.
Cả hai thiếu niên sóng vai bước ra đài quan sát ở chiến hạm chỉ huy và lặng nhìn cả Vành Đai Dung Nham…
Bỗng nhiên cả hai ánh mắt lóe sáng và quay ra nhìn nhau sau đó ăn ý mỉm cười.
Có lẽ họ đã không cần phải đợi quân tiếp viện,…
…
Lakjhal trở về phòng mình và ngồi xuống chiếc ghế êm ái cạnh cửa sổ, điều cậu lo lắng lúc này là làm sao đảm bảo an toàn cho Yuu.
Khi cậu trở về vào ngày hôm qua thì đã thấy Haruna và Seraphim lâm vào hôn mê do trọng thương nặng, tình hình trận chiến đang mỗi lúc một lên cao…
Cậu không thể trực tiếp gửi Yuu trở về hành tinh Simfure, Ngọc Văn sẽ biết được. Để một đối thủ khủng khiếp như kẻ kia nhìn ra yếu điểm của mình không phải là điều hay ho.
Ngày quyết đấu giữa cậu và Ngọc Văn cũng là ngày mà cả hai sẽ sử dụng tất cả quyền năng, trí tuệ và thủ đoạn cho dù nhỏ nhất để hạ gục đối phương.
Lakjhal trầm tư nâng ly trà ấm áp trong tay lên uống và có nhiều suy nghĩ.
…
Đồng hồ trên chiến hạm chỉ huy điểm 5:00AM.
Lakjhal cho toàn quân đội tập hợp tại vị trí của mình và xây dựng cứ điểm, Ngọc Văn đã mang quân lực tiến về trước để bố trí dựa theo sắp xếp của hai người.
Toàn bộ căn cứ chìm trong khẩn trương, họ đã nhận được thông báo rằng khoảng 15:00PM quân đội Drufal sẽ đến tập kích Vành Đai Dung Nham.
Tại nơi nghỉ ngơi của phái đoàn hành tinh Semfure, Nữ hoàng Virie lười biếng tựa người vào ghế, việc thiết lập căn cứ họ hoàn toàn không biết một chút gì nên bị đẩy ra ngoài.
Vây quanh chiếc bàn lớn giữa căn phòng là những nhân vật vô cùng quan trọng của phái đoàn, họ đã học được rất nhiều điều từ trận chiến khủng khiếp ngày hôm qua.
Vào trận chiến với đội Chim Én nhóm người đã góp rất nhiều sức lực trong việc bảo vệ chủ hạm, nhưng khi thấy chiến lực khủng bố của giám đốc Văn lúc đương đầu với năm sinh vật chiến tranh họ mới hiểu được, cuộc chiến nhỏ nhoi trong góc của mình chỉ mang tính chất thăm dò đối phương của thống lĩnh hai bên.
Dù sao họ cũng không thể quay về được, bởi vì cuộc chiến này liên quan đến hành tinh nơi bọn họ sinh sống, hôm nay toàn thể phái đoàn hội lại để có thể tính ra chiến thuật cho riêng mình, ít nhất có thể bảo toàn để tất cả trở về an bình.
Lakjhal đứng trên đài quan sát thì thâm ý cười nhẹ, xem ra cuối cùng họ cũng đã hiểu được, mong là trong trận chiến họ đừng làm gì mất trí.
Chỉ cần trận đánh tại Vành Đai Dung Nham lần hai chiến thắng thì cậu có lý do để đưa phái đoàn này trở về Semfure.
Tác giả :
ND