Thú Giới Trà Chủ

Chương 19: Trung úy Lang tộc

Đường Vũ đi vào gian cửa hàng có gia huy giống với nhà Lauren, liền bị cả phòng đầy lá trà hấp dẫn, tươi ngon xanh biếc đáng yêu cực kỳ. Cửa hàng ma thực nhìn giống như cửa hàng bán hoa ở địa cầu, chỉ là không có các đóa hoa đủ mọi màu sắc mà tất cả đều là ma thực màu xanh biếc đã dày công xử lý tốt.

Ma thực không có bất kỳ cách nào có thể bảo quản nó qua 5 ngày, trước mắt chủ yếu là bài trí trong hộp chân không, có thể bảo quản trong thời gian dài nhất, bởi vậy có thể mở 1 cửa hàng ma thực thì thông thường tượng trưng cho thực lực. Trong cửa hàng có cây trà đang trôi nổi lơ lửng trong không khí, rễ, thân, lá đều vô cùng đầy đủ, là ma thực cao cấp duy nhất trong cửa hàng.

Đường Vũ tới gần quan sát một hồi lâu, mới nhận định ma thực này đúng là Hoàng Nha!

Hoàng Nha là 1 loại trà vàng, Hoa Sơn Hoàng Nha của tỉnh An Huy chính là trà ngon thượng hảo hạng, từ thời nhà Đường đến thời nhà Thanh đều là nổi tiếng là trà cống phẩm. Cậu có tình cảm đặc biệt với Hoa Sơn Hoàng Nha, Hoa Sơn Hoàng Nha chân chính kỳ thật đã tuyệt chủng, bây giờ Hoa Sơn Hoàng Nha là năm 1972 khôi phục sản xuất làm ra, tóm lại cùng Hoa Sơn Hoàng Nha thời cổ đại có khác nhau không thì cũng không ai biết.

Mỗi khi Đường Vũ lật xem “trà kinh " của trà thánh Lục Vũ, khi nhìn đến ghi chép liên quan liền chịu không được than thở đáng tiếc. Cho đến khi cậu có được vườn trà tùy thân, trong không gian thần kỳ này tìm được nhiều cây trà đã tuyệt chủng thì tâm tình cậu rất sung sướng! Đáng tiếc cậu thử qua rất nhiều cách để trồng cây trà Hoàng Nha cổ đại chân chính  thì đều thất bại.

Hàng năm thì chỉ cây trà kia mới có thể mọc ra nhiều búp trà! Nhìn thấy ma thực này độ tương tự đạt hơn 80% không khỏi gợi lên tình hình cây trà Hoàng Nha trong nội tâm cậu, không được phải nhịn xuống, cách thời gian sản xuất trà Hoàng Nha kì tới còn khoảng 6, 7 tháng, cậu cố hết sức uống tiết kiệm đều chỉ còn lại có 250g!

Song cây trà Hoàng Nha này có búp trà nhìn thoáng qua thật sự rất quái lạ, đặc điểm lớn nhất của Hoàng Nha chính là lá tươi cực kỳ non mịn nhưng lá của cây này lại giống Thiết Quan Âm, hơn nữa tổng thể thoạt nhìn hơi héo rũ, căn bản không có cảm giác tươi lâu, non của búp trà trồng trên núi cao, khí hậu lạnh, song ma thực này để lộ ra năng lượng cao nhất trong số các ma thực ở thú nhân thế giới cậu từng thấy qua.

“Được rồi, tránh ra! Đều tránh ra! Nhìn cái gì vậy! Đều mua không nổi mà!". Giống cái nhân viên cửa hàng đi tới đẩy Đường Vũ ra, bực mình bọn này chỉ nhìn mà không mua, làm mất thời gian gã làm ăn buôn bán.

Đường Vũ vốn đang chuyên tâm quan sát búp trà vàng thì bị đẩy 1 cái lảo đảo, mắt thấy sắp sao y bản chính như Larry lúc nãy. Larry ở bên cạnh lo lắng suông đang muốn nhào qua đỡ  Đường  Vũ thì kết quả bị 1 bàn tay to cản lại, thú nhân trẻ tuổi ở trong tiệm xem ma thực trước đó động tác nhanh nhẹn ôm  Đường Vũ vào trong lòng, cùng lúc đó thấy rõ hoa văn trên cánh tay trái của  Đường Vũ thì mày không khỏi nhíu chặt lại.

Lúc này Đường Vũ mới chú ý tới thú nhân bên người, ngẩng đầu vừa thấy lại là trung úy lang tộc đã từng gặp qua trong cuộc thi kia, cậu vội vàng đứng lên nói cám ơn anh ta, sau đó tức giận nói với nhân viên cửa hàng, " Anh lại đối xử với khách như vậy à!".

Giống cái nhân viên cửa hàng dừng sức chen qua bên người Đường Vũ đứng ở bên cạnh trung úy  lang tộc, “Đầu tiên cậu đúng là khách, cả phòng này đầy ma thực cậu mua nổi không?". Nói xong thì nịnh bợ cười nói với trung úy lang tộc, “Mấy ma thực đó nếu ngài còn không hài lòng thì có muốn xem  báu vật của tiệm chúng tôi không, là hàng mới tới ngày hôm qua! Năng lượng gần như không bị hao tổn! Mắc thì mắc thật nhưng tiền nào của đó!".

Đường Vũ nén giận, xoay người nhẹ giọng hỏi Larry, “Không phải cậu cần ma thực cấp bậc này sao?". Thấy Larry gật đầu, Đường Vũ nhếch môi chỉ vào chính giữa ma thực, “Được, tôi giúp cậu không cần tiền cũng có nó!".

Ba người ở đây nghe được lời của Đường Vũ  thì không hẹn mà cùng nhìn qua, nhân viên cửa hàng là châm biếm, Larry là nghi hoặc, trung úy lang tộc là buồn cười nhịn không được chờ mong tiểu giống cái này làm ra hành động kinh người như thế nào.

Đường Vũ chỉ vào slogan của cửa hàng “Giả 1 đền 10", “Đây là cam kết của các người đúng không?".

Giống cái nhân viên cửa hàng ngẩng đầu, siêu tự tin cười miệt thị Đường Vũ, “Đúng vậy! Đây là cam kết của tất cả sản nghiệp thuộc nhà Lauren!".

Bộp bộp! Đường Vũ vỗ nhẹ bàn tay, " Không thẹn là sản nghiệp của gia tộc Lauren, rất đáng khen! Vậy anh giúp tôi lấy cái này, cái kia…… Tất cả đều gói lại, tôi mua hết". Nói xong giơ quang não lên chuẩn bị trả tiền.

Vẻ mặt giống cái nhân viên cửa hàng vốn đang kiêu ngạo nhưng sau khi nhìn rõ ma thực Đường Vũ muốn mua thì nháy mắt trở nên xanh mét, ngay cả Larry đều thấy bất thường.

“Nhanh lên, tài khoản tôi có tiền, có thể mua hết số ma thực này, làm ơn giúp tôi tính tiền đi". Bộ dáng Đường Vũ đắc ý đến nỗi trong lòng cười muốn lộn ruột, quả nhiên tiểu giống cái này không uổng phí anh lợi dụng chức vụ, đe dọa dụ dỗ mới biết được thân phận thật sự của cậu, cũng hao tốn kỳ nghỉ quý giá đi tìm.

Giống cái nhân viên cửa hàng hừ lạnh một tiếng, “Không bán!". Nói xong đẩy Đường Vũ và Larry đi ra ngoài, Courson ngược lại thấy vậy lập tức che chở cho Đường Vũ và bạn cậu ra sau mình, trên người tỏa ra hơi thở uy nghiêm của kẻ bề trên, giống cái nhân viên cửa hàng thấy thế thì một trận kinh hồn bạt vía, nhưng không bán chính là không bán, còn có thể ép gã bán được sao? Chỉ cần không bán thì gã còn kịp……

“Quy định của nhà Lauren, tố cáo hành vi sai trái, thưởng gấp 10 lần". Courson lại nói ra 1 quy định khác của nhà Lauren, gia tộc này có thể phát triển mạnh và trở thành thế gia kinh doanh đứng đầu tinh cầu thú nhân thực sự có quy định độc đáo, ngược lại Courson nhìn Đường Vũ cười nói, “Đủ tiền mua ma thực cao cấp không?".

Đường Vũ  bực bội nhìn Courson, 1 quy định khác của nhà Lauren mới là đòn sát thủ thật sự của cậu, kết quả người khác giành nói trước, đột nhiên cậu có loại cảm giác trong nháy mắt bị phá đám, bỏ đi, cậu so đo cái này để làm gì!

“Anh đã không muốn bán, được lắm, vừa rồi tôi chọn số ma thực kia thì toàn bộ chúng đều có vấn đề, ma thực hàng nhái, tôi đã tố cáo rồi". Đường Vũ gọi hotline của nhà Lauren, vẻ mặt giống cái nhân viên cửa hàng xám ngoét ngã ngồi trên mặt đất.

Larry nghe thế mới hiểu được tại sao lại thế này, vẻ mặt kinh sợ chỉ vào ma thực mà Đường Vũ chọn, “Chẳng lẽ ma thực này  có vấn đề?!". Cậu thân là ma thực sư sơ cấp, hơn nữa tinh thần lực cũng khá xuất sắc vì sao cũng không thể phát hiện?!

Thật ra không chỉ có Larry mà cho dù là Courson có hiểu biết sâu rộng  thì cũng không phát hiện ma thực này có vấn đề gì, sở dĩ anh làm như vậy cũng chỉ là xuất phát từ việc tin tưởng và ủng hộ vô điều kiện với Đường Vũ.

Đường Vũ vừa đợi thành viên tổ chấp pháp của gia tộc Lauren tới vừa nhẹ giọng giải thích, “Ma thực này bị người dùng thủ đoạn xử lý qua, bên ngoài là ma thực trung cấp còn bên trọng thật ra là ma thực kém chất lượng. Bởi vì tự năng lượng ma thực giống nhau chỉ có độ tinh khiết khác nhau, tôi đoán chắc là sản phẩm ngưng kết ma thực trung cấp bị thất bại trộn lẫn ma thực chất lượng kém".

Lời nói của Đường Vũ khiến quần chúng vây xem bên ngoài cửa hàng ồ lên, không nghĩ tới còn có cách làm giả này, hơn nữa loại ma thực giả này bán ra thì lúc thú nhân ở hấp thu thì do độ tinh khiết chênh lệch quá lớn sẽ xuất hiện hiện tượng không khống chế được thú nguyên lực, thật sự là đồ hại người mà!

Larry phẫn nộ thong thả đi đến trước mặt giống cái nhân viên cửa hàng, trong ánh mắt tràn đầy tơ máu, “Thì ra trước đây anh bán cho tôi ma thực trung cấp có vấn đề! Cha tôi sắp bị anh hại chết! Anh là đồ khốn nạn!".

Đường Vũ vội vàng kéo Larry lại, “Trước đừng có gấp, cậu đánh anh ta cũng không được gì". Hơn nữa nhìn cánh tay nhỏ xíu của Larry nếu đánh nhau thì bị thương cũng là cậu ta.

Thành viên chấp pháp nhà Lauren tới rất nhanh, đồng thời bên người còn mời một người sắp đến trình ma thực sư cao cấp, 2 người lấy tất cả ma thực Đường Vũ chọn rồi tiến hành chuyên nghiệp kiểm tra ngay tại hiện trường, quả nhiên kết quả giống lời Đường Vũ nói.

“Đừng……. Không liên quan đến tôi, tôi chỉ làm theo cách nhập hàng bình thường thôi!". Giống cái nhân viên cửa hàng cầu xin, mất đi công việc có thu nhập cao lại nhàn hạ này thì gã sẽ không có đủ tiền mua ma thực cao cấp cho giống đực của mình!

Larry siết chặt nắm tay, cố gắng kìm nén ý nghĩ muốn đánh người, lạnh lùng trừng mắt nhìn thành viên chấp pháp, đợi bọn họ giải thích.

Thoạt nhìn thành viên chắp pháp là 1 giống cái rất lịch sự, “Rất xin lỗi, bởi vì chúng tôi quản lý sơ suất mà làm ra vệc tổn hại danh dự nghiêm trọng, đầu tiên thưởng tiền cho người đã tố cáo, xin hỏi chuyển cho ai?".

Đường Vũ vỗ nhẹ bả vai Larry tỏ vẻ an ủi, sau đó chỉ ma thực cao cấp trong cửa hàng, “Tiền thưởng có đủ mua ma thực này không?".

Thành viên chấp pháp nhìn giá ma thực thì gật gật đầu, “Có thể, còn thiếu 1 chút, tôi có thể coi như nó tương đương, bây giờ ma thực này là của cậu".

Đường Vũ lấy ma thực từ trong tay đối phương, quan sát 1 hồi rồi đưa cho Larry, “Đây, cầm lấy đi, không tốn tiền".

“Tiếp theo xin mời người mua phải ma thực giả cung cấp thủ tục mua, nếu có cặn ma thực thì rất tốt, chúng ta sẽ mau chóng thẩm tra đối chiếu rồi bồi thường thích đáng". Thành viên chấp pháp giải quyết việc chung, lập tức xử lý một loạt khủng hoảng việc mất lòng tin với gia tộc Lauren, giành được sự đồng ý của đám người vây xem và Đường Vũ.

Larry đang xúc động cầm ma thực, lập tức muốn về nhà đưa ma thực cho cha, “Nhà của tôi cách đây không xa, cậu có muốn tới  nhà tôi không, cha tôi chỉ cần có thể hấp thu ma thực cao cấp này thì nhất định lập tức bình phục, khỏe lại, ông ấy công tác ở tinh cầu Calitri trong thời gian dài, dạy tôi nhiều món ngon ở đấy, tới nhà tôi ăn cơm chiều đi!".
Tác giả : Lão Bối
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại