Thú Cưng Toàn Tiểu Khu Đều Là Cơ Sở Ngầm Của Tôi
Chương 49

Thú Cưng Toàn Tiểu Khu Đều Là Cơ Sở Ngầm Của Tôi

Chương 49

Kết quả thi đấu nhảy cao không hồi hộp chút nào, Prad Pitt ‘đen’ xứng đáng giành được quán quân, trong phòng livestream dâng lên một tràn cổ vũ nhiệt tình.

[Mẹ ôi lợi hại quá! Lực nhảy cú này của chú mèo đen kia cũng quá trâu bò đi! Mèo nhà mị chỉ có thể nhảy một mét, quả nhiên không hổ là lão đại trong loài mèo!]

[Dâng thuốc lá, dâng trà, dâng rượu, dâng đồ ăn vặt lên cho lão đại!!!]

[Aaaaaaaaaaaaa, thật là đáng yêu, đây là đại hội thể thao thần tiên gì vậy, bọn chó và mèo đều đáng yêu quá!]

[Tiểu ca ca kem nền thật ngốc hahaha, tiểu tỷ tỷ Phật hệ cũng là một đại ca núp lùm!]

Sau phần thi nhảy cao là nhảy xa, sau khi mèo đen để lộ thân thủ, thì thi nhảy xa với bọn chó là một chuyện không biết tự lượng sức mình, cũng chỉ có Tiểu ca ca kem nền là vẫn không chịu từ bỏ ý định.

Đến cuối cuộc thi, thành tích nhảy xa của anh ta được 6 mét, Đoàn Đoàn bộ dạng uể oải lại nhảy được 9 mét.

9 mét…

Rời ạ, lại tùy tùy tiện tiện phá kỷ lục của con người.

Quả nhiên gen chính là con đường vượt qua những rào cản không thể phá vỡ.

Cô em đào hoa không chút khách sáo trêu chọc Tiểu ca ca kem nền, “Chậc chậc chậc, thiệt là tự chuốc lấy a tự chuốc lấy…"

Ngay sau đó là cuộc thi chạy bộ 1000 mét, tham gia thi đấu là tất cả bọn chó cùng với một tuyển thủ loài người duy nhất Tiểu ca ca kem nền.

Ngay cả cô em đào hoa cũng không thể không bội phục tinh thần gan dạ càng đánh càng hăng của Tiểu ca ca kem nền.

Cố Tiểu Khả ra lệnh một tiếng, toàn thể mọi người hừng hực vọt tới trước!

Đao Đao thể lực lớn, sức chịu đựng tốt, nhưng Hổ Nha tốc độ nhanh hơn, Prad Pitt vàng, Bí Đao và Đoàn Đoàn không phân cao thấp, Tiểu Pudding xếp cuối cùng.

À, không, là Tiểu ca ca kem nền xếp cuối cùng mới đúng.

Ngay cả Tiểu Pudding chậm chạp nhất cũng đã chạy đến đích rồi, Tiểu ca ca kem nền chỉ mới chạy được một phần ba đoạn đường.

Tiểu ca ca kem nền: “Trời ạ, mấy đứa có cần nhanh vậy không!!! Tôi còn chưa hoàn hồn, sao mà trái phải một con tiểu khả ái cũng không có!!! Khiến tôi không còn chút mặt mũi nào!"

Mọi người: “…"

Cô em đào hoa chờ ở đích cười lớn haha: “Anh có thể nhanh chút không! Mọi người đều đã bắt đầu chuẩn bị cho cuộc thi bơi lội kế tiếp rồi, anh còn chưa chạy xong!"

“Hahahahahaha biết thì tưởng đâu anh chạy 1000m, không biết thì tưởng đâu anh đang chạy đường dài đó! Hahahaha!"

Nhưng tinh thần thể thao của Tiểu ca ca kem nền rất mạnh mẽ, mặt dù mặt mũi vứt xuống Thái Bình Dương rồi, nhưng anh ta vẫn hổn hển hổn hển kiên trì hoàn thành toàn bộ hành trình.

Đao Đao khôn khéo ngồi chổm hổm ở đích nhẫn nại chờ chủ nhân thi đấu, tiểu khả ái chằm chằm nhìn qua nhìn lại hình dáng con sen nhà mình, sau đó cúi đầu trầm tư.

[Hổ Nha có một chủ nhân là học sinh yếu môn toán học, tui có một chủ nhân là học sinh yếu môn chạy bộ, vì sao mấy người chủ nhân đều là học sinh yếu vậy.]

[Tui cảm thấy hình như tui có bản lĩnh làm chủ của chủ nhân luôn ó…]

Quán quân chạy bộ là Hổ Nha, sau khi Cố Tiểu Khả trao huy chương vàng cho tiểu khả ái, mọi người trở về nhà trẻ, tổ chức cuộc thi bơi lội ở hồ bơi sau trường.

Mạc Thần Trạch rất nhanh trí, các hạng mục thi đấu chạy bộ nhảy xa với đám chó thì không tham gia, ngược lại thi đấu bơi lội này cần để lộ cơ thể thì anh ghi danh.

Vừa có thể bảo đảm tranh giải sẽ không thua, vừa có thể quang minh chính đại biểu diễn vóc người tam giác ngược hoàn mỹ của bản thân trước mặt cô giáo nào đó.

Mạc Thần Trạch trước giờ làm việc bỉ ổi, anh còn nhớ rõ mục tiêu của mình là khiến cho Cố Tiểu Khả ‘thèm muốn’ cơ thể của mình.

Tổng tài cao lãnh nào đó hướng về phía hồ bơi cười nhàn nhạt một tiếng.

Mèo sợ nước, vì thế Brad Pitt đen tuyệt đối không tham gia thi bơi lội.

Tư thế và tốc độ bơi của bọn cún thì thảm không nỡ nhìn, cho nên anh chỉ cần tranh giành chiến thắng với con người là được.

Năm xưa còn có huấn luyện viên đề nghị Mạc Thần Trạch vào đội tuyển bơi lội của tỉnh để tham gia thi đấu với các cao thủ nữa đó.

Tất cả con sen đều tham gia thi bơi, Mạc Thần Trạch cởi chiếc áo choàng trắng như tuyết ra, tiện tay vắt lên ghế nằm bên cạnh.

Đây là lần đầu tiên Cố Tiểu Khả nhìn thấy cơ thể của nam thần.

Mặc dù cô sớm đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng vẫn nhịn không được lén xuýt xoa một hơi.

Vóc người của nam thần thật sự bùng nổ, cường tráng, không một chút mỡ thừa, mặc dù gầy, nhưng tràn đầy sức mạnh!

Cố Tiểu Khả hoàn toàn không dám nhìn trực tiếp cơ thể của nam thần, chỉ dám liếc mắt điên cuồng quan sát.

Trời ạ, người đã cao không nói rồi, vóc người còn đẹp đến vậy, thậm chí cô còn nhìn thấy cơ bụng! Thật không còn đạo lý gì!!!

Không chỉ có Cố Tiểu Khả tâm trạng rạo rực, những fan hâm mộ trong phòng livestream ai nấy cũng xịt máu mũi, hưng phấn vô cùng.

Cố Tiểu Khả len lén nuốt nước bọt, chuyển tầm nhìn, không dám tiếp tục nhìn nữa, sợ bản thân không nhịn được, chảy máu mũi tại trận.

Mạc Thần Trạch chỉ đứng im không vận động còn được, mấu chốt là anh còn chững chạc đàng hoàng vận động làm nóng cơ thể.

Trọng tài Cố Tiểu Khả này thần trí ngẩn ngơ tại chỗ.

Sau khi nam thần vận động làm nóng người xong thì đi đến bên hồ bơi, hất một bụm nước, vỗ vô lên ngực mình.

Động tác của anh rất tự nhiên, góc độ của ngực hết lần này đến lần khác vừa vặn nhắm ngay vào Cố Tiểu Khả bên này.

Nội tâm Cố Tiểu Khả thật không muốn chiếm tiện nghi của nam thần, nhưng ánh mắt cô cứ thế dính lên ngực của nam thần, tựa như nơi đó có lưỡi câu, câu hồn cô lìa khỏi xác…

Chu Xuyên đi đến bên Cố Tiểu Khả, tốt bụng nhắc nhở cô: “Cô giáo, có phải nên thổi còi rồi không?"

Cố Tiểu Khả chớp chớp mắt, lập tức hoàn hồn.

Tất cả mọi người đều nghiêng đầu nhìn cô, sợ là đã nhìn chăm chú được một lúc lâu rồi, ngay cả bọn cún cũng lộ ra biểu cảm khó hiểu.

Mạc Thần Trạch khẽ cong khóe miệng.

Cố Tiểu Khả lúng túng hắng giọng một cái, thổi còi—-

Cuộc thi bơi tự do 400 mét, Mạc Thần Trạch biểu diễn từng tư thế bơi một, thành công mê hoặc Cố Tiểu Khả đến hoa mắt chóng mặt, hận không thể hóa thân thành cổ động viên để la hét.

Người xem trong phòng livestream một đường tăng vọt, đợi đến khi thi đấu bơi lội kết thúc, lượng người follow kênh đã vượt mức năm trăm nghìn.

Cuối cùng không chút hồi hộp nào, Mạc Thần Trạch giành được hạng nhất.

Lúc Cố Tiểu Khả trao thưởng cho nam thần, Mạc Thần Trạch thấp giọng hỏi cô: “Đẹp không?"

Roẹt một cái lỗ tai Cố Tiểu Khả trở nên nóng bừng bừng, nhanh chóng lui về sau.

Hạng mục tranh giải cuối cùng của đại hội thể thao là thi tiếp sức thú vị, sáu chú chó cộng thêm năm con sen, còn có một lão đại mèo, phân thành ba nhóm, mỗi nhóm bốn thành viên.

Mỗi nhóm cần hoàn thành bốn mục vận động tiếp sức, theo thứ tự là chú chó sẽ đẩy banh chạy 100m, con sen hai tay ôm một quả bong bóng, hai chân kẹp một quả bong bóng ở giữa đi 100m, chú chó đi giày dính vào chân, trên đường đi bốn chân dính vào đế đi được 100m, cuối cùng là con sen cầm lấy ba viên gạch, mỗi lần di chuyển một viên gạch, chỉ được giẫm lên viên gạch hoàn thành tiến về phía trước 100m.

Bởi vì Brad Pitt đen không phải là con người, không có cách nào làm được động tác hai tay ôm bong bóng, hai chân kẹp bong bóng rồi đi, nên Cố Tiểu Khả giúp nó hoàn thành thi đấu.

Lúc rút thăm chia nhóm, Cố Tiểu Khả len lén âm thầm tính toán tỷ lệ mình và nam thần làm đồng đội.

Trong lòng cô mặc niệm tên Mạc Thần Trạch, chờ đợi khoảnh khắc…

Đồng đội rút được là… Nhậm Tinh Vũ.

“Quá tốt rồi cô giáo ơi! Chúng ta là một đội!" Tiểu ca ca kem nền rất vui, “Hai ta liên thủ, lại còn thành thạo thì hành bọn họ kêu cha khóc mẹ luôn!"

Cố Tiểu Khả miễn cưỡng cười một cái.

Cô quay đầu nhìn về phía Mạc Thần Trạch bên kia… Đồng đội của nam thần là tiểu tỷ tỷ Phật hệ.

Mạc Thần Trạch nhướng mày.

Cố Tiểu Khả mím mím môi, kết quả rút thăm lần kế tiếp xảy ra sự cố ngoài ý muốn, cái đuôi của mèo đen vẩy qua, không cẩn thận làm ngã thùng rút thăm, mọi người không thể làm gì khác ngoài việc rút thăm lại lần nữa.

Brad Pitt đen nhẹ nhàng kêu meoww một tiếng với Cố Tiểu Khả, cô em đào hoa còn tưởng tiểu khả ái đang xin lỗi, vội xoa đầu nó, “Không sao không sao, chúng ta rút thăm lại lần nữa là được mà."

Chỉ có Cố Tiểu Khả nghe hiểu được lời của lão đại mèo, nó nói là: [Không cần cảm ơn.]

Cố Tiểu Khả lén cười trộm, chờ đợi kết quả rút thăm lại.

Khóe môi cô khẽ nhúc nhích, im lặng không ngừng nhắc: Nam thần nam thần nam thần!

Kết quả rút thăm… Đồng đội vẫn là Nhậm Tinh Vũ.

Cố Tiểu Khả lại lần nữa nghiêng đầu nhìn về phía Mạc Thần Trạch… Đồng đội của nam thần lại là tiểu tỷ tỷ Phật hệ!

Đây rốt cuộc là cái duyên số gì! Đáng ghét!

Môi Cố Tiểu Khả mím thành một đường thẳng, hoàn toàn không muốn nói năng gì.

Tiểu ca ca kem nền lại vô cùng hưng phấn: “Cô giáo, chúng ta quả nhiên là có duyên trời định!"

Cố Tiểu Khả chết lặng miễn cưỡng vờ cười.

Mạc Thần Trạch nghe thấy lời này ánh mắt chợt lóe lên.

Chu Xuyên ăn dưa đến mức ‘phong sinh thủy khởi’, thấy phần bình luận đều đang chạy:

[Chị tôi lộ ra vẻ lúng túng mà không mất đi nụ cười lễ độ, hahaha, nhưng cái đội khó hiểu này của chị tôi có chút đáng yêu ha.]

[Hahahaha từ ánh nhìn của Điêu tổng, Tiểu ca ca kem nền vốn nên cảm thấy lạnh.]

[Tiểu ca ca kem nền thật ngốc, một người đàn ông điển hình cho việc không hiểu phong tình, hahaha—-]

Phần bình luận tựa như một chiến trường bi thảm, lại bắt đầu công khai chạy cp anh kem nề và chị đại, còn có cp của Điêu tổng và tiểu tỷ tỷ Phật hệ.

Chu Xuyên mặt hơi biến sắc, Mạc Thần Trạch vô tình chú ý tới, dù sao cuộc so tài trực tiếp còn chưa bắt đầu, lại là chuyện phát trực tiếp liên quan đến Cố Tiểu Khả, anh thuận miệng hỏi một câu: “Sao vậy?"

Chu Xuyên điên cuồng lắc đầu, “Không có gì không có gì."

Nhưng đám fan hâm mộ thấy Mạc Thần Trạch hỏi sao thế, vậy mà ai cũng xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, tập thể bắt đầu chạy cp anh kem nền với chị đại, toàn màn hình đều là những ý kiến điên cuồng, Chu Xuyên xem mà toát mồ hôi.

Mạc Thần Trạch tiến tới cúi đầu nhìn một cái, nở một nụ cười.

Giọng Chu Xuyên bắt đầu run rẩy: “Lão đại, cậu cười như vậy làm tôi rất sợ…"

Cuộc thi tiếp sức thú vị quy định đội nào hoàn thành toàn bộ hạng mục tiếp sức với thời gian ngắn hơn thì đội đó sẽ giành được chiến thắng.

Ngoài ra, thông qua rút thăm, lúc đội của Cố Tiểu Khả bắt đầu thi đấu, thì đội của Mạc Thần Trạch có thể phá hoại.

Hạng mục Cố Tiểu Khả tham gia là kẹp bong bóng đi 100m, lúc cô đang thi đấu, đồng đội Brad Pitt vàng của cô, Đao Đao còn có Tiểu ca ca kem nền sẽ bảo vệ cô dọc đường.

Còn Mạc Thần Trạch, Hổ Nha, Đoàn Đoàn và tiểu tỷ tỷ Phật hệ sẽ ở bên cạnh quấy rối, tranh thủ kéo dài thời gian thi đấu của đội cô.

Cố Tiểu Khả cẩn thận nghiêm túc kẹp bong bóng bắt đầu xuất phát đi tới mục tiêu một cách nhanh chóng.

Toàn bộ hành trình Đao Đao đề phòng Hổ Nha phá hoại, Brad Pitt vàng trông chừng Đoàn Đoàn, Tiểu ca ca kem nền nhìn Mạc Thần Trạch chăm chăm như hổ đói, tiểu tỷ tỷ Phật hệ đứng một bên lười biếng ngáp dài, hoàn toàn không có ý tấn công Cố Tiểu Khả.

Cố Tiểu Khả an toàn tiến về phía trước được 20m.

Nhưng vào lúc này biến cố xảy ra.

Tiểu tỷ tỷ Phật hệ đột nhiên ôm lấy Brad Pitt vàng, cô ấy và Đoàn Đoàn vô cùng ăn ý, nó vươn người nhảy một cái qua chủ nhân và Brad Pitt vàng, chạy thẳng tới phía Cố Tiểu Khả.

Nó giống một quả pháo xông tới Cố Tiểu Khả, Cố Tiểu Khả một là không thể làm nổ quả bong bóng kẹp giữa hai chân, hai là không được làm rơi quả bong bóng xuống đất, ba là tay cô mỗi bên còn ôm một quả bong bóng nữa, trạng thái hoàn toàn không có chút năng lực phản kháng.

Nhưng Cố Tiểu Khả không phải người thường, động tác của cô nhạy bén né một cái, tránh được cú tấn công nguy hiểm của Đoàn Đoàn.

Tiểu ca ca kem nền thấy tình thế không ổn, lập tức xoay người muốn ngăn cản Đoàn Đoàn.

Chu Xuyên hưng phấn hướng ống kính về phía Cố Tiểu Khả.

Cố Tiểu Khả liên tiếp tránh được sự tấn công của Đoàn Đoàn, không biết xui xẻo thế nào, lúc lùi về phía sau không cẩn thận đạp trúng một viên đá cuội trong bãi cỏ, thế là té ngửa xuống đất, không nhúc nhích.

Nếu muốn giữ được bong bóng, không có người hỗ trợ, cô căn bản không đứng dậy được.

Cố Tiểu Khả khẽ cắn răng.

Mạc Thần Trạch thấy cô giống như con rùa đen nhỏ ngửa mặt lên trời không thể làm gì, bật cười một tiếng.

Ánh mắt anh tỏa sáng, đi tới, cúi đầu nhìn cô, nín cười, hỏi: “Cần giúp đỡ không?"

Cố Tiểu Khả: “…"

Ôi trời ạ, thật là mất mặt.

“Gọi anh một tiếng anh, anh sẽ bỏ qua cho em, không đâm nổ bong bóng bảo bối của em." Mạc Thần Trạch mỉm cười, nhấn mạnh: “Thật đó."

Cố Tiểu Khả ngượng ngùng, cái dáng vẻ nhục nhã này của bản thân có chút khó xử, mím mím môi không hé răng.

“Không gọi anh cũng được." Mạc Thần Trạch nín cười chọc Cố Tiểu Khả, “Khen anh một câu, anh cũng sẽ bỏ qua cho em."

Tai Cố Tiểu Khả đỏ lên, vẫn không lên tiếng.

Mạc Thần Trạch ngồi xổm bên cạnh Cố Tiểu Khả, nín cười tiếp tục trêu chọc cô: “Em xinh đẹp như vậy, đã có bạn trai chưa?"

“Thích người như thế nào?"

“Chân siêu dài có thích không?"

“Anh có nè."

“Làm người yêu anh không?"

“Yêu đương kiểu Ả Rập cũng được."

Cố Tiểu Khả xấu hổ muốn chết, không nhịn được nữa cười lớn: “Cái gì mà yêu kiểu Ả Rập, đó gọi là Platon!!!"

Phần bình luận trong phòng livestream đã hoàn toàn bùng nổ, các fan hâm mộ tưởng chừng như cười muốn rụng hàm.

Mạc Thần Trạch đứng tại chỗ, đột nhiên cười một tiếng, nói: “Cuối cùng em cũng cười rồi."

Gò má Cố Tiểu Khả đỏ lên, trong nháy mắt tâm trạng trở nên vô cùng tươi sáng.
Tác giả : Lí Mộc Thụ
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại