Thú Ái
Chương 27
CHƯƠNG 27
Hai người được cho
phép, vui vẻ cười, hợp tác khăng khít ở trên thân thể mềm mại của Thiên Ái hoạt
động. Lạc Tư dựa sát thành bể, đem Thiên Ái ôm trong lòng, hai bàn tay to tiến
lên phía trước, mò lấy núm vú mềm mại, bắt đầu đùa bỡn, chậm rãi nhu niết kéo
thả, thẳng đến lúc núm vú trong tay đã mẫn cảm sung huyết cũng không dừng lại.
Ác ma vốn không cần
dưỡng khí, bọn họ không phải sinh vật giống như nhân loại, hô hấp đối với họ
cũng chỉ là một loại hình dạng mà thôi. Lý Ân cười xấu xa nhìn Thiên Ái vì trước
ngực mẫn cảm bị đùa bỡn mà hai mắt phủ sương mù, lặn xuống nước, nhẹ nhàng đem
hai chân cậu gác lên vai mình, há mồm ngậm lấy phân thân hồng nhạt đã bừng bừng
phấn chấn, khoang miệng ướt át, đầu lưỡi linh hoạt đều gây cho Thiên Ái từng đợt
sung sướng.
“A a…..
Lạc… Lý…. đừng…. A a….. .. .sướng quá….. … a a…. .. . .. "
Nhịn không được
thế tiến công nhiệt liệt như vậy, rên rỉ kiều mị tiết ra, trên mặt nước nổi lên
từng đợt sóng gợn, bị Lý Ân mút mạnh, Thiên Ái khóc kêu bắn ra, cao trào xong
không được nghỉ ngơi, vừa muốn thở dốc một chút đã lập tức bị đầu lưỡi chui vào
mật huyệt cướp mất thần trí.
“Đừng ~
Lý….. đừng mà…. A a a… . . . Như vậy….. Quá…… quá kích thích rồi……
A a….. bẩn lắm…… A a…… Lạc…… haaa a a a…… .. . ."
“Sẽ không,
Tiểu Ái một chút cũng không bẩn, đây là nơi sẽ tiếp nhận dục vọng của chúng ta,
Tiểu Ái, em chỉ cần hưởng thụ, còn có thành thực kêu ra cảm giác của em, như vậy
là tốt rồi!"
Lý Ân không ngừng
liếm mút mật huyệt mẫn cảm, thẳng đến khi nó xốp mềm ướt át, cho dù là ở trong
nước, có nước làm trơn, hai người vẫn là hao hết tâm lực muốn làm Thiên Ái cảm
thấy vui sướng. Lý Ân đem đầu lưỡi rút ra, trồi lên mặt nước, cho Thiên Ái một
nụ hôn nồng nhiệt hơn, thăm dò khoang miệng tràn ngập mùi hương, giữ lấy đầu lưỡi
mềm mại bên trong, linh xảo chơi đùa, thẳng đến khi Thiên Ái mơ màng mẫn cảm
run lên, Lý Ân mới bằng lòng dừng lại.
Ngón tay Lạc Tư
chậm rãi tiến tới cửa khẩu, bởi vì bên trong vừa được đầu lưỡi Lý Ân thăm hỏi
qua, biến thành mềm mại ướt át, Lạc Tư ý xấu không đem ngón tay tham nhập, chỉ ở
quanh huyệt khẩu nhu ấn, mang theo kĩ xảo cao siêu chà đạp ngoại vi mẫn cảm.
“Tiểu Ái,
lần này em phải tự mình nói ra khát cầu, chúng ta mới thỏa mãn em!"
Lý Ân biết ý tứ
Lạc Tư, bàn tay to ôm lấy phân thân đang không ngừng rơi lệ của Thiên Ái, cường
liệt âu yếm, nhưng đợi đến lúc cậu sắp đến cực hạn thì hung hăng bịt đỉnh,
không cho cậu tiết ra.
“A a……
Lý….. để…. .để em bắn…. đừng mà…. thật khó chịu…. a a…. . . ."
“Sai….
không phải câu này….. phải *** đãng hơn…. để chúng ta biết khát cầu của
em… Ái Ái…. nói đi….. tại trước mặt chúng ta….. em không cần cảm thấy
thẹn… cũng không cần xấu hổ…. Ái Ái…"
Lý Ân mềm nhẹ
nói, thanh âm trầm thấp dễ nghe mị hoặc giống như độc dược, làm Thiên Ái thần
trí đang lâm vào sương mù ném đi cảm giác thấy thẹn, chỉ vì hai người họ mà nói
ra nhiệt liệt khát cầu, “Cho em…. a a….. Lạc….. Lý… .. cho em…..
.côn thịt của các anh….. . . A a….. lấp đầy em…. A a….. nhanh lên một
chút….. Lạc…. . Lý…. . . .A a a a a !!!! ……. Sâu quá… . . không được….
A a…. . . . .. ."
Hầu như là song
song cùng lúc Thiên Ái nói ra *** ngữ, hai người cứ giữ tư thế như vậy, một trước
một sau, Lạc Tư dùng hai ngón tay tách ra huyệt khẩu, rất nhanh tiến vào, Lý Ân
ngay sau đó cũng theo Lạc Tư tiến vào.
Thiên Ái bị hai
người song song nhồi đầy, lập tức bắn ra, ái dịch màu trắng chậm rãi nổi lên
trên mặt nước, ba người đang sa vào ái dục cũng không có để ý tới. Thiên Ái vô
lực dựa vào Lạc Tư, hai tay vươn lên khoát trên vai Lý Ân, hai chân cũng bị Lạc
Tư từ phía sau tách mở thật to, tiện cho hai người tiến nhập.
Kiều nhan thở dốc,
đôi mắt đen láy phủ sương mù mang theo lệ quang, phong tình vạn chủng, đôi môi
hồng nhuận non mềm hơi mở ra, giống như mê hoặc người tới chà đạp nó, xé rách
nó, thân thể non mềm bởi cao trào mà đỏ ửng say lòng người, bị hai người giữ
trong tư thế *** đãng, còn có, mật huyệt cơ khát hàm trụ hai căn nhục bổng,
thân thể hơi run rẩy, tất cả đều làm hai người họ muốn ngừng mà ngừng không được.
“Ngô…. Tiểu
Ái…. thật chặt…. nóng quá…. sướng sao? Tiểu Ái… Ân?"
Lạc Tư ôn nhu
nói, chậm rãi khẳng cắn vành tai non mềm, nhẹ nhàng ở bên vành tai mẫn cảm phun
khí tức mê hoặc, “A a…. sướng…. thật sướng…. A a…. . . .muốn chết…
.. không được…. A a…. ha a a…. a a…. .. . aaa… .. . …"
“Chết? Sẽ
không….. Ái Ái…. em sẽ không chết, chỉ có theo chúng ta dục tiên dục tử… Ái
Ái… .. . …"
Mật huyệt bị nhồi
đầy, cơ khát hé ra rụt lại, phun ra nuốt vào hai căn côn thịt thô to, mỗi khi
điểm mẫn cảm sâu bên trong bị đâm vào đều làm tràng bích non mềm không nhịn được
run rẩy, chăm chú cắn chặt hơn, “Lạc…. Lý…… không được…. Ái Ái sẽ
chết…. A a…. .lại muốn….. A a ~~~ ha….. ha….. A a… . .. …"
Một người mạnh
mẽ tiến nhập, một người sẽ chậm rãi ma sát rời khỏi, không ngừng bị lấp đầy,
không ngừng bị chen vào. Bởi vì là ở trong nước, chậm rãi, theo động tác của
hai người, nước ấm cũng chạy vào trong mật huyệt, cho dù là nước ấm vừa phải,
xông vào tràng bích non mềm cũng biến thành lửa nóng không gì sánh được…
Lần lượt tiến
nhập đều gây cho hai người cảm giác không giống nhau, mật huyệt bị điều giáo tốt
hé ra hợp lại cắn chặt lấy hai người, con mắt nhìn thấy dáng dấp động tình của
vợ yêu, trong tai nghe được cũng là rên rỉ kiều mị đến tận xương của vợ, a
a….. thật muốn cứ như vậy…. cứ như vậy đem tiểu thiên hạ này ăn vào bụng…..
đây đều là tiếng lòng của hai người.
“Ân…. Lạc…
Lý… Em…. yêu các anh…. rất yêu…. . …."
Thiên Ái không
ngừng nói ra ái ngữ xinh đẹp nhất, hai người càng kích động thật sâu tiến nhập,
tất cả đều không nói gì. Đã cùng nhau lần lượt trải qua mỗi một sự tình, ba người
trong lúc đó đều càng thêm hiểu đối phương, cũng càng yêu đối phương, tin tưởng,
bọn họ sẽ vĩnh viễn ở cùng một chỗ… . . ..
Hoàn.
Hai người được cho
phép, vui vẻ cười, hợp tác khăng khít ở trên thân thể mềm mại của Thiên Ái hoạt
động. Lạc Tư dựa sát thành bể, đem Thiên Ái ôm trong lòng, hai bàn tay to tiến
lên phía trước, mò lấy núm vú mềm mại, bắt đầu đùa bỡn, chậm rãi nhu niết kéo
thả, thẳng đến lúc núm vú trong tay đã mẫn cảm sung huyết cũng không dừng lại.
Ác ma vốn không cần
dưỡng khí, bọn họ không phải sinh vật giống như nhân loại, hô hấp đối với họ
cũng chỉ là một loại hình dạng mà thôi. Lý Ân cười xấu xa nhìn Thiên Ái vì trước
ngực mẫn cảm bị đùa bỡn mà hai mắt phủ sương mù, lặn xuống nước, nhẹ nhàng đem
hai chân cậu gác lên vai mình, há mồm ngậm lấy phân thân hồng nhạt đã bừng bừng
phấn chấn, khoang miệng ướt át, đầu lưỡi linh hoạt đều gây cho Thiên Ái từng đợt
sung sướng.
“A a…..
Lạc… Lý…. đừng…. A a….. .. .sướng quá….. … a a…. .. . .. "
Nhịn không được
thế tiến công nhiệt liệt như vậy, rên rỉ kiều mị tiết ra, trên mặt nước nổi lên
từng đợt sóng gợn, bị Lý Ân mút mạnh, Thiên Ái khóc kêu bắn ra, cao trào xong
không được nghỉ ngơi, vừa muốn thở dốc một chút đã lập tức bị đầu lưỡi chui vào
mật huyệt cướp mất thần trí.
“Đừng ~
Lý….. đừng mà…. A a a… . . . Như vậy….. Quá…… quá kích thích rồi……
A a….. bẩn lắm…… A a…… Lạc…… haaa a a a…… .. . ."
“Sẽ không,
Tiểu Ái một chút cũng không bẩn, đây là nơi sẽ tiếp nhận dục vọng của chúng ta,
Tiểu Ái, em chỉ cần hưởng thụ, còn có thành thực kêu ra cảm giác của em, như vậy
là tốt rồi!"
Lý Ân không ngừng
liếm mút mật huyệt mẫn cảm, thẳng đến khi nó xốp mềm ướt át, cho dù là ở trong
nước, có nước làm trơn, hai người vẫn là hao hết tâm lực muốn làm Thiên Ái cảm
thấy vui sướng. Lý Ân đem đầu lưỡi rút ra, trồi lên mặt nước, cho Thiên Ái một
nụ hôn nồng nhiệt hơn, thăm dò khoang miệng tràn ngập mùi hương, giữ lấy đầu lưỡi
mềm mại bên trong, linh xảo chơi đùa, thẳng đến khi Thiên Ái mơ màng mẫn cảm
run lên, Lý Ân mới bằng lòng dừng lại.
Ngón tay Lạc Tư
chậm rãi tiến tới cửa khẩu, bởi vì bên trong vừa được đầu lưỡi Lý Ân thăm hỏi
qua, biến thành mềm mại ướt át, Lạc Tư ý xấu không đem ngón tay tham nhập, chỉ ở
quanh huyệt khẩu nhu ấn, mang theo kĩ xảo cao siêu chà đạp ngoại vi mẫn cảm.
“Tiểu Ái,
lần này em phải tự mình nói ra khát cầu, chúng ta mới thỏa mãn em!"
Lý Ân biết ý tứ
Lạc Tư, bàn tay to ôm lấy phân thân đang không ngừng rơi lệ của Thiên Ái, cường
liệt âu yếm, nhưng đợi đến lúc cậu sắp đến cực hạn thì hung hăng bịt đỉnh,
không cho cậu tiết ra.
“A a……
Lý….. để…. .để em bắn…. đừng mà…. thật khó chịu…. a a…. . . ."
“Sai….
không phải câu này….. phải *** đãng hơn…. để chúng ta biết khát cầu của
em… Ái Ái…. nói đi….. tại trước mặt chúng ta….. em không cần cảm thấy
thẹn… cũng không cần xấu hổ…. Ái Ái…"
Lý Ân mềm nhẹ
nói, thanh âm trầm thấp dễ nghe mị hoặc giống như độc dược, làm Thiên Ái thần
trí đang lâm vào sương mù ném đi cảm giác thấy thẹn, chỉ vì hai người họ mà nói
ra nhiệt liệt khát cầu, “Cho em…. a a….. Lạc….. Lý… .. cho em…..
.côn thịt của các anh….. . . A a….. lấp đầy em…. A a….. nhanh lên một
chút….. Lạc…. . Lý…. . . .A a a a a !!!! ……. Sâu quá… . . không được….
A a…. . . . .. ."
Hầu như là song
song cùng lúc Thiên Ái nói ra *** ngữ, hai người cứ giữ tư thế như vậy, một trước
một sau, Lạc Tư dùng hai ngón tay tách ra huyệt khẩu, rất nhanh tiến vào, Lý Ân
ngay sau đó cũng theo Lạc Tư tiến vào.
Thiên Ái bị hai
người song song nhồi đầy, lập tức bắn ra, ái dịch màu trắng chậm rãi nổi lên
trên mặt nước, ba người đang sa vào ái dục cũng không có để ý tới. Thiên Ái vô
lực dựa vào Lạc Tư, hai tay vươn lên khoát trên vai Lý Ân, hai chân cũng bị Lạc
Tư từ phía sau tách mở thật to, tiện cho hai người tiến nhập.
Kiều nhan thở dốc,
đôi mắt đen láy phủ sương mù mang theo lệ quang, phong tình vạn chủng, đôi môi
hồng nhuận non mềm hơi mở ra, giống như mê hoặc người tới chà đạp nó, xé rách
nó, thân thể non mềm bởi cao trào mà đỏ ửng say lòng người, bị hai người giữ
trong tư thế *** đãng, còn có, mật huyệt cơ khát hàm trụ hai căn nhục bổng,
thân thể hơi run rẩy, tất cả đều làm hai người họ muốn ngừng mà ngừng không được.
“Ngô…. Tiểu
Ái…. thật chặt…. nóng quá…. sướng sao? Tiểu Ái… Ân?"
Lạc Tư ôn nhu
nói, chậm rãi khẳng cắn vành tai non mềm, nhẹ nhàng ở bên vành tai mẫn cảm phun
khí tức mê hoặc, “A a…. sướng…. thật sướng…. A a…. . . .muốn chết…
.. không được…. A a…. ha a a…. a a…. .. . aaa… .. . …"
“Chết? Sẽ
không….. Ái Ái…. em sẽ không chết, chỉ có theo chúng ta dục tiên dục tử… Ái
Ái… .. . …"
Mật huyệt bị nhồi
đầy, cơ khát hé ra rụt lại, phun ra nuốt vào hai căn côn thịt thô to, mỗi khi
điểm mẫn cảm sâu bên trong bị đâm vào đều làm tràng bích non mềm không nhịn được
run rẩy, chăm chú cắn chặt hơn, “Lạc…. Lý…… không được…. Ái Ái sẽ
chết…. A a…. .lại muốn….. A a ~~~ ha….. ha….. A a… . .. …"
Một người mạnh
mẽ tiến nhập, một người sẽ chậm rãi ma sát rời khỏi, không ngừng bị lấp đầy,
không ngừng bị chen vào. Bởi vì là ở trong nước, chậm rãi, theo động tác của
hai người, nước ấm cũng chạy vào trong mật huyệt, cho dù là nước ấm vừa phải,
xông vào tràng bích non mềm cũng biến thành lửa nóng không gì sánh được…
Lần lượt tiến
nhập đều gây cho hai người cảm giác không giống nhau, mật huyệt bị điều giáo tốt
hé ra hợp lại cắn chặt lấy hai người, con mắt nhìn thấy dáng dấp động tình của
vợ yêu, trong tai nghe được cũng là rên rỉ kiều mị đến tận xương của vợ, a
a….. thật muốn cứ như vậy…. cứ như vậy đem tiểu thiên hạ này ăn vào bụng…..
đây đều là tiếng lòng của hai người.
“Ân…. Lạc…
Lý… Em…. yêu các anh…. rất yêu…. . …."
Thiên Ái không
ngừng nói ra ái ngữ xinh đẹp nhất, hai người càng kích động thật sâu tiến nhập,
tất cả đều không nói gì. Đã cùng nhau lần lượt trải qua mỗi một sự tình, ba người
trong lúc đó đều càng thêm hiểu đối phương, cũng càng yêu đối phương, tin tưởng,
bọn họ sẽ vĩnh viễn ở cùng một chỗ… . . ..
Hoàn.
Tác giả :
không rõ