Thông Thiên Chi Lộ
Chương 193: Mỹ nữ mềm yếu
Dù gì cũng không quen ai trong thành, Ngụy Tác không cần cố kị hỏi: "Quan hệ giữa Kim thất cô và Kim ngũ gia thế nào? Kim ngũ gia còn nhiều tuổi hơn Kim thất cô xem ra tu vi chắc không thấp?"
"Không rõ quan hệ giữa Kim thất cô và Kim ngũ gia thế nào. Bất quá tại hạ có duyên gặp Kim ngũ gia một lần, trông chỉ chừng bốn mươi tuổi, nghe nói tu vi còn hơn Kim thất cô." Vương Đồng không cần nghĩ, biết gì nói nấy.
Ngụy Tác nhíu mày rất khó nhận ra rồi hỏi: "Ngươi có nghe nói là Kim thất cô có tôn nữ?"
Vương Đồng gật đầu,: "Kim thất cô đích xác có một tôn nữ, bất quá tôn nữ này chưa từng lộ diện trong thành, không mấy ai biết tình hình cụ thể."
Ngụy Tác hỏi tiếp: "Kim gia có bao nhiêu tu sĩ?"
Lấy được viên hạ phẩm linh thạch nhưng nhiều Ngụy Tác hỏi lại không biết nên trán Vương Đồng toát mồ hôi nói nói, "Kim gia tổng cộng có mấy trăm người, tu sĩ ít nhất cũng năm mươi sáu mươi người trở lên."
"Kim gia thường có bao nhiêu nhân vật trọng yếu? Có ở trong hai cửa tiệm không?"
Vương Đồng lắc đầu: "Không hẳn, Kim gia có Kim phủ tại thành đông, thường có Kim thất cô và Kim ngũ gia."
"Thành đông Kim phủ hả?" Ngụy Tác bình tĩnh gật đầu: "Ngươi dẫn ta đến Kim phủ."
"Được." Vương Đồng cũng biết phàm nhân không thể nhúng vào việc giữa tu sĩ nên không nghĩ ngợi gì, vội gật đầu, sảng khoái đi trước dẫn đường.
Ngụy Tác đi theo Vương Đồng, dọc đường quan sát những chỗ chưa đi qua. Vì không có tông môn lợi hại nào, lại không bị yêu thú uy hiếp, gã phát hiện quy mô Tê Phượng thành tuy hơn Linh Nhạc thành nhưng đẳng cấp tu sĩ lại thấp hơn một chút.
Dọc đường đi, hỏa kế trong các tiệm, mười người thì tới bốn, năm là phàm nhân, cực hiếm gặp tu sĩ Chu thiên cảnh trở lên, phần lớn chỉ Thần hải cảnh tam trọng tứ trọng.
Hiện tại Ngụy Tác vẫn dùng Tiềm Ẩn quyết ẩn tàng một tầng tu vi, nhưng tu sĩ đi qua nhận ra gã có tu vi Chu thiên cảnh, hơn nữa không chỉ Chu thiên cảnh nhất trọng tu vi thì đều hơi biến sắc, tỏ rõ vẻ kính sợ.
Tê Phượng thành xây dựng trên bình nguyên, cảnh vật dọc đường đều thập phần phổ thông so với các thành trì gã đã qua, nhưng kiến trúc lại cực đẹp, nhiều gian phòng có treo một viên kim cương khắc đầy hoa văn đẹp đẽ, có thể dùng bốn chữ phú lệ đường hoàng để hình dung.
Cửa tiệm trong Tê Phượng thành, mười tiệm thì đến năm, sáu bán trang sức và đồ gia dụng, còn lại đều bán các loại khoáng thạch để luyện tinh kim, tiệm bán pháp khí rất hiếm.
Đi qua mấy đường chính, Ngụy Tác đến trước Kim phủ.
Kim phủ khí phái phi phàm, phong cách giống với Tê Phượng thành, không giống sơn môn của tu đạo giả mà giốn phú gia hào môn của phàm nhân.
Bức tường xanh biếc vây quanh diện tích ít nhất cũng hơn mười dặm, bên trong không có tới nghìn gian thì cũng tám trăm gian phòng, hai con sư tử đá ở cửa cao xấp xỉ Ngụy Tác.
Cánh cửa sơn đỏ có hai chiếc vòng vàng, cực kỳ bắt mắt. Trên tấm biển trên ở cửa có bốn chữ thiếp vàng "Hành đông Kim gia", không rõ hai chữ Hành đông này mang ý nghĩa gì.
"Được rồi, ngươi đi đi." Đến cách Kim phủ không xa, Ngụy Tác gật đầu bảo.
"Đa tạ tiền bối." Vương Đồng gật đầu liên tục rồi định quay đi.
"Đúng rồi." Ngụy Tác đột nhiên hỏi, "Nếu ta có việc cần ngươi giúp nữa thì tìm ở đâu?"
"Tại hạ vẫn ở Diệu Ngọc phường. Tiền bối có việc cần thì chỉ cần đến đó bảo là cần tìm Vương Đồng là được."
"Được." Ngụy Tác gật đầu, không nói thêm gì, đến trước đại môn Kim phủ.
Cửa Kim phủ có hai đệ tử mặc hắc sắc cẩm y, đều chỉ hơn hai mươi tuổi, thấy gã mặc phổ thông thanh y thì cả hai tỏ vẻ không vui, định lến tiếng mắng nhưng gã tới gần, cả hai vốn chỉ có tu vi Thần hải cảnh nhất trọng cảm nhận được khí tức thì biến hẳn sắc mặt, bước lên hành lễ hỏi: "Không rõ tiền bối đến Kim phủ có việc gì?"
"Tại hạ họ Lý." Ngụy Tác bình tĩnh nói, "Đến Kim phủ vì một tiền bối là Kim bà bà nhờ truyền tin cho tôn nữ Kim Xảo Nhi."
"Kim bà bà?" Hai đệ tử Kim phủ biến sắc nhìn nhau rồi người bên trái nói ngay, "Tiền bối đợi một chốc, tại hạ vào thông báo."
Ngụy Tác đợi không đầy một tuần trà, đệ tử vào thông báo đã ra ngay, theo sau là một trung niên đại hán mặc hoàng sắc pháp y.
Trung niên đại hán này mặt vuông chữ điền, đeo nhẫn ngọc trắng, xem ra thân phận tại Kim phủ không thấp, Ngụy Tác vốn cho rằng trung niên nam tử hơn bốn mươi tuổi là Kim ngũ gia mà Vương Đồng nói đến nhưng dùng Vọng khí thuật liền phát hiện đại hán chỉ có tu vi Chu thiên cảnh nhất trọng.
Nhìn rõ Ngụy Tác, trung niên đại hán hơi nheo mắt, tỏ rõ thần sắc ngưng trọng.
Trung niên đại hán mặc hoàng sắc pháp y hành lễ với Ngụy Tác: "Tại hạ Kim Tuyền Cơ, Kim bà bà mà tiền bối nói đến là tệ cô mẫu, không rõ tiền bối đến đây truyền tin gì hộ Kim bà bà?"
"Hả?" Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh liếc tu sĩ Chu thiên cảnh nhất trọng này: "Có thể mời Kim Xảo Nhi cô nương ra gặp chăng, mỗ đã đáp ứng Kim tiền bối, tin này phải nói với Kim Xảo Nhi cô nương."
"Chuyện này... " Kim Tuyền Cơ tỏ vẻ khó xử: "Vị tiểu muội này từ bé ốm đau bệnh tật, gần đây lại trở nặng, không tiện gặp ai."
Ngụy Tác bảo Kim Tuyền Cơ: "Tại hạ trên đường đến đây có nghe lời đồn không hay về Kim gia, Kim huynh nói vậy, có phải để thoái thác?"
"Lời đồn không hay? Lẽ nào tiền bối cho rằng tại hạ cố ý không cho tiền bối gặp vị tiểu muội đó?" Kim Tuyền Cơ ngẩn người, nhăn nhó: "Tại hạ và tiểu muội từ bé rất hợp nhau, gia phụ và tổ phụ đang bế quan, không cách nào ra đón, tại hạ nói là tiểu muội không tiện gặp ai vì lo cho tiểu muội, tiền bối sinh nghi thì tại hạ sẽ đưa đi gặp, nếu không tin có thể hỏi tiểu muội."
"Tại hạ được Kim tiền bối ban ơn, đưa tin xong sẽ đi, Kim gia thế nào không liên quan đến mỗ." Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh nói.
"Tiền bối xin hãy đi theo tại hạ." Kim Tuyền Cơ nhăn nhó, đưa tay mời, đi trước dẫn đường.
Vòng vèo một lúc, Kim Tuyền Cơ dẫn Ngụy Tác đến trước một gian lầu các hai tầng ở mé tây Kim phủ.
Quanh gian lầu trồng không ít lục trúc, phía trước là một cái ao không lớn lắm đối diện hòn giả sơn, phong vị thập phần thanh u.
"Đại thiếu gia." Đến trước gian lầu, một tù nữ mặc áo xanh biếc bước lên, tỏ ra sợ hãi hành lễ với Kim Tuyền Cơ.
"Vào bảo tiểu thư là cô cô nhờ một vị tiền bối đến đưa tin." Kim Tuyền Cơ bảo tỳ nữ.
Tỳ nữ đi vào một chốc, giọng nói mềm mại từ trong vang lên, "Đại ca, đưa vị tiền bối đó vào đi."
Kim Tuyền Cơ gật đầu với Ngụy Tác, dẫn gã đi vào.
Bên cửa sổ tầng hai, một thiếu nữ uể oải tựa vào một thành ghế, tà áo vàng nhạt thanh nhã cực kỳ đẹp đẽ.
Vừa thấy nữ tử, Ngụy Tác hơi ngẩn người.
Dung mạo của thiếu nữ không có gì xuất chúng, thân hình cũng không hơn người, có phần đơn bạc nhưng lại toát lên khí chất ưu nhã, cộng thêm thần thái mệt mỏi thì khiến cho người trông thấy có cảm giác kinh diễm.
"Đa tạ tiền bối, tiểu nữ đau ốm đã lâu, thực không cách nào đứng dậy đón." Thấy Ngụy Tác đi lên, thiếu nữ miễn cưỡng đứng dậy hành lễ, tỏ vẻ khó xử nói rồi mỉm cười ngồi xuống. Giọng nói vô lực tựa hồ ẩn chứa phong vị đặc biệt, cực kỳ dễ nghe. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
"Bất tất khách khí, tại hạ chỉ giao dịch với Kim tiền bối." Ngụy Tác nhìn thiếu nữ, nhãn quang hơi ánh lên: "Cô nương là tôn nữ Kim Xảo Nhi của Kim tiền bối hả?"
Thiếu nữ gật đầu: "Tiểu nữ chính thị Kim Xảo Nhi, tiền bối nói vậy thì tiểu nữ không tiện đa lễ, không biết tổ mẫu nhờ tiền bối đưa tin gì."
Ngụy Tác nhìn nàng ta: "Tiền bối nhờ mỗi nói là sắp bế quan đột phá Phân niệm kỳ, đại khái khoảng một tháng nữa mới về Tê Phượng thành."
"Hả?" Thiểu nữ tựa hồ hơi thất vọng, "Tổ mẫu không nói việc gì nữa hả?"
"Những việc khác, tiền bối không nhắc đến." Ngụy Tác tỏ vẻ lạnh lùng, "Tại hạ đã nói xong, cáo từ."
"Tiền bối vội đi thì tiểu nữ không giữ." Thiểu nữ gật đầu, không nói thêm gì, Kim Tuyền Cơ lặng lẽ đưa Ngụy Tác rời Kim phủ.
Ngụy Tác ra khỏi đại môn Kim phủ, không tỏ vẻ gì khác lạ, đi vào Tê Phượng thành, có điều chân mày nhíu lại.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
"Không rõ quan hệ giữa Kim thất cô và Kim ngũ gia thế nào. Bất quá tại hạ có duyên gặp Kim ngũ gia một lần, trông chỉ chừng bốn mươi tuổi, nghe nói tu vi còn hơn Kim thất cô." Vương Đồng không cần nghĩ, biết gì nói nấy.
Ngụy Tác nhíu mày rất khó nhận ra rồi hỏi: "Ngươi có nghe nói là Kim thất cô có tôn nữ?"
Vương Đồng gật đầu,: "Kim thất cô đích xác có một tôn nữ, bất quá tôn nữ này chưa từng lộ diện trong thành, không mấy ai biết tình hình cụ thể."
Ngụy Tác hỏi tiếp: "Kim gia có bao nhiêu tu sĩ?"
Lấy được viên hạ phẩm linh thạch nhưng nhiều Ngụy Tác hỏi lại không biết nên trán Vương Đồng toát mồ hôi nói nói, "Kim gia tổng cộng có mấy trăm người, tu sĩ ít nhất cũng năm mươi sáu mươi người trở lên."
"Kim gia thường có bao nhiêu nhân vật trọng yếu? Có ở trong hai cửa tiệm không?"
Vương Đồng lắc đầu: "Không hẳn, Kim gia có Kim phủ tại thành đông, thường có Kim thất cô và Kim ngũ gia."
"Thành đông Kim phủ hả?" Ngụy Tác bình tĩnh gật đầu: "Ngươi dẫn ta đến Kim phủ."
"Được." Vương Đồng cũng biết phàm nhân không thể nhúng vào việc giữa tu sĩ nên không nghĩ ngợi gì, vội gật đầu, sảng khoái đi trước dẫn đường.
Ngụy Tác đi theo Vương Đồng, dọc đường quan sát những chỗ chưa đi qua. Vì không có tông môn lợi hại nào, lại không bị yêu thú uy hiếp, gã phát hiện quy mô Tê Phượng thành tuy hơn Linh Nhạc thành nhưng đẳng cấp tu sĩ lại thấp hơn một chút.
Dọc đường đi, hỏa kế trong các tiệm, mười người thì tới bốn, năm là phàm nhân, cực hiếm gặp tu sĩ Chu thiên cảnh trở lên, phần lớn chỉ Thần hải cảnh tam trọng tứ trọng.
Hiện tại Ngụy Tác vẫn dùng Tiềm Ẩn quyết ẩn tàng một tầng tu vi, nhưng tu sĩ đi qua nhận ra gã có tu vi Chu thiên cảnh, hơn nữa không chỉ Chu thiên cảnh nhất trọng tu vi thì đều hơi biến sắc, tỏ rõ vẻ kính sợ.
Tê Phượng thành xây dựng trên bình nguyên, cảnh vật dọc đường đều thập phần phổ thông so với các thành trì gã đã qua, nhưng kiến trúc lại cực đẹp, nhiều gian phòng có treo một viên kim cương khắc đầy hoa văn đẹp đẽ, có thể dùng bốn chữ phú lệ đường hoàng để hình dung.
Cửa tiệm trong Tê Phượng thành, mười tiệm thì đến năm, sáu bán trang sức và đồ gia dụng, còn lại đều bán các loại khoáng thạch để luyện tinh kim, tiệm bán pháp khí rất hiếm.
Đi qua mấy đường chính, Ngụy Tác đến trước Kim phủ.
Kim phủ khí phái phi phàm, phong cách giống với Tê Phượng thành, không giống sơn môn của tu đạo giả mà giốn phú gia hào môn của phàm nhân.
Bức tường xanh biếc vây quanh diện tích ít nhất cũng hơn mười dặm, bên trong không có tới nghìn gian thì cũng tám trăm gian phòng, hai con sư tử đá ở cửa cao xấp xỉ Ngụy Tác.
Cánh cửa sơn đỏ có hai chiếc vòng vàng, cực kỳ bắt mắt. Trên tấm biển trên ở cửa có bốn chữ thiếp vàng "Hành đông Kim gia", không rõ hai chữ Hành đông này mang ý nghĩa gì.
"Được rồi, ngươi đi đi." Đến cách Kim phủ không xa, Ngụy Tác gật đầu bảo.
"Đa tạ tiền bối." Vương Đồng gật đầu liên tục rồi định quay đi.
"Đúng rồi." Ngụy Tác đột nhiên hỏi, "Nếu ta có việc cần ngươi giúp nữa thì tìm ở đâu?"
"Tại hạ vẫn ở Diệu Ngọc phường. Tiền bối có việc cần thì chỉ cần đến đó bảo là cần tìm Vương Đồng là được."
"Được." Ngụy Tác gật đầu, không nói thêm gì, đến trước đại môn Kim phủ.
Cửa Kim phủ có hai đệ tử mặc hắc sắc cẩm y, đều chỉ hơn hai mươi tuổi, thấy gã mặc phổ thông thanh y thì cả hai tỏ vẻ không vui, định lến tiếng mắng nhưng gã tới gần, cả hai vốn chỉ có tu vi Thần hải cảnh nhất trọng cảm nhận được khí tức thì biến hẳn sắc mặt, bước lên hành lễ hỏi: "Không rõ tiền bối đến Kim phủ có việc gì?"
"Tại hạ họ Lý." Ngụy Tác bình tĩnh nói, "Đến Kim phủ vì một tiền bối là Kim bà bà nhờ truyền tin cho tôn nữ Kim Xảo Nhi."
"Kim bà bà?" Hai đệ tử Kim phủ biến sắc nhìn nhau rồi người bên trái nói ngay, "Tiền bối đợi một chốc, tại hạ vào thông báo."
Ngụy Tác đợi không đầy một tuần trà, đệ tử vào thông báo đã ra ngay, theo sau là một trung niên đại hán mặc hoàng sắc pháp y.
Trung niên đại hán này mặt vuông chữ điền, đeo nhẫn ngọc trắng, xem ra thân phận tại Kim phủ không thấp, Ngụy Tác vốn cho rằng trung niên nam tử hơn bốn mươi tuổi là Kim ngũ gia mà Vương Đồng nói đến nhưng dùng Vọng khí thuật liền phát hiện đại hán chỉ có tu vi Chu thiên cảnh nhất trọng.
Nhìn rõ Ngụy Tác, trung niên đại hán hơi nheo mắt, tỏ rõ thần sắc ngưng trọng.
Trung niên đại hán mặc hoàng sắc pháp y hành lễ với Ngụy Tác: "Tại hạ Kim Tuyền Cơ, Kim bà bà mà tiền bối nói đến là tệ cô mẫu, không rõ tiền bối đến đây truyền tin gì hộ Kim bà bà?"
"Hả?" Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh liếc tu sĩ Chu thiên cảnh nhất trọng này: "Có thể mời Kim Xảo Nhi cô nương ra gặp chăng, mỗ đã đáp ứng Kim tiền bối, tin này phải nói với Kim Xảo Nhi cô nương."
"Chuyện này... " Kim Tuyền Cơ tỏ vẻ khó xử: "Vị tiểu muội này từ bé ốm đau bệnh tật, gần đây lại trở nặng, không tiện gặp ai."
Ngụy Tác bảo Kim Tuyền Cơ: "Tại hạ trên đường đến đây có nghe lời đồn không hay về Kim gia, Kim huynh nói vậy, có phải để thoái thác?"
"Lời đồn không hay? Lẽ nào tiền bối cho rằng tại hạ cố ý không cho tiền bối gặp vị tiểu muội đó?" Kim Tuyền Cơ ngẩn người, nhăn nhó: "Tại hạ và tiểu muội từ bé rất hợp nhau, gia phụ và tổ phụ đang bế quan, không cách nào ra đón, tại hạ nói là tiểu muội không tiện gặp ai vì lo cho tiểu muội, tiền bối sinh nghi thì tại hạ sẽ đưa đi gặp, nếu không tin có thể hỏi tiểu muội."
"Tại hạ được Kim tiền bối ban ơn, đưa tin xong sẽ đi, Kim gia thế nào không liên quan đến mỗ." Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh nói.
"Tiền bối xin hãy đi theo tại hạ." Kim Tuyền Cơ nhăn nhó, đưa tay mời, đi trước dẫn đường.
Vòng vèo một lúc, Kim Tuyền Cơ dẫn Ngụy Tác đến trước một gian lầu các hai tầng ở mé tây Kim phủ.
Quanh gian lầu trồng không ít lục trúc, phía trước là một cái ao không lớn lắm đối diện hòn giả sơn, phong vị thập phần thanh u.
"Đại thiếu gia." Đến trước gian lầu, một tù nữ mặc áo xanh biếc bước lên, tỏ ra sợ hãi hành lễ với Kim Tuyền Cơ.
"Vào bảo tiểu thư là cô cô nhờ một vị tiền bối đến đưa tin." Kim Tuyền Cơ bảo tỳ nữ.
Tỳ nữ đi vào một chốc, giọng nói mềm mại từ trong vang lên, "Đại ca, đưa vị tiền bối đó vào đi."
Kim Tuyền Cơ gật đầu với Ngụy Tác, dẫn gã đi vào.
Bên cửa sổ tầng hai, một thiếu nữ uể oải tựa vào một thành ghế, tà áo vàng nhạt thanh nhã cực kỳ đẹp đẽ.
Vừa thấy nữ tử, Ngụy Tác hơi ngẩn người.
Dung mạo của thiếu nữ không có gì xuất chúng, thân hình cũng không hơn người, có phần đơn bạc nhưng lại toát lên khí chất ưu nhã, cộng thêm thần thái mệt mỏi thì khiến cho người trông thấy có cảm giác kinh diễm.
"Đa tạ tiền bối, tiểu nữ đau ốm đã lâu, thực không cách nào đứng dậy đón." Thấy Ngụy Tác đi lên, thiếu nữ miễn cưỡng đứng dậy hành lễ, tỏ vẻ khó xử nói rồi mỉm cười ngồi xuống. Giọng nói vô lực tựa hồ ẩn chứa phong vị đặc biệt, cực kỳ dễ nghe. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
"Bất tất khách khí, tại hạ chỉ giao dịch với Kim tiền bối." Ngụy Tác nhìn thiếu nữ, nhãn quang hơi ánh lên: "Cô nương là tôn nữ Kim Xảo Nhi của Kim tiền bối hả?"
Thiếu nữ gật đầu: "Tiểu nữ chính thị Kim Xảo Nhi, tiền bối nói vậy thì tiểu nữ không tiện đa lễ, không biết tổ mẫu nhờ tiền bối đưa tin gì."
Ngụy Tác nhìn nàng ta: "Tiền bối nhờ mỗi nói là sắp bế quan đột phá Phân niệm kỳ, đại khái khoảng một tháng nữa mới về Tê Phượng thành."
"Hả?" Thiểu nữ tựa hồ hơi thất vọng, "Tổ mẫu không nói việc gì nữa hả?"
"Những việc khác, tiền bối không nhắc đến." Ngụy Tác tỏ vẻ lạnh lùng, "Tại hạ đã nói xong, cáo từ."
"Tiền bối vội đi thì tiểu nữ không giữ." Thiểu nữ gật đầu, không nói thêm gì, Kim Tuyền Cơ lặng lẽ đưa Ngụy Tác rời Kim phủ.
Ngụy Tác ra khỏi đại môn Kim phủ, không tỏ vẻ gì khác lạ, đi vào Tê Phượng thành, có điều chân mày nhíu lại.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tác giả :
Vô Tội