Thốn Mang
Chương 63: Sư bá (thượng)
Chỉ trong nháy mắt, liên tục 20 cước, đem những viên đạn cao tốc thoáng chốc cải biến phương hướng, cắm lên trên cột trụ, hơn nữa còn đem đạn hình thành một từ Hán tự, vô luận là ai đều không thể tin được đây là sự thật.
Nhưng cây trụ của võ đài lại thực sự nói với mọi người, chuyện vừa rồi là thực.
"Thượng Đế ạ, tất cả những chuyện này là kỳ tích mà Thượng Đế hiển lộ sao ? Các quý ông, quý bà, mỏ to mắt ra đi, chiêm ngưỡng kỳ tích này đi, đây là kỳ tích, tuyệt đối là kỳ tích". Tài phán tru lên vẻ khó tin, micro hầu như bị hắn nuốt vào mồm.
Cùng lúc này, bàn cá cược của địa hạ quyền đàn có liên quan đến trận đấu của Lý Dương lập tức cải biến tỷ lệ. Tỷ lệ xuống đến cực điểm, gần như có thể bỏ qua, cũng nói lên rằng có đặt cược lên thân Lý Dương, cho dù Lý Dương thắng, người đặt cược cũng không kiếm được gì.
"Tính toán cái gì vậy ? Tỷ lệ sao lại cải biến ? Không được, tuyệt đối không thể như vậy". Những phú hào muốn tăng thêm cá cược lập tức rống lên, bọn họ sau khi thấy màn biểu diễn của Lý Dương, sự ủng hộ đối với Lý Dương tuyệt đối là kiên định bất di. Bọn họ tin chắn rằng Lý Dương bất bại, mua hắn thắng thì đương nhiên là chỉ được không mất.
"Ha ha, chúng ta đã sớm mua "Mộc" thắng, ai bảo các người lúc đầu không tin thực lực của "Mộc" ?" Một số phú hào khác lập tức đắc ý nói. Tỷ lệ của bàn cá cược có thể tuỳ thời biến hoá. Ngươi mua khi nào thì án chiếu theo tỷ lệ lúc đó mà tính toán.
"Các quý ông, quý bà, sau đây là trận đấu đính cấp đầu tiên của "Mộc" thần kỳ, mọi người chuẩn bị hân thưởng biểu diễn của "Mộc" !" Thanh âm cao vút của tài phán đã thu hút sự tập trung chú ý của những người phía dưới.
"Bồng !" "Bồng !" "Bồng !"
Liên hoàn toàn phong cước, hai chân như toàn phòng, dễ dàng đá bay đối thủ khỏi võ đài, chết ngay tại trận ! Căn bản là không cùng một cấp bậc, cho dù đối thủ xem ra có vẻ mạnh hơn trước, nhưng trước mặt Lý Dương chỉ là cọp giấy mà thôi.
Trận đấu kết thúc, người đi ! Lý Dương rất đơn giản, căn bản không để ý đến tài phán, trực tiếp bước xuống võ đài, li khai khu vực địa hạ quyền đàn, vẫn mang tính chủ nghĩa cá nhân như trước.
Trong biệt thự của Lý Dương.
Giống như lúc trước, Lý Dương quyết định thi triển độn thuật đi xuống sông Hudson để tu luyện "Ma thần lục tuyệt".
"Buzz ~~~~"
Đúng lúc Lý Dương chuẩn bị dùng độn thuật li khai, thì di động kêu lên
Lý Dương lập tức tiếp lấy điện thoại.
"Mộc Dịch, ta Cát Phổ đây, người mau đến tửu lâu, có chuyện rất quan trọng cần người giải quyết". Thanh âm Cát Phổ tựa hồ có chút kích động.
Lý Dương sửng sốt, lập tức nói : "Có chuyện gì thì đại ca giải quyết đi, ý kiến của đại ca đệ không có dị nghị". Lý Dương đối với Thái Bạch tửu lâu không có chút tham tâm, trong lòng hắn Thái Bạch tửu lâu vẫn là của vợ chồng Cát Phổ, so với trước đây thì chỉ có một thứ khác biệt --- bản thân đi tửu lâu uống rượu không còn cần tiền nữa.
"Chuyện này rất trọng yếu, Mộc Dịch ngươi nhất định phải tự thân đến mới được". Cát Phổ rõ có chút vội vã.
Lý Dương lập tức đáp : "Được, được, được, đệ đến ngay đây, đến ngay đây !"
Nói xong, Lý Dương lập tức mặc y phục vào, bước xuống cầu thang.
"A Cương, ngươi đừng có xấu hổ nữa, mỗi ngày Mộc Dịch tiên sinh lên lầu thì đều không có xuống, đừng có lo !"
Vừa mới bước tới gần cầu thang Lý Dương đã nghe thấy, nhất thời dừng bước, ở trên lầu cẩn thận nghiêng đầu xuống nhìn : Lúc này Điền Cương giống người vợ trẻ ngượng ngùng đang bị ông chồng là tiểu thư Lỵ Lỵ lôi kéo.
"Oa, Điền Cương này thực đúng là lợi hại, lúc xưa còn nói với ta, hắn thích Lỵ Lỵ, không tưởng được là mới một khoảng thời gian thôi đã khiến Lỵ Lỵ theo đuổi rồi sao ? Nhìn không ra à, hắn không phải chỉ là một tên ngốc sao ? Nhìn người không thể xét mặt được, ai mà biết được Điển Cương lại là tình thánh chứ ?" Nhưng Lý Dương thấy Điền Cương tay chân luống cuống, nhìn sao cũng không ra được bộ dạng của một "tình thánh".
Điền Cương ngồi đực ra trên ghế sofa, trong lòng bứt rứt không thôi, hắn vẫn luôn âm thầm yêu thích Lỵ Lỵ, chỉ là nói không ra lời, nhưng không tưởng được là hôm nay Lỵ Lỵ ngược lại hướng đến hắn mà bộc bạch, còn nói bản thân lúc trước khi được Điền Cương cứu thì đã thích hắn rồi, còn nói rất nhiều khiến Điền Cương nghe đến đỏ cả mặt, đầu phát nóng lên, trong tình trạng hồn hồn ngạc ngạc, thân thể tựa như đang bay trên mây, bản thân cảm thấy mình như đang chìm trong giấc mộng.
Nhìn thấy Lỵ Lỵ đã nắm quyền chủ đạo, lại còn phản ứng sửng sốt của Điền Cương, Lý Dương vội vàng.
"Ai, Cát Phổ đại ca còn đang chờ ta, để lát quay về xem cố sự ái tình lãng mạn của Điền Cương !" Lý Dương lập tức dùng độn thuật trực tiếp rời biệt thự, sau đó hướng đến Thái Bạch tửu lâu.
Lúc này trong Thái Bạch tửu lâu.
Một nhóm người mặc đồ đen đang đứng trong Thái Bạch tửu lâu, một người đàn ông tóc vàng mặc đồ thể thao màu trắng đang nói chuyện với Cát Phổ.
Cát Phổ liếc mắt thấy Lý Dương từ bên ngoài đi vào, lập tức đứng lên nghênh đón.
"Những người này đến thu phí bảo hộ, là tổ chức Thương thủ một trong lưỡng đại hắc bang tại New York. Phí bảo hộ năm nay nguyên bản là ta đã giao rồi, nhưng hôm nay hắn không ngờ lại đến". Cát Phổ thấp giọng nói.
Lý Dương nghe thấy, liền liếc mắt nhìn đám người đó, cười một tiếng quái dị, không ngờ lại có kẻ dám đến địa bàn của mình thu phí bảo hộ, thực đúng là mắc cười. Lý Dương hiểu rõ, các siêu cấp đại hắc bang cỡ thế giới như Thanh Bang đều không thèm thu phí bảo hộ, bình thường việc thu phí bảo hộ đều là do các hắc bang địa phương. Những hắc bang này hắn thật không có để vào mắt.
"Ừm ? Đã đến một lần rồi, không ngờ lại còn đến nữa ?" Lý Dương bỗng dưng bật cười, "được rồi, ta cũng không muốn tính toán với bọn chúng, chẳng phải chỉ là thêm một chút tiền sao ?" Lý Dương đã có quyết định, đối với đám người này không dây dưa cho khoẻ.
Người đàn ông tóc vàng anh tuấn mặc đồ thể thao màu trắng vừa nhìn thấy Lý Dương lập tức đứng lên, mỉm cười nói : "Ngài khoẻ chứ, Mộc Dịch tiên sinh, cung hỉ ngài thành lão bản mới của Thái Bạch tửu lâu, lúc trước chúng tôi luôn hợp tác vui vẻ với Cát tiên sinh. Tin rằng sau này chúng ta cũng sẽ hợp tác vui vẻ như vậy".
Lý Dương căn bản không để ý đến lời nói người đó, trực tiếp nói thẳng : "Ô, phải rồi, Cát Phổ đại ca của tôi nói là đã giao phí bảo hộ rồi mà. Vì sao lại còn thu lần hai ?"
Người đan ông tóc vàng lập tức mỉm cười nói : "Mộc Dịch tiên sinh, Thái Bạch tửu lâu đã thay đổi lão bản, lão bản mới đương nhiên cần giao phí bảo hộ ! Phí bảo hộ năm nay cũng không nhiều, 1 triệu USD! Bỏ tiền ra là chúng tôi đi, hơn nữa còn bảo đảm các người sau này không gặp phải rắc rối".
Cát Phổ nghe thấy nhất thời trừng mắt : "1 triệu USD ? Lúc trước không phải đều là 50 vạn USD sao ?"
Người đàn ông tóc vàng trong lòng thầm nói : "Hừm, một tên siêu khùng bỏ ra 10 triệu USD để mua tửu lâu này, lẽ nào bọn ta lại không biết ? Con cừu mập như vậy mà bọn ta không thịt, thì thịt ai bây giờ ?"
Lý Dương nghe Cát Phổ nói, nhất thời nhíu mày : "Không chỉ là muốn giao hai lần ? Lại còn muốn ta giao ra gấp đôi, xem ra đúng là đã coi ta là cừu béo rồi". Trong lòng nghĩ vậy, ánh mắt Lý Dương liếc nhìn đám người đó, khoé miệng có một tia cười lạnh.
Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn
Nhưng cây trụ của võ đài lại thực sự nói với mọi người, chuyện vừa rồi là thực.
"Thượng Đế ạ, tất cả những chuyện này là kỳ tích mà Thượng Đế hiển lộ sao ? Các quý ông, quý bà, mỏ to mắt ra đi, chiêm ngưỡng kỳ tích này đi, đây là kỳ tích, tuyệt đối là kỳ tích". Tài phán tru lên vẻ khó tin, micro hầu như bị hắn nuốt vào mồm.
Cùng lúc này, bàn cá cược của địa hạ quyền đàn có liên quan đến trận đấu của Lý Dương lập tức cải biến tỷ lệ. Tỷ lệ xuống đến cực điểm, gần như có thể bỏ qua, cũng nói lên rằng có đặt cược lên thân Lý Dương, cho dù Lý Dương thắng, người đặt cược cũng không kiếm được gì.
"Tính toán cái gì vậy ? Tỷ lệ sao lại cải biến ? Không được, tuyệt đối không thể như vậy". Những phú hào muốn tăng thêm cá cược lập tức rống lên, bọn họ sau khi thấy màn biểu diễn của Lý Dương, sự ủng hộ đối với Lý Dương tuyệt đối là kiên định bất di. Bọn họ tin chắn rằng Lý Dương bất bại, mua hắn thắng thì đương nhiên là chỉ được không mất.
"Ha ha, chúng ta đã sớm mua "Mộc" thắng, ai bảo các người lúc đầu không tin thực lực của "Mộc" ?" Một số phú hào khác lập tức đắc ý nói. Tỷ lệ của bàn cá cược có thể tuỳ thời biến hoá. Ngươi mua khi nào thì án chiếu theo tỷ lệ lúc đó mà tính toán.
"Các quý ông, quý bà, sau đây là trận đấu đính cấp đầu tiên của "Mộc" thần kỳ, mọi người chuẩn bị hân thưởng biểu diễn của "Mộc" !" Thanh âm cao vút của tài phán đã thu hút sự tập trung chú ý của những người phía dưới.
"Bồng !" "Bồng !" "Bồng !"
Liên hoàn toàn phong cước, hai chân như toàn phòng, dễ dàng đá bay đối thủ khỏi võ đài, chết ngay tại trận ! Căn bản là không cùng một cấp bậc, cho dù đối thủ xem ra có vẻ mạnh hơn trước, nhưng trước mặt Lý Dương chỉ là cọp giấy mà thôi.
Trận đấu kết thúc, người đi ! Lý Dương rất đơn giản, căn bản không để ý đến tài phán, trực tiếp bước xuống võ đài, li khai khu vực địa hạ quyền đàn, vẫn mang tính chủ nghĩa cá nhân như trước.
Trong biệt thự của Lý Dương.
Giống như lúc trước, Lý Dương quyết định thi triển độn thuật đi xuống sông Hudson để tu luyện "Ma thần lục tuyệt".
"Buzz ~~~~"
Đúng lúc Lý Dương chuẩn bị dùng độn thuật li khai, thì di động kêu lên
Lý Dương lập tức tiếp lấy điện thoại.
"Mộc Dịch, ta Cát Phổ đây, người mau đến tửu lâu, có chuyện rất quan trọng cần người giải quyết". Thanh âm Cát Phổ tựa hồ có chút kích động.
Lý Dương sửng sốt, lập tức nói : "Có chuyện gì thì đại ca giải quyết đi, ý kiến của đại ca đệ không có dị nghị". Lý Dương đối với Thái Bạch tửu lâu không có chút tham tâm, trong lòng hắn Thái Bạch tửu lâu vẫn là của vợ chồng Cát Phổ, so với trước đây thì chỉ có một thứ khác biệt --- bản thân đi tửu lâu uống rượu không còn cần tiền nữa.
"Chuyện này rất trọng yếu, Mộc Dịch ngươi nhất định phải tự thân đến mới được". Cát Phổ rõ có chút vội vã.
Lý Dương lập tức đáp : "Được, được, được, đệ đến ngay đây, đến ngay đây !"
Nói xong, Lý Dương lập tức mặc y phục vào, bước xuống cầu thang.
"A Cương, ngươi đừng có xấu hổ nữa, mỗi ngày Mộc Dịch tiên sinh lên lầu thì đều không có xuống, đừng có lo !"
Vừa mới bước tới gần cầu thang Lý Dương đã nghe thấy, nhất thời dừng bước, ở trên lầu cẩn thận nghiêng đầu xuống nhìn : Lúc này Điền Cương giống người vợ trẻ ngượng ngùng đang bị ông chồng là tiểu thư Lỵ Lỵ lôi kéo.
"Oa, Điền Cương này thực đúng là lợi hại, lúc xưa còn nói với ta, hắn thích Lỵ Lỵ, không tưởng được là mới một khoảng thời gian thôi đã khiến Lỵ Lỵ theo đuổi rồi sao ? Nhìn không ra à, hắn không phải chỉ là một tên ngốc sao ? Nhìn người không thể xét mặt được, ai mà biết được Điển Cương lại là tình thánh chứ ?" Nhưng Lý Dương thấy Điền Cương tay chân luống cuống, nhìn sao cũng không ra được bộ dạng của một "tình thánh".
Điền Cương ngồi đực ra trên ghế sofa, trong lòng bứt rứt không thôi, hắn vẫn luôn âm thầm yêu thích Lỵ Lỵ, chỉ là nói không ra lời, nhưng không tưởng được là hôm nay Lỵ Lỵ ngược lại hướng đến hắn mà bộc bạch, còn nói bản thân lúc trước khi được Điền Cương cứu thì đã thích hắn rồi, còn nói rất nhiều khiến Điền Cương nghe đến đỏ cả mặt, đầu phát nóng lên, trong tình trạng hồn hồn ngạc ngạc, thân thể tựa như đang bay trên mây, bản thân cảm thấy mình như đang chìm trong giấc mộng.
Nhìn thấy Lỵ Lỵ đã nắm quyền chủ đạo, lại còn phản ứng sửng sốt của Điền Cương, Lý Dương vội vàng.
"Ai, Cát Phổ đại ca còn đang chờ ta, để lát quay về xem cố sự ái tình lãng mạn của Điền Cương !" Lý Dương lập tức dùng độn thuật trực tiếp rời biệt thự, sau đó hướng đến Thái Bạch tửu lâu.
Lúc này trong Thái Bạch tửu lâu.
Một nhóm người mặc đồ đen đang đứng trong Thái Bạch tửu lâu, một người đàn ông tóc vàng mặc đồ thể thao màu trắng đang nói chuyện với Cát Phổ.
Cát Phổ liếc mắt thấy Lý Dương từ bên ngoài đi vào, lập tức đứng lên nghênh đón.
"Những người này đến thu phí bảo hộ, là tổ chức Thương thủ một trong lưỡng đại hắc bang tại New York. Phí bảo hộ năm nay nguyên bản là ta đã giao rồi, nhưng hôm nay hắn không ngờ lại đến". Cát Phổ thấp giọng nói.
Lý Dương nghe thấy, liền liếc mắt nhìn đám người đó, cười một tiếng quái dị, không ngờ lại có kẻ dám đến địa bàn của mình thu phí bảo hộ, thực đúng là mắc cười. Lý Dương hiểu rõ, các siêu cấp đại hắc bang cỡ thế giới như Thanh Bang đều không thèm thu phí bảo hộ, bình thường việc thu phí bảo hộ đều là do các hắc bang địa phương. Những hắc bang này hắn thật không có để vào mắt.
"Ừm ? Đã đến một lần rồi, không ngờ lại còn đến nữa ?" Lý Dương bỗng dưng bật cười, "được rồi, ta cũng không muốn tính toán với bọn chúng, chẳng phải chỉ là thêm một chút tiền sao ?" Lý Dương đã có quyết định, đối với đám người này không dây dưa cho khoẻ.
Người đàn ông tóc vàng anh tuấn mặc đồ thể thao màu trắng vừa nhìn thấy Lý Dương lập tức đứng lên, mỉm cười nói : "Ngài khoẻ chứ, Mộc Dịch tiên sinh, cung hỉ ngài thành lão bản mới của Thái Bạch tửu lâu, lúc trước chúng tôi luôn hợp tác vui vẻ với Cát tiên sinh. Tin rằng sau này chúng ta cũng sẽ hợp tác vui vẻ như vậy".
Lý Dương căn bản không để ý đến lời nói người đó, trực tiếp nói thẳng : "Ô, phải rồi, Cát Phổ đại ca của tôi nói là đã giao phí bảo hộ rồi mà. Vì sao lại còn thu lần hai ?"
Người đan ông tóc vàng lập tức mỉm cười nói : "Mộc Dịch tiên sinh, Thái Bạch tửu lâu đã thay đổi lão bản, lão bản mới đương nhiên cần giao phí bảo hộ ! Phí bảo hộ năm nay cũng không nhiều, 1 triệu USD! Bỏ tiền ra là chúng tôi đi, hơn nữa còn bảo đảm các người sau này không gặp phải rắc rối".
Cát Phổ nghe thấy nhất thời trừng mắt : "1 triệu USD ? Lúc trước không phải đều là 50 vạn USD sao ?"
Người đàn ông tóc vàng trong lòng thầm nói : "Hừm, một tên siêu khùng bỏ ra 10 triệu USD để mua tửu lâu này, lẽ nào bọn ta lại không biết ? Con cừu mập như vậy mà bọn ta không thịt, thì thịt ai bây giờ ?"
Lý Dương nghe Cát Phổ nói, nhất thời nhíu mày : "Không chỉ là muốn giao hai lần ? Lại còn muốn ta giao ra gấp đôi, xem ra đúng là đã coi ta là cừu béo rồi". Trong lòng nghĩ vậy, ánh mắt Lý Dương liếc nhìn đám người đó, khoé miệng có một tia cười lạnh.
Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị