Thốn Mang

Chương 62: Thương thủ tổ chức (hạ)

Trong phòng tắm biệt thự Lý Dương.
Dòng nước mát lạnh chảy khắp người Lý Dương, mặc dù lúc này đã vào cuối thu, tuy vậy Lý Dương lại đang hưởng thụ cái cảm giác mát lạnh. Ngoại hình Lý Dương gần như đạt đến trạng thái hoàn mỹ, tuyệt đối là theo tiêu chuẩn hoàng kim phân cát, cơ nhục toàn thân càng làm nổi lên sự nam tính của hắn.
"Hô !"
Lý Dương mặc một chiếc quần cộc, cứ ở trần như thế đi thẳng ra ban công, tiện tay lấy một chiếc áo ngủ.
Trên ban công, gió lạnh thổi qua, những giọt nước trên thân Lý Dương nhanh chóng bay mất, thân thể thoáng chốc lạnh đến thấu xương, trên mặt Lý Dương vẫn giữ một nụ cười khó hiểu, tay khẽ cử động nhẹ, áo ngủ trong nháy mắt đã phủ lên người. Chỉ mặc một lớp áo ngủ, Lý Dương cứ thế đứng trên ban công.
Lý Dương thích hít thở cái không khí trong lành của buổi sáng và từ trên ban công nhìn xuống những người ở bên dưới.
Ngày đã trôi qua, màn đêm buông xuống.
8 giờ tối, địa hạ quyền đàn đấu trường số 1.
"Mộc Dịch thân ái, hôm nay là trận đấu đầu tiên ngươi tiến nhập võ đài đính cấp, trước khi thi đấu, cần có một màn biều diễn, Đây là điều mỗi một đính cấp quyền thủ đều phải làm, thi triển một chút thực lực của ngươi đi". Lão Kiệt Khắc mỉm cười nói.
Lý Dương gật đầu, các tuyển thủ mỗi khi tiến nhập vào võ đài đính cấp đếu cần phải "biểu diễn" một chút, điểm này hắn biết rõ.
Quy tắc địa hạ quyền đàn : li khai địa hạ quyền đàn có hai phương pháp : Một, đính cấp quyền thủ tại võ đài đính cấp đánh đủ 10 trận, sau đó khiêu chiến với Ma vương. Khiêu chiến Ma vương thất bại thì có thể li khai địa hạ quyền đàn.
Hai, đính cấp quyền thủ đánh đủ 3 năm, mỗi năm tối thiểu 10 trận đấu, ba năm sau có thể li khai địa hạ quyền đàn.
Bất quá Lý Dương hiểu, cùng Ma vương khiêu chiến, nếu như thất bại thì 99% đều là chết tại trận, cho dù không chết thi cũng trọng thương đến mức tàn tật mất khả năng hoạt động. Còn nếu muốn tại địa hạ quyền đàn võ đài đính cấp đánh đủ 3 năm, độ khó so với khiêu chiến Ma vương mà không chết còn khá hơn. Cho dù là Ma vương, khi phải liên tục đối mặt với những người khiêu chiến thì cũng gục ngã. Ba năm ! Thật sự là quá dài.
"Các quý ông, quý bà, chúng ta hãy hoan nghênh tuyển thủ "Mộc" vĩ đại của chúng ta nhập tràng, anh ta đã vì chúng ta mà mang đến màn biểu diễn đầy hấp dẫn. Tin rằng việc anh ta dung hợp Đông phương võ thuật thần kỳ vào đòn công kích của địa hạ quyền đàn đã khiến mọi người như say như mê, nhưng mỗi lần mọi người đều nghĩ rằng thời gian quá ngắn, đừng lo lắng, việc biểu diễn cần phải biểu hiện 3 loại tuyệt kỹ, hôm nay mọi người hãy chuẩn bị thưởng thức bữa tiệc tinh thần thịnh soạn này đi". Tài phán hưng phấn cao giọng nói.
Lý Dương một thân hắc sắc thản nhiên bước lên võ đài.
"Mộc !" "Mộc !" "Mộc !" "Mộc !" "Mộc !" "Mộc !" "Mộc !"… …
Lý Dương vừa bước lên võ đài, tiếng hoan hô tức thì vang dội, bất kể khi nào sự lãnh khốc của Lý Dương đều mang đến cho họ một cảm giác kỳ lạ, sự bình tĩnh, lạnh lùng, bất kể chuyện gì xảy ra đều không kinh ngạc, tựa như không một người nào có thể chiến thắng được hắn, điều đó khiến toàn thân Lý Dương như tán phát ra một thứ khí chất kỳ lạ, chỉ riêng thứ khí chất đó, thứ mị lực đó đã ảnh hưởng đến những người xem.
Lý Dương bất ngờ rung tay phải, áo choàng lập tức thoát ra, trong mắt chúng nhân Lý Dương để trần nửa thân trên, lớp da màu đồng cùng với những cơ nhục không quá phát triển mang đến cho mọi người một cảm giác sung mãn lực lượng.
Lý Dương quay người qua gật đầu với Lão Kiệt Khắc, lão ta lập tức phất tay, hai người đàn ông mặc đồ đen lập tức lấy ra súng máy MK12 bước lên võ đài.
"Các quý ông, quý bà, "Mộc" đầu tiên sẽ biểu diễn cho mọi người xem màn dùng thân thể chống đạn, hơn nữa đây là loại súng máy, trước đây đính cấp quyền thủ khi dùng thân thể chống đạn, đa số đều dùng loại súng thường, còn súng máy MK12 thì có lực xuyên thấu cao gấp hai lần các loại súng đạn bình thường, mọi người hãy tận tình hưởng thụ màn biểu diễn của "Mộc" !" Tài phán ở một bên nói với khán giả.
Nghe tài phán nói, khán giả bên dưới lại tiếp tục hoan hô.
"Hô !"
Lý Dương nhẹ nhàng mở miệng hít một hơi sâu, tiếng hít hơi tựa như tiếng gió rít, cơ nhục toàn thân Lý Dương thoáng chốc banh ra, lực lượng cơ nhục cường mãnh khiến thị giác của khán giả như bị trùng kích.
"Bắn !" Tài phán hạ lệnh.
Tâm thần tu vi Lý Dương trải quả khoảng thời gian tu luyện gần đây, đã trở nên rất thâm hậu, hắn có thể thấy được rõ ràng hai khẩu súng máy phân biệt liên tục bắn ra mười viên đạn.
"Phanh !" "Phanh !" "Phanh !" "Phanh !" " Phanh !" "Phanh !"… …
Đạn bắn lên thân Lý Dương, từ từ tiến vào trong cơ nhục, sau đó không thể tiến thêm được chút nào nữa, cuối cùng rơi xuống mặt đất.
Tổng cộng hai mươi viên đạn, mỗi viên đều rơi trên mặt đất, còn trên da của Lý Dương thì ngay một chút ấn ký cũng không có.
Đám phú hào bên dưới tức thì hoan hôm đồng thời ánh mắt của mỗi người bọn họ đều sáng lên, họ đang nghĩ nếu như bản thân cũng có thể chống lại súng đạn thì tốt quá, tuy nhiên đám phú hào yêu thích địa hạ quyền đàn này cũng hiểu sự huấn luyện khủng bố của địa hạ quyền thủ, nên vạn lần không dám thử, mỗi người đều chỉ có thể nhìn cho thoả mãn khát vọng.
"Màn biểu diễn thứ nhất vẩn chưa tính là gì, "Mộc" của chúng ta sẽ mang đến màn biểu diễn chưa có bao giờ đó là "đạn bắn vào mắt" ! Ha ha, các quý bà, quý ông, xin đừng kinh hãi, đương nhiên không thể là dùng đạn bắn vào mắt, "Mộc" của chúng ta sẽ dùng ngón tay để kẹp viên đạn trước khi nó đến mắt". Tài phán cười nói, mắt nhìn đám người giàu có ở phía dưới, hắn hy vọng nhìn thấy sự chấn kinh trong mắt bọn họ.
Phải, tài phán đã thành công, mỗi người ở bên dưới đều sửng sốt, dùng ngón tay kẹp đạn, đây quả thật là chưa từng có ở địa hạ quyền đàn.
"Mộc !" "Mộc !" "Mộc !" "Mộc !" "Mộc !" "Mộc !"… …
Bọn họ hoan hô, bọn họ dùng tiếng hoan hô để ủng hộ "Mộc" của bọn họ, họ chỉ biết dùng tiếng hoan hô để biểu đạt sự hưng phấn của bọn họ.
"Bắn !"
Hai tay bắn súng thiện xạ đứng vũng, hai khẩu súng máy cùng lúc khạc ra một viên đạn, mục tiêu --- đôi mắt của Lý Dương.
"Hô !"
Gió nổi lên, một đợt tàn ảnh lướt qua, liền đó tay phải Lý Dương đưa cao lên.
Hai viên đạn đang nằm giữa các ngón tay !
Lý Dương không ngờ không phải dùng hai tay phân biệt tiếp đàn, mà chỉ dùng tay phải, thoáng chốc bắt lấy hai viên đạn, điều này không khỏi những người có mặt chấn kinh.
"Có thể bắt đầu màn ba rồi !" Lý Dương không để tâm đến vẻ chấn kinh của chúng nhân, liền lên tiếng đề tỉnh tài phán. Tài phán ngay khi tỉnh lại, lập tức nói : "Màn ba, cước đá tử đạn. Hơn nữa còn là 20 viên đạn".
Đám người phía dưới lại ngây ngốc, 20 viên đạn, cước đá ? Cái này đòi hỏi có tốc độ chân khủng bố, súng máy khoảng 2 giây là có thể bắn xong bằng với một giây phải đá ra 10 cú, đây tuyệt đối là tốc độ chân khủng khiếp. Nhưng khán giả làm sao biết được, cái này bất quá chỉ cần Lý Dương dùng 2000 tinh thực lực để biểu diễn mà thôi.
"Bắn !"
Lý Dương thong thả liếc mắt nhìn cột trụ võ đài, khoé miệng khẽ mỉm cười, rồi lại nhìn về hướng viên đạn.
20 viên đạn liên tiếp bắn tới, bất ngờ hai mắt Lý Dương sáng lên, hai chân thoáng chốc hoá thành huyễn ảnh, trong nhất thời mọi người không còn thấy rõ chân của Lý Dương nữa, "Phanh !" "Phanh !" "Phanh !"… … Khán giả chỉ còn nghe thấy tiếng từng viên đạn và cước của Lý Dương va chạm.
Có tiếng rơi xuống !
Khoé miệng Lý Dương mỉm cười, nhưng tài phán thì lại sửng sốt.
"Trời, trời ạ, Mộc, Mộc… … Mộc anh ấy, anh ấy không ngờ… …" Tài phán chỉ về phía một cột trụ, thực sự một câu cũng không thốt ra được, khán giả ở bên dưới cũng hướng mắt nhìn về phía cột trụ đó.
Trên cột trụ, 20 viên đạn đã ghim chặt lên đó, hơn nữa còn hình thành nên chữ "Mộc".
Vừa rồi là Lý Dương dùng chân đá tử đạn, chỉ thoáng chốc đã đá bay, hơn nữa còn đem toàn bộ số đạn khảm lên cây cột làm bằng thép, cái đó cần có lực chân khủng bố đến mức nào ? Hơn nữa lại còn hình thành một chữ, vậy thì khả năng khống chế lực chân của Lý Dương rốt cuợ6c đã đạt đến trình độ nào ?
"Không, không thể nào ?" Mỗi người khán giả đều sửng sốt, những khán giả xung quanh đều lần lượt tiến lên, tranh nhau nhìn cây cột đó.
Nhìn đám người phú hào đang tranh nhau, Lý Dương trong lòng cười thầm : "Các người làm sao hiểu được thiên đạo chí lý ? Xem ra khoảng thời gian này tu luyện "Ma thần lục tuyệt" đã có thành quả rồi, bất quá chỉ dùng đao mổ bỏ để thử một chút mà đã có công hiệu như vậy. Vậy thì lực khống chế phi đao của ta hiện tại chắc là vượt xa trước đây !"
Thiên đạo vốn là nguồn gốc, đối với thiên đạo mà có được cảm ngộ tức là bản thân tâm cảnh nhãn giới đã có sự đề cao, là sự thoát thai hoán cốt của tâm cảnh, sau này vô luận là thân thể công kích hay binh khí công kích đều hoàn toàn khác trước !

Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại