Thốn Mang
Chương 21: Bá vương Hạng Vũ
Mông Điền thân hình loé lên, đã thấy xuất hiện trước mặt Lý Dương.
"Đội trưởng, đừng cản tôi". Lý Dương nói với thanh âm đê trầm, hai tay của hắn đồng thời phát xuất quang mang nhàn nhạt, hai ngọn phi đao bất thình lình xuất hiện trong tay, từng cổ thiên địa linh khí không ngừng quán nhập vào phi đao, mặt ngoài phi đao cũng sản sanh đạo đạo quang mang.
Mông điền ánh mắt chăm chú nhìn Lý Dương, kiên định nói : "Lý Dương, theo tôi về".
"Tránh ra, đội trưởng, người tránh ra cho tôi !" Lệ khí trong tâm Lý Dương lại bắt đầu sôi lên, khi biết Khương Tuyết tử vong, trong tim Lý Dương đã sản sinh lệ khí, hiện tại lại càng dày đặc.
Bất ngờ trong não Lý Dương từng tia hồng sắc khí lưu bắt đầu lưu nhập toàn thân hắn, đồng thời hồng sắc khí lưu không ngừng bao phủ lấy não bộ Lý Dương, cặp mắt Lý Dương tức thì đỏ như máu.
"Đừng ép tôi, đội trưởng, đừng ép tôi, Khương Tuyết là toàn bộ đối với tôi, nàng chết rồi, vì vậy tôi nhất định phải giết chết Lâm Thiên Vũ, nhất định !" Biểu tình trên mặt Lý Dương hiện rõ sự hung ác.
Mông Điền nhìn thấy Lý Dương mắt đỏ như máu, còn có biểu tình hung ác, ông biết là Lý Dương biến đổi rồi, tâm tính đã biến đổi rồi. Trong quá khứ Lý Dương tâm tính lúc nào cũng thản nhiên chỉ một lòng vì quốc gia giờ đã biến đổi rồi, đã biến thành trái tim sung mãn sự cừu hận.
"Không phải hắn chết, thì là ta chết !" Lý dương nghiến răng buông ra một câu tối hậu, hắn đã khống chế không nổi sự bạo loạn của chân khí trong thể nội.
Lực lượng của ái tình rất lớn, vô cùng lớn, đặc biệt là đối với người không dễ động tình, một khi đã động tâm, lực ảnh hưởng còn vượt quá sự tưởng tượng của con người, hiện tại Lý Dương cũng giống như vậy, lực lượng ái tình đã khiến tâm tính hắn biến hoá, dĩ tình nhập đạo, có thể nhập tiên đạo, tương tự cũng có thể nhập ma đạo, trong não Lý Dương dưới sự ám trợ của vị ma vương của ma giới, Lý Dương đã bắt đầu bước vào ma đạo, tương tự tâm lý hắn cũng có ma tính.
Mông Điền lắc đầu, mục quang kiên định nói : "Lý Dương, Lâm Thiên Vũ đã làm sai, chuyện này quốc gia nhất định sẽ cho ngươi một lời giải thích, cũng sẽ cho gia đình Khương Tuyết một lời giải thích, nhưng cậu không thể dụng tư hình, cậu không thể đại biểu cho pháp đình mà tuyên phán, hôm nay cậu đã giết mất ba người. Cậu biết được cảm giác thân nhân họ như thế nào không ? Bọn họ chỉ là vệ sĩ, nhưng hiện tại bọn họ đã chết rồi, cũng chỉ vì cậu muốn báo thù".
Lý Dương thân hình run lên : "Vệ sĩ ?"
Bất ngờ biểu tình Lý Dương càng thêm băng lãnh vô tình : "Hừm, khi là vệ sĩ thì đã sớm giác ngộ là sẽ có lúc phải chết, bọn họ còn bảo vệ cho loại người cặn bã như Lâm Thiên Vũ, hừm hừm, hôm nay bất kể là ai, ai cản ta giết Lâm Thiên Vũ thì ta giết kẻ đó". Thể nội chân khí Lý Dương điên cuồng vận chuyển, càng lúc càng cường liệt, thiên địa linh khí không ngừng bị hấp nhập vào thể nội, hiện tại Lý Dương đã cảm ngộ được "Ảm Nhiên chi cảnh" đối với sự hoà hợp với thiên địa linh khí đã đạt đến một cảnh giới cực cao, thiên địa linh khí phong cuồng dũng động, Ai Nhĩ, Mông Điền, Phỉ Lý, Dương Ngu bao quát cả Lâm Thiên Vũ đều cảm nhận được điều đó.
"Lợi ích quốc gia cao hơn tất cả, Lý Dương lẽ nào cậu đã quên lời thề khi tiến nhập An toàn cục 9 tổ ? Đương sơ bao nhiêu huynh đệ của bộ đội đặc chủng "Long Nha" đã chết là vì cái gì ? Lẽ nào cậu không biết giết chết Lâm Thiên Vũ ảnh hưởng thế nào sao ?" Mông Điền nói lời khuyến cáo cuối cùng.
Lý Dương trong lòng chấn động : "Long Nha ?" Bất ngờ, Lý Dương ngửa đầu cười lớn : "Ha ha, ha ha, Long Nha, Long Nha, đội trưởng người nói hay lắm, người nói hay lắm … …" Tiếng cười của Lý Dương vang rõ bên tai mỗi người.
Lúc này Hắc Nham, Điền Lâm mọi người cũng đã đến nơi.
Lý Dương trên mặt xuất hiện một nụ cười tàn khốc : "Long Nha, đệ nhất bộ đội đặc chủng à, nhưng các người có biết các huynh đệ đã chết của tôi được đãi ngộ thế nào không ? Cha mẹ của những huynh đệ đã chết căn bản là không có người chiếu cố, một chút thu nhập chỉ đủ cho họ miễn cưỡng sống qua ngày, bọn họ thậm chí không có tiền để đến lăng mộ liệt sĩ thăm viếng con cái của mình, vị tiền nhậm đại đội trưởng của chúng tôi, chết đã được 10 năm rồi, nhưng bà mẹ của hắn lại không có tiền để viếng thăm con mình, với toàn bộ số tiền tích cóp 10 năm, bà mẹ già hơn 60 tuổi của hắn mới có đủ để đến lăng mộ liệt sĩ thăm hắn, nhưng mà, nhưng mà… …cuối cùng bà mẹ già đó đến tiền để quay về cũng không có, hoàn toàn không có !"
Bọn người Mông Điền không ai nói được câu nào, đây là sự thật, sự thật không thể cải biến. Đó cũng là điều khiến bọn họ đau lòng.
Nước mắt từ trong mắt Lý Dương chảy xuống : "Phải, Long Nha huynh đệ chúng tôi mỗi người khi chết đều không cảm thấy hối tiếc, chúng tôi biết đó là vì quốc gia".
Bất ngờ Lý Dương biến thành kích động : "Nhưng mà hiện tại tôi không hiểu được, vô số huynh đệ của tôi chết là vì cái gì, lẽ nào chỉ vì một chút tiền của bọn cặn bã, ha ha, chúng tôi đích thực là vì cái gì, ha ha… … nực cười, nực cười, đại nghĩa ? Khi mà người chúng ta yêu quý cũng chết rồi, ta còn kiên trì gì nữa ? Đại nghĩa ? Đại nghĩa cái con mẹ nó ! Khi mà vợ của mình cũng không bảo vệ được, còn nói gì đại nghĩa, hôm nay Lâm Thiên Vũ nhất định phải chết. Bất kể là ai cũng không thể cản được".
Mông Điền vẫn đứng đó, Dương Ngu cũng đứng ở bên cạnh, trên vai Dương Ngu vẫn còn vết thương do phi đao lưu lại, bất quá mặc dù phi đao phá được hộ thể cương khí của hắn, nhưng khi phá vỡ hộ thể cương khí thì phi đao cũng không còn bao nhiêu lực công kích.
Mông Điền, Dương Ngu hai người đứng trước mặt Lý Dương, phía sau Mông Điền là nhóm người Hắc Nham.
"Các người muốn cản tôi ?" Lý Dương tựa như thấy một chuyện rất buồn cười, " Nhưng các người có cản được không ?" Lý Dương thân hình chuyển động, tốc độ đạt đến cực hạn, cùng lúc đó, hai ngọn phi đao trong tay cũng phóng ra.
"Lâm Thiên Vũ, chết !"
Mông Điền và Dương Ngu hai người lập tức động thân, đồng thời trên thân hai người hình thành hộ thể cương khí.
"Hưu !" "Hưu !"
Lưỡng đạo quang mang tợ lưu tinh trực tiếp nhắm vào thân thể Mông Điền và Dương Ngu, Lý Dương cải biến phương hướng cũng không có tác dụng, bởi vì Mông Điền hai người dùng thân thể để ngăn chặn, Lý Dương cũng chỉ cải biến phương hướng có một chút.
Trên thân Dương Ngu lại có thêm một vết thương nhẹ nữa, nhưng Mông Điền thì ngay một chút thương tích cũng không có. Phi đao của Lý Dương khi phá được hộ thể cương khí của ông ta thì phi đao cũng hết lực rồi.
"Mông Điền cái tên này, còn mạnh hơn ta nữa à, ngươi chắc là phải hơn 5 vạn tinh năng lượng". Dương Ngu nhìn thấy hộ thể cương khí của Mông Điền rõ ràng mạnh hơn hắn, không khỏi bật cười nói
Mông Điền không nói gì, nhưng lại nhìn Lý Dương : "Theo ta về !"
"Tiểu tử, bỏ cuộc đi, công lực của ngươi thật sự là quá kém, chỉ có vài trăm tinh năng lượng, cho dù cảm ngộ được tam đại cảnh giới, tối đa đối phó với ngũ cấp cao thủ cũng đã thấy kém rồi. Đạt đến cấp biệt như đội trưởng ngươi, thì căn bản là ngươi không thể thương hại được ông ta, càng không nói đến kẻ đã đạt đến lục cấp cao thủ như tên Lâm cái gì Vũ kia. Ngươi ngay cả phòng ngự còn không phá được, nói gì đến giết ? Hà huống gì ngươi nghĩ rằng chỉ cần giết mỗi mình hắn là đủ để giải trừ mối hận sao ?"
Lý Dương thân hình run lên, trong lòng một âm thanh chấn động : "Chỉ giết hắn là đủ rồi sao ? Chỉ cần giết hắn là giải trừ được mối hận sao ?" Bất ngờ Lý Dương nhíu mày, trong lòng hắn đại kinh, lúc này hắn phát hiện ra một điểm, thanh âm mới vừa nói chính là từ trong đầu hắn phát ra.
"Ngươi là ai ?"
Thanh âm trong đầy tựa hồ có điểm nghi hoặc : "Ta ? Ừm, ta ở tại phàm nhân giới từng có một danh tự kêu là Hạng Vũ !"
"Hạng Vũ ?" Lý Dương trong lòng kinh ngạc "Lẽ nào ngươi là Tây Sở Bá Vương ?"
"Ha ha, không sai ! Bổn bá vương chính là Hạng Vũ, hừm hừm, người còn không tin, lẽ nào ngươi nghĩ bổn bá vương lại đi mạo xưng người khác ? Nếu như không phải năm xưa bị… …được rồi, nói với tiểu tử nhà ngươi cũng không có tác dụng". Hạng Vũ hiển nhiên là không thèm bí mật năm xưa nói với Lý Dương.
Lý Dương trong lòng cười lạnh nói : "Hạng Vũ ? Hạng Vũ là nhân vật của vài nghìn năm trước, làm sao còn sống tại nhân thế, thật là quá lố bịch".
Hạng Vũ tức thì ngạc nhiên, rồi lập tức giận dữ : "Bổn bá vương là loại người nào ? Cái tên mao đầu tiểu tử này, hiện tại bổn bá vương mặc dù như rồng khốn nơi vũng lầy, nhưng so với ta thì cái tên tiểu tử chưa đạt đến cả Kim Đan kỳ tối cơ bản như ngươi cũng không bằng được. Hừm, nếu như không phải bổn bá vương, người làm sao có được Tẩy tuỷ đan ? Nếu như không phải bổn bá vương tương trợ, cái ngày ngươi bế quan làm sao có thể thừa thụ được ma sát lực có trong Tẩy tuỷ đan ? Nếu như không phải bổn bá vương ngươi làm sao có thể trong mười ngày củng cố được đệ nhị tầng cảnh giới ? Lẽ nào ngươi nghĩ rằng ông trời đối xử với ngươi tốt đẹp, do vậy ngươi mới hấp thu thiên địa linh khí nhanh hơn người khác mười lần ? Mẹ nó chứ, tiểu tử ngươi thật đúng là tên khốn kiếp vong ân phụ nghĩa !"
Lý Dương tức thì ngạc nhiên, rồi lập tức hiểu ra, cái cảm giác kỳ diệu khó nói khi lấy được Tẩy tuỷ đan, bản thân vô cớ hấp thu linh khí nhanh gấp 10 lần, nguyên lai đều là do Hạng Vũ bang trợ.
"Tốt, ta tạm thời tin ngài. Nhưng hôm nay ngài lại muốn ta bỏ cuộc, ngài nói xem, hắn giết chiết người yêu của ta, ta làm sao có thể bỏ cuộc ? Lý Dương không thể kìm nén được cỗ ác khí trong đầu.
Hạng Vũ cười nói : "Tiểu tử ngươi vẫn chưa tính là xui xẻo, Khương Tuyết của người đã chết rồi, nhưng ả ta là phàm nhân, án chiếu theo tu luyện mà nói, chỉ khi hồn phi phách tán mới chân chính tính là tử vong, Khương Tuyết bất quá là nhục thể tử vong, tiến nhập quỷ giới mà thôi. Ngươi chỉ cần nỗ lực tu luyện, phá toái hư không, cuối cùng sẽ có một ngày gặp lại được ả".
Lý Dương tầm thần hoàn toàn chấn động, lập tức run rẩy nói : "Ngài nói, ngài nói Tuyết vẫn chưa chết, ta còn có thể gặp lại nàng, còn có thể sống chung với nàng phải không ?"
Hạng Vũ khoa trương nói : "Đương nhiên, ngươi không nhìn xem xem bổn bá vương là ai à ? Bổn bá vương dù gì cũng là ma giới ma vương cấp biệt đính cấp cao thủ, nếu như không phải… …khái, khái, tóm lại, ngươi chỉ cần hiểu một điều, Tuyết của ngươi vẫn chưa thực sự chết, chỉ cần ngươi chăm chỉ tu luyện, phá toái hư không, là sẽ có thể có cơ hội !"Hạng Vũ trong lòng tức thì đắc ý cười, hắn biết là Lý Dương đã cắn câu.
Lệ khí trong tâm Lý Dương lập tức bắt đầu chầm chậm bình lặng lại, cái đầu cũng khôi phục lại chút sáng suốt.
"Lý Dương, ngươi còn chưa cùng ta quay về ? Lẽ nào muốn ta xuất thủ ?" Mông Điền lên tiếng trách mắng.
Vùa rồi Lý Dương và Hạng Vũ tâm thần giao lưu, mặc dù nói khá nhiều, bất quá bên ngoài mới chỉ trải qua một lúc.
Lý Dương nhìn Mông Điền đang phẫn nộ ở trước mặt. rồi lại liếc nhìn Lâm Thiên Vũ, Lâm Thiên Vũ vẫn dùng loại mục quang như đang xem trò vui để nhìn Lý Dương, mặc dù xung quanh thân thể hắn thanh sắc quang mang thiểm thước, nhưng rõ ràng là Lâm Thiên Vũ còn chưa chân chính động dụng toàn bộ lực lượng.
"Chỉ giết mình hắn là đủ rồi sao ?" Trong lòng Lý Dương hiện lên câu nói của Hạng Vũ, khoé miệng hắn xuất hiện một nụ cười lạnh, Lý Dương thực chưa phát hiện ra, lúc này tâm tính hắn đã hoàn toàn biến đổi, ma tính đã hoàn toàn dung nhập vào trong tâm tính của hắn.
"Tiểu tử, đáp ứng đội trưởng của ngươi đi, bất kể phát sinh chuyện gì, tất cả đã có bổn bá vương lo, he he, cái con tôm nhỏ này bổn bá vương còn chưa để vào mắt, phải rồi, Lý Dương, nếu như ngươi muốn giết Lâm Thiên Vũ đó, bổn bá vương cũng có thể giúp ngươi".
Lý Dương trong lòng cười lạnh : "Không, ngài nói đúng lắm, chỉ giết mình hắn, tôi thật không thấy thoả mãn, tôi cũng phải để cho hắn biết thế nào là tuyệt vọng, thế nào là sống không nằng chết".
Lý Dương quay đầu nhìn đội trưởng Mông Điền, chầm chậm nói : "Tôi đi với ông !"
Mông Điền nghe thấy tức thì đại hỷ, ông ta thật sự không muốn động thủ với Lý Dương, nhưng một khi Lý Dương cố chấp phản kháng, ông mới bắt buộc phải xuất thủ. Hiện tại Lý Dương đã đáp ứng, ông đương nhiên là thấy nhẹ thở hơn.
"Lâm công tử, chuyện ngày hôm nay, chúng tôi nhất định sẽ có lời giải thích với ngài, đi !" Mông Điền thản nhiên dẫn Lý Dương li khai, nhưng Lâm Thiên Vũ vẫn không nói gì, chỉ cười nhẹ.
Lâm Thiên Vũ nhìn Dương Ngu một cái, nụ cười trên mặc càng thêm xáng lạn : "Dương tiên sinh, vệ sĩ của tôi chết mất 3 vị, đây gọi là sát nhân thường mạng, a a, xử lý như thế nào, chắc là Dương tiên sinh cũng đã hiểu. Ứ Dương, đem chuyện này báo với Vương tướng quân". Liền đó Lâm Thiên Vũ quay đầu đi vào trong biệt thự.
Lý Dương bị tạm giam, đương nhiên, bản thân Lý Dương một chút lo lắng cũng không có, án chiếu theo lời Hạng Vũ nói : "Nếu bổn bá vương giúp ngươi, phàm nhân giới địa cầu này thực sự không có ai có thể giam cầm được ngươi".
Nhưng mà Lý Dương thực không biết trong tâm Hạng Vũ còn một câu khác : "Côn Lôn tiên cảnh nên tính là một không gian thứ nguyên khác, không thuộc về địa cầu. Do vậy, bổn bá vương có nói vậy, cũng không thể tính là sai".Côn Lôn tiên cảnh cao thủ vô số, hiện tại chỉ dựa trên nguyên thần lực lượng thì Hạng Vũ vẫn chưa thể tính là vô địch.
Trong phòng tạm giam.
"Lý Dương, ngươi nếu như cứ tu luyện thế này, e rằng đến khi chết cũng không thể phá toái hư không !" Hạng Vũ bắt đầu dụ hoặc Lý Dương.
Lý Dương gật đầu nói : "Lục Cực Thuần Dương công" này tối đa chỉ đạt đến lục cấp cao thủ, đúng là không thể phá toái hư không, nhưng mà tôi cũng không có phương pháp tu luyện nào khác" Lý Dương tuyệt không mở miệng đề cập chuyện xin Hạng Vũ giúp đỡ, hắn minh bạch, Hạng Vũ nhất định là có chuyện cần hắn.
Hạng Vũ không thèm vòng vo, trực tiếp nói : "Lý Dương tiểu tử này, tốt, bổn bá vương hiện tại truyền cho ngươi ma giới chí tôn bảo điển – "Ma Dương Điển" do Xi Vưu đại tôn sáng tạo. "Ma Dương Điển" tổng cộng có tam giai thập ngũ tầng cảnh giới, tam giai phân thành "Huyễn Tinh Giai", "Yêu Nguyệt Giai", "Cực Dương Giai". Trong đó 6 tầng cảnh giới đầu là "Huyễn Tinh Giai", 6 tầng cảnh giới kế tiếp là "Yêu Nguyệt Giai", 3 tầng cảnh giới cuối cùng là "Cực Dương Giai" !"
"Lắng nghe cho cẩn thận, bổn bá vương hiện tại truyền cho ngươi lục tầng khẩu quyết công phát của "Huyễn Tinh Giai"". Hạng lập tức bắt đầu truyền thụ cho Lý Dương khẩu quyết 6 tầng đầu của "Ma Dương Điển"
Một lúc lâu sau.
"Cái, cái này sao có thể ?" Lý Dương trừng mắt ngạc nhiên, 6 tầng khẩu quyết của "Ma Dương Điển" Huyễn Tinh Giai này không ngờ… …không ngờ chính là khẩu quyết của "Lục Cực Thuần Dương công" !!!"
"Lục Cực Thuần Dương công" là công pháp tu luyện đặc biệt của An toàn cục, thành viên an toàn cục 9 tổ có thể có được khẩu quyết bốn tầng đầu, sau khi tiến nhập 11 tổ, mới có thể có đươc khẩu quyết đệ ngũ tầng và đệ lục tầng, hiện tại Lý Dương khẩu quyết bốn tầng đầu của "Ma Dương Điển" không ngờ lại giống hệt bốn tầng đầu của "Lục Cực Thuần Dương công".
"Cái này, cái "Lục Cực Thuần Dương công" này đícg thức là 6 tầng đầu của "Ma Dương Điển", bất quá vẫn có điểm khác biệt, đệ lục tầng của "Ma Dương Điển" là thành kim đan, sau đó nhập ma đạo, còn đệ lục tầng của "Lục Cực Thuần Dương công" chỉ có khẩu quyết bí pháp thành kim đàn, thực sự khẩu quyết bí pháp nhập ma đạo !"
Lý Dương có điểm nghi hoặc : "Ừm, ngài làm sai biết được khẩu quyết bí pháp của "Lục Cực Thuần Dương công" vậy ?"
Hạng Vĩ tự hồ có chút bất kham : "Cái này, a a, "Lục Cực Thuần Dương công" đó là do bổn bá vương truyền ra mà. Hừm hừm, đừng hỏi nữa, ngươi muốn học thì học, không học thì đừng nói lời thừa !" Tối hậu Hạng Vũ hiển nhiên có chút giận dữ.
Thốn Mang
Tập 1 : Tuyết dạ
"Đội trưởng, đừng cản tôi". Lý Dương nói với thanh âm đê trầm, hai tay của hắn đồng thời phát xuất quang mang nhàn nhạt, hai ngọn phi đao bất thình lình xuất hiện trong tay, từng cổ thiên địa linh khí không ngừng quán nhập vào phi đao, mặt ngoài phi đao cũng sản sanh đạo đạo quang mang.
Mông điền ánh mắt chăm chú nhìn Lý Dương, kiên định nói : "Lý Dương, theo tôi về".
"Tránh ra, đội trưởng, người tránh ra cho tôi !" Lệ khí trong tâm Lý Dương lại bắt đầu sôi lên, khi biết Khương Tuyết tử vong, trong tim Lý Dương đã sản sinh lệ khí, hiện tại lại càng dày đặc.
Bất ngờ trong não Lý Dương từng tia hồng sắc khí lưu bắt đầu lưu nhập toàn thân hắn, đồng thời hồng sắc khí lưu không ngừng bao phủ lấy não bộ Lý Dương, cặp mắt Lý Dương tức thì đỏ như máu.
"Đừng ép tôi, đội trưởng, đừng ép tôi, Khương Tuyết là toàn bộ đối với tôi, nàng chết rồi, vì vậy tôi nhất định phải giết chết Lâm Thiên Vũ, nhất định !" Biểu tình trên mặt Lý Dương hiện rõ sự hung ác.
Mông Điền nhìn thấy Lý Dương mắt đỏ như máu, còn có biểu tình hung ác, ông biết là Lý Dương biến đổi rồi, tâm tính đã biến đổi rồi. Trong quá khứ Lý Dương tâm tính lúc nào cũng thản nhiên chỉ một lòng vì quốc gia giờ đã biến đổi rồi, đã biến thành trái tim sung mãn sự cừu hận.
"Không phải hắn chết, thì là ta chết !" Lý dương nghiến răng buông ra một câu tối hậu, hắn đã khống chế không nổi sự bạo loạn của chân khí trong thể nội.
Lực lượng của ái tình rất lớn, vô cùng lớn, đặc biệt là đối với người không dễ động tình, một khi đã động tâm, lực ảnh hưởng còn vượt quá sự tưởng tượng của con người, hiện tại Lý Dương cũng giống như vậy, lực lượng ái tình đã khiến tâm tính hắn biến hoá, dĩ tình nhập đạo, có thể nhập tiên đạo, tương tự cũng có thể nhập ma đạo, trong não Lý Dương dưới sự ám trợ của vị ma vương của ma giới, Lý Dương đã bắt đầu bước vào ma đạo, tương tự tâm lý hắn cũng có ma tính.
Mông Điền lắc đầu, mục quang kiên định nói : "Lý Dương, Lâm Thiên Vũ đã làm sai, chuyện này quốc gia nhất định sẽ cho ngươi một lời giải thích, cũng sẽ cho gia đình Khương Tuyết một lời giải thích, nhưng cậu không thể dụng tư hình, cậu không thể đại biểu cho pháp đình mà tuyên phán, hôm nay cậu đã giết mất ba người. Cậu biết được cảm giác thân nhân họ như thế nào không ? Bọn họ chỉ là vệ sĩ, nhưng hiện tại bọn họ đã chết rồi, cũng chỉ vì cậu muốn báo thù".
Lý Dương thân hình run lên : "Vệ sĩ ?"
Bất ngờ biểu tình Lý Dương càng thêm băng lãnh vô tình : "Hừm, khi là vệ sĩ thì đã sớm giác ngộ là sẽ có lúc phải chết, bọn họ còn bảo vệ cho loại người cặn bã như Lâm Thiên Vũ, hừm hừm, hôm nay bất kể là ai, ai cản ta giết Lâm Thiên Vũ thì ta giết kẻ đó". Thể nội chân khí Lý Dương điên cuồng vận chuyển, càng lúc càng cường liệt, thiên địa linh khí không ngừng bị hấp nhập vào thể nội, hiện tại Lý Dương đã cảm ngộ được "Ảm Nhiên chi cảnh" đối với sự hoà hợp với thiên địa linh khí đã đạt đến một cảnh giới cực cao, thiên địa linh khí phong cuồng dũng động, Ai Nhĩ, Mông Điền, Phỉ Lý, Dương Ngu bao quát cả Lâm Thiên Vũ đều cảm nhận được điều đó.
"Lợi ích quốc gia cao hơn tất cả, Lý Dương lẽ nào cậu đã quên lời thề khi tiến nhập An toàn cục 9 tổ ? Đương sơ bao nhiêu huynh đệ của bộ đội đặc chủng "Long Nha" đã chết là vì cái gì ? Lẽ nào cậu không biết giết chết Lâm Thiên Vũ ảnh hưởng thế nào sao ?" Mông Điền nói lời khuyến cáo cuối cùng.
Lý Dương trong lòng chấn động : "Long Nha ?" Bất ngờ, Lý Dương ngửa đầu cười lớn : "Ha ha, ha ha, Long Nha, Long Nha, đội trưởng người nói hay lắm, người nói hay lắm … …" Tiếng cười của Lý Dương vang rõ bên tai mỗi người.
Lúc này Hắc Nham, Điền Lâm mọi người cũng đã đến nơi.
Lý Dương trên mặt xuất hiện một nụ cười tàn khốc : "Long Nha, đệ nhất bộ đội đặc chủng à, nhưng các người có biết các huynh đệ đã chết của tôi được đãi ngộ thế nào không ? Cha mẹ của những huynh đệ đã chết căn bản là không có người chiếu cố, một chút thu nhập chỉ đủ cho họ miễn cưỡng sống qua ngày, bọn họ thậm chí không có tiền để đến lăng mộ liệt sĩ thăm viếng con cái của mình, vị tiền nhậm đại đội trưởng của chúng tôi, chết đã được 10 năm rồi, nhưng bà mẹ của hắn lại không có tiền để viếng thăm con mình, với toàn bộ số tiền tích cóp 10 năm, bà mẹ già hơn 60 tuổi của hắn mới có đủ để đến lăng mộ liệt sĩ thăm hắn, nhưng mà, nhưng mà… …cuối cùng bà mẹ già đó đến tiền để quay về cũng không có, hoàn toàn không có !"
Bọn người Mông Điền không ai nói được câu nào, đây là sự thật, sự thật không thể cải biến. Đó cũng là điều khiến bọn họ đau lòng.
Nước mắt từ trong mắt Lý Dương chảy xuống : "Phải, Long Nha huynh đệ chúng tôi mỗi người khi chết đều không cảm thấy hối tiếc, chúng tôi biết đó là vì quốc gia".
Bất ngờ Lý Dương biến thành kích động : "Nhưng mà hiện tại tôi không hiểu được, vô số huynh đệ của tôi chết là vì cái gì, lẽ nào chỉ vì một chút tiền của bọn cặn bã, ha ha, chúng tôi đích thực là vì cái gì, ha ha… … nực cười, nực cười, đại nghĩa ? Khi mà người chúng ta yêu quý cũng chết rồi, ta còn kiên trì gì nữa ? Đại nghĩa ? Đại nghĩa cái con mẹ nó ! Khi mà vợ của mình cũng không bảo vệ được, còn nói gì đại nghĩa, hôm nay Lâm Thiên Vũ nhất định phải chết. Bất kể là ai cũng không thể cản được".
Mông Điền vẫn đứng đó, Dương Ngu cũng đứng ở bên cạnh, trên vai Dương Ngu vẫn còn vết thương do phi đao lưu lại, bất quá mặc dù phi đao phá được hộ thể cương khí của hắn, nhưng khi phá vỡ hộ thể cương khí thì phi đao cũng không còn bao nhiêu lực công kích.
Mông Điền, Dương Ngu hai người đứng trước mặt Lý Dương, phía sau Mông Điền là nhóm người Hắc Nham.
"Các người muốn cản tôi ?" Lý Dương tựa như thấy một chuyện rất buồn cười, " Nhưng các người có cản được không ?" Lý Dương thân hình chuyển động, tốc độ đạt đến cực hạn, cùng lúc đó, hai ngọn phi đao trong tay cũng phóng ra.
"Lâm Thiên Vũ, chết !"
Mông Điền và Dương Ngu hai người lập tức động thân, đồng thời trên thân hai người hình thành hộ thể cương khí.
"Hưu !" "Hưu !"
Lưỡng đạo quang mang tợ lưu tinh trực tiếp nhắm vào thân thể Mông Điền và Dương Ngu, Lý Dương cải biến phương hướng cũng không có tác dụng, bởi vì Mông Điền hai người dùng thân thể để ngăn chặn, Lý Dương cũng chỉ cải biến phương hướng có một chút.
Trên thân Dương Ngu lại có thêm một vết thương nhẹ nữa, nhưng Mông Điền thì ngay một chút thương tích cũng không có. Phi đao của Lý Dương khi phá được hộ thể cương khí của ông ta thì phi đao cũng hết lực rồi.
"Mông Điền cái tên này, còn mạnh hơn ta nữa à, ngươi chắc là phải hơn 5 vạn tinh năng lượng". Dương Ngu nhìn thấy hộ thể cương khí của Mông Điền rõ ràng mạnh hơn hắn, không khỏi bật cười nói
Mông Điền không nói gì, nhưng lại nhìn Lý Dương : "Theo ta về !"
"Tiểu tử, bỏ cuộc đi, công lực của ngươi thật sự là quá kém, chỉ có vài trăm tinh năng lượng, cho dù cảm ngộ được tam đại cảnh giới, tối đa đối phó với ngũ cấp cao thủ cũng đã thấy kém rồi. Đạt đến cấp biệt như đội trưởng ngươi, thì căn bản là ngươi không thể thương hại được ông ta, càng không nói đến kẻ đã đạt đến lục cấp cao thủ như tên Lâm cái gì Vũ kia. Ngươi ngay cả phòng ngự còn không phá được, nói gì đến giết ? Hà huống gì ngươi nghĩ rằng chỉ cần giết mỗi mình hắn là đủ để giải trừ mối hận sao ?"
Lý Dương thân hình run lên, trong lòng một âm thanh chấn động : "Chỉ giết hắn là đủ rồi sao ? Chỉ cần giết hắn là giải trừ được mối hận sao ?" Bất ngờ Lý Dương nhíu mày, trong lòng hắn đại kinh, lúc này hắn phát hiện ra một điểm, thanh âm mới vừa nói chính là từ trong đầu hắn phát ra.
"Ngươi là ai ?"
Thanh âm trong đầy tựa hồ có điểm nghi hoặc : "Ta ? Ừm, ta ở tại phàm nhân giới từng có một danh tự kêu là Hạng Vũ !"
"Hạng Vũ ?" Lý Dương trong lòng kinh ngạc "Lẽ nào ngươi là Tây Sở Bá Vương ?"
"Ha ha, không sai ! Bổn bá vương chính là Hạng Vũ, hừm hừm, người còn không tin, lẽ nào ngươi nghĩ bổn bá vương lại đi mạo xưng người khác ? Nếu như không phải năm xưa bị… …được rồi, nói với tiểu tử nhà ngươi cũng không có tác dụng". Hạng Vũ hiển nhiên là không thèm bí mật năm xưa nói với Lý Dương.
Lý Dương trong lòng cười lạnh nói : "Hạng Vũ ? Hạng Vũ là nhân vật của vài nghìn năm trước, làm sao còn sống tại nhân thế, thật là quá lố bịch".
Hạng Vũ tức thì ngạc nhiên, rồi lập tức giận dữ : "Bổn bá vương là loại người nào ? Cái tên mao đầu tiểu tử này, hiện tại bổn bá vương mặc dù như rồng khốn nơi vũng lầy, nhưng so với ta thì cái tên tiểu tử chưa đạt đến cả Kim Đan kỳ tối cơ bản như ngươi cũng không bằng được. Hừm, nếu như không phải bổn bá vương, người làm sao có được Tẩy tuỷ đan ? Nếu như không phải bổn bá vương tương trợ, cái ngày ngươi bế quan làm sao có thể thừa thụ được ma sát lực có trong Tẩy tuỷ đan ? Nếu như không phải bổn bá vương ngươi làm sao có thể trong mười ngày củng cố được đệ nhị tầng cảnh giới ? Lẽ nào ngươi nghĩ rằng ông trời đối xử với ngươi tốt đẹp, do vậy ngươi mới hấp thu thiên địa linh khí nhanh hơn người khác mười lần ? Mẹ nó chứ, tiểu tử ngươi thật đúng là tên khốn kiếp vong ân phụ nghĩa !"
Lý Dương tức thì ngạc nhiên, rồi lập tức hiểu ra, cái cảm giác kỳ diệu khó nói khi lấy được Tẩy tuỷ đan, bản thân vô cớ hấp thu linh khí nhanh gấp 10 lần, nguyên lai đều là do Hạng Vũ bang trợ.
"Tốt, ta tạm thời tin ngài. Nhưng hôm nay ngài lại muốn ta bỏ cuộc, ngài nói xem, hắn giết chiết người yêu của ta, ta làm sao có thể bỏ cuộc ? Lý Dương không thể kìm nén được cỗ ác khí trong đầu.
Hạng Vũ cười nói : "Tiểu tử ngươi vẫn chưa tính là xui xẻo, Khương Tuyết của người đã chết rồi, nhưng ả ta là phàm nhân, án chiếu theo tu luyện mà nói, chỉ khi hồn phi phách tán mới chân chính tính là tử vong, Khương Tuyết bất quá là nhục thể tử vong, tiến nhập quỷ giới mà thôi. Ngươi chỉ cần nỗ lực tu luyện, phá toái hư không, cuối cùng sẽ có một ngày gặp lại được ả".
Lý Dương tầm thần hoàn toàn chấn động, lập tức run rẩy nói : "Ngài nói, ngài nói Tuyết vẫn chưa chết, ta còn có thể gặp lại nàng, còn có thể sống chung với nàng phải không ?"
Hạng Vũ khoa trương nói : "Đương nhiên, ngươi không nhìn xem xem bổn bá vương là ai à ? Bổn bá vương dù gì cũng là ma giới ma vương cấp biệt đính cấp cao thủ, nếu như không phải… …khái, khái, tóm lại, ngươi chỉ cần hiểu một điều, Tuyết của ngươi vẫn chưa thực sự chết, chỉ cần ngươi chăm chỉ tu luyện, phá toái hư không, là sẽ có thể có cơ hội !"Hạng Vũ trong lòng tức thì đắc ý cười, hắn biết là Lý Dương đã cắn câu.
Lệ khí trong tâm Lý Dương lập tức bắt đầu chầm chậm bình lặng lại, cái đầu cũng khôi phục lại chút sáng suốt.
"Lý Dương, ngươi còn chưa cùng ta quay về ? Lẽ nào muốn ta xuất thủ ?" Mông Điền lên tiếng trách mắng.
Vùa rồi Lý Dương và Hạng Vũ tâm thần giao lưu, mặc dù nói khá nhiều, bất quá bên ngoài mới chỉ trải qua một lúc.
Lý Dương nhìn Mông Điền đang phẫn nộ ở trước mặt. rồi lại liếc nhìn Lâm Thiên Vũ, Lâm Thiên Vũ vẫn dùng loại mục quang như đang xem trò vui để nhìn Lý Dương, mặc dù xung quanh thân thể hắn thanh sắc quang mang thiểm thước, nhưng rõ ràng là Lâm Thiên Vũ còn chưa chân chính động dụng toàn bộ lực lượng.
"Chỉ giết mình hắn là đủ rồi sao ?" Trong lòng Lý Dương hiện lên câu nói của Hạng Vũ, khoé miệng hắn xuất hiện một nụ cười lạnh, Lý Dương thực chưa phát hiện ra, lúc này tâm tính hắn đã hoàn toàn biến đổi, ma tính đã hoàn toàn dung nhập vào trong tâm tính của hắn.
"Tiểu tử, đáp ứng đội trưởng của ngươi đi, bất kể phát sinh chuyện gì, tất cả đã có bổn bá vương lo, he he, cái con tôm nhỏ này bổn bá vương còn chưa để vào mắt, phải rồi, Lý Dương, nếu như ngươi muốn giết Lâm Thiên Vũ đó, bổn bá vương cũng có thể giúp ngươi".
Lý Dương trong lòng cười lạnh : "Không, ngài nói đúng lắm, chỉ giết mình hắn, tôi thật không thấy thoả mãn, tôi cũng phải để cho hắn biết thế nào là tuyệt vọng, thế nào là sống không nằng chết".
Lý Dương quay đầu nhìn đội trưởng Mông Điền, chầm chậm nói : "Tôi đi với ông !"
Mông Điền nghe thấy tức thì đại hỷ, ông ta thật sự không muốn động thủ với Lý Dương, nhưng một khi Lý Dương cố chấp phản kháng, ông mới bắt buộc phải xuất thủ. Hiện tại Lý Dương đã đáp ứng, ông đương nhiên là thấy nhẹ thở hơn.
"Lâm công tử, chuyện ngày hôm nay, chúng tôi nhất định sẽ có lời giải thích với ngài, đi !" Mông Điền thản nhiên dẫn Lý Dương li khai, nhưng Lâm Thiên Vũ vẫn không nói gì, chỉ cười nhẹ.
Lâm Thiên Vũ nhìn Dương Ngu một cái, nụ cười trên mặc càng thêm xáng lạn : "Dương tiên sinh, vệ sĩ của tôi chết mất 3 vị, đây gọi là sát nhân thường mạng, a a, xử lý như thế nào, chắc là Dương tiên sinh cũng đã hiểu. Ứ Dương, đem chuyện này báo với Vương tướng quân". Liền đó Lâm Thiên Vũ quay đầu đi vào trong biệt thự.
Lý Dương bị tạm giam, đương nhiên, bản thân Lý Dương một chút lo lắng cũng không có, án chiếu theo lời Hạng Vũ nói : "Nếu bổn bá vương giúp ngươi, phàm nhân giới địa cầu này thực sự không có ai có thể giam cầm được ngươi".
Nhưng mà Lý Dương thực không biết trong tâm Hạng Vũ còn một câu khác : "Côn Lôn tiên cảnh nên tính là một không gian thứ nguyên khác, không thuộc về địa cầu. Do vậy, bổn bá vương có nói vậy, cũng không thể tính là sai".Côn Lôn tiên cảnh cao thủ vô số, hiện tại chỉ dựa trên nguyên thần lực lượng thì Hạng Vũ vẫn chưa thể tính là vô địch.
Trong phòng tạm giam.
"Lý Dương, ngươi nếu như cứ tu luyện thế này, e rằng đến khi chết cũng không thể phá toái hư không !" Hạng Vũ bắt đầu dụ hoặc Lý Dương.
Lý Dương gật đầu nói : "Lục Cực Thuần Dương công" này tối đa chỉ đạt đến lục cấp cao thủ, đúng là không thể phá toái hư không, nhưng mà tôi cũng không có phương pháp tu luyện nào khác" Lý Dương tuyệt không mở miệng đề cập chuyện xin Hạng Vũ giúp đỡ, hắn minh bạch, Hạng Vũ nhất định là có chuyện cần hắn.
Hạng Vũ không thèm vòng vo, trực tiếp nói : "Lý Dương tiểu tử này, tốt, bổn bá vương hiện tại truyền cho ngươi ma giới chí tôn bảo điển – "Ma Dương Điển" do Xi Vưu đại tôn sáng tạo. "Ma Dương Điển" tổng cộng có tam giai thập ngũ tầng cảnh giới, tam giai phân thành "Huyễn Tinh Giai", "Yêu Nguyệt Giai", "Cực Dương Giai". Trong đó 6 tầng cảnh giới đầu là "Huyễn Tinh Giai", 6 tầng cảnh giới kế tiếp là "Yêu Nguyệt Giai", 3 tầng cảnh giới cuối cùng là "Cực Dương Giai" !"
"Lắng nghe cho cẩn thận, bổn bá vương hiện tại truyền cho ngươi lục tầng khẩu quyết công phát của "Huyễn Tinh Giai"". Hạng lập tức bắt đầu truyền thụ cho Lý Dương khẩu quyết 6 tầng đầu của "Ma Dương Điển"
Một lúc lâu sau.
"Cái, cái này sao có thể ?" Lý Dương trừng mắt ngạc nhiên, 6 tầng khẩu quyết của "Ma Dương Điển" Huyễn Tinh Giai này không ngờ… …không ngờ chính là khẩu quyết của "Lục Cực Thuần Dương công" !!!"
"Lục Cực Thuần Dương công" là công pháp tu luyện đặc biệt của An toàn cục, thành viên an toàn cục 9 tổ có thể có được khẩu quyết bốn tầng đầu, sau khi tiến nhập 11 tổ, mới có thể có đươc khẩu quyết đệ ngũ tầng và đệ lục tầng, hiện tại Lý Dương khẩu quyết bốn tầng đầu của "Ma Dương Điển" không ngờ lại giống hệt bốn tầng đầu của "Lục Cực Thuần Dương công".
"Cái này, cái "Lục Cực Thuần Dương công" này đícg thức là 6 tầng đầu của "Ma Dương Điển", bất quá vẫn có điểm khác biệt, đệ lục tầng của "Ma Dương Điển" là thành kim đan, sau đó nhập ma đạo, còn đệ lục tầng của "Lục Cực Thuần Dương công" chỉ có khẩu quyết bí pháp thành kim đàn, thực sự khẩu quyết bí pháp nhập ma đạo !"
Lý Dương có điểm nghi hoặc : "Ừm, ngài làm sai biết được khẩu quyết bí pháp của "Lục Cực Thuần Dương công" vậy ?"
Hạng Vĩ tự hồ có chút bất kham : "Cái này, a a, "Lục Cực Thuần Dương công" đó là do bổn bá vương truyền ra mà. Hừm hừm, đừng hỏi nữa, ngươi muốn học thì học, không học thì đừng nói lời thừa !" Tối hậu Hạng Vũ hiển nhiên có chút giận dữ.
Thốn Mang
Tập 1 : Tuyết dạ
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị