Thời Thượng Tiên Sinh
Chương 50
Tô Nặc nhìn chằm chằm bình luận kia suốt ba phút, cảm thấy như sét đánh ngang tai! Bởi vì hắn đã bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh mình mang thai! Mang thai là sao! Sản nhũ là cái gì! Tôi hoàn toàn không có chức năng đó!
Cái bình luận vô trách nhiệm này thật sự rất đáng đánh! Mọi người nhất định sẽ hung hăng khiển trách cho mà xem! Ôm hi vọng chính nghĩa như vậy, Tô Nặc bấm tải lại trang, phát hiện bình luận kia thật sự bị đính lên cao! Nhưng nội dung không hề giống như dự đoán của hắn, không phải là “chủ nhà hơi quá đáng rồi đó, sao có thể nghĩ bậy như thế" hoặc “Tô Nặc cao quý như vậy tao nhã như vậy khí phách như vậy, đâu có ẻo lả như Tô Nhu Nhu trong truyện!", mà toàn là khen tới tấp! Mọi người đều bày tỏ chủ nhà thật tinh vi! Chủ nhà thật trâu bò! Chủ nhà đúng là quá đỉnh! Được chủ nhà nhắc nhở, Tô Nặc quả nhiên y chang Tô Nhu Nhu! Mềm mại trắng phau kiều diễm ướt át! Thiệt muốn rinh về nhà quá đi!
Người mẫu Tô tức đến mức đầu bốc hơi, mấy người mới kiều diễm ướt át, cả nhà mấy người đều kiều diễm ướt át! Rõ ràng tôi là đàn ông chuẩn! Mặc dù không có cơ bụng nhưng cũng là đàn ông chuẩn! Bởi vì tôi có Nặc nho nhỏ!
Bình luận ở dưới vẫn tiếp tục mọc lên như nấm, đa số độc giả đều rất hào hứng với quan điểm “nguyên hình của Tô Nhu Nhu chính là Tô Nặc", thậm chí còn có vài đồng chí cao thủ photoshop nhanh tay tìm hình người đẹp cổ trang lộ nửa vai rồi ghép mặt Tô Nặc vào! Quả thật không thể chê vào đâu được! Phần bình luận lập tức bùng nổ, mọi người đều bày tỏ ảnh kia là hàng nhái ảnh ghép mặt Tô Nặc mới là hàng gốc! Cô nàng photoshop được cổ vũ, tiếp tục cắt ảnh từ GV nào đó, tiểu thụ trần như nhộng nằm trên giường khoe mông nhỏ mượt mà, ghép với biểu tình hai mắt khép hờ của Tô Nặc. . . Trông y như ảnh thật!
Gợi! Tình! Quá! Rồi! Tô Nặc hung hăng bóp vỡ một trái bưởi! Chất lỏng chảy lênh láng trong bầu không khí đằng đằng sát khí, thật sự rất ra dáng đàn ông!
Nhóm độc giả tăng đột biến, nhiệt liệt yêu cầu photoshop cả Âu Dương Kim Long! Nhưng cô nàng kia lại bảo không tưởng tượng ra được nguyên hình của Âu Dương Kim Long, không biết nên tìm mặt ai. Bình luận này vừa xuất hiện, phía dưới lập tức hồi âm liên tục! Khâu Tử Ngạn Dạ Phong Vũ Thẩm Mặc Thu Bạch Thiển. . . Hầu hết diễn viên nam nổi tiếng đều bị lôi ra, thậm chí còn có người nêu tên một người đẹp mảnh mai mới vào nghề, bày tỏ thụ thụ gặp nhau chắc chắn sẽ có một thằng là công, còn loại vạn niên thụ như Tô Nặc thì bất kì ai cũng công được!
Tô Nặc phun ra một búng máu, rất muốn nổi điên cào màn hình máy tính! Phải nói là lửa giận nghi ngút! Gán ghép bậy bạ đúng là rất đáng bị đập! Còn nữa, vạn niên thụ là cái gì, tôi chỉ không có cơ bụng thôi mà!
“Nặc Nặc." Dưới lầu truyền đến tiếng của anh hai.
Thân thể nhỏ của Tô Nặc chấn động, hắn nhanh chóng tắt trang, không thể để anh hai biết mình đọc loại truyện này!
“Đang ngủ trưa à?" Hàn Uy đẩy cửa bước vào.
“Không, đang chơi máy tính." Tô Nặc đứng lên, “Sao anh lại tới đây?"
“Nghe giống như em không muốn anh tới." Hàn Uy xoa đầu em trai.
“Làm gì có!" Tô Nặc lập tức bày ra vẻ mặt nghiêm túc, “Em còn hận không thể gặp anh suốt hai mươi bốn tiếng nữa cơ!" Đúng là quá dối trá, thật ra bây giờ hắn chỉ muốn gặp ngài giám đốc suốt hai mươi bốn tiếng, anh hai thì một tháng gặp một lần cũng không thành vấn đề! Đúng là em trai phản bội!
“Vậy tại sao không về nhà ở với anh?" Hàn Uy nhịn không được nhắc lại chuyện này, “Nếu biết trước đã không cho em dọn ra ngoài!"
Em nhất định phải dọn ra! Tô Nặc kháng nghị trong lòng, ở một mình tự do hơn, anh quản lí em chặt quá, em chịu không nổi!
“Chân hết đau chưa?" Hàn Uy hỏi.
“Hết đau lâu rồi." Tô Nặc ngồi xếp bằng trên giường, buồn bực nói, “Gần đây hình như anh không có gì làm thì phải?" Trông anh có vẻ rất rảnh rỗi!
“Mắt nào của em thấy anh không có gì làm." Hàn Uy dở khóc dở cười, “Gần đây có người muốn gây chuyện, anh bận đến sứt đầu mẻ trán." Tranh thủ thời gian qua đây thăm nó mà còn bị chê phiền, đúng là vô lương tâm.
“Ai muốn gây chuyện?" Tô Nặc nhíu mày.
“Em không cần lo." Trước giờ Hàn Uy đều không cho em trai nhúng tay vào công việc của mình, “Anh biết cách xử lí."
“Vậy anh phải cẩn thận." Tô Nặc ôm lấy anh hai như ngày xưa, vô cùng có khí phách nói, “Nếu anh cảm thấy quá mệt mỏi thì cứ nghỉ làm, em nuôi anh." Làm ngôi sao lớn kiếm được nhiều tiền lắm!
“Ừ." Hàn Uy nín cười, nhét hắn vào trong chăn, “Ngủ tiếp đi, anh tiện đường qua đây thăm em, bây giờ phải đi rồi."
“Vâng." Tô Nặc ngoan ngoãn nhìn anh hai ra khỏi cửa, sau đó cảm thán mình đúng là rất may mắn, anh hai và người yêu đều anh tuấn và dịu dàng!
Điểm này chắc chắn hơn hẳn Khâu cơ bụng!
Tô Nặc không hề biết gần đây tâm tình của Khâu Tử Ngạn rất là kém —— Bởi vì Hàn Uy hoàn toàn không để ý tới hắn.
Từ nhà trẻ đến đại học, Khâu tiên sinh luôn là bạch mã hoàng tử trong mắt mọi người, sớm đã quen với việc được mọi người xem là tiêu điểm, bây giờ lại bị một tên boss xã hội đen ngó lơ, cảm giác này thật sự rất tệ!
“Hôm nay cậu không vui?" Huấn luyện viên thể hình hỏi.
“Không có gì." Khâu Tử Ngạn rời khỏi máy chạy bộ, nhận khăn mặt lau mồ hôi.
“No no no." Huấn luyện viên thể hình lắc lắc ngón trỏ, “Theo kinh nghiệm của tôi, chỉ cần thời gian vận động của cậu vượt quá hai tiếng so với quy định, cậu chắc chắn có tâm sự."
“Nhiều chuyện quá." Khâu Tử Ngạn ném khăn mặt cho hắn, xoay người bước vào phòng tắm.
Da thịt màu lúa mạch khỏe mạnh, đường cong tràn đầy sức sống, cộng thêm mồ hôi ẩm ướt, đúng là rắn rỏi hết chỗ chê.
Huấn luyện viên thể hình rất tán thưởng, nhịn không được chụp một tấm up lên weibo. Tấm ảnh này lập tức được fan của Khâu Tử Ngạn đua nhau chia sẻ, bình luận mọc lên như nấm, mọi người đều bày tỏ anh Ngạn thật đẹp trai thật mạnh mẽ thật cường tráng, tụi em chết mất thôi! Sau đó có nhiều fan tích cực chia sẻ cho Tô Nặc, bởi vì Khâu Tử Ngạn x Tô Nặc là một CP rất hot, nhiều em gái đều lăn lộn tỏ vẻ chịu không nổi!
Tô Nặc đau mông buồn chán nằm chết dí trên giường, quả nhiên thuận lợi thấy được tấm hình này, sau đó liền tức đến bốc khói! Hắn cảm thấy nhất định là Khâu Tử Ngạn sai khiến fan gửi hình cho mình, mục đích là muốn cho mình thấy “tôi không chỉ có cơ bụng cơ ngực mà ngay cả cơ bắp lưng cũng ngầu hơn cậu"! Cái loại khoe khoang này đúng là quá vô sỉ! Tô Nặc phẫn nộ cởi áo ngủ, đứng trước gương quay đầu lại nhìn lưng của mình, sau đó còn tức hơn, bởi vì quả nhiên không có tí đàn ông nào, trắng nõn gầy yếu trông chán gần chết!
Tô Nặc đằng đằng sát khí ngồi xuống giường, bắt đầu gọi điện thoại cho Đới An.
“Ngày mốt tôi sẽ trở lại." Mấy ngày gần đây trong nhà có chút chuyện, Đới An suýt quên mất Tô Nặc.
“Tôi thấy Khâu Tử Ngạn phiền lắm rồi đó!" Tô Nặc vô cùng tức giận.
“Tôi cũng biết hắn rất phiền, ngoại trừ cơ bụng thì chẳng có gì hay, nói không chừng ngay cả cơ bụng cũng là giả, toàn là bơm silicon!" Tuy rằng Đới An không hề biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn rất có kinh nghiệm trong việc xử lí đoạn đối thoại này!
“Chứ còn gì nữa!" Tô Nặc cảm thấy thoải mái hơn một chút.
“Nếu chúng ta muốn cơ ngực, chuyện đó dễ như ăn cháo! Nhưng chúng ta không muốn, bởi vì nhìn rất là ngu!" Đới An tiếp tục đột phá giới hạn cuối cùng.
Tô Nặc thở ra một hơi, nói quá đúng.
“Nói không chừng hắn còn là kẻ thích mặc đồ phụ nữ!" Cái quan điểm này là do Đới An học từ miệng Tô Nặc, hắn tiếp tục phát huy nói, “Dưới lớp trang phục nam tính mạnh mẽ chắc chắn là quần chữ T có nơ bướm màu hồng!"
Mẹ nó! Tô Nặc bị chấn động một chút.
“Cho nên gia đừng tức giận nữa." Đới An an ủi hắn, “Tôi sẽ lập tức trở lại, mẹ tôi có làm bánh hồ tiêu mà cậu thích ăn, trong nhân bánh toàn là thịt!"
Tô Nặc cảm thấy cuộc sống thật tuyệt vời.
Đúng vậy, sở dĩ Đới An có thể hợp tác khắng khít với Tô Nặc, ngoại trừ biết dùng đồ ăn dỗ Tô Nặc ra, một nguyên nhân quan trọng khác chính là hắn đủ vô sỉ, luôn biết cách đột phá giới hạn cuối cùng!
Vì thế người đàn ông cường tráng nam tính Khâu Tử Ngạn lại tiếp tục bị lôi ra họng súng hết lần này đến lần khác.
“Anh Tử Ngạn." Đường Tiểu Ngữ đang ở dưới bãi đỗ xe công ty chờ hắn.
“Để tôi lái xe cho." Khâu Tử Ngạn đổi vị trí với cậu ta.
Đường Tiểu Ngữ bất đắc dĩ nhìn hắn, “Tôi mới là tài xế mà."
“Tôi không hề coi cậu là tài xế." Khâu Tử Ngạn nhếch khóe miệng, đột nhiên chồm người qua.
Đường Tiểu Ngữ lập tức cảm thấy khẩn trương.
“Nhớ thắt chặt dây an toàn." Nhận ra được sự thay đổi trong cảm xúc của cậu ta, trong mắt Khâu Tử Ngạn xuất hiện chút ý cười trêu tức, sau đó đưa tay thắt dây an toàn.
Đường Tiểu Ngữ cảm thấy xấu hổ, hình như gần đây mình nghĩ hơi nhiều rồi.
“Tối nay muốn ăn gì?" Khâu Tử Ngạn lái xe ra khỏi bãi đỗ xe.
“Tôi về nhà nấu cơm cho anh." Đường Tiểu Ngữ nói.
“Món Hồ Nam hơi cay, chúng ta ăn món Quảng Đông đi." Khâu Tử Ngạn tự ý phóng xe lên đường cao tốc.
Đường Tiểu Ngữ 囧, nếu không định nghe ý kiến của tôi thì còn hỏi làm gì.
Nhà hàng bán món Quảng Đông này rất lớn, Khâu Tử Ngạn là khách quen ở đây, nhân viên phục vụ không nói tiếng nào, tự giác dẫn hai người đến một căn phòng riêng.
“Nhà hàng này rất yên tĩnh, mùi vị không tồi." Khâu Tử Ngạn đeo mắt kính, ngồi xuống bên cạnh Đường Tiểu Ngữ.
. . . . .
Hai người ăn cơm không phải là ngồi mặt đối mặt à? Đường Tiểu Ngữ nhìn hắn một cái, không biết nên nói gì.
Biểu tình của Khâu tiên sinh cứ như đúng rồi, cười cực kì bình tĩnh.
Bầu không khí rất im lặng, nhưng cũng không ai định phá vỡ.
Đường Tiểu Ngữ có thể xù lông với bất kì ai, chỉ có Khâu Tử Ngạn là ngoại lệ. Hai người ở chung bấy lâu, mặc kệ Khâu Tử Ngạn làm ra hành động gì, chỉ cần không tới mức quá đáng, Đường Tiểu Ngữ đều chấp nhận hết.
Ví dụ như sờ thắt lưng vân vân. . .
“Hình như mập hơn chút rồi." Khâu tiên sinh áp sát vào tai Đường Tiểu Ngữ, rõ ràng là muốn đùa giỡn.
Đường Tiểu Ngữ bối rồi “ừ" một tiếng.
Nhìn lỗ tai đỏ bừng của cậu ta, Khâu Tử Ngạn cảm thấy rất hài lòng! Gần đây hắn mới phát hiện được một sở thích biến thái, đó là lấy cớ chính đáng làm chuyện cầm thú, biểu tình phải vừa bình tĩnh vừa dịu dàng! Ví dụ như lần trước Đường Tiểu Ngữ bị thương, có vết thương ngoài da nên không tiện tắm rửa, vì vậy mỗi tối Khâu Tử Ngạn đều dùng khăn mặt lau lưng rồi lau chân giúp cậu ta, sau đó thưởng thức hình ảnh Đường Tiểu Ngữ chỉ mặc một cái quần lót, toàn thân từ từ đỏ lên. Ví dụ như mỗi sáng sớm, Khâu tiên sinh sẽ canh ngay lúc Đường Tiểu Ngữ đang thay quần áo đẩy cửa bước vào, sau đó ngồi xuống giường bình tĩnh nói chuyện công việc, thuận tiện nhìn phần trên trần trụi của cậu ta. . . Tóm lại là vừa ác liệt nhưng lại vừa đứng đắn!
Đường Tiểu Ngữ cũng không ngốc, trong lòng cậu hiểu rất rõ hành động này có ý gì, nhưng rốt cuộc cũng không đáp lại, hay nói đúng hơn là không dám đáp lại.
Thẳng thắn mà nói, cậu cũng không biết gì về Khâu Tử Ngạn, trước khi làm tài xế cho hắn, cuộc sống của hai người chẳng khác gì một trời một vực, khoảng cách giữa hoàng tử và tên côn đồ rất xa, khỏi cần nghĩ cũng biết. Đường Tiểu Ngữ cũng không biết có phải Khâu Tử Ngạn chỉ đột nhiên nổi hứng với mình hay không.
Bước vào thì dễ, bước ra mới là khó, lỡ như đối phương đột nhiên bỏ của chạy lấy người, ngọt một chút rồi lại đau, thôi thì cứ như vậy đi.
“Lạnh ngắt rồi mà còn bưng làm gì." Khâu Tử Ngạn lấy cái ly từ trong tay cậu ta, đổi sang một ly trà nóng mới.
Vừa mạnh mẽ vừa chu đáo, thật sự khó mà chống đỡ!
Vì vậy tâm tình của Đường Tiểu Ngữ lại càng. . . Phức tạp hơn!
“Sau khi hoạt động thứ sáu kết thúc, cậu tới thành phố S với tôi đi." Đang ăn một nửa, Khâu Tử Ngạn đột nhiên nói.
“Đến thành phố S làm gì?" Đường Tiểu Ngữ buồn bực.
“Hẹn bác sĩ đa khoa khám cho cậu một chút." Khâu Tử Ngạn xoa đầu cậu ta.
“. . . Không cần đâu." Đường Tiểu Ngữ cảm thấy hơi khó xử. Trên người mình có rất nhiều vết sẹo, vết sẹo trước đây bị cha dượng đánh, vết sẹo sau khi ra ngoài đánh nhau, mỗi khi tắm rửa chưa bao giờ dám soi gương. Lần đầu tiên bị Khâu Tử Ngạn cởi áo ngủ lau người, trong lòng cậu cứ bồn chồn không yên, may là lúc đó hắn cũng không hỏi nhiều, không ngờ bây giờ lại đột nhiên nhắc tới.
“Không có gì, coi như đi chơi cũng được." Khâu Tử Ngạn lơ đãng nói, “Tôi đặt vé máy bay rồi, vừa lúc có thể tìm cơ hội bỏ Mạch Kha vài ngày, gần đây cậu ta lải nhải nhiều quá."
“Tôi đã quen với mấy vết sẹo này." Đường Tiểu Ngữ vẫn không muốn đi.
“Nhưng tôi không quen." Khâu Tử Ngạn nhếch miệng cười, “Không có sẹo sẽ dễ thương hơn." Nói trắng ra là sẽ càng mịn màng quyến rũ hơn.
Sống hơn mười chín năm, đây là lần đầu tiên có người dùng từ “dễ thương" để hình dung mình, Đường Tiểu Ngữ không thích ứng kịp. Nếu đổi lại là người khác, Đường Tiểu Ngữ sẽ nghĩ là mình bị trêu chọc, nhưng hai chữ này lại xuất phát từ miệng Khâu Tử Ngạn, vì vậy cậu chỉ biết im lặng.
“Ăn cái này đi." Khâu Tử Ngạn cầm lấy một cái bánh bao lưu sa.
Đường Tiểu Ngữ vừa định đưa tay tiếp nhận, Khâu Tử Ngạn lại trực tiếp đưa tới bên miệng cậu.
Đút ăn. . . Đúng là quá gian xảo!
“Há miệng." Khâu Tử Ngạn không hề che giấu ý cười trong đáy mắt, rất có tư thế “nếu cậu không ăn tôi sẽ tiếp tục giơ"!
Đường Tiểu Ngữ đành phải nhận mệnh cắn một cái.
Nhưng không cắn tới nhân bánh!
Da bánh quá dày thật sự rất 囧!
Khâu Tử Ngạn cắn vào chỗ cậu ta vừa cắn qua, vẻ mặt vô cùng thản nhiên.
Đường Tiểu Ngữ tiếp tục giả bộ không phát hiện.
“Ăn thêm miếng nữa đi, nhân bánh ngọt lắm." Khâu Tử Ngạn tiếp tục đưa một nửa cái bánh bao còn lại đến bên miệng cậu ta, “Rất thơm."
Rõ ràng trong mâm có ba cái, sao phải anh một miếng tôi một miếng. . . Đường Tiểu Ngữ hết biết nói gì, rõ ràng là cố ý!
“Nhanh lên, sắp chảy xuống rồi!" Khâu Tử Ngạn thúc giục.
Đường Tiểu Ngữ đành phải cúi đầu cắn một miếng, không chỉ đụng trúng ngón tay Khâu tiên sinh mà còn đụng phải. . . Môi của hắn.
Tốc độ cúi đầu của Khâu Tử Ngạn đúng là ổn-chuẩn-chính xác! Có thể nói không thua gì tay súng bắn tỉa!
“Anh. . ." Cho dù vẫn muốn giả bộ không có việc gì, nhưng sự khiêu khích rõ ràng như vậy thật khó mà bỏ qua, Đường Tiểu Ngữ bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn hắn.
“Tôi cứ tưởng cậu không ăn, suýt nữa nhân bánh đã chảy xuống tay tôi." Khâu Tử Ngạn bình tĩnh nói, sau đó nhét miếng bánh cuối cùng vào trong miệng.
Đường Tiểu Ngữ hoàn toàn không biết nên dùng biểu tình gì đối mặt với hắn.
Trên mặt Khâu tiên sinh in đậm bốn chữ “chính nhân quân tử", hắn thản nhiên ăn sủi cảo tôm, tâm tình không thể sung sướng hơn. Nếu có một con báo nhỏ biến thành con mèo nhỏ trước mặt bạn mà không thể xù lông thì chẳng có lí do gì để không thích cả.
Huống hồ còn là một con mèo nhỏ xinh đẹp.
Cho dù Đường Tiểu Ngữ không dám nhìn thẳng vào Khâu Tử Ngạn, cậu vẫn có thể nhìn trộm cái biểu tình không biết dùng từ gì để miêu tả của hắn. Đường Tiểu Ngữ nhịn không được tự hỏi sao người này lại trở nên như vậy! Rõ ràng lúc mới quen, anh ta rất lịch sự ôn hòa mà!
Bởi mới nói không thể trông mặt mà bắt hình dong!
Trên đường về, vẫn là Khâu tiên sinh lái xe, Đường Tiểu Ngữ ngồi kế bên xem di động.
Lướt trang cá nhân của Khâu Tử Ngạn đã trở thành thói quen mỗi ngày của Đường Tiểu Ngữ, vừa nhấp vào trạng thái mới nhất thì phát hiện sô pha đã bị cái tên Hang ổ của yêu nghiệt nhỏ đầu hói chiếm!
Rõ ràng đã lâu không xuất hiện, còn tưởng tên này đã dời mục tiêu, sao đột nhiên lại quay trở lại!
Bình luận của tên này vẫn tào lao và thiếu đạo đức như trước, lúc nãy Khâu Tử Ngạn đăng tấm hình đang đi ăn, Hang ổ của yêu nghiệt nhỏ đầu hói liền đưa ra một kết luận —— Chủ blog đúng là cái đồ nam giả nữ! Lí do là hai trong ba món ăn trong hình là điểm tâm ngọt, chỉ có con gái mới thích ăn điểm tâm ngọt, vì thế Khâu Tử Ngạn nhất định là nam giả nữ!
Sao người này lại dở hơi như vậy. . . Đường Tiểu Ngữ cảm thấy dở khóc dở cười.
Người cũng dở khóc dở cười còn có cả ngài giám đốc, bởi vì hắn đã cài đặt chương trình theo dõi vào nick của Tô Nặc, mỗi khi Tô Nặc có bất kì động tĩnh gì, hệ thống sẽ báo cho hắn biết. Xét về điểm tâm ngọt, rõ ràng bản thân bà xã mình còn ăn nhiều hơn người ta. Âu Dương Long cảm thấy bất lực, ăn một hơi hết sạch một hộp bánh trứng lớn và một cái bánh ga tô to đùng mà lại không biết xấu hổ đi mắng người ta. Quan trọng nhất chính là mắng Khâu Tử Ngạn! Đúng là rất đáng bị phạt!
Nhưng Tô Nặc hoàn toàn không biết nick của mình đã rơi vào tay Âu Dương Long! Vì thế hắn tiếp tục hưng phấn bình luận nhiệt liệt để bù cho mấy ngày vắng mặt, thậm chí còn tính thu thêm lãi —— Bởi vì gần đây hắn không cần làm việc, thật sự rất rảnh rỗi!
Khâu Tử Ngạn up ảnh chụp miệng vết thương, nói là bị thương khi đang chụp ảnh, các fan đều tỏ vẻ tan nát cõi lòng, chỉ có yêu nghiệt đầu hói cảm thán chụp hình mà cũng bị thương, chủ blog đúng là một con búp bê thủy tinh yếu đuối! Khâu Tử Ngạn up ảnh ở trần, các fan lập tức đua nhau phun máu mũi, yêu nghiệt đầu hói lập tức nghiêm túc nói Khâu tiên sinh tôi là người phụ trách của nhãn hiệu nội y UP càng UP càng lớn, xin hỏi anh có hứng thú thử mẫu áo ngực mới của chúng tôi không? Khâu Tử Ngạn up ảnh ở bể bơi, các fan lập tức chảy máu mũi bình luận phần tam giác của quần bơi lớn quá! Yêu nghiệt đầu hói cũng chảy nước miếng nói chủ blog lớn quá! Khoan đã. . . Lớn quá là sao?! Âu Dương Long đang bình tĩnh ngồi xem thì đột nhiên bị câu này chọt trúng!
Dám dùng biểu tình chảy nước miếng nói cái đó của người đàn ông khác lớn đã vậy người đàn ông đó lại còn là Khâu Tử Ngạn! Thật sự! Không thể! Chấp nhận được!
“Nặc Nặc." Âu Dương Long áp chế lửa giận sôi trào trong lòng, cố gắng giữ bình tĩnh gọi điện thoại cho Tô Nặc, “Em đang làm gì đó?"
“Ách, em đang đọc sách." Thật ra Tô Nặc đang chửi bậy! Bởi vì chưa viết xong bình luận rủa xả Khâu Tử Ngạn, hắn đã ấn nhầm nút gửi đi! Hắn định nói “chủ blog lớn quá chắc nhét nhiều bông gòn lắm nha trông y như thiệt luôn"! Bấm nhầm đúng là hỏng việc hết sức!
“Đang xem sách gì?" Ngài giám đốc hỏi.
“. . . À, Thủy Hử." Tô Nặc nghiêm túc trả lời!
“Có ăn cơm chiều chưa?" Âu Dương Long tiếp tục quan tâm.
“Ăn rồi, anh hai em cho người đưa canh và thịt bò tới." Được người yêu quan tâm săn sóc như vậy đúng là quá hạnh phúc, Tô Nặc vứt chuyện đang làm sang một bên, chìm nghỉm trong niềm hạnh phúc vô bờ bến.
“Anh sắp tăng ca xong, tối nay qua ngủ được không?" Âu Dương Long hỏi.
Qua đây ngủ. . . Tô Nặc âm thầm rít gào trong lòng, sau đó nhẹ nhàng nói, “Được, em mở cửa chờ anh." Cái từ “cửa" này nghe thật có cảm giác!
“Ừ, hai tiếng nữa gặp." Âu Dương Long cúp điện thoại, im lặng bóp nát bánh bích quy trong tay rồi ném vào thùng rác.
Nói cái đó của người đàn ông khác lớn. . . Thật sự không thể nhịn được nữa!
Sau khi nghe điện thoại của ngài giám đốc, Tô Nặc bỏ chuyện bình luận qua một bên, bắt đầu chăm chỉ nghiên cứu 《Sơ lược về buôn bán bất động sản hiện nay》, bởi vì người viết quyển sách này chính là Âu Dương Long! Cái này gọi là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, cho dù đọc không hiểu thuật ngữ chuyên nghiệp trong sách, Tô Nặc vẫn đọc vô cùng say mê, đúng là sức mạnh vĩ đại của tình yêu!
Chưa tới năm phút, di động lại bắt đầu reo, lần này người gọi là anh hai.
Mình đúng là một ngày ngàn việc, bận rộn quá chừng! Tô Nặc cảm thán một phen, sau đó sốt ruột bắt máy —— Làm ơn đừng nói tối nay muốn qua ngủ với mình!
May là Hàn Uy hỏi sang chuyện khác, “Em rất thân với Khâu Tử Ngạn?"
Mẹ nó em không có thân thiết gì với hắn hết hắn là một tên ngực to nhưng não tàn sao em có thể thân thiết với hắn được em vừa cao hơn hắn một bậc vừa có đẳng cấp hơn hắn! Tô Nặc rít gào trong lòng, sau đó ngoan ngoãn nói, “Đúng vậy, cũng khá thân." Đúng là quá dối trá, nhưng cũng không còn cách nào khác! Bởi vì lần trước ở bệnh viện đã lỡ miệng nói thế, bây giờ phủ nhận chắc chắn anh hai sẽ hoài nghi! Vì vậy đành phải chịu nhục hạ thấp chỉ số thông minh, miễn cưỡng thừa nhận chuyện này.
“Gần đây hắn thông qua quan hệ đòi gặp mặt anh." Hàn Uy cảm thấy bất đắc dĩ. Nếu đổi lại là người khác, mình nhất định không rảnh quan tâm, nhưng nếu là bạn tốt của em trai bảo bối thì không thể tránh rồi.
“Tại sao hắn ta lại muốn gặp anh?" Tô Nặc nghe vậy thì giật mình, lập tức tưởng tượng ra vô số khả năng cẩu huyết, trong đó bao gồm “thật ra Khâu Tử Ngạn vẫn luôn yêu thầm anh hai và muốn thay thế địa vị chị dâu", suýt chút nữa đã té bật ngửa!
“Đại khái là vì Đường Tiểu Ngữ, hình như hắn rất quan tâm đến việc này." Hàn Uy nói, “Em cảm thấy thế nào?"
“. . . Em không biết." Tô Nặc nói sự thật, nếu là vì Đường Tiểu Ngữ thì mình thật sự không biết.
“Nếu em quen thân với tên đó thì tìm cơ hội điều tra quan hệ của hắn và Đường Tiểu Ngữ đi, anh cảm thấy không chỉ đơn giản là ông chủ và tài xế." Hàn Uy nói, “Biết rõ rồi mới tính tiếp."
Tô Nặc 囧 囧, tuy rằng không hề muốn nhận nhiệm vụ này nhưng mà vì anh hai. . .
“Được rồi, em sẽ cố gắng."
Đúng là quá thê thảm!
Cái bình luận vô trách nhiệm này thật sự rất đáng đánh! Mọi người nhất định sẽ hung hăng khiển trách cho mà xem! Ôm hi vọng chính nghĩa như vậy, Tô Nặc bấm tải lại trang, phát hiện bình luận kia thật sự bị đính lên cao! Nhưng nội dung không hề giống như dự đoán của hắn, không phải là “chủ nhà hơi quá đáng rồi đó, sao có thể nghĩ bậy như thế" hoặc “Tô Nặc cao quý như vậy tao nhã như vậy khí phách như vậy, đâu có ẻo lả như Tô Nhu Nhu trong truyện!", mà toàn là khen tới tấp! Mọi người đều bày tỏ chủ nhà thật tinh vi! Chủ nhà thật trâu bò! Chủ nhà đúng là quá đỉnh! Được chủ nhà nhắc nhở, Tô Nặc quả nhiên y chang Tô Nhu Nhu! Mềm mại trắng phau kiều diễm ướt át! Thiệt muốn rinh về nhà quá đi!
Người mẫu Tô tức đến mức đầu bốc hơi, mấy người mới kiều diễm ướt át, cả nhà mấy người đều kiều diễm ướt át! Rõ ràng tôi là đàn ông chuẩn! Mặc dù không có cơ bụng nhưng cũng là đàn ông chuẩn! Bởi vì tôi có Nặc nho nhỏ!
Bình luận ở dưới vẫn tiếp tục mọc lên như nấm, đa số độc giả đều rất hào hứng với quan điểm “nguyên hình của Tô Nhu Nhu chính là Tô Nặc", thậm chí còn có vài đồng chí cao thủ photoshop nhanh tay tìm hình người đẹp cổ trang lộ nửa vai rồi ghép mặt Tô Nặc vào! Quả thật không thể chê vào đâu được! Phần bình luận lập tức bùng nổ, mọi người đều bày tỏ ảnh kia là hàng nhái ảnh ghép mặt Tô Nặc mới là hàng gốc! Cô nàng photoshop được cổ vũ, tiếp tục cắt ảnh từ GV nào đó, tiểu thụ trần như nhộng nằm trên giường khoe mông nhỏ mượt mà, ghép với biểu tình hai mắt khép hờ của Tô Nặc. . . Trông y như ảnh thật!
Gợi! Tình! Quá! Rồi! Tô Nặc hung hăng bóp vỡ một trái bưởi! Chất lỏng chảy lênh láng trong bầu không khí đằng đằng sát khí, thật sự rất ra dáng đàn ông!
Nhóm độc giả tăng đột biến, nhiệt liệt yêu cầu photoshop cả Âu Dương Kim Long! Nhưng cô nàng kia lại bảo không tưởng tượng ra được nguyên hình của Âu Dương Kim Long, không biết nên tìm mặt ai. Bình luận này vừa xuất hiện, phía dưới lập tức hồi âm liên tục! Khâu Tử Ngạn Dạ Phong Vũ Thẩm Mặc Thu Bạch Thiển. . . Hầu hết diễn viên nam nổi tiếng đều bị lôi ra, thậm chí còn có người nêu tên một người đẹp mảnh mai mới vào nghề, bày tỏ thụ thụ gặp nhau chắc chắn sẽ có một thằng là công, còn loại vạn niên thụ như Tô Nặc thì bất kì ai cũng công được!
Tô Nặc phun ra một búng máu, rất muốn nổi điên cào màn hình máy tính! Phải nói là lửa giận nghi ngút! Gán ghép bậy bạ đúng là rất đáng bị đập! Còn nữa, vạn niên thụ là cái gì, tôi chỉ không có cơ bụng thôi mà!
“Nặc Nặc." Dưới lầu truyền đến tiếng của anh hai.
Thân thể nhỏ của Tô Nặc chấn động, hắn nhanh chóng tắt trang, không thể để anh hai biết mình đọc loại truyện này!
“Đang ngủ trưa à?" Hàn Uy đẩy cửa bước vào.
“Không, đang chơi máy tính." Tô Nặc đứng lên, “Sao anh lại tới đây?"
“Nghe giống như em không muốn anh tới." Hàn Uy xoa đầu em trai.
“Làm gì có!" Tô Nặc lập tức bày ra vẻ mặt nghiêm túc, “Em còn hận không thể gặp anh suốt hai mươi bốn tiếng nữa cơ!" Đúng là quá dối trá, thật ra bây giờ hắn chỉ muốn gặp ngài giám đốc suốt hai mươi bốn tiếng, anh hai thì một tháng gặp một lần cũng không thành vấn đề! Đúng là em trai phản bội!
“Vậy tại sao không về nhà ở với anh?" Hàn Uy nhịn không được nhắc lại chuyện này, “Nếu biết trước đã không cho em dọn ra ngoài!"
Em nhất định phải dọn ra! Tô Nặc kháng nghị trong lòng, ở một mình tự do hơn, anh quản lí em chặt quá, em chịu không nổi!
“Chân hết đau chưa?" Hàn Uy hỏi.
“Hết đau lâu rồi." Tô Nặc ngồi xếp bằng trên giường, buồn bực nói, “Gần đây hình như anh không có gì làm thì phải?" Trông anh có vẻ rất rảnh rỗi!
“Mắt nào của em thấy anh không có gì làm." Hàn Uy dở khóc dở cười, “Gần đây có người muốn gây chuyện, anh bận đến sứt đầu mẻ trán." Tranh thủ thời gian qua đây thăm nó mà còn bị chê phiền, đúng là vô lương tâm.
“Ai muốn gây chuyện?" Tô Nặc nhíu mày.
“Em không cần lo." Trước giờ Hàn Uy đều không cho em trai nhúng tay vào công việc của mình, “Anh biết cách xử lí."
“Vậy anh phải cẩn thận." Tô Nặc ôm lấy anh hai như ngày xưa, vô cùng có khí phách nói, “Nếu anh cảm thấy quá mệt mỏi thì cứ nghỉ làm, em nuôi anh." Làm ngôi sao lớn kiếm được nhiều tiền lắm!
“Ừ." Hàn Uy nín cười, nhét hắn vào trong chăn, “Ngủ tiếp đi, anh tiện đường qua đây thăm em, bây giờ phải đi rồi."
“Vâng." Tô Nặc ngoan ngoãn nhìn anh hai ra khỏi cửa, sau đó cảm thán mình đúng là rất may mắn, anh hai và người yêu đều anh tuấn và dịu dàng!
Điểm này chắc chắn hơn hẳn Khâu cơ bụng!
Tô Nặc không hề biết gần đây tâm tình của Khâu Tử Ngạn rất là kém —— Bởi vì Hàn Uy hoàn toàn không để ý tới hắn.
Từ nhà trẻ đến đại học, Khâu tiên sinh luôn là bạch mã hoàng tử trong mắt mọi người, sớm đã quen với việc được mọi người xem là tiêu điểm, bây giờ lại bị một tên boss xã hội đen ngó lơ, cảm giác này thật sự rất tệ!
“Hôm nay cậu không vui?" Huấn luyện viên thể hình hỏi.
“Không có gì." Khâu Tử Ngạn rời khỏi máy chạy bộ, nhận khăn mặt lau mồ hôi.
“No no no." Huấn luyện viên thể hình lắc lắc ngón trỏ, “Theo kinh nghiệm của tôi, chỉ cần thời gian vận động của cậu vượt quá hai tiếng so với quy định, cậu chắc chắn có tâm sự."
“Nhiều chuyện quá." Khâu Tử Ngạn ném khăn mặt cho hắn, xoay người bước vào phòng tắm.
Da thịt màu lúa mạch khỏe mạnh, đường cong tràn đầy sức sống, cộng thêm mồ hôi ẩm ướt, đúng là rắn rỏi hết chỗ chê.
Huấn luyện viên thể hình rất tán thưởng, nhịn không được chụp một tấm up lên weibo. Tấm ảnh này lập tức được fan của Khâu Tử Ngạn đua nhau chia sẻ, bình luận mọc lên như nấm, mọi người đều bày tỏ anh Ngạn thật đẹp trai thật mạnh mẽ thật cường tráng, tụi em chết mất thôi! Sau đó có nhiều fan tích cực chia sẻ cho Tô Nặc, bởi vì Khâu Tử Ngạn x Tô Nặc là một CP rất hot, nhiều em gái đều lăn lộn tỏ vẻ chịu không nổi!
Tô Nặc đau mông buồn chán nằm chết dí trên giường, quả nhiên thuận lợi thấy được tấm hình này, sau đó liền tức đến bốc khói! Hắn cảm thấy nhất định là Khâu Tử Ngạn sai khiến fan gửi hình cho mình, mục đích là muốn cho mình thấy “tôi không chỉ có cơ bụng cơ ngực mà ngay cả cơ bắp lưng cũng ngầu hơn cậu"! Cái loại khoe khoang này đúng là quá vô sỉ! Tô Nặc phẫn nộ cởi áo ngủ, đứng trước gương quay đầu lại nhìn lưng của mình, sau đó còn tức hơn, bởi vì quả nhiên không có tí đàn ông nào, trắng nõn gầy yếu trông chán gần chết!
Tô Nặc đằng đằng sát khí ngồi xuống giường, bắt đầu gọi điện thoại cho Đới An.
“Ngày mốt tôi sẽ trở lại." Mấy ngày gần đây trong nhà có chút chuyện, Đới An suýt quên mất Tô Nặc.
“Tôi thấy Khâu Tử Ngạn phiền lắm rồi đó!" Tô Nặc vô cùng tức giận.
“Tôi cũng biết hắn rất phiền, ngoại trừ cơ bụng thì chẳng có gì hay, nói không chừng ngay cả cơ bụng cũng là giả, toàn là bơm silicon!" Tuy rằng Đới An không hề biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn rất có kinh nghiệm trong việc xử lí đoạn đối thoại này!
“Chứ còn gì nữa!" Tô Nặc cảm thấy thoải mái hơn một chút.
“Nếu chúng ta muốn cơ ngực, chuyện đó dễ như ăn cháo! Nhưng chúng ta không muốn, bởi vì nhìn rất là ngu!" Đới An tiếp tục đột phá giới hạn cuối cùng.
Tô Nặc thở ra một hơi, nói quá đúng.
“Nói không chừng hắn còn là kẻ thích mặc đồ phụ nữ!" Cái quan điểm này là do Đới An học từ miệng Tô Nặc, hắn tiếp tục phát huy nói, “Dưới lớp trang phục nam tính mạnh mẽ chắc chắn là quần chữ T có nơ bướm màu hồng!"
Mẹ nó! Tô Nặc bị chấn động một chút.
“Cho nên gia đừng tức giận nữa." Đới An an ủi hắn, “Tôi sẽ lập tức trở lại, mẹ tôi có làm bánh hồ tiêu mà cậu thích ăn, trong nhân bánh toàn là thịt!"
Tô Nặc cảm thấy cuộc sống thật tuyệt vời.
Đúng vậy, sở dĩ Đới An có thể hợp tác khắng khít với Tô Nặc, ngoại trừ biết dùng đồ ăn dỗ Tô Nặc ra, một nguyên nhân quan trọng khác chính là hắn đủ vô sỉ, luôn biết cách đột phá giới hạn cuối cùng!
Vì thế người đàn ông cường tráng nam tính Khâu Tử Ngạn lại tiếp tục bị lôi ra họng súng hết lần này đến lần khác.
“Anh Tử Ngạn." Đường Tiểu Ngữ đang ở dưới bãi đỗ xe công ty chờ hắn.
“Để tôi lái xe cho." Khâu Tử Ngạn đổi vị trí với cậu ta.
Đường Tiểu Ngữ bất đắc dĩ nhìn hắn, “Tôi mới là tài xế mà."
“Tôi không hề coi cậu là tài xế." Khâu Tử Ngạn nhếch khóe miệng, đột nhiên chồm người qua.
Đường Tiểu Ngữ lập tức cảm thấy khẩn trương.
“Nhớ thắt chặt dây an toàn." Nhận ra được sự thay đổi trong cảm xúc của cậu ta, trong mắt Khâu Tử Ngạn xuất hiện chút ý cười trêu tức, sau đó đưa tay thắt dây an toàn.
Đường Tiểu Ngữ cảm thấy xấu hổ, hình như gần đây mình nghĩ hơi nhiều rồi.
“Tối nay muốn ăn gì?" Khâu Tử Ngạn lái xe ra khỏi bãi đỗ xe.
“Tôi về nhà nấu cơm cho anh." Đường Tiểu Ngữ nói.
“Món Hồ Nam hơi cay, chúng ta ăn món Quảng Đông đi." Khâu Tử Ngạn tự ý phóng xe lên đường cao tốc.
Đường Tiểu Ngữ 囧, nếu không định nghe ý kiến của tôi thì còn hỏi làm gì.
Nhà hàng bán món Quảng Đông này rất lớn, Khâu Tử Ngạn là khách quen ở đây, nhân viên phục vụ không nói tiếng nào, tự giác dẫn hai người đến một căn phòng riêng.
“Nhà hàng này rất yên tĩnh, mùi vị không tồi." Khâu Tử Ngạn đeo mắt kính, ngồi xuống bên cạnh Đường Tiểu Ngữ.
. . . . .
Hai người ăn cơm không phải là ngồi mặt đối mặt à? Đường Tiểu Ngữ nhìn hắn một cái, không biết nên nói gì.
Biểu tình của Khâu tiên sinh cứ như đúng rồi, cười cực kì bình tĩnh.
Bầu không khí rất im lặng, nhưng cũng không ai định phá vỡ.
Đường Tiểu Ngữ có thể xù lông với bất kì ai, chỉ có Khâu Tử Ngạn là ngoại lệ. Hai người ở chung bấy lâu, mặc kệ Khâu Tử Ngạn làm ra hành động gì, chỉ cần không tới mức quá đáng, Đường Tiểu Ngữ đều chấp nhận hết.
Ví dụ như sờ thắt lưng vân vân. . .
“Hình như mập hơn chút rồi." Khâu tiên sinh áp sát vào tai Đường Tiểu Ngữ, rõ ràng là muốn đùa giỡn.
Đường Tiểu Ngữ bối rồi “ừ" một tiếng.
Nhìn lỗ tai đỏ bừng của cậu ta, Khâu Tử Ngạn cảm thấy rất hài lòng! Gần đây hắn mới phát hiện được một sở thích biến thái, đó là lấy cớ chính đáng làm chuyện cầm thú, biểu tình phải vừa bình tĩnh vừa dịu dàng! Ví dụ như lần trước Đường Tiểu Ngữ bị thương, có vết thương ngoài da nên không tiện tắm rửa, vì vậy mỗi tối Khâu Tử Ngạn đều dùng khăn mặt lau lưng rồi lau chân giúp cậu ta, sau đó thưởng thức hình ảnh Đường Tiểu Ngữ chỉ mặc một cái quần lót, toàn thân từ từ đỏ lên. Ví dụ như mỗi sáng sớm, Khâu tiên sinh sẽ canh ngay lúc Đường Tiểu Ngữ đang thay quần áo đẩy cửa bước vào, sau đó ngồi xuống giường bình tĩnh nói chuyện công việc, thuận tiện nhìn phần trên trần trụi của cậu ta. . . Tóm lại là vừa ác liệt nhưng lại vừa đứng đắn!
Đường Tiểu Ngữ cũng không ngốc, trong lòng cậu hiểu rất rõ hành động này có ý gì, nhưng rốt cuộc cũng không đáp lại, hay nói đúng hơn là không dám đáp lại.
Thẳng thắn mà nói, cậu cũng không biết gì về Khâu Tử Ngạn, trước khi làm tài xế cho hắn, cuộc sống của hai người chẳng khác gì một trời một vực, khoảng cách giữa hoàng tử và tên côn đồ rất xa, khỏi cần nghĩ cũng biết. Đường Tiểu Ngữ cũng không biết có phải Khâu Tử Ngạn chỉ đột nhiên nổi hứng với mình hay không.
Bước vào thì dễ, bước ra mới là khó, lỡ như đối phương đột nhiên bỏ của chạy lấy người, ngọt một chút rồi lại đau, thôi thì cứ như vậy đi.
“Lạnh ngắt rồi mà còn bưng làm gì." Khâu Tử Ngạn lấy cái ly từ trong tay cậu ta, đổi sang một ly trà nóng mới.
Vừa mạnh mẽ vừa chu đáo, thật sự khó mà chống đỡ!
Vì vậy tâm tình của Đường Tiểu Ngữ lại càng. . . Phức tạp hơn!
“Sau khi hoạt động thứ sáu kết thúc, cậu tới thành phố S với tôi đi." Đang ăn một nửa, Khâu Tử Ngạn đột nhiên nói.
“Đến thành phố S làm gì?" Đường Tiểu Ngữ buồn bực.
“Hẹn bác sĩ đa khoa khám cho cậu một chút." Khâu Tử Ngạn xoa đầu cậu ta.
“. . . Không cần đâu." Đường Tiểu Ngữ cảm thấy hơi khó xử. Trên người mình có rất nhiều vết sẹo, vết sẹo trước đây bị cha dượng đánh, vết sẹo sau khi ra ngoài đánh nhau, mỗi khi tắm rửa chưa bao giờ dám soi gương. Lần đầu tiên bị Khâu Tử Ngạn cởi áo ngủ lau người, trong lòng cậu cứ bồn chồn không yên, may là lúc đó hắn cũng không hỏi nhiều, không ngờ bây giờ lại đột nhiên nhắc tới.
“Không có gì, coi như đi chơi cũng được." Khâu Tử Ngạn lơ đãng nói, “Tôi đặt vé máy bay rồi, vừa lúc có thể tìm cơ hội bỏ Mạch Kha vài ngày, gần đây cậu ta lải nhải nhiều quá."
“Tôi đã quen với mấy vết sẹo này." Đường Tiểu Ngữ vẫn không muốn đi.
“Nhưng tôi không quen." Khâu Tử Ngạn nhếch miệng cười, “Không có sẹo sẽ dễ thương hơn." Nói trắng ra là sẽ càng mịn màng quyến rũ hơn.
Sống hơn mười chín năm, đây là lần đầu tiên có người dùng từ “dễ thương" để hình dung mình, Đường Tiểu Ngữ không thích ứng kịp. Nếu đổi lại là người khác, Đường Tiểu Ngữ sẽ nghĩ là mình bị trêu chọc, nhưng hai chữ này lại xuất phát từ miệng Khâu Tử Ngạn, vì vậy cậu chỉ biết im lặng.
“Ăn cái này đi." Khâu Tử Ngạn cầm lấy một cái bánh bao lưu sa.
Đường Tiểu Ngữ vừa định đưa tay tiếp nhận, Khâu Tử Ngạn lại trực tiếp đưa tới bên miệng cậu.
Đút ăn. . . Đúng là quá gian xảo!
“Há miệng." Khâu Tử Ngạn không hề che giấu ý cười trong đáy mắt, rất có tư thế “nếu cậu không ăn tôi sẽ tiếp tục giơ"!
Đường Tiểu Ngữ đành phải nhận mệnh cắn một cái.
Nhưng không cắn tới nhân bánh!
Da bánh quá dày thật sự rất 囧!
Khâu Tử Ngạn cắn vào chỗ cậu ta vừa cắn qua, vẻ mặt vô cùng thản nhiên.
Đường Tiểu Ngữ tiếp tục giả bộ không phát hiện.
“Ăn thêm miếng nữa đi, nhân bánh ngọt lắm." Khâu Tử Ngạn tiếp tục đưa một nửa cái bánh bao còn lại đến bên miệng cậu ta, “Rất thơm."
Rõ ràng trong mâm có ba cái, sao phải anh một miếng tôi một miếng. . . Đường Tiểu Ngữ hết biết nói gì, rõ ràng là cố ý!
“Nhanh lên, sắp chảy xuống rồi!" Khâu Tử Ngạn thúc giục.
Đường Tiểu Ngữ đành phải cúi đầu cắn một miếng, không chỉ đụng trúng ngón tay Khâu tiên sinh mà còn đụng phải. . . Môi của hắn.
Tốc độ cúi đầu của Khâu Tử Ngạn đúng là ổn-chuẩn-chính xác! Có thể nói không thua gì tay súng bắn tỉa!
“Anh. . ." Cho dù vẫn muốn giả bộ không có việc gì, nhưng sự khiêu khích rõ ràng như vậy thật khó mà bỏ qua, Đường Tiểu Ngữ bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn hắn.
“Tôi cứ tưởng cậu không ăn, suýt nữa nhân bánh đã chảy xuống tay tôi." Khâu Tử Ngạn bình tĩnh nói, sau đó nhét miếng bánh cuối cùng vào trong miệng.
Đường Tiểu Ngữ hoàn toàn không biết nên dùng biểu tình gì đối mặt với hắn.
Trên mặt Khâu tiên sinh in đậm bốn chữ “chính nhân quân tử", hắn thản nhiên ăn sủi cảo tôm, tâm tình không thể sung sướng hơn. Nếu có một con báo nhỏ biến thành con mèo nhỏ trước mặt bạn mà không thể xù lông thì chẳng có lí do gì để không thích cả.
Huống hồ còn là một con mèo nhỏ xinh đẹp.
Cho dù Đường Tiểu Ngữ không dám nhìn thẳng vào Khâu Tử Ngạn, cậu vẫn có thể nhìn trộm cái biểu tình không biết dùng từ gì để miêu tả của hắn. Đường Tiểu Ngữ nhịn không được tự hỏi sao người này lại trở nên như vậy! Rõ ràng lúc mới quen, anh ta rất lịch sự ôn hòa mà!
Bởi mới nói không thể trông mặt mà bắt hình dong!
Trên đường về, vẫn là Khâu tiên sinh lái xe, Đường Tiểu Ngữ ngồi kế bên xem di động.
Lướt trang cá nhân của Khâu Tử Ngạn đã trở thành thói quen mỗi ngày của Đường Tiểu Ngữ, vừa nhấp vào trạng thái mới nhất thì phát hiện sô pha đã bị cái tên Hang ổ của yêu nghiệt nhỏ đầu hói chiếm!
Rõ ràng đã lâu không xuất hiện, còn tưởng tên này đã dời mục tiêu, sao đột nhiên lại quay trở lại!
Bình luận của tên này vẫn tào lao và thiếu đạo đức như trước, lúc nãy Khâu Tử Ngạn đăng tấm hình đang đi ăn, Hang ổ của yêu nghiệt nhỏ đầu hói liền đưa ra một kết luận —— Chủ blog đúng là cái đồ nam giả nữ! Lí do là hai trong ba món ăn trong hình là điểm tâm ngọt, chỉ có con gái mới thích ăn điểm tâm ngọt, vì thế Khâu Tử Ngạn nhất định là nam giả nữ!
Sao người này lại dở hơi như vậy. . . Đường Tiểu Ngữ cảm thấy dở khóc dở cười.
Người cũng dở khóc dở cười còn có cả ngài giám đốc, bởi vì hắn đã cài đặt chương trình theo dõi vào nick của Tô Nặc, mỗi khi Tô Nặc có bất kì động tĩnh gì, hệ thống sẽ báo cho hắn biết. Xét về điểm tâm ngọt, rõ ràng bản thân bà xã mình còn ăn nhiều hơn người ta. Âu Dương Long cảm thấy bất lực, ăn một hơi hết sạch một hộp bánh trứng lớn và một cái bánh ga tô to đùng mà lại không biết xấu hổ đi mắng người ta. Quan trọng nhất chính là mắng Khâu Tử Ngạn! Đúng là rất đáng bị phạt!
Nhưng Tô Nặc hoàn toàn không biết nick của mình đã rơi vào tay Âu Dương Long! Vì thế hắn tiếp tục hưng phấn bình luận nhiệt liệt để bù cho mấy ngày vắng mặt, thậm chí còn tính thu thêm lãi —— Bởi vì gần đây hắn không cần làm việc, thật sự rất rảnh rỗi!
Khâu Tử Ngạn up ảnh chụp miệng vết thương, nói là bị thương khi đang chụp ảnh, các fan đều tỏ vẻ tan nát cõi lòng, chỉ có yêu nghiệt đầu hói cảm thán chụp hình mà cũng bị thương, chủ blog đúng là một con búp bê thủy tinh yếu đuối! Khâu Tử Ngạn up ảnh ở trần, các fan lập tức đua nhau phun máu mũi, yêu nghiệt đầu hói lập tức nghiêm túc nói Khâu tiên sinh tôi là người phụ trách của nhãn hiệu nội y UP càng UP càng lớn, xin hỏi anh có hứng thú thử mẫu áo ngực mới của chúng tôi không? Khâu Tử Ngạn up ảnh ở bể bơi, các fan lập tức chảy máu mũi bình luận phần tam giác của quần bơi lớn quá! Yêu nghiệt đầu hói cũng chảy nước miếng nói chủ blog lớn quá! Khoan đã. . . Lớn quá là sao?! Âu Dương Long đang bình tĩnh ngồi xem thì đột nhiên bị câu này chọt trúng!
Dám dùng biểu tình chảy nước miếng nói cái đó của người đàn ông khác lớn đã vậy người đàn ông đó lại còn là Khâu Tử Ngạn! Thật sự! Không thể! Chấp nhận được!
“Nặc Nặc." Âu Dương Long áp chế lửa giận sôi trào trong lòng, cố gắng giữ bình tĩnh gọi điện thoại cho Tô Nặc, “Em đang làm gì đó?"
“Ách, em đang đọc sách." Thật ra Tô Nặc đang chửi bậy! Bởi vì chưa viết xong bình luận rủa xả Khâu Tử Ngạn, hắn đã ấn nhầm nút gửi đi! Hắn định nói “chủ blog lớn quá chắc nhét nhiều bông gòn lắm nha trông y như thiệt luôn"! Bấm nhầm đúng là hỏng việc hết sức!
“Đang xem sách gì?" Ngài giám đốc hỏi.
“. . . À, Thủy Hử." Tô Nặc nghiêm túc trả lời!
“Có ăn cơm chiều chưa?" Âu Dương Long tiếp tục quan tâm.
“Ăn rồi, anh hai em cho người đưa canh và thịt bò tới." Được người yêu quan tâm săn sóc như vậy đúng là quá hạnh phúc, Tô Nặc vứt chuyện đang làm sang một bên, chìm nghỉm trong niềm hạnh phúc vô bờ bến.
“Anh sắp tăng ca xong, tối nay qua ngủ được không?" Âu Dương Long hỏi.
Qua đây ngủ. . . Tô Nặc âm thầm rít gào trong lòng, sau đó nhẹ nhàng nói, “Được, em mở cửa chờ anh." Cái từ “cửa" này nghe thật có cảm giác!
“Ừ, hai tiếng nữa gặp." Âu Dương Long cúp điện thoại, im lặng bóp nát bánh bích quy trong tay rồi ném vào thùng rác.
Nói cái đó của người đàn ông khác lớn. . . Thật sự không thể nhịn được nữa!
Sau khi nghe điện thoại của ngài giám đốc, Tô Nặc bỏ chuyện bình luận qua một bên, bắt đầu chăm chỉ nghiên cứu 《Sơ lược về buôn bán bất động sản hiện nay》, bởi vì người viết quyển sách này chính là Âu Dương Long! Cái này gọi là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, cho dù đọc không hiểu thuật ngữ chuyên nghiệp trong sách, Tô Nặc vẫn đọc vô cùng say mê, đúng là sức mạnh vĩ đại của tình yêu!
Chưa tới năm phút, di động lại bắt đầu reo, lần này người gọi là anh hai.
Mình đúng là một ngày ngàn việc, bận rộn quá chừng! Tô Nặc cảm thán một phen, sau đó sốt ruột bắt máy —— Làm ơn đừng nói tối nay muốn qua ngủ với mình!
May là Hàn Uy hỏi sang chuyện khác, “Em rất thân với Khâu Tử Ngạn?"
Mẹ nó em không có thân thiết gì với hắn hết hắn là một tên ngực to nhưng não tàn sao em có thể thân thiết với hắn được em vừa cao hơn hắn một bậc vừa có đẳng cấp hơn hắn! Tô Nặc rít gào trong lòng, sau đó ngoan ngoãn nói, “Đúng vậy, cũng khá thân." Đúng là quá dối trá, nhưng cũng không còn cách nào khác! Bởi vì lần trước ở bệnh viện đã lỡ miệng nói thế, bây giờ phủ nhận chắc chắn anh hai sẽ hoài nghi! Vì vậy đành phải chịu nhục hạ thấp chỉ số thông minh, miễn cưỡng thừa nhận chuyện này.
“Gần đây hắn thông qua quan hệ đòi gặp mặt anh." Hàn Uy cảm thấy bất đắc dĩ. Nếu đổi lại là người khác, mình nhất định không rảnh quan tâm, nhưng nếu là bạn tốt của em trai bảo bối thì không thể tránh rồi.
“Tại sao hắn ta lại muốn gặp anh?" Tô Nặc nghe vậy thì giật mình, lập tức tưởng tượng ra vô số khả năng cẩu huyết, trong đó bao gồm “thật ra Khâu Tử Ngạn vẫn luôn yêu thầm anh hai và muốn thay thế địa vị chị dâu", suýt chút nữa đã té bật ngửa!
“Đại khái là vì Đường Tiểu Ngữ, hình như hắn rất quan tâm đến việc này." Hàn Uy nói, “Em cảm thấy thế nào?"
“. . . Em không biết." Tô Nặc nói sự thật, nếu là vì Đường Tiểu Ngữ thì mình thật sự không biết.
“Nếu em quen thân với tên đó thì tìm cơ hội điều tra quan hệ của hắn và Đường Tiểu Ngữ đi, anh cảm thấy không chỉ đơn giản là ông chủ và tài xế." Hàn Uy nói, “Biết rõ rồi mới tính tiếp."
Tô Nặc 囧 囧, tuy rằng không hề muốn nhận nhiệm vụ này nhưng mà vì anh hai. . .
“Được rồi, em sẽ cố gắng."
Đúng là quá thê thảm!
Tác giả :
Ngữ Tiếu Lan San