Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ
Chương 14
Lâm Phong cũng không thất vọng, nếu như trong game có điểm kỹ năng mà nói, như vậy chỉ có thể nói là mình chia điểm kỹ năng không đều, bằng không thì không đến mức trù nghệ có thiên tư thông minh, nhưng đến tu tiên lại vấp phải trắc trở khắp nơi.
Cầm hai loại dược liệu Đại sư tỷ đưa cho, Lâm Phong bắt đầu nếm thử dùng loại dược liệu linh lực phong phú này nấu cơm.
Bởi vì lúc trước chưa tiếp xúc qua, Lâm Phong cũng không có nắm chắc, trước cắt một chút, dùng nước nấu thử, nếm xem hương vị thực tế.
Chỉ bất quá Đằng Dương Thảo bộ dáng rau hẹ nấu ở trong nước bảy tám phút, lại không mềm chút nào.
Lại nấu không chín, Lâm Phong sững sờ, cái này thì làm khó người rồi.
Nguyệt Nhi ở trong hoàn cảnh tu tiên lớn lên, tuy nói không biết bao nhiêu dược thảo, nhưng Đằng Dương Thảo là dược thảo cực kì phổ biến, bằng không Đại sư tỷ cũng không giàu đến mức cầm một nắm lớn cho Lâm Phong thử làm đồ ăn.
Nàng suy nghĩ một chút nói:
- Có phải lửa hơi yếu không, muội nghe nói những tài liệu linh khí phong phú này, sẽ có địa phương không tầm thường.
Lâm Phong tinh tế suy nghĩ, thật là có loại khả năng này, dù sao trong tiểu thuyết cũng thường viết, thời điểm luyện đan sử dụng phần lớn là đan hỏa, dị hỏa, thậm chí còn có Tam Muội Chân Hỏa, chưa hề nghe nói qua dùng củi lửa luyện đan.
Nhưng như thế thì phiền phức, mình bất quá là Luyện Khí kỳ tầng hai, đừng nói đan hỏa, ngay cả đánh ra chưởng pháp mang theo hỏa khí cũng chưa học được.
Hai mắt Nguyệt Nhi lại tỏa sáng, kéo Dạ Nhi hỏi:
- Ngươi còn nhớ lần trước chúng ta đi Cửu Đỉnh Phong tìm Điền tỷ tỷ chơi, nàng cho ngươi cái đan lô kia không!
Hai mắt Dạ Nhi tỏa sáng, Cửu Đỉnh Phong lấy đan đạo truyền thế, nhà không có gì, chỉ có đan lô, đan dược, dược liệu.
Nàng cầm Bảo Hồ Lô, lấy ra một cái lò cao chừng nửa người mình, lò có ba chân, thân lò hình tròn, phía trên khắc không ít đồ án.
Nguyệt Nhi nói:
- Đúng, chính là cái này, Điền tỷ tỷ theo Lục sư tỷ học đan đạo, thời điểm đan đạo của nàng tấn cấp, cần lò luyện đan phẩm chất cao hơn, cái này liền đào thải xuống, lúc ấy ngươi khóc lóc kêu gào lấy tới, kết quả không biết dùng làm gì, vẫn bỏ đó không để ý!
Dạ Nhi có chút xấu hổ, cái đồ chơi này đến trên tay nàng, thật là minh châu bị long đong, mặc dù chỉ là lò luyện đan nhất phẩm, nhưng đối với Luyện Khí kỳ mà nói, vẫn cực kỳ quý giá.
Lúc trước đầu vô nước, vừa khóc vừa gào xin trở về, nhưng Thiên Tuyết Phong là danh phong kiếm đạo, trừ đại thuật sát phạt, căn bản không có đan đạo, dần dà kế hoạch luyện đan của nàng cũng mắc cạn.
Giờ phút này lấy ra, ngược lại là thời cơ tốt, dù sao lò luyện đan đều có pháp trận, có thể thôi động đan hỏa luyện hóa dược vật.
Lâm Phong xem xét, đồ tốt nha, hưng phấn xoa xoa khuôn mặt của hai tiểu la lỵ, gương mặt trắng nõn non nớt bị vò đến đỏ bừng.
Một lớn hai nhỏ vây quanh đan lô suy nghĩ, nửa ngày sau Nguyệt Nhi mới giật mình nói:
- Phải dùng linh thạch mới khu động được!
Linh thạch là bảo vật của Tu Chân giới, được xem như tiền, còn có thể dùng để tu luyện, cực kỳ quý giá.
Huyền Cơ Môn tài đại khí thô, nhân khẩu của Thiên Tuyết Phong lại ít đến đáng thương, Đại sư tỷ là người đại khí, thường xuyên thưởng cho các nàng rất nhiều linh thạch nhất phẩm.
Đại bộ phận linh thạch đều bị hai tiểu la lỵ tiêu hoang phí, chỉ để lại mấy viên phòng hờ.
Vừa nghĩ đến đây, tiểu tâm can của Dạ Nhi lạnh lẽo, linh thạch của hai người đều ở trong tay nàng, chỉ còn bốn viên linh thạch nhất phẩm, vài ngày trước nàng còn tính chờ Đại sư tỷ xuất môn, sẽ đi mua chút đồ ăn ngon.
- Dạ Nhi, lấy linh thạch ra thử một chút, đây là đan lô nhất phẩm, đoán chừng một viên linh thạch nhất phẩm có thể thôi động hơn nửa ngày!
Nguyệt Nhi lên tiếng nói.
Sắc mặt Dạ Nhi nhăn nhó, tài nô ở kiếp trước chính là bộ dáng của nàng bây giờ, đau lòng không muốn sống a.
Lâm Phong vỗ đầu nàng nói:
- Sững sờ cái gì, dù sao là làm cho Đại sư tỷ ăn, tìm nàng thanh toán không được sao, huống chi nếu thành công nấu thảo dược này, chúng ta là người được lợi lớn nhất, không chừng tu vi sẽ từ từ tăng lên!
Dạ Nhi nghe xong, cũng đúng nha, lập tức đau lòng nữa, móc ra cái ví, lấy viên linh thạch mà nàng cảm thấy nhỏ nhất bỏ vào trong lò luyện đan, thực ra linh thạch đều lớn nhỏ giống nhau, bất quá là tác dụng tâm lý mà thôi.
Bỏ linh thạch vào trong đan lô, lại kích hoạt trận pháp, chỉ thấy dưới đan lô bốc lửa bừng bừng.
Đồng thời mặt ngoài đan lô còn hiện ra một trận pháp đo lượng, tựa hồ là dư lượng của linh thạch, nhìn tốc độ này, một viên linh thạch nhất phẩm tiêu hao hơn nửa ngày tuyệt đối không có vấn đề.
Lâm Phong xăn tay áo, cắt gọn rau cần bỏ vào thử một chút.
Ngay lúc đó, trong đầu lập tức nhiều ra một đoạn tin tức, thực ra tin tức này một mực ở trong đầu, chỉ là Thái Thượng Linh Bảo Giám ẩn chứa tư liệu quá to lớn, không có đặc biệt thẩm tra, thì căn bản giống như bột nhão.
Tin tức vừa xuất hiện, Lâm Phong liền minh bạch, lập tức nói:
- Ta đến khống chế hỏa diễm!
Đan lô có một cơ quan giống như khóa bếp ga kiếp trước, cung cấp năng lượng có thể lớn có thể nhỏ, tất cả do cơ quan khống chế, ngược lại cực kỳ đơn giản.
Lửa lớn đốt ba phút, lửa vừa hai phút, lại lửa nhỏ bốn phút, trong lò truyền ra mùi thơm nức mũi, Lâm Phong mở nắp lấy chút Đằng Dương Thảo kia ra.
Hỏa hầu vừa phải, có Thái Thượng Linh Bảo Giám chỉ điểm, Đằng Dương Thảo không có giống luyện đan hóa thành dược dịch, mà là bị nấu chín.
Y dạng họa hồ lô, đạt được hỏa hầu của Phong Ôn Thảo, Lâm Phong xử lý Phong Ôn Thảo giống như rau cần, mới bắt đầu làm đồ ăn.
Rau hẹ trứng tráng, rau cần xào thịt là hai món chính hôm nay, lại lợi dụng vật liệu trên tay làm bảy món ăn một món canh, vừa bưng lên phòng khách, Đại sư tỷ liền xuất hiện.
Lâm Phong có chút khẩn trương nhìn Đại sư tỷ bỏ rau cần vào trong miệng nhai, không dám thở mạnh.
Ánh mắt Đại sư tỷ sáng lên, có chút kinh hỉ nói:
- Bảy thành đến tám thành.
Lâm Phong cũng ngẩn ngơ, nhiều như vậy, vốn cho rằng có khoảng ba thành là tốt rồi, phải biết ăn sống linh thảo chỉ có thể hấp thu một phần mười.
Mà luyện đan nhìn như có lợi, trên thực tế Ích Khí Đan nhất phẩm có một loại tài liệu chính, mười hai loại tài liệu phụ, sau khi dung luyện, xem như Ích Khí Đan cực phẩm, cũng chỉ khóa lại bốn thành dược lực của toàn bộ linh dược mà thôi.
Đáng tiếc nhất là, đan dược có đan độc, ăn nhiều có hại cho cảnh giới tăng lên, thời điểm tu vi thấp nhìn không ra, nhưng khi tu vi cao sẽ xuất hiện, tăng thêm không ít phiền phức khi tấn cấp.
Càng thêm đáng tiếc là, trừ khi giống như Lâm Phong có Thái Thượng Luyện Thể Đồ và Thái Thượng Tu Thần Lục, mới có thể chia dược lực thành ba bảy hoàn mỹ hấp thu.
Ở thời điểm không có sử dụng thủ đoạn đặc thù, người bình thường hấp thu dược lực của đan dược, nhiều lắm là bảy thành.
Như vậy tính toán xuống, nếu Lâm Phong lấy dược liệu làm thành mỹ thực, tỉ lệ lợi dụng cơ hồ đạt đến tám mươi phần trăm.
Đáng tiếc duy nhất là, loại phương pháp này không thể mở rộng, cũng không thuận tiện bằng đan dược.
Nhưng cái này đã đầy đủ, Lâm Phong chưa hề có ý định làm đầu bếp cho cả thiên hạ, chỉ mấy người trong phạm vi nhỏ sử dụng, thật sự là quá có lời!
Cầm hai loại dược liệu Đại sư tỷ đưa cho, Lâm Phong bắt đầu nếm thử dùng loại dược liệu linh lực phong phú này nấu cơm.
Bởi vì lúc trước chưa tiếp xúc qua, Lâm Phong cũng không có nắm chắc, trước cắt một chút, dùng nước nấu thử, nếm xem hương vị thực tế.
Chỉ bất quá Đằng Dương Thảo bộ dáng rau hẹ nấu ở trong nước bảy tám phút, lại không mềm chút nào.
Lại nấu không chín, Lâm Phong sững sờ, cái này thì làm khó người rồi.
Nguyệt Nhi ở trong hoàn cảnh tu tiên lớn lên, tuy nói không biết bao nhiêu dược thảo, nhưng Đằng Dương Thảo là dược thảo cực kì phổ biến, bằng không Đại sư tỷ cũng không giàu đến mức cầm một nắm lớn cho Lâm Phong thử làm đồ ăn.
Nàng suy nghĩ một chút nói:
- Có phải lửa hơi yếu không, muội nghe nói những tài liệu linh khí phong phú này, sẽ có địa phương không tầm thường.
Lâm Phong tinh tế suy nghĩ, thật là có loại khả năng này, dù sao trong tiểu thuyết cũng thường viết, thời điểm luyện đan sử dụng phần lớn là đan hỏa, dị hỏa, thậm chí còn có Tam Muội Chân Hỏa, chưa hề nghe nói qua dùng củi lửa luyện đan.
Nhưng như thế thì phiền phức, mình bất quá là Luyện Khí kỳ tầng hai, đừng nói đan hỏa, ngay cả đánh ra chưởng pháp mang theo hỏa khí cũng chưa học được.
Hai mắt Nguyệt Nhi lại tỏa sáng, kéo Dạ Nhi hỏi:
- Ngươi còn nhớ lần trước chúng ta đi Cửu Đỉnh Phong tìm Điền tỷ tỷ chơi, nàng cho ngươi cái đan lô kia không!
Hai mắt Dạ Nhi tỏa sáng, Cửu Đỉnh Phong lấy đan đạo truyền thế, nhà không có gì, chỉ có đan lô, đan dược, dược liệu.
Nàng cầm Bảo Hồ Lô, lấy ra một cái lò cao chừng nửa người mình, lò có ba chân, thân lò hình tròn, phía trên khắc không ít đồ án.
Nguyệt Nhi nói:
- Đúng, chính là cái này, Điền tỷ tỷ theo Lục sư tỷ học đan đạo, thời điểm đan đạo của nàng tấn cấp, cần lò luyện đan phẩm chất cao hơn, cái này liền đào thải xuống, lúc ấy ngươi khóc lóc kêu gào lấy tới, kết quả không biết dùng làm gì, vẫn bỏ đó không để ý!
Dạ Nhi có chút xấu hổ, cái đồ chơi này đến trên tay nàng, thật là minh châu bị long đong, mặc dù chỉ là lò luyện đan nhất phẩm, nhưng đối với Luyện Khí kỳ mà nói, vẫn cực kỳ quý giá.
Lúc trước đầu vô nước, vừa khóc vừa gào xin trở về, nhưng Thiên Tuyết Phong là danh phong kiếm đạo, trừ đại thuật sát phạt, căn bản không có đan đạo, dần dà kế hoạch luyện đan của nàng cũng mắc cạn.
Giờ phút này lấy ra, ngược lại là thời cơ tốt, dù sao lò luyện đan đều có pháp trận, có thể thôi động đan hỏa luyện hóa dược vật.
Lâm Phong xem xét, đồ tốt nha, hưng phấn xoa xoa khuôn mặt của hai tiểu la lỵ, gương mặt trắng nõn non nớt bị vò đến đỏ bừng.
Một lớn hai nhỏ vây quanh đan lô suy nghĩ, nửa ngày sau Nguyệt Nhi mới giật mình nói:
- Phải dùng linh thạch mới khu động được!
Linh thạch là bảo vật của Tu Chân giới, được xem như tiền, còn có thể dùng để tu luyện, cực kỳ quý giá.
Huyền Cơ Môn tài đại khí thô, nhân khẩu của Thiên Tuyết Phong lại ít đến đáng thương, Đại sư tỷ là người đại khí, thường xuyên thưởng cho các nàng rất nhiều linh thạch nhất phẩm.
Đại bộ phận linh thạch đều bị hai tiểu la lỵ tiêu hoang phí, chỉ để lại mấy viên phòng hờ.
Vừa nghĩ đến đây, tiểu tâm can của Dạ Nhi lạnh lẽo, linh thạch của hai người đều ở trong tay nàng, chỉ còn bốn viên linh thạch nhất phẩm, vài ngày trước nàng còn tính chờ Đại sư tỷ xuất môn, sẽ đi mua chút đồ ăn ngon.
- Dạ Nhi, lấy linh thạch ra thử một chút, đây là đan lô nhất phẩm, đoán chừng một viên linh thạch nhất phẩm có thể thôi động hơn nửa ngày!
Nguyệt Nhi lên tiếng nói.
Sắc mặt Dạ Nhi nhăn nhó, tài nô ở kiếp trước chính là bộ dáng của nàng bây giờ, đau lòng không muốn sống a.
Lâm Phong vỗ đầu nàng nói:
- Sững sờ cái gì, dù sao là làm cho Đại sư tỷ ăn, tìm nàng thanh toán không được sao, huống chi nếu thành công nấu thảo dược này, chúng ta là người được lợi lớn nhất, không chừng tu vi sẽ từ từ tăng lên!
Dạ Nhi nghe xong, cũng đúng nha, lập tức đau lòng nữa, móc ra cái ví, lấy viên linh thạch mà nàng cảm thấy nhỏ nhất bỏ vào trong lò luyện đan, thực ra linh thạch đều lớn nhỏ giống nhau, bất quá là tác dụng tâm lý mà thôi.
Bỏ linh thạch vào trong đan lô, lại kích hoạt trận pháp, chỉ thấy dưới đan lô bốc lửa bừng bừng.
Đồng thời mặt ngoài đan lô còn hiện ra một trận pháp đo lượng, tựa hồ là dư lượng của linh thạch, nhìn tốc độ này, một viên linh thạch nhất phẩm tiêu hao hơn nửa ngày tuyệt đối không có vấn đề.
Lâm Phong xăn tay áo, cắt gọn rau cần bỏ vào thử một chút.
Ngay lúc đó, trong đầu lập tức nhiều ra một đoạn tin tức, thực ra tin tức này một mực ở trong đầu, chỉ là Thái Thượng Linh Bảo Giám ẩn chứa tư liệu quá to lớn, không có đặc biệt thẩm tra, thì căn bản giống như bột nhão.
Tin tức vừa xuất hiện, Lâm Phong liền minh bạch, lập tức nói:
- Ta đến khống chế hỏa diễm!
Đan lô có một cơ quan giống như khóa bếp ga kiếp trước, cung cấp năng lượng có thể lớn có thể nhỏ, tất cả do cơ quan khống chế, ngược lại cực kỳ đơn giản.
Lửa lớn đốt ba phút, lửa vừa hai phút, lại lửa nhỏ bốn phút, trong lò truyền ra mùi thơm nức mũi, Lâm Phong mở nắp lấy chút Đằng Dương Thảo kia ra.
Hỏa hầu vừa phải, có Thái Thượng Linh Bảo Giám chỉ điểm, Đằng Dương Thảo không có giống luyện đan hóa thành dược dịch, mà là bị nấu chín.
Y dạng họa hồ lô, đạt được hỏa hầu của Phong Ôn Thảo, Lâm Phong xử lý Phong Ôn Thảo giống như rau cần, mới bắt đầu làm đồ ăn.
Rau hẹ trứng tráng, rau cần xào thịt là hai món chính hôm nay, lại lợi dụng vật liệu trên tay làm bảy món ăn một món canh, vừa bưng lên phòng khách, Đại sư tỷ liền xuất hiện.
Lâm Phong có chút khẩn trương nhìn Đại sư tỷ bỏ rau cần vào trong miệng nhai, không dám thở mạnh.
Ánh mắt Đại sư tỷ sáng lên, có chút kinh hỉ nói:
- Bảy thành đến tám thành.
Lâm Phong cũng ngẩn ngơ, nhiều như vậy, vốn cho rằng có khoảng ba thành là tốt rồi, phải biết ăn sống linh thảo chỉ có thể hấp thu một phần mười.
Mà luyện đan nhìn như có lợi, trên thực tế Ích Khí Đan nhất phẩm có một loại tài liệu chính, mười hai loại tài liệu phụ, sau khi dung luyện, xem như Ích Khí Đan cực phẩm, cũng chỉ khóa lại bốn thành dược lực của toàn bộ linh dược mà thôi.
Đáng tiếc nhất là, đan dược có đan độc, ăn nhiều có hại cho cảnh giới tăng lên, thời điểm tu vi thấp nhìn không ra, nhưng khi tu vi cao sẽ xuất hiện, tăng thêm không ít phiền phức khi tấn cấp.
Càng thêm đáng tiếc là, trừ khi giống như Lâm Phong có Thái Thượng Luyện Thể Đồ và Thái Thượng Tu Thần Lục, mới có thể chia dược lực thành ba bảy hoàn mỹ hấp thu.
Ở thời điểm không có sử dụng thủ đoạn đặc thù, người bình thường hấp thu dược lực của đan dược, nhiều lắm là bảy thành.
Như vậy tính toán xuống, nếu Lâm Phong lấy dược liệu làm thành mỹ thực, tỉ lệ lợi dụng cơ hồ đạt đến tám mươi phần trăm.
Đáng tiếc duy nhất là, loại phương pháp này không thể mở rộng, cũng không thuận tiện bằng đan dược.
Nhưng cái này đã đầy đủ, Lâm Phong chưa hề có ý định làm đầu bếp cho cả thiên hạ, chỉ mấy người trong phạm vi nhỏ sử dụng, thật sự là quá có lời!
Tác giả :
Tây Qua Cáp Mật Qua