Thời Đại Vợ Đẹp
Chương 17: Gạo nấu thành cơm! (1)
Park Yuchun lái xe như bay về biệt thự của mình, vật nhỏ thấy ngôi nhà lớn như vậy, liền ngơ ngác nhìn.
“Bảo bối, đang nhìn cái gì vậy? Về đến nhà rồi!" Park Yuchun vừa giúp vật nhỏ cởi dây an toàn, vừa không quên ăn đậu hũ của vật nhỏ.
“Cái này… là nhà anh hả?" Kim Junsu chỉ lo nhìn ra ngoài xe, không để ý tay Park Yuchun đang đặt trên mông mình.
“Là nhà của chúng ta. Ngày mai chúng ta quay về nhà ba mẹ lấy quần áo với đồ dùng hàng ngày của em tới. Sau khi kết hôn chúng ta sẽ sống ở đây."
“Nhà của chúng ta? Em có thể ở trong ngôi nhà lớn thế này sao? Nó sẽ không biến mất chứ?" Kim Junsu quay đầu, hiếu kỳ nhìn Park Yuchun, hỏi. Park Yuchun thấy chóp mũi hồng hồng, đôi mắt nòng nọc còn ngập nước của vật nhỏ, dục vọng khó khăn mới kiềm nén được lại bùng phát “Sẽ không biến mất đâu! Bảo bối, không phải em vừa nói muốn ‘yêu yêu’ sao? Chúng ta mau xuống xe đi." Vật nhỏ còn chưa kịp phản ứng, Park Yuchun đã nhanh chóng bế cậu xuống xe, đi vào trong nhà.
Mở khóa bằng vân tay xong, hai người cùng đi vào trong “Wow~ Trong này còn đẹp hơn ở ngoài. Đây là nhà của chúng ta sao?" Vật nhỏ đột nhiên nhảy xuống khỏi người Park Yuchun, nhiệt tình sờ vào những thứ cậu thấy mới lạ.
“Không được chạy loạn! Sau này có rất nhiều thời gian cho em đùa, bây giờ làm chuyện đứng đắn đã." Lúc Park Yuchun nhận ra không còn vật nhỏ trong lòng, hắn liền ngó nghiêng xung quanh, mới thấy vật nhỏ chạy lung tung, hắn lập tức chạy theo, kéo vật nhỏ lại trong ngực mình, đi lên phòng ngủ trên lầu.
“Hứ~ Có phải anh thấy em giống mấy người nhà quê, cái gì cũng chưa nhìn thấy không? Nhà em chỉ mua nổi mỗi căn nhà thế kia thôi, thì sao chứ?" Vật nhỏ hình như hiểu lầm, ủ rũ trong lòng viện trưởng, bĩu môi nói.
“Em nghĩ oan cho anh rồi. Vật nhỏ, anh không có ý đó." Viện trưởng Park vội vàng giải thích.
“Ha ha, đùa anh đấy. Nhìn anh khẩn trương kìa~ Eu kyang kyang~" Thấy phản ứng đó của Park Yuchun, vật nhỏ thoải mái cười to, sau khi đùa thành công liền có cảm giác thỏa mãn, vui mừng vô cùng.
“Được lắm. Em đúng là đứa nhỏ không ngoan, còn học cách gạt người khác. Lát nữa anh sẽ dạy dỗ em, cho em biết đàn ông của em lợi hại thế nào." Park Yuchun mở cửa phòng ngủ, vừa vào phòng liền ném vật nhỏ lên chiếc giường kingsize, rõ ràng hắn đã nhịn đến cực hạn rồi.
“Dạ? Ông xã, không phải muốn yêu yêu sao? Sao lại ngủ?" Vật nhỏ đến bây giờ vẫn còn không biết chuyện gì sẽ phát sinh tiếp theo.
“Bảo bối ngoan! Đừng gấp, bây giờ chúng ta liền yêu yêu!" Park Yuchun tháo giày của vật nhỏ ra, tháo cả giày của mình, sau đó cởi áo vest, ném trên sàn nhà, tiếp theo đè cả người lên Kim Junsu.
“A…" Sao lại đè mình? Vật nhỏ giãy dụa, muốn thoải mái một chút, nhưng lại vô tình ma sát vào hạ thân của Park Yuchun, bỗng cậu cảm giác có cái gì cứng cứng nhô lên, chạm vào bụng dưới của mình, vật nhỏ tò mò, lại càng cố gắng cọ xát vào.
Dương vật của Park Yuchun vốn đã trướng lớn, lại càng thêm nhạy cảm, vì thế hắn cúi đầu hôn lên môi cậu nhóc đang ‘phạm tội’.
“Ưm… ưm…" Vật nhỏ bị hôn bất ngờ, không biết phải làm sao mà mở to hai mắt nhìn.
Park Yuchun dùng đầu lưỡi mút lấy nước bọt trong miệng vật nhỏ, đùa giỡn với cái lưỡi của cậu, liếm láp khắp khoang miệng ngọt ngào của Kim Junsu. Thấy vật nhỏ khó thở, hắn mới chịu dừng lại, nhưng vẫn không chịu buông tha mà hôn nhẹ lên môi vật nhỏ. Hai cánh hoa hồng hồng bị hắn mút đến hơi sưng lên. Hai tay ban đầu đặt hai bên người vật nhỏ cũng bắt đầu di chuyển, chậm rãi lướt trên người vật nhỏ.
“Yu… Yuchun… đừng như vậy… lạ… lạ quá…" Vật nhỏ cố gắng vặn vẹo cơ thể, muốn Park Yuchun dừng động tác lại.
“Bảo bối, em gọi anh là gì?" Môi Park Yuchun dừng lại bên tai Su Su, thì thầm, thấy vật nhỏ không trả lời, hắn liền mở miệng ngậm lấy vành tai của cậu, khiến vật nhỏ run lên.
“Yuchun… ưm, đừng mà! Ông… xã…"
“Bé ngoan! Ông xã sẽ yêu thương em." Nói xong, Park Yuchun đưa hai tay đang đặt trên lưng đến trước ngực cậu, tháo nút áo sơ mi. Một nút, hai nút, cái cổ trắng nõn của vật nhỏ lộ ra, ba nút, bốn nút… một mảng lớn của ngực phơi bày ra… năm nút… cuối cùng cái rốn xinh xắn cũng hé mở. Park Yuchun hôn lên cổ của vật nhỏ, đầu lưỡi nóng ẩm liếm lên hầu kết nho nhỏ của Kim Junsu, khiến cho vật nhỏ phát ra tiếng rên rỉ “Ưm… ưm… nóng quá."
Park Yuchun nhìn phản ứng của vật nhỏ, ngọn lửa trong lòng bốc rực lên, môi đi dọc xuống dưới, tay kéo chiếc áo sơ mi của vật nhỏ qua hai bên, hai tiểu hồng đậu cứ như vậy lồ lộ trước mắt hắn, nhìn hai núm vú hồng hồng, thuần khiết y như trẻ con, Park Yuchun nuốt nước miếng.
“Bảo bối, hai viên bi nhỏ này thật đáng yêu. Anh muốn ăn nó."
“Ưm… đừng… đừng… khó chịu quá…" Vật nhỏ cố gắng ngẩng đầu lên, muốn phản kháng, nhưng chỉ khiến cho Park Yuchun càng thấy vật nhỏ đang rụt rè. Môi của Park Yuchun ngậm lấy một hạt đậu nhỏ, hạt còn lại hắn cũng không buông tha mà dùng ngón tay xoa bóp. Núm vú bị ngậm lấy lập tức dựng thẳng lên, vật nhỏ khó tin nhìn, hiện tại trông cậu y như cho con bú, nhìn lại có vẻ d*m đãng quá.
“Ưm… ông xã… đừng mà…" Vật nhỏ xấu hổ, chìa bàn tay nhỏ của mình che hai mắt lại.
“Tiểu yêu tinh! Đừng che." Park Yuchun mút lấy núm vú, để lại một dấu hôn đậm, sau đó dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng vòng quanh hạt đậu nhỏ bé ấy, khiến vật nhỏ cảm thấy ngứa ngáy, mà rên lên “Ưm… ông xã… đừng… A… nhẹ một chút…" Tuy ngoài miệng nói không muốn, nhưng đôi tay mũm mĩm của vật nhỏ lại đặt nhẹ lên đầu của Park Yuchun, giữ chặt như muốn hắn tiến sát hơn. Một tay của Park Yuchun mò xuống hạ thân của vật nhỏ, ngón tay nhẹ nhàng mở nút quần, rồi kéo khóa quần của vật nhỏ xuống. Tay kia hỗ trợ, lột quần dài xuống tận đầu gối của cậu bạn nhỏ Kim Junsu. Cách lớp quần lót màu trắng, Park Yuchun xoa nhẹ lên phân thân đã ngẩng đầu của Kim Junsu. Vật nhỏ bị hắn sờ như vậy, toàn thân như bị điện giật, không ngừng run rẩy, kêu lên “Ưm… ông xã… chỗ đó… không được… buông tay ra…"
“Buông tay cũng được, nhưng bảo bối phải giúp anh làm một chuyện." Tuy Park Yuchun đã buông lỏng núm vú của vật nhỏ, nhưng hắn vẫn dùng chóp mũi cọ nhẹ lên hạt đậu đã sưng đỏ ấy.
“Dạ… giúp… giúp gì ạ?" Vật nhỏ cảm giác như có một luồng điện chạy qua cơ thể mình.
“Giúp chồng cởi quần áo ra." Park Yuchun đáp lại. Vật nhỏ không do dự, đưa tay cởi bỏ cà vạt của Park Yuchun ném qua một bên, sau đó bắt đầu giúp hắn cởi áo sơ mi, bởi vì bị dục vọng che lấp, nên tay vật nhỏ run run, động tác trở nên rất chậm. Park Yuchun không kiên nhẫn, ngồi thẳng dậy, cởi áo trên người ra, thắt lưng cũng bị kéo mạnh ra, sau đó là quần dài, đến khi chỉ còn mỗi chiếc quần lót màu đen thì mới bổ nhào lại trên cơ thể vật nhỏ. Vật nhỏ thẹn thùng không dám nhìn hắn, mà chỉ trộm liếc mắt một cái thôi. Wow, dáng người ông xã thật đẹp. Trong lòng vừa mới khen ngợi xong, Park Yuchun đã đè lên người vật nhỏ, lột chiếc áo sơ mi của vật nhỏ ra, cả chiếc quần lót xinh xinh cũng không buông tha.
“A… đừng! Đừng như vậy…" Vật nhỏ bắt lấy bàn tay muốn lột quần lót của mình xuống, nhưng sức lực yếu ớt, thành ra trong mắt viện trưởng Park lại giống như vật nhỏ đang làm bộ không muốn.
“Ha ha…Vật nhỏ! Em còn muốn chống cự à? Ngoan nào, để anh kéo xuống." Vì vật nhỏ không phối hợp nên chiếc quần lót trong tay Park Yuchun liền roẹt một tiếng, rách toạc ra. Phân thân nho nhỏ dựng thẳng, lộ ra trước mắt Park Yuchun “Bảo bối, em xem này! Thật đáng yêu." Nhìn tiểu bảo bối phấn hồng của Kim Junsu, Park Yuchun nổi lên ý xấu, chọc ghẹo vật nhỏ. Còn vật nhỏ đang bị dục vọng che lấp, cơ thể đều ửng đỏ lên.
“Ông xã… chỗ đó… em… em muốn… Su Su sợ lắm!" Vật nhỏ chưa bao giờ gặp tình huống như vậy, nên không biết phải làm sao cả.
“Bảo bối đừng sợ! Để ông xã giúp em!" Nói xong, Park Yuchun trượt người xuống, mở miệng, ngậm lấy phân thân của Kim Junsu. Đầu nhấp nhô lên xuống theo quy luật, mút lấy tiểu bảo bối.
“A…Yuchun, đừng… bẩn lắm… sẽ ra nước tiểu đó…" Vật nhỏ đẩy vai Park Yuchun ra, nhưng khoái cảm ập đến khiến vật nhỏ xụi lơ trên giường “Ưm… ưm…ưm… ông xã… Su Su không nhịn được rồi, mau buông ra." Lần đầu tiên bị dục vọng xâm lấn, vật nhỏ nhanh chóng bắn vào trong miệng Park Yuchun.
“Ông xã… xin… xin lỗi… ông xã mau… mau nhổ ra đi." Vật nhỏ xấu hổ, sao có thể để thứ bẩn đó trong miệng Yuchun được. Ai ngờ viện trưởng Park lại nuốt ực một cái, cho toàn bộ tinh dịch của vật nhỏ xuống bụng “Bảo bối, không bẩn. Còn rất ngọt nữa." Park Yuchun tiến lên, hôn môi vật nhỏ. Vật nhỏ vừa trải qua cao trào, toàn thân đều mềm nhũn, vô lực tựa vào lòng Park Yuchun.
“Bảo bối! Đưa tay cho anh!" Một tay Park Yuchun ôm lấy vật nhỏ nhà hắn, tay còn lại nắm lấy tay vật nhỏ, đặt lên dương vật thô to của mình.
“A! Lớn quá! Lại nóng nữa…" Vật nhỏ vừa chạm vào dương vật của Park Yuchun, lập tức theo phản xạ rút tay ra, nhưng lại bị viện trưởng Park bắt lại, sờ lên dương vật cách lớp quần lót của mình.
“Bảo bối~ em xem! Đều tại em nó mới như vậy, em phải chịu trách nhiệm đấy." Park Yuchun chen cả người vào giữa hai chân vật nhỏ “Bảo bối, mau cầm nó cho anh đi." Park Yuchun nắm hai tay vật nhỏ, ép vật nhỏ cầm lấy dương vật của mình.
“Ưm… không muốn… anh… tự cầm đi…"
“Nghe lời ông xã, mau cầm lấy đi." Park Yuchun thúc giục, vật nhỏ chậm rãi đưa tay vói vào trong quần lót của hắn, vừa mới đụng vào vật nóng thô lớn kia, bàn tay nhỏ bé lại muốn trốn tránh. Park Yuchun đè tay vật nhỏ lại, còn giúp vật nhỏ lấy dương vật của mình ra. Sau đó hắn cúi đầu hôn bên trong đùi vật nhỏ, lớp da trắng nõn liền in lên dấu hôn. Mở rộng hai đùi vật nhỏ ra, hậu huyệt của vật nhỏ liền lộ ra trước mắt hắn. Bởi vì vật nhỏ khẩn trương nên miệng tiểu huyệt khẽ khép mở, giống như đang chào mời người ta mau tiến vào. Park Yuchun đưa đầu lưỡi, khẽ liếm tiểu huyệt đáng yêu của vật nhỏ.
“Ưm… Yuchun, đừng… đừng làm thế…" Vật nhỏ giãy dụa phản kháng, nhưng vào mắt Park Yuchun trông lại càng quyến rũ. Park Yuchun đưa đầu lưỡi vào bên trong hậu huyệt, bắt đầu rút ra đưa vào, đầu lưỡi chọc vào nội vách, cố ý quét qua một lớp, rồi nhấn mạnh vào một chỗ “Ưm… ư… khó… khó chịu quá… Yuchun, tha cho em đi…" Vật nhỏ rên rỉ, cầu xin ông xã của mình.
Sau khi làm ướt hậu huyệt, Park Yuchun mới rút đầu lưỡi ra, ngẩng đầu, vói một ngón tay vào trong.
“A! Đau quá… đừng… đừng mà…" Vật nhỏ bị vật lạ đưa vào liền cảm thấy khó chịu, không biết phải làm ra, hậu huyệt vô tình xiết chặt lại, muốn đẩy ngón tay của Park Yuchun ra.
“Tiểu yêu tinh, em không muốn sống nữa hả? Miệng nói đừng mà chỗ này lại xiết chặt như vậy! Bảo bối, cố chịu một chút, ông xã nhịn không nổi rồi." Nói xong, Park Yuchun rút ngón tay ra, cầm cự vật lên, bất ngờ động một cái, tiến vào trong tiểu huyệt của vật nhỏ.
“A! Đau… đau quá… Đi… đi ra… đau quá!" Vì chưa làm tốt tiền diễn đã bị xâm nhập, nên tiểu huyệt của vật nhỏ không chịu nổi dương vật thô to của Park Yuchun, cậu cảm giác như hậu huyệt của mình bị xé rách ra rồi.
“Bảo bối… Anh xin lỗi! Chịu đựng một chút! Ông xã cũng đau lắm. Em… thả lỏng ra… đừng khẩn trương." Dương vật của Park Yuchun bị tiểu huyệt của vật nhỏ xiết chặt lấy, vì vật nhỏ kẹp quá chặt, nên dương vật của hắn không nhúc nhích được, chỉ có thể dịu dàng trấn an vật nhỏ thả lỏng ra.
Từ từ, cảm giác bên dưới vật nhỏ dần thả lỏng ra, Park Yuchun liền thử rút dương vật ra một chút, sau đó đẩy vào trở lại.
“Ưm… Yuchun… nhẹ một chút…" Vật nhỏ bị động tác ra vào này khiến cho cảm thấy khó chịu, cảm giác đau đớn vừa rồi cũng dần dịu lại, thậm chí còn cảm thấy có chút khoái cảm nói không nên lời.
“Bảo bối, nhịn một chút. Ông xã muốn động." Sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của vật nhỏ, hôn nhẹ lên má cậu, Park Yuchun bắt đầu luật động, tốc độ càng lúc càng nhanh hơn.
“A… ưm… Yuchun… Ưm… đau quá… tiếp tục… tiếp tục… Chậm lại… Ưm… nhanh… nhanh lên một chút…" Vật nhỏ ôm lấy cổ Park Yuchun, cơ thể chuyển động theo nhịp đưa đẩy của hắn, mơ hồ kêu lên.
“Su Su, gọi anh! Gọi ông xã, gọi anh là Chun!"
“Ưm… Ông… xã… Chun…" Vật nhỏ liên tục bị va chạm, không biết phải làm sao, chỉ có thể ôm chặt lấy bả vai hắn, sợ mình bị hắn thúc ra ngoài.
“Ngoan! Mở đùi ra một chút. Em thật chặt… Ưm… hôm nay em phải thỏa mãn anh đấy… Em là của anh… Nói em yêu anh đi. Nói mau."
“Ưm… em… em yêu anh… em yêu Yuchun."
“Bảo bối, nói em sẽ không rời xa anh. Mãi mãi không rời xa anh. Nói mau." Park Yuchun ép vật nhỏ nhìn vào mắt mình, bắt cậu hứa hẹn, hạ thân thì vẫn tiếp tục điên cuồng thúc vào bên trong. Âm thanh d*m dục cứ như vậy mà phát ra.
“A! Chậm… chậm một chút…"
Chát một tiếng, Park Yuchun đánh vào mông Kim Junsu “Nói mau!"
“Ô ô ô… Em… em… em sẽ không rời xa anh, mãi mãi không rời… Ô ô ô… Ông xã… em đau quá… tha cho em đi…" Vật nhỏ bị Park Yuchun đánh một cái cũng không quá mạnh tay, nhưng vẫn cảm thấy oan ức cho mình mà kêu lên. Đã đối xử với người ta thế, mà còn đánh người ta, thật không công bằng.
“Ngoan ~ vật nhỏ ngoan… vật nhỏ của anh…"
“Ưm… a… lạ quá… ông… xã… nhanh… nhanh một chút!" Vật nhỏ đắm chìm trong dục vọng, không ngừng kêu lên.
“Tiểu yêu tinh!" Park Yuchun thấp giọng mắng yêu một câu, nửa thân dưới lập tức tăng tốc ra vào.
“A! Không được! Em… em muốn…" Vật nhỏ bị thúc mạnh liền sắp lên cao trào.
“Không được ra! Bảo bối, chờ ông xã, chúng ta cùng nhau ra." Park Yuchun nắm chặt phân thân của vật nhỏ, ngăn không cho vật nhỏ lên đỉnh, không cho vật nhỏ thoải mái trước mình.
“Không được! Thật mà… Yuchun… để cho em… cho em… em muốn ra…"
“Ha ha… Su Su thật nóng vội!" Thấy vật nhỏ chịu không nổi, Park Yuchun đành buông tay ra, vừa buông ra, vật nhỏ liền bắn lên cơ bụng cường tráng của hắn. Sau cao trào, vật nhỏ mệt mỏi, cơ thể chỉ còn biết rung động theo từng đợt va chạm mạnh mẽ của Park Yuchun.
“A! Su… Em là của anh… Ưm…" Vội vàng thúc mạnh vào vài cái, toàn bộ hạt giống của Park Yuchun đều phóng ra, trút vào trong hậu huyệt của vật nhỏ.
“Bảo bối… Anh yêu em… Cuối cùng em cũng là của anh… anh chờ thật vất vả đấy…"
“Ông xã… em… đau… quá…" Vật nhỏ thở hổn hển, giọng nói nức nở.
“Lần đầu là như vậy đó, sau này em sẽ quen. Hôm nay tại anh nóng lòng quá."
“Ưm."
“Su Su… thật tốt. Sau này em không thể rời anh nữa."
“Ưm."
“Bây giờ trong bụng Su Su có giống của anh rồi! Ha ha."
“…"
“Su Su, nói yêu anh một lần nữa đi."
“…"
“Bảo bối?"
“…"
“Bảo bối?"
“Ưm… ưm…"
“Em ngủ rồi à? Sao nhanh vậy? Haiz…" Chẳng lẽ đêm nay chỉ có thể làm một lần? Viện trưởng Park than ngắn thở dài.
PS: Chưa hết H~~ Còn sáng hôm sau nữa ~
_________________
“Bảo bối, đang nhìn cái gì vậy? Về đến nhà rồi!" Park Yuchun vừa giúp vật nhỏ cởi dây an toàn, vừa không quên ăn đậu hũ của vật nhỏ.
“Cái này… là nhà anh hả?" Kim Junsu chỉ lo nhìn ra ngoài xe, không để ý tay Park Yuchun đang đặt trên mông mình.
“Là nhà của chúng ta. Ngày mai chúng ta quay về nhà ba mẹ lấy quần áo với đồ dùng hàng ngày của em tới. Sau khi kết hôn chúng ta sẽ sống ở đây."
“Nhà của chúng ta? Em có thể ở trong ngôi nhà lớn thế này sao? Nó sẽ không biến mất chứ?" Kim Junsu quay đầu, hiếu kỳ nhìn Park Yuchun, hỏi. Park Yuchun thấy chóp mũi hồng hồng, đôi mắt nòng nọc còn ngập nước của vật nhỏ, dục vọng khó khăn mới kiềm nén được lại bùng phát “Sẽ không biến mất đâu! Bảo bối, không phải em vừa nói muốn ‘yêu yêu’ sao? Chúng ta mau xuống xe đi." Vật nhỏ còn chưa kịp phản ứng, Park Yuchun đã nhanh chóng bế cậu xuống xe, đi vào trong nhà.
Mở khóa bằng vân tay xong, hai người cùng đi vào trong “Wow~ Trong này còn đẹp hơn ở ngoài. Đây là nhà của chúng ta sao?" Vật nhỏ đột nhiên nhảy xuống khỏi người Park Yuchun, nhiệt tình sờ vào những thứ cậu thấy mới lạ.
“Không được chạy loạn! Sau này có rất nhiều thời gian cho em đùa, bây giờ làm chuyện đứng đắn đã." Lúc Park Yuchun nhận ra không còn vật nhỏ trong lòng, hắn liền ngó nghiêng xung quanh, mới thấy vật nhỏ chạy lung tung, hắn lập tức chạy theo, kéo vật nhỏ lại trong ngực mình, đi lên phòng ngủ trên lầu.
“Hứ~ Có phải anh thấy em giống mấy người nhà quê, cái gì cũng chưa nhìn thấy không? Nhà em chỉ mua nổi mỗi căn nhà thế kia thôi, thì sao chứ?" Vật nhỏ hình như hiểu lầm, ủ rũ trong lòng viện trưởng, bĩu môi nói.
“Em nghĩ oan cho anh rồi. Vật nhỏ, anh không có ý đó." Viện trưởng Park vội vàng giải thích.
“Ha ha, đùa anh đấy. Nhìn anh khẩn trương kìa~ Eu kyang kyang~" Thấy phản ứng đó của Park Yuchun, vật nhỏ thoải mái cười to, sau khi đùa thành công liền có cảm giác thỏa mãn, vui mừng vô cùng.
“Được lắm. Em đúng là đứa nhỏ không ngoan, còn học cách gạt người khác. Lát nữa anh sẽ dạy dỗ em, cho em biết đàn ông của em lợi hại thế nào." Park Yuchun mở cửa phòng ngủ, vừa vào phòng liền ném vật nhỏ lên chiếc giường kingsize, rõ ràng hắn đã nhịn đến cực hạn rồi.
“Dạ? Ông xã, không phải muốn yêu yêu sao? Sao lại ngủ?" Vật nhỏ đến bây giờ vẫn còn không biết chuyện gì sẽ phát sinh tiếp theo.
“Bảo bối ngoan! Đừng gấp, bây giờ chúng ta liền yêu yêu!" Park Yuchun tháo giày của vật nhỏ ra, tháo cả giày của mình, sau đó cởi áo vest, ném trên sàn nhà, tiếp theo đè cả người lên Kim Junsu.
“A…" Sao lại đè mình? Vật nhỏ giãy dụa, muốn thoải mái một chút, nhưng lại vô tình ma sát vào hạ thân của Park Yuchun, bỗng cậu cảm giác có cái gì cứng cứng nhô lên, chạm vào bụng dưới của mình, vật nhỏ tò mò, lại càng cố gắng cọ xát vào.
Dương vật của Park Yuchun vốn đã trướng lớn, lại càng thêm nhạy cảm, vì thế hắn cúi đầu hôn lên môi cậu nhóc đang ‘phạm tội’.
“Ưm… ưm…" Vật nhỏ bị hôn bất ngờ, không biết phải làm sao mà mở to hai mắt nhìn.
Park Yuchun dùng đầu lưỡi mút lấy nước bọt trong miệng vật nhỏ, đùa giỡn với cái lưỡi của cậu, liếm láp khắp khoang miệng ngọt ngào của Kim Junsu. Thấy vật nhỏ khó thở, hắn mới chịu dừng lại, nhưng vẫn không chịu buông tha mà hôn nhẹ lên môi vật nhỏ. Hai cánh hoa hồng hồng bị hắn mút đến hơi sưng lên. Hai tay ban đầu đặt hai bên người vật nhỏ cũng bắt đầu di chuyển, chậm rãi lướt trên người vật nhỏ.
“Yu… Yuchun… đừng như vậy… lạ… lạ quá…" Vật nhỏ cố gắng vặn vẹo cơ thể, muốn Park Yuchun dừng động tác lại.
“Bảo bối, em gọi anh là gì?" Môi Park Yuchun dừng lại bên tai Su Su, thì thầm, thấy vật nhỏ không trả lời, hắn liền mở miệng ngậm lấy vành tai của cậu, khiến vật nhỏ run lên.
“Yuchun… ưm, đừng mà! Ông… xã…"
“Bé ngoan! Ông xã sẽ yêu thương em." Nói xong, Park Yuchun đưa hai tay đang đặt trên lưng đến trước ngực cậu, tháo nút áo sơ mi. Một nút, hai nút, cái cổ trắng nõn của vật nhỏ lộ ra, ba nút, bốn nút… một mảng lớn của ngực phơi bày ra… năm nút… cuối cùng cái rốn xinh xắn cũng hé mở. Park Yuchun hôn lên cổ của vật nhỏ, đầu lưỡi nóng ẩm liếm lên hầu kết nho nhỏ của Kim Junsu, khiến cho vật nhỏ phát ra tiếng rên rỉ “Ưm… ưm… nóng quá."
Park Yuchun nhìn phản ứng của vật nhỏ, ngọn lửa trong lòng bốc rực lên, môi đi dọc xuống dưới, tay kéo chiếc áo sơ mi của vật nhỏ qua hai bên, hai tiểu hồng đậu cứ như vậy lồ lộ trước mắt hắn, nhìn hai núm vú hồng hồng, thuần khiết y như trẻ con, Park Yuchun nuốt nước miếng.
“Bảo bối, hai viên bi nhỏ này thật đáng yêu. Anh muốn ăn nó."
“Ưm… đừng… đừng… khó chịu quá…" Vật nhỏ cố gắng ngẩng đầu lên, muốn phản kháng, nhưng chỉ khiến cho Park Yuchun càng thấy vật nhỏ đang rụt rè. Môi của Park Yuchun ngậm lấy một hạt đậu nhỏ, hạt còn lại hắn cũng không buông tha mà dùng ngón tay xoa bóp. Núm vú bị ngậm lấy lập tức dựng thẳng lên, vật nhỏ khó tin nhìn, hiện tại trông cậu y như cho con bú, nhìn lại có vẻ d*m đãng quá.
“Ưm… ông xã… đừng mà…" Vật nhỏ xấu hổ, chìa bàn tay nhỏ của mình che hai mắt lại.
“Tiểu yêu tinh! Đừng che." Park Yuchun mút lấy núm vú, để lại một dấu hôn đậm, sau đó dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng vòng quanh hạt đậu nhỏ bé ấy, khiến vật nhỏ cảm thấy ngứa ngáy, mà rên lên “Ưm… ông xã… đừng… A… nhẹ một chút…" Tuy ngoài miệng nói không muốn, nhưng đôi tay mũm mĩm của vật nhỏ lại đặt nhẹ lên đầu của Park Yuchun, giữ chặt như muốn hắn tiến sát hơn. Một tay của Park Yuchun mò xuống hạ thân của vật nhỏ, ngón tay nhẹ nhàng mở nút quần, rồi kéo khóa quần của vật nhỏ xuống. Tay kia hỗ trợ, lột quần dài xuống tận đầu gối của cậu bạn nhỏ Kim Junsu. Cách lớp quần lót màu trắng, Park Yuchun xoa nhẹ lên phân thân đã ngẩng đầu của Kim Junsu. Vật nhỏ bị hắn sờ như vậy, toàn thân như bị điện giật, không ngừng run rẩy, kêu lên “Ưm… ông xã… chỗ đó… không được… buông tay ra…"
“Buông tay cũng được, nhưng bảo bối phải giúp anh làm một chuyện." Tuy Park Yuchun đã buông lỏng núm vú của vật nhỏ, nhưng hắn vẫn dùng chóp mũi cọ nhẹ lên hạt đậu đã sưng đỏ ấy.
“Dạ… giúp… giúp gì ạ?" Vật nhỏ cảm giác như có một luồng điện chạy qua cơ thể mình.
“Giúp chồng cởi quần áo ra." Park Yuchun đáp lại. Vật nhỏ không do dự, đưa tay cởi bỏ cà vạt của Park Yuchun ném qua một bên, sau đó bắt đầu giúp hắn cởi áo sơ mi, bởi vì bị dục vọng che lấp, nên tay vật nhỏ run run, động tác trở nên rất chậm. Park Yuchun không kiên nhẫn, ngồi thẳng dậy, cởi áo trên người ra, thắt lưng cũng bị kéo mạnh ra, sau đó là quần dài, đến khi chỉ còn mỗi chiếc quần lót màu đen thì mới bổ nhào lại trên cơ thể vật nhỏ. Vật nhỏ thẹn thùng không dám nhìn hắn, mà chỉ trộm liếc mắt một cái thôi. Wow, dáng người ông xã thật đẹp. Trong lòng vừa mới khen ngợi xong, Park Yuchun đã đè lên người vật nhỏ, lột chiếc áo sơ mi của vật nhỏ ra, cả chiếc quần lót xinh xinh cũng không buông tha.
“A… đừng! Đừng như vậy…" Vật nhỏ bắt lấy bàn tay muốn lột quần lót của mình xuống, nhưng sức lực yếu ớt, thành ra trong mắt viện trưởng Park lại giống như vật nhỏ đang làm bộ không muốn.
“Ha ha…Vật nhỏ! Em còn muốn chống cự à? Ngoan nào, để anh kéo xuống." Vì vật nhỏ không phối hợp nên chiếc quần lót trong tay Park Yuchun liền roẹt một tiếng, rách toạc ra. Phân thân nho nhỏ dựng thẳng, lộ ra trước mắt Park Yuchun “Bảo bối, em xem này! Thật đáng yêu." Nhìn tiểu bảo bối phấn hồng của Kim Junsu, Park Yuchun nổi lên ý xấu, chọc ghẹo vật nhỏ. Còn vật nhỏ đang bị dục vọng che lấp, cơ thể đều ửng đỏ lên.
“Ông xã… chỗ đó… em… em muốn… Su Su sợ lắm!" Vật nhỏ chưa bao giờ gặp tình huống như vậy, nên không biết phải làm sao cả.
“Bảo bối đừng sợ! Để ông xã giúp em!" Nói xong, Park Yuchun trượt người xuống, mở miệng, ngậm lấy phân thân của Kim Junsu. Đầu nhấp nhô lên xuống theo quy luật, mút lấy tiểu bảo bối.
“A…Yuchun, đừng… bẩn lắm… sẽ ra nước tiểu đó…" Vật nhỏ đẩy vai Park Yuchun ra, nhưng khoái cảm ập đến khiến vật nhỏ xụi lơ trên giường “Ưm… ưm…ưm… ông xã… Su Su không nhịn được rồi, mau buông ra." Lần đầu tiên bị dục vọng xâm lấn, vật nhỏ nhanh chóng bắn vào trong miệng Park Yuchun.
“Ông xã… xin… xin lỗi… ông xã mau… mau nhổ ra đi." Vật nhỏ xấu hổ, sao có thể để thứ bẩn đó trong miệng Yuchun được. Ai ngờ viện trưởng Park lại nuốt ực một cái, cho toàn bộ tinh dịch của vật nhỏ xuống bụng “Bảo bối, không bẩn. Còn rất ngọt nữa." Park Yuchun tiến lên, hôn môi vật nhỏ. Vật nhỏ vừa trải qua cao trào, toàn thân đều mềm nhũn, vô lực tựa vào lòng Park Yuchun.
“Bảo bối! Đưa tay cho anh!" Một tay Park Yuchun ôm lấy vật nhỏ nhà hắn, tay còn lại nắm lấy tay vật nhỏ, đặt lên dương vật thô to của mình.
“A! Lớn quá! Lại nóng nữa…" Vật nhỏ vừa chạm vào dương vật của Park Yuchun, lập tức theo phản xạ rút tay ra, nhưng lại bị viện trưởng Park bắt lại, sờ lên dương vật cách lớp quần lót của mình.
“Bảo bối~ em xem! Đều tại em nó mới như vậy, em phải chịu trách nhiệm đấy." Park Yuchun chen cả người vào giữa hai chân vật nhỏ “Bảo bối, mau cầm nó cho anh đi." Park Yuchun nắm hai tay vật nhỏ, ép vật nhỏ cầm lấy dương vật của mình.
“Ưm… không muốn… anh… tự cầm đi…"
“Nghe lời ông xã, mau cầm lấy đi." Park Yuchun thúc giục, vật nhỏ chậm rãi đưa tay vói vào trong quần lót của hắn, vừa mới đụng vào vật nóng thô lớn kia, bàn tay nhỏ bé lại muốn trốn tránh. Park Yuchun đè tay vật nhỏ lại, còn giúp vật nhỏ lấy dương vật của mình ra. Sau đó hắn cúi đầu hôn bên trong đùi vật nhỏ, lớp da trắng nõn liền in lên dấu hôn. Mở rộng hai đùi vật nhỏ ra, hậu huyệt của vật nhỏ liền lộ ra trước mắt hắn. Bởi vì vật nhỏ khẩn trương nên miệng tiểu huyệt khẽ khép mở, giống như đang chào mời người ta mau tiến vào. Park Yuchun đưa đầu lưỡi, khẽ liếm tiểu huyệt đáng yêu của vật nhỏ.
“Ưm… Yuchun, đừng… đừng làm thế…" Vật nhỏ giãy dụa phản kháng, nhưng vào mắt Park Yuchun trông lại càng quyến rũ. Park Yuchun đưa đầu lưỡi vào bên trong hậu huyệt, bắt đầu rút ra đưa vào, đầu lưỡi chọc vào nội vách, cố ý quét qua một lớp, rồi nhấn mạnh vào một chỗ “Ưm… ư… khó… khó chịu quá… Yuchun, tha cho em đi…" Vật nhỏ rên rỉ, cầu xin ông xã của mình.
Sau khi làm ướt hậu huyệt, Park Yuchun mới rút đầu lưỡi ra, ngẩng đầu, vói một ngón tay vào trong.
“A! Đau quá… đừng… đừng mà…" Vật nhỏ bị vật lạ đưa vào liền cảm thấy khó chịu, không biết phải làm ra, hậu huyệt vô tình xiết chặt lại, muốn đẩy ngón tay của Park Yuchun ra.
“Tiểu yêu tinh, em không muốn sống nữa hả? Miệng nói đừng mà chỗ này lại xiết chặt như vậy! Bảo bối, cố chịu một chút, ông xã nhịn không nổi rồi." Nói xong, Park Yuchun rút ngón tay ra, cầm cự vật lên, bất ngờ động một cái, tiến vào trong tiểu huyệt của vật nhỏ.
“A! Đau… đau quá… Đi… đi ra… đau quá!" Vì chưa làm tốt tiền diễn đã bị xâm nhập, nên tiểu huyệt của vật nhỏ không chịu nổi dương vật thô to của Park Yuchun, cậu cảm giác như hậu huyệt của mình bị xé rách ra rồi.
“Bảo bối… Anh xin lỗi! Chịu đựng một chút! Ông xã cũng đau lắm. Em… thả lỏng ra… đừng khẩn trương." Dương vật của Park Yuchun bị tiểu huyệt của vật nhỏ xiết chặt lấy, vì vật nhỏ kẹp quá chặt, nên dương vật của hắn không nhúc nhích được, chỉ có thể dịu dàng trấn an vật nhỏ thả lỏng ra.
Từ từ, cảm giác bên dưới vật nhỏ dần thả lỏng ra, Park Yuchun liền thử rút dương vật ra một chút, sau đó đẩy vào trở lại.
“Ưm… Yuchun… nhẹ một chút…" Vật nhỏ bị động tác ra vào này khiến cho cảm thấy khó chịu, cảm giác đau đớn vừa rồi cũng dần dịu lại, thậm chí còn cảm thấy có chút khoái cảm nói không nên lời.
“Bảo bối, nhịn một chút. Ông xã muốn động." Sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của vật nhỏ, hôn nhẹ lên má cậu, Park Yuchun bắt đầu luật động, tốc độ càng lúc càng nhanh hơn.
“A… ưm… Yuchun… Ưm… đau quá… tiếp tục… tiếp tục… Chậm lại… Ưm… nhanh… nhanh lên một chút…" Vật nhỏ ôm lấy cổ Park Yuchun, cơ thể chuyển động theo nhịp đưa đẩy của hắn, mơ hồ kêu lên.
“Su Su, gọi anh! Gọi ông xã, gọi anh là Chun!"
“Ưm… Ông… xã… Chun…" Vật nhỏ liên tục bị va chạm, không biết phải làm sao, chỉ có thể ôm chặt lấy bả vai hắn, sợ mình bị hắn thúc ra ngoài.
“Ngoan! Mở đùi ra một chút. Em thật chặt… Ưm… hôm nay em phải thỏa mãn anh đấy… Em là của anh… Nói em yêu anh đi. Nói mau."
“Ưm… em… em yêu anh… em yêu Yuchun."
“Bảo bối, nói em sẽ không rời xa anh. Mãi mãi không rời xa anh. Nói mau." Park Yuchun ép vật nhỏ nhìn vào mắt mình, bắt cậu hứa hẹn, hạ thân thì vẫn tiếp tục điên cuồng thúc vào bên trong. Âm thanh d*m dục cứ như vậy mà phát ra.
“A! Chậm… chậm một chút…"
Chát một tiếng, Park Yuchun đánh vào mông Kim Junsu “Nói mau!"
“Ô ô ô… Em… em… em sẽ không rời xa anh, mãi mãi không rời… Ô ô ô… Ông xã… em đau quá… tha cho em đi…" Vật nhỏ bị Park Yuchun đánh một cái cũng không quá mạnh tay, nhưng vẫn cảm thấy oan ức cho mình mà kêu lên. Đã đối xử với người ta thế, mà còn đánh người ta, thật không công bằng.
“Ngoan ~ vật nhỏ ngoan… vật nhỏ của anh…"
“Ưm… a… lạ quá… ông… xã… nhanh… nhanh một chút!" Vật nhỏ đắm chìm trong dục vọng, không ngừng kêu lên.
“Tiểu yêu tinh!" Park Yuchun thấp giọng mắng yêu một câu, nửa thân dưới lập tức tăng tốc ra vào.
“A! Không được! Em… em muốn…" Vật nhỏ bị thúc mạnh liền sắp lên cao trào.
“Không được ra! Bảo bối, chờ ông xã, chúng ta cùng nhau ra." Park Yuchun nắm chặt phân thân của vật nhỏ, ngăn không cho vật nhỏ lên đỉnh, không cho vật nhỏ thoải mái trước mình.
“Không được! Thật mà… Yuchun… để cho em… cho em… em muốn ra…"
“Ha ha… Su Su thật nóng vội!" Thấy vật nhỏ chịu không nổi, Park Yuchun đành buông tay ra, vừa buông ra, vật nhỏ liền bắn lên cơ bụng cường tráng của hắn. Sau cao trào, vật nhỏ mệt mỏi, cơ thể chỉ còn biết rung động theo từng đợt va chạm mạnh mẽ của Park Yuchun.
“A! Su… Em là của anh… Ưm…" Vội vàng thúc mạnh vào vài cái, toàn bộ hạt giống của Park Yuchun đều phóng ra, trút vào trong hậu huyệt của vật nhỏ.
“Bảo bối… Anh yêu em… Cuối cùng em cũng là của anh… anh chờ thật vất vả đấy…"
“Ông xã… em… đau… quá…" Vật nhỏ thở hổn hển, giọng nói nức nở.
“Lần đầu là như vậy đó, sau này em sẽ quen. Hôm nay tại anh nóng lòng quá."
“Ưm."
“Su Su… thật tốt. Sau này em không thể rời anh nữa."
“Ưm."
“Bây giờ trong bụng Su Su có giống của anh rồi! Ha ha."
“…"
“Su Su, nói yêu anh một lần nữa đi."
“…"
“Bảo bối?"
“…"
“Bảo bối?"
“Ưm… ưm…"
“Em ngủ rồi à? Sao nhanh vậy? Haiz…" Chẳng lẽ đêm nay chỉ có thể làm một lần? Viện trưởng Park than ngắn thở dài.
PS: Chưa hết H~~ Còn sáng hôm sau nữa ~
_________________
Tác giả :
Ma Ma Ma