Thiếu Tướng Đế Quốc
Chương 81: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Thơ Thơ
Gương mặt tuấn tú của Chương Diệc hồng thấu, thẹn thùng mà khép hai chân lại.
"Ở trước mặt tôi thẹn thùng cái gì..."
Giọng nói của Bùi Tịch khàn khàn, ngón tay linh hoạt chui vào bên trong hậu huyệt người đàn ông ấm căng mịn, chầm chậm mà mạnh mẽ tiến hành mở rộng.
Không biết ngón tay của anh xẹt qua nơi nào, toàn thân Chương Diệc đột nhiên run rẩy một cái.
Bùi Tịch nheo lại cặp mắt đào hoa, ngón tay lần thứ hai ép qua chỗ đó.
"Đừng... A..."
Tính khí cụ phía trước Chương Diệc nhổng lên thật cao, run lên, đột nhiên bắn ra một luồng bạch trọc. Có một ít văng đến trên mặt Bùi Tịch.
Sau cao trào Chương Diệc thoát lực mà ngã vào trên ghế nằm, anh thấy Bùi Tịch dùng đầu ngón tay quét đi bạch trọc nơi khóe miệng, thậm chí còn đưa vào trong miệng nếm nếm.
"Hương vị không sai."
Đôi mắt của Bùi Tịch dâm tà thủy quang liễm diễm, tràn đầy diễm sắc tình dục. Anh cúi người, hôn sau gáy cùng xương quai xanh của Chương Diệc, rù rì nói: "A Diệc, trên người anh thơm quá..."
Khí vị trên người anh liền nổi lên biến hóa gì đó sao? Chương Diệc âm thầm nghi hoặc. Nhưng mà không cho phép anh suy nghĩ nhiều, tính khí cụ Bùi Tịch ngạnh nhiệt đã đè ở giữa hai chân anh.
Trong con ngươi Chương Diệc xẹt qua một tia giãy dụa, mà thân thể vẫn lựa chọn phục tùng.
Tính khí cụ cứng rắn nóng rực từng tấc từng tấc đỉnh tiến vào vách tường ruột ẩm nhuyễn, tạc khai đóng chặt huyệt tâm. Thơ_Thơ_
Chương Diệc nhìn bầu trời đêm trên đỉnh đầu, hai tay nắm chặt liền buông ra. Bùi Tịch cúi đầu, không ngừng hôn môi anh, mồ hôi ẩm ướt tóc mái cùng hai má.
"A Diệc, anh thả lỏng một chút... Gắp đến quá chặc..."
Chương Diệc nhìn giữa chân mày anh khắc chế cùng ẩn nhẫn, chính mình nỗ lực thả lỏng thân thể căng thẳng.
Bùi Tịch bắt đầu chậm rãi rung động, anh rũ mắt xuống, không bỏ qua bất kỳ biến hóa nhỏ bé nào từ thần sắc Chương Diệc. Chờ Chương Diệc từ từ thích ứng, lực anh đánh xuyên cũng không tiếng động mà tăng thêm.
"Ừm..." thần sắc Chương Diệc vừa tựa như thống khổ vừa tựa như sung sướng, trên người Bùi Tịch toả ra Tín tức tố Alpha quá mức nồng nặc, làm cho anh giống như bên trong một tấm vỏ chăn gió thổi không lọt.
Bùi Tịch nắm chặt tay anh, mười ngón giao nhau, eo thân dùng sức đĩnh động.
Ở trên ghế nằm làm một lần, Bùi Tịch ôm anh trở về bên trong phòng.
Mới vừa đóng cửa lại, Bùi Tịch liền không kịp chờ đợi từ phía sau tiến nhập anh. Hai tay bị kéo lên đỉnh đầu, Bùi Tịch bóp lấy eo anh, gần như thô bạo mà chống trong thịt huyệt ấm.
"Bùi Tịch... Đi trên giường... Ừm... Ngừng..." hai cái chân Chương Diệc tê dại đến cơ hồ đứng không được.
Bùi Tịch hít một hơi, côn thịt chôn ở trong cơ thể
Editor: Thơ Thơ
Gương mặt tuấn tú của Chương Diệc hồng thấu, thẹn thùng mà khép hai chân lại.
"Ở trước mặt tôi thẹn thùng cái gì..."
Giọng nói của Bùi Tịch khàn khàn, ngón tay linh hoạt chui vào bên trong hậu huyệt người đàn ông ấm căng mịn, chầm chậm mà mạnh mẽ tiến hành mở rộng.
Không biết ngón tay của anh xẹt qua nơi nào, toàn thân Chương Diệc đột nhiên run rẩy một cái.
Bùi Tịch nheo lại cặp mắt đào hoa, ngón tay lần thứ hai ép qua chỗ đó.
"Đừng... A..."
Tính khí cụ phía trước Chương Diệc nhổng lên thật cao, run lên, đột nhiên bắn ra một luồng bạch trọc. Có một ít văng đến trên mặt Bùi Tịch.
Sau cao trào Chương Diệc thoát lực mà ngã vào trên ghế nằm, anh thấy Bùi Tịch dùng đầu ngón tay quét đi bạch trọc nơi khóe miệng, thậm chí còn đưa vào trong miệng nếm nếm.
"Hương vị không sai."
Đôi mắt của Bùi Tịch dâm tà thủy quang liễm diễm, tràn đầy diễm sắc tình dục. Anh cúi người, hôn sau gáy cùng xương quai xanh của Chương Diệc, rù rì nói: "A Diệc, trên người anh thơm quá..."
Khí vị trên người anh liền nổi lên biến hóa gì đó sao? Chương Diệc âm thầm nghi hoặc. Nhưng mà không cho phép anh suy nghĩ nhiều, tính khí cụ Bùi Tịch ngạnh nhiệt đã đè ở giữa hai chân anh.
Trong con ngươi Chương Diệc xẹt qua một tia giãy dụa, mà thân thể vẫn lựa chọn phục tùng.
Tính khí cụ cứng rắn nóng rực từng tấc từng tấc đỉnh tiến vào vách tường ruột ẩm nhuyễn, tạc khai đóng chặt huyệt tâm. Thơ_Thơ_
Chương Diệc nhìn bầu trời đêm trên đỉnh đầu, hai tay nắm chặt liền buông ra. Bùi Tịch cúi đầu, không ngừng hôn môi anh, mồ hôi ẩm ướt tóc mái cùng hai má.
"A Diệc, anh thả lỏng một chút... Gắp đến quá chặc..."
Chương Diệc nhìn giữa chân mày anh khắc chế cùng ẩn nhẫn, chính mình nỗ lực thả lỏng thân thể căng thẳng.
Bùi Tịch bắt đầu chậm rãi rung động, anh rũ mắt xuống, không bỏ qua bất kỳ biến hóa nhỏ bé nào từ thần sắc Chương Diệc. Chờ Chương Diệc từ từ thích ứng, lực anh đánh xuyên cũng không tiếng động mà tăng thêm.
"Ừm..." thần sắc Chương Diệc vừa tựa như thống khổ vừa tựa như sung sướng, trên người Bùi Tịch toả ra Tín tức tố Alpha quá mức nồng nặc, làm cho anh giống như bên trong một tấm vỏ chăn gió thổi không lọt.
Bùi Tịch nắm chặt tay anh, mười ngón giao nhau, eo thân dùng sức đĩnh động.
Ở trên ghế nằm làm một lần, Bùi Tịch ôm anh trở về bên trong phòng.
Mới vừa đóng cửa lại, Bùi Tịch liền không kịp chờ đợi từ phía sau tiến nhập anh. Hai tay bị kéo lên đỉnh đầu, Bùi Tịch bóp lấy eo anh, gần như thô bạo mà chống trong thịt huyệt ấm.
"Bùi Tịch... Đi trên giường... Ừm... Ngừng..." hai cái chân Chương Diệc tê dại đến cơ hồ đứng không được.
Bùi Tịch hít một hơi, côn thịt chôn ở trong cơ thể
Tác giả :
Đạn Xác