Thiếu Phu Nhân Vô Lại
Chương 264: Khách quan, thả chim đến đây đi! (27)
Trong lòng Tần Thánh nghĩ, anh ta sẽ không làm thật chứ? Rõ ràng là diễn kịch mà...... Cái này nếu thật quyết tâm, một chân đá xuống, tất nhiên đánh anh vào bệnh viện!
Tịch Giản Cận rơi xuống vô cùng nhanh, rất nhiều người đều nhắm mắt lại, trong lòng nghĩ, lần này thật muốn mạng người!
Mà đối thủ của anh, là thái tử Tần gia của tập đoàn Bạc Đế!
Người này, nhúng tay tốt thì tốt vô cùng, tuy nhiên lại cũng không nên gây phiền toái như thế!
Tịch Giản Cận khi sắp tiếp xúc đến vai Tần Thánhiểm, đột nhiên thay đổi phương hướng, hung hăng đạp vào tủ quầy rượu, đem kính vỡ nát...... Mà tử quầy rượu bằng kính diện tích 10 mét, sau cùng trở thành ngắm mảnh vụn, rơi xuống từng chút từng chút.
Tất cả mọi người chấn kinh, lần này thở mạnh cũng không dám.
Nếu như lực này, thật sự đạp vào Tần Thánh......
Hậu quả, không dám nghĩ!
Tần Thánh nhanh chóng từ một bên đứng lên, lăn về một bên, mới tránh đi mảnh vỡ thủy tinh.
Mà Tịch Giản Cận chỉ đứng ở đó, mặt không đổi sắc, sát khí toàn thân, đều mất sạch, giống như tu la địa ngục vừa rồi, sớm đã biến mất không thấy.
Bạc Sủng Nhi ở một bên nhìn mà kinh hồn bạt vía.
Bảy năm, sau bảy năm, Tiểu Tịch của cô, thế mà mạnh đến trình độ như thế!
Bình thường nhìn, giống như quý công tử nhanh nhẹn, nho nhã, thong dong, bình tĩnh, ổn trọng.
Hiểu lễ phép, làm việc có chừng mực, nhân phẩm cực kỳ tốt.
Căn bản để cho người ta nhìn không ra, anh giống như là người có thâm tàng bất lộ, càng nhiều lúc, giống như một đại thiếu gia được nuôi dưỡng như quý tộc trong nhà.
Nhìn một cái, cực kỳ đẹp mắt, tuấn mỹ ôn hòa, tỉnh táo tự kiềm chế.
Thế nhưng, khi anh một khi bạo phát, lại vô cùng kinh người.
Giống như là bão táp không có dấu hiệu nào, trước một giây rõ ràng gió êm sóng lặng, không hề công kích, thế nhưng một giây sau, anh bỗng nhiên bộc phát, để cho người ta cảm thấy trong chốc lát, núi sông dao động, bên trong trời đất cũng vì đó biến sắc.
Anh giống như trong lòng cất giấu một con dã thú, trong nháy mắt đó, trở nên cường đại mà bá khí!
Cho người ta một loại áp lực nhiệt huyết sôi trào, xuất thủ mạnh mẽ, ánh mắt đều tràn đầy sát khí đấu chí!
Tịch Giản Cận rơi xuống vô cùng nhanh, rất nhiều người đều nhắm mắt lại, trong lòng nghĩ, lần này thật muốn mạng người!
Mà đối thủ của anh, là thái tử Tần gia của tập đoàn Bạc Đế!
Người này, nhúng tay tốt thì tốt vô cùng, tuy nhiên lại cũng không nên gây phiền toái như thế!
Tịch Giản Cận khi sắp tiếp xúc đến vai Tần Thánhiểm, đột nhiên thay đổi phương hướng, hung hăng đạp vào tủ quầy rượu, đem kính vỡ nát...... Mà tử quầy rượu bằng kính diện tích 10 mét, sau cùng trở thành ngắm mảnh vụn, rơi xuống từng chút từng chút.
Tất cả mọi người chấn kinh, lần này thở mạnh cũng không dám.
Nếu như lực này, thật sự đạp vào Tần Thánh......
Hậu quả, không dám nghĩ!
Tần Thánh nhanh chóng từ một bên đứng lên, lăn về một bên, mới tránh đi mảnh vỡ thủy tinh.
Mà Tịch Giản Cận chỉ đứng ở đó, mặt không đổi sắc, sát khí toàn thân, đều mất sạch, giống như tu la địa ngục vừa rồi, sớm đã biến mất không thấy.
Bạc Sủng Nhi ở một bên nhìn mà kinh hồn bạt vía.
Bảy năm, sau bảy năm, Tiểu Tịch của cô, thế mà mạnh đến trình độ như thế!
Bình thường nhìn, giống như quý công tử nhanh nhẹn, nho nhã, thong dong, bình tĩnh, ổn trọng.
Hiểu lễ phép, làm việc có chừng mực, nhân phẩm cực kỳ tốt.
Căn bản để cho người ta nhìn không ra, anh giống như là người có thâm tàng bất lộ, càng nhiều lúc, giống như một đại thiếu gia được nuôi dưỡng như quý tộc trong nhà.
Nhìn một cái, cực kỳ đẹp mắt, tuấn mỹ ôn hòa, tỉnh táo tự kiềm chế.
Thế nhưng, khi anh một khi bạo phát, lại vô cùng kinh người.
Giống như là bão táp không có dấu hiệu nào, trước một giây rõ ràng gió êm sóng lặng, không hề công kích, thế nhưng một giây sau, anh bỗng nhiên bộc phát, để cho người ta cảm thấy trong chốc lát, núi sông dao động, bên trong trời đất cũng vì đó biến sắc.
Anh giống như trong lòng cất giấu một con dã thú, trong nháy mắt đó, trở nên cường đại mà bá khí!
Cho người ta một loại áp lực nhiệt huyết sôi trào, xuất thủ mạnh mẽ, ánh mắt đều tràn đầy sát khí đấu chí!
Tác giả :
Diệp Phi Dạ