Thiếu Niên Tu Chân Xuyên Qua Cơ Giáp
Chương 66
"Cậu không thấy được biểu tình vừa rồi đám người Addams đế quốc đó đâu, thật sự là quá xuất sắc!", Một học sinh của Hệ chiến đấu cơ giáp vỗ vỗ người bên cạnh, cười ha hả nói, "Thật là quá hả giận rồi."
"Ai nói tôi không nhìn thấy chứ?", Người kia trừng cậu ta một cái, "Một màn xuất sắc như vậy sao tôi có thể bỏ qua được, ngươi xem đây là cái gì?"
Người ban đầu nói chuyện nọ nhìn máy liên lạc trên cổ tay cậu ta, đôi mắt trợn to, kinh dị không thôi, "Ngọa tào, cậu như thế nào lại lợi hại như vậy, thế nhưng còn chụp được ảnh hả! Từ từ, còn có ghi hình nữa?!" Biểu tình kia khiếp sợ cực kỳ, cậu ta giơ ngón tay cái lên, bội phục không thôi, "Trâu quá, tôi phục."
"Cái loại vẻ mặt này của bọn họ tôi mà không chụp thành ảnh, không ghi hình lại chẳng phải là quá có lỗi với bản thân rồi. Lần trước lúc bọn họ đến đây chúng ta đã nghẹn khuất muốn chết, cái bộ dạng không coi ai ra gì kia thật sự là làm tôi nhìn đến thực hận không thể đi lên đánh cho bọn họ một trận, cố tình chúng ta so với Addams đế quốc, một tia hy vọng thắng cũng không có, bại thật khó nhìn, ngay cả tư cách chỉ trích bọn họ cũng không có. Lúc này đây, thật vất vả mới thắng được đẹp như thế, sao có thể không ghi hình lại chứ? Ngoại trừ những anh hùng oai hùng đó của trường học chúng ta, tự nhiên còn có phản ứng nản lòng của Addams đế quốc nữa mà!"
"Anh em cậu thật đúng là gian tà!", Khác biệt với nội dung lời nói chính là biểu tình của người nọ, vẻ mặt cười xấu xa.
"Được rồi, không rảnh nói với cậu nữa, tôi còn muốn tiếp tục xem trong sân thi đấu", cậu ta nghiêm sắc mặt, đem lực chú ý tập trung tới trên sân thi đấu, lẩm bẩm tự nói, "Hy vọng thi đấu chế tạo cơ giáp lần này chúng ta cũng có thể thắng"
Trên thính phòng tràn đầy thanh âm đủ loại chuyện, chờ mong không thôi.
Trong sân thi đấu, trong đội ngũ chế tạo cơ giáp.
"Triệt Na Đế Quốc các người cho một học sinh Hệ chế tạo cơ giáp đi tham gia thi đấu chiến đấu cơ giáp, là cố ý vũ nhục bọn tôi sao?", một nam sinh Addams nhịn không được hỏi ra, biểu tình chán ghét.
"Tôi không cảm thấy chúng tôi là đang vũ nhục các vị", thầy giáo quan chiến bên cạnh cười tủm tỉm mở miệng, "Giống như ước định ban đầu vậy, học sinh mà Addams đế quốc phái tới hẳn phải là năm ba năm tư, các vị lại tự tiện sửa đổi nội dung ước định, phái một đám học sinh năm hai tới đây. Tôi cảm thấy quý quốc hẳn cũng là xuất phát từ ý tốt, khẳng định cũng không có ý tứ vũ nhục chúng tôi đâu."
Nghe câu nói như thế, nam sinh vừa rồi nói chuyện lập tức ngậm miệng lại, không còn dũng khí để nghi ngờ.
Không sai, phá vỡ ước định trước chính là bọn họ, mà ý tứ vốn có của bọn họ cho dù không phải là vũ nhục, thì cũng là khinh miệt, nhưng loại lời này cậu ta sao có thể nói ra chứ?
"Nếu mọi người đã không còn thắc mắc gì nữa, như vậy bắt đầu thi đấu đi", thầy giáo nhìn thấy không có người nói nữa, liền mở miệng nói, tâm tình phi thường tốt.
Sau khi nhân mã hai bên từng người giới thiệu với nhau một chút, liền tìm tới vị trí của mình. Trước mặt bọn họ đều hiện ra một cái màn hình, sau đó sẽ biểu hiện điểm của bọn họ.
Thi đấu giao lưu chế tạo cơ giáp đồng dạng chia làm ba bộ phận, bộ phận thứ nhất là thi đấu đơn, từ thầy giáo hai bên đưa ra sáu đề thi, viết trên tờ giấy sau đó bỏ vào trong một quả cầu kim loại, tổng cộng mười hai quả cầu kim loại để vào trong một cái hộp. Người hai bên ghép đôi ngẫu nhiên, hai người một tổ, song song đi ra trình tự xuất chiến. Mỗi một tổ ra, trọng tài sẽ ở trong hộp lấy ra một quả cầu kim loại, hai người này dựa theo nội dung trên tờ giấy mà chế tác ra tác phẩm của mình.
Cuối cùng từ trên bàn dụng cụ đo lường phân tích ra, người đạt điểm cao hơn thì thắng.
Trình tự lên sân khấu của Ninh Hữu là thứ tư, còn chưa đến phiên cậu lên sân khấu, cậu an vị tại vị trí cẩn thận quan sát thi đấu trên sân thi đấu. Cậu có thể rõ ràng nhìn ra được thủ pháp chế tác của người Addams đế quốc so với bọn họ thì mạnh hơn rất nhiều lần, mới lạ mà thần bí. Ninh Hữu thả linh thức của mình ra, quan sát toàn phương vị động tác của người Addams đế quốc kia. Trong đầu bắt chước, tái diễn, thực nhanh, Ninh Hữu liền tìm ra được chỗ ảo diệu trong đó. Chế tạo sư cơ giáp của Addams đế quốc, thời điểm bọn họ chế tác bộ kiện đều có một điểm cực kỳ đặc thù, tất cả bộ kiện khi nung khô đều sẽ ngâm trong một loại chất lỏng không rõ một chút. Người không rõ tình huống khả năng sẽ cho rằng đó là thuốc cường hóa bình thường, nhưng Ninh Hữu phi thường xác định, cái loại chất lỏng này bản thân chưa từng gặp qua, hơn nữa còn tản ra năng lượng đặc thù.
Thời điểm người nọ thi đấu lại lần nữa nhúng vào chất lỏng, linh lực của Ninh Hữu chuyển động, một giọt dịch châu cực kỳ không rõ ràng theo bộ kiện được lấy ra mà bị văng ra, dọc theo cái bàn chảy xuống trên mặt đất, lúc lăn đến chân bàn, thoáng chốc biến mất.
Ninh Hữu đem tay của mình giấu vào trong tay áo.
Cậu chuẩn bị sau đó sẽ đem loại chất lỏng này đưa cho Trình đại sư xem, để ông ấy phân tích một chút cái này rốt cuộc là cái gì.
Trong lúc Ninh Hữu xảy ra động tác, hai người thi đấu rất nhanh đã hoàn thành tác phẩm của mình, đem chúng đặt ở trên dụng cụ kiểm tra, hai tiếng "Tích" cơ hồ đồng thời vang lên, điểm tương ứng cũng xuất hiện ở trên màn hình trên bàn của bọn họ.
"Ngải Na Addams đế quốc 85 điểm, Tiếu Nhị 80 điểm, Ngải Na thắng, Addams đế quốc thắng được một điểm."
"Không có việc gì, tiếu tử cậu lần sau lại cố lên, tôi biết cậu cũng rất tuyệt mà!", Sau khi Tiếu Nhị kết cục, đồng đội an ủi nói.
Tiếu Nhị lắc lắc đầu, tràn đầy buồn bã, "Kỹ thuật của cậu ta xác thật so với tôi thì mạnh hơn rất nhiều, vô luận là thủ pháp hay là kinh nghiệm cũng đều tốt hơn quá nhiều so với tôi, lúc này xem như tôi được thêm kiến thức, chỉ tiếc nuối là bản thân không thể làm vẻ vang cho trường học thôi, ván thứ nhất lại thua ở trong tay địch."
"Không có việc gì, còn có chúng tôi mà", đồng đội vỗ vỗ bờ vai của cậu ta, ngữ khí nhẹ nhàng, chỉ là sắc mặt cũng có chút lo lắng.
Đợt thứ hai là đồng đội an ủi Tiếu Nhị lên, cuối cùng hai người lấy 80:80 mà đánh ngang tay. "Làm tôi sợ muốn chết, thiếu chút nữa là cho rằng mình phải thua thêm một điểm rồi", từ sân thi đấu đi xuống, tuyển thủ rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Cái dạng này của cậu mà còn đòi an ủi tôi, tôi thấy cậu và tôi cũng là tám lạng nửa cân thôi", Tiếu Nhị trêu đùa, nhìn thấy phản ứng của đồng đội, chút buồn bã trong lòng cũng biến mất không còn một mảnh, tán thưởng mở miệng, "Bất quá làm không tồi, đáng giá khen ngợi!"
"Lần này rốt cuộc là cậu làm sao thế hả!", Trong đội ngũ Addams đế quốc xuất hiện tiếng ồn ào, một người trong đó la lớn về phía tuyenr thủ vừa mới kết thúc, thanh âm sắc nhọn, "Vừa rồi bộ kiện cấp A kia cậu sớm đã luyện qua mấy trăm lần rồi, chín mươi điểm cũng không thành vấn đề, sao lần này lại cầm một cái 85* trở về thế hả?!"
*Editor: đáng ra là 80 chứ nhỉ?
"Ronnie, thật xin lỗi", người nọ tràn đầy uể oải cùng áy náy nói, "Tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa, chính là trong lòng cảm giác hoang mang rối loạn, cho nên lúc làm không có biện pháp nào bình tĩnh được. Tôi cứ luôn nhớ tới trường hợp khi chiến đấu cơ giáp, tôi sợ hãi mình cũng sẽ làm cho trường học chúng ta mất mặt, đặc biệt lo lắng, cho nên càng thêm không binh tĩnh nổi."
"Sau đó lo lắng hiện tại của cậu liền trở thành sự thật!", Ronnie hung hăng trừng mắt nhìn cậu ta một cái, "Hệ chiến đấu cơ giáp cũng đã đem mặt ném về quê rồi, các cậu còn muốn dẫm vào vết xe đổ bọn họ sao?! Các cậu muốn cho đồng học của chúng ta thấy chúng ta thế nào hả? Một kẻ yếu đuối ngay cả một học sinh của đế quốc rách nát cũng không so nổi sao?!"
"Hai người vừa mới lên thi đấu xong, đám các cậu cũng không hơn gì đâu, cả đám nhớ kỹ cho tôi, nếu các cậu dám thua trận thi đấu này, sau khi trở về tôi nhất định sẽ làm cho các cậu đẹp mặt!", Ronnie tóm lại một câu như vậy liền đi ra.
Một ngày trước Hệ chiến đấu cơ giáp thi đấu đã cho bọn họ đả kích rất lớn, đại bộ phận người đều còn chưa từ trong trạng thái suy sút khi sự kiêu ngạo bị phá hủy mà bình thường trở lại, hiện tại thi đấu lại càng làm cho bọn họ lo lắng không thôi, bọn họ một bên lo lắng mình sẽ rất mất mặt, muốn tập trung lực chú ý vãn hồi cục diện của bọn họ một chút, mà mặt khác thì lại có một loại dự cảm, kết cục của bọn họ sẽ giống với người của Hệ chiến đấu cơ giáp. Đôi khi càng lo lắng càng khẩn trương thì càng không phát huy ra được thực lực của mình, hiện tại bọn họ chính là đang trong tình huống như vậy.
Khác với bọn học sinh Addams đế quốc, trạng thái của bọn học sinh học viện cơ giáp đệ nhất lại cực kỳ tốt, bọn họ khát vọng có thể thắng, lại cảm thấy tình trạng hiện tại đã rất không tồi rồi, bởi vậy tâm tính của mỗi người đều không tệ, hai người thi đấu trước kỳ thật đều đã phát huy vượt xa ngày thường rồi. Đặc biệt là người thứ hai, bộ kiện lúc này cậu ta làm trước đó cũng đã làm qua, mỗi lần chấm điểm luôn chỉ ở khoảng bảy mươi điểm thôi, lúc này đây có thể đạt tới tám mươi điểm quả thực chính là kinh hỉ lớn lao.
Học sinh kia của Addams đế quốc bình ổn tâm tình của mình một chút, người lên sân khấu thứ ba hít sâu một hơi, bước lên đài thi đấu. Có thể là bởi vì đã điều chỉnh không tồi, kết quả thi đấu lúc này, Addams đế quốc lấy điểm cao 89:84 thủ thắng.
"Cuối cùng cũng có một người không làm cho tôi mất mặt", Ronnie nheo đôi mắt lại, "Với trạng thái hiện tại này, chỉ cần chúng ta tiếp tục, đối mặt với nhóm người Triệt Na Đế Quốc này, chúng ta thủ thắng tuyệt đối là dễ như trở bàn tay. Lúc này chúng ta phải đem phần của Hệ chiến đấu cơ giáp thắng trở về!"
Người phía sau cũng bị Ronnie nói thuyết phục, dũng khí phảng phất như một lần nữa lại trở về thân thể của mình, trong lòng bốc cháy lên một tia chiến ý.
Vòng thứ tư, Ninh Hữu gặp Ronnie.
"Tôi không biết một người chiến đấu cơ giáp rất xuất sắc như cậu vì cái gì lại một hai phải thi Hệ chế tạo cơ giáp, nhưng là tôi muốn nói cho cậu biết, Hệ chế tạo cơ giáp thật sự không phải là chỗ để cậu chơi đâu", sắc mặt Ronnie có chút lãnh, "Tôi sẽ dùng sự thật nói cho cậu biết, lấy tư chất như vậy của cậu vẫn là ngoan ngoãn trở về chuyển hệ đi, luyện tập chiến đấu cơ giáp của cậu đi."
Ninh Hữu không quá hiểu được đường về tư tưởng của Ronnie, dứt khoát gật gật đầu tỏ vẻ mình đã nghe được. Mà một biểu hiện này của Ninh Hữu ở trong mắt Ronnie chính là ý tứ coi thường hắn, Ronnie tức khắc nổi giận, lạnh giọng nở nụ cười. Còn chưa tiếp tục nói thêm cái gì nữa, trọng tài đã tuyên bố bắt đầu thi đấu.
Lần này Ninh Hữu dùng thủ pháp bắt chước các tuyển thủ Addams đế quốc mà mình vừa quan sát một chút, nhưng cậu che dấu rất xảo diệu, không làm cho bọn họ phát hiện ra bất luận dị thường gì. Dưới sự dạy dỗ của Trình đại sư, động tác của Ninh Hữu sớm đã phi thường thuần thục rồi, cậu vận dụng linh thức của mình một chút, nhanh chóng suy đoán động tác kế tiếp, đôi tay lại không có một tia tạm dừng an bài các bước đi của bộ kiện.
Thời điểm dùng thủ pháp có chút xa lạ này tiến hành mỗi một bước, Ninh Hữu đều có một loại cảm giác cực kỳ thông thấu, toàn bộ động tác luyện hóa liền mạch lưu loát, sướng nhiên vô cùng. Thời điểm Ninh Hữu còn chưa có ý thức được, tác phẩm của cậu cũng đã thành hình.
Mà lúc này, Ronnie đối diện lại vừa mới tiến hành được một nửa. Hắn nhìn thấy Ninh Hữu thần sắc nhẹ nhàng đem thành phẩm để tới phía dưới dụng cụ kiểm tra, động tác trên tay tức khắc nặng xuống một cái, sau khi linh kiện chủ chốt phát ra một tiếng không bình thường, Ronnie bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng chuyên chú với chế tác của mình, không còn nhìn về phía bên Ninh Hữu nữa, trong lòng lại chờ mong, kiểm tra thành phẩm lần này của Ninh Hữu nhất định là điểm thấp.
Ngoài dự kiến của mọi người, dụng cụ kiểm tra chỗ Ninh Hữu bỗng nhiên vang lên một tiếng vang dài, điểm trên màn hình rõ ràng là một trăm điểm.
Điểm tối đa.
Toàn trường một mảnh yên tĩnh, lặng ngắt như tờ.
Thầy giáo Hệ chế tạo cơ giáp không thể tin tưởng xoa xoa hai mắt của mình, rồi sau đó đột nhiên nở nụ cười, "Không thể tưởng được thế nhưng lại có thể một lần nữa nhìn thấy tình huống điểm tối đa, không thể tưởng được a ha ha ha!"
Ninh Hữu nhìn thấy kết quả này cũng là dị thường kinh ngạc, lúc trước cậu làm vài thứ kia đều có trải qua dụng cụ kiểm tra, cao nhất cũng chỉ có thể đạt tới 99 điểm mà thôi, hơn nữa còn rất hiếm khi được như vậy, không thể tưởng được lúc này thế nhưng sẽ xuất hiện điểm tối đa. Ninh Hữu cau mày trầm tư một chút, cảm thấy loại tình huống này rất có khả năng chính là bởi vì cậu đã thay đổi thủ pháp thao tác.
Ronnie vừa nghe đến kia âm thanh vang dài kia cuối cùng vẫn không nhịn xuống nổi nữa, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, mà một cái liếc mắt này lại khiến cho hắn sững sờ lập tức. Sao có thể sẽ là điểm tối đa được chứ?! Cho dù là ở trong trường học của bọn họ, điểm tối đa cũng chỉ có nhân vật trong đồn đại mới xuất hiện thôi, ở trong đế quốc còn chưa khai hoá này sao có thể sẽ xuất hiện một cái điểm tối đa được chứ?!
Ronnie vẻ mặt dữ tợn gia tăng lực lượng trong tay, bộ kiện vốn đã làm được một nửa thoáng chốc bị phế bỏ.
Mười phút sau, thi đấu đã hết giờ, cuối cùng Ninh Hữu lấy 100:0 đại thắng mà về.
"Điểm lần này thật là tốt nha...... Mới mẻ a......", Trên thính phòng, một người há to miệng nhìn, "Bất quá, tôi thích! Hắc hắc hắc hắc."
"Em trai của cậu thật đúng là một người toàn tài!", một nam sinh bên cạnh Thạch Hoằng Tuấn trợn mắt há hốc mồm giơ ngón tay cái lên về phía anh, "Đời này người tôi phục cũng không nhiều lắm, em trai cậu vốn dĩ đã tính là một rồi, sau khi nhìn một màn hôm nay, tôi quyết định đem cậu ấy lên trước cậu trong danh sách."
Thạch Hoằng Tuấn cười lắc lắc đầu, đối với hành động của bằng hữu này thật sự là có chút bất đắc dĩ, nhưng thật ra anh cùng bằng hữu cũng có lĩnh hội giống nhau, trong lòng tự hào thầm than, em trai mình xác thật thật sự coi như một người toàn tài rồi.
"Ronnie......", Đồng đội nhìn thấy hắn trở về, muốn nói lại thôi.
"Cút!", Ronnie trợn mắt giận nhìn, quát, "Đừng ở đây cười nhạo tao, nhanh chút xa xa cho tao!"
"Ronnie, tuy rằng cậu là đội trưởng của đội chúng ta, nhưng cậu cũng không thể như vậy đi. A Thất cậu ta cũng là tốt bụng muốn an ủi cậu, sao cậu lại mắng chửi người như thế chứ?", Một người trong đó tức giận bất bình, "Trên sân thi đấu cầm một cái điểm không trở về là cậu chứ có phải người khác đâu, cậu có tư cách gì mà trút giận lên người khác chứ?"
Mấy người khác nhanh chóng túm túm cậu ta, ý bảo cậu ta đừng nói nữa. Hiện tại loại tình huống này, cậu ta còn tiếp tục nói tiếp, tình huống của bọn họ cũng chỉ càng thêm tệ thôi, chỉ là lúc này đã có chút chậm rồi.
"Tao cầm một cái không điểm bọn mày rất cao hứng có phải không?", Tình trạng của Ronnie hiển nhiên là có chút không thích hợp, hai mắt hắn đã che kín tơ máu, thoạt nhìn dị thường đáng sợ, "Tao nói cho bọn mày biết, tao không có khả năng thua, nếu không phải tại thằng đê tiện kia phá rối, nó sao có thể thắng tao được chứ?"
"Được rồi, một trăm điểm so với không điểm đấy, cậu còn có mặt mũi nói là đối phương phá rối sao. Nhưng tôi thật ra rất hiếu kì cậu đến tột cùng là như thế nào mà làm ra được một cái không điểm đấy, thời điểm mấy vòng trước cậu vẫn luôn răn dạy mọi người, nói bọn tôi mất mặt", người ban đầu liền khó chịu nói tiếp, "Hiện tại chính cậu lại làm mất mặt quá độ, còn không cho bọn tôi nói sao?"
"Cút!" Ronnie đỏ mắt liền một quyền đánh qua, người kia không phòng bị, bị đánh một cái. Thời điểm người nọ ngẩng lên, nửa khuôn mặt đã sưng lên, cậu ta hung tợn nheo đôi mắt lại, nghiến răng nghiến lợi, "Ronnie!"
"Tình hình này là sao vậy hả?!" Thầy giáo dẫn đầu vừa thấy tình huống phía dưới lập tức mời trọng tài tiến hành, rồi vội vàng chạy tới giữa bọn họ, ngăn cản thế công của hai người, cả giận nói, "Hai người các cậu đây là xảy ra chuyện gì hả! Không hảo hảo thi đấu mà ở chỗ này đánh nhau sao?! Chờ trở về Addams đế quốc các cậu muốn đánh như thế nào thì đánh như thế, hiện tại hai người các cậu đều sống yên ổn chút cho tôi, nơi này là Triệt Na Đế Quốc! Mất mặt cũng đừng ném đến ngoại quốc cho tôi!"
Dưới đồng học can ngăn cùng lão sư ngăn cản, hai người mười phần không phục tách ra.
"...... Ngọa tào", Trên thính phòng, một người khiếp sợ, "Đây là tình huống như thế nào vậy...... Bọn họ như thế nào lại đột nhiên đánh lẫn nhau vậy?"
"Cái tên gọi là Ronnie kia không thừa nhận mình thua, đem trách nhiệm đổ lên trên người Ninh Hữu, đồng đội của hắn nhìn chỉ nói hai câu thôi, hai người liền đánh nhau rồi", người nọ bên cạnh cậu ta nói, vừa nói, động tác trên tay cũng không dừng, cực nghiêm túc ghi hình, "Tôi bỗng nhiên không có nhiều chán ghét đối với đám người Addams đế quốc kia nữa này, trong bọn họ cũng có một vài người cũng được, mặc dù có lúc có chút không coi ai ra gì, nhưng ít nhất sẽ không lừa mình dối người."
"Anh em cậu lại quay cái tên gọi là Ronnie kia nhiều một chút đi, sau này phát cho tôi một bản, để về sau lúc tôi giáo dục đám em họ của tôi, tôi sẽ lấy hắn làm tài liệu phản diện mà dạy. Thua không dậy nổi như vậy tôi vẫn là lần đầu thấy đấy."
Thời điểm trò khôi hài này bình ổn xuống, thi đấu đã tiến hành tới cuối cùng.
Ninh Hữu ngồi ở trên vị trí không chút cẩu thả quan sát thi đấu phía trên, bỗng nhiên bên cạnh một trận xôn xao, Ninh Hữu giương mắt nhìn lên, thế nhưng là Ronnie vừa mới bại bởi mình, "Cậu lại đây có chuyện gì sao?"
Ronnie thật sâu nhìn cậu một cái, ngồi xuống bên cạnh cậu, nở nụ cười, "Một lần trước chỉ là tôi sơ sẩy thôi, lần sau tôi nhất định sẽ thắng cậu."
"Nga", Ninh Hữu lễ phép gật gật đầu, "Nhưng là lần thi đấu tiếp theo tôi cũng sẽ không thả nước* đâu."
**Thả nước: tương đương với nhường
Khuôn mặt tươi cười kia của Ronnie sinh ra một vết rách, mang theo một tia lệ khí, bất quá rất nhanh đã biến mất không thấy.
"Tiểu Hữu, lại đây một chút!", Lúc này, trên thính phòng Tấn Giang hô về phía Ninh Hữu.
"Được!", Ninh Hữu rất xa lên tiếng, sau đó liền chạy qua, "Anh Tấn làm sao vậy? Có chuyện gì sao?"
Tấn Giang thần thần bí bí kề sát lỗ tai cậu, nói, "Em cách cái tên đồ bỏ Ronnie xa một chút, anh cảm thấy hắn không phải là chim tốt gì đâu, lúc này tới tìm em cũng khẳng định là người tới không có ý tốt, hắn nói gì với em vậy?"
Ninh Hữu đem lời của Ronnie thuật lại một chút, sau đó bồi thêm một câu, "Kỳ thật các anh không cần lo lắng, hắn không thắng được em đâu."
"Tiểu tử khá", Tấn Giang hắc hắc cười nói, "Không hổ là em trai ngoan của anh, thực sự có chí khí!"
Ninh Hữu quay đầu nhìn một chút, sau đó ném xuống một câu "Thi đấu sắp kết thúc rồi" liền chạy về chỗ ngồi của mình. Cùng đám Lâm Ninh nói vài câu xong, Ninh Hữu mở thuốc dinh dưỡng bên cạnh chỗ ngồi uống mấy ngụm, thân thể lập tức biến trở về trạng thái no đủ lúc trước. Ninh Hữu nhíu mày, lúc này thuốc dinh dưỡng có phải là khôi phục có chút quá nhanh không?
"Em trai cố lên!", Tấn Giang lớn tiếng hô lên, hướng về Ninh Hữu kích động mà múa may cánh tay, "Em là tuyệt nhất!"
Ninh Hữu hướng về phía Tấn Giang trả lời một chút, cũng đem nghi vấn trước đó quên đi. Dù sao cậu có thể khẳng định trong thuốc dinh dưỡng vừa rồi không có độc, nếu sẽ không thương tổn đến thân thể là được rồi, có khả năng là lần này trường học tăng cho bọn họ thức ăn thôi.
Rất nhanh, đợt kết quả thi đấu thứ hai đã ra.
Điểm số của Addams đế quốc cùng học viện cơ giáp đệ nhất là 6:6, hai bên ngang tay. Kết quả này vừa ra, trên thính phòng lập tức sôi trào lên, tiếng hoan hô không dứt bên tai, lúc này đây tuy rằng bọn họ không có thắng, nhưng là lại đánh ngang tay, cái này ở trong lịch sử của bọn họ cũng đã rất ít rồi, trong khoảng hai mươi gần đây càng là tuyệt vô cận hữu*, tất cả mọi người cao hứng cực kỳ.
*tuyệt vô cận hữu: độc nhất.
Bên Addams kia lại có chút nặng nề, thực lực của bọn họ không chỉ có như vậy, lại bởi vì vấn đề tâm tình mà xảy ra sai lầm.
"Trận thi đấu thứ hai sắp bắt đầu rồi, nhanh chóng bắt đầu chuẩn bị đi", Ronnie cười nói, thái độ hòa ái dễ gần.
A Thất lúc trước đánh nhau với hắn đột nhiên nhíu mày, cảm thấy thái độ này của Ronnie như thế nào cũng không thích hợp, nhưng là sắp thi đấu, cậu ta cũng không thể lại tìm tra được, cái nào nặng cái nào nhẹ cậu ta vẫn biết rõ, vì thế cậu ta cũng chỉ có thể đem nghi vấn trong lòng đè ép xuống.
Trận thi đấu thứ hai, lúc này triển khai hình thức đoàn đội chiến. Lần này là năm lần thi đấu liên tiếp, thầy giáo hai bên Addams đế quốc cùng học viện cơ giáp đệ nhất viết ba cái yêu cầu, lấy quả cầu kim loại đựng, năm lần đề mục này lấy rút thăm quyết định.
Bởi vì là thi đấu đoàn đội, đề mục thi đấu lúc này cũng khó khăn hơn nhiều, trong khoảng thời gian ngắn nếu có thể hoàn thành chỉ có thể dựa vào các đội viên toàn lực phối hợp. Ninh Hữu tuy rằng thời gian tiếp xúc với bọn họ rất ít, nhưng ngộ tính lại rất cao, vô luận đội trưởng nói cái gì, Ninh Hữu đều khắc ghi trong tâm, bởi vậy khi bọn họ phối hợp cũng cực kỳ thuận tay.
Đội trưởng dựa theo năng lực của Ninh Hữu cho cậu một điểm tương đối khó khăn, Ninh Hữu liền tập trung lực chú ý đi làm, cực kỳ nghiêm túc. Những người khác cũng đang trút xuống toàn bộ tinh lực trên nhiệm vụ mà mình được phân phối.
Tình huống bên Addams kia so với một vòng trước thì tốt hơn rất nhiều, không biết có phải là bởi vì vấn đề thái độ của Ronnie biến hóa hay không, bầu không khí trong đội ngũ cũng đã không còn đối chọi gay gắt như vậy nữa, phối hợp lại tuy rằng không tính là quá thuần thục, nhưng cũng rất không tồi.
Thời gian thi đấu vòng thứ nhất là một giờ, ở năm phút đồng hồ cuối cùng, người hai bên đều đã hoàn thành xong tác phẩm của mình.
Trải qua kiểm tra, đội ngũ của đám Ninh Hữu lấy thành tích cao hơn đám Ronnie bọn họ gần hai mươi điểm, thắng thi đấu.
Ngay khi trọng tài vừa tuyên bố kết quả cuối cùng, Ronnie lộ ra một nụ cười quỷ dị, lớn tiếng hô lên.
"Thi đấu này không công bằng!"
*Editor: có ai đoán được Ronnie muốn gây chuyện gì không?
"Ai nói tôi không nhìn thấy chứ?", Người kia trừng cậu ta một cái, "Một màn xuất sắc như vậy sao tôi có thể bỏ qua được, ngươi xem đây là cái gì?"
Người ban đầu nói chuyện nọ nhìn máy liên lạc trên cổ tay cậu ta, đôi mắt trợn to, kinh dị không thôi, "Ngọa tào, cậu như thế nào lại lợi hại như vậy, thế nhưng còn chụp được ảnh hả! Từ từ, còn có ghi hình nữa?!" Biểu tình kia khiếp sợ cực kỳ, cậu ta giơ ngón tay cái lên, bội phục không thôi, "Trâu quá, tôi phục."
"Cái loại vẻ mặt này của bọn họ tôi mà không chụp thành ảnh, không ghi hình lại chẳng phải là quá có lỗi với bản thân rồi. Lần trước lúc bọn họ đến đây chúng ta đã nghẹn khuất muốn chết, cái bộ dạng không coi ai ra gì kia thật sự là làm tôi nhìn đến thực hận không thể đi lên đánh cho bọn họ một trận, cố tình chúng ta so với Addams đế quốc, một tia hy vọng thắng cũng không có, bại thật khó nhìn, ngay cả tư cách chỉ trích bọn họ cũng không có. Lúc này đây, thật vất vả mới thắng được đẹp như thế, sao có thể không ghi hình lại chứ? Ngoại trừ những anh hùng oai hùng đó của trường học chúng ta, tự nhiên còn có phản ứng nản lòng của Addams đế quốc nữa mà!"
"Anh em cậu thật đúng là gian tà!", Khác biệt với nội dung lời nói chính là biểu tình của người nọ, vẻ mặt cười xấu xa.
"Được rồi, không rảnh nói với cậu nữa, tôi còn muốn tiếp tục xem trong sân thi đấu", cậu ta nghiêm sắc mặt, đem lực chú ý tập trung tới trên sân thi đấu, lẩm bẩm tự nói, "Hy vọng thi đấu chế tạo cơ giáp lần này chúng ta cũng có thể thắng"
Trên thính phòng tràn đầy thanh âm đủ loại chuyện, chờ mong không thôi.
Trong sân thi đấu, trong đội ngũ chế tạo cơ giáp.
"Triệt Na Đế Quốc các người cho một học sinh Hệ chế tạo cơ giáp đi tham gia thi đấu chiến đấu cơ giáp, là cố ý vũ nhục bọn tôi sao?", một nam sinh Addams nhịn không được hỏi ra, biểu tình chán ghét.
"Tôi không cảm thấy chúng tôi là đang vũ nhục các vị", thầy giáo quan chiến bên cạnh cười tủm tỉm mở miệng, "Giống như ước định ban đầu vậy, học sinh mà Addams đế quốc phái tới hẳn phải là năm ba năm tư, các vị lại tự tiện sửa đổi nội dung ước định, phái một đám học sinh năm hai tới đây. Tôi cảm thấy quý quốc hẳn cũng là xuất phát từ ý tốt, khẳng định cũng không có ý tứ vũ nhục chúng tôi đâu."
Nghe câu nói như thế, nam sinh vừa rồi nói chuyện lập tức ngậm miệng lại, không còn dũng khí để nghi ngờ.
Không sai, phá vỡ ước định trước chính là bọn họ, mà ý tứ vốn có của bọn họ cho dù không phải là vũ nhục, thì cũng là khinh miệt, nhưng loại lời này cậu ta sao có thể nói ra chứ?
"Nếu mọi người đã không còn thắc mắc gì nữa, như vậy bắt đầu thi đấu đi", thầy giáo nhìn thấy không có người nói nữa, liền mở miệng nói, tâm tình phi thường tốt.
Sau khi nhân mã hai bên từng người giới thiệu với nhau một chút, liền tìm tới vị trí của mình. Trước mặt bọn họ đều hiện ra một cái màn hình, sau đó sẽ biểu hiện điểm của bọn họ.
Thi đấu giao lưu chế tạo cơ giáp đồng dạng chia làm ba bộ phận, bộ phận thứ nhất là thi đấu đơn, từ thầy giáo hai bên đưa ra sáu đề thi, viết trên tờ giấy sau đó bỏ vào trong một quả cầu kim loại, tổng cộng mười hai quả cầu kim loại để vào trong một cái hộp. Người hai bên ghép đôi ngẫu nhiên, hai người một tổ, song song đi ra trình tự xuất chiến. Mỗi một tổ ra, trọng tài sẽ ở trong hộp lấy ra một quả cầu kim loại, hai người này dựa theo nội dung trên tờ giấy mà chế tác ra tác phẩm của mình.
Cuối cùng từ trên bàn dụng cụ đo lường phân tích ra, người đạt điểm cao hơn thì thắng.
Trình tự lên sân khấu của Ninh Hữu là thứ tư, còn chưa đến phiên cậu lên sân khấu, cậu an vị tại vị trí cẩn thận quan sát thi đấu trên sân thi đấu. Cậu có thể rõ ràng nhìn ra được thủ pháp chế tác của người Addams đế quốc so với bọn họ thì mạnh hơn rất nhiều lần, mới lạ mà thần bí. Ninh Hữu thả linh thức của mình ra, quan sát toàn phương vị động tác của người Addams đế quốc kia. Trong đầu bắt chước, tái diễn, thực nhanh, Ninh Hữu liền tìm ra được chỗ ảo diệu trong đó. Chế tạo sư cơ giáp của Addams đế quốc, thời điểm bọn họ chế tác bộ kiện đều có một điểm cực kỳ đặc thù, tất cả bộ kiện khi nung khô đều sẽ ngâm trong một loại chất lỏng không rõ một chút. Người không rõ tình huống khả năng sẽ cho rằng đó là thuốc cường hóa bình thường, nhưng Ninh Hữu phi thường xác định, cái loại chất lỏng này bản thân chưa từng gặp qua, hơn nữa còn tản ra năng lượng đặc thù.
Thời điểm người nọ thi đấu lại lần nữa nhúng vào chất lỏng, linh lực của Ninh Hữu chuyển động, một giọt dịch châu cực kỳ không rõ ràng theo bộ kiện được lấy ra mà bị văng ra, dọc theo cái bàn chảy xuống trên mặt đất, lúc lăn đến chân bàn, thoáng chốc biến mất.
Ninh Hữu đem tay của mình giấu vào trong tay áo.
Cậu chuẩn bị sau đó sẽ đem loại chất lỏng này đưa cho Trình đại sư xem, để ông ấy phân tích một chút cái này rốt cuộc là cái gì.
Trong lúc Ninh Hữu xảy ra động tác, hai người thi đấu rất nhanh đã hoàn thành tác phẩm của mình, đem chúng đặt ở trên dụng cụ kiểm tra, hai tiếng "Tích" cơ hồ đồng thời vang lên, điểm tương ứng cũng xuất hiện ở trên màn hình trên bàn của bọn họ.
"Ngải Na Addams đế quốc 85 điểm, Tiếu Nhị 80 điểm, Ngải Na thắng, Addams đế quốc thắng được một điểm."
"Không có việc gì, tiếu tử cậu lần sau lại cố lên, tôi biết cậu cũng rất tuyệt mà!", Sau khi Tiếu Nhị kết cục, đồng đội an ủi nói.
Tiếu Nhị lắc lắc đầu, tràn đầy buồn bã, "Kỹ thuật của cậu ta xác thật so với tôi thì mạnh hơn rất nhiều, vô luận là thủ pháp hay là kinh nghiệm cũng đều tốt hơn quá nhiều so với tôi, lúc này xem như tôi được thêm kiến thức, chỉ tiếc nuối là bản thân không thể làm vẻ vang cho trường học thôi, ván thứ nhất lại thua ở trong tay địch."
"Không có việc gì, còn có chúng tôi mà", đồng đội vỗ vỗ bờ vai của cậu ta, ngữ khí nhẹ nhàng, chỉ là sắc mặt cũng có chút lo lắng.
Đợt thứ hai là đồng đội an ủi Tiếu Nhị lên, cuối cùng hai người lấy 80:80 mà đánh ngang tay. "Làm tôi sợ muốn chết, thiếu chút nữa là cho rằng mình phải thua thêm một điểm rồi", từ sân thi đấu đi xuống, tuyển thủ rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Cái dạng này của cậu mà còn đòi an ủi tôi, tôi thấy cậu và tôi cũng là tám lạng nửa cân thôi", Tiếu Nhị trêu đùa, nhìn thấy phản ứng của đồng đội, chút buồn bã trong lòng cũng biến mất không còn một mảnh, tán thưởng mở miệng, "Bất quá làm không tồi, đáng giá khen ngợi!"
"Lần này rốt cuộc là cậu làm sao thế hả!", Trong đội ngũ Addams đế quốc xuất hiện tiếng ồn ào, một người trong đó la lớn về phía tuyenr thủ vừa mới kết thúc, thanh âm sắc nhọn, "Vừa rồi bộ kiện cấp A kia cậu sớm đã luyện qua mấy trăm lần rồi, chín mươi điểm cũng không thành vấn đề, sao lần này lại cầm một cái 85* trở về thế hả?!"
*Editor: đáng ra là 80 chứ nhỉ?
"Ronnie, thật xin lỗi", người nọ tràn đầy uể oải cùng áy náy nói, "Tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa, chính là trong lòng cảm giác hoang mang rối loạn, cho nên lúc làm không có biện pháp nào bình tĩnh được. Tôi cứ luôn nhớ tới trường hợp khi chiến đấu cơ giáp, tôi sợ hãi mình cũng sẽ làm cho trường học chúng ta mất mặt, đặc biệt lo lắng, cho nên càng thêm không binh tĩnh nổi."
"Sau đó lo lắng hiện tại của cậu liền trở thành sự thật!", Ronnie hung hăng trừng mắt nhìn cậu ta một cái, "Hệ chiến đấu cơ giáp cũng đã đem mặt ném về quê rồi, các cậu còn muốn dẫm vào vết xe đổ bọn họ sao?! Các cậu muốn cho đồng học của chúng ta thấy chúng ta thế nào hả? Một kẻ yếu đuối ngay cả một học sinh của đế quốc rách nát cũng không so nổi sao?!"
"Hai người vừa mới lên thi đấu xong, đám các cậu cũng không hơn gì đâu, cả đám nhớ kỹ cho tôi, nếu các cậu dám thua trận thi đấu này, sau khi trở về tôi nhất định sẽ làm cho các cậu đẹp mặt!", Ronnie tóm lại một câu như vậy liền đi ra.
Một ngày trước Hệ chiến đấu cơ giáp thi đấu đã cho bọn họ đả kích rất lớn, đại bộ phận người đều còn chưa từ trong trạng thái suy sút khi sự kiêu ngạo bị phá hủy mà bình thường trở lại, hiện tại thi đấu lại càng làm cho bọn họ lo lắng không thôi, bọn họ một bên lo lắng mình sẽ rất mất mặt, muốn tập trung lực chú ý vãn hồi cục diện của bọn họ một chút, mà mặt khác thì lại có một loại dự cảm, kết cục của bọn họ sẽ giống với người của Hệ chiến đấu cơ giáp. Đôi khi càng lo lắng càng khẩn trương thì càng không phát huy ra được thực lực của mình, hiện tại bọn họ chính là đang trong tình huống như vậy.
Khác với bọn học sinh Addams đế quốc, trạng thái của bọn học sinh học viện cơ giáp đệ nhất lại cực kỳ tốt, bọn họ khát vọng có thể thắng, lại cảm thấy tình trạng hiện tại đã rất không tồi rồi, bởi vậy tâm tính của mỗi người đều không tệ, hai người thi đấu trước kỳ thật đều đã phát huy vượt xa ngày thường rồi. Đặc biệt là người thứ hai, bộ kiện lúc này cậu ta làm trước đó cũng đã làm qua, mỗi lần chấm điểm luôn chỉ ở khoảng bảy mươi điểm thôi, lúc này đây có thể đạt tới tám mươi điểm quả thực chính là kinh hỉ lớn lao.
Học sinh kia của Addams đế quốc bình ổn tâm tình của mình một chút, người lên sân khấu thứ ba hít sâu một hơi, bước lên đài thi đấu. Có thể là bởi vì đã điều chỉnh không tồi, kết quả thi đấu lúc này, Addams đế quốc lấy điểm cao 89:84 thủ thắng.
"Cuối cùng cũng có một người không làm cho tôi mất mặt", Ronnie nheo đôi mắt lại, "Với trạng thái hiện tại này, chỉ cần chúng ta tiếp tục, đối mặt với nhóm người Triệt Na Đế Quốc này, chúng ta thủ thắng tuyệt đối là dễ như trở bàn tay. Lúc này chúng ta phải đem phần của Hệ chiến đấu cơ giáp thắng trở về!"
Người phía sau cũng bị Ronnie nói thuyết phục, dũng khí phảng phất như một lần nữa lại trở về thân thể của mình, trong lòng bốc cháy lên một tia chiến ý.
Vòng thứ tư, Ninh Hữu gặp Ronnie.
"Tôi không biết một người chiến đấu cơ giáp rất xuất sắc như cậu vì cái gì lại một hai phải thi Hệ chế tạo cơ giáp, nhưng là tôi muốn nói cho cậu biết, Hệ chế tạo cơ giáp thật sự không phải là chỗ để cậu chơi đâu", sắc mặt Ronnie có chút lãnh, "Tôi sẽ dùng sự thật nói cho cậu biết, lấy tư chất như vậy của cậu vẫn là ngoan ngoãn trở về chuyển hệ đi, luyện tập chiến đấu cơ giáp của cậu đi."
Ninh Hữu không quá hiểu được đường về tư tưởng của Ronnie, dứt khoát gật gật đầu tỏ vẻ mình đã nghe được. Mà một biểu hiện này của Ninh Hữu ở trong mắt Ronnie chính là ý tứ coi thường hắn, Ronnie tức khắc nổi giận, lạnh giọng nở nụ cười. Còn chưa tiếp tục nói thêm cái gì nữa, trọng tài đã tuyên bố bắt đầu thi đấu.
Lần này Ninh Hữu dùng thủ pháp bắt chước các tuyển thủ Addams đế quốc mà mình vừa quan sát một chút, nhưng cậu che dấu rất xảo diệu, không làm cho bọn họ phát hiện ra bất luận dị thường gì. Dưới sự dạy dỗ của Trình đại sư, động tác của Ninh Hữu sớm đã phi thường thuần thục rồi, cậu vận dụng linh thức của mình một chút, nhanh chóng suy đoán động tác kế tiếp, đôi tay lại không có một tia tạm dừng an bài các bước đi của bộ kiện.
Thời điểm dùng thủ pháp có chút xa lạ này tiến hành mỗi một bước, Ninh Hữu đều có một loại cảm giác cực kỳ thông thấu, toàn bộ động tác luyện hóa liền mạch lưu loát, sướng nhiên vô cùng. Thời điểm Ninh Hữu còn chưa có ý thức được, tác phẩm của cậu cũng đã thành hình.
Mà lúc này, Ronnie đối diện lại vừa mới tiến hành được một nửa. Hắn nhìn thấy Ninh Hữu thần sắc nhẹ nhàng đem thành phẩm để tới phía dưới dụng cụ kiểm tra, động tác trên tay tức khắc nặng xuống một cái, sau khi linh kiện chủ chốt phát ra một tiếng không bình thường, Ronnie bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng chuyên chú với chế tác của mình, không còn nhìn về phía bên Ninh Hữu nữa, trong lòng lại chờ mong, kiểm tra thành phẩm lần này của Ninh Hữu nhất định là điểm thấp.
Ngoài dự kiến của mọi người, dụng cụ kiểm tra chỗ Ninh Hữu bỗng nhiên vang lên một tiếng vang dài, điểm trên màn hình rõ ràng là một trăm điểm.
Điểm tối đa.
Toàn trường một mảnh yên tĩnh, lặng ngắt như tờ.
Thầy giáo Hệ chế tạo cơ giáp không thể tin tưởng xoa xoa hai mắt của mình, rồi sau đó đột nhiên nở nụ cười, "Không thể tưởng được thế nhưng lại có thể một lần nữa nhìn thấy tình huống điểm tối đa, không thể tưởng được a ha ha ha!"
Ninh Hữu nhìn thấy kết quả này cũng là dị thường kinh ngạc, lúc trước cậu làm vài thứ kia đều có trải qua dụng cụ kiểm tra, cao nhất cũng chỉ có thể đạt tới 99 điểm mà thôi, hơn nữa còn rất hiếm khi được như vậy, không thể tưởng được lúc này thế nhưng sẽ xuất hiện điểm tối đa. Ninh Hữu cau mày trầm tư một chút, cảm thấy loại tình huống này rất có khả năng chính là bởi vì cậu đã thay đổi thủ pháp thao tác.
Ronnie vừa nghe đến kia âm thanh vang dài kia cuối cùng vẫn không nhịn xuống nổi nữa, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, mà một cái liếc mắt này lại khiến cho hắn sững sờ lập tức. Sao có thể sẽ là điểm tối đa được chứ?! Cho dù là ở trong trường học của bọn họ, điểm tối đa cũng chỉ có nhân vật trong đồn đại mới xuất hiện thôi, ở trong đế quốc còn chưa khai hoá này sao có thể sẽ xuất hiện một cái điểm tối đa được chứ?!
Ronnie vẻ mặt dữ tợn gia tăng lực lượng trong tay, bộ kiện vốn đã làm được một nửa thoáng chốc bị phế bỏ.
Mười phút sau, thi đấu đã hết giờ, cuối cùng Ninh Hữu lấy 100:0 đại thắng mà về.
"Điểm lần này thật là tốt nha...... Mới mẻ a......", Trên thính phòng, một người há to miệng nhìn, "Bất quá, tôi thích! Hắc hắc hắc hắc."
"Em trai của cậu thật đúng là một người toàn tài!", một nam sinh bên cạnh Thạch Hoằng Tuấn trợn mắt há hốc mồm giơ ngón tay cái lên về phía anh, "Đời này người tôi phục cũng không nhiều lắm, em trai cậu vốn dĩ đã tính là một rồi, sau khi nhìn một màn hôm nay, tôi quyết định đem cậu ấy lên trước cậu trong danh sách."
Thạch Hoằng Tuấn cười lắc lắc đầu, đối với hành động của bằng hữu này thật sự là có chút bất đắc dĩ, nhưng thật ra anh cùng bằng hữu cũng có lĩnh hội giống nhau, trong lòng tự hào thầm than, em trai mình xác thật thật sự coi như một người toàn tài rồi.
"Ronnie......", Đồng đội nhìn thấy hắn trở về, muốn nói lại thôi.
"Cút!", Ronnie trợn mắt giận nhìn, quát, "Đừng ở đây cười nhạo tao, nhanh chút xa xa cho tao!"
"Ronnie, tuy rằng cậu là đội trưởng của đội chúng ta, nhưng cậu cũng không thể như vậy đi. A Thất cậu ta cũng là tốt bụng muốn an ủi cậu, sao cậu lại mắng chửi người như thế chứ?", Một người trong đó tức giận bất bình, "Trên sân thi đấu cầm một cái điểm không trở về là cậu chứ có phải người khác đâu, cậu có tư cách gì mà trút giận lên người khác chứ?"
Mấy người khác nhanh chóng túm túm cậu ta, ý bảo cậu ta đừng nói nữa. Hiện tại loại tình huống này, cậu ta còn tiếp tục nói tiếp, tình huống của bọn họ cũng chỉ càng thêm tệ thôi, chỉ là lúc này đã có chút chậm rồi.
"Tao cầm một cái không điểm bọn mày rất cao hứng có phải không?", Tình trạng của Ronnie hiển nhiên là có chút không thích hợp, hai mắt hắn đã che kín tơ máu, thoạt nhìn dị thường đáng sợ, "Tao nói cho bọn mày biết, tao không có khả năng thua, nếu không phải tại thằng đê tiện kia phá rối, nó sao có thể thắng tao được chứ?"
"Được rồi, một trăm điểm so với không điểm đấy, cậu còn có mặt mũi nói là đối phương phá rối sao. Nhưng tôi thật ra rất hiếu kì cậu đến tột cùng là như thế nào mà làm ra được một cái không điểm đấy, thời điểm mấy vòng trước cậu vẫn luôn răn dạy mọi người, nói bọn tôi mất mặt", người ban đầu liền khó chịu nói tiếp, "Hiện tại chính cậu lại làm mất mặt quá độ, còn không cho bọn tôi nói sao?"
"Cút!" Ronnie đỏ mắt liền một quyền đánh qua, người kia không phòng bị, bị đánh một cái. Thời điểm người nọ ngẩng lên, nửa khuôn mặt đã sưng lên, cậu ta hung tợn nheo đôi mắt lại, nghiến răng nghiến lợi, "Ronnie!"
"Tình hình này là sao vậy hả?!" Thầy giáo dẫn đầu vừa thấy tình huống phía dưới lập tức mời trọng tài tiến hành, rồi vội vàng chạy tới giữa bọn họ, ngăn cản thế công của hai người, cả giận nói, "Hai người các cậu đây là xảy ra chuyện gì hả! Không hảo hảo thi đấu mà ở chỗ này đánh nhau sao?! Chờ trở về Addams đế quốc các cậu muốn đánh như thế nào thì đánh như thế, hiện tại hai người các cậu đều sống yên ổn chút cho tôi, nơi này là Triệt Na Đế Quốc! Mất mặt cũng đừng ném đến ngoại quốc cho tôi!"
Dưới đồng học can ngăn cùng lão sư ngăn cản, hai người mười phần không phục tách ra.
"...... Ngọa tào", Trên thính phòng, một người khiếp sợ, "Đây là tình huống như thế nào vậy...... Bọn họ như thế nào lại đột nhiên đánh lẫn nhau vậy?"
"Cái tên gọi là Ronnie kia không thừa nhận mình thua, đem trách nhiệm đổ lên trên người Ninh Hữu, đồng đội của hắn nhìn chỉ nói hai câu thôi, hai người liền đánh nhau rồi", người nọ bên cạnh cậu ta nói, vừa nói, động tác trên tay cũng không dừng, cực nghiêm túc ghi hình, "Tôi bỗng nhiên không có nhiều chán ghét đối với đám người Addams đế quốc kia nữa này, trong bọn họ cũng có một vài người cũng được, mặc dù có lúc có chút không coi ai ra gì, nhưng ít nhất sẽ không lừa mình dối người."
"Anh em cậu lại quay cái tên gọi là Ronnie kia nhiều một chút đi, sau này phát cho tôi một bản, để về sau lúc tôi giáo dục đám em họ của tôi, tôi sẽ lấy hắn làm tài liệu phản diện mà dạy. Thua không dậy nổi như vậy tôi vẫn là lần đầu thấy đấy."
Thời điểm trò khôi hài này bình ổn xuống, thi đấu đã tiến hành tới cuối cùng.
Ninh Hữu ngồi ở trên vị trí không chút cẩu thả quan sát thi đấu phía trên, bỗng nhiên bên cạnh một trận xôn xao, Ninh Hữu giương mắt nhìn lên, thế nhưng là Ronnie vừa mới bại bởi mình, "Cậu lại đây có chuyện gì sao?"
Ronnie thật sâu nhìn cậu một cái, ngồi xuống bên cạnh cậu, nở nụ cười, "Một lần trước chỉ là tôi sơ sẩy thôi, lần sau tôi nhất định sẽ thắng cậu."
"Nga", Ninh Hữu lễ phép gật gật đầu, "Nhưng là lần thi đấu tiếp theo tôi cũng sẽ không thả nước* đâu."
**Thả nước: tương đương với nhường
Khuôn mặt tươi cười kia của Ronnie sinh ra một vết rách, mang theo một tia lệ khí, bất quá rất nhanh đã biến mất không thấy.
"Tiểu Hữu, lại đây một chút!", Lúc này, trên thính phòng Tấn Giang hô về phía Ninh Hữu.
"Được!", Ninh Hữu rất xa lên tiếng, sau đó liền chạy qua, "Anh Tấn làm sao vậy? Có chuyện gì sao?"
Tấn Giang thần thần bí bí kề sát lỗ tai cậu, nói, "Em cách cái tên đồ bỏ Ronnie xa một chút, anh cảm thấy hắn không phải là chim tốt gì đâu, lúc này tới tìm em cũng khẳng định là người tới không có ý tốt, hắn nói gì với em vậy?"
Ninh Hữu đem lời của Ronnie thuật lại một chút, sau đó bồi thêm một câu, "Kỳ thật các anh không cần lo lắng, hắn không thắng được em đâu."
"Tiểu tử khá", Tấn Giang hắc hắc cười nói, "Không hổ là em trai ngoan của anh, thực sự có chí khí!"
Ninh Hữu quay đầu nhìn một chút, sau đó ném xuống một câu "Thi đấu sắp kết thúc rồi" liền chạy về chỗ ngồi của mình. Cùng đám Lâm Ninh nói vài câu xong, Ninh Hữu mở thuốc dinh dưỡng bên cạnh chỗ ngồi uống mấy ngụm, thân thể lập tức biến trở về trạng thái no đủ lúc trước. Ninh Hữu nhíu mày, lúc này thuốc dinh dưỡng có phải là khôi phục có chút quá nhanh không?
"Em trai cố lên!", Tấn Giang lớn tiếng hô lên, hướng về Ninh Hữu kích động mà múa may cánh tay, "Em là tuyệt nhất!"
Ninh Hữu hướng về phía Tấn Giang trả lời một chút, cũng đem nghi vấn trước đó quên đi. Dù sao cậu có thể khẳng định trong thuốc dinh dưỡng vừa rồi không có độc, nếu sẽ không thương tổn đến thân thể là được rồi, có khả năng là lần này trường học tăng cho bọn họ thức ăn thôi.
Rất nhanh, đợt kết quả thi đấu thứ hai đã ra.
Điểm số của Addams đế quốc cùng học viện cơ giáp đệ nhất là 6:6, hai bên ngang tay. Kết quả này vừa ra, trên thính phòng lập tức sôi trào lên, tiếng hoan hô không dứt bên tai, lúc này đây tuy rằng bọn họ không có thắng, nhưng là lại đánh ngang tay, cái này ở trong lịch sử của bọn họ cũng đã rất ít rồi, trong khoảng hai mươi gần đây càng là tuyệt vô cận hữu*, tất cả mọi người cao hứng cực kỳ.
*tuyệt vô cận hữu: độc nhất.
Bên Addams kia lại có chút nặng nề, thực lực của bọn họ không chỉ có như vậy, lại bởi vì vấn đề tâm tình mà xảy ra sai lầm.
"Trận thi đấu thứ hai sắp bắt đầu rồi, nhanh chóng bắt đầu chuẩn bị đi", Ronnie cười nói, thái độ hòa ái dễ gần.
A Thất lúc trước đánh nhau với hắn đột nhiên nhíu mày, cảm thấy thái độ này của Ronnie như thế nào cũng không thích hợp, nhưng là sắp thi đấu, cậu ta cũng không thể lại tìm tra được, cái nào nặng cái nào nhẹ cậu ta vẫn biết rõ, vì thế cậu ta cũng chỉ có thể đem nghi vấn trong lòng đè ép xuống.
Trận thi đấu thứ hai, lúc này triển khai hình thức đoàn đội chiến. Lần này là năm lần thi đấu liên tiếp, thầy giáo hai bên Addams đế quốc cùng học viện cơ giáp đệ nhất viết ba cái yêu cầu, lấy quả cầu kim loại đựng, năm lần đề mục này lấy rút thăm quyết định.
Bởi vì là thi đấu đoàn đội, đề mục thi đấu lúc này cũng khó khăn hơn nhiều, trong khoảng thời gian ngắn nếu có thể hoàn thành chỉ có thể dựa vào các đội viên toàn lực phối hợp. Ninh Hữu tuy rằng thời gian tiếp xúc với bọn họ rất ít, nhưng ngộ tính lại rất cao, vô luận đội trưởng nói cái gì, Ninh Hữu đều khắc ghi trong tâm, bởi vậy khi bọn họ phối hợp cũng cực kỳ thuận tay.
Đội trưởng dựa theo năng lực của Ninh Hữu cho cậu một điểm tương đối khó khăn, Ninh Hữu liền tập trung lực chú ý đi làm, cực kỳ nghiêm túc. Những người khác cũng đang trút xuống toàn bộ tinh lực trên nhiệm vụ mà mình được phân phối.
Tình huống bên Addams kia so với một vòng trước thì tốt hơn rất nhiều, không biết có phải là bởi vì vấn đề thái độ của Ronnie biến hóa hay không, bầu không khí trong đội ngũ cũng đã không còn đối chọi gay gắt như vậy nữa, phối hợp lại tuy rằng không tính là quá thuần thục, nhưng cũng rất không tồi.
Thời gian thi đấu vòng thứ nhất là một giờ, ở năm phút đồng hồ cuối cùng, người hai bên đều đã hoàn thành xong tác phẩm của mình.
Trải qua kiểm tra, đội ngũ của đám Ninh Hữu lấy thành tích cao hơn đám Ronnie bọn họ gần hai mươi điểm, thắng thi đấu.
Ngay khi trọng tài vừa tuyên bố kết quả cuối cùng, Ronnie lộ ra một nụ cười quỷ dị, lớn tiếng hô lên.
"Thi đấu này không công bằng!"
*Editor: có ai đoán được Ronnie muốn gây chuyện gì không?
Tác giả :
Doãn Nhất Phương