Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 252: Khôi giáp Hắc Ám

Khuôn mặt già nua của Yamamoto hiện lên thần sắc cổ quái, lão lạnh lùng nói: - Người Trung Quốc thì sao? Muốn chém giết muốn róc thịt thì cứ tùy!

Không ngờ lão già cứng cỏi này tức giận như vậy, Thường Nhạc mỉm cười nói: - Yamamoto, nếu ông cho là bản thiếu gia trực tiếp giết ông sao, nhầm rồi!

- Vậy mày muốn thế nào?

Yamamoto ngay cả chết cũng không sợ nên ngữ khí đương nhiên cứng rắn rất nhiều.

Thường Nhạc yên lặng nhìn Yamamoto, gằn từng chữ một: - Tôi muốn làm cho cả họ Yamamoto biến mất khỏi Nhật Bản, biến mất vĩnh viễn. Tất cả đàn ông đều phải chết, tất cả đàn bà đều trở thành tình nô, trọn đời không được siêu thoát!

Thân thể Yamamoto run lên một trận, lập tức cười phá lên: - Yamamoto là dòng họ lớn nhất Nhật Bản, mày dựa vào cái gì mà ăn nói ngông cuồng như vậy? Chẳng lẽ dựa vào cái thứ mà mày gọi là Điểm G kia à?

Thường Nhạc nghiền ngẫm nhìn chăm chú Yamamoto, nói: - Yamamoto, có một số chuyện có lẽ ông không tin, nhưng sự thật sẽ chứng minh tất cả! Ông hãy mở to mắt ra mà coi, tôi sẽ cho ông sống đến tận lúc đó.

- Thường Nhạc, giao Khôi giáp Hắc Ám ra đây!

Ngay khi Thường Nhạc nói chuyện, Giang Hoán Sa đã bình phục hơn phân nửa thương thế kia đứng lên, nhìn Thường Nhạc với vẻ mặt lãnh đạm, nói.
Nếu là bình thường, có lẽ Thường Nhạc sẽ có tâm tình trêu chọc cô ta hai ba câu, lúc này đối mặt với Yamamoto 56 kia, Thường Nhạc hoàn toàn không có tâm tư này.

Hắn lạnh lùng nhìn Giang Hoán Sa, nói: - Câm miệng, ả đàn bà thối tha!

Sắc mặt Giang Hoán Sa đại biến, bản thân vốn xinh đẹp lại thêm thân phận đặc thù, có thể nói cô ta có thể có được tất cả, tất cả đàn ông thấy cô ta đều đến ton hót nịnh bợ cô ta. Mà hiện giờ… Thường Nhạc, cái tên đàn ông từng ngang ngược chiếm lấy nụ hôn đầu của cô lại đối đãi cô ta như vậy.

- Thường Nhạc, anh…

Giang Hoán Sa vung cánh tay nhỏ bé mảnh khảnh lên, chuẩn bị đánh ra.
- Một ả đàn bà ngay cả tổ tông mình đều quên thì không xứng nói chuyện với tôi. Thường Nhạc triển khai thân hình, nhìn như một quyền tùy ý nhưng sức mạnh bá đạo kia lại đánh bay cả người Giang Hoán Sa đi.

- Hừ!

Thường Nhạc còn chưa kịp phản ứng thì một sức mạnh đánh tới từ phía sau.

Hóa ra Thánh nữ Hắc Ám lại lựa chọn đánh lén. Ngoài ra tên trẻ tuổi kia cũng chuyển động, động tác của gã rất quỷ dị, cũng rất nhanh. Gã và Thánh nữ Hắc Ám phối hợp gần như đạt tới cảnh giới hoàn mỹ nhất.

Thường Nhạc không ngờ hai người bọn họ sẽ cùng xông tới, trong lúc vội vã đã đưa thân thể ra chống lại một kích hợp lực của hai người kia.
- Rầm!

Thường Nhạc loạng choạng, đồng thời lúc này một dòng khí hắc ám nhanh chóng phóng tới Thường Nhạc.

- F**k!

Thường Nhạc thiếu chút nữa bị dọa cho nhảy dựng lên, Yamamoto 56 không ngờ cũng ưỡn lên, sức mạnh điên cuồng kia khiến lòng người rét lạnh, khí thế cuồn cuộn này còn bá đạo, còn kinh khủng hơn cả trước khi lão bị thương.

Mà Giang Hoán Sa cũng tập kích từ phía sau Yamamoto 56, hiển nhiên là lời vừa rồi đã khiến cô ta nổi giận. Còn một kích của Thường Nhạc lúc trước lại không thương tổn cô ta nhiều lắm.
Tay Thường Nhạc hơi biến đổi thành độ cong quỷ dị, sức mạnh quỷ dị cấp tốc tản ra.

Bịch!

Thân hình Thường Nhạc lảo đảo lui về phía sau, chỗ yết hầu hơi có vị ngòn ngọt, hiển nhiên hắn đã bị nội thương.

Mắt thấy Yamamoto 56, Giang Hoán Sa, Thánh nữ Hắc Ám, người trẻ tuổi bốn người tuyệt đối được tính là cao thủ nhất lưu từ từ ép tới.

Ban đầu vốn là địch, trong nháy mắt đã biến thành đối tượng hợp tác.

Thường Nhạc thầm buồn bực, sớm biết như vậy chi bằng chờ bọn họ đánh đến cuối cùng rồi tới chiếm tiện nghi. Bây giờ thì hay rồi, làm thành kết quả tiến thoái lưỡng nan.
Khôi giáp Hắc Ám trong ngực trở thành củ khoai nóng bỏng tay, nhưng nếu muốn nhường thứ này ra, chỉ sợ cũng bỏng chết người, Thường đại thiếu gia của chúng ta sẽ không cân nhắc chút nào.

Cục diện bế tắc trước mặt nhất định phải phá, mà khí thế của bốn người bọn họ càng ngày càng mạnh.

Bước chân Thường Nhạc lui về phía sau, mà bốn người kia lại rảo bước tiến lên.

Lòng Thường Nhạc thầm kêu không ổn, tiếp tục như vậy, đơn thuần sẽ bị khí thế của bọn họ đánh bại.

Hít sâu một hơi, Thường Nhạc nhắm chuẩn đánh mạnh về phía người trẻ tuổi, bóng tối, tà ác, điên cuồng hoàn toàn dung hợp với nhau.
Bốn người dường như sớm đoán được Thường Nhạc sẽ có một kích này, bọn họ đồng thời xuất ra một quyền, sức mạnh đó khiến toàn bộ sơn động chấn động.

Bịch!

Thân hình Thường Nhạc đập mạnh lên vách tường, máu tươi từ khóe miệng chảy ra, càng ngày càng nhiều… thân thể bắt đầu suy yếu.

- Chỉ lấy Khôi giáp Hắc Ám kia, đừng giết!

Thường Nhạc lờ mờ nghe ra thanh âm trong trẻo của Giang Hoán Sa.

Trong chớp mắt, tinh thần Thường Nhạc rung lên, hắn cảm giác được sức mạnh nội lực trong người ngày càng lớn mạnh, tổn thương nghiêm trọng ban đầu không ngờ lại khỏi.
- Không ổn, hắn đang dung hợp với Khôi giáp Hắc Ám, mau giết hắn! Yamamoto 56 kinh hãi kêu lên.

Thường Nhạc chưa dung hợp với Khôi giáp Hắc Ám còn cần bốn người liên kết, một khi dung hợp với Khôi giáp Hắc Ám rồi, Thường Nhạc sẽ đáng sợ đến cỡ nào?

Quả thật, máu tươi của Thường Nhạc khi nhỏ xuống đến ngực thì tản mát ra ánh hào quang quỷ dị, từ từ bao trùm toàn thân Thường Nhạc.

Thường Nhạc hưng phấn rống lên, lao thẳng về phía trước.

Khí thế mãnh liệt khiến người ta cảm giác đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Trước mắt lập tức trống không, Thường Nhạc phát hiện mình không ngờ đột phá vòng vây bốn phía.
Hóa ra, vừa rồi Thường Nhạc phát ra sức mạnh quá mức hùng mạnh, mặt Giang Hoán Sa ở đối diện hơi do dự một chút, vừa lúc lộ ra sơ hở khiến phối hợp giữa bốn người xuất hiện lỗ hổng.

Thoát khỏi vòng vây bốn người, Thường Nhạc như cá gặp nước, thân hình thần tốc di chuyển ra ngoài.

Đám người Thần vẫn luôn chờ ở bên ngoài cũng cảm nhận được thân ảnh khẽ chớp trước mắt, Thường Nhạc đã đến trước mặt bọn họ.

- Lão đại!

Nhìn quần áo rách rưới trên người Thường Nhạc, đám người Thần đồng thời cả kinh.
Có nhiều tiểu đệ trâu như vậy, nắm tay Thường Nhạc nắm chặt, cẩn thận cảm nhận sức mạnh của mình. Hắn phát hiện sau khi dung hợp với Khôi giáp Hắc Ám, sức mạnh của mình bắt đầu điên cuồng nâng cao, đây quả thực là chuyện không thể tin nổi.

Thường Nhạc tà tà cười: - Lão già Yamamoto, trò chơi của chúng ta tiếp tục!

Thanh âm kia truyền đi thật xa, mà Yamamoto ở phía sau núi tâm thần hơi căng thẳng, Thường Nhạc hiện tại chỉ cần là dung hợp với Khôi giáp Hắc Ám, một khi hắn tìm được chỗ ảo diệu của Khôi giáp Hắc Ám, toàn bộ gia tộc Yamamoto chỉ sợ đều phải biến mất.

Khi bốn người đi tới lối Thường Nhạc vừa ra, Thường Nhạc sớm đã mang theo các tiểu đệ biến mất.
- Lão đại, vì sao chúng ta không giết bằng được?

Quang Minh có chút buồn bực sờ sờ nắm tay mình, máu nóng điên cuồng bắt đầu sôi trào lại tìm không thấy cách giải phóng, đó là chuyện khiến người ta buồn bực cỡ nào.

Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười ma quỷ: - Mỗi người bọn chúng đều có mục đích phải đạt được của riêng mình, là Khôi giáp Hắc Ám khiến bọn chúng hợp tác với nhau. Một khi mục đích hợp tác không còn, chúng đều sẽ tự tách ra, đến lúc đó tiêu diệt từng phần một, đây hẳn là chuyện thích thú.

- Vậy chuyện lão đại đáp ứng với Koinu…

Cổ Tư Văn ở bên cạnh chần chừ, phải biết rằng sau khi lão đại tiến vào tổng bộ hội Hắc Long, tiền nên cầm đều đã cầm, phụ nữ nên đùa đều chơi đùa không sai biệt lắm rồi, mà Yamamoto 56 vẫn còn sống, điều này không khỏi rất…

Mắt Thường Nhạc híp lại, tự tin nói: - Mất đi Khôi giáp Hắc Ám, Yamamoto căn bản không làm ra được chuyện gì, tin rằng tổ Sơn Khẩu sắp tới phải kiềm chế rồi.

Quả nhiên, vài ngày sau đó, tổ Sơn Khẩu dần thu hẹp thế lực của mình, hội Hắc Long vốn bị bao vây dần đoạt lại một ít địa bàn, dần dần lấy được thực lực để chống lại tổ Sơn Khẩu.

Mà trong lòng Thường Nhạc lại rất rõ ràng, thực lực căn bản của tổ Sơn Khẩu cũng không hề suy yếu, tương phản, đối phương cũng là vì bảo tồn thực lực, Yamamoto 56 bị mất Khôi giáp Hắc Án, lão ta phải triển khai vài phương pháp điên cuồng, hiện tại có lẽ là ánh sáng cuối cùng trước cơn phong ba bão táp.
Khi Thường Nhạc làm mưa làm gió ở Nhật, ở phía thành phố Khải Đinh xa xôi kia Điểm G lại gặp nguy cơ nghiêm trọng đầu tiên kể từ khi mở rộng.

Trước khi Thường Nhạc đi, mang theo Thần, Huyết Hổ, Quang Minh ba người, công cuộc mở rộng thế lực của Điểm G dần chậm lại mà điềm đạm, chắc chắn Bá Vương và Kim Ti cẩn thận đều là nhân tài quản ký hiếm có.

Dựa theo suy nghĩ của Thường Nhạc, dựa vào hai người để ứng phó với thế lực ở Khải Đinh đã là dư dả rồi.

Nhưng khi Thường Nhạc rời đi không lâu, Khải Đinh nhanh chóng xuất hiện ba thế lực.

Bọn chúng ở ba phương hướng không giống nhau, nhanh chóng tiếp nhận toàn bộ địa bàn bất ổn của Khải Đinh và tạo thành xu thu vây quanh Điểm G.

- Bá Vương, chúng ta có cần báo cáo tình hình ở đây với thiếu gia không? Trên khuôn mặt xinh đẹp của Kim Ti hiện ra vẻ lo lắng.

Khuôn mặt giản dị tự nhiên của Bá Vương nhìn không ra bất kỳ biến hóa nào, anh ta thản nhiên mở miệng: - Hiện tại lão đại ở Nhật Bản xa xôi, cho dù là nói cho cậu ấy, thời gian cũng không còn kịp rồi.

Tâm thần Kim Ti hơi căng thẳng nói: - Chẳng lẽ bọn chúng sẽ hành động trong mấy ngày này?
Bá Vương không nhanh không chậm gật đầu: - Trực giác nói cho tôi biết, bọn chúng sẽ triển khai tấn công điên cuồng vào Điểm G.

Kim Ti đương nhiên không nghi ngờ lời của Bá Vương, ba thế lực kia xuất hiện như âm hồn, ngoại trừ một trong số đó mơ hồ để lộ ra bóng dáng của Kỵ sĩ thần thánh, hai thế lực khác thật sự rất thần bí.

Đơn thuần là thế lực của Kỵ sĩ thần thánh đã ẩn nấp rất nhiều cao thủ trong đó, mà Kỵ sĩ thần thánh cao thủ cấp bậc biến thái như vậy, chỉ sợ bây giờ Điểm G đã rất khó đối phó rồi.

Trừ những việc đó ra, hai thế lực kia cũng khiến lòng người kinh sợ.
Một trong đố nhân số rất ít, nhưng tất cả đều là tinh anh của tinh anh, Kim Ti đoán đối phương tuyết đối không phải người Khải Đinh, nếu không toàn bộ thành phố Khải Đinh cũng không đợi Điểm G của Thường Nhạc chinh phục.

Một thế lực khác thoạt nhìn rất bình thường, hành động của những người này đều giống các nhân vật xã hội đen bình thường.

Nhưng thế lực này lại là mạnh nhất, bọn chúng vận chuyển như nước chảy mây trôi, thiên mã hành không khiến không người nào có thể nắm bất được bất cứ dấu vết gì, càng khiến người đau đầu chính là, thế lực này mơ hồ chính là tập trung với thế lực chính trị ở Khải Đinh.

Cảnh sát Thành phố Khải Đinh dường như là tay sai cho bọn chúng.
Kim Ti cũng cảm thấy có chút may mắn, may mắn vì Thường Nhạc không đưa đám cao thủ thần bí Điểm G kia về, nếu không Điểm G sẽ nhanh chóng bị nuốt hết.
Tác giả : Dạ Thải Hoa
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại