Thiếu Chủ Bí Mật
Chương 9: KHÔNG TỪ THỦ ĐOẠN.
Để lại tên của ai?
Lý Phàm suy nghĩ rồi nói: “Cô cứ để lại một câu rằng có người cho cô ấy thế giới phồn hoa, để cô ấy trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên toàn thế giới này."
Nghe thấy câu nói này, trong lòng của Chu Hân Di cũng tràn đầy cảm động.
Anh đối xử với người phụ nữ đó thật là tốt, có thể trở thành người phụ nữ của anh ta, thật là hạnh phúc quá đi.
Sau khi nói xong câu nói này, Lý Phàm cũng rời đi trong ánh mắt sùng bái và hâm mộ của tất cả mọi người.
Mai Lệ hồi nãy thẳng cho đến khi sau khi Lý Phàm đi rồi mới nhanh chóng đi đến bên cạnh Chu Hân Di, nịnh bợ nói: “Hân Di, dẫn tôi đi cùng với, tôi muốn nhìn thấy người phụ nữ của anh Lý có bộ dạng như thế nào. Thế mà có thể mua được cho cô ta sợi dây chuyền này, chắc có vẻ là tiên nữ trên trời."
Chu Hân Di cười cười nói: “Tôi còn đang muốn để chị Mai Lệ đi cùng với tôi đây này."
Dứt lời, hai người đi cùng với nhau.
Ở công ty công ty thuốc Vân Sinh của nhà họ Cố, lúc này toàn bộ nhân viên trong nội bộ công ty đều đang hào hứng thảo luận đoạn video này.
Nội dung của video chính là Lý Phàm bị nhân viên tư vấn của chi nhánh Swarovski mắng mỏ, Lý Phàm trong video nhìn có vẻ rất hèn mọn và nghèo nàn.
“Má ơi, chồng của tổng giám Cố cũng quá hèn rồi đó chứ."
“Thật sự làm tôi tức cười chết đi được, anh ta là cái đồ phế vật, thế mà lại đến Swarovski xem dây chuyền."
“Đúng vậy đó, quả thật làm người ta mất mặt muốn chết đi được, tổng giám Cố gả cho tên vô dụng như vậy chắc là bị xui xẻo tám đời đó."
Giọng nói cứ cao thấp xen lẫn nhau, trong chớp mắt thanh danh của Lý Phàm ở công ty nhà họ Cố đã thối hơn mấy phần.
Đúng lúc này Cố Họa Y cũng bước vào từ cửa trước, nhìn thấy tình cảnh hỗn loạn, lông mày nhíu lại.
Cô bước đến bên cạnh một người nhân viên, mắt nhìn vào điện thoại, đương nhiên cũng có thể nhìn thấy được đoạn video đó, sắc mặt lập tức trầm xuống, cảm thấy rất xấu hổ.
“Tổng… tổng giám Cố."
Có người nhìn thấy Cố Họa Y thì kêu lên một tiếng, đám người vội vàng tản ra, ai nấy đều trở về cương vị của mình.
Hiện tại gương mặt của Cố Họa Y đỏ bừng, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.
Lý Phàm, lại là Lý Phàm!
Tại sao anh ta cứ luôn để cho mình mất mặt.
Cố Họa Y dậm chân một cái, thân thể uyển chuyển lắc qua liền muốn đi vào trong phòng làm việc của mình.
Nhưng mà đột nhiên ở quầy lễ tân có hai cô gái mặc đồ công sở bước tới: “Xin hỏi ai là cô Cố Họa Y, ở đây có chuyển phát nhanh của cô."
Cho đến bây giờ bọn người Chu Hân Di mới biết được hàng đưa đến đây là muốn đưa cho Cố Họa Y của nhà họ Cố.
Anh Lý mua sợi dây chuyền chẳng phải là Lý Phàm nổi danh là đồ vô dụng ở Hán Thành này đó à?
Nhưng mà có thể mua được sợi dây chuyền này thì sao có thể là phế vật được chứ?
Giờ phút này, các nhân viên nhìn chiếc hộp cao cấp tinh xảo ở trong tay của bọn họ, ai cũng kinh ngạc kêu lên tiếng.
Đây không phải là nhân viên của Swarovski đó à?
Hơn nữa trong tay của bọn họ còn mang theo cái hộp, mà còn được khảm viền vàng cùng với những hạt kim cương nhỏ rất lấp lánh.
“Woa, cái hộp này cũng quá là đáng tiền, lại là viền vàng với kim cương!"
“Tổng giám Cố, chuyển phát nhanh của cô kìa, cái này là ai tặng vậy nhỉ, có vẻ như là giá trị không nhỏ đó."
“Đúng vậy đó tổng giám Cố, mở ra nhìn xem, nhân viên của Swarovski tự mình đưa đến, chắc chắn là rất đáng tiền."
Trong lúc nhất thời đám người đồng loạt kêu lên, còn có người lấy điện thoại di động ra bắt đầu quay video lại.
Bình thường Cố Họa Y ở công ty đối xử với nhân viên rất không tệ, cho nên người nào cũng đối xử với cô giống như là một người bạn.
Lúc này Cố Họa Y cũng rất buồn bực, ai lại tặng đồ cho mình vậy chứ?
Hơn nữa nhìn bộ dạng này chắc không phải là đồ rẻ tiền.
Cô bước ra phía trước xác nhận là gửi đến cho mình, sau đó mới cẩn thận mở ra ở trước mặt của mọi người.
Trong khoảnh khắc mở cái hộp ra, toàn bộ khu vực làm việc gần như đều bị ánh sáng lấp lánh của kim cương chiếm hết.
Vào lúc này tất cả mọi người đều mở to hai mắt mà nhìn, há to miệng, một mặt rung động và rung động.
Cũng không biết yên tĩnh trong bao lâu, trong phòng làm việc mới đột nhiên bùng phát lên tiếng thảo luận điên cuồng.
“Cái này… đây là dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên."
“Trời đất ơi, dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên này có giá trị giới hạn trên toàn cầu đó, giá bán hơn chín mưới tỷ lận đó, hơn nữa còn không phải là có tiền thì có thể mua được, ở toàn Hán Thành này, đây là sợi đầu tiên…"
“Thật là xa xỉ quá đi thôi, tất cả cái này đều là kim cương hết đó, tổng giám Cố, cô cũng hạnh phúc quá đi thôi… cái này là của ai tặng vậy?"
Toàn bộ khu vực làm việc đều rung chuyển, vô số người phụ nữ ghen tị, vô số người đàn ông cúi đầu thở dài.
Thật là xa xỉ.
Sẽ là ai tặng món quà này đây?
Giờ phút này trên gương mặt của Cố Họa Y khẽ run lên, nhìn sợi dây chuyền trước mặt, lần trước cô đã tìm hiểu kỹ về nó rồi, nhưng mà khả năng tài chính của nhị phòng, cho nên cô cũng không muốn mua, chỉ là liếc nhìn ở trong cửa hàng mấy lần.
“Cái này, xin hỏi là sợi dây chuyền của ai tặng vậy?" Trong nháy mắt Cố Họa Y phản ứng lại, vội vàng hỏi.
Quá quý giá, cô không thể nhận được.
Nhưng mà Chu Hân Di lại hơi khom người xuống cười nói: “Cô Cố, cái này chúng tôi không tiện nói ra đâu, nhưng mà đối phương đã nhờ tôi mang đến cho cô một câu: anh ấy nói anh ấy sẽ cho cô một đời phồn hoa, để cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc trên toàn thế giới này."
Nói xong câu đó, Chu Hân Di và Mai Lệ liền xoay người rời đi.
Mà trong khu vực làm việc, mọi người đều trầm mặc, mà những người phụ nữ đó thì lại mang theo ánh mắt tràn đầy ghen tị.
“Tổng giám Cố cũng thật là hạnh phúc quá đi thôi, cái này sẽ không phải là cậu chủ nhà nào thầm mến cô đó chứ."
“Đúng vậy đó tổng giám Cố, người cho cô một đời phồn hoa, để cho cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên toàn thế giới này, trái tim của tôi đều hòa tan luôn rồi đây này, nếu như tặng cho tôi thì tốt biết bao nhiêu."
Lúc Cố Họa Y nghe nói như vậy thì trong lòng cũng rất cảm động, thậm chí cô còn nghĩ đến Lý Phàm.
Nhưng mà rất nhanh liền bị cô loại bỏ.
Chẳng lẽ là Từ Thiên Hải?
…
Cùng lúc đó, ở phía bên này rất nhanh được truyền vào trong lỗ tai của Cố Tuấn Hào.
“Cái gì chứ? Có người tặng dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên cho Cố Họa Y, cái này sao có thể được?"
Cố Tuấn Hào đang ở trong phòng làm việc phó tổng, sắc mặt âm trầm lộ ra biểu cảm rất nóng nảy.
Chín mươi tỷ lận đó.
dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên đầu tiên ở toàn thành phố này, cái này xa xỉ đến cỡ nào chứ.
Cho dù là Cố Tuấn Hào anh ta cũng không thể nào quyết toán như thế này được.
“Cố Tuấn Hào, anh cũng nghe thấy rồi đó, lần này chúng ta nên làm cái gì đây?"
Lúc này cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Cố Bội Sam ăn mặc trên người một bộ quần áo thời thượng bước vào trong.
Ở phía trên cô ta mặc cái áo màu đỏ hở rốn, còn phía dưới là cái váy da ngắn màu đen, hoàn toàn làm lộ ra cái eo thon trắng nõn cùng với cặp đùi hoàn mỹ trắng ngần giống như ngọc.
Sắc mặt của Cố Tuấn Hào có vẻ không vui, nói: “Cố Họa Y thật sự là người có thủ đoạn mà, cô ta đã leo lên cậu chủ nhà giàu nhà ai vậy chứ?"
Ngày mốt sẽ là buổi họp mặt giữa năm của nhà họ Cố, còn lại tiệc tối của gia đình nhà họ Cố, tuyệt đối không thể cho Cố Họa Y có thể tỏa sáng được.
“Anh nói xem có phải là cậu chủ của nhà họ Lý lần trước đã gửi thiết bị y tế đến bệnh viện cho tiểu dã chủng không nhỉ?" Cố Bội Sam nghi ngờ hỏi.
Cố Tuấn Hào đi qua đi lại nói: “Có khả năng đó, không ngờ đến nha, Cố Họa Y lại là một người phụ nữ dơ bẩn, làm ra loại chuyện ngoại tình như thế này."
Khóe mắt của Cố Bội Sam lộ ra một tia lạnh lùng, cười khẩy nói: “Nếu không thì chúng ta nói cho cái tên phế vật Lý Phàm đó biết đi, vợ của anh ta ngoại tình trắng trợn như thế, sợ là anh ta biết rồi thì chắc là hộc máu luôn đó."
“Đúng đúng đúng, nói cho Lý Phàm biết đi." Cố Tuấn Hào nói, nhanh chóng gửi tin nhắn qua cho Lý Phàm biết.
Sau đó anh ta ngồi yên ổn ở trên ghế sofa, nói: “Lần này trong bữa tiệc tối giữa năm, chúng ta tuyệt đối không thể để Cố Họa Y dành hết danh tiếng được, phải nghĩ cách để ông nội hoàn toàn mất hết hi vọng với cô ta, để cho cô ta mất hết mặt mũi vào đêm tiệc tối đó mới được."
Cố Bội Sam gật gật đầu nói: “Không sai, nhà họ Cố căn bản không cần người phụ nữ giống như là Cố Họa Y, có em với anh họ như vậy là được rồi."
Cố Tuấn Hào cười cười, hai mắt nhìn nhau với Cố Bội Sam, nói: “Đúng vậy, nghe ngóng thử xem nhà họ Lý đó rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy."
Ở bên phía Lý Phàm đương nhiên là anh đã nhìn thấy tin nhắn cho Cố Tuấn Hào gửi tới, vừa nhìn liền xóa ngay.
Trong phòng họp của công ty công ty thuốc Vân Sinh của nhà họ Cố.
Lúc này ông cụ nhà họ Cố đang ngồi ở vị trí chủ tịch, đứng bên cạnh là quản gia.
“Ông nội, gần đây hiệu quả hoạt động của công ty đã giảm sút nghiêm trọng, cháu đã xem xét và thấy rằng bộ phận marketing của Cố Họa Y đã xuất hiện vấn đề nghiêm trọng, đã ba tháng rồi không có đơn đặt hàng lớn gì hết, nó không thể trốn tránh trách nhiệm." Cố Tuấn Hào trực tiếp làm khó dễ, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh nhìn chằm chằm vào Cố Họa Y.
“Ha ha, cháu thấy là có một vài người không có năng lực để đảm nhiệm chức vụ đó đâu, còn không bằng từ chức về nhà chăm sóc cho con đi, cũng tránh gây cản trở cho công ty thuốc Vân Sinh chúng ta."
Cố Bội Sam ngồi ở phía dưới, khuôn mặt khinh thường liếc nhìn Cố Họa Y, sau đó lại nhìn ngắm móng tay của mình.
Lúc này Cố Tuấn Hào cũng đứng dậy đi đến bên cạnh Cố Họa Y, chạm vào bả vai yếu đuối của cô, nói: “Cố Họa Y, nếu như tôi là cô thì tôi đã từ chức từ lâu rồi, bộ phận marketing của bọn cô cũng chỉ có nhiêu đó công trạng thôi, cô có cảm thấy ngại khi tiếp tục lãnh đạo nhóm làm việc cho công ty hay không? Vậy lẽ nào cô muốn để công ty thuốc Vân Sinh chúng ta chịu lỗ?"
Vì để chèn ép Cố Họa Y, vì để cho cô phải xấu mặt trong bữa tiệc tối của nhà họ Cố, lúc này Cố Tuấn Hào không từ thủ đoạn.
“Ông nội."
Cố Họa Y gấp gáp muốn giải thích: “Gần đây hiệu suất làm việc của bộ phận marketing giảm sút là bởi vì…"
Còn có thể là vì cái gì nữa?
Thành tích của bộ phận marketing không ổn, khách hàng cũ đều chạy đi hết rồi.
Cố Họa Y đã cho người âm thầm quan sát tất, cả những chuyện này đều là do Cố Tuấn Hào âm thầm ra tay.
Kết quả là ông cụ Cố đưa tay tay đánh gãy lời của Cố Họa Y, lạnh lùng nói: “Họa Y, không cần phải giải thích đâu, nếu như cháu muốn tiếp tục đảm nhận chức vụ tổng giám bộ phận marketing, vậy thì cháu hãy dùng hành động thực tế của mình để chứng minh năng lực của cháu, mà không phải là muốn trốn tránh trách nhiệm."
Cố Tuấn Hào cười hắc hắc nói: “Ông nội nói không sai, bây giờ ở Hán Thành vừa mới có một tập đoàn thiết bị y tế tên là Vinh Khang được xây dựng, đây chính là một tập đoàn lớn, công ty bắt đầu xuất hiện trên thị trường, nếu như chúng ta có thể giành được quyền hợp tác với bọn họ, nó ít nhất cũng là một đơn đặt hàng có giá trị một trăm năm mươi tỷ."
“Thật sự?" Lúc này ông cụ Cố cũng kích động.
Đơn đặt hàng có giá trị một trăm năm mươi tỷ quả thật đủ lo cho việc kinh doanh của nhà họ Cố trong vòng một năm.
Cố Tuấn Hào cười nói: “Thật đó ông nội, tập đoàn Vinh Khang chính là công ty lớn số một số hai trong cả nước, cháu vừa mới nghe thấy tin tức là gần đây bọn họ đang tìm kiếm công ty thuốc lớn mạnh để hợp tác ở Hán Thành, nếu không thì chúng ta để Cố Họa Y đi thử xem. Chỉ cần nó có thể hợp tác với tập đoàn Vinh Khang thì xem như lấy công chuộc tội, nếu như không tranh thủ được thì cháu thấy là nó cũng không cần thiết phải tiếp tục đảm nhiệm vụ tổng giám nửa đâu, cút đi từ sớm."
Ông cụ Cố gật gật đầu nhìn về phía Cố Họa Y rồi nói: “Họa Y, cháu cảm thấy như thế nào?"
Hàm răng của Cố Họa Y cắn đôi môi đỏ mọng, trong lòng rất hốt hoảng.
Nhà họ Cố ở Hán Thành chẳng qua chỉ là một gia tộc hàng hai, hơn nữa xếp hạng trong công ty dược ở Hán Thành cũng chỉ có tên trong hàng mười mấy, căn bản cũng không có đủ năng lực có thể hợp tác với tập đoàn lớn giống như là Vinh Khang.
Trước đó Cố Họa Y đã chú ý đến tập đoàn Vinh Khang rồi, cũng đã từng tìm hiểu, hoàn toàn không có cơ hội.
Bởi vì người ta đã tuyển chọn ba công ty dược lớn ở Hán Thành, còn đang trong giai đoạn bàn bạc.
“Cố Họa Y, sao vậy, cô sợ hả? Vậy thì cũng được thôi, bây giờ cô tuyên bố từ chức đi." Âm thanh cười cợt xem thường của Cố Tuấn Hào vang lên.
Cố Bội Sam ở một bên cũng nói theo: “Cố Họa Y, nếu như tôi là cô, tôi mà không có năng lực này thì tôi sẽ không tiếp tục ngồi ở đây nữa đâu."
Cố Họa Y nắm chặt bàn tay của cô, biết là chuyện này không có khả năng hoàn thành được, đây chính là thủ đoạn của Cố Tuấn Hào dùng để chèn ép mình.
Cho nên cô hơi do dự một lát, đứng dậy nói: “Ông nội, cháu quyết định từ…"
Nhưng mà đột nhiên.
Lúc Cố Họa Y bị đám người đối xử lạnh nhạt, một âm thanh không hài hòa truyền đến: “Họa Y, đồng ý với anh ta đi!"
Đám người quay lại nhìn theo nơi phát ra âm thanh, liền nhìn thấy Lý Phàm mang theo sắc mặt lạnh nhạt đứng ở cửa phòng họp.
“Lý Phàm?" Cố Họa Y nhìn Lý Phàm mỉm cười đi về phía của mình.
Lý Phàm suy nghĩ rồi nói: “Cô cứ để lại một câu rằng có người cho cô ấy thế giới phồn hoa, để cô ấy trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên toàn thế giới này."
Nghe thấy câu nói này, trong lòng của Chu Hân Di cũng tràn đầy cảm động.
Anh đối xử với người phụ nữ đó thật là tốt, có thể trở thành người phụ nữ của anh ta, thật là hạnh phúc quá đi.
Sau khi nói xong câu nói này, Lý Phàm cũng rời đi trong ánh mắt sùng bái và hâm mộ của tất cả mọi người.
Mai Lệ hồi nãy thẳng cho đến khi sau khi Lý Phàm đi rồi mới nhanh chóng đi đến bên cạnh Chu Hân Di, nịnh bợ nói: “Hân Di, dẫn tôi đi cùng với, tôi muốn nhìn thấy người phụ nữ của anh Lý có bộ dạng như thế nào. Thế mà có thể mua được cho cô ta sợi dây chuyền này, chắc có vẻ là tiên nữ trên trời."
Chu Hân Di cười cười nói: “Tôi còn đang muốn để chị Mai Lệ đi cùng với tôi đây này."
Dứt lời, hai người đi cùng với nhau.
Ở công ty công ty thuốc Vân Sinh của nhà họ Cố, lúc này toàn bộ nhân viên trong nội bộ công ty đều đang hào hứng thảo luận đoạn video này.
Nội dung của video chính là Lý Phàm bị nhân viên tư vấn của chi nhánh Swarovski mắng mỏ, Lý Phàm trong video nhìn có vẻ rất hèn mọn và nghèo nàn.
“Má ơi, chồng của tổng giám Cố cũng quá hèn rồi đó chứ."
“Thật sự làm tôi tức cười chết đi được, anh ta là cái đồ phế vật, thế mà lại đến Swarovski xem dây chuyền."
“Đúng vậy đó, quả thật làm người ta mất mặt muốn chết đi được, tổng giám Cố gả cho tên vô dụng như vậy chắc là bị xui xẻo tám đời đó."
Giọng nói cứ cao thấp xen lẫn nhau, trong chớp mắt thanh danh của Lý Phàm ở công ty nhà họ Cố đã thối hơn mấy phần.
Đúng lúc này Cố Họa Y cũng bước vào từ cửa trước, nhìn thấy tình cảnh hỗn loạn, lông mày nhíu lại.
Cô bước đến bên cạnh một người nhân viên, mắt nhìn vào điện thoại, đương nhiên cũng có thể nhìn thấy được đoạn video đó, sắc mặt lập tức trầm xuống, cảm thấy rất xấu hổ.
“Tổng… tổng giám Cố."
Có người nhìn thấy Cố Họa Y thì kêu lên một tiếng, đám người vội vàng tản ra, ai nấy đều trở về cương vị của mình.
Hiện tại gương mặt của Cố Họa Y đỏ bừng, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.
Lý Phàm, lại là Lý Phàm!
Tại sao anh ta cứ luôn để cho mình mất mặt.
Cố Họa Y dậm chân một cái, thân thể uyển chuyển lắc qua liền muốn đi vào trong phòng làm việc của mình.
Nhưng mà đột nhiên ở quầy lễ tân có hai cô gái mặc đồ công sở bước tới: “Xin hỏi ai là cô Cố Họa Y, ở đây có chuyển phát nhanh của cô."
Cho đến bây giờ bọn người Chu Hân Di mới biết được hàng đưa đến đây là muốn đưa cho Cố Họa Y của nhà họ Cố.
Anh Lý mua sợi dây chuyền chẳng phải là Lý Phàm nổi danh là đồ vô dụng ở Hán Thành này đó à?
Nhưng mà có thể mua được sợi dây chuyền này thì sao có thể là phế vật được chứ?
Giờ phút này, các nhân viên nhìn chiếc hộp cao cấp tinh xảo ở trong tay của bọn họ, ai cũng kinh ngạc kêu lên tiếng.
Đây không phải là nhân viên của Swarovski đó à?
Hơn nữa trong tay của bọn họ còn mang theo cái hộp, mà còn được khảm viền vàng cùng với những hạt kim cương nhỏ rất lấp lánh.
“Woa, cái hộp này cũng quá là đáng tiền, lại là viền vàng với kim cương!"
“Tổng giám Cố, chuyển phát nhanh của cô kìa, cái này là ai tặng vậy nhỉ, có vẻ như là giá trị không nhỏ đó."
“Đúng vậy đó tổng giám Cố, mở ra nhìn xem, nhân viên của Swarovski tự mình đưa đến, chắc chắn là rất đáng tiền."
Trong lúc nhất thời đám người đồng loạt kêu lên, còn có người lấy điện thoại di động ra bắt đầu quay video lại.
Bình thường Cố Họa Y ở công ty đối xử với nhân viên rất không tệ, cho nên người nào cũng đối xử với cô giống như là một người bạn.
Lúc này Cố Họa Y cũng rất buồn bực, ai lại tặng đồ cho mình vậy chứ?
Hơn nữa nhìn bộ dạng này chắc không phải là đồ rẻ tiền.
Cô bước ra phía trước xác nhận là gửi đến cho mình, sau đó mới cẩn thận mở ra ở trước mặt của mọi người.
Trong khoảnh khắc mở cái hộp ra, toàn bộ khu vực làm việc gần như đều bị ánh sáng lấp lánh của kim cương chiếm hết.
Vào lúc này tất cả mọi người đều mở to hai mắt mà nhìn, há to miệng, một mặt rung động và rung động.
Cũng không biết yên tĩnh trong bao lâu, trong phòng làm việc mới đột nhiên bùng phát lên tiếng thảo luận điên cuồng.
“Cái này… đây là dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên."
“Trời đất ơi, dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên này có giá trị giới hạn trên toàn cầu đó, giá bán hơn chín mưới tỷ lận đó, hơn nữa còn không phải là có tiền thì có thể mua được, ở toàn Hán Thành này, đây là sợi đầu tiên…"
“Thật là xa xỉ quá đi thôi, tất cả cái này đều là kim cương hết đó, tổng giám Cố, cô cũng hạnh phúc quá đi thôi… cái này là của ai tặng vậy?"
Toàn bộ khu vực làm việc đều rung chuyển, vô số người phụ nữ ghen tị, vô số người đàn ông cúi đầu thở dài.
Thật là xa xỉ.
Sẽ là ai tặng món quà này đây?
Giờ phút này trên gương mặt của Cố Họa Y khẽ run lên, nhìn sợi dây chuyền trước mặt, lần trước cô đã tìm hiểu kỹ về nó rồi, nhưng mà khả năng tài chính của nhị phòng, cho nên cô cũng không muốn mua, chỉ là liếc nhìn ở trong cửa hàng mấy lần.
“Cái này, xin hỏi là sợi dây chuyền của ai tặng vậy?" Trong nháy mắt Cố Họa Y phản ứng lại, vội vàng hỏi.
Quá quý giá, cô không thể nhận được.
Nhưng mà Chu Hân Di lại hơi khom người xuống cười nói: “Cô Cố, cái này chúng tôi không tiện nói ra đâu, nhưng mà đối phương đã nhờ tôi mang đến cho cô một câu: anh ấy nói anh ấy sẽ cho cô một đời phồn hoa, để cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc trên toàn thế giới này."
Nói xong câu đó, Chu Hân Di và Mai Lệ liền xoay người rời đi.
Mà trong khu vực làm việc, mọi người đều trầm mặc, mà những người phụ nữ đó thì lại mang theo ánh mắt tràn đầy ghen tị.
“Tổng giám Cố cũng thật là hạnh phúc quá đi thôi, cái này sẽ không phải là cậu chủ nhà nào thầm mến cô đó chứ."
“Đúng vậy đó tổng giám Cố, người cho cô một đời phồn hoa, để cho cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên toàn thế giới này, trái tim của tôi đều hòa tan luôn rồi đây này, nếu như tặng cho tôi thì tốt biết bao nhiêu."
Lúc Cố Họa Y nghe nói như vậy thì trong lòng cũng rất cảm động, thậm chí cô còn nghĩ đến Lý Phàm.
Nhưng mà rất nhanh liền bị cô loại bỏ.
Chẳng lẽ là Từ Thiên Hải?
…
Cùng lúc đó, ở phía bên này rất nhanh được truyền vào trong lỗ tai của Cố Tuấn Hào.
“Cái gì chứ? Có người tặng dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên cho Cố Họa Y, cái này sao có thể được?"
Cố Tuấn Hào đang ở trong phòng làm việc phó tổng, sắc mặt âm trầm lộ ra biểu cảm rất nóng nảy.
Chín mươi tỷ lận đó.
dây chuyền kim cương Bách Hoa Tiên đầu tiên ở toàn thành phố này, cái này xa xỉ đến cỡ nào chứ.
Cho dù là Cố Tuấn Hào anh ta cũng không thể nào quyết toán như thế này được.
“Cố Tuấn Hào, anh cũng nghe thấy rồi đó, lần này chúng ta nên làm cái gì đây?"
Lúc này cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Cố Bội Sam ăn mặc trên người một bộ quần áo thời thượng bước vào trong.
Ở phía trên cô ta mặc cái áo màu đỏ hở rốn, còn phía dưới là cái váy da ngắn màu đen, hoàn toàn làm lộ ra cái eo thon trắng nõn cùng với cặp đùi hoàn mỹ trắng ngần giống như ngọc.
Sắc mặt của Cố Tuấn Hào có vẻ không vui, nói: “Cố Họa Y thật sự là người có thủ đoạn mà, cô ta đã leo lên cậu chủ nhà giàu nhà ai vậy chứ?"
Ngày mốt sẽ là buổi họp mặt giữa năm của nhà họ Cố, còn lại tiệc tối của gia đình nhà họ Cố, tuyệt đối không thể cho Cố Họa Y có thể tỏa sáng được.
“Anh nói xem có phải là cậu chủ của nhà họ Lý lần trước đã gửi thiết bị y tế đến bệnh viện cho tiểu dã chủng không nhỉ?" Cố Bội Sam nghi ngờ hỏi.
Cố Tuấn Hào đi qua đi lại nói: “Có khả năng đó, không ngờ đến nha, Cố Họa Y lại là một người phụ nữ dơ bẩn, làm ra loại chuyện ngoại tình như thế này."
Khóe mắt của Cố Bội Sam lộ ra một tia lạnh lùng, cười khẩy nói: “Nếu không thì chúng ta nói cho cái tên phế vật Lý Phàm đó biết đi, vợ của anh ta ngoại tình trắng trợn như thế, sợ là anh ta biết rồi thì chắc là hộc máu luôn đó."
“Đúng đúng đúng, nói cho Lý Phàm biết đi." Cố Tuấn Hào nói, nhanh chóng gửi tin nhắn qua cho Lý Phàm biết.
Sau đó anh ta ngồi yên ổn ở trên ghế sofa, nói: “Lần này trong bữa tiệc tối giữa năm, chúng ta tuyệt đối không thể để Cố Họa Y dành hết danh tiếng được, phải nghĩ cách để ông nội hoàn toàn mất hết hi vọng với cô ta, để cho cô ta mất hết mặt mũi vào đêm tiệc tối đó mới được."
Cố Bội Sam gật gật đầu nói: “Không sai, nhà họ Cố căn bản không cần người phụ nữ giống như là Cố Họa Y, có em với anh họ như vậy là được rồi."
Cố Tuấn Hào cười cười, hai mắt nhìn nhau với Cố Bội Sam, nói: “Đúng vậy, nghe ngóng thử xem nhà họ Lý đó rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy."
Ở bên phía Lý Phàm đương nhiên là anh đã nhìn thấy tin nhắn cho Cố Tuấn Hào gửi tới, vừa nhìn liền xóa ngay.
Trong phòng họp của công ty công ty thuốc Vân Sinh của nhà họ Cố.
Lúc này ông cụ nhà họ Cố đang ngồi ở vị trí chủ tịch, đứng bên cạnh là quản gia.
“Ông nội, gần đây hiệu quả hoạt động của công ty đã giảm sút nghiêm trọng, cháu đã xem xét và thấy rằng bộ phận marketing của Cố Họa Y đã xuất hiện vấn đề nghiêm trọng, đã ba tháng rồi không có đơn đặt hàng lớn gì hết, nó không thể trốn tránh trách nhiệm." Cố Tuấn Hào trực tiếp làm khó dễ, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh nhìn chằm chằm vào Cố Họa Y.
“Ha ha, cháu thấy là có một vài người không có năng lực để đảm nhiệm chức vụ đó đâu, còn không bằng từ chức về nhà chăm sóc cho con đi, cũng tránh gây cản trở cho công ty thuốc Vân Sinh chúng ta."
Cố Bội Sam ngồi ở phía dưới, khuôn mặt khinh thường liếc nhìn Cố Họa Y, sau đó lại nhìn ngắm móng tay của mình.
Lúc này Cố Tuấn Hào cũng đứng dậy đi đến bên cạnh Cố Họa Y, chạm vào bả vai yếu đuối của cô, nói: “Cố Họa Y, nếu như tôi là cô thì tôi đã từ chức từ lâu rồi, bộ phận marketing của bọn cô cũng chỉ có nhiêu đó công trạng thôi, cô có cảm thấy ngại khi tiếp tục lãnh đạo nhóm làm việc cho công ty hay không? Vậy lẽ nào cô muốn để công ty thuốc Vân Sinh chúng ta chịu lỗ?"
Vì để chèn ép Cố Họa Y, vì để cho cô phải xấu mặt trong bữa tiệc tối của nhà họ Cố, lúc này Cố Tuấn Hào không từ thủ đoạn.
“Ông nội."
Cố Họa Y gấp gáp muốn giải thích: “Gần đây hiệu suất làm việc của bộ phận marketing giảm sút là bởi vì…"
Còn có thể là vì cái gì nữa?
Thành tích của bộ phận marketing không ổn, khách hàng cũ đều chạy đi hết rồi.
Cố Họa Y đã cho người âm thầm quan sát tất, cả những chuyện này đều là do Cố Tuấn Hào âm thầm ra tay.
Kết quả là ông cụ Cố đưa tay tay đánh gãy lời của Cố Họa Y, lạnh lùng nói: “Họa Y, không cần phải giải thích đâu, nếu như cháu muốn tiếp tục đảm nhận chức vụ tổng giám bộ phận marketing, vậy thì cháu hãy dùng hành động thực tế của mình để chứng minh năng lực của cháu, mà không phải là muốn trốn tránh trách nhiệm."
Cố Tuấn Hào cười hắc hắc nói: “Ông nội nói không sai, bây giờ ở Hán Thành vừa mới có một tập đoàn thiết bị y tế tên là Vinh Khang được xây dựng, đây chính là một tập đoàn lớn, công ty bắt đầu xuất hiện trên thị trường, nếu như chúng ta có thể giành được quyền hợp tác với bọn họ, nó ít nhất cũng là một đơn đặt hàng có giá trị một trăm năm mươi tỷ."
“Thật sự?" Lúc này ông cụ Cố cũng kích động.
Đơn đặt hàng có giá trị một trăm năm mươi tỷ quả thật đủ lo cho việc kinh doanh của nhà họ Cố trong vòng một năm.
Cố Tuấn Hào cười nói: “Thật đó ông nội, tập đoàn Vinh Khang chính là công ty lớn số một số hai trong cả nước, cháu vừa mới nghe thấy tin tức là gần đây bọn họ đang tìm kiếm công ty thuốc lớn mạnh để hợp tác ở Hán Thành, nếu không thì chúng ta để Cố Họa Y đi thử xem. Chỉ cần nó có thể hợp tác với tập đoàn Vinh Khang thì xem như lấy công chuộc tội, nếu như không tranh thủ được thì cháu thấy là nó cũng không cần thiết phải tiếp tục đảm nhiệm vụ tổng giám nửa đâu, cút đi từ sớm."
Ông cụ Cố gật gật đầu nhìn về phía Cố Họa Y rồi nói: “Họa Y, cháu cảm thấy như thế nào?"
Hàm răng của Cố Họa Y cắn đôi môi đỏ mọng, trong lòng rất hốt hoảng.
Nhà họ Cố ở Hán Thành chẳng qua chỉ là một gia tộc hàng hai, hơn nữa xếp hạng trong công ty dược ở Hán Thành cũng chỉ có tên trong hàng mười mấy, căn bản cũng không có đủ năng lực có thể hợp tác với tập đoàn lớn giống như là Vinh Khang.
Trước đó Cố Họa Y đã chú ý đến tập đoàn Vinh Khang rồi, cũng đã từng tìm hiểu, hoàn toàn không có cơ hội.
Bởi vì người ta đã tuyển chọn ba công ty dược lớn ở Hán Thành, còn đang trong giai đoạn bàn bạc.
“Cố Họa Y, sao vậy, cô sợ hả? Vậy thì cũng được thôi, bây giờ cô tuyên bố từ chức đi." Âm thanh cười cợt xem thường của Cố Tuấn Hào vang lên.
Cố Bội Sam ở một bên cũng nói theo: “Cố Họa Y, nếu như tôi là cô, tôi mà không có năng lực này thì tôi sẽ không tiếp tục ngồi ở đây nữa đâu."
Cố Họa Y nắm chặt bàn tay của cô, biết là chuyện này không có khả năng hoàn thành được, đây chính là thủ đoạn của Cố Tuấn Hào dùng để chèn ép mình.
Cho nên cô hơi do dự một lát, đứng dậy nói: “Ông nội, cháu quyết định từ…"
Nhưng mà đột nhiên.
Lúc Cố Họa Y bị đám người đối xử lạnh nhạt, một âm thanh không hài hòa truyền đến: “Họa Y, đồng ý với anh ta đi!"
Đám người quay lại nhìn theo nơi phát ra âm thanh, liền nhìn thấy Lý Phàm mang theo sắc mặt lạnh nhạt đứng ở cửa phòng họp.
“Lý Phàm?" Cố Họa Y nhìn Lý Phàm mỉm cười đi về phía của mình.
Tác giả :
Phi Điểu Bất Tuyệt