Thiếp Thân Thị Vệ Của Vương Gia
Chương 42: Phiên ngoại : bị bắt phản công
Từ sau ngày ở uyên ương dục, Vương gia đã muốn bị “đói" suốt năm ngày . Năm ngày a! Đây là một đoạn thời gian cỡ nào dài lâu mà thống khổ . Thanh Vân định ra “Cấm dục kỳ" còn có hai ngày, vị kia tự xưng “Tinh lực tràn đầy tráng niên Vương gia" cũng đã hoàn toàn chịu không nổi …
Vương phủ mọi người mắt thấy Vương gia sau ba ngày ăn nói khép nép cầu xin van nài Lâm thị vệ, dần dần cũng thể hiện một chút dã thú “Thoái hóa" xu thế. Thí dụ như, đêm thứ ba kể từ khi Lâm thị vệ cấm Vương gia đụng tới hắn , vương phủ mọi người đang ngủ bị một tiếng gào rú mà về mức độ thê thảm còn vượt qua sói tru làm bừng tỉnh , sợ tới mức nơm nớp không ngủ lại được .
Vương phủ thị vệ giơ đuốc cầm theo gậy gộc đánh bạo điều tra xung quanh vương phủ, xem có phải hay không có lang xông vào, lại ở Hi Xuân viên phụ cận năm trăm thước phát hiện Vương gia sắc mặt mất tự nhiên khoanh tay mà đứng, giả bộ làm như phong khinh vân đạm ra lệnh đám thị vệ ly khai. Theo một gã thị vệ đứng ở bên cạnh Vương gia phản ứng, ở dưới ánh sáng lập lòe của cây đuốc , hắn tựa hồ nhìn thấy bàn tay Vương gia giấu ở phía sau từ hồ có mang theo vật gì đó .
Có cao thượng bát quái tinh thần vương phủ bọn nha hoàn thề muốn tìm ra sự thật âm thanh quỷ dị sói tru đó là cái gì , kết quả là, mọi người liền hùa nhau bắt cóc Hi Xuân Viện đại a đầu Đồng Quế . Sau khi bị chúng tỷ muội điểm tâm khăn tay hối lộ , Đồng Quế rốt cục nhịn không được hấp dẫn, nói ra sự thật đằng sau sự kiện “Hi xuân viên sói tru “.
Theo Đồng Quế miêu tả, đó là một đêm nguyệt hắc phong cao , nàng trong lúc còn bán mộng bán tỉnh, đột nhiên nghe được một trận thanh âm cao vút . Sợ hãi chủ tử ngủ ở cách vách phát sinh nguy hiểm, Đồng Quế dứt khoát chui ra khỏi ổ chăn ấm áp , khoác một gian áo khoác ghé vào cửa sổ hướng vào trong phòng chủ tử nhìn xung quanh.
Trong phòng tối đen , chi có thể thấy hình dáng như có một người bên trong . Đồng Quế thấy bóng đen to lớn kia thật cẩn thận tiếp cận giường chủ tử .Sau đó nàng nghe bóng đen mờ ám kia tự nhiên nở nụ cười một tiếng, đem bàn tay vói vào trong ổ chăn chủ tử …
Đồng Quế biết tình huống nguy cấp, đang muốn kêu to, đột nhiên nghe được bóng đen phát ra một tiếng rú thê thảm giống như tiếng sói tru . Sau đó, chỉ thấy bóng đen một bên rút tay ra , một bên liền xông ra ngoài. Đồng Quế lúc hắn lao ra cửa phòng trong nháy mắt thì nhận ra đôi mắt đầu linh quang kia , không phải Vương gia nhà nàng thì còn ai .
Đồng Quế sợ chủ tử có cái gì sơ xuất, vội vàng đi vào trong phòng, vừa lúc gặp chủ tử đã đứng dậy đốt sáng lên ngọn nến.
Sau đó, nhấc chăn lên …
Sau đó, Đồng Quế thấy được cảnh tường mà có lẽ nàng này cả đời đều sẽ không quên . . . Ở mép giường thế nhưng lại bày ra hơn tám cái cặp bẫy chuột ! ! !
Chủ tử sau khi đem đống bẫy chuột kia thu hồi , sau đó lại lên giường, một bên lầu bầu một bên đắp hảo chăn."Con chuột rốt cục cũng giáp chạy, có thể an an ổn ổn ngủ…"
Đồng Quế sau khi nói xong liền trịnh trọng cảnh cáo bọn nha hoàn không được phép đi ra ngoài nói lung tung, nếu không Vương gia liền rất thật mất mặt , mọi người đều gật đầu đáp ứng. Vì thế, ngày thứ năm, lúc Vương gia đi ngang qua hoa viên núi giả , chợt nghe thấy đằng sau núi giả sau truyền đến một trận đối thoại.
“Ai, Khiêu ca, ngươi có biết tay Vương gia lại băng bó không ?" Một tiểu nha đầu nói nói
“Vì cái gì nha?" Một cái ngốc lý ngu đần giọng nam hỏi.
“Ta nói cho ngươi, ngươi cũng không nên nói cho người khác a, nếu không Vương gia liền rất thật mất mặt ." Tiểu Ma Tước giống như thành thật nói .
“Hảo, ta đáp ứng."
“Ngươi còn nhớ rõ buối tối hôm trước có tiếng sói tru rất kì quái không ? Kỳ thật kia không phải sói tru, đó là Vương gia kêu thảm thiết. Bởi vì Lâm thị vệ ở trên giường thả cặp bẫy chuột , Vương gia giống nghĩ muốn vụng trộm leo lên giường Lâm thị vệ liền bị mấy cái cặp bẫy chuột kẹp lấy . Ha ha…" Tiểu Ma Tước không kiêng nể gì cười to .
“Thật là như vậy sao? Thật sự là rất buồn cười , trách không được ngày đó lúc chúng ta đi ra điều tra thì thấy Vương gia sắc mặt không bình thường , thì ra là đang đau muốn chết ." Ngốc thị vệ bừng tỉnh đại ngộ.
Hai người lại nói đùa trong chốc lát, chút không biết mấy lời nói vừa rồi của c chính mình đã muốn bị chánh chủ nghe thấy được.
Vương gia hắc nghiêm mặt đi vào hi xuân viên, vào cửa liền nhìn thấy sáu bảy cái cặp bẫy chuột được nhất tề bày ra trên mặt bàn học , như là đang hướng hắn thị uy. Thanh Vân nằm nghiêng ở nhuyễn ghế đọc sách, nghe thấy có người vào cửa, chính là nâng mắt lên nhìn , vốn không có phản ứng .
Vốn nghĩ muốn khởi binh vấn tội , Vương gia lại thấy bộ dáng đáng yêu như vậy của Thanh Vân liền toàn bộ biến thành choáng váng. Khả ánh mắt lúc đảo qua mấy cái cặp chuột trên bàn , liền phản ứng trở lại .
Vài bước vọt tới trước mặt Thanh Vân, dùng tay nói là nắm chặt không bằng nói là vuốt ve cầm bàn tay Thanh Vân đưa lên , vừa ăn đậu hủ vừa nói nói: “Vân nhi, ngươi làm sao dám dùng cái cặp chuột giáp ta?"
“Ai bảo ngươi chưa được cho phép liền trộm lên giường của ta ." Thanh Vân lãnh đạm nói.
“Chính là, ta nghĩ muốn ngươi thôi! Chúng ta đều bốn năm ngày không có vận động ." Vương gia trang bộ mặt đáng thương.
Thanh Vân rốt cục lại nâng mắt lên , nhìn biểu tình buồn cười của Vương gia , nói : “Ta nói bảy ngày thì chính là bảy ngày, không được thương lượng."
“Chính là Vân nhi, ngươi chẳng lẽ không muốn sao? Lúc làm rõ ràng ngươi cũng thực thoải mái ." Vương gia liếm liếm ngón tay Vân nhi , ám muội nói .
Thanh Vân rút tay về , tức giận nói: “Ta ở dưới mặt rất đau a, vừa mới bắt đầu hội đau, làm hơn cũng sẽ đau."
“Như thế nào hội đau? Kỹ thuật của ta tốt lắm ." Vương gia không thể tin được nói .
“Ngươi ở dưới mặt thử xem là biết đau không đau ." Thanh Vân tức giận nói.
Vương gia lại nhìn đến tiểu bạch thỏ bão nổi, sợ run sau một lúc lâu, mới hỏi nói: “Thật sự rất đau?"
“Ân."
“So với bị cặp chuột kẹp lấy còn đau hơn ?"
“Ân."
Lại là sau một lúc lâu không nói gì, đột nhiên, Vương gia đứng lên bắt đầu cỡi quần áo.
“Uy, ngươi muốn làm gì?" Thanh Vân sợ hãi nói, Vương gia sẽ không phải là muốn bắt buộc hắn đi?
Vương gia cởi hết nhất kiện quần áo cuối cùng, người trần truồng nằm ở trên giường, đối Thanh Vân nói: “Vân nhi, đến thượng ta đi. Để cho ta cũng nếm thử chút cái loại đau khó chịu mà ngươi trải qua ."
Thanh Vân nhất thời cảm thấy được trên đầu có một đám quạ đen bay qua, thượng hắn? Hắn còn dám nói ? Hắn chính là đường đường Lộc thân vương gia, chính mình một tên tiểu thị vệ nho nhỏ làm sao dám thượng hắn? Bị hắn thượng còn không sai biệt lắm đi .
“Ngươi đừng náo loạn. Nhanh đi làm việc đi." Thanh Vân rất không cổ động hạ lệnh trục khách.
“Không, Vân nhi, ngươi nếu hôm nay không thượng ta , ta sẽ không đi." Vương gia thế nhưng giống tiểu hài tử nằm đó ăn vạ .
Thanh Vân bất đắc dĩ buông sách , đi đến bên giường muốn kéo hắn dậy , lại không đề phòng bị hắn lôi nên giường, đặt ở trên cơ ngực cường tráng của Vương gia.
Đôi môi khêu gợi của Vương gia gợi lên một cái mị hoặc cười, tinh mâu bán mị, hơi thở mùi đàn hương từ miệng khẽ nhếch, phấn hồng đầu lưỡi lướt qua môi đỏ mọng, hạ giọng nói đến: “Vân nhi, đến thôi."
Thanh Vân không khỏi bị biểu tình hấp dẫn trước nay chưa có của Vương gia khiến cho mắt choáng váng, ân ân, thật sự là rất mê người . Không nghĩ tới đại thiết khối cũng có nhiễu chỉ nhu thời điểm, thật sự là ngàn năm, không, vạn năm khó được một lần a.
Thanh Vân nuốt nuốt nước miếng, đã muốn bắt đầu dao động ."Ngươi thật sự nguyện ý bị ta thượng?" Thanh Vân chiếp chiếp hỏi.
“Đương nhiên?" Vương gia chọn mi trả lời.
“Sẽ không nửa đường đổi ý, sau đó tái đem ta áp đảo?" Vân nhi vẫn đang không xác định.
“Tuyệt đối sẽ không." Vương gia son sắt thề thốt .
“Kia… Được rồi, ta liền cố mà thượng ngươi đi." Thanh Vân cau mày nói.
Vương gia không khỏi đen mặt lại , cái gì kêu “Cố mà thượng ngươi “, ta thật sự kém chất lượng vậy sao? Nhớ rõ chính mình vẫn là một tiêu sái hào hoa nam tử đi .
“Uy, ta giống như lớn lên so với ngươi dễ nhìn hơn đi?" Vương gia kháng nghị nói.
“Ngươi muốn cho ta tìm một tên so với ta dễ nhìn hơn đến thượng ngươi sao?" Tiểu thị vệ nguy hiểm nói, hừ, cũng dám nói ta khó coi.
“Ách, không, Vân nhi là đẹp nhất . Ta bộ dạng tuyệt không đẹp, Vân nhi ngươi liền ‘ cố mà ’ thượng ta đi." Vương gia thực không khí chất nói. Thật vất vả hy sinh mới có thể đem Vân nhi hống cao hứng , khả ngàn vạn lần không thể phá hỏng .
Vân nhi cởi hết quần áo chính mình , lúc thân thể thon dài lõa lồ hiện ra , Vương gia thiếu chút nữa liền nhịn không được nhảy dựng lên phác qua, nhưng tưởng tượng đến đại kế chính mình , liền nhịn xuống . Cổ nhân nói “Tiểu không đành lòng sẽ loạn đại mưu “, nhất định phải nhịn xuống, nhịn xuống!
Thanh Vân hồi tưởng phương thức mà Vương gia hay dùng để hầu hạ, trước tiên ở trên cổ, ngực, trên lưng Vương gia bắt được trọng điểm loạn liếm , đem Vương gia liếm nửa vời."Vân nhi, ngươi nhanh lên được không." Vương gia nhịn không được thúc giục nói.
“Nga, hảo." Vân nhi nhu thuận đáp ứng, thủ đã lần xuống dưới sờ soạng đi.
Vương gia đang muốn cảm thán trẻ nhỏ dễ dạy, đột nhiên hậu đình truyền đến một trận đau nhức, “A. . . , Vân nhi, ngươi muốn mưu sát chồng sao?"
Đã muốn đem ngọc trụ đầu vói vào hậu đình Vương gia , Thanh Vân nghi hoặc hỏi: “Ngươi không phải bảo ta nhanh lên sao?"
Kia cũng không cần nhanh như vậy a. Vương gia khóc không ra nước mắt nghĩ đến, có đôi khi Vân nhi thật đúng là ngốc đến không chịu được.
“Ngươi quên sao? Ta trước sẽ giúp ngươi bôi cao trơn dược ,sau đó lại dùng ngón tay khuếch trương." Vương gia hấp khẩu khí, hướng dẫn nói. OMG , nguyên lai bị sáp lại đau như vậy, nhớ tới chính mình lần đầu tiên ấy ấy Vân nhi , Vương gia không khỏi càng thêm xấu hổ .
“Nga, hảo." Thanh Vân quả nhiên là bảo bối hiếu học, lập tức từ dưới gối đầu lấy ra trơn cao, quệt một chút rồi thoa vào hậu huyệt của Vương gia , bắt đầu ngây ngốc khuếch trương.
Thật vất vả có thể đưa vào tam ngón tay , Vương gia nhịn đau nói: “Tốt lắm, Vân nhi, có thể vào được."
Vân nhi rút ra ngón tay, đem phân thân cứng rắn của mình chậm rãi sáp đi vào. Nga, nguyên lai ở trên mặt tư vị là như vậy a, Vân nhi hưởng thụ nghĩ đến: Vương gia bên trong nóng quá, hảo chặt . Tiếp tục tiến về phía trước , ân, giống như càng ngày càng co chặt . Không được, vào không được , bên trong thật chặt . Lui!!! nhất định phải lui ra đi, ai nha, không tốt, lui cũng không được . Bị kẹt rồi ! ! !
Thanh Vân khó xử nhìn khuôn mặt Vương gia đau đến đỏ bừng, ngượng ngùng nói: “Lộc, hình như bị kẹt rồi ." [ =)) ]
Vương gia sớm cũng đã đau đến nói không nên lời, không nghĩ tới lần đầu tiên lại đau như vậy ! Không được, không làm , mau !! Vân nhi mau dừng lại đi . Ta thề, về sau hội càng thêm ôn nhu đối với Vân nhi, thực là phi thường đau .
Nghĩ đến đây, Vương gia theo cắn hàm răng phát ra một thanh âm: “rút " .
“A? Cái gì? ‘ sáp ’? Ngươi là muốn cho ta cắm vào đi sao?" Tiểu thị vệ không nghe rõ ràng, ngốc hồ hồ nói, “Vậy ngươi có thể nhịn xuống ." Nói xong, không thèm để ý Vương gia đang điên cuồng lắc đầu, nhất dùng sức sáp đi vào…
Sau đó , tiểu thị vệ nằm ở trong lòng ngực Vương gia , ủy khuất chỉ vào tiểu kê kê của chính mình , thỏ thẻ nói: “Lộc, ta đau quá, nơi đó đều phá da , ta không bao giờ …nghĩ muốn ở trên mặt nữa ."
Vương gia giật giật thắt lưng bật người , từ hậu đình truyền đến một trận độn đau. Vương gia nghĩ thầm,rằng, ta càng đau được không, mặt sau đều như muốn nứt ra , chắc chắc trong vòng hai ngày không xuống giường được .
“Bảo bối, thực xin lỗi, là lỗi của vi phu , vi phu không nên bức ngươi thượng ta, vi phu sai lầm rồi, về sau không bao giờ … ép bức ngươi nữa ." Vương gia nghĩ một đằng nói một nẻo .
Ai, không có biện pháp, ai kêu Vân nhi là tiểu thị vệ bảo bối yêu thương của ta , vì phòng ngừa chim nhỏ của Vân nhi “Bị thương “, chính mình đành phải tiếp tục chịu khó ở trên mặt vậy …
. . . Hoàn. . .
Vương phủ mọi người mắt thấy Vương gia sau ba ngày ăn nói khép nép cầu xin van nài Lâm thị vệ, dần dần cũng thể hiện một chút dã thú “Thoái hóa" xu thế. Thí dụ như, đêm thứ ba kể từ khi Lâm thị vệ cấm Vương gia đụng tới hắn , vương phủ mọi người đang ngủ bị một tiếng gào rú mà về mức độ thê thảm còn vượt qua sói tru làm bừng tỉnh , sợ tới mức nơm nớp không ngủ lại được .
Vương phủ thị vệ giơ đuốc cầm theo gậy gộc đánh bạo điều tra xung quanh vương phủ, xem có phải hay không có lang xông vào, lại ở Hi Xuân viên phụ cận năm trăm thước phát hiện Vương gia sắc mặt mất tự nhiên khoanh tay mà đứng, giả bộ làm như phong khinh vân đạm ra lệnh đám thị vệ ly khai. Theo một gã thị vệ đứng ở bên cạnh Vương gia phản ứng, ở dưới ánh sáng lập lòe của cây đuốc , hắn tựa hồ nhìn thấy bàn tay Vương gia giấu ở phía sau từ hồ có mang theo vật gì đó .
Có cao thượng bát quái tinh thần vương phủ bọn nha hoàn thề muốn tìm ra sự thật âm thanh quỷ dị sói tru đó là cái gì , kết quả là, mọi người liền hùa nhau bắt cóc Hi Xuân Viện đại a đầu Đồng Quế . Sau khi bị chúng tỷ muội điểm tâm khăn tay hối lộ , Đồng Quế rốt cục nhịn không được hấp dẫn, nói ra sự thật đằng sau sự kiện “Hi xuân viên sói tru “.
Theo Đồng Quế miêu tả, đó là một đêm nguyệt hắc phong cao , nàng trong lúc còn bán mộng bán tỉnh, đột nhiên nghe được một trận thanh âm cao vút . Sợ hãi chủ tử ngủ ở cách vách phát sinh nguy hiểm, Đồng Quế dứt khoát chui ra khỏi ổ chăn ấm áp , khoác một gian áo khoác ghé vào cửa sổ hướng vào trong phòng chủ tử nhìn xung quanh.
Trong phòng tối đen , chi có thể thấy hình dáng như có một người bên trong . Đồng Quế thấy bóng đen to lớn kia thật cẩn thận tiếp cận giường chủ tử .Sau đó nàng nghe bóng đen mờ ám kia tự nhiên nở nụ cười một tiếng, đem bàn tay vói vào trong ổ chăn chủ tử …
Đồng Quế biết tình huống nguy cấp, đang muốn kêu to, đột nhiên nghe được bóng đen phát ra một tiếng rú thê thảm giống như tiếng sói tru . Sau đó, chỉ thấy bóng đen một bên rút tay ra , một bên liền xông ra ngoài. Đồng Quế lúc hắn lao ra cửa phòng trong nháy mắt thì nhận ra đôi mắt đầu linh quang kia , không phải Vương gia nhà nàng thì còn ai .
Đồng Quế sợ chủ tử có cái gì sơ xuất, vội vàng đi vào trong phòng, vừa lúc gặp chủ tử đã đứng dậy đốt sáng lên ngọn nến.
Sau đó, nhấc chăn lên …
Sau đó, Đồng Quế thấy được cảnh tường mà có lẽ nàng này cả đời đều sẽ không quên . . . Ở mép giường thế nhưng lại bày ra hơn tám cái cặp bẫy chuột ! ! !
Chủ tử sau khi đem đống bẫy chuột kia thu hồi , sau đó lại lên giường, một bên lầu bầu một bên đắp hảo chăn."Con chuột rốt cục cũng giáp chạy, có thể an an ổn ổn ngủ…"
Đồng Quế sau khi nói xong liền trịnh trọng cảnh cáo bọn nha hoàn không được phép đi ra ngoài nói lung tung, nếu không Vương gia liền rất thật mất mặt , mọi người đều gật đầu đáp ứng. Vì thế, ngày thứ năm, lúc Vương gia đi ngang qua hoa viên núi giả , chợt nghe thấy đằng sau núi giả sau truyền đến một trận đối thoại.
“Ai, Khiêu ca, ngươi có biết tay Vương gia lại băng bó không ?" Một tiểu nha đầu nói nói
“Vì cái gì nha?" Một cái ngốc lý ngu đần giọng nam hỏi.
“Ta nói cho ngươi, ngươi cũng không nên nói cho người khác a, nếu không Vương gia liền rất thật mất mặt ." Tiểu Ma Tước giống như thành thật nói .
“Hảo, ta đáp ứng."
“Ngươi còn nhớ rõ buối tối hôm trước có tiếng sói tru rất kì quái không ? Kỳ thật kia không phải sói tru, đó là Vương gia kêu thảm thiết. Bởi vì Lâm thị vệ ở trên giường thả cặp bẫy chuột , Vương gia giống nghĩ muốn vụng trộm leo lên giường Lâm thị vệ liền bị mấy cái cặp bẫy chuột kẹp lấy . Ha ha…" Tiểu Ma Tước không kiêng nể gì cười to .
“Thật là như vậy sao? Thật sự là rất buồn cười , trách không được ngày đó lúc chúng ta đi ra điều tra thì thấy Vương gia sắc mặt không bình thường , thì ra là đang đau muốn chết ." Ngốc thị vệ bừng tỉnh đại ngộ.
Hai người lại nói đùa trong chốc lát, chút không biết mấy lời nói vừa rồi của c chính mình đã muốn bị chánh chủ nghe thấy được.
Vương gia hắc nghiêm mặt đi vào hi xuân viên, vào cửa liền nhìn thấy sáu bảy cái cặp bẫy chuột được nhất tề bày ra trên mặt bàn học , như là đang hướng hắn thị uy. Thanh Vân nằm nghiêng ở nhuyễn ghế đọc sách, nghe thấy có người vào cửa, chính là nâng mắt lên nhìn , vốn không có phản ứng .
Vốn nghĩ muốn khởi binh vấn tội , Vương gia lại thấy bộ dáng đáng yêu như vậy của Thanh Vân liền toàn bộ biến thành choáng váng. Khả ánh mắt lúc đảo qua mấy cái cặp chuột trên bàn , liền phản ứng trở lại .
Vài bước vọt tới trước mặt Thanh Vân, dùng tay nói là nắm chặt không bằng nói là vuốt ve cầm bàn tay Thanh Vân đưa lên , vừa ăn đậu hủ vừa nói nói: “Vân nhi, ngươi làm sao dám dùng cái cặp chuột giáp ta?"
“Ai bảo ngươi chưa được cho phép liền trộm lên giường của ta ." Thanh Vân lãnh đạm nói.
“Chính là, ta nghĩ muốn ngươi thôi! Chúng ta đều bốn năm ngày không có vận động ." Vương gia trang bộ mặt đáng thương.
Thanh Vân rốt cục lại nâng mắt lên , nhìn biểu tình buồn cười của Vương gia , nói : “Ta nói bảy ngày thì chính là bảy ngày, không được thương lượng."
“Chính là Vân nhi, ngươi chẳng lẽ không muốn sao? Lúc làm rõ ràng ngươi cũng thực thoải mái ." Vương gia liếm liếm ngón tay Vân nhi , ám muội nói .
Thanh Vân rút tay về , tức giận nói: “Ta ở dưới mặt rất đau a, vừa mới bắt đầu hội đau, làm hơn cũng sẽ đau."
“Như thế nào hội đau? Kỹ thuật của ta tốt lắm ." Vương gia không thể tin được nói .
“Ngươi ở dưới mặt thử xem là biết đau không đau ." Thanh Vân tức giận nói.
Vương gia lại nhìn đến tiểu bạch thỏ bão nổi, sợ run sau một lúc lâu, mới hỏi nói: “Thật sự rất đau?"
“Ân."
“So với bị cặp chuột kẹp lấy còn đau hơn ?"
“Ân."
Lại là sau một lúc lâu không nói gì, đột nhiên, Vương gia đứng lên bắt đầu cỡi quần áo.
“Uy, ngươi muốn làm gì?" Thanh Vân sợ hãi nói, Vương gia sẽ không phải là muốn bắt buộc hắn đi?
Vương gia cởi hết nhất kiện quần áo cuối cùng, người trần truồng nằm ở trên giường, đối Thanh Vân nói: “Vân nhi, đến thượng ta đi. Để cho ta cũng nếm thử chút cái loại đau khó chịu mà ngươi trải qua ."
Thanh Vân nhất thời cảm thấy được trên đầu có một đám quạ đen bay qua, thượng hắn? Hắn còn dám nói ? Hắn chính là đường đường Lộc thân vương gia, chính mình một tên tiểu thị vệ nho nhỏ làm sao dám thượng hắn? Bị hắn thượng còn không sai biệt lắm đi .
“Ngươi đừng náo loạn. Nhanh đi làm việc đi." Thanh Vân rất không cổ động hạ lệnh trục khách.
“Không, Vân nhi, ngươi nếu hôm nay không thượng ta , ta sẽ không đi." Vương gia thế nhưng giống tiểu hài tử nằm đó ăn vạ .
Thanh Vân bất đắc dĩ buông sách , đi đến bên giường muốn kéo hắn dậy , lại không đề phòng bị hắn lôi nên giường, đặt ở trên cơ ngực cường tráng của Vương gia.
Đôi môi khêu gợi của Vương gia gợi lên một cái mị hoặc cười, tinh mâu bán mị, hơi thở mùi đàn hương từ miệng khẽ nhếch, phấn hồng đầu lưỡi lướt qua môi đỏ mọng, hạ giọng nói đến: “Vân nhi, đến thôi."
Thanh Vân không khỏi bị biểu tình hấp dẫn trước nay chưa có của Vương gia khiến cho mắt choáng váng, ân ân, thật sự là rất mê người . Không nghĩ tới đại thiết khối cũng có nhiễu chỉ nhu thời điểm, thật sự là ngàn năm, không, vạn năm khó được một lần a.
Thanh Vân nuốt nuốt nước miếng, đã muốn bắt đầu dao động ."Ngươi thật sự nguyện ý bị ta thượng?" Thanh Vân chiếp chiếp hỏi.
“Đương nhiên?" Vương gia chọn mi trả lời.
“Sẽ không nửa đường đổi ý, sau đó tái đem ta áp đảo?" Vân nhi vẫn đang không xác định.
“Tuyệt đối sẽ không." Vương gia son sắt thề thốt .
“Kia… Được rồi, ta liền cố mà thượng ngươi đi." Thanh Vân cau mày nói.
Vương gia không khỏi đen mặt lại , cái gì kêu “Cố mà thượng ngươi “, ta thật sự kém chất lượng vậy sao? Nhớ rõ chính mình vẫn là một tiêu sái hào hoa nam tử đi .
“Uy, ta giống như lớn lên so với ngươi dễ nhìn hơn đi?" Vương gia kháng nghị nói.
“Ngươi muốn cho ta tìm một tên so với ta dễ nhìn hơn đến thượng ngươi sao?" Tiểu thị vệ nguy hiểm nói, hừ, cũng dám nói ta khó coi.
“Ách, không, Vân nhi là đẹp nhất . Ta bộ dạng tuyệt không đẹp, Vân nhi ngươi liền ‘ cố mà ’ thượng ta đi." Vương gia thực không khí chất nói. Thật vất vả hy sinh mới có thể đem Vân nhi hống cao hứng , khả ngàn vạn lần không thể phá hỏng .
Vân nhi cởi hết quần áo chính mình , lúc thân thể thon dài lõa lồ hiện ra , Vương gia thiếu chút nữa liền nhịn không được nhảy dựng lên phác qua, nhưng tưởng tượng đến đại kế chính mình , liền nhịn xuống . Cổ nhân nói “Tiểu không đành lòng sẽ loạn đại mưu “, nhất định phải nhịn xuống, nhịn xuống!
Thanh Vân hồi tưởng phương thức mà Vương gia hay dùng để hầu hạ, trước tiên ở trên cổ, ngực, trên lưng Vương gia bắt được trọng điểm loạn liếm , đem Vương gia liếm nửa vời."Vân nhi, ngươi nhanh lên được không." Vương gia nhịn không được thúc giục nói.
“Nga, hảo." Vân nhi nhu thuận đáp ứng, thủ đã lần xuống dưới sờ soạng đi.
Vương gia đang muốn cảm thán trẻ nhỏ dễ dạy, đột nhiên hậu đình truyền đến một trận đau nhức, “A. . . , Vân nhi, ngươi muốn mưu sát chồng sao?"
Đã muốn đem ngọc trụ đầu vói vào hậu đình Vương gia , Thanh Vân nghi hoặc hỏi: “Ngươi không phải bảo ta nhanh lên sao?"
Kia cũng không cần nhanh như vậy a. Vương gia khóc không ra nước mắt nghĩ đến, có đôi khi Vân nhi thật đúng là ngốc đến không chịu được.
“Ngươi quên sao? Ta trước sẽ giúp ngươi bôi cao trơn dược ,sau đó lại dùng ngón tay khuếch trương." Vương gia hấp khẩu khí, hướng dẫn nói. OMG , nguyên lai bị sáp lại đau như vậy, nhớ tới chính mình lần đầu tiên ấy ấy Vân nhi , Vương gia không khỏi càng thêm xấu hổ .
“Nga, hảo." Thanh Vân quả nhiên là bảo bối hiếu học, lập tức từ dưới gối đầu lấy ra trơn cao, quệt một chút rồi thoa vào hậu huyệt của Vương gia , bắt đầu ngây ngốc khuếch trương.
Thật vất vả có thể đưa vào tam ngón tay , Vương gia nhịn đau nói: “Tốt lắm, Vân nhi, có thể vào được."
Vân nhi rút ra ngón tay, đem phân thân cứng rắn của mình chậm rãi sáp đi vào. Nga, nguyên lai ở trên mặt tư vị là như vậy a, Vân nhi hưởng thụ nghĩ đến: Vương gia bên trong nóng quá, hảo chặt . Tiếp tục tiến về phía trước , ân, giống như càng ngày càng co chặt . Không được, vào không được , bên trong thật chặt . Lui!!! nhất định phải lui ra đi, ai nha, không tốt, lui cũng không được . Bị kẹt rồi ! ! !
Thanh Vân khó xử nhìn khuôn mặt Vương gia đau đến đỏ bừng, ngượng ngùng nói: “Lộc, hình như bị kẹt rồi ." [ =)) ]
Vương gia sớm cũng đã đau đến nói không nên lời, không nghĩ tới lần đầu tiên lại đau như vậy ! Không được, không làm , mau !! Vân nhi mau dừng lại đi . Ta thề, về sau hội càng thêm ôn nhu đối với Vân nhi, thực là phi thường đau .
Nghĩ đến đây, Vương gia theo cắn hàm răng phát ra một thanh âm: “rút " .
“A? Cái gì? ‘ sáp ’? Ngươi là muốn cho ta cắm vào đi sao?" Tiểu thị vệ không nghe rõ ràng, ngốc hồ hồ nói, “Vậy ngươi có thể nhịn xuống ." Nói xong, không thèm để ý Vương gia đang điên cuồng lắc đầu, nhất dùng sức sáp đi vào…
Sau đó , tiểu thị vệ nằm ở trong lòng ngực Vương gia , ủy khuất chỉ vào tiểu kê kê của chính mình , thỏ thẻ nói: “Lộc, ta đau quá, nơi đó đều phá da , ta không bao giờ …nghĩ muốn ở trên mặt nữa ."
Vương gia giật giật thắt lưng bật người , từ hậu đình truyền đến một trận độn đau. Vương gia nghĩ thầm,rằng, ta càng đau được không, mặt sau đều như muốn nứt ra , chắc chắc trong vòng hai ngày không xuống giường được .
“Bảo bối, thực xin lỗi, là lỗi của vi phu , vi phu không nên bức ngươi thượng ta, vi phu sai lầm rồi, về sau không bao giờ … ép bức ngươi nữa ." Vương gia nghĩ một đằng nói một nẻo .
Ai, không có biện pháp, ai kêu Vân nhi là tiểu thị vệ bảo bối yêu thương của ta , vì phòng ngừa chim nhỏ của Vân nhi “Bị thương “, chính mình đành phải tiếp tục chịu khó ở trên mặt vậy …
. . . Hoàn. . .
Tác giả :
Thúc Thúc