Thiếp Thân Thị Vệ Của Vương Gia
Chương 20: Du hồ
Từ sau khi ta khôi phục, cuộc sống chậm rãi quay về quỹ đạo cũ . Ta vẫn đang là thiếp thân thị vệ của Vương gia , chẳng qua đôi khi vẫn thất thần một chút . Vương gia cũng vẫn là lãnh khốc Vương gia, chẳng qua có đôi khi thực ôn nhu.
Vương gia nói hắn thích ta, ta nhận, nhưng vẫn không có đáp lại. Mỗi đêm,sau khi tình cảm mãnh liệt qua đi, Vương gia đều đã ở bên tai ta nhẹ nhàng nói một câu “Ta thích ngươi!"Sau đó ánh mắt chờ mong nhìn ta."Ân “, “Ta đã biết “Ta trả lời có lệ , cúi đầu, tránh đi ánh mắt thất vọng của hắn , không đành lòng nhìn ánh mắt kia từ lóe sáng biến thành ảm đạm.
Ta vẫn không rõ ràng lắm tình cảm của chính mình đối với Vương gia , ta hiện tại không thích hắn, nhưng cũng không hề sợ hãi hắn. Mỗi ngày ta hưởng thụ ôn nhu của hắn nhưng lại keo kiệt không đáp lại. Đồng Quế thường xuyên dùng ánh mắt trách cứ nhìn ta, giống như ta không đáp lại tình cảm của Vương gia là phạm phải một tội lỗi ngập trời . Đối với những chuyện này , ta đều hờ hững.
Ta kỳ thật có một loại chán nản tâm lý, trước kia vì Ngọc Dung , bất cứ dạng khuất nhục nào ta cũng đều có thể chịu đựng , hiện tại ta hai bàn tay trắng , cớ gì còn phải hao hết tâm tư lấy lòng hắn. Vương gia muốn cơ thể của ta , dù sao ta cũng có hưởng thụ không phải sao? Hắn đối với ta ôn nhu ta toàn bộ nhận, dù sao ta cũng không có tổn thất gì đi ? Nhưng đôi khi , thấy ở trên khuôn mặt lãnh khốc của Vương gia xuất hiện biểu tình thất vọng , lòng ta lại có chút không đành . Nguyên lai, ta vẫn còn có lương tâm !
Tháng năm , thời tiết tốt lắm. Vương gia, Thất vương gia, Thập Vương gia, Nhược Hàn cùng ta năm người du thuyền quanh Nguyên hồ thành đông . Nguyên hồ là hồ nước lớn nhất Nam triều , yên thủy mênh mông, bích ba vạn khoảnh, hồ nước trong suốt như ngọc , quanh năm không đông lạnh. Truyền thuyết kể rằng năm xưa tiên nữ đều tham luyến nước hồ thanh mát , kết bạn hạ phàm ở Nguyên hồ hí thủy, cho nên, Nguyên hồ ở dân gian được xưng “Tiên nữ hồ “.
Khi đến đầu hạ, bên hồ liễu rủ thành một mảng ngọc bích , xanh um tươi tốt. Ngẫu nhiên lại có đôi nam nữ hẹn ước dưới hàng liễu ,cảnh vật thanh nhã khiến người ta lâm vào suy tư . Mặt hồ lá sen thật to , tầng tầng lớp lớp, tuy rằng không nồng đậm, nhưng liên tiếp không ngừng, trang đầy khí thế. Ở giữa đám lá sen ngẫu nhiên lộ ra một nụ hoa , hoặc là một bông hoa chớm nở , tuy rằng không nhiều nhưng lại mang một phen kiều diễm phong vị.
Thuyền hoa xem vào giữa đám lá sen mà tiến lên , trong khoang thuyền có một gian phòng ở , bên trong nội thất rộng rãi trang bị đầy đủ bàn ghế . Chúng ta năm người ngồi vào vẫn còn có vẻ tương đối rộng rãi . Cửa sổ chạm rỗng khắc hoa , có thể mở hướng ra phía ngoài. Trên bàn để chút điểm tâm cùng hoa quả trân quí , còn có một vò nữ nhi hồng thượng hạng là do Thập Vương gia mang đến , lý do là “Không rượu mất vui “.
Vương gia cùng ta ngồi ở một bên, Thập Vương gia cùng Nhược Hàn ngồi ở một bên, Thất Vương gia ngồi đối mặt với khoang thuyền . Gió lạnh từ ngoài cửa sổ thổi tới, làm cho người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.
“Tứ ca, Thất ca, ta đã nói hôm nay chỉ có du hồ là tốt nhất , các ngươi nói đúng không ?"Thập Vương gia tranh công nói, hôm nay du hồ chính là đề nghị của hắn , ngay cả thuyền hoa cũng là một tay hắn chuẩn bị .
“Ân, quả thật không tồi. Thơ cổ có câu ‘
Giang Nam khả thải liên
Liên diệp hà điền điền
Ngư hí liên diệp gian’ *
Chính là dùng để nói cảnh trí này , quả nhiên rất đẹp. Thập Đệ quả thật rất có nhã hứng ."Thất vương gia thực cổ động ngâm vài câu thi, Thập Vương gia cười đến càng đắc ý , Nhược Hàn thấy không được , lặng lẽ lấy khủy tay tay đụng hắn một chút. Vương gia hôm nay tâm tình cũng không tồi , khen ngời Thập Vương gia vài câu.
Hiển nhiên người có cùng ý tưởng như Thập Vương gia không ít , trên mặt hồ cũng phiêu đãng mấy chiếc thuyền hoa, còn có một vài tiểu thuyền, chia nhau mỗi chiếc một góc, phân bố ờ trên mặt hồ mệnh mông .
Mọi người bắt đầu uống mấy chén rượu , ta tửu lượng không tôt , đã hơi hơi có chút say. Vương gia thấy thế liền đem ta lãm vào trong lòng ngực, cho ta dựa vào hắn. Ta ngượng ngùng muốn ngồi thẳng, đã thấy Nhược Hàn ở đối diện đã sớm thần tình đỏ bừng vô lực dựa vào người Thập Vương gia . Thấy bộ dáng mọi người nhìn thấy nhưng không thể trách , ta đơn giản buông xuôi thân thể tựa vào trên người Vương gia.
“Xin hỏi, người ở trong thuyền hoa đối diện chính là Tứ đệ?"Ta đang còn buồn ngủ, đột nhiên nghe được một đạo thanh âm có chút âm dương quái khí truyền đến. Nhất thời thanh tỉnh hơn phân nửa, xoay người hướng ngoài cửa sổ nhìn , thấy một dáng người , là một nam tử quần áo hoa lệ đứng trên một con thuyền hoa tinh xảo giống như chiếc thuyền này .
Thập Vương gia hướng ra phía ngoài liếc mắt một cái, có điểm khinh thường nói: “ Đúng vậy Tam ca." Tứ Vương gia đáp , chỉ chốc lát , chiếc thuyền hoa kia liền nhích lại gần. Người chèo thuyền cẩn thận ở giữa hai chiếc thuyền đó đặt một tấm ván gỗ dày ba thước khoan , đảo mắt Tam Vương gia Nam Cung Khang liền một mình đi lại đây.
Nhà đò đem Tam Vương gia dẫn vào trong khoang thuyền, Tam Vương gia cười ha hả nói: “Yêu, nguyên lai Thất đệ cùng Thập Đệ đang ở đây a , hôm nay huynh đệ chúng ta lại tập trung toàn bộ ở đây , thật sự là khó có được ."Vừa nói, một bên xem xét Thất vương gia vừa đáp hoàn lễ lại ngồi trở lại chỗ cũ . Chúng ta vốn là ngồi lung tung , chẳng phân biệt được chủ yếu hay thứ yếu, Thất vương gia vừa lúc ngồi ở chủ vị thượng, Tam Vương gia xem xét thất vương gia hiển nhiên có ý muốn hắn nhường chỗ . Thất vương gia giống như không hề sở giác, khách khí nói : “Tam ca mau mời tọa."
Tam Vương gia không nói gì , chỉ ngồi ở vị trí đưa lưng về cánh cửa khoang thuyền , người đi theo hắn tới nhân thuận thế ngồi ở bên người tam Vương gia . Ta lúc này ta mới chú ý tới, tam Vương gia này bộ dạng tuy rằng cùng Vương gia có chỗ tương tự , nhưng lại có chút quá mức âm nhu, ánh mắt không lớn lòe lòe sáng lên, vừa thấy liền dễ dàng làm cho người ta sinh ra ác cảm. Còn tùy tùng bên người hắn lại sinh một bộ hảo tướng mạo, môi mắt dài to hơi xếch xếch , nhìn quanh tỏa ra phong tình vô hạn; phấn mặt đào má, so với Thập Vương gia còn muốn tinh xảo hơn vài phần; miệng anh đào nhỏ, sáng bóng chớp động mê người . Một thân lửa đỏ quần áo, càng tôn lên vẻ da trắng môi hồng , xinh đẹp không thể phương vật. Tối làm người ta khó có thể tin chính là, hắn thế nhưng có hầu kết!
“Tam ca, như thế nào không đem vị mỹ nhân bên cạnh này giới thiệu một chút." Thập Vương gia ngả ngớn nói.
“Nga, bổn vương sơ sót, vị này chính là phương Thảo các tên đứng đầu bảng Lam Thường công tử."Tam Vương gia nói.
“Nga, nguyên lai vị này chính là trong truyền thuyết Phương Thảo các nổi danh xinh đẹp hơn người Lam Thường công tử , quả nhiên là tư sắc hơn người !"Không nghĩ tới nói tiếp theo lại là Thất vương gia, “Bổn vương nghe nói Lam Thường công tử cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, ở thi văn lại rất có tạo nghệ, đã sớm nghĩ muốn thưởng thức phong thái của Lam Thường công tử , không nghĩ tới hôm nay có thể nhìn thấy, thật sự là tam sinh hữu hạnh."
Thất vương gia một phen thừa nhận làm cho mỹ nhân xấu hổ đỏ mặt, chỉ thấy Lam Thường công tử nhanh nhẹn cười, dùng thanh âm thanh âm nhẹ nhàng nói: “Thất vương gia quá khen, Lam Thường chỉ là có chút nghiên cứu, chưa nói tới cái gì tạo nghệ. Đã sớm nghe nói Thất vương gia thi văn có thể nói kinh thành nhất tuyệt, cùng Thất vương gia so sánh Lam Thường chỉ là chút chút tài mọn, không dám múa rìu qua mắt thợ ."
Thất vương gia cùng hắn khách khí một phen, Lam Thường mắt đẹp vừa chuyển, nhìn đến Tứ Vương gia đang ngồi ngay ngắn , ánh mắt sáng ngời, “Vị này chính là Tứ Vương gia đi? Lam Thường từ lâu đã nghe thấy đại danh Tứ Vương gia đại danh, hôm nay vừa thấy quả nhiên thần võ phi phàm, làm người ta gặp qua khó quên ."Thời điểm Lam Thường nói những lời này , ta chính nhàm chán cầm lấy chén rượu, nghĩ muốn uống thêm một chén, tay mới vừa nâng đã bị Vương gia ngăn chận ."Vân nhi đừng uống ngay, uống nữa liền say."Vương gia thấp giọng ở ta bên tai nói.
Vương gia thấy ta chấp nhận buông chén rượu, mới ngẩng đầu nhìn Lam Thường bị hắn mặc kệ thật lâu , sắc mặt có chút khó coi , lạnh lùng đáp lại: “Công tử quá khen."Đơn giản một câu , lúc sau cũng không nói gì khác .
Lần này tụ hội diễn ra rất tốt , bởi vì sự xuất hiện của Tam Vương gia cùng Lam Thường mà có chút mất hứng. Lam thường công tử đối Vương gia giống như có tương đối lớn hứng thú, nhiều lần hướng Vương gia nói chuyện , mà lực chú ý của Vương gia toàn bộ ở trên người ta , khó được đáp lời hắn một câu. Thập Vương gia vừa mới bắt đầu còn hưng trí bừng bừng cùng Lam Thường nói chuyện, nhưng lúc sau lại nhìn đến sắc màu sớm đã chuyển thành màu đen của Nhược Hàn , mới yên phận im lặng ngồi một chỗ làm bé ngoan . Chỉ có Thất vương gia cùng bọn họ đàm tiếu, chính là Thất vương gia hôm nay cười cùng ngày xưa bất đồng, không có chút chân thật . Chạng vạng tối , mọi người liền tan.
Trở lại trong phủ, ta đem chuyện hôm nay kể lại cho Đồng Quế nghe, Đồng Quế thế nhưng thần sắc nghiêm túc nói cho ta , muốn ta cẩn thận Lam Thường.
“Vì cái gì?"Ta buồn cười hỏi.
“Hắn đối với Vương gia có ý tứ."Đồng Quế một bộ “Ngươi là ngu ngốc " biểu tình nhìn ta.
“Ngươi làm sao mà biết được?"Ta có chút bất khả tư nghị.
“Nữ nhân trực giác."Đồng Quế kiêu ngạo nói.
“. . ." Ta không nói gì, Đồng Quế thật sự là không đơn giản.
**
Cái bài thơ anh Thất ngâm :
Giang Nam Khả Thải Liên của Hán Nhạc Phủ
Giang Nam Khả Thải Liên Giang Nam Hái Được Sen
Giang Nam khả thải liên , Giang Nam hái được sen
Liên diệp hà điền điền ! Lá sen sao xào xạc
Ngư hí liên diệp gian : Cá giỡn dưới lá sen
Ngư hí liên diệp đông , Cá giởn lá bên đông
Ngư hí liên diệp tây , Cá giởn lá bên tây
Ngư hí liên diệp nam , Cá giởn lá bên nam
Ngư hí liên diệp bắc . Cá giởn lá bên bắc
Vương gia nói hắn thích ta, ta nhận, nhưng vẫn không có đáp lại. Mỗi đêm,sau khi tình cảm mãnh liệt qua đi, Vương gia đều đã ở bên tai ta nhẹ nhàng nói một câu “Ta thích ngươi!"Sau đó ánh mắt chờ mong nhìn ta."Ân “, “Ta đã biết “Ta trả lời có lệ , cúi đầu, tránh đi ánh mắt thất vọng của hắn , không đành lòng nhìn ánh mắt kia từ lóe sáng biến thành ảm đạm.
Ta vẫn không rõ ràng lắm tình cảm của chính mình đối với Vương gia , ta hiện tại không thích hắn, nhưng cũng không hề sợ hãi hắn. Mỗi ngày ta hưởng thụ ôn nhu của hắn nhưng lại keo kiệt không đáp lại. Đồng Quế thường xuyên dùng ánh mắt trách cứ nhìn ta, giống như ta không đáp lại tình cảm của Vương gia là phạm phải một tội lỗi ngập trời . Đối với những chuyện này , ta đều hờ hững.
Ta kỳ thật có một loại chán nản tâm lý, trước kia vì Ngọc Dung , bất cứ dạng khuất nhục nào ta cũng đều có thể chịu đựng , hiện tại ta hai bàn tay trắng , cớ gì còn phải hao hết tâm tư lấy lòng hắn. Vương gia muốn cơ thể của ta , dù sao ta cũng có hưởng thụ không phải sao? Hắn đối với ta ôn nhu ta toàn bộ nhận, dù sao ta cũng không có tổn thất gì đi ? Nhưng đôi khi , thấy ở trên khuôn mặt lãnh khốc của Vương gia xuất hiện biểu tình thất vọng , lòng ta lại có chút không đành . Nguyên lai, ta vẫn còn có lương tâm !
Tháng năm , thời tiết tốt lắm. Vương gia, Thất vương gia, Thập Vương gia, Nhược Hàn cùng ta năm người du thuyền quanh Nguyên hồ thành đông . Nguyên hồ là hồ nước lớn nhất Nam triều , yên thủy mênh mông, bích ba vạn khoảnh, hồ nước trong suốt như ngọc , quanh năm không đông lạnh. Truyền thuyết kể rằng năm xưa tiên nữ đều tham luyến nước hồ thanh mát , kết bạn hạ phàm ở Nguyên hồ hí thủy, cho nên, Nguyên hồ ở dân gian được xưng “Tiên nữ hồ “.
Khi đến đầu hạ, bên hồ liễu rủ thành một mảng ngọc bích , xanh um tươi tốt. Ngẫu nhiên lại có đôi nam nữ hẹn ước dưới hàng liễu ,cảnh vật thanh nhã khiến người ta lâm vào suy tư . Mặt hồ lá sen thật to , tầng tầng lớp lớp, tuy rằng không nồng đậm, nhưng liên tiếp không ngừng, trang đầy khí thế. Ở giữa đám lá sen ngẫu nhiên lộ ra một nụ hoa , hoặc là một bông hoa chớm nở , tuy rằng không nhiều nhưng lại mang một phen kiều diễm phong vị.
Thuyền hoa xem vào giữa đám lá sen mà tiến lên , trong khoang thuyền có một gian phòng ở , bên trong nội thất rộng rãi trang bị đầy đủ bàn ghế . Chúng ta năm người ngồi vào vẫn còn có vẻ tương đối rộng rãi . Cửa sổ chạm rỗng khắc hoa , có thể mở hướng ra phía ngoài. Trên bàn để chút điểm tâm cùng hoa quả trân quí , còn có một vò nữ nhi hồng thượng hạng là do Thập Vương gia mang đến , lý do là “Không rượu mất vui “.
Vương gia cùng ta ngồi ở một bên, Thập Vương gia cùng Nhược Hàn ngồi ở một bên, Thất Vương gia ngồi đối mặt với khoang thuyền . Gió lạnh từ ngoài cửa sổ thổi tới, làm cho người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.
“Tứ ca, Thất ca, ta đã nói hôm nay chỉ có du hồ là tốt nhất , các ngươi nói đúng không ?"Thập Vương gia tranh công nói, hôm nay du hồ chính là đề nghị của hắn , ngay cả thuyền hoa cũng là một tay hắn chuẩn bị .
“Ân, quả thật không tồi. Thơ cổ có câu ‘
Giang Nam khả thải liên
Liên diệp hà điền điền
Ngư hí liên diệp gian’ *
Chính là dùng để nói cảnh trí này , quả nhiên rất đẹp. Thập Đệ quả thật rất có nhã hứng ."Thất vương gia thực cổ động ngâm vài câu thi, Thập Vương gia cười đến càng đắc ý , Nhược Hàn thấy không được , lặng lẽ lấy khủy tay tay đụng hắn một chút. Vương gia hôm nay tâm tình cũng không tồi , khen ngời Thập Vương gia vài câu.
Hiển nhiên người có cùng ý tưởng như Thập Vương gia không ít , trên mặt hồ cũng phiêu đãng mấy chiếc thuyền hoa, còn có một vài tiểu thuyền, chia nhau mỗi chiếc một góc, phân bố ờ trên mặt hồ mệnh mông .
Mọi người bắt đầu uống mấy chén rượu , ta tửu lượng không tôt , đã hơi hơi có chút say. Vương gia thấy thế liền đem ta lãm vào trong lòng ngực, cho ta dựa vào hắn. Ta ngượng ngùng muốn ngồi thẳng, đã thấy Nhược Hàn ở đối diện đã sớm thần tình đỏ bừng vô lực dựa vào người Thập Vương gia . Thấy bộ dáng mọi người nhìn thấy nhưng không thể trách , ta đơn giản buông xuôi thân thể tựa vào trên người Vương gia.
“Xin hỏi, người ở trong thuyền hoa đối diện chính là Tứ đệ?"Ta đang còn buồn ngủ, đột nhiên nghe được một đạo thanh âm có chút âm dương quái khí truyền đến. Nhất thời thanh tỉnh hơn phân nửa, xoay người hướng ngoài cửa sổ nhìn , thấy một dáng người , là một nam tử quần áo hoa lệ đứng trên một con thuyền hoa tinh xảo giống như chiếc thuyền này .
Thập Vương gia hướng ra phía ngoài liếc mắt một cái, có điểm khinh thường nói: “ Đúng vậy Tam ca." Tứ Vương gia đáp , chỉ chốc lát , chiếc thuyền hoa kia liền nhích lại gần. Người chèo thuyền cẩn thận ở giữa hai chiếc thuyền đó đặt một tấm ván gỗ dày ba thước khoan , đảo mắt Tam Vương gia Nam Cung Khang liền một mình đi lại đây.
Nhà đò đem Tam Vương gia dẫn vào trong khoang thuyền, Tam Vương gia cười ha hả nói: “Yêu, nguyên lai Thất đệ cùng Thập Đệ đang ở đây a , hôm nay huynh đệ chúng ta lại tập trung toàn bộ ở đây , thật sự là khó có được ."Vừa nói, một bên xem xét Thất vương gia vừa đáp hoàn lễ lại ngồi trở lại chỗ cũ . Chúng ta vốn là ngồi lung tung , chẳng phân biệt được chủ yếu hay thứ yếu, Thất vương gia vừa lúc ngồi ở chủ vị thượng, Tam Vương gia xem xét thất vương gia hiển nhiên có ý muốn hắn nhường chỗ . Thất vương gia giống như không hề sở giác, khách khí nói : “Tam ca mau mời tọa."
Tam Vương gia không nói gì , chỉ ngồi ở vị trí đưa lưng về cánh cửa khoang thuyền , người đi theo hắn tới nhân thuận thế ngồi ở bên người tam Vương gia . Ta lúc này ta mới chú ý tới, tam Vương gia này bộ dạng tuy rằng cùng Vương gia có chỗ tương tự , nhưng lại có chút quá mức âm nhu, ánh mắt không lớn lòe lòe sáng lên, vừa thấy liền dễ dàng làm cho người ta sinh ra ác cảm. Còn tùy tùng bên người hắn lại sinh một bộ hảo tướng mạo, môi mắt dài to hơi xếch xếch , nhìn quanh tỏa ra phong tình vô hạn; phấn mặt đào má, so với Thập Vương gia còn muốn tinh xảo hơn vài phần; miệng anh đào nhỏ, sáng bóng chớp động mê người . Một thân lửa đỏ quần áo, càng tôn lên vẻ da trắng môi hồng , xinh đẹp không thể phương vật. Tối làm người ta khó có thể tin chính là, hắn thế nhưng có hầu kết!
“Tam ca, như thế nào không đem vị mỹ nhân bên cạnh này giới thiệu một chút." Thập Vương gia ngả ngớn nói.
“Nga, bổn vương sơ sót, vị này chính là phương Thảo các tên đứng đầu bảng Lam Thường công tử."Tam Vương gia nói.
“Nga, nguyên lai vị này chính là trong truyền thuyết Phương Thảo các nổi danh xinh đẹp hơn người Lam Thường công tử , quả nhiên là tư sắc hơn người !"Không nghĩ tới nói tiếp theo lại là Thất vương gia, “Bổn vương nghe nói Lam Thường công tử cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, ở thi văn lại rất có tạo nghệ, đã sớm nghĩ muốn thưởng thức phong thái của Lam Thường công tử , không nghĩ tới hôm nay có thể nhìn thấy, thật sự là tam sinh hữu hạnh."
Thất vương gia một phen thừa nhận làm cho mỹ nhân xấu hổ đỏ mặt, chỉ thấy Lam Thường công tử nhanh nhẹn cười, dùng thanh âm thanh âm nhẹ nhàng nói: “Thất vương gia quá khen, Lam Thường chỉ là có chút nghiên cứu, chưa nói tới cái gì tạo nghệ. Đã sớm nghe nói Thất vương gia thi văn có thể nói kinh thành nhất tuyệt, cùng Thất vương gia so sánh Lam Thường chỉ là chút chút tài mọn, không dám múa rìu qua mắt thợ ."
Thất vương gia cùng hắn khách khí một phen, Lam Thường mắt đẹp vừa chuyển, nhìn đến Tứ Vương gia đang ngồi ngay ngắn , ánh mắt sáng ngời, “Vị này chính là Tứ Vương gia đi? Lam Thường từ lâu đã nghe thấy đại danh Tứ Vương gia đại danh, hôm nay vừa thấy quả nhiên thần võ phi phàm, làm người ta gặp qua khó quên ."Thời điểm Lam Thường nói những lời này , ta chính nhàm chán cầm lấy chén rượu, nghĩ muốn uống thêm một chén, tay mới vừa nâng đã bị Vương gia ngăn chận ."Vân nhi đừng uống ngay, uống nữa liền say."Vương gia thấp giọng ở ta bên tai nói.
Vương gia thấy ta chấp nhận buông chén rượu, mới ngẩng đầu nhìn Lam Thường bị hắn mặc kệ thật lâu , sắc mặt có chút khó coi , lạnh lùng đáp lại: “Công tử quá khen."Đơn giản một câu , lúc sau cũng không nói gì khác .
Lần này tụ hội diễn ra rất tốt , bởi vì sự xuất hiện của Tam Vương gia cùng Lam Thường mà có chút mất hứng. Lam thường công tử đối Vương gia giống như có tương đối lớn hứng thú, nhiều lần hướng Vương gia nói chuyện , mà lực chú ý của Vương gia toàn bộ ở trên người ta , khó được đáp lời hắn một câu. Thập Vương gia vừa mới bắt đầu còn hưng trí bừng bừng cùng Lam Thường nói chuyện, nhưng lúc sau lại nhìn đến sắc màu sớm đã chuyển thành màu đen của Nhược Hàn , mới yên phận im lặng ngồi một chỗ làm bé ngoan . Chỉ có Thất vương gia cùng bọn họ đàm tiếu, chính là Thất vương gia hôm nay cười cùng ngày xưa bất đồng, không có chút chân thật . Chạng vạng tối , mọi người liền tan.
Trở lại trong phủ, ta đem chuyện hôm nay kể lại cho Đồng Quế nghe, Đồng Quế thế nhưng thần sắc nghiêm túc nói cho ta , muốn ta cẩn thận Lam Thường.
“Vì cái gì?"Ta buồn cười hỏi.
“Hắn đối với Vương gia có ý tứ."Đồng Quế một bộ “Ngươi là ngu ngốc " biểu tình nhìn ta.
“Ngươi làm sao mà biết được?"Ta có chút bất khả tư nghị.
“Nữ nhân trực giác."Đồng Quế kiêu ngạo nói.
“. . ." Ta không nói gì, Đồng Quế thật sự là không đơn giản.
**
Cái bài thơ anh Thất ngâm :
Giang Nam Khả Thải Liên của Hán Nhạc Phủ
Giang Nam Khả Thải Liên Giang Nam Hái Được Sen
Giang Nam khả thải liên , Giang Nam hái được sen
Liên diệp hà điền điền ! Lá sen sao xào xạc
Ngư hí liên diệp gian : Cá giỡn dưới lá sen
Ngư hí liên diệp đông , Cá giởn lá bên đông
Ngư hí liên diệp tây , Cá giởn lá bên tây
Ngư hí liên diệp nam , Cá giởn lá bên nam
Ngư hí liên diệp bắc . Cá giởn lá bên bắc
Tác giả :
Thúc Thúc