Thiên Vu
Chương 187: Vô thượng thuần dương, Đại Nhật linh nguyên
Trời ạ!
Rốt cuộc Trần phú ông là ai? Tại sao có vị đại ca Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ khủng bố chết người?
Không chỉ mình Lạc Anh, Tiết Thường Uyển giật mình, Cổ Du Nhiên vương tử điện hạ, Trần phú ông cũng hoảng hồn.
- Huynh đệ? Tiểu tử này là huynh đệ của ngươi?
Đồ lão Tà trợn to mắt nói:
- Bà nội nó ngươi gần bằng tuổi lão tử mà có huynh đệ nhỏ như vậy? Ngươi nghĩ lão tử ngu sao? Huống chi ngươi họ Mộ, tiểu tử này họ Trần, các ngươi mà là huynh đệ gì?
Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ không muốn đáp vấn đề thì người khác vĩnh viễn không thể biết.
Lúc này vang tiếng bóc, ánh sáng đen bao phủ người Trần Lạc bỗng tán loạn. Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ khẽ kêu, nhìn chăm chú vào Trần Lạc.
Đồ lão Tà nghi ngờ nhìn:
- Tiểu tử này không thích, sao linh lực tràn ra khắp nơi?
Lạc Anh giải thích rằng:
- Đồ gia gia, Trần Lạc mở tử hải, linh lực của hắn là thập chuyển, có khi nào linh lực hỗn loạn nghịch chuyển không?
- A đúng rồi, linh lực của tiểu tử này là thpậ chuyển, biến thái cao đến mười vạn quân. Linh hải của hắn chết thì tất nhiên linh lực sẽ hỗn loạn.
Đồ lão Tà định phát ra linh thức điều tra tình hình chợt nhớ linh hải của Trần Lạc cắn nuốt được linh thức. Lúc này bùm một tiếng, nam nhân mặc giáp đứng bên vương tử điện hạ ngã xuống, biểu tình kinh khủng. Mặt Cổ Du Nhiên trắng bệch té xuống. Lão nhân lưng gù theo bên vương tử điện hạ cũng biểu tình hoảng hốt, lảo đảo té xuống đất.
Vương tử điện hạ giật mình kêu lên:
- Vân lão, Tề thị vệ, các ngươi làm sao vậy?
Lạc Anh chạy tới dìu Cổ Du Nhiên, hơi lo lắng hỏi:
- Sư tỷ sao vậy?
- Lão tử đang định nhắc các ngươi đừng tùy tiện điều tra linh hải của tiểu tử này, ai ngờ các ngươi sốt ruột như vậy.
Đồ lão Tà nói:
- Tiểu Anh Tử, tiểu thiên sứ, còn có tiểu vương vương tử, đừng trách lão tử không nhắc nhở các ngươi, tuyệt đối đừng phát ra linh thức dò xét tiểu tử này.
Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, vương tử điện hạ khó hiểu hỏi:
- Tại sao?
- Tại sao? Ngươi nhìn bọn họ thì biết.
Đồ lão Tà chỉ đám người Cổ Du Nhiên, lão nhân lưng gù, nam nhân mặc giáp ngồi bệch dưới đất. Lúc này miệng mũi nam nhân mặc giáp chảy máu, Cổ Du Nhiên, Vân lão chảy máu mũi. Tuy Lạc Anh, Tiết Thường Uyển không biết xảy ra chuyện gì nhưng biết có một loại tình huống làm thất khiếu chảy máu, đó là linh hồn bị thương nặng. Bọn họ chỉ điều tra linh hải của Trần Lạc tại sao linh hồn bị tổn hại nặng?
Đồ lão Tà thấy Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ nhắm mắt, xoa trán thì bật cười, chạy tới hỏi:
- Ui cha, ma quân đại nhân sao vậy? Có phải thấy chóng mặt?
Có vẻ Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ cũng trúng chiêu, lắc đầu.
- Ôi, không sao? Không sao thì đi hai bước xem, anò, đi hai bước đi.
Thấy Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ trúng chiêu Đồ lão Tà rất là vui, nhưng sau đó lão ngẩn ngơ. Đồ lão Tà chợt nhớ linh hồn của Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ không phải bình thường, néu không thì linh tức của gã đã chẳng cường đại đến mức nghiền nát ma vật thâm uyên. Linh thức của Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ siêu mạnh, nhưng với tình hình này thì linh thức của gã cũng bị Trần Lạc nuốt.
Bà nội nó, linh hải của tiểu tử biến thái này là cái gì mà linh hồn Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ cũng không chịu nổi?
- Huynh đệ của ta thật sự là... Cực kỳ quái.
Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ dù sao là Ma Quân Thất Dạ, linh thức bị nuốt chỉ làm gã hơi chóng mặt.
Tiết Thường Uyển đứng bên cạnh hoảng hốt nhìn, ngạc nhiên ngó Trần Lạc. Tiết Thường Uyển luôn cảm thấy Trần Lạc rất bí ẩn, kỳ lạ, nhưng không ngờ hắn quái lạ đến linh lực thập chuyển, còn là huynh đệ của Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ, bây giờ linh hải khủng bố, kỳ dị thế này.
Chẳng phải Trần Lạc mở tử hải sao?
Tại sao mọi người phát ra linh thức dò xét thì linh hồn bị thương? Xảy ra chuyện gì?
Lúc này Trần Lạc khoanh chân ngồi bỗng biến dị, linh lực điên cuồng trút ra ngoài.
Đồ lão Tà giật mình kêu lên:
- Tiểu tử này... Tiểu tử này chẳng lẽ đang ngưng tụ linh nguyên?
Đồ lão Tà càng nhìn càng thấy lạ, ngó hướng Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ.
Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ gật đầu, gã đồng ý với Đồ lão Tà.
- Linh lực của tiểu tử này là thập chuyển, và không phải thập chuyển bình thường! Bên trong ẩn chứa mười vạn quân, thập chuyển cường đại này rất khó ngưng tụ. Theo sách cổ ghi chép thì xác suất linh lực thập chuyển ngưng tụ linh nguyên khoảng một phần mười. Linh lực thập chuyển của tiểu tử này cao hơn người ta gấp mười lần, tức là một phần trăm xác suất ngưng tụ linh nguyên. Bà nội nó!
Đồ lão Tà lo âu, sốt ruột đi qua đi lại.
Đồ lão Tà xoa tay hỏi:
- Tiểu tử Thất Dạ có cách gì không?
- Mộ ta không biết tình huống của hắn nên đành chịu.
- Đúng vậy! Linh hải của tiểu tử này lạ, không biết tình huống bên trong ra sao, lão tử không tiện ra tay. Vậy bây giờ hắn chỉ có thể dựa vào chính mình.
Một lúc sau linh lực qanh thân Trần Lạc ngừng toát ra, trở về bình tĩnh.
Xong rồi?
Chắc vậy.
Không ai biết, Đồ lão Tà, Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ không dám nói chắc.
Là ngưng tụ thất bại sao?
Mọi người suy đoán, bởi vì bọn họ không cảm giác đến chút linh lực dao động. Ngay khi Đồ lão Tà định đi qua hỏi han thì người Trần Lạc tỏa ánh sáng chói mắt. Ánh sáng chói lòa, làm đám người Lạc Anh, Tiết Thường Uyển mù mắt, cảm giác như mặt trời giữa trưa. Không chỉ chói mắt, nhiệt độ xung quanh tăng cao. Lạc Anh, Tiết Thường Uyển vội phát ra linh lực ngăn cản, nhưng vô dụng, lại vận chuyển vận mệnh bàn thạch, vẫn vô ích. Khi Lạc Anh, Tiết Thường Uyển bộc lộ chân thân huyết mạch mới miễn cưỡng ngăn lại.
Lạc Anh, Tiết Thường Uyển lại mở mắt ra, nhìn ngơ ngác. Thiếu niên áo lam khoanh chân ngồi, quầng sáng thành một vòng tròn quanh thân như thể hắn ở trong mặt trời.
Lạc Anh nhỏ giọng nói:
- Trời ơi, đây là thứ gì?
Đám người Cổ Du Nhiên, vương tử điện hạ cũng giật mình khó hiểu.
Đôi mắt ti hí của Đồ lão Tà trợn to:
- Má ơi!
Khuôn mặt nhăn nheo đầy giật mình, Đồ lão Tà chỉ tay vào Trần Lạc, há hốc mồm hét lên:
- Đây là... Đây là...
Vì quá kinh hoàng nên Đồ lão Tà lắp bắp.
Đồ lão Tà rít gào:
- Đây là vô thượng thuần dương đại nhật linh nguyên!
Thanh âm vang dội, đám người Cổ Du Nhiên, vương tử điện hạ, Tiết Thường Uyển, Lạc Anh trợn mắt há hốc mồm, đầu óc trống rỗng, đứng ngây người chìm trong mấy chữ vô thượng thuần dương đại nhật linh nguyên.
Khi bước vào cảnh giới thứ ba, trở thành vu sư trung cấp thì linh nguyên là tượng trưng cho cảnh giới này.
Linh nguyên thuộc tính là vạn người có một, cực kỳ hiếm hoi, người ngưng tụ toàn là thiên kiêu.
Sách cổ ghi lại linh nguyên thuộc tính thường thấy nhất là thuộc tính quang minh, hắc ám, thủy, lôi, phong, thổ. Mỗi loại thuộc tính có ba mươi sáu chủng loại khác nhau, thuộc tính xếp hạng càng cao thì uy lực càng lớn, ngưng tụ càng khó khăn hơn.
Rốt cuộc Trần phú ông là ai? Tại sao có vị đại ca Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ khủng bố chết người?
Không chỉ mình Lạc Anh, Tiết Thường Uyển giật mình, Cổ Du Nhiên vương tử điện hạ, Trần phú ông cũng hoảng hồn.
- Huynh đệ? Tiểu tử này là huynh đệ của ngươi?
Đồ lão Tà trợn to mắt nói:
- Bà nội nó ngươi gần bằng tuổi lão tử mà có huynh đệ nhỏ như vậy? Ngươi nghĩ lão tử ngu sao? Huống chi ngươi họ Mộ, tiểu tử này họ Trần, các ngươi mà là huynh đệ gì?
Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ không muốn đáp vấn đề thì người khác vĩnh viễn không thể biết.
Lúc này vang tiếng bóc, ánh sáng đen bao phủ người Trần Lạc bỗng tán loạn. Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ khẽ kêu, nhìn chăm chú vào Trần Lạc.
Đồ lão Tà nghi ngờ nhìn:
- Tiểu tử này không thích, sao linh lực tràn ra khắp nơi?
Lạc Anh giải thích rằng:
- Đồ gia gia, Trần Lạc mở tử hải, linh lực của hắn là thập chuyển, có khi nào linh lực hỗn loạn nghịch chuyển không?
- A đúng rồi, linh lực của tiểu tử này là thpậ chuyển, biến thái cao đến mười vạn quân. Linh hải của hắn chết thì tất nhiên linh lực sẽ hỗn loạn.
Đồ lão Tà định phát ra linh thức điều tra tình hình chợt nhớ linh hải của Trần Lạc cắn nuốt được linh thức. Lúc này bùm một tiếng, nam nhân mặc giáp đứng bên vương tử điện hạ ngã xuống, biểu tình kinh khủng. Mặt Cổ Du Nhiên trắng bệch té xuống. Lão nhân lưng gù theo bên vương tử điện hạ cũng biểu tình hoảng hốt, lảo đảo té xuống đất.
Vương tử điện hạ giật mình kêu lên:
- Vân lão, Tề thị vệ, các ngươi làm sao vậy?
Lạc Anh chạy tới dìu Cổ Du Nhiên, hơi lo lắng hỏi:
- Sư tỷ sao vậy?
- Lão tử đang định nhắc các ngươi đừng tùy tiện điều tra linh hải của tiểu tử này, ai ngờ các ngươi sốt ruột như vậy.
Đồ lão Tà nói:
- Tiểu Anh Tử, tiểu thiên sứ, còn có tiểu vương vương tử, đừng trách lão tử không nhắc nhở các ngươi, tuyệt đối đừng phát ra linh thức dò xét tiểu tử này.
Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, vương tử điện hạ khó hiểu hỏi:
- Tại sao?
- Tại sao? Ngươi nhìn bọn họ thì biết.
Đồ lão Tà chỉ đám người Cổ Du Nhiên, lão nhân lưng gù, nam nhân mặc giáp ngồi bệch dưới đất. Lúc này miệng mũi nam nhân mặc giáp chảy máu, Cổ Du Nhiên, Vân lão chảy máu mũi. Tuy Lạc Anh, Tiết Thường Uyển không biết xảy ra chuyện gì nhưng biết có một loại tình huống làm thất khiếu chảy máu, đó là linh hồn bị thương nặng. Bọn họ chỉ điều tra linh hải của Trần Lạc tại sao linh hồn bị tổn hại nặng?
Đồ lão Tà thấy Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ nhắm mắt, xoa trán thì bật cười, chạy tới hỏi:
- Ui cha, ma quân đại nhân sao vậy? Có phải thấy chóng mặt?
Có vẻ Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ cũng trúng chiêu, lắc đầu.
- Ôi, không sao? Không sao thì đi hai bước xem, anò, đi hai bước đi.
Thấy Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ trúng chiêu Đồ lão Tà rất là vui, nhưng sau đó lão ngẩn ngơ. Đồ lão Tà chợt nhớ linh hồn của Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ không phải bình thường, néu không thì linh tức của gã đã chẳng cường đại đến mức nghiền nát ma vật thâm uyên. Linh thức của Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ siêu mạnh, nhưng với tình hình này thì linh thức của gã cũng bị Trần Lạc nuốt.
Bà nội nó, linh hải của tiểu tử biến thái này là cái gì mà linh hồn Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ cũng không chịu nổi?
- Huynh đệ của ta thật sự là... Cực kỳ quái.
Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ dù sao là Ma Quân Thất Dạ, linh thức bị nuốt chỉ làm gã hơi chóng mặt.
Tiết Thường Uyển đứng bên cạnh hoảng hốt nhìn, ngạc nhiên ngó Trần Lạc. Tiết Thường Uyển luôn cảm thấy Trần Lạc rất bí ẩn, kỳ lạ, nhưng không ngờ hắn quái lạ đến linh lực thập chuyển, còn là huynh đệ của Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ, bây giờ linh hải khủng bố, kỳ dị thế này.
Chẳng phải Trần Lạc mở tử hải sao?
Tại sao mọi người phát ra linh thức dò xét thì linh hồn bị thương? Xảy ra chuyện gì?
Lúc này Trần Lạc khoanh chân ngồi bỗng biến dị, linh lực điên cuồng trút ra ngoài.
Đồ lão Tà giật mình kêu lên:
- Tiểu tử này... Tiểu tử này chẳng lẽ đang ngưng tụ linh nguyên?
Đồ lão Tà càng nhìn càng thấy lạ, ngó hướng Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ.
Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ gật đầu, gã đồng ý với Đồ lão Tà.
- Linh lực của tiểu tử này là thập chuyển, và không phải thập chuyển bình thường! Bên trong ẩn chứa mười vạn quân, thập chuyển cường đại này rất khó ngưng tụ. Theo sách cổ ghi chép thì xác suất linh lực thập chuyển ngưng tụ linh nguyên khoảng một phần mười. Linh lực thập chuyển của tiểu tử này cao hơn người ta gấp mười lần, tức là một phần trăm xác suất ngưng tụ linh nguyên. Bà nội nó!
Đồ lão Tà lo âu, sốt ruột đi qua đi lại.
Đồ lão Tà xoa tay hỏi:
- Tiểu tử Thất Dạ có cách gì không?
- Mộ ta không biết tình huống của hắn nên đành chịu.
- Đúng vậy! Linh hải của tiểu tử này lạ, không biết tình huống bên trong ra sao, lão tử không tiện ra tay. Vậy bây giờ hắn chỉ có thể dựa vào chính mình.
Một lúc sau linh lực qanh thân Trần Lạc ngừng toát ra, trở về bình tĩnh.
Xong rồi?
Chắc vậy.
Không ai biết, Đồ lão Tà, Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ không dám nói chắc.
Là ngưng tụ thất bại sao?
Mọi người suy đoán, bởi vì bọn họ không cảm giác đến chút linh lực dao động. Ngay khi Đồ lão Tà định đi qua hỏi han thì người Trần Lạc tỏa ánh sáng chói mắt. Ánh sáng chói lòa, làm đám người Lạc Anh, Tiết Thường Uyển mù mắt, cảm giác như mặt trời giữa trưa. Không chỉ chói mắt, nhiệt độ xung quanh tăng cao. Lạc Anh, Tiết Thường Uyển vội phát ra linh lực ngăn cản, nhưng vô dụng, lại vận chuyển vận mệnh bàn thạch, vẫn vô ích. Khi Lạc Anh, Tiết Thường Uyển bộc lộ chân thân huyết mạch mới miễn cưỡng ngăn lại.
Lạc Anh, Tiết Thường Uyển lại mở mắt ra, nhìn ngơ ngác. Thiếu niên áo lam khoanh chân ngồi, quầng sáng thành một vòng tròn quanh thân như thể hắn ở trong mặt trời.
Lạc Anh nhỏ giọng nói:
- Trời ơi, đây là thứ gì?
Đám người Cổ Du Nhiên, vương tử điện hạ cũng giật mình khó hiểu.
Đôi mắt ti hí của Đồ lão Tà trợn to:
- Má ơi!
Khuôn mặt nhăn nheo đầy giật mình, Đồ lão Tà chỉ tay vào Trần Lạc, há hốc mồm hét lên:
- Đây là... Đây là...
Vì quá kinh hoàng nên Đồ lão Tà lắp bắp.
Đồ lão Tà rít gào:
- Đây là vô thượng thuần dương đại nhật linh nguyên!
Thanh âm vang dội, đám người Cổ Du Nhiên, vương tử điện hạ, Tiết Thường Uyển, Lạc Anh trợn mắt há hốc mồm, đầu óc trống rỗng, đứng ngây người chìm trong mấy chữ vô thượng thuần dương đại nhật linh nguyên.
Khi bước vào cảnh giới thứ ba, trở thành vu sư trung cấp thì linh nguyên là tượng trưng cho cảnh giới này.
Linh nguyên thuộc tính là vạn người có một, cực kỳ hiếm hoi, người ngưng tụ toàn là thiên kiêu.
Sách cổ ghi lại linh nguyên thuộc tính thường thấy nhất là thuộc tính quang minh, hắc ám, thủy, lôi, phong, thổ. Mỗi loại thuộc tính có ba mươi sáu chủng loại khác nhau, thuộc tính xếp hạng càng cao thì uy lực càng lớn, ngưng tụ càng khó khăn hơn.
Tác giả :
Cửu Hanh