Thiên Vu
Chương 172: Người yêu không phải là người yêu
Cái gì mà là nàng?
Lạc Anh thầm nghĩ:
- Trần phú ông chưa từng thấy mặt thật của ta, không lẽ ánh mắt của hắn nhắc bén nhìn ra được?
- Trần phú ông, ngươi giỏi thật, nhận ra ta là Lạc Anh.
- Nàng là Lạc Anh?
Biểu tình Trần Lạc kinh hoàng. Trần Lạc nhớ rõ năm xưa xâm nhập vào Băng hỏa Tiểu linh giới của Trung Ương học phủ đấu với người, không biết sao khiến quy tắc Tiểu linh giới hỗn loạn, vì lý do gì đó cùng hai nữ nhân rơi vào chỗ kỳ lạ. Lạ lùng là linh hồn Trần Lạc xuyên đến một thế giới xa lạ, linh hồn của hắn bám vào một người tên 'Trứ'. Trần Lạc điên cuồng tìm cách trở về nhưng vô dụng, cuối cùng hắn chấp nhận sự thật, sinh hoạt trong thế giới kia. Trứ có một bạn gái, vì không khiến người nghi ngờ nên Trần Lạc cố gáng đóng kịch, vừa quen bạn gái nói chuyện tình yêu vừa tìm cách rời đi.
Trần Lạc ở trong thế giới xa lạ bốn năm, cuối cùng không muốn gạt bạn gái của Trứ nên đã thổ lộ mình không phải người thuộc thế giới này. Khiến Trần Lạc bất ngờ là bạn giá của Trứ cung không thuộc thế giới này. Mãi khi linh hồn trở về thể xác Trần Lạc mới phát hiện người cùng hắn hẹn hò ở thế giới khác không ai xa lạ, chính là nữ nhân tóc đỏ yêu diễm của Trung Ương học phủ.
Là giấc mơ hay thật sự là linh hồn xuyên qua?
Đến bây giờ Trần Lạc vẫn không hiểu rõ ràng, giống mộng rồi lại chân thật, hắn vẫn nhớ rõ ràng từng chi tiết bốn năm đó. Trần Lạc không ngờ sẽ gặp lại nữ nhân kia, bất ngờ hơn nàng tự xưng là Lạc Anh.
Không lẽ Lạc Anh mặt rổ trong Tiểu Kim Câu học viện chính là nữ nhân cùng hắn mơ bốn năm trong Băng hỏa Tiểu linh giới sao?
Trong khoảnh khắc này Trần Lạc đã hiểu tại sao Lạc Anh hận Thông Thiên lão tổ đến vậy, nàng hạn Thông Thiên lão tổ tới nỗi mỗi ngày đánh tiểu nhân.
- Này nhà giàu họ Trần, làm sao ngươi nhận ra tay vậy? Nói nghe đi, ngươi làm cách nào?
Lạc Anh không biết thân phận của Trần Lạc, chỉ thây tò mò tại sao hắn nhận ra được mình.
- Ta có việc bận đi trước.
Trần Lạc nhớ đến mỗi ngày Lạc Anh đánh tiểu nhân Thông Thiên lão tổ, hắn cảm thấy da đầu tê dại. Trong thế giới xa lạ Lạc Anh luôn nói Trần Lạc chơi đùa tình cảm của nàng, máu lạnh vô tình, hạn hắn thấu xương. Nếu Lạc Anh biết thân phận thật của Trần Lạc thì đúng là... Trần Lạc không dám nghĩ tiếp, co giò bỏ chạy, chen lấn đám đông chui vào truyền tống trận.
- Này này này, nhà giàu họ Trần, ngươi thấy ta liền chạy là sao? Ta đáng sợ lắm sao? Tên khốn kiếp kia, đứng lại!
Thấy Trần Lạc biến mất trong truyền tống trận, Lạc Anh vừa khó hiểu vừa tức giận.
Lạc Anh xoay người chỉ vào mình, hỏi:
- Thường Uyển, mặt mũi ta rất xấu, rất đáng sợ sao? Tại sao tên kia thấy ta còn sợ hơn là gặp quỷ, nhanh như chớp bỏ chạy?
Tiết Thường Uyển nhìn hướng Trần Lạc biến mất, môi mấp máy muốn nói lại thôi. Tiết Thường Uyển lắc đầu ý bảo nàng không rõ.
- Chết tiệt, nhà giàu họ Trần kia, ngươi chờ đó, lần sau gặp lại ta sẽ cho ngươi biết tay.
Tư Đồ Luật nghi hoặc hỏi:
- Này, biểu muội, sao nàng gọi hắn là nhà giàu họ Trần?
Lạc Anh tức giận nói:
- Cái tên kia mấy năm trước vì từ chối một nữ nhân theo đuổi đã tặng một Vực Đô.
- Vực Đô? Là Vực Đô do Huyền Cổ đại sư chế tạo?
Thấy Lạc Anh gật đầu, biểu tình Tư Đồ Luật hoảng sợ.
Thật lâu sau Tư Đồ Luật lầm bầm:
- Cha nó, hèn gì nàng gọi hắn là nhà giàu họ Trần.
Vũ Hóa Phi đứng một bên nhìn chằm chằm truyền tống trận, trong mắt rực cháy lửa giận và âm trầm.
Sau khi vào Tùng Lâm Tiểu linh Giới Trần Lạc chạy thẳng tới trận tượng luyện chế linh khí Hỏa Vân. Trên đường đi Trần Lạc suy nghĩ rất nhiều, trong đầu kiềm không được nhớ lại quá khứ ở thế giới xa lạ. Đến bây giờ Trần Lạc vẫn không hiểu nổi tại sao linh hồn bỗng xuen qua thời không bám vào cơ thể người lạ. Trùng hợp là linh hồn Lạc Anh cũng xuyên vào thời không kia, lạ hơn là linh hồn hai người bám vào đôi tình nhân, hẹn hò lâu đến bốn năm.
- Thông Thiên lão tổ, tên lưu manh xấu xa, tên khốn kiếp máu lạnh vô tình, đùa giỡn tình cảm của ta bốn năm, ta sẽ nguyền rủa ngươi suốt đời!
Trần Lạc nhắm mắt lại vẫn nhớ rõ ràng tiếng rống của Lạc Anh sau khi biết sự thật.
Trần Lạc rất muốn nói thật tình hắn không đùa giỡn tình cảm của nàng. Khi đó Trần Lạc bám vào Trứ, vì không bị người phát hiện mình nhập xác nên mới đóng kịch sống tiếp, tự nhiên quan hệ yêu đương với bạn gái của Trứ, chuyện nên làm đều làm, không nên làm cũng đã làm. Tất nhiên Trần Lạc làm những chuyện này chỉ vì ngụy trang, hắn không ngờ người hẹn hò với mình là thiếu nữ Lạc Anh.
Bây giờ nên làm sao đây?
Trần Lạc không thể chạy qua nói ta là Thông Thiên lão tổ, mọi người cùng nhau xuyên việt thời không, yêu đương tự do, chia tay là bình thường, sao nàng lại bảo là ta đùa giỡn tình cảm?
Nếu có thể giải thích thì Trần Lạc rất muốn nói như vậy, nhưng mấu chốt là thân phận Thông Thiên lão tổ không thể dễ dàng để ai biết.
Trần Lạc lắc đầu, không suy nghĩ thêm. Dù sao Lạc Anh không biết thân phận thật sự của hắn, muốn làm gì thì làm.
Trần Lạc đến chỗ luyện chế Hỏa Vân tinh hoa, Úy Thiên Long đã đợi sẵn từ lâu. Mấy tháng luyện chế được khá nhiều Hỏa Vân tinh hoa, hai người cất tinh hoa đi. Trần Lạc phá hủy trận pháp, quay về một tòa trang viên trong Trường Tín thành bày lại trận pháp luyện chế. Trang viên này là Úy Thiên Long chuyên môn chuẩn bị cho việc luyện chế Hỏa Vân tinh hoa, chọn lựa người phụ trách đều là thân tín. Trần Lạc bày lại trận pháp luyện chế mới mất hơn một ngày, muốn hoàn thiện trận pháp không thể xong trong phút chốc, phải qua thời gian dài thực nghiệm từ từ cải tiến. Trần Lạc đề nghị Úy Thiên Long tìm một vài trận sư đáng tin. Úy Thiên Long trả lời làm Trần Lạc sợ hết hồn.
Úy Thiên Long nói:
- Chúng ta có trận pháp của riêng mình, trong tháp nuôi hàng trăm trận sư.
- Chúng ta còn có trận tháp thuộc về mình? Lão Úy, chẳng phải chúng ta lo buôn bán sao? Tại sao ngươi còn tạo ra trận tháp, nuôi hàng trăm trận sư?
Úy Thiên Long cười nói:
- Chúng ta đúng là làm ăn, nhưng muốn buôn bán lớn thì phải có trận tháp của mình, có trận sư luyện chế riêng. Chúng ta bỏ tiền ra cấp dưỡng bọn họ, cho bọn họ nghiên cứu, cái này cùng đạo lý với trận pháp luyện chế Hỏa Vân tinh hoa của ngươi. Ví dụ ngươi là trận sư của trận tháp chúng ta, nghiên cứu ra trận pháp luyện chế Hỏa Vân tinh hoa thì phải hoàn thiện, thực nghiệm, thay đổi vân vân, có như vậy mới chế tạo ra Hỏa Vân tinh hoa thuộc về Thiên Khải các chúng ta.
- Chúng ta không chỉ có trận tháp mà còn có Vinh Diệu đoàn, tương lai sẽ có học viện riêng, thậm chí là Tiểu linh giới. Chế tạo ra sản ngiệp bao trọn gói là mục đích cuối cùng của Thiên Khải các chúng ta.
- Lợi hại.
Trần Lạc chợt nhớ đến thế giới kia mình xuyên qua, kinh doanh ở nơi đó cũng giống Úy Thiên Long nói.
Lạc Anh thầm nghĩ:
- Trần phú ông chưa từng thấy mặt thật của ta, không lẽ ánh mắt của hắn nhắc bén nhìn ra được?
- Trần phú ông, ngươi giỏi thật, nhận ra ta là Lạc Anh.
- Nàng là Lạc Anh?
Biểu tình Trần Lạc kinh hoàng. Trần Lạc nhớ rõ năm xưa xâm nhập vào Băng hỏa Tiểu linh giới của Trung Ương học phủ đấu với người, không biết sao khiến quy tắc Tiểu linh giới hỗn loạn, vì lý do gì đó cùng hai nữ nhân rơi vào chỗ kỳ lạ. Lạ lùng là linh hồn Trần Lạc xuyên đến một thế giới xa lạ, linh hồn của hắn bám vào một người tên 'Trứ'. Trần Lạc điên cuồng tìm cách trở về nhưng vô dụng, cuối cùng hắn chấp nhận sự thật, sinh hoạt trong thế giới kia. Trứ có một bạn gái, vì không khiến người nghi ngờ nên Trần Lạc cố gáng đóng kịch, vừa quen bạn gái nói chuyện tình yêu vừa tìm cách rời đi.
Trần Lạc ở trong thế giới xa lạ bốn năm, cuối cùng không muốn gạt bạn gái của Trứ nên đã thổ lộ mình không phải người thuộc thế giới này. Khiến Trần Lạc bất ngờ là bạn giá của Trứ cung không thuộc thế giới này. Mãi khi linh hồn trở về thể xác Trần Lạc mới phát hiện người cùng hắn hẹn hò ở thế giới khác không ai xa lạ, chính là nữ nhân tóc đỏ yêu diễm của Trung Ương học phủ.
Là giấc mơ hay thật sự là linh hồn xuyên qua?
Đến bây giờ Trần Lạc vẫn không hiểu rõ ràng, giống mộng rồi lại chân thật, hắn vẫn nhớ rõ ràng từng chi tiết bốn năm đó. Trần Lạc không ngờ sẽ gặp lại nữ nhân kia, bất ngờ hơn nàng tự xưng là Lạc Anh.
Không lẽ Lạc Anh mặt rổ trong Tiểu Kim Câu học viện chính là nữ nhân cùng hắn mơ bốn năm trong Băng hỏa Tiểu linh giới sao?
Trong khoảnh khắc này Trần Lạc đã hiểu tại sao Lạc Anh hận Thông Thiên lão tổ đến vậy, nàng hạn Thông Thiên lão tổ tới nỗi mỗi ngày đánh tiểu nhân.
- Này nhà giàu họ Trần, làm sao ngươi nhận ra tay vậy? Nói nghe đi, ngươi làm cách nào?
Lạc Anh không biết thân phận của Trần Lạc, chỉ thây tò mò tại sao hắn nhận ra được mình.
- Ta có việc bận đi trước.
Trần Lạc nhớ đến mỗi ngày Lạc Anh đánh tiểu nhân Thông Thiên lão tổ, hắn cảm thấy da đầu tê dại. Trong thế giới xa lạ Lạc Anh luôn nói Trần Lạc chơi đùa tình cảm của nàng, máu lạnh vô tình, hạn hắn thấu xương. Nếu Lạc Anh biết thân phận thật của Trần Lạc thì đúng là... Trần Lạc không dám nghĩ tiếp, co giò bỏ chạy, chen lấn đám đông chui vào truyền tống trận.
- Này này này, nhà giàu họ Trần, ngươi thấy ta liền chạy là sao? Ta đáng sợ lắm sao? Tên khốn kiếp kia, đứng lại!
Thấy Trần Lạc biến mất trong truyền tống trận, Lạc Anh vừa khó hiểu vừa tức giận.
Lạc Anh xoay người chỉ vào mình, hỏi:
- Thường Uyển, mặt mũi ta rất xấu, rất đáng sợ sao? Tại sao tên kia thấy ta còn sợ hơn là gặp quỷ, nhanh như chớp bỏ chạy?
Tiết Thường Uyển nhìn hướng Trần Lạc biến mất, môi mấp máy muốn nói lại thôi. Tiết Thường Uyển lắc đầu ý bảo nàng không rõ.
- Chết tiệt, nhà giàu họ Trần kia, ngươi chờ đó, lần sau gặp lại ta sẽ cho ngươi biết tay.
Tư Đồ Luật nghi hoặc hỏi:
- Này, biểu muội, sao nàng gọi hắn là nhà giàu họ Trần?
Lạc Anh tức giận nói:
- Cái tên kia mấy năm trước vì từ chối một nữ nhân theo đuổi đã tặng một Vực Đô.
- Vực Đô? Là Vực Đô do Huyền Cổ đại sư chế tạo?
Thấy Lạc Anh gật đầu, biểu tình Tư Đồ Luật hoảng sợ.
Thật lâu sau Tư Đồ Luật lầm bầm:
- Cha nó, hèn gì nàng gọi hắn là nhà giàu họ Trần.
Vũ Hóa Phi đứng một bên nhìn chằm chằm truyền tống trận, trong mắt rực cháy lửa giận và âm trầm.
Sau khi vào Tùng Lâm Tiểu linh Giới Trần Lạc chạy thẳng tới trận tượng luyện chế linh khí Hỏa Vân. Trên đường đi Trần Lạc suy nghĩ rất nhiều, trong đầu kiềm không được nhớ lại quá khứ ở thế giới xa lạ. Đến bây giờ Trần Lạc vẫn không hiểu nổi tại sao linh hồn bỗng xuen qua thời không bám vào cơ thể người lạ. Trùng hợp là linh hồn Lạc Anh cũng xuyên vào thời không kia, lạ hơn là linh hồn hai người bám vào đôi tình nhân, hẹn hò lâu đến bốn năm.
- Thông Thiên lão tổ, tên lưu manh xấu xa, tên khốn kiếp máu lạnh vô tình, đùa giỡn tình cảm của ta bốn năm, ta sẽ nguyền rủa ngươi suốt đời!
Trần Lạc nhắm mắt lại vẫn nhớ rõ ràng tiếng rống của Lạc Anh sau khi biết sự thật.
Trần Lạc rất muốn nói thật tình hắn không đùa giỡn tình cảm của nàng. Khi đó Trần Lạc bám vào Trứ, vì không bị người phát hiện mình nhập xác nên mới đóng kịch sống tiếp, tự nhiên quan hệ yêu đương với bạn gái của Trứ, chuyện nên làm đều làm, không nên làm cũng đã làm. Tất nhiên Trần Lạc làm những chuyện này chỉ vì ngụy trang, hắn không ngờ người hẹn hò với mình là thiếu nữ Lạc Anh.
Bây giờ nên làm sao đây?
Trần Lạc không thể chạy qua nói ta là Thông Thiên lão tổ, mọi người cùng nhau xuyên việt thời không, yêu đương tự do, chia tay là bình thường, sao nàng lại bảo là ta đùa giỡn tình cảm?
Nếu có thể giải thích thì Trần Lạc rất muốn nói như vậy, nhưng mấu chốt là thân phận Thông Thiên lão tổ không thể dễ dàng để ai biết.
Trần Lạc lắc đầu, không suy nghĩ thêm. Dù sao Lạc Anh không biết thân phận thật sự của hắn, muốn làm gì thì làm.
Trần Lạc đến chỗ luyện chế Hỏa Vân tinh hoa, Úy Thiên Long đã đợi sẵn từ lâu. Mấy tháng luyện chế được khá nhiều Hỏa Vân tinh hoa, hai người cất tinh hoa đi. Trần Lạc phá hủy trận pháp, quay về một tòa trang viên trong Trường Tín thành bày lại trận pháp luyện chế. Trang viên này là Úy Thiên Long chuyên môn chuẩn bị cho việc luyện chế Hỏa Vân tinh hoa, chọn lựa người phụ trách đều là thân tín. Trần Lạc bày lại trận pháp luyện chế mới mất hơn một ngày, muốn hoàn thiện trận pháp không thể xong trong phút chốc, phải qua thời gian dài thực nghiệm từ từ cải tiến. Trần Lạc đề nghị Úy Thiên Long tìm một vài trận sư đáng tin. Úy Thiên Long trả lời làm Trần Lạc sợ hết hồn.
Úy Thiên Long nói:
- Chúng ta có trận pháp của riêng mình, trong tháp nuôi hàng trăm trận sư.
- Chúng ta còn có trận tháp thuộc về mình? Lão Úy, chẳng phải chúng ta lo buôn bán sao? Tại sao ngươi còn tạo ra trận tháp, nuôi hàng trăm trận sư?
Úy Thiên Long cười nói:
- Chúng ta đúng là làm ăn, nhưng muốn buôn bán lớn thì phải có trận tháp của mình, có trận sư luyện chế riêng. Chúng ta bỏ tiền ra cấp dưỡng bọn họ, cho bọn họ nghiên cứu, cái này cùng đạo lý với trận pháp luyện chế Hỏa Vân tinh hoa của ngươi. Ví dụ ngươi là trận sư của trận tháp chúng ta, nghiên cứu ra trận pháp luyện chế Hỏa Vân tinh hoa thì phải hoàn thiện, thực nghiệm, thay đổi vân vân, có như vậy mới chế tạo ra Hỏa Vân tinh hoa thuộc về Thiên Khải các chúng ta.
- Chúng ta không chỉ có trận tháp mà còn có Vinh Diệu đoàn, tương lai sẽ có học viện riêng, thậm chí là Tiểu linh giới. Chế tạo ra sản ngiệp bao trọn gói là mục đích cuối cùng của Thiên Khải các chúng ta.
- Lợi hại.
Trần Lạc chợt nhớ đến thế giới kia mình xuyên qua, kinh doanh ở nơi đó cũng giống Úy Thiên Long nói.
Tác giả :
Cửu Hanh