Thiên Tôn Trùng Sinh
Chương 173: Lý Phong chết
- Hai đạo Tịch Diệt Thần Lôi!Thấy hai đạo Tịch Diệt Thần Lôi giáng xuống, bọn Lý Phong không ai là không kinh hoàng. Áp lực bao trùm, thần lôi còn chưa đánh xuống mà tất cả đã có ý nghĩ không thể kháng cự.Một cảm giác bất lực!Thấy hai đạo Tịch Diệt Thần Lôi đánh xuống, toàn thân Lý Phong bỗng bạo phát kim quang. Một quầng sáng giống như vầng mặt trời bay lên.Hắn dùng toàn lực bay đi.Toàn thần Vu Càn cũng xuất hiện vô số đồ đằng với nhiều hình dạng kỳ quái, mỗi cái đều có uy lực vô lượng, tất cả là mười sáu cái đồ đằng!Sau khi tế đồ đằng ra, chúng tạo thành một cái đại trận chặn Tịch Diệt Thần Lôi lại.Khi Tịch Diệt Thần Lôi giáng xuống thì thân hình hắn lướt tránh được.Hắc y nhân toàn thân bao bọc trong hắc vụ, hắc vụ cuồn cuộn, cũng tránh được thần lôi oanh kích.Nhưng ba người Lý Phong vừa tránh được thì nghe bên cạnh có tiếng kêu thảm. Cả ba quay lại thì thấy U Viễn bị Tịch Diệt Thần Lôi đánh trúng, toàn thân nổ tan tành!Thậm chí không còn vụn xác nữa, dị thú hợp thể của hắn, Lam Nhãn Ma Hạt cũng chịu hậu quả tương tựBa người thấy thế vẻ mặt đều đầy kinh hãi.Lúc này cuối cùng chúng cũng tận mắt chứng kiến uy lực của Tịch Diệt Thần Lôi trong truyền thuyết. Trước sức mạnh huỷ diệt này, Thần Cấp cường giả căn bản không có khả năng phản kháng.Ba người Lý Phong nuốt nước bọt một cái.Tiếng kêu thảm thiết của U Viễn và khí tức tử vong lan toả trong không ian.Lúc này Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng hiện ra.Long Kình Thiên lạnh lùng nhìn nơi U Viễn chết. Nguồn tại http://Truyện FULL- Đi thôi!Long Kình Thiên không chần chừ dẫn Tử Thiên Long Hoàng tiếp tục bay đi.Ba người Lý Phong, Vu Càn và hắc y nhân theo phía sau, thần thức không ngừng quét xung quanh đầy cảnh giác.Nhưng chúng thấy nhẹ nhõm khi nửa tiếng sau không thấy Tịch Diệt Thần Lôi nữa.Dọc đường bình an vô sự.- Chủ nhân, có chút bất thường.Tử Thiên Long Hoàng phía sau Long Kình Thiên lo lắng nói.Nửa tiếng liền không có Tịch Diệt Thần Lôi, đương nhiên là bất thường.Long Kình Thiên gật đầu, ánh mắt ngưng trọng.Đây cũng giống như Huyết Xung Đại Đế ở Ảo Ảnh Cốc đột nhiên biến mất, cuối cùng cả Huyết Xung Đại Đế Tộc đều xuất hiện!Hơn nữa Long Kình Thiên phát hiện, khí lưu trên không trung càng ngày càng ngưng trệ, một luồng áp lực vô hình đang không ngừng tăng lên, lần sau Tịch Diệt Thần Lôi xuất hiện chắc chắn sẽ khủng bố hơn.Ba người Lý Phong hiển nhiên cũng phát hiện dòng khí lưu càng ngày càng ngưng trệ, vẻ mặt không giấu nổi sự bất an. Toàn thân vận chuyển chân khí, thận trọng nhìn lên bầu trời.Cứ thế nửa tiếng nữa trôi qua, khí lưu gần như không di chuyển.Hơn nữa điều khiến bọn Lý Phong kinh hoàng đó là sắc trời biến đổi, bầu trời cao trong xanh trở nên tối sầm, từng đám mây đen không ngừng ngưng tụ.Những tầng mây đen không ngừng cuộn cuộn giống như đang thai nghén một con tuyệt thế hung thú, áp lực tăng gấp mấy lần.Trước áp lực này, mấy người Lý Phong như có ngọn núi đè nặng lên ngực, hít thở cũng khó khăn.- Đây là dấu hiệu của kiếp lôi!Tử Thiên Long Hoàng sắc mặt thay đổi, nói.Hắn từng vượt qua Thánh Kiếp, Cổ Thần Kiếp, đương nhiên biết trong tầng mây đen kia đang thai nghén cái gì.Tịch Diệt Thần Lôi!Hơn nữa còn là một lượng lớn Tịch Diệt Thần Lôi!Long Kình Thiên cũng chau mày nhìn tầng mây đen cuồn cuộn trên trời.Đột nhiên hắc vân bỗng cuộn trào giống như con sóng khổng lồ bị khuấy động.Hắc vân đột nhiên xuất hiện vô số cái lỗ lớn, rồi từ đó Tịch Diệt Thần Lôi bắn ra.Không phải bốn đạo!Không phải tám, mà là mười sáu, mười sáu đạo Tịch Diệt Thần Lôi!- Mười sáu đạo Tịch Diệt Thần Lôi!Lý Phong kêu lên thất thanh, nhưng vừa kêu lên thì đã bị Tịch Diệt Thần Lôi nhấn chìm.Trước sự oanh kích của mười sáu đạo Tịch Diệt Thần Lôi, cả không gian trở nên biến dạng.Thậm chí không gian còn phát ra những âm thanh quái dị, vang lên không ngừng trong não mấy người Lý Phong.Uỳnh uỳnh!Rất nhanh cả mười sáu đạo Tịch Diệt Thần Lôi đã đánh xuống, không chỉ cả Vô Lôi Phong chấn động mà ngay mặt đất xung quanh đó cũng rung chuyển.Không có tiếng kêu thảm, chỉ có âm thanh uỳnh uỳnh vang lên không ngớt.Rất lâu, rất lâu sau mọi thứ mới trở lại yên tĩnh.Nơi mười sáu đạo Tịch Diệt Thần Lôi đánh xuống, sườn núi Vô Lôi Phong bị gọt mất một tầng, trong vòng vài nghìn dặm không còn gì, tất cả cây cối, sinh vậy đều biến mất.Mấy người Long Kình Thiên cũng biến mất.Rất lâu sau mới có một tiếng rên rỉ vang lên. Rồi một thân ảnh rơi xuống từ hư không, chính là Lý Phong của Liễu Nghiên. Chỉ thấy chiến bào trên người hắn rách tan tành, tóc tai bù xù, toàn thân đầy vết máu, ngực phập phồng lên xuống yếu ớt, xem ra không sống nổi nữa.Tiếp đó là Vu Càn của Man Hoang Thần Miếu, tình hình của hắn tốt hơn chút nhưng toàn thân cũng đầy vết thương, chiến bào của hắn cũng biến mất, đồ đằng biến mất, một tay đã gãy, người lao đao.Hắc y nhân thì mất hắc bào, lộ ra gương mặt của một lão giả gầy gò. Sắc mặt hắn tái nhợt, ôm ngực kinh hãi nhìn về Vô Lôi Phong.- Vô Lôi Phong?Vu Càn cười thê thảm.Đây đâu phải đỉnh núi không sét, giờ thậm chí hắn nghi ngờ có phải Tà Chính cố tình đổi tên của ngọn núi này không.Lúc này, không gian dao động, Long Kình Thiên hiện thân, chiến bào của hắn cũng đã mất, trên người lộ ra hình hoa văn Ngũ Trảo Kim Long và phượng hoàng. Một long một phụng quấn quanh ngực và lưng hắn. Vào khoảnh khắc cuối cùng, hắn đã hợp thể với Tử Thiên Long Hoàng.Vu Càn, Hắc Y Nhân đều chấn kinh không dám tin khi thấy trên người Long Kình Thiên không hề có bất cứ vết thương nào!Bị Tịch Diệt Thần Lôi đánh trúng mà trên người không có vết thương nào!Mấy người Vu Càn kinh hãi, còn kinh hãi hơn cả khi Long Kình Thiên dung hợp ba thú!Long Kình Thiên nuốt một viên đan dược, kiềm chế khí huyết đang sôi trào, nhìn Lý Phong đang nằm dưới đất.- Cứu, cứu ta!Lý Phong giơ tay ra, giọng nói yếu ớt, nhưng vừa nói xong thì hắn không còn động tĩnh gì nữa, chết rồi!Cổ Thần cường giả đã chết!Long Kình Thiên vận chuyển công pháp phát tán đan dược dược lực ra toàn thân, hồi phục một chút hắn lại bay lên đỉnh núi. Mấy người Vu Càn, hắc y nhân thấy thế, nhìn nhau rồi cũng bay lên.Họ biết dừng lại Vô Lôi Phong thêm một phút sẽ nguy hiểm thêm một phần.Lý Phong chết rồi, vậy người tiếp theo chưa biết chừng sẽ là họ.
Tác giả :
Kavy