Thiên Tình Kiếm
Chương 1: Hồi Ức (thượng)
Một ngôi nhà nhỏ bên sườn dãy núi Vu Sơn.Tiếng sáo bất chợt vang lên nặng nề mà u uất.Tiếng sáo len lỏi qua những rặng trúc hòa vào mây xanh,như mang theo nỗi cô độc của người thổi sáo.Gió nhẹ thổi qua xào xạc những chiếc lá như muốn phần nào vơi bớt đi sự cô đơn.
Giang Trần như đang gửi trọn tâm tư mình theo điệu sáo da diết.Giá như có ai nghe,giá như có ai hiểu.Chỉ cần một người thôi.Một người thôi thì thật hay biết mấy.Đã rất lâu rồi,không có người nghe hắn thổi sáo.Hắn thật sự chờ mong có ai đó cho hắn gửi gắm những nỗi buồn,nỗi cô đơn này.
Cơn gió mùa thu đem theo ánh nắng chiều tàn bay bay qua sườn núi.Hòa quyện tiếng tiếng sáo vi vu,khi trầm khi bổng cùng vài đám mây đang lững lờ trôi.
Vài chiếc lá rơi nhẹ.Kết thúc điệu sáo thê lương mà ai oán.Giang Trần bỗng như điên.Hắn dồn nén cả một đời võ học của mình vào cây sáo vạch ra những đường kiếm vào hư không.
" Chí tôn " - để làm gì chứ!?
Giang Trần như đang gửi trọn tâm tư mình theo điệu sáo da diết.Giá như có ai nghe,giá như có ai hiểu.Chỉ cần một người thôi.Một người thôi thì thật hay biết mấy.Đã rất lâu rồi,không có người nghe hắn thổi sáo.Hắn thật sự chờ mong có ai đó cho hắn gửi gắm những nỗi buồn,nỗi cô đơn này.
Cơn gió mùa thu đem theo ánh nắng chiều tàn bay bay qua sườn núi.Hòa quyện tiếng tiếng sáo vi vu,khi trầm khi bổng cùng vài đám mây đang lững lờ trôi.
Vài chiếc lá rơi nhẹ.Kết thúc điệu sáo thê lương mà ai oán.Giang Trần bỗng như điên.Hắn dồn nén cả một đời võ học của mình vào cây sáo vạch ra những đường kiếm vào hư không.
" Chí tôn " - để làm gì chứ!?
Tác giả :
Dối Lừa