Thiên Tài Triệu Hồi Sư
Quyển 4 - Chương 56-1: Kì khảo sát ba tháng sau, bắt đầu!

Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 4 - Chương 56-1: Kì khảo sát ba tháng sau, bắt đầu!

Edit& beta: senna_lam

Nhục Cầu trừng mắt nhìn nàng, cặp mặt to tròn thuần khiết vô tội đảo vài vòng, Vân Phong vẫn như cũ nghi ngờ nhìn nó, cuối cùng thả lỏng ngón tay Nhục Cầu chớp cơ hội thân mình nhanh chóng nhảy lên bả vai Vân Phong, giống như lấy lòng nhẹ nhàng cọ vài cái, Vân Phong vẫn ngồi ở chỗ kia trầm tư một lúc lâu.

Có liên quan tới sự xuất hiện của Nhục Cầu hay là tự do duyên của nàng?"Sau khi ta nhắm mắt lại, không được có động tác gì." Lời này là nói với Nhục Cầu trên vai, không biết Nhục Cầu nghe có hiểu hay không mà lại gật đầu, Vân Phong thấy vậy mới chậm rãi nhắm hai mắt lại, tinh thần lực từ từ trào ra, rõ ràng là trống rỗng như cũ.

Con ngươi đen nhanh chóng mở ra, trong lòng Vân Phong đã có đáp án, thì ra thật sự có liên quan tới Nhục Cầu! Nhấc thân mình Nhục Cầu tới trước mặt, Vân Phong đứa tay ra sờ soạng, đây là lần đầu tiên Vân Phong gần gũi vuốt ve Nhục Cầu như thế, Nhục Cầu lập tức vui vẻ, ngón tay Vân Phong sờ quanh thân mình nó, vẻ mặt nó tỏ vẻ thực thoải mái, Khúc Lam Y nhìn thấy sắc mặt không khỏi đen sì, đi tới ngồi xổm xuống, nhìn biểu tình thích ý trên mặt Nhục Cầu, nói nhỏ,"Ta như thế nào cảm thấy nó đang chiếm tiện nghi của nàng vậy?"

Vân Phong không khỏi sửng sốt, Nhục Cầu đột nhiên nhìn Khúc Lam Y nhe răng, vô cùng bất mãn với câu hắn vừa nói, tay Vân Phong sờ soạng thân mình tròn vo của Nhục Cầu thêm vài lần, tinh thần lực đã dò xét qua thân thể này một lần, giống như ban đầu, trên người Nhục Cầu không có sự dao động của năng lượng nguyên tố.

"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì......" Vân Phong thu tay lại, Nhục Cầu rốt cuộc là chủng loại gì? Tổ tiên từng nói qua không có nguyên tố dao động chỉ có hai loại, bị vứt bỏ tầng dưới còn lại chính là Kim Tự Tháp cao nhất tầng gọi là huyễn thú! Huyễn thú nàng đã tiếp xúc qua, huyễn thú hệ Phong- A Kim đối với Nhục Cầu rất xa lạ, nếu Nhục Cầu là huyễn thú thì sao A Kim có thể không biết? Vân Phong hiện giờ phi thường khẳng định Nhục Cầu không phải huyễn thú, không phải huyễn thú vậy chỉ có thể là bị vứt bỏ dưới tầng thấp nhất...... Nhưng mà, đây mới là không có khả năng!

Năng lực của Nhục Cầu nàng chính mắt thấy qua, nếu thật sự là bị vứt bỏ dưới tầng cuối cùng Nhục Cầu đã sớm bị loại bỏ ở trong thế giới ma thú này rồi. Nhục Cầu bị Vân Phong sờ soạng rất thoải mái ngáp một cái, ngụm răng nanh bị dấu đi, lại trở về là bộ dạng đáng yêu kia, Khúc Lam Y nhíu chăn mày lại,"Tiểu Phong Phong, nó rốt cuộc là được nhặt ở đâu?"

"Mê Vụ Sâm Lâm, lúc ta lần đầu tiên tiến vào Mê Vụ Sâm Lâm khế ước Tiểu Hỏa, đã đụng phải nó." trong đầu Vân Phong nhớ lại tình cảnh ngày đó, tại sao Nhục Cầu lại dính chính mình như vậy, nghi vấn này đến nay vẫn không có đáp án.

"Nó là cái gì rồi sẽ có đáp án, nhưng mà nàng hẳn nên thăm dò một chút, làm sao mới có thể câu thông với nó được, khi nào nó sẽ nói ra từ khác ngoài hai từ kia?" Khúc Lam Y châm chọc, nói đến đây Vân Phong cũng có chút đau đầu! Quan hệ của Nhục Cầu và nàng đã là khế ước, nhưng lời nó nói nàng nghe không hiểu, từ khi bắt đầu đến bây giờ ngoại trừ từ kia, Nhục Cầu không có nói ra từ thứ hai, câu thông xác thực đã thành vấn đề.

"Mặc kệ nói như thế nào, có Nhục Cầu ở đây, độ mẫn cảm của nguyên tố mới tăng lên mạnh mẽ, ta có thể cảm nhận được năng lượng nguyên tố." Nhục Cầu ngồi trở lại trên vai Vân Phong, Vân Phong nhắm hai mắt lần nữa, sự trống rỗng vừa rồi chợt biến hóa, nhiều năng lượng nguyên tố trôi nổi trên không, Vân Phong mở to mắt khóe môi chứa ý cười,"Ta nghĩ, chúng ta nên quay trở về rồi."

Vấn đề kích phát độ mẫn cảm của nguyên tố sau khi Nhục Cầu xuất hiện đã giải quyết dễ dàng, ngay lúc nay điều Vân Phong muốn nhất là tự mình thử một lần, xem coi dược tề cao cấp ba sao nàng có thể thành công hay không! Khúc Lam Y gật đầu hai người lập tức lặng yên không một tiếng động trở lại Chế dược viện, một mình Vân Phong một người chui vào trong chế dược thất, tìm kiếm một phối phương của dược tề cao cấp, sau khi chuẩn bị tốt tất cả dược liệu cần thiết liền bắt đầu chế dược, lúc này đây càng rõ ràng hơn, lúc nàng nhắm mắt, dường như đã cùng Nhục Cầu thành lập một loại liên hệ khó hiểu, theo như ban đầu căn bản không hề cảm nhận được năng lượng nguyên tố này đã có thay đổi.

Khúc Lam Y im lặng chờ ở bên ngoài, đối với lần này Vân Phong chế dược có một niềm tin tưởng, một lát sau cửa bị đẩy ra, Vân Phong đi ra, cầm trong tay một lọ dược tề, quơ quơ về phía Khúc Lam Y, Khúc Lam Y đứng lên, không mở miệng mà chỉ bước tới giơ tay lâu đi mồ hôi trên trán Vân Phong, quang nguyên tố chậm rãi tiến vào thân thể nàng, Khúc Lam Y ở tra xét Vân Phong trong cơ thể sau bỗng nhiên nhíu mày,"Sao tinh thần lực của nàng tiêu hao nhiều như vậy?"

Vân Phong cười ha ha, thân mình có chút mỏi mệt ngồi dựa vào ghế, nhìn bình dược tề trong tay,"Mỗi một lần chế dược đều là một lần dung hợp nguyên tố, tiêu hao tinh thần lực là điều tất nhiên, không hổ là dược tề cao cấp ba sao, tinh thần lực tiêu hao so với ta nghĩ còn nhiều hơn." 

"Nói vậy, càng là dược tề cấp bậc cao cấp đối với nàng mà nói, tinh thần lực tiêu hao sẽ càng khổng lồ?"

Vân Phong gật đầu,"Chính xác là vậy, bất quá tiêu hao này còn nằm trong phạm vi ta tiếp nhận được, không có gì lo ngại.

"Cao cấp ba sao đã như vậy, lớn như vậy sư, thế cấp bậc tông sư sẽ tiêu hao vượt quá sức chịu đựng cực hạn của nàng!"

Vân Phong nở nụ cười, sở dĩ nàng tiếp xúc với dược tề cũng không phải vì muốn thành cấp bậc tông sư! Phương pháp chế tạo dược tề của nàng có thể nói là một ngọn cờ riêng biệt, nếu ai nấy đều giống nàng dùng loại phương pháp này, vậy cấp bậc tông sư kia không phải tuyệt chủng hết hay sao*.

*ý là phương pháp này khó, tiêu hao nhiều tinh thần lực, cho nên ai mà thành tông sư được.

"Chỉ cần có thể để cho Viện trưởng chế tạo Tụ dung dịch là đủ rồi, về phần khác, sau này hẳn nói."

Khúc Lam Y gật đầu,"Đúng thế, phương pháp chế tạo của nàng ở giới Dược tề phải nói là nghe đã rợn cả người, không nhìn thấy tận mắt chắc chắn sẽ không tin tưởng."

Vân Phong cười ha ha, tay quơ quơ cái bình trong tay, dược tề bên trong sắc thái vô cùng hoàn mỹ, tản ra bề mặt sáng bóng đẹp đẽ,"Nếu là người khác chế tạo dược tề có khả năng sẽ là thất bại."

"Nhưng nàng thì không." đồng tử đen thẵm của Khúc Lam Y nhìn Vân Phong, có một niềm tự hào, Vân Phong cười ha ha, Khúc Lam Y tiếp tục mở miệng,"Một khi chế tác dược tề thành công, tất nhiên cũng là...... phẩm chất hoàn mỹ."

Vân Phong không nhiều lời nữa, đôi mắt đen láy nhìn cái bình trong tay, Nhục Cầu ngồi trên vai Vân Phong thấp giọng kêu một tiếng, ngón tay Vân Phong nhẹ nhàng phất qua người nó,"Vậy, ta cứ an tâm chờ đợi thôi."

Thời hạn ba tháng rất nhanh sẽ đến, chỉ còn một khoảng thời gian nữa, toàn bộ Chế dược viện dần dần sôi nổi lên, độ chú ý của Vân Phong và Lam Linh càng ngày càng phát cuồng, Lam Linh vẫn như cũ không thấy bóng dáng, nhưng thái độ Vân Phong lại khác liên tiếp xuất hiện trước mặt mọi người, này vừa xuất hiện đừng lo, Nhục Cầu xuất hiện trên vai hấp dẫn toàn bộ ánh mắt.

Mọi người trong Chế dược viện lúc này mới ý thức được rằng, thân phận của Vân Phong là Triệu hồi sư, tuy nhìn sơ qua ma thú có vẻ vô hại, thậm chí tất cả đều cho là sủng vật, nhưng vẫn làm cho đám người trẻ tuổi này hưng phấn không thôi.

"Nó gọi là gì vậy?" hai mắt Nghiêm Tiểu Lỗi tỏa sáng nhìn chằm chằm Nhục Cầu, bộ dạng rất là tò mò, tất cả mọi người bên đế quốc Phong Vân đều có trạng thái như thế, ngay cả Hạ Cảnh Dật vốn là người bình tĩnh nhất cũng không che dấu được nội tâm tò mò, đối với bọn họ Triệu hồi sư quá mức thần bí, quá mức cường đại!

"Nhục Cầu." Vân Phong thuận miệng đáp một câu, Nhục Cầu dường như tỏ vẻ kháng nghị,"Na na!" Nó có nói cho Vân Phong nghe tên mình qua, Nhục Cầu này xưng hô kỳ thật có thể đổi rớt! Tuy rằng Nhục Cầu tên gọi kia tà, bất quá ở Vân Phong trong lòng, Nhục Cầu này xưng hô càng thiếp hợp thực tế.

"Nhục Cầu, Cục Thịt Tròn?" Nghiêm Tiểu Lỗi sửng sốt, tiếp đó những người khác chợt bật cười ra tiếng,"Ha ha ha, ha ha ha! Đây là cái tên cổ quái gì vậy!"

"Nhưng mà cũng không nói sai, Nhục Cầu đúng là Nhục Cầu nha!"

Nhục Cầu cực kỳ bất mãn, thân mình xoay một cái, đem mông nhắm ngay mặt những người khác, sinh hờn dỗi, Vân Phong cũng chẳng để ý, bề ngoài Nhục Cầu không có tính công kích, nên che mắt rất nhiều người, một số nữ đệ tử muốn giơ tay sờ, Nhục Cầu liền không khách khí bày ra kỹ năng biến sắc mặt, biểu tình dữ tợn kia cùng với hàm răng sắc bén lập tức dọa nữ đệ tử òa khóc, mọi người đều hiểu rõ một điểm, bất kỳ một ma thú gì của Triệu hồi sư, cho dù nhìn qua vô hại cũng không thể coi thường.

Sau khi dọa đám nữ tử khóc, tất cả mọi người chỉ dám nhìn từ xa, chỉ có một số người tại thời điểm muốn tiếp cận Nhục Cầu mới lộ ra vẻ mặt này, còn những lúc khác vẫn là dáng vẻ vạn phần đáng yêu kia. Sau khi mọi người biết rõ quy tắc này, cũng không ai dám có ý nghĩ muốn tiếp cận Nhục Cầu trong đầu nữa, ngược lại Vân Phong đối với Nhục Cầu không kiêng nể gì dù là đụng chạm hay thậm chí là khi dễ nó, làm cho rất nhiều người cực kỳ hâm mộ. Ví dụ như Vân Phong dám tùy ý sờ loạn Nhục Cầu, thậm chí búng cái ót nó, hơn khác nữa là quấn cái đuôi nó, Nhục Cầu cùng lắm là kêu to vài tiếng nhưng vẫn để mặc Vân Phong, những người khác nếu dám tiếp cận nó, răng nanh cùng thần thái dữ tợn sẵn sàng tiếp đón.

Sự chênh lệch và khác biết làm cho mọi người vô cùng xấu hổ, cho dù là Khúc Lam Y, thái độ của Nhục Cầu cũng là như vậy, đương nhiên, Khúc Lam Y cũng chẳng có hảo cảm với Nhục Cầu.

Trên vai Vân Phong nhiều ra thêm một con ma thú, trên dưới Chế dược viện đều nghị luận vấn đề này, có rất nhiều người càng thêm chú ý than phận Triệu hồi sư của Vân Phong, năm mà đế quốc Tạp Lan vẫn còn tồn tại, một tay Vân Phong giết hết hoàng thất Tạp Lan, còn có một hồi kinh thiên động địa ở Đế đô Già Diệp, bên cạnh Vân Phong đi theo hai ma thú, cho dù là ở nơi như Chế dược viện này, tất cả bọn người trẻ tuổi cũng có nghe qua, tất nhiên cũng hy vọng được tận mắt trông thấy.

Vân Phong chỉ là cười cười, Tiểu Hỏa và Lam Dực ở Tây đại lục đương nhiên không thể trở về, cho dù là ở ngay bên cạnh mình, cũng phải trong lúc tất yếu mới đi ra, chứ không phải rảnh rỗi là đối tượng nói chuyện phiếm tìm niềm vui của người khác. Tất nhiên có người hy vọng Vân Phong đem ma thú phóng ra ngoài cho mọi người nhìn đã mắt, tuy nhiên Vân Phong vẫn không có động tác gì, điều này khiến cho rất nhiều người bất mãn thậm chí là thất vọng, dần dần, một số người trong lòng không chiếm được thỏa mãn liền bắt đầu phản nghịch.

"Nàng thật sự có khế ước ma thú ư? Nếu có thì tại sao không cho đi ra để mọi người xem!"

"Ta xem hai người kia là do bịa đặt đi! Cũng không thấy nàng mang Khế ước chi giới!"

Một ít lời nói mạc danh kỳ diệu* truyền ra, đám người trẻ tuổi bên đế quốc Phong Vân dĩ nhiên gân cổ lên biện hộ thay cho Vân Phong, tuy bọn họ chưa thấy qua nhưng căn bản chưa từng hoài nghi Vân Phong! Nghiêm Tiểu Lỗi đứng mũi chịu sào, dùng nước miếng tranh cãi cùng người khác muốn chiếm tiện nghi của Nghiêm Tiểu Lỗi cũng không phải là dễ.

*không có căn cứ

Lần này ngoài dự kiến của Vân Phong Thương Nhị cũng đứng ra, không giống Nghiêm Tiểu Lỗi tranh cãi ầm ĩ, chỉ nói một câu, chặn mọi trường hợp!

"Năm đó ở Đế đô chính mắt ta gặp qua, ngươi chưa thấy không có nghĩa là không có, toàn bộ mọi người ở Đế đô đều chứng kiến Vân Phong là thật hay giả! Còn nữa...... muốn nhìn chỉ có người của ta, không liên quan gì tới các ngươi, Vân Phong không có nghĩa vụ phải thỏa mãn tất cả lòng hiếu kỳ của các ngươi!"

Khí phách từ trong lời nói chiếm được đa số hưởng ứng nhiệt liệt bên đế quốc Phong Vân, mặt Thương Nhị ửng không được tự nhiên,"Ta chỉ nói thật thôi mà."

Vân Phong cười nhẹ, Thương Nhị lại càng xấu hổ, một đoạn nhạc đệm nhỏ nay trôi qua rất nhanh đã tới kỳ hạn ba tháng, buổi tối trước đó một ngày, bên trong phòng nghỉ đế quốc Phong Vân, mọi người trong đế quốc Phong Vân đều vây quanh người Vân Phong.

"Ngày mai chính là ngày quyết chiến! Vân Phong, chuẩn bị tốt chưa!" Nghiêm Tiểu Lỗi lớn tiếng nói một câu, tâm tình cực kỳ kích động, Vân Phong có chút bất đắc dĩ, nhưng vẫn phối hợp gật đầu, Dược tề sư đế quốc Phong Vân lập tức hoan hô, Hạ Cảnh Dật ngồi một bên, mở miệng,"Ta còn chưa thấy qua cách ngươi chế tạo dược tề, vừa đúng dịp này có thể học tập một chút."

"Đúng vậy! Ngươi chế tạo dược tề ta còn chưa thấy qua một lần" Nghiêm Tiểu Lỗi bừng tỉnh đại ngộ hô một câu, chiếm được đồng ý của những người khác, Thương Nhị cũng thực trong khi đãi bộ dáng, cảm nhận được ánh mắt chờ mong từ mọi người, Vân Phong chỉ có thể giật nhẹ khóe miệng, không biết ngày mai bọn họ nhìn thấy phương pháp nàng chế tạo dược tề, biểu tình cuối cùng là ra sao đây.

Khúc Lam Y ngồi bên cạnh, rất là thâm ý mở miệng nói,"Các ngươi cứ chờ đợi đi, chắc chắn sẽ học được không ít gì đó."

Vân Phong liếc mắt trừng hắn một cái, quả nhiên sau những lời Khúc Lam Y nói ánh mắt chờ mong càng thêm mãnh liệt, Vân Phong bỗng nhiên cảm thấy có chút đau đầu, chẳng lẽ ngày mai nàng và Lam Linh tỷ thí là hiện trường trực tiếp sao?

Đến ngày hôm sau Vân Phong mới biết được, căn bản không phải hiện trường trực tiếp, mà long trọng hơn nữa chính là hiện trường quan sát!

Kì khảo sát Dược tề sư cao cấp ba sao quả nhiên được rất nhiều người quan tâm, Lam Linh thân là Dược tề sư cao cấp ba sao duy nhất của Chế dược viện, mỗi lần tới lúc nàng khảo sát đã có rất nhiều người đến xem, trở thành Dược tề sư vĩ đại rất khó, vậy mà Lam Linh lại có thành tựu cao như thế, dĩ nhiên có rất nhiều chỗ để cho người ta học tập, cho nên mỗi lần Lam Linh thi khảo sát lại có rất nhiều người tới học tập, nhưng lần này hiển nhiên không chỉ học tập đơn giản như vậy.

Chính giữa hai dãy phòng trong Chế dược viện được dựng một cái đài cao, trên đài cao đặt hai cái bàn, phía trên bày ra một ít dụng cụ tất yếu cần để chế tạo dược tề, mà bốn phía xung quanh đài cao, mỗi góc đều chật kín người, sở dĩ làm cái đài cao như vậy cũng là để dễ theo dõi quá trình Dược tề sư chế tạo dược tề.

Hôm nay tất cả các để tử và lão sư ở Chế dược viện toàn bộ đến đông đủ, tuy rằng trước kia khi Lam Linh khảo sát cũng có người đến xem, nhưng không nhiều bằng hiện tại, lúc này ai nấy đều ngồi yên tại chỗ, vẻ mặt đám người có hưng phấn có chờ mong.

Các lão sư trong Chế dược viện đều ở đây, đây là một trường hợp rất hiếm có trong lần đệ tử thi khảo sát, bình thường chỉ có một lão sư phụ trách khảo sát, áp dụng chế độ thay phiên nhau, mới sáng sớm, bốn phía quanh đài cao tụ tập không ít người, hai nhân vật chính còn chưa phân được gì, hiện trường đã ồn ào.

"Lần này ai sẽ thắng ai đây?"

"Khó mà nói lắm, Lam Linh mấy ngày qua không hề lộ diện, nhất định đang bỏ công gia tăng thực lực, còn Vân Phong thì......"

"Những ngày cuối cùng nàng mới xuất hiện, nhưng dáng vẻ thì như cả ngày không có việc gì làm."

"Ta nói nha, muốn từ cao cấp một sao vượt qua cao cấp ba sao trong vòng ba tháng, thì chỉ là nói nhảm mà thôi!"

"Đúng vậy, cấp bậc cao cấp ba sao không phải dễ dàng đạt tới như vậy!"

"Ai da, cứ xem đi, rồi sẽ có kết quả, sau khi có kết quả không phải rõ ràng sao!"

"Ha ha ha, ta thì rất mong chờ sau khi có kết quả rồi, bên nào sẽ cúi đầu xin lỗi đây?"

Tiếng bàn tán liên tục vang lên, trêu chọc có, cười nhạo có, nhẹ nhàng nhất tất nhiên là nhóm Dược tề sư của Áo Uy và Thánh Diệu, bọn họ đơn thuần chỉ là những người đứng xem thôi, bất luận là bên nào thằng đối với họ đều có trò hay để xem, thái độ giữa Phong Vân và Già Diệp đều tỏ vẻ thù địch, Dược tề sư từ bốn đế quốc được phân chia ngồi ở bốn phía, Phong Vân và Già Diệp ngồi đối diện nhau, hai bên nhìn nhau đến trợn mắt.

"Đế quốc Phong Vân! Chờ xin lỗi chúng ta đi!" có người bên phía Già Diệp hô to, bên đế quốc Phong Vân người đầu tiên nhảy dựng lên vẫn là Nghiêm Tiểu Lỗi.

"Đám tôn tử các ngươi! Người xin lỗi là ai cứ chờ mà coi!"

"Ngươi nói cái gì! Nghiêm Tiểu Lỗi, ngươi đúng là cái tên không biết xấu hổ!"

Hiện trường nhất thời nổi lên từng đợt sóng dữ, Nghiêm Tiểu Lỗi dĩ nhiên không hề khách khí phản kích lại, đám người bên hai đế quốc còn lại nghe Phong Vân cùng Già Diệp mắng chửi nhau, lúc này Hạ Cảnh Dật mới kéo xuống Nghiêm Tiểu Lỗi lại ý nói hắn đừng tiếp tục nói nữa, Nghiêm Tiểu Lỗi "Hừ" mạnh một tiếng rồi cũng ngồi xuống, ánh mắt hướng về phía cách đó không xa thấy Viện trưởng và vài người đang đi tới.

Viện trưởng vừa tới toàn trường lập tức yên lặng hẳn, bên cạnh Viện trưởng còn có hai người, hai người kia tất cả mọi người trong Chế dược viện đều không quen biết, nhưng áo bào hai người họ mặc trên người ai cũng không xa lạ.

"Trời đất! Đó là người của Tổng công đoàn Dược tề sư!"

"Quần áo trên người chỉ có trưởng lão mới có thể mặc đó! Ta phi! Người đến là trưởng lão thật ư?"

Nghiêm Tiểu Lỗi chớp mắt vài cái, nhìn chằm chằm hai người đứng bên cạnh Viện trưởng,"Không phải chứ, Viện trưởng tự mình xuất hiện đã là chuyện lạ rồi, nay người bên Tổng công đoàn cũng đến góp vui?"

Toàn trường lại lần nữa nổi lên hỗn loạn, hai vị nhân vật đi theo Viện trưởng xuất hiện nhấc lên một đoạn cao trào, một trong số đó là Đan Thanh trưởng lão từng tự đưa Vân Phong vào Học viện Chế dược, người còn lại nhìn qua cực kỳ nghiêm túc, không có vẻ câu nệ nói cười.

"Quần áo trên người cho thấy thân phận là trưởng lão, hai vị trưởng lão tự mình tới đây." Hạ Cảnh Dật cũng có chút kích động, ánh mắt chăm chú nhìn hai vị trưởng lão, có thể lên làm trưởng lão Tổng công đoàn Dược tề sư thực lực hẳn rất mạnh, có lẽ đã đạt tới cấp bậc Tông sư rồi!

"Nổi danh, thật sự đi ra danh......" Nghiêm Tiểu Lỗi vẫn là còn đang ngơ ngác, quay đầu nhìn Hạ Cảnh Dật,"Ngươi nói thử coi nếu như Vân Phong thắng, nàng có trực tiếp được vào Tổng công đoàn Dược tề sư không?"

Hạ Cảnh Dật thoáng trầm tư vài giây,"Cho dù nàng không thắng, tiến vào cũng là chuyện sớm muộn thôi."

Tất cả ánh mắt nóng bỏng đều tập trung vào trên người hai vị trưởng lão, ngay cả các lão sư trong Chế dược viện cũng rất vui sướng, trong giới Dược tề -trưởng lão nằm ở một tầng lớp rất cao, muốn gặp mặt cũng không phải dễ dàng. Ba người vừa bước tới, Viện trưởng liền nhíu chân mày.

"Hai người các ngươi chính là tâm điểm chú ý đó."

"Ngươi nhìn sai rồi, bọn họ đều là đang nhìn ngươi." Đan Thanh trưởng lão hòa ái dễ gần lộ nụ cười tươi, cho dù hắn không cười cũng sẽ làm cho người ta phát sinh ra cảm giác thân cận.

"Hừ! Ta còn chưa có mờ mắt đâu." Viện trưởng không cảm xúc hừ một tiếng, Đan Thanh trưởng lão có chút bất đắc dĩ cười cười, nhìn người đứng bên cạnh cười nói,"Đan Tố, sao ngươi không phát biểu một chút ý kiến?"

Vẻ mặt nghiêm túc, Đan Tố trưởng lão vẫn mang bộ mặt khó gần liếc nhìn Đan Thanh một cái, căn bản lười mở miệng, Viện trưởng nhìn thấy khuôn mặt kia của Đan Tố cười nói,"Lúc nào thì ngươi nghe thấy hắn phát biểu ý kiến qua?"
5/5 của 2 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại