Thiên Tài Triệu Hồi Sư
Quyển 4 - Chương 42-1: Máu của Kim Long! (1)

Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 4 - Chương 42-1: Máu của Kim Long! (1)

Hách Liên phu nhân nhanh chóng sửa đổi vẻ mặt sắp vặn vẹo của mình lại, nhìn Vân Phong cười vô cùng thân thiết:“Thì ra là Vân gia tiểu thư Vân Phong, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, hôm nay mới gặp quả nhiên không tầm thường.

Vân Phong liếc mắt nhìn Hách Liên phu nhân một cái, Vân Thăng đứng một bên với sắc mặt âm trầm:“Câu vừa rồi gả vào Vân gia có nghĩa là gì, còn đuổi ai ra khỏi nhà hả? Tại sao lại nói như vậy?"

Sắc mặt Hách Liên Phù đỏ bừng, thật muốn một ngụm cắn luôn đầu lưỡi mình, nói nhanh qua bây giờ có muốn thu hồi lại cũng không kịp nữa, hơn nữa lời này còn nhằm vào người không nên nhằm, chính là người kia vang danh một cõi Vân gia- Vân Phong! Hách Liên Phù tức giận nghĩ, sớm nói ra thân phận của nàng một chút không phải tốt sao? Lại ở trước mặt các nàng giấu lâu như vậy, có ý đùa giỡn các nàng à?!

“Ha ha, đó đều là tiểu Phù nhất thời nói bậy, có phải hay không?" Hách Liên phu nhân quay đầu chống lại ánh mắt của Hách Liên Phù, vẻ mặt Hách Liên Phù ửng đỏ cúi gằm đầu, ánh mắt vụng trộm nhìn về phía Vân Thăng, Vân Phong một bên đem ánh mắt Hách Liên Phù thu vào trong mắt, thì ra Hách Liên Phù có ý với đại ca mình, Hách Liên gia ước gì một người cũng phải chui vào được.

Nghĩ đến Mộc Tiểu Cẩm đang mang thai, Vân Phong tin tưởng đại ca mình sẽ không cưới nữ nhân khác nữa, Mộc Tiểu Cẩm là toàn tâm toàn ý thích đại ca, đại ca tất nhiên sẽ không cô phụ tâm ý này. Bàn tính này của Hách Liên gia xem ra là tính hụt rồi!

“Vân đại ca, đó đều là nhất thời nói bậy thôi." Hách Liên Phù nhỏ giọng nói chuyện, so với tính cách mạnh mẽ vừa rồi thì như hai người khác nhau.

“Hình như ta cùng vị tiểu thư này không có quen biết, cho nên xin gọi ta là Vân Thăng." Vân Thăng lãnh lùng nói, lúc này Vân Phong có thể xác định trăm phần trăm xác đại ca không có ý gì trong đầu, Hách Liên Phù có thể coi là xinh đẹp, nếu đại ca có ý thì phần tâm tư đó đã sớm mà có.

“Ta......!" Hách Liên Phù bị Vân Thăng lạnh lùng từ chối không còn mặt mũi, Hách Liên phu nhân ở một bên cười ngắt lời,“Vân Thăng à, Hách Liên gia và Vân gia cũng không phải người ngoài, tiểu Phù gọi ngươi một tiếng đại ca cũng được mà, làm gì lại khách khí như thế!"

Vân Thăng buông Vân Phong ra, hai huynh muội ngồi trên ghế, Vân Thăng vẫn giữ nét mặt lãnh nghiêm*, trong lòng thì đang không ngừng bốc hỏa, một đám nữ nhân này từ các gia tộc đi tới, đều muốn gả vào Vân gia, mấy ngày nay ai nấy cũng giành gả cho Vân Cảnh, không nghĩ rằng hiện giờ Vân Thăng hắn cũng tránh không khỏi!

*lạnh lùng- nghiêm túc

“Hách Liên phu nhân đừng nói như vậy, Vân gia với ai cũng đều là người ngoài." Vân Thăng trực tiếp đem lời nói của Hách Liên phu nhân nghẹn trở về, thể diện của Hách Liên không nhịn được, lời nói tiếp theo liền nói ra hết luôn.

“Vân Thăng à, nam nhân thì có nhiều nữ nhân cũng là bình thường, ngươi chính là nhân trung long phượng lại còn đại thiếu gia của Vân gia, chỉ có một thê*, không phải quá keo kiệt sao." Hách Liên phu nhân thản nhiên mở miệng, một bộ lời nói thấm thía khẩu khí,“Nếu nói tốt, thì ngươi là người chung tình, nói khó nghe, thì chính là vô năng."

*vợ

Vân Thăng nhướng chân mày, huyệt Thái Dương giật mấy cái, Vân Phong ngồi một bên đáy mắt lộ ý cười, Hách Liên phu nhân thấy Vân Thăng không phản bác nên nghĩ sự việc có cơ hội:“Vân gia cũng là gia tộc nhất đẳng, phụ thân ngươi trước mắt vẫn lẻ loi một mình, ngươi hẳn nên khuyên nhủ một chút, nên khai chi tán diệp cho thỏa đáng, Vân gia dù sao......"

“Sao Hách Liên phu nhân không sửa thành họ Vân đi?" Vân Phong nhàn nhã nói một câu, sắc mặt Hách Liên phu nhân lập tức thay đổi, không biết nên nói cái gì, Hách Liên Phù ở bên cạnh căm tức gầm nhẹ,“Vân Phong, ngươi không được làm nhục người khác!"

“Tiểu Phù!" Hách Liên phu nhân thấp giọng trách cứ, chống lại ánh mắt Vân Phong:“Vân tiểu thư nói gì vậy, phu nhân Hách Liên gia làm sao có thể sửa thành họ Vân được, không nên nói giỡn thì tốt hơn."

Vân Phong cười ha ha,“Đại ca, muội còn tưởng Hách Liên phu nhân tự mình tới cửa là muốn nói đỡ giúp mình chứ, xem ra không phải vậy rồi."

Hách Liên phu nhân cực kỳ xấu hổ ngồi chỗ kia, nói cái gì cũng cảm thấy không đúng, Hách Liên Phù ở một bên thấy mẫu thân mình bị người ta vũ nhục liền tức giận hét lên:“Hôm nay tới là bàn chuyện của ta, sao ngươi lại lấy mẫu thân ta ra mà nói!"

“A, thì ra là chuyện của ngươi, chẳng lẽ người muốn gả cho cha ta sao?" Vân Phong lơ đãng nói, Hách Liên phu nhân và Hách Liên Phù bắt đầu có chút chán nản, nàng rõ ràng vì Vân Thăng mới đến, hiện tại ngược lại làm kẻ điếc!

“Đùa giỡn cái gì chứ!" Vân Thăng giận dữ rống to, cho dù phụ thân muốn tái giá cũng không thể cưới một người so với muội muội mình không khác lắm, phụ thân không thể thuộc tới loại trình độ này!

“Không phải, không phải!" Hách Liên Phù nóng vội nói, sắc mặt ửng đỏ nhưng lại rụt rè, Hách Liên phu nhân tự biết Vân Phong đang giễu cợt các nàng, sắc mặt trầm xuống,“Vân tiểu thư một khi đã muốn xuyên tạc, ta liền nói rõ ý đồ tới đây! Hôm nay tới đây là vì nữ nhi Hách Liên Phù, đối tượng tìm đến chính là ngươi- Vân Thăng."

Vân Thăng sửng sốt, Vân Phong nhếch khóe miệng,“Đại ca, người ta ước gì được làm tiểu thiếp cho huynh đó."

Sắc mặt Hách Liên phu nhân ửng đỏ, không để ý tới lời Vân Phong nói:“Hách Liên gia tự nhận gia thế tương đương với Vân gia, tiểu Phù bất luận là về phương diện nào cũng xứng đôi với ngươi, huống hồ Hách Liên gia so với Mộc gia còn có năng lực hơn, tiểu Phù gả cho ngươi coi như là môn đăng hộ đối."

“Nói như vậy, Vân gia cần phải cảm động đến rơi nước mắt vì Hách Liên gia chịu gả người cho à?" lời nói của Vân Phong khiến cho Hách Liên phu nhân cả kinh, cửa hôn nhân này kỳ thật là do Hách Liên gia trèo cao, Hách Liên phu nhân không muốn giống như chó đối Vân gia vẩy đuôi mừng chủ, cho nên liền tự ý nâng giá trị bản thân lên.

“Ta không phải có ý này, Hách Liên gia......" Hách Liên phu nhân tự biết chính mình nói sai, Hách Liên Phù ở một bên nhịn không được nói:“Vân đại ca, ta thích huynh! Ta muốn gả cho huynh!"

Một cô nương nhiệt tình thổ lộ ra một câu, xác thực thực làm cho người ta kích động, nhưng nét mặt Vân Thăng lại phi thường không tốt,“Hách Liên tiểu thư, kiếp này ta chỉ biết yêu một mình thê tử của ta, tuyệt đối không cưới nữ nhân thứ hai." Vân Thăng uyển chuyển cự tuyệt, hy vọng Hách Liên Phù biết khó mà lui, tuy nhiên Hách Liên Phù cũng không hết hy vọng.

“Vân đại ca, ta sẽ khiến huynh thích ta!"

“Hách Liên tiểu thư! Thiên hạ này nữ nhân thích đại ca ta rất nhiều, chẳng lẽ đại ca ta ai cũng cưới vào cửa sao? Nếu thật sự là như vậy, không biết ngươi đã là người thứ mấy trăm rồi." Vân Phong đứng lên, ánh mắt sắc bén nhìn mẹ con Hách Liên gia:“Ý của đại ca ta nếu hai vị còn chưa hiểu, ta nghĩ không cần thiết phải giải thích nhiều nữa."

“Vân tiểu thư, chúng ta đang thảo luận chuyện với đại ca ngươi, ngươi thân là muội muội, không nên xen mồm vào thì tốt nhất." Hách Liên phu nhân thấp giọng nói một câu, Vân Thăng cười ha ha:“Hách Liên phu nhân, chẳng lẽ ngươi không biết từ trên xuống dưới Vân gia chuyện lớn chuyện nhỏ đều là từ một tay muội ta làm chủ sao? Dĩ nhiên cũng bao gồm chuyện của ta."

“Ý của ngươi là nói, chỉ cần Vân tiểu thư đồng ý ngươi sẽ cưới?" Hách Liên phu nhân nhíu mày hỏi, sắc mặt Vân Thăng nghiêm nghị,“Đương nhiên, Phong nhi nói gì thì ta làm cái đó."

Vân Phong nhìn đại ca cười ấm áp, Vân Thăng giơ tay xoa đầu Vân Phong, Hách Liên phu nhân cười lớn:“Hôm nay đường đột quấy rầy, xin cáo từ trước." vừa dứt lời liền lôi kéo Hách Liên Phù xoay người rời đi, Vân Phong nhìn theo bóng hai người rời đi, cảm thấy hai mẹ con này đúng là âm hồn không tan, bất quá các nàng cũng không có năng lực đem người nhét vào đâu, cho dù dám tiến vào Vân Phong- nàng cũng sẽ là người đầu tiên đuổi ra bên ngoài!

Bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, Vân Phong xoay người:“Đại ca, có phải phụ thân đã xảy ra chuyện gì rồi hay không......"

Vân Thăng nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Vân Phong chợt cười ha ha:“Phong nhi cứ yên tâm, phụ thân không có việc gì, chẳng qua...... xác thực có một chút biến đổi, muội đi xem càng tốt." Vân Thăng chỉ vào bên trong, Vân Phong gật đầu, lại nghĩ đến cái gì, khóe miệng lộ ra nụ cười thần bí,“Đại ca mau đi cùng muội, muội cũng có tin tốt nói cho huynh và phụ thân, còn mang về đây một người rất quan trọng."

“Người quan trọng?" Vân Thăng nghi hoặc hỏi, Vân Phong cười kéo tay Vân Phong:“Đúng vậy, người quan trọng, là người mà huynh và phụ thân vẫn luôn muốn gặp, rốt cục muội đã tìm được rồi."

Vân Thăng nghe thế đột nhiên mừng rỡ, Vân Phong ung dung cười không nói tiếp, hai huynh muội cùng nhau đi về phía thu phòng Mộc gia, Vân Phong đứng trước cửa thư phòng, hai tay nhẹ nhàng đẩy cánh cửa ra, cửa truyền ra một tiếng két, Vân Thăng đứng bên cạnh nhẹ cười, nhìn vào trong thấp giọng gọi một tiếng,“Phụ thân."

Vân Phong ở đằng sau bỗng nhiên dừng lại không bước nữa, Vân Thăng vui vẻ cười lôi kéo tay Vân Phong đi vào,“Không ở cạnh Tiểu Cẩm mà tới tìm ta, có việc à?" Một giọng nói hùng hậu có lực truyền đến, Vân Phong sửng sốt, đây là giọng của phụ thân, nhưng mà......

Vân Thăng dẫn Vân Phong đi vào trong, Vân Phong liếc mắt một cái liền thấy được nam nhân ngồi phía sau bàn, thân hình cao ngất vẫn thế, gương mặt nghiêm túc vẫn thế, chẳng qua......

“Phụ thân!" Vân Phong giật mình gọi một tiếng, nhìn Vân Cảnh trước mặt kinh ngạc vô cùng, Vân Cảnh nghe được tiếng gọi, tay run nhẹ một cái, nhìn cô gái xuất hiện trước mặt mình đồng tử co rụt lại,“Phong nhi?"

Vân Phong bước lại cạnh Vân Cảnh, ánh mắt ở trên người Vân Cảnh nhìn đi nhìn lại, nam nhân trước mắt đúng thật là phụ thân mặt than của mình, là thật! Ngũ quan nghiêm túc, vẻ mặt nghiêm nghị, gương mặt than thương ban đầu nay lại biến trẻ ra không ít, nếp nhăn ngay khóe mắt và cái trán toàn bộ đều thần bí biến mất, Vân Cảnh trước mặt đây còn trẻ hơn mười tuổi! Vân Phong dùng tinh thần lực tìm tòi kiểm tra cũng kinh ngạc phát hiện, thực lực phụ thân mình đã lên tới thống lĩnh trung kỳ! Mới hơn một năm ngắn ngủn, phụ thân mặt than rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, làm sao biến hóa dữ đến vậy chứ!

Vân Thăng đi tới, vỗ vỗ bả vai Vân Phong:“Phong nhi, ta cũng rất ngạc nhiên về sự biến hóa của phụ thân, nhưng mà...... tóm lại không phải tốt sao?"

Vân Phong chưa nói gì cả, chân mày gắt gao nhăn lãi, tinh thần lực đột nhiên xâm nhập vào bên trong cơ thể phụ thân mặt than, Vân Cảnh đè nén nội tâm đang kích động của mình xuống, nhìn nữ nhi đột ngột trở về, cứ tùy ý ngồi để Vân Phong thử, tinh thần lực của Vân Phong chạy quanh một vòng, nhất thời đã biết phụ thân mặt than mình xảy ra chuyện gì.

“Máu của Kim Long." Vân Phong thì thào nói nhỏ, tinh thần lực chậm rãi rút về, vừa rồi thăm dò một phen Vân Phong từ trong cơ thể Vân Cảnh dò ra được một tia long khí, tia long khí này đúng là thuộc về Ngao Kim!

“Phong nhi muội nói là Kim Long hả?" Vân Thăng kinh ngạc nhìn về phía Vân Phong, rất là kinh ngạc, Vân Cảnh cũng có chút kinh ngạc, Vân Phong gật đầu,“Còn nhớ cái người gọi là Ngao Kim không?"

“Đương nhiên nhớ rõ! Lúc trước hắn cùng tiểu tử kia đã giúp Vân gia, là ân nhân của Vân gia!"

Vân Phong thở dài một hơi,“Ngao Kim...... không phải con người, hắn là Long tộc, hơn nữa còn là thiếu chủ Long tộc, là huyết mạch của Kim Long bộ tộc. Lúc trước nếu không có máu của hắn, cho dù có Khúc Lam Y phụ thân cũng không thấy hoàn toàn hồi phục được."

“Long tộc!" Vân Thăng kinh hô một tiếng, muội muội bảo bối của mình từ khi nào thì quen Long tộc! Hơn nữa còn là Kim Long!

“Trách không được, hơn một năm qua, bản chất trong cơ thể ta ngày càng thay đổi, thực lực cũng đột nhiên tăng mạnh, nói như vậy đều là do mấu của Kim Long?" Vân Cảnh ở bên cạnh trầm ổn mở miệng, Vân Phong gật đầu,“Trong cơ thể phụ thân thậm chí còn có một tia long khí, hẳn là kết quả máu của Kim Long đã hoàn toàn dung hợp."

“Thì ra là vậy......" nội tâm Vân Thăng không khỏi có chút khiếp sợ, Long tộc và con người căn bản không có quan hệ lẫn nhau, hơn nữa nghe đồn Long tộc đối với con người căm thù đến tận xương tuỷ, thật không ngờ tới cái người gọi là Ngao Kim cư nhiên là Long tộc, hơn nữa còn là Long tộc thiếu chủ thuộc Kim Long bộ tộc! Muội muội mình quả nhiên gặp gỡ toàn người không tầm thường, phải nói là căn bản không có ai có thể nghĩ đến!

“Đó là thiếu chủ Long tộc, Phong nhi làm sao lại quen được...... có thể có......" lời nói của Vân Cảnh chứa rất nhiều băn khoăn, Vân Phong nở nụ cười,“Phụ thân yên tâm, Long tộc không thích người là đúng, nhưng mà Ngao Kim thì...... xem như là một người đặc thù vậy. Con và hắn quen như thế nào, có nói tiếp cũng là chuyện đã lâu từ trước kia."

“Vậy máu Kim Long trong cơ thể ta sẽ không khiến cho Vân gia và con mang đến tai họa gì chứ." Vân Cảnh cau mày nói một câu, Vân Cảnh vốn trên dưới bốn mươi tuổi, nay nhìn giống như nam nhân mơi ba mươi tuổi, nhưng khí chất thì rất thành thục, gien của Vân gia coi như không tồi, trách không được lại trở thành nam nhân độc thân hoàng kim.

“Không cho Long tộc biết, tất nhiên sẽ không có chuyện." Vân Phong trấn an cười một cái, chuyện máu Kim Long trong cơ thể phụ thân mặt than của mình, ngoại trừ nàng và Vân Thăng, Khúc Lam Y thì không còn ai khác biết được nữa, Long tộc càng không thể biết, vậy dĩ nhiên sẽ không có việc gì. Nhớ tới người nào đó vẫn đứng ở trong Long điện, Vân Phong bỏ qua băn khoăn trong lòng, nhìn phụ thân mặt than cười thần bí.

“Phụ thân, hôm nay con có mang về một người rất quan trọng."

Vân Cảnh nhíu mày, Vân Thăng có chút chờ mong nhìn Vân Phong, Vân Phong cười ha ha, ý niệm vừa động, người nào đó vẫn đứng bên trong Long điện bị một ánh sáng kéo ra khỏi Long điện, trực tiếp rơi xuống trước mặt Vân Cảnh và Vân Thăng. Vân Lạc Trần mới ra đầu óc còn choáng váng, lúc thấy rõ Vân Phong không khỏi thấp giọng oán giận:“Ta còn nghĩ phải thêm một thời gian nữa ngươi mới nhớ tới ta......"
5/5 của 2 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại