Thiên Tài Triệu Hồi Sư
Quyển 3 - Chương 34-1: Xuất phát, tới Già Diệp đế quốc! (1)
Tây Môn Oánh cùng Vân Thăng bước ra khỏi hàng, ánh mắt tò mò nhìn nhau, Đại ca của Vân Phong sẽ có thực lực là như thế nào, đáy mắt Tây Môn Oánh đầy vẻ châm chọc, Vân Thăng chỉ mỉm cười, Vân Phong nhàn nhã đứng một bên, Lam Dực đứng bên cạnh Vân Phong, trận tỷ thí này kết quả đã quá rõ ràng, Đại ca của mình nhất định thắng.
"Được rồi, vậy các ngươi tỷ thí một chút đi." Tạp Lan đế vương ngồi ở trên ghế cao nói một câu, tay tùy ý giơ lên, ý tứ là nói có thể bắt đầu, Tây Môn Oánh hừ một tiếng, không nói một lời, lòng bàn tay lập tức toát ra một quang đoàn lục sắc, Vân Phong hơi nhướng mi, cư nhiên lại là phong nguyên tố, đúng là hiếm gặp.
"Ngươi đuổi không kịp tốc độ của ta." Phong nguyên tố trong phút chốc liền bao lấy thân thể của nàng, thân thể Tây Môn Oánh giống như nhẹ nhàng hẳn đi rất nhiều, Lam Dực đứng bên cạnh Vân Phong nhìn thấy, cận lực cười cười,"Chút tài mọn." Vân Phong cũng nở nụ cười, đối với Lam Dực mà nói, tốc độ của Tây Môn Oánh như vậy, thật sự giống như ốc sên.
Vân Thăng không nói gì, bàn tay xuất hiện đoàn băng màu lam thủy nguyên tố, Tây Môn Oánh đột nhiên động,"Vân Thăng, ngươi có thể đánh được ta sao?!" thân mình Tây Môn Oánh rất nhanh hiện lên giữa không trung, một trận hoa mắt, Tây Môn Oánh tự cho tốc độ của mình nhanh, bất quá trong mắt những người ở đây, tất cả mọi hành động của nàng đều có thể nhìn thấy nhất thanh nhị sở, có mấy chiến sĩ không nín được bật cười, Tây Môn Oánh không biết tự lượng sức mình, thật sự có chút lấy lòng mọi người.
Trong tay Vân Thăng thủy nguyên tố bắt đầu khởi động băng màu lam quang mang, bóng dáng Tây Môn Oánh di chuyển được Vân Phong thấy nhất thanh nhị sở trong đáy mắt, dưới chân không một chút mảy may chuyển động, Vân Thăng giống như đang cho Tây Môn Oánh một cơ hội để ra tay công kích, quả nhiên, Tây Môn Oánh đột nhiên hét lên,"Phong chi tên, đi!" Một đạo lục sắc quang mang đột nhiên từ phương hướng Tây Môn Oánh bay tới trước mặt Vân Thăng, khóe miệng Vân Thăng nở nụ cười, thủy nguyên tố trên tay cũng vận sức chờ phát động!
"Thủy chi tên, đi!" Vân Thăng quát khẽ một tiếng, thủy nguyên tố từ bàn tay lập tức ngưng kết thành mũi tên, bay vọt mà đến phong chi tên, hai loại ma pháp nguyên tố khác nhau, ở giữa không trung đối chọi gay gắt!
Thủy chi tên hòa cùng phong chi tên ở không trung va chạm, đầu tên màu lam cùng màu lục ma pháp đối đầu đánh vào nhau, chỉ thấy màu lam thủy chi tên từ lúc tiếp xúc với phong chi tên, đã đem lục sắc nguyên tố cắt xuyên qua,"Phanh!" thanh âm nguyên tố dữ dội ở không trung vang lên, sắc mặt Tây Môn Oánh lập tức trắng bệch, nhìn thấy phong chi tên của mình bị thủy chi tên tiêu diệt hầu như không còn, mà thủy chi tên vẫn lấy tốc độ cực nhanh bay về phía tây Môn Oánh!
Tây Môn Oánh hung hăng cắn chặt răng, nhanh chóng muốn thúc dục phong nguyên tố chợt lóe lên, lại hoàn toàn không có ngờ được, tốc độ của thủy chi tên so với dự đoán của nàng còn nhanh hơn, Tây Môn Oánh còn không kịp tránh thì thủy chi tên đã bay đến trước mắt!
"Phá." Vân Thăng thấp giọng kêu lên, thủy chi tên ở trước mặt Tây Môn Oánh nhẹ nhàng mở tung ra, chỉ còn lại có một đoàn nguyên tố màu lam đang phiêu tán, ở không trung chậm rãi tan biến, Tây Môn Oánh ngơ ngác đứng đó, một câu cũng không nói được, trong lòng của nàng đang kinh hoàng, vừa rồi trong nháy mắt, nếu không phải vì một tiếng phá của Vân Thăng, thủy chi tên nhật định sẽ xuyên thấu nàng!
Ai thua ai thắng lập tức biết được kết quả, sắc mặt Tây Môn Oánh trắng bệch, một đôi mắt nhìn về hướng Vân Thăng, hắn không phải mang tiếng là kẻ bất lực sao? Làm sao có thể mạnh như vậy chứ, từ khi nào thì chính mình và hắn có mức chênh lệch lớn như vậy!
Tạp Lan đế vương thấy một màn như vậy liền ho khan một tiếng, tầm mắt quét về phía Tây Môn Oánh, có ý tứ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Tây Môn Oánh lúng ta lúng túng lui qua một bên, xem ra nàng đã không có duyên với tứ quốc tranh phách tái rồi.
"Đứa nhỏ nhà Vân gia quả nhiên đều là tàng long ngọa hổ, không sai không sai." Tạp Lan đế vương mở giọng khen ngợi một tiếng, cười hớ hớ nhìn Vân Thăng, Vân Thăng cũng cười theo,"Bệ hạ quá khen." Sau đó đứng bên cạnh Vân Phong, nếu không phải muội muội bảo bối của mình cho mình vào Long điện để tu luyện, không chừng thực lực hiện tại của mình vẫn đang đình trệ ở trình độ cấp ba, tất cả đều là công lao của Vân Phong.
"Được rồi, hiện tại không có ý kiến gì nữa chứ?" Tạp Lan đế vương nhìn bốn phía xung quanh, trọng điểm là quét ánh mắt về phía Vân Phong, Vân Phong tỏ vẻ không có ý kiến gì, Tây Môn Oánh bị loại bỏ, đỏ mặt đẩy cửa đi ra ngoài, trong lòng tràn đầy xấu hổ, sau khi Tây Môn Oánh ra ngoài, lúc này đây đội ngũ tham gia tứ quốc tranh phách chính thức tạo thành.
Kayes đứng lên, nhìn mười người thiếu niên thiếu nữ trước mặt, mở miệng nói:"Tứ quốc tranh phách tái là đang tranh tài thực lực của bốn quốc gia, cũng là đánh giá thực lực của những người trẻ tuổi trong bốn nước, các ngươi là đại diện cho Tạp Lan đế quốc, lúc nào cũng phải ghi nhớ điều này! Trận đấu này, ba quốc gia khác cũng sẽ không thiếu kỳ tài, nhưng cũng không cần phải nản lòng, cố gắng làm hết sức mình là được, mặc kệ vinh dự như thế nào, các ngươi đều là niềm vinh dự của Tạp Lan!"
Nói thì giỏi, dưới đáy lòng Vân Phong hừ lạnh khinh thường, Kayes tiếp tục nói:"Lần này nơi diễn ra trận đấu không phải ở Tạp Lan, mà là ở Già Diệp đế quốc, ta sẽ đi cùng các ngươi tới đó, nhưng mà cần phải có một đội trưởng, vị đội trưởng này phải có thực lực, làm việc phải chu đáo cẩn thận, trong quá trình tứ quốc ở chung, không thể để cho Tạp Lan chịu thiệt, người ở đây có thể làm mọi việc hoàn mỹ nhất, hẳn là chỉ có Kasha."
Trên mặt Kasha lộ ra nụ cười, Vân Phong ở một bên cũng cười cười, ngoài mặt thì giả vờ lấy người của hoàng thất, như vậy thì mới có mặt mũi cùng hoàng thất địa vị, bằng không lúc đến Già Diệp đế quốc, đội trưởng không phải là người trong hoàng thất, chỉ sợ là sẽ bị ba quốc gia khác xem thường.
Mọi người không có ý kiến gì, Kasha lên làm đội trưởng, trên mặt Tạp Lan đế vương lập tức có ý cười, Kayes tiếp tục nói:"Tứ quốc tranh phách tái trận đấu chia thành hai loại là Chiến sĩ và Ma pháp sư, tiểu đội năm người các ngươi cũng phải có một đội trưởng, bây giờ các ngươi tự mình đề cử đi."
Bên phía đội Chiến sĩ có đáp án rất nhanh, đội trưởng không phải ai khác mà chính là Mộ Dung Vân Thiên, còn bên chỗ Ma pháp sư, ánh mắt mọi người đều đừng ở trên người Vân Phong, Vân Phong giật nhẹ khóe miệng,"Đừng nhìn ta, ta không làm." Khúc Lam Y ở một bên cười ha ha,"Nếu tiểu Phong Phong đã không làm, vậy thì Vân Thăng làm đi, đối với thực lực của hắn, các ngươi còn có ý kiến gì không?"
Tư Kì lắc đầu, sắc mặt Kasha khó coi đứng ở đó, nàng đột nhiên phát hiện, bên trong đội ngũ của Ma pháp sư, hình như là nàng bị cô lập, Vân Phong, Vân Thăng và Khúc Lam Y đứng cùng một chiến tuyến, mà mình lại không quen với nữ tử kêuTư Kì kia, nếu Tây Môn Oánh ở đây thì không có gì, nhưng hiện tại, Kasha thật đúng là chỉ có một thân một mình.
Bên này Ma pháp sư không có ý kiến, cho dù có ý kiến cũng bị bỏ qua, Văn Thăng là đội trưởng bên đội Ma pháp sư, Vân Thăng có chút xấu hổ cười cười, hắn vừa mới đến gia nhập, liền có thể lên làm đội trưởng, muội muội bảo bối của mình hẳn là thích hợp làm đội trưởng hơn, nhưng nhìn ý tứ Phong nhi, thì giống như không có nguyện ý làm việc này.
Đội trưởng hai bên đều đã tuyển xong, Tạp Lan đế vương mở miệng,"Đội trưởng hai đội đều phải nghe theo chỉ huy của trung đoàn trưởng, các ngươi phải đoàn kết nhất trí!"
Kasha lên làm trung đoàn trưởng, tất nhiên sẽ chiếm được quyền lợi cao nhất, niệm mặt mũi nàng nên cũng không có trở ngại, kế tiếp chính là vấn đề về vũ khí, về điểm này Tạp Lan hoàng thất cũng coi như biết điều, căn cứ vào thực lực mỗi người mà phối trí một vũ khí thích hợp, vũ khí của Mộ Dung Vân Thiên hẳn là tốt nhất, vũ khí cửu khổng cửu tinh, hơn nữa tất cả tinh hạch được khảm đều là tinh hạch của ma thú cấp năm, vũ khí với cái chuôi này có thể gia tăng không ít uy lực, bên Vân Phong, nàng cũng không muốn để cho Tạp Lan hoàng thất biết hết thực lực của mình, nên suy nghĩ một chút liền đem thực lực của mình định vị ở cấp bảy tiêu chuẩn, Khúc Lam Y cũng ha ha làm giống Vân Phong, thực lực của Đại ca mình không nhất thiết phải che dấu, đã là đội trưởng, thì cũng phải có thực lực để phục chúng*.
*thu phục lòng ng( ý là t.viên đội)
Đội Ma pháp sư bên này, thực lực của Kasha là cấp sáu nên xếp hạng là đứng vị trí thứ hai đếm ngược, điều này làm cho mặt nàng ta đỏ một phen, Vân Phong cũng không có đổi ma trượng, chỉ là nhiều hơn vài cái khổng, như bây giờ vũ khí có khổng đối với nàng cũng không phát huy được nhiều tác dụng, tự tạo cho mình một vũ khí thống lĩnh cấp bậc dung hợp, mới là vương đạo.
Tạp Lan hoàng thất đưa vũ khí, Vân Phong cũng không tính thay tinh hạch, nhất là dưới trường hợp này, đạo lý tài nhiều nên biết giấu nàng vẫn biết, đợi cho đến khi thắng được hạng nhất thời điểm thăm dò di tích đem vũ khí thay đổi lại cũng không sao.
Ngày tập hợp xuất phát đến Già Diệp đế quốc còn lại ba ngày, cách ngày tứ quốc tranh phách tái còn lại một tháng, nhưng tứ đại đế quốc đều có một thói quen, đó là đến sớm, một là làm quen với nơi xảy ra trận đấu, một điều khác là thâm dò thực lực tiêu chuẩn của ba quốc gia khác, nhất định phải làm tốt chuẩn bị, để cho mấy đại đế quốc hoàng thất không chú ý, cũng không biết.
Ba ngày sau là ngày tập hơp xuất phát, trong vòng 3 ngày, Vân Phong không hề ra ngoài, đem bản địa chí của Sư tôn để lại mà kĩ lưỡng xem qua, Già Diệp đế quốc, là đế quốc sản xuất lượng khoáng thạch nổi tiếng thứ nhất của tứ đại đế quốc, nghe nói đó là một khối bảo, hàm lượng khoáng thạch có được nếu so sánh với ba đế quốc khác còn cao hơn rất nhiều, so sánh với Già Diệp đế quốc, hàm lượng có trong khoáng thạch ở Tạp Lan đế quốc tương đương cằn cỗi, nên Tạp Lan đế quốc đối với Già Diệp chắc cũng là đỏ mắt đi.
Sản lượng khoáng thạch ở Già diệp đế quốc rất phong phú, nên cũng làm cho thực lực tiêu chuẩn của Dià Diệp cao hơn một chút, trình độ trong hoàng thất so với Tạp Lan còn cao hơn, Vân Phong nghe Sư tôn miêu tả Già Diệp đế quốc như vậy không khỏi có chút giật mình, càng làm cho nàng giật mình hơn chính là chuyện sau, đế quốc duy nhất có được Triệu hồi sư trong tứ đại đế quốc, chính là Già Diệp!*
*là THS hiện tại khi chưa biết VP cũng là THS
Vân Phong đưa tay lên nhẹ khép lại, lấy thực lực của Già Diệp đủ thấy có thể thâu tóm được một quốc gia, sản lượng khoáng thạch đứng thứ nhất, còn có Triệu hồi sư, nếu không thâu tóm thì thật là đáng tiếc, sở dĩ Già Diệp không có động thái gì, chỉ sợ là đang tiến hành gây áp lực lên phương diện khác, ví dụ như là duy trì cân bằng công hội lính đánh thuê ở Đông đại lục, ví dụ như còn có đang che dấu một thế lực nào đó, tứ đại đế quốc cùng nhau cân bằng là chuyện tốt, nếu xuất hiện một quốc gia độc bá, chắc chắn sẽ xâm phạm đến lợi ích của rất nhiều người, nên chắc sẽ không thể cho phép.
Vân Phong từ từ thở dài, Nhục Cầu đứng trên vai giật giật thân mình, Vân Phong nhấc Nhục Cầu lên đầu gối mình, tay búng nhẹ lên đầu nhỏ của Nhục Cầu, Nhục Cầu ủy khuất ôm đầu, thầm oán liếc Vân Phong một cái, bộ dạng đáng thương làm cho Vân Phong cười lớn, đưa tay lên người Nhục Cầu, cố ý như vô tình vuốt ve, khóe môi Vân Phong khẽ nhếch lên, quốc gia duy nhất ở tứ đại đế quốc có được Triệu hồi sư, cái tên Triệu hồi sư này có thực lực tiêu chuẩn như thế nào, chính mình thật muốn giao thủ một phen.
Thời gian ba ngày đi qua rất nhanh, ba ngày nay Vân Thăng đem thực lực của chính mình củng cố lại một lần nữa, Khúc Lam Y tựa hồ rất nhàn nhã, căn bản không có chuẩn bị gì, ba người cùng nhau đi đến Tạp Lan hoàng cung, vừa đi vào, liền thấy đoàn người đang ở cửa hoàng cung chờ, Vân Phong liếc con ngươi đen nhìn, ngoại trừ Kasha, mọi người đều đã đến đông đủ, Tạp Lan đế vương và Kayes cũng không có đến, xem ra là phải chờ trong chốc lát.
"Vân Phong!" thanh âm Trạch Nhiên truyền đến, Vân Phong cười tươi đi qua, cùng Trạch Nhiên nói vài câu, trong lúc nói chuyện luôn cảm thấy có ánh mắt thiêu đốt người truyền đến, Vân Phong theo bản năng đảo qua, liền thấy được Mộ Dung Vân Thiên vẻ mặt kích động đừng đó, khóe miệng Vân Phong giật giật,"Vân Phong, lần này cư nhiên phải đi Già Diệp đế quốc, ta thật sự rất ngạc nhiên nha!" trên mặt Trạch Nhiên mang theo tia kích động và hưng phấn, Vân Phong cười cười,"Ta cũng rất muốn biết, Già Diệp đế quốc là có bộ dáng gì đây."
Hai người tươi cười vui vẻ, chỉ chốc lát sau Kasha chậm rì rì tiêu sái đi ra, phía sau là Tạp Lan đế vương cùng Kayes Thân vương,"Tốt lắm, các ngươi đi theo ta." Kayes nói một câu, mười người liền đi theo phía sau Kayes, tiêu sái đi đến một địa vực rộng lớn, bốn phía cái gì cũng không có, có chút trống trải, chỉ chốc lát sau, từ không trung truyền đến vài động tĩnh, tất cả mọi người đều ngước lên trời nhìn, rất nhiều người đều ngạc nhiên hô,"Là Sư Thứu!"
Từ trên không trung bay qua bốn đạo bóng dáng, Sư Thứu phe phẩy cánh dần dần tới gần, cuối cùng dừng trên mặt đất, thân Sư Thứu nhìn qua rất uy phong, nửa người trên là màu lông chim rám nắng, nửa người dưới lại là màu lông chim trắng thuần sắc, hoàn toàn tương phản với Lam Dực, nhưng hình thể lại nhỏ hơn nhiều, bản thể ma thú của Lam Dực tương đương với hai Sư Thứu gộp lại.
Sư Thứu bốn chân uy phong lẫm liệt đứng đó, móng vuốt sắc bén, nhưng lại không có một chút uy hiếp nào, ma thú như vậy nhiều nhất là làm tọa kỵ, không có tí khả năng công kích nào, hoàng thất quả nhiên là hoàng thất, có được phi hành tọa kỵ cũng không phải chuyện lạ, hơn nữa số lượng còn rất khách quan, có thể thấy được hoàng thất ra tay rất là hào phóng.
Vân Phong lặng lẽ đứng đánh giá Sư Thứu, cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn mình chăm chú, tầm mắt theo bản năng quét về phía Mộ Dung Vân Thiên, nhưng hắn, giờ phút này vẻ mặt Mộ Dung Vân Thiên cũng đang chuyên chú nhìn Sư Thứu, Vân Phong đột nhiên ngẩng đầu, phía trên lưng một Sư Thức, thế nhưng lại có một người đang đứng, người nọ chính là người nhìn vào mình chằm chằm.
"Tang Cừ, ngươi đã đến rồi!" Kayes tiến lên đón, Vân Phong nghe thấy tên này, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, Tang Cừ, đó không phải là nam nhân xuất hiện trong trận chiến của nàng và Kasha sao? Hình như hắn đã nói với mình, đến đế đô rồi thì nhớ đi tìm hắn thì phải, chẳng qua bị Vân Phong quên không còn một mảnh.
"Kayes Thân vương, nếu đã chuẩn bị tốt, thì kêu bọn họ lên đi, chúng ta cũng nên xuất phát rồi." Tang Cừ cười cười, tầm mắt nhìn về phía Kayes, Kayes gật đầu, lập tức chỉ huy bọn họ lên lưng Sư Thứu, Tang Cừ một mình một Sư Thứu, Kayes cũng vậy, đội Chiến sĩ năm người lên một Sư Thứu, đội Ma pháp năm người một Sư Thứu, tuy rằng hình thể Sư Thứu rất nhỏ, nhưng đứng năm người vẫn được, chỉ có điều là không gian hoạt động hơi nhỏ.
Đội viên Chiến sĩ rất nhanh đã lên lưng Sư Thứu, vẻ mặt năm người trẻ tuổi đều là tò mò kích động, Mộ Dung Vân Thiên cũng là như thế, Kasha nhìn Vân Phong, dẫn đầu đi đến chỗ Sư Thứu, Vân Phong vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, con Sư Thứu này nhìn qua cũng rất được, nàng cũng thấy thích.
"Tiểu Phong Phong, chúng ta không nên lên Sư Thứu này, quá nhỏ." Khúc Lam Y thấp giọng nói một câu, hên là những lời này không có bị người trong hoàng thất nghe được, nếu không thế nào cũng tức chết, phi hành ma thú vốn đã khó cầu, Tạp Lan hoàng thất có đã rất khó rồi, nay lại bị người khác nói là keo kiệt, nếu biết được Tạp Lan đế vương nhất định nội khí đến nội thương.
Vân Phong liếc mắt qua nhìn Khúc Lam Y, giật nhẹ khóe miệng, nếu chính bọn họ đã có, vậy cần gì phải làm phiền người khác, Lam Dực bị triệu hồi ra, biết được ý của Vân Phong, quanh thân liền bị vây quanh bởi một vòng tròn lục sắc, đứng ở trên lưng Sư Thức mọi người đều tò mò nhìn, đột nhiên nhớ ra, Triệu hồi sư làm sao lại có thể không có ma thú chứ? Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, mọi ánh mắt đều nhất loạt đảo đến, nếu như bọn họ nhớ không lầm, Lam Dực là người có đôi cánh dài, vậy bản thể...... Sẽ là cái gì đây?
"Được rồi, vậy các ngươi tỷ thí một chút đi." Tạp Lan đế vương ngồi ở trên ghế cao nói một câu, tay tùy ý giơ lên, ý tứ là nói có thể bắt đầu, Tây Môn Oánh hừ một tiếng, không nói một lời, lòng bàn tay lập tức toát ra một quang đoàn lục sắc, Vân Phong hơi nhướng mi, cư nhiên lại là phong nguyên tố, đúng là hiếm gặp.
"Ngươi đuổi không kịp tốc độ của ta." Phong nguyên tố trong phút chốc liền bao lấy thân thể của nàng, thân thể Tây Môn Oánh giống như nhẹ nhàng hẳn đi rất nhiều, Lam Dực đứng bên cạnh Vân Phong nhìn thấy, cận lực cười cười,"Chút tài mọn." Vân Phong cũng nở nụ cười, đối với Lam Dực mà nói, tốc độ của Tây Môn Oánh như vậy, thật sự giống như ốc sên.
Vân Thăng không nói gì, bàn tay xuất hiện đoàn băng màu lam thủy nguyên tố, Tây Môn Oánh đột nhiên động,"Vân Thăng, ngươi có thể đánh được ta sao?!" thân mình Tây Môn Oánh rất nhanh hiện lên giữa không trung, một trận hoa mắt, Tây Môn Oánh tự cho tốc độ của mình nhanh, bất quá trong mắt những người ở đây, tất cả mọi hành động của nàng đều có thể nhìn thấy nhất thanh nhị sở, có mấy chiến sĩ không nín được bật cười, Tây Môn Oánh không biết tự lượng sức mình, thật sự có chút lấy lòng mọi người.
Trong tay Vân Thăng thủy nguyên tố bắt đầu khởi động băng màu lam quang mang, bóng dáng Tây Môn Oánh di chuyển được Vân Phong thấy nhất thanh nhị sở trong đáy mắt, dưới chân không một chút mảy may chuyển động, Vân Thăng giống như đang cho Tây Môn Oánh một cơ hội để ra tay công kích, quả nhiên, Tây Môn Oánh đột nhiên hét lên,"Phong chi tên, đi!" Một đạo lục sắc quang mang đột nhiên từ phương hướng Tây Môn Oánh bay tới trước mặt Vân Thăng, khóe miệng Vân Thăng nở nụ cười, thủy nguyên tố trên tay cũng vận sức chờ phát động!
"Thủy chi tên, đi!" Vân Thăng quát khẽ một tiếng, thủy nguyên tố từ bàn tay lập tức ngưng kết thành mũi tên, bay vọt mà đến phong chi tên, hai loại ma pháp nguyên tố khác nhau, ở giữa không trung đối chọi gay gắt!
Thủy chi tên hòa cùng phong chi tên ở không trung va chạm, đầu tên màu lam cùng màu lục ma pháp đối đầu đánh vào nhau, chỉ thấy màu lam thủy chi tên từ lúc tiếp xúc với phong chi tên, đã đem lục sắc nguyên tố cắt xuyên qua,"Phanh!" thanh âm nguyên tố dữ dội ở không trung vang lên, sắc mặt Tây Môn Oánh lập tức trắng bệch, nhìn thấy phong chi tên của mình bị thủy chi tên tiêu diệt hầu như không còn, mà thủy chi tên vẫn lấy tốc độ cực nhanh bay về phía tây Môn Oánh!
Tây Môn Oánh hung hăng cắn chặt răng, nhanh chóng muốn thúc dục phong nguyên tố chợt lóe lên, lại hoàn toàn không có ngờ được, tốc độ của thủy chi tên so với dự đoán của nàng còn nhanh hơn, Tây Môn Oánh còn không kịp tránh thì thủy chi tên đã bay đến trước mắt!
"Phá." Vân Thăng thấp giọng kêu lên, thủy chi tên ở trước mặt Tây Môn Oánh nhẹ nhàng mở tung ra, chỉ còn lại có một đoàn nguyên tố màu lam đang phiêu tán, ở không trung chậm rãi tan biến, Tây Môn Oánh ngơ ngác đứng đó, một câu cũng không nói được, trong lòng của nàng đang kinh hoàng, vừa rồi trong nháy mắt, nếu không phải vì một tiếng phá của Vân Thăng, thủy chi tên nhật định sẽ xuyên thấu nàng!
Ai thua ai thắng lập tức biết được kết quả, sắc mặt Tây Môn Oánh trắng bệch, một đôi mắt nhìn về hướng Vân Thăng, hắn không phải mang tiếng là kẻ bất lực sao? Làm sao có thể mạnh như vậy chứ, từ khi nào thì chính mình và hắn có mức chênh lệch lớn như vậy!
Tạp Lan đế vương thấy một màn như vậy liền ho khan một tiếng, tầm mắt quét về phía Tây Môn Oánh, có ý tứ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Tây Môn Oánh lúng ta lúng túng lui qua một bên, xem ra nàng đã không có duyên với tứ quốc tranh phách tái rồi.
"Đứa nhỏ nhà Vân gia quả nhiên đều là tàng long ngọa hổ, không sai không sai." Tạp Lan đế vương mở giọng khen ngợi một tiếng, cười hớ hớ nhìn Vân Thăng, Vân Thăng cũng cười theo,"Bệ hạ quá khen." Sau đó đứng bên cạnh Vân Phong, nếu không phải muội muội bảo bối của mình cho mình vào Long điện để tu luyện, không chừng thực lực hiện tại của mình vẫn đang đình trệ ở trình độ cấp ba, tất cả đều là công lao của Vân Phong.
"Được rồi, hiện tại không có ý kiến gì nữa chứ?" Tạp Lan đế vương nhìn bốn phía xung quanh, trọng điểm là quét ánh mắt về phía Vân Phong, Vân Phong tỏ vẻ không có ý kiến gì, Tây Môn Oánh bị loại bỏ, đỏ mặt đẩy cửa đi ra ngoài, trong lòng tràn đầy xấu hổ, sau khi Tây Môn Oánh ra ngoài, lúc này đây đội ngũ tham gia tứ quốc tranh phách chính thức tạo thành.
Kayes đứng lên, nhìn mười người thiếu niên thiếu nữ trước mặt, mở miệng nói:"Tứ quốc tranh phách tái là đang tranh tài thực lực của bốn quốc gia, cũng là đánh giá thực lực của những người trẻ tuổi trong bốn nước, các ngươi là đại diện cho Tạp Lan đế quốc, lúc nào cũng phải ghi nhớ điều này! Trận đấu này, ba quốc gia khác cũng sẽ không thiếu kỳ tài, nhưng cũng không cần phải nản lòng, cố gắng làm hết sức mình là được, mặc kệ vinh dự như thế nào, các ngươi đều là niềm vinh dự của Tạp Lan!"
Nói thì giỏi, dưới đáy lòng Vân Phong hừ lạnh khinh thường, Kayes tiếp tục nói:"Lần này nơi diễn ra trận đấu không phải ở Tạp Lan, mà là ở Già Diệp đế quốc, ta sẽ đi cùng các ngươi tới đó, nhưng mà cần phải có một đội trưởng, vị đội trưởng này phải có thực lực, làm việc phải chu đáo cẩn thận, trong quá trình tứ quốc ở chung, không thể để cho Tạp Lan chịu thiệt, người ở đây có thể làm mọi việc hoàn mỹ nhất, hẳn là chỉ có Kasha."
Trên mặt Kasha lộ ra nụ cười, Vân Phong ở một bên cũng cười cười, ngoài mặt thì giả vờ lấy người của hoàng thất, như vậy thì mới có mặt mũi cùng hoàng thất địa vị, bằng không lúc đến Già Diệp đế quốc, đội trưởng không phải là người trong hoàng thất, chỉ sợ là sẽ bị ba quốc gia khác xem thường.
Mọi người không có ý kiến gì, Kasha lên làm đội trưởng, trên mặt Tạp Lan đế vương lập tức có ý cười, Kayes tiếp tục nói:"Tứ quốc tranh phách tái trận đấu chia thành hai loại là Chiến sĩ và Ma pháp sư, tiểu đội năm người các ngươi cũng phải có một đội trưởng, bây giờ các ngươi tự mình đề cử đi."
Bên phía đội Chiến sĩ có đáp án rất nhanh, đội trưởng không phải ai khác mà chính là Mộ Dung Vân Thiên, còn bên chỗ Ma pháp sư, ánh mắt mọi người đều đừng ở trên người Vân Phong, Vân Phong giật nhẹ khóe miệng,"Đừng nhìn ta, ta không làm." Khúc Lam Y ở một bên cười ha ha,"Nếu tiểu Phong Phong đã không làm, vậy thì Vân Thăng làm đi, đối với thực lực của hắn, các ngươi còn có ý kiến gì không?"
Tư Kì lắc đầu, sắc mặt Kasha khó coi đứng ở đó, nàng đột nhiên phát hiện, bên trong đội ngũ của Ma pháp sư, hình như là nàng bị cô lập, Vân Phong, Vân Thăng và Khúc Lam Y đứng cùng một chiến tuyến, mà mình lại không quen với nữ tử kêuTư Kì kia, nếu Tây Môn Oánh ở đây thì không có gì, nhưng hiện tại, Kasha thật đúng là chỉ có một thân một mình.
Bên này Ma pháp sư không có ý kiến, cho dù có ý kiến cũng bị bỏ qua, Văn Thăng là đội trưởng bên đội Ma pháp sư, Vân Thăng có chút xấu hổ cười cười, hắn vừa mới đến gia nhập, liền có thể lên làm đội trưởng, muội muội bảo bối của mình hẳn là thích hợp làm đội trưởng hơn, nhưng nhìn ý tứ Phong nhi, thì giống như không có nguyện ý làm việc này.
Đội trưởng hai bên đều đã tuyển xong, Tạp Lan đế vương mở miệng,"Đội trưởng hai đội đều phải nghe theo chỉ huy của trung đoàn trưởng, các ngươi phải đoàn kết nhất trí!"
Kasha lên làm trung đoàn trưởng, tất nhiên sẽ chiếm được quyền lợi cao nhất, niệm mặt mũi nàng nên cũng không có trở ngại, kế tiếp chính là vấn đề về vũ khí, về điểm này Tạp Lan hoàng thất cũng coi như biết điều, căn cứ vào thực lực mỗi người mà phối trí một vũ khí thích hợp, vũ khí của Mộ Dung Vân Thiên hẳn là tốt nhất, vũ khí cửu khổng cửu tinh, hơn nữa tất cả tinh hạch được khảm đều là tinh hạch của ma thú cấp năm, vũ khí với cái chuôi này có thể gia tăng không ít uy lực, bên Vân Phong, nàng cũng không muốn để cho Tạp Lan hoàng thất biết hết thực lực của mình, nên suy nghĩ một chút liền đem thực lực của mình định vị ở cấp bảy tiêu chuẩn, Khúc Lam Y cũng ha ha làm giống Vân Phong, thực lực của Đại ca mình không nhất thiết phải che dấu, đã là đội trưởng, thì cũng phải có thực lực để phục chúng*.
*thu phục lòng ng( ý là t.viên đội)
Đội Ma pháp sư bên này, thực lực của Kasha là cấp sáu nên xếp hạng là đứng vị trí thứ hai đếm ngược, điều này làm cho mặt nàng ta đỏ một phen, Vân Phong cũng không có đổi ma trượng, chỉ là nhiều hơn vài cái khổng, như bây giờ vũ khí có khổng đối với nàng cũng không phát huy được nhiều tác dụng, tự tạo cho mình một vũ khí thống lĩnh cấp bậc dung hợp, mới là vương đạo.
Tạp Lan hoàng thất đưa vũ khí, Vân Phong cũng không tính thay tinh hạch, nhất là dưới trường hợp này, đạo lý tài nhiều nên biết giấu nàng vẫn biết, đợi cho đến khi thắng được hạng nhất thời điểm thăm dò di tích đem vũ khí thay đổi lại cũng không sao.
Ngày tập hợp xuất phát đến Già Diệp đế quốc còn lại ba ngày, cách ngày tứ quốc tranh phách tái còn lại một tháng, nhưng tứ đại đế quốc đều có một thói quen, đó là đến sớm, một là làm quen với nơi xảy ra trận đấu, một điều khác là thâm dò thực lực tiêu chuẩn của ba quốc gia khác, nhất định phải làm tốt chuẩn bị, để cho mấy đại đế quốc hoàng thất không chú ý, cũng không biết.
Ba ngày sau là ngày tập hơp xuất phát, trong vòng 3 ngày, Vân Phong không hề ra ngoài, đem bản địa chí của Sư tôn để lại mà kĩ lưỡng xem qua, Già Diệp đế quốc, là đế quốc sản xuất lượng khoáng thạch nổi tiếng thứ nhất của tứ đại đế quốc, nghe nói đó là một khối bảo, hàm lượng khoáng thạch có được nếu so sánh với ba đế quốc khác còn cao hơn rất nhiều, so sánh với Già Diệp đế quốc, hàm lượng có trong khoáng thạch ở Tạp Lan đế quốc tương đương cằn cỗi, nên Tạp Lan đế quốc đối với Già Diệp chắc cũng là đỏ mắt đi.
Sản lượng khoáng thạch ở Già diệp đế quốc rất phong phú, nên cũng làm cho thực lực tiêu chuẩn của Dià Diệp cao hơn một chút, trình độ trong hoàng thất so với Tạp Lan còn cao hơn, Vân Phong nghe Sư tôn miêu tả Già Diệp đế quốc như vậy không khỏi có chút giật mình, càng làm cho nàng giật mình hơn chính là chuyện sau, đế quốc duy nhất có được Triệu hồi sư trong tứ đại đế quốc, chính là Già Diệp!*
*là THS hiện tại khi chưa biết VP cũng là THS
Vân Phong đưa tay lên nhẹ khép lại, lấy thực lực của Già Diệp đủ thấy có thể thâu tóm được một quốc gia, sản lượng khoáng thạch đứng thứ nhất, còn có Triệu hồi sư, nếu không thâu tóm thì thật là đáng tiếc, sở dĩ Già Diệp không có động thái gì, chỉ sợ là đang tiến hành gây áp lực lên phương diện khác, ví dụ như là duy trì cân bằng công hội lính đánh thuê ở Đông đại lục, ví dụ như còn có đang che dấu một thế lực nào đó, tứ đại đế quốc cùng nhau cân bằng là chuyện tốt, nếu xuất hiện một quốc gia độc bá, chắc chắn sẽ xâm phạm đến lợi ích của rất nhiều người, nên chắc sẽ không thể cho phép.
Vân Phong từ từ thở dài, Nhục Cầu đứng trên vai giật giật thân mình, Vân Phong nhấc Nhục Cầu lên đầu gối mình, tay búng nhẹ lên đầu nhỏ của Nhục Cầu, Nhục Cầu ủy khuất ôm đầu, thầm oán liếc Vân Phong một cái, bộ dạng đáng thương làm cho Vân Phong cười lớn, đưa tay lên người Nhục Cầu, cố ý như vô tình vuốt ve, khóe môi Vân Phong khẽ nhếch lên, quốc gia duy nhất ở tứ đại đế quốc có được Triệu hồi sư, cái tên Triệu hồi sư này có thực lực tiêu chuẩn như thế nào, chính mình thật muốn giao thủ một phen.
Thời gian ba ngày đi qua rất nhanh, ba ngày nay Vân Thăng đem thực lực của chính mình củng cố lại một lần nữa, Khúc Lam Y tựa hồ rất nhàn nhã, căn bản không có chuẩn bị gì, ba người cùng nhau đi đến Tạp Lan hoàng cung, vừa đi vào, liền thấy đoàn người đang ở cửa hoàng cung chờ, Vân Phong liếc con ngươi đen nhìn, ngoại trừ Kasha, mọi người đều đã đến đông đủ, Tạp Lan đế vương và Kayes cũng không có đến, xem ra là phải chờ trong chốc lát.
"Vân Phong!" thanh âm Trạch Nhiên truyền đến, Vân Phong cười tươi đi qua, cùng Trạch Nhiên nói vài câu, trong lúc nói chuyện luôn cảm thấy có ánh mắt thiêu đốt người truyền đến, Vân Phong theo bản năng đảo qua, liền thấy được Mộ Dung Vân Thiên vẻ mặt kích động đừng đó, khóe miệng Vân Phong giật giật,"Vân Phong, lần này cư nhiên phải đi Già Diệp đế quốc, ta thật sự rất ngạc nhiên nha!" trên mặt Trạch Nhiên mang theo tia kích động và hưng phấn, Vân Phong cười cười,"Ta cũng rất muốn biết, Già Diệp đế quốc là có bộ dáng gì đây."
Hai người tươi cười vui vẻ, chỉ chốc lát sau Kasha chậm rì rì tiêu sái đi ra, phía sau là Tạp Lan đế vương cùng Kayes Thân vương,"Tốt lắm, các ngươi đi theo ta." Kayes nói một câu, mười người liền đi theo phía sau Kayes, tiêu sái đi đến một địa vực rộng lớn, bốn phía cái gì cũng không có, có chút trống trải, chỉ chốc lát sau, từ không trung truyền đến vài động tĩnh, tất cả mọi người đều ngước lên trời nhìn, rất nhiều người đều ngạc nhiên hô,"Là Sư Thứu!"
Từ trên không trung bay qua bốn đạo bóng dáng, Sư Thứu phe phẩy cánh dần dần tới gần, cuối cùng dừng trên mặt đất, thân Sư Thứu nhìn qua rất uy phong, nửa người trên là màu lông chim rám nắng, nửa người dưới lại là màu lông chim trắng thuần sắc, hoàn toàn tương phản với Lam Dực, nhưng hình thể lại nhỏ hơn nhiều, bản thể ma thú của Lam Dực tương đương với hai Sư Thứu gộp lại.
Sư Thứu bốn chân uy phong lẫm liệt đứng đó, móng vuốt sắc bén, nhưng lại không có một chút uy hiếp nào, ma thú như vậy nhiều nhất là làm tọa kỵ, không có tí khả năng công kích nào, hoàng thất quả nhiên là hoàng thất, có được phi hành tọa kỵ cũng không phải chuyện lạ, hơn nữa số lượng còn rất khách quan, có thể thấy được hoàng thất ra tay rất là hào phóng.
Vân Phong lặng lẽ đứng đánh giá Sư Thứu, cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn mình chăm chú, tầm mắt theo bản năng quét về phía Mộ Dung Vân Thiên, nhưng hắn, giờ phút này vẻ mặt Mộ Dung Vân Thiên cũng đang chuyên chú nhìn Sư Thứu, Vân Phong đột nhiên ngẩng đầu, phía trên lưng một Sư Thức, thế nhưng lại có một người đang đứng, người nọ chính là người nhìn vào mình chằm chằm.
"Tang Cừ, ngươi đã đến rồi!" Kayes tiến lên đón, Vân Phong nghe thấy tên này, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, Tang Cừ, đó không phải là nam nhân xuất hiện trong trận chiến của nàng và Kasha sao? Hình như hắn đã nói với mình, đến đế đô rồi thì nhớ đi tìm hắn thì phải, chẳng qua bị Vân Phong quên không còn một mảnh.
"Kayes Thân vương, nếu đã chuẩn bị tốt, thì kêu bọn họ lên đi, chúng ta cũng nên xuất phát rồi." Tang Cừ cười cười, tầm mắt nhìn về phía Kayes, Kayes gật đầu, lập tức chỉ huy bọn họ lên lưng Sư Thứu, Tang Cừ một mình một Sư Thứu, Kayes cũng vậy, đội Chiến sĩ năm người lên một Sư Thứu, đội Ma pháp năm người một Sư Thứu, tuy rằng hình thể Sư Thứu rất nhỏ, nhưng đứng năm người vẫn được, chỉ có điều là không gian hoạt động hơi nhỏ.
Đội viên Chiến sĩ rất nhanh đã lên lưng Sư Thứu, vẻ mặt năm người trẻ tuổi đều là tò mò kích động, Mộ Dung Vân Thiên cũng là như thế, Kasha nhìn Vân Phong, dẫn đầu đi đến chỗ Sư Thứu, Vân Phong vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, con Sư Thứu này nhìn qua cũng rất được, nàng cũng thấy thích.
"Tiểu Phong Phong, chúng ta không nên lên Sư Thứu này, quá nhỏ." Khúc Lam Y thấp giọng nói một câu, hên là những lời này không có bị người trong hoàng thất nghe được, nếu không thế nào cũng tức chết, phi hành ma thú vốn đã khó cầu, Tạp Lan hoàng thất có đã rất khó rồi, nay lại bị người khác nói là keo kiệt, nếu biết được Tạp Lan đế vương nhất định nội khí đến nội thương.
Vân Phong liếc mắt qua nhìn Khúc Lam Y, giật nhẹ khóe miệng, nếu chính bọn họ đã có, vậy cần gì phải làm phiền người khác, Lam Dực bị triệu hồi ra, biết được ý của Vân Phong, quanh thân liền bị vây quanh bởi một vòng tròn lục sắc, đứng ở trên lưng Sư Thức mọi người đều tò mò nhìn, đột nhiên nhớ ra, Triệu hồi sư làm sao lại có thể không có ma thú chứ? Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, mọi ánh mắt đều nhất loạt đảo đến, nếu như bọn họ nhớ không lầm, Lam Dực là người có đôi cánh dài, vậy bản thể...... Sẽ là cái gì đây?
Tác giả :
Nhược Tuyết Tam Thiên