Thiên Tài Triệu Hồi Sư
Quyển 2 - Chương 2: Ma pháp sư gia nhập???

Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 2 - Chương 2: Ma pháp sư gia nhập???

Nam nhân thô kệch thở dài, trên mặt nghiêm túc có bất đắc dĩ, “Bình Nguyên Thiểm Quang là nơi nhiều khoáng thạch nhất Tạp Lan Đế Quốc, khai thác nhiều năm nên mạch khoáng thạch mới ít dần, mà địa phương quý nhất này lại bị công hội lính đánh thuê sở hữu."

Vân Phong ngồi kia, nhìn nam nhân thô kệch, “Nói như vậy tất cả dong binh đoàn đăng ký ở công hội lính đánh thuê có thể có chỗ tốt."

Nam nhân cười chua sót, lắc đầu, “Tiểu cô nương, công hội lính đánh thuê có đến trăm dong binh đoàn là ít, cho dù Bình Nguyên Thiểm Quang có rộng gấp mười cũng chẳng đủ, huống hồ mạch khoáng cũng không phải khắp nơi có, nếu tất cả dong binh đoàn đều chen chúc tới, chẳng phải sẽ rất lộn xộn."

Vân Phong gật đầu, cũng nghe ra ẩn ý trong đó, “Nói như vậy, đến Bình Nguyên Thiểm Quang nhất định phải có tư cách?"

“Đúng vậy, công hội lính đánh thuê cứ ba năm lại tiến hành định cấp các dong binh đoàn, chỉ có dong binh đoàn trên 3 sao mới có tư cách đến Bình Nguyên Thiểm Quang, mà dong binh đoàn ở Bình Nguyên Thiểm Quang có cơ hội ngang nhau, một khi phát hiện mạch khoáng là có thể chiếm làm của riêng, đương nhiên cũng có kỳ hạn, kỳ hạn chính là ba năm. Ba năm kỳ hạn vừa đến, chỉ có thuận lợi thông qua cuộc thi cấp bậc mới có thể tiếp tục có được mạch khoáng, nếu không chẳng những bị mất mạch khoáng mình phát hiện, ngay cả cấp bậc dong binh đoàn cũng giảm, không đủ tư cách đến Bình Nguyên Thiểm Quang."

Vân Phong nghe đến đó cũng hiểu đại khái, cuộc thi cấp bậc chỉ là một cửa, người qua cửa có thể đến Bình Nguyên Thiểm Quang, nếu thật sự tìm được mạch khoáng, như vậy dong binh đoàn cũng sẽ thu được tài phú không nhỏ, bất luận là bán ra hay lưu lại đều tốt, có trợ lực không nhỏ.

“Xem ra, các ngươi không thông qua cuộc thi cấp bậc." Vân Phong thản nhiên mở miệng, mấy người đều quẫn bách, bị một tiểu hài tử nói ra, thật là khiến người ta không ngẩng mặt lên được

“Ha ha, không dối gạt ngươi, dong binh đoàn Hồng Phong chúng ta ban đầu cũng cực kỳ mạnh, nhưng trời không phù hộ, mạch khoáng chúng ta phát hiện bị đội lính đánh thuê khác nhòm ngó, một phen ác chiến, vài vị cao thủ ở đây cũng lần lượt rời đi."

Nam nhân nói xong, mọi người đều mang đau khổ, Vân Phong nghe xong nhíu mày, “Ai phát hiện trước thì của người đó không phải ư? Chẳng lẽ mạch khoáng cũng có người tranh?"

Tiểu Dĩnh cười chua sót, thân mình mỏi mệt tựa vào ghế, “Ai phát hiện trước thì của ngươi đó? Đây là thế giới lính đánh thuê, lính đánh thuê không có quy tắc này, ngươi có thực lực là có thể tranh! Cướp được là của mình! Trận chiến kia chúng ta dùng toàn lực, tuy khiến đối phương thất bại, nhưng chúng ta cũng thương vong thảm thiết."

“Đối với một dong binh đoàn mà nói, tổn thất tinh anh là trí mạng, tổn thất tinh anh thật lớn sẽ khiến thực lực cả dong binh đoàn đại suy giảm." Tổ tiên nói trong đầu Vân Phong, xem ra Dong binh đoàn Hồng Phong trong trận ác chiến kia, tinh anh hẳn là tổn thương lớn, thế nên còn chưa khôi phục thực lực, bây giờ lại có nguy cơ mất tư cách ở lại Bình Nguyên Thiểm Quang.

“Cuộc thi cấp bậc lập tức sẽ bắt đầu, bằng thực lực chúng ta bây giờ không thể được trên ba sao, trừ phi……" Nam nhân nói, ánh mắt lướt qua Nhục Cầu, Vân Phong lập tức hiểu rõ.

“Trừ phi dùng thủ đoạn, tỷ như đưa một ma thú cho giám khảo?" Vân Phong nhấc Nhục Cầu, khẽ lắc thân mình đầy thịt của nó, nam nhân nghe xong cười xấu hổ, Tiểu Dĩnh nghe xong bất đắc dĩ lắc đầu.

“Chúng ta không còn cách khác, muốn bắt một ma thú nói dễ hơn làm, huống hồ phải còn sống! Tiền thì toàn giá trên trời, mạch khoáng của chúng ta là cấp thấp nhất, số lượng khoáng thạch cũng có hạn, căn bản không mua nổi ma thú thời thượng trên thị trường……"

Ma thú đối với thế giới này mà nói, luôn là đắt giá nhất, trên đại lục hay biển người có địa vị đều mong có một ma thú làm sủng vật hoặc tọa kỵ, bên cạnh có một ma thú nghe lời mình sẽ khiến họ cảm thấy mình đến gần nghề cao quý thần bí ấy thêm một bước, thế nhân đều biết, chỉ có Triệu hồi sư cường đại mới có thể thu phục ma thú!

Tuy nhân loại hiện nay chỉ có được một vài ma thú chủng hiền lành, và vài chủng hung hãn, nhưng ma thú này không thể trở thành đồng bọn chiến đấu được, chỉ có ma thú của Triệu Hồi Sư là khác, ma phú thần phục họ, nghe lệnh hoàn toàn, năng lực như thế tất nhiên sẽ được ngưỡng mộ tuyệt đối.

“Có lẽ giám khảo cũng có ma thú rồi?" Vân Phong nói, kỳ thật cảm thấy có chút buồn cười với ý tưởng của họ, hối lộ nhân viên đánh giá, đây có phải là suy nghĩ viển vông không.

“Không! Ta điều tra rồi, giám khảo không có ma thú, nếu chúng ta có thể đưa một ma thú cho hắn, cho dù là nể mặt ma thú, hắn cũng không làm khó chúng ta!"

Tiểu Dĩnh có chút vội vàng nói, Vân Phong không có phản ứng gì, chỉ hỏi một câu, “Cấp bậc đánh giá kiểu gì?"

Nam nhân thô kệch có chút trách cứ nhìn Tiểu Dĩnh, như trách cứ nàng sao còn không hết hy vọng, cười ha ha với Vân Phong, liền giải thích cho nàng.

“Có tổng cộng năm cấp, từng dong binh đoàn đưa ra đội ngũ tinh anh của mình, tiến hành thi đấu, đại hội lần đầu tiên, đội ngoài 3 sao là có tư cách đóng quân Bình Nguyên Thiểm Quang tư cách, đại hội tiếp theo lại có quy tắc mới. Đội ngũ thấp có thể khiêu chiến với đội cao sao hơn mình, nếu thành công thì tăng một sao, đội bị khiêu chiến giảm một sao, nếu bên khiêu chiến thất bại không sao nhưng lại bị khóa cấp, chỉ cần ngươi có khả năng thì khiêu chiến với đội năm sao cũng được."

Vân Phong gật đầu, “Nói như thế, khiêu chiến hơn nửa sẽ là đội 1 sao hoặc 2 sao, đội trên 3 sao sẽ ít đi khiêu chiến."

Tiểu Dĩnh thấp giọng cười, lắc đầu, “Không phải như thế, Bình Nguyên Thiểm Quang rất lớn, hơn nữa cấp bậc mạch khoáng cũng có phạm vi riêng, dong binh trên 3 sao sẽ được phân khu khai thác khác nhau, mà bản chất mạch khoáng cũng khác nhau, đội 3 sao chỉ có thể đào được mạch khoáng cấp 1, mà mạch trung cấp và cao cấp đều bị đội 4-5 sao chiếm, mạch khoáng truyền thuyết tuy chưa xuất hiện, nhưng có lẽ là trong khu vực do đội 5 sao giữ."

Vân Phong đã hiểu, hóa ra Bình Nguyên Thiểm Quang cũng có phân chia như thế, xem ra đội đứng cao sẽ hay bị khiêu chiến, dù sao ai cũng muốn tăng sao của mình, như vậy sẽ có lợi hơn về nhiều mặt, tài phú có được cũng không nhỏ.

“Chúng ta vốn cũng muốn khiêu chiến với đội 4 sao trong lần này, nhưng nào ngờ trận ác chiến kia tổn hại quá lớn, căn bản không thể khiêu chiến, giờ còn gặp nguy hiểm bị đội 1 – 2 sao khiêu chiến, nếu chúng ta không thắng được thì lập tức biến khỏi Bình Nguyên Thiểm Quang."

Tinh anh của đội rất quan trọng, có lực lượng tinh nhuệ mới có thể có người mới gia nhập cũng tăng được sức mạnh toàn đội, nhưng tổn thất tinh anh chẳng những tổn thất lớn với mình mà lại còn chẳng có được người mới, không có máu tươi bổ sung, dong binh đoàn sẽ chẳng gượng dậy nổi sau này.

“Dong binh đoàn Hồng Phong chúng ta tự nói là chính trực nhất, công bằng nhất, tuy trong giới lính đánh thuê, nhưng chúng ta không giết, không tranh, chưa bao giờ cố ý đi chèn ép người khác, nhưng cũng thật không ngờ một đoàn đội chính nghĩa, lại bị đả kích như thế, đều do người trẻ chúng ta bốc đồng……!" Tiểu Dĩnh nói nói, hốc mắt đã đỏ, ngồi nhẹ giọng nức nở, mà người trẻ tuổi bên cạnh nàng cũng im lặng không nói, trên mặt là u ám.

“Được rồi Tiểu Dĩnh, chúng ta đừng dùng phương pháp này, không làm thế chúng ta cũng thoải mái, quang minh chính đại đấu, thua là thua, chúng ta sẽ làm lại từ đầu!" Nam nhân thô kệch lớn giọng nói, như tiếng chuông đập vào những thiếu niên này, Vân Phong nghe xong, khẽ nổi lên gợn sóng, tác phong quang minh lỗi lạc, thật giống Người Vân Gia vài phần, Vân Gia cũng nguyện ý kết giao bằng hữu như vậy!

“Đại thúc nói đúng, vì sao không đường đường chính chính đánh một trận, cho dù thua, cũng đã dùng toàn lực, không tiếc nuối đúng không?" Vân Phong lớn tiếng phụ họa một câu, nam nhân thô kệch vừa nghe, lúc này cười ha ha một tiếng, “Hay, hay! Nha đầu có khí phách, đại thúc thích!"

Vân Phong cười hắc hắc, khuôn mặt nhỏ nhắn nở rộ thành đóa hoa xinh đẹp, Nhục Cầu cũng xoay người, mắt to xem xem nam nhân, địch ý như giảm bớt một ít.

Tiểu Dĩnh nhìn nam nhân thoải mái cười to, ánh mắt lại có chút hồng, mấy ngày này đội trưởng quá không thoải mái, ít thấy hắn thống khoái như vậy, đúng là…… “Nếu đội trưởng lên tiếng, chúng ta đây liền đường đường chính chính đánh một trận đi! Cũng không tiếc nuối gì, các ngươi nói đúng không!"

Tiểu Dĩnh đứng lên, mấy người trẻ tuổi bên cạnh nàng cũng đứng lên, kích động, “Đúng vậy, Tiểu Dĩnh nói rất đúng, chúng ta sẽ quang minh chính đại đánh một trận!"

“Chúng ta không sợ thua! Thua thì thua, cùng lắm thì làm lại!"

Tiểu Dĩnh không còn vẻ buồn chán nữa, đi đến trước mặt Vân Phong, biết lỗi nói, “Tiểu cô nương, vừa rồi xin lỗi, ta cũng bất đắc dĩ mới nghĩ ra cách đó, nhưng ngươi yên tâm, ta không đề ý đến nó nữa, ngươi nói đúng, đi đường đó, không bằng quang minh chính đại một trận!"

Vân Phong gật đầu, Nhục Cầu cũng thu dữ tợn, cảm nhận được đối phương không như hổ rình mồi với mình nữa, Nhục Cầu cũng an thuận, khôi phục dáng vẻ đáng yêu.

“Chậc chậc chậc, đúng là khẩu khí thật lớn, từ xa đã nghe thấy lời khoác lác rồi, ta còn tưởng ai, hóa ra là đội lính đánh thuê Hồng Phong a!"

Mành trại bị xốc lên, mấy người tiến vào, trên mặt là biểu tình trơ tráo, nhìn qua cũng không có thiện ý, khi thấy Vân Phong trong này khẽ sửng sốt, nhưng lại thấy Nhục Cầu trên vai nàng, hai mắt đột nhiên sáng ngời.

“Chậc chậc! Ma thú? Hay là Hồng Phong luôn quảng cáo mình là chính nghĩa cũng muốn làm việc mà các ngươi khinh thường?" Người nói có đôi mắt lươn, cười rộ lên nhìn thật muốn đánh, nam nhân thô kệch vừa nghe, đỏ lên, lời này nói đúng, bọn họ vốn muốn dùng biện pháp này, nhưng cuối cùng bị phủ quyết.

“Lý Quần Âu, đội Ác Lang bị giáo huấn một lần không đủ à?"

Nam nhân tên Lý Quần Âu thần sắc lạnh lùng, mắt lươn âm trầm, tùy cơ cười nhẹ, “Vương đại đội trưởng nói gì vậy, chẳng lẽ chỉ bằng đám già yếu các ngươi, cũng muốn đánh một trận với chúng ta à?"

“Ngươi……!" Tiểu Dĩnh vừa nghe, trợn mắt lên, mặt đỏ bừng, nhưng bị người bên cạnh giữ chặt, ý bảo nàng đừng hành động thiếu suy nghĩ.

“Lý Quần Âu, chúng ta cho các ngươi cút một lần, tự nhiên sẽ làm các ngươi cút lần thứ hai, đừng giương oai ở địa bàn của ta!" Nam nhân thô kệch gầm lên một tiếng, chiến sĩ ngũ cấp bùng nổ chiến khí, Lý Quần Âu khẽ lui về phía sau nửa bước, xẹt qua xấu hổ.

“Vương Minh, đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Cao thủ bên ngươi đều đã chết, ngươi còn khí lực gì đấu cùng chúng ta! Cuộc thi cấp bậc này ta sẽ được nhìn các ngươi biến khỏi đây! Nếu còn muốn làm loạn, ta không ngại chỉ đường hộ ngươi!"

Vân Phong cười ha ha, thân hình nhỏ bé tiến lên trước một bước, nhìn Lý Quần Âu, “Đường gì?"

Lý Quần Âu cười ha ha một tiếng, nhìn chằm chằm Nhục Cầu trên vai Vân Phong, “Tặng cái này cho ta, ta sẽ nghĩ đến việc cho ngươi mượn mấy cao thủ."

“Ngươi mơ tưởng! Ma thú là của tiểu cô nương, ngươi đừng muốn cướp ở đây!" Tiểu Dĩnh giận dữ, đột nhiên đứng Trước mặt Vân Phong, bảo vệ nàng phía sau, Vân Phong sửng sốt, nam nhân thô kệch đi tới.

“Lý Quần Âu, thu tâm tư xấu xa kia đi, tiểu cô nương là người của chúng ta, nếu muốn thì hãy bước qua xác ta trước đi!"

Mấy người trẻ tuổi vừa thấy cũng vây quanh Vân Phong, Vân Phong ấm lòng, bọn họ có thể ra tay vì người là như thế thật khiến nàng cảm động.

Tích Thủy Chi Ân, Dũng Tuyền Tương Báo, tuy ơn này với Vân Phong không lớn, nhưng phần tâm ý này khiến nàng không thể không để ý đến.

“Dong binh đoàn Ác Lang?" Vân Phong hỏi một câu, Lý Quần Âu cười ha ha, trên mặt mang theo vô tận đắc ý, “Dong binh đoàn Ác Lang có Mộ Dung gia Bách thành làm chỗ dựa! Các ngươi chỉ là Hồng Phong nhỏ bé, một ngón tay là chúng ta có thể nghiền chết các ngươi!"

Vân Phong lạnh lùng cong khóe miệng, Mộ Dung gia sao…… Ha ha, Mộ Dung gia là chỗ dựa của dong binh đoàn Ác Lang, hay lắm.

Tuy Mộ Dung gia đã bị Ma Tang cảnh cáo, nhưng đối với Vân Phong mà nói còn chưa đủ, dong binh đoàn Ác Lang nếu là cánh chim của Mộ Dung gia, như vậy đả kích này sẽ cho Mộ Dung gia một giáo huấn khó quên.

“Lý Quần Âu, tên này rất hay, ngươi đã đến đây, đương nhiên không thể tay không mà về." Vân Phong đi ra từ sau, khẽ nắm quyền, lực đạo như suy nghĩ, Nhục Cầu cũng lóe răng nanh.

“Nha đầu kia, muốn làm gì!" Lý Quần Âu thấy Vân Phong cười, bỗng đổ mồ hôi lạnh, hắn là tứ cấp trung kỳ, theo lý mà nói đối mặt với một tiểu hài tử không thể cảm thấy sợ hãi, nhưng bây giờ thật quỷ dị đến cực điểm, hắn lại sinh ra một ý niệm con mẹ nó muốn chạy trốn trong đầu!

“Muốn làm gì? Tự nhiên phải hỏi ngươi." Vân Phong khẽ tiến lên trước một bước, xung quanh quyền mơ hồ phiêu đãng màu lam thản nhiên, thủy nguyên tố kết hợp hoàn mỹ!

“Hỏi ta? Hỏi ta cái gì!" Lý Quần Âu thẳng lưng, lớn tiếng hô, con mẹ nó, hắn sợ cái gì! Một tiểu nha đầu thì sợ cái gì!

Vân Phong cười ha ha, thân hình nhỏ bé quỷ dị chợt lóe, như quỷ mỵ biến mất không thấy, mấy người Hồng Phong đều xem có chút trợn tròn mắt, Tiểu Dĩnh lại khoa trương mở miệng, không thể tin được.

“Kia, tiểu cô nương kia……!"

Hai mắt Lý Quần Âu như muốn lồi ra, không suy nghĩ mà theo bản năng, xoay người chạy ra, nhưng Vân Phong đã quỷ dị xuất hiện trước mặt, một quyền cũng nghênh diện nện xuống!

“A!" Lý Quần Âu kêu thảm thiết một tiếng, ôm mặt mình ngã xuống, mấy người đi theo hắn vừa thấy lập tức vọt lại, cùng xông đến chỗ Vân Phong!

“Đừng hòng động đến tiểu cô nương!" Nam nhân thô kệch lớn tiếng quát, gia nhập chiến cuộc, Tiểu Dĩnh cùng người trẻ tuổi cũng không cam lòng yếu thế, trong nháy mắt, trong lều trại nho nhỏ đánh đến thiên hôn địa ám, kinh thiên động địa. Mấy đội lính đánh thuê gần đó đều tò mò ló ra, không rõ ngóng đến nơi lều trại ồn ào.

“Ngươi, các ngươi lại ra tay với binh đoàn Ác Lang chúng ta! Các ngươi sẽ hối hận!" Lý Quần Âu té trên mặt đất, ôm một bên mặt sừng vù, nói chuyện cũng làm hắn đau nhức, nhìn trước mặt hỗn chiến, Lý Quần Âu định nhân cơ hội chạy trốn.

“Ngươi còn muốn chạy đi đâu?" Vân Phong âm thầm xuất hiện trước mặt hắn, Lý Quần Âu vừa thấy chỉ muốn khóc, thân mình lui về liên tục, nhưng lại bị một đòn đánh vào sườn, làm hắn đau đến co rút.

“Quần Ẩu, Quần Ẩu, tự nhiên không thể cho ngươi tay không mà về!" Vân Phong thấp giọng nói, quyền lại đột nhiên chém ra, màu lam mang theo một tia thản nhiên lóe sáng đánh thẳng vào Lý Quần Âu.

“Bang bang bang bang!" Liên tục mười quyền rơi vào bụng Lý Quần Âu, tốc độ khiến Lý Quần Âu ngay cả phòng ngự cũng chẳng kịp, mà chiến khí hắn vốn muốn điều động cũng quỷ dị thong thả, tốc độ không bằng 1%!

Thủy nguyên tố có thể xâm nhập thân thể, ảnh hưởng đến tốc độ lưu động chiến khí!

“A A a a……" Lý Quần Âu run rẩy ngã xuống, chỉ cảm thấy trong thân thể rét run, khiến hắn ngay cả nói chuyện cũng không xong, đưa mắt nhìn chằm chằm Vân Phong, như nàng là quái vật.

Còn lại vài tên đi theo Lý Quần Âu rõ ràng không phải đối thủ của Dong binh đoàn Hồng Phong, có lẽ Lý Quần Âu tới đây chỉ muốn nhục nhã cười nhạo một phen, căn bản không dự đoán được sẽ ra tay quá nặng, lại càng không nghĩ mình bị đánh bi thảm như thế, ngay cả nói cũng chẳng ra hơi.

Vân Phong nhìn mấy người té trên mặt đất đau đớn than nhẹ, trong mắt là lãnh ý, mấy người Dong binh đoàn Hồng Phong rõ ràng là bị thân thủ của Vân Phong dọa choáng váng, lúc này có chút nói không ra lời.

“Dong binh đoàn Ác Lang là mấy sao?" Vân Phong hỏi, Tiểu Dĩnh choáng váng trong chốc lát, lập tức mở miệng trả lời, “Dong binh đoàn Ác Lang là bốn sao, nhưng đội ngũ ba sao do dong binh đoàn Ác Lang bồi dưỡng cũng có, hai sao cũng không ít."

Vân Phong nghe xong, lãnh ý càng lớn, khinh thường nhìn Lý Quần Âu ngã bẹt trên đất, “Thật không, cuộc thi cấp bậc này, đội ngũ bốn sao sẽ không có dong binh đoàn Ác Lang nữa."

Vân Phong bé nhỏ đứng giữa cả đám người, nhưng khí thế tản ra trên người nàng lúc này khiến tất cả ánh mắt đều dán vào nàng, muốn dời cũng không có khả năng.

Lý Quần Âu té trên mặt đất, ôm bụng mình, rét lạnh trong cơ thể điên cuồng trào ra, khiến lông mi hắn cũng kết thành băng, tóc gáy cả người đều dựng thẳng lên đến, rất chật vật.

Lý Quần Âu híp mắt, run rẩy cuộn mình, ngón tay miễn cưỡng chỉ vào Vân Phong, môi run rẩy muốn nói cái gì, cũng phát không ra nửa tiếng.

Vân Phong nhếch môi, khuôn mặt nhỏ nhắn đùa cợt, “Thế nào? Còn chưa cút sao?"

Lý Quần Âu đỏ mặt, sau đó miễn cưỡng mở miệng, than nhẹ với đồng bạn trên đất, thấp giọng gào thét một câu, “Chúng ta…… Đi!"

Đám người trên đất chật vật, Lý Quần Âu té trên mặt đất, cả người lạnh như băng, lập tức có hai người lại nâng hắn, xốc mành chạy ra ngoài.

Lều trại vẫn có chút hỗn độn, hỗn chiến vừa mới chấm dứt, nhưng mấy người Dong binh đoàn Hồng Phong vẫn chưa lấy lại bình tỉnh, ánh mắt nhìn Vân Phong, đều kinh ngạc.

“Tiểu cô nương, hóa ra ngươi lợi hại như vậy!" Tiểu Dĩnh sáng mắt nhìn Vân Phong, đám người vòng quanh Vân Phong vài vòng đều gật đầu, “Chẳng trách còn mang theo ma thú, đúng là anh hùng xuất thiếu niên a……"

Vân Phong mỉm cười, thật có chút ngượng ngùng, “Nếu không có ta, vừa rồi cũng không hỗn loạn như vậy."

“Tiểu cô nương nói chi vậy! Dong binh đoàn Ác Lang có xú danh trong giới đánh thuê rồi, nếu không ngại cấp bậc của chúng, không hề ít dong binh đoàn đều muốn tẩn chúng! Ha ha, nhưng vừa rồi đánh quá đã!" Hán tử tráng kiện Tên là Vương Minh cười ha ha, trận ban nãy đánh thật là thích.

“Nếu đã lật mặt, chúng ta cũng không phải sợ! Thời gian trước ác chiến cùng dong binh đoàn 3 sao, chúng ta cũng hoài nghi là dong binh đoàn Ác Lang giở trò quỷ sau lưng, dong binh đoàn 3 sa0 là do Ác Lang bồi dưỡng!" Tiểu Dĩnh căm giận nói, người trẻ tuổi cũng mắng vài câu, trên mặt là vẻ đau xót.

“Chiêu này quá độc, cắt giảm thực lực Dong binh đoàn Hồng Phong, khiến cho các ngươi không có thực lực đi khiêu chiến đội ngũ bốn sao cuộc thi cấp bậc lần này, nếu ta không nghĩ sai, đội ngũ lính đánh thuê hai sao do dong binh đoàn Ác Lang bồi dưỡng kia sẽ khiêu chiến với các ngươi!" Vân Phong cẩn thận phân tích, Tiểu Dĩnh, Vương Minh cùng mấy người đều đầy lửa giận.

“Ti bỉ! Vô sỉ!" Tiểu Dĩnh gầm nhẹ một câu, trận chiến hôm trước, tinh nhuệ Dong binh đoàn Hồng Phong tổn hại lớn, đây là một vết thương rất khó lành!

“Mặc kệ vận mệnh về sau của chúng ta thế nào, chúng ta đều phải dùng hết toàn lực, có nghe thấy không!" Vương Minh hét lớn một câu, khiến tất cả mọi người khẽ phấn chấn, tuy bọn họ không còn lực lượng tinh nhuệ, tuy thực lực của bọn họ giảm xuống quá lớn, nhưng đối mặt với khiêu chiến, bọn họ chưa bao giờ lùi bước!

Sợ không? Không, cho dù hạ sao, cho dù phải đi khỏi Bình Nguyên Thiểm Quang, mất đi tất cả đãi ngộ, bọn họ cũng không sợ, cùng lắm thì làm lại từ đầu!

“Được! Dùng hết toàn lực!" Tất cả mọi người là hét lớn sau Vương Minh, mỗi người nhiệt huyết sôi trào bắt đầu khởi động, Vân Phong gật đầu, nhẹ nhàng cười.

“Các vị, ta vừa rồi chỉ nói đùa, để tiểu hài tử này cùng cố gắng nhé."

Tiểu Dĩnh vừa nghe lúc này cao hứng, hai tay cầm lấy tay Vân Phong, “Tiểu cô nương, ngươi nói……, là thật?!"

Vương Minh cũng vui mừng, nhưng lại ảm đạm bớt, nhìn thấy thân thủ của Vân Phong bọn họ tự nhiên cũng hiểu Vân Phong là một thiên tài, thực lực tất nhiên sâu không lường được, đánh Lý Quần Âu tứ cấp trung kỳ thê thảm như thế, làm sao có thể không phải cao thủ?

Vương Minh tự nhiên muốn Vân Phong gia nhập cùng bọn họ, Vân Phong gia nhập sẽ mang lại cho Hồng Phong lực lượng lớn! Nhất là trong thời kì này, hy vọng của Hồng Phong có lẽ tất cả đều đặt trên người cô bé này! Nhưng Vương Minh cũng hiểu, Vân Phong chỉ là một người qua đường, bọn họ không thể ép nàng, cưỡng bức nàng làm chuyện không muốn!

“Tiểu cô nương, đừng miễn cưỡng, ngươi cũng không nợ chúng ta." Vương Minh chân thành nói, Tiểu Dĩnh mặc dù không ủng hộ, nhưng cũng không nói gì, chỉ trầm mặc, ánh mắt vạn phần chờ mong nhìn Vân Phong.

Vân Phong cười ha ha, nụ cười tự tin vô cùng, “Vân Gia ta một lời đáng giá ngàn vàng, nói rồi từ nhiên làm được!"

“Vân Gia……?! Ngươi…… Vân Gia Xuân Phong Trấn?!" Vương Minh kích động, vội vàng đi đến Trước mặt Vân Phong, đánh giá Vân Phong, có nói động dung không nên lời.

“Quả nhiên a, Vân Gia…… Ta đã sớm nên biết tiểu cô nương là Người Vân Gia, Người Vân Gia chính là thế, ha ha, ta nên biết a!"

Vân Phong nhìn Vương Minh ngờ vực, cũng cảm thấy Tiểu Dĩnh và những người trẻ tuổi khác có chút kinh ngạc, “Ngươi…… biết Vân Gia?"

Vân Gia ngoài mình, đại ca còn có phụ thân, chẳng lẽ Vương Minh quen với phụ thân ư?

Vương Minh cười lắc đầu, “Chúng ta không biết Vân Gia, nhưng mọi chuyện có liên quan đến Vân Gia, quả thật như sấm bên tai chúng ta!"

“Chẳng lẽ có quen hệ với tổ tiên?" Vân Phong nhẹ giọng hỏi, Vương Minh kích động nhìn Vân Phong, giọng nói có chút run rẩy, “Dong binh đoàn Hồng Phong, là do hai vị lập nên, trong đó có vị đại nhân Triệu hồi sư Vân Gia kia!"

Vân Phong đột nhiên sửng sốt, tổ tiên……?!

“Vân Gia dùng tác phong ấy duy trì Dong binh đoàn Hồng Phong, mấy trăm năm rồi, trở thành tinh túy và trụ cột của Dong binh đoàn Hồng Phong!" Vương Minh nói, hốc mắt có chút ướt át, Vân Phong nghĩ, đúng vậy, ngay thẳng, quang minh lỗi lạc, chính nghĩa như thế!

“Dong binh đoàn Hồng Phong……?" Tổ tiên hơi ngờ vực lên tiếng, Vân Phong có chút xấu hổ hỏi một câu, “Tổ tiên, người quên mất à?"

“Ấy, ha ha, làm sao có thể làm sao có thể…… Có điểm ấn tượng, có điểm ấn tượng……"

Vân Phong bất đắc dĩ lắc đầu, khả năng ký ức của lão nhân gia hơi tồi, ngay cả dong binh đoàn do mình lập nên cũng quên ư?

Vân Phong cũng không biết, Vân Lan lúc ấy là người đứng đầu hô mưa gọi gió, chuyện ông đã làm quá nhiều, dong binh đoàn này cũng chỉ lập trong lúc vô tình, mà Dong binh đoàn Hồng Phong tự nhiên cũng không dám liên lạc, chỉ tự phát triển, nhưng phát triển có chút chậm chạp, cho tới giờ vẫn là 3 sao, nếu không phải lần đó tổn hại thảm thiết, giờ Hồng Phong cũng đã được bốn sao.

“Tiểu cô nương, Gia chủ Vân Gia là ai?"

Vân Phong nhìn nhìn Vương Minh, “Gia chủ Vân Gia đời này, đúng là gia phụ."

Vương Minh sửng sốt, vui mừng quá đỗi, “Hóa ra là tiểu thư! Lần này đội trưởng nhất định sẽ cao hứng!"

Vân Phong không rõ, tiểu thư? Hắn gọi nàng tiểu thư làm gì?

“Tiểu Dĩnh, chuyện bên này để đó, chúng ta lập tức trở về Cát Nguyên, ta muốn mang tiểu thư về, đội trưởng nhất định sẽ hy vọng tự mình nhìn thấy nàng!"

Tiểu Dĩnh gật đầu, lập tức đi ra ngoài chuẩn bị, Vân Phong không hiểu ra sao đứng nơi đó, Nhục Cầu cũng ngờ vực, thân mình khẽ cọ cọ hai má Vân Phong.

“Đợi chút, tiểu thư gì chứ……" Vân Phong nhìn Vương Minh kích động đi qua đi lại, Vương Minh vừa nghe cười ha ha, “Tiền bối Triệu hồi sư Vân Gia là người sáng lập Hồng Phong, hậu nhân trực hệ của ông tự nhiên cũng là một chủ nhân của Dong binh đoàn Hồng Phong, gọi cô là tiểu thư cũng không sai."

“Đội trưởng, đã chuẩn bị tốt!" Tiểu Dĩnh vui vẻ hô một câu, giờ phút này nhìn Vân Phong ánh mắt càng mang theo một phần thân thiết, giống như là người nhà mình.

“Tốt! Tiểu thư, chúng ta đi thôi!" Vương Minh cười ha ha, có khoái trá nói không nên lời, Vân Phong tuy nghe vẫn có chút mờ mịt, nhưng nàng cũng hiểu, Vân Gia như có được một lực lượng không tệ.

Vương Minh như có chút sốt ruột, hôm đó liền mang theo Vân Phong đến Cát Nguyên, có Vương Minh, Bình Nguyên Thiểm Quang đi rất dễ dàng, chưa đến ba giờ, Vương Minh đi một lèo, hai người đi đến Cát Nguyên bằng tốc độ nhanh nhất.

Cát Nguyên, thành thị duy nhất ở đông nam Tạp Lan Đế Quốc, địa phương đóng quân của công hội lính đánh thuê Tạp Lan Đế Quốc, Cát Nguyên này từ kiến trúc đến dân lui đến đều có đặc trưng của lính đánh thuê.

So với Bách thành tổng diện tích còn gấp hai ba lần, kiến trúc đều góc cạnh và làm từ quặng thô, mang vẻ lạnh lẽo và nghiêm túc, đám người thường có lính đánh thuê đến, như thế khá giống với Xuân Phong Trấn, chẳng qua cấp bậc lính đánh thuê nơi này rõ ràng tăng lên rất nhiều, ngũ cấp rất nhiều, lục cấp và thất cấp cũng có số lượng không ít.

Vương Minh mang theo Vân Phong một đường đi tới, khi thấy vài thục gương mặt lính đánh thuê còn chào hỏi, mọi người tò mò về Vân Phong, Vương Minh đều cười ha ha, có chút tự hào nói thêm một câu, “Đây là tiểu thư nhà chúng ta!"

Vân Phong buồn cười lắc đầu, người nghe nói như thế cũng mở to hai mắt, Dong binh đoàn Hồng Phong khi nào thì có tiểu thư? Đội trưởng nào có con gái nhỉ!

Mặc kệ người khác kinh ngạc thế nào, Vương Minh như tự nói một mình, mang theo Vân Phong một đường đi qua rất nhiều ngã tư đường, xuyên qua nửa thành thị Cát Nguyên, Vân Phong từ xa đã thấy một dải canh gác, bên này thì dòng người di động, mà bên còn lại thì im lặng, thỉnh thoảng lại có lính đánh thuê đi vào.

Hai người đứng gác ở cổng, mắt sắc không ngừng quét đám người qua lại, Vương Minh đi lên trước, lấy ra huy chương lính đánh thuê, vừa muốn mang Vân Phong vào trong, đã bị ngăn cản.

“Tiểu cô nương đứng lại! Đây là công hội lính đánh thuê, chỉ có lính đánh thuê mới có tư cách đi vào!"

Vương Minh vừa nghe, hắc hắc nở nụ cười một tiếng, “Đây là tiểu thư nhà chúng ta, đừng nghiêm khắc như vậy chứ….."

Người gác xem thường, “Vương Minh, ngươi cho chúng ta là kẻ ngốc à? Đội trưởng Dong binh đoàn Hồng Phong chỉ có một nhi tử, mọc ra tiểu thư khi nào?!"

Vương Minh có chút xấu hổ, đứng nơi đó cũng không biết nên nói cái gì, Vân Phong kéo quần áo hắn, gật đầu với hai người gác, “Thủ vệ đại ca, ta là lính đánh thuê mới gia nhập Dong binh đoàn Hồng Phong, huy chương lính đánh thuê ta còn chưa lấy."

Thủ vệ nhìn Vân Phong, mặc dù kinh ngạc nhưng cũng không nói thêm lời vô nghĩa, lính đánh thuê cũng không phải không có hoa cỏ, một tiểu hài tử như thế cũng không là gì, một thủ vệ chỉ chỉ vào phòng nhỏ bên cạnh dải cảnh giới, “Nơi đó là chỗ kiểm tra cấp bậc lính đánh thuê, ngươi đến đó kiểm tra rồi có thể lĩnh huy chương."

Vân Phong gật đầu, nói với Vương Minh, “Ta đi thôi, dựa theo quy tắc mà làm."

Vương Minh nghe được Vân Phong nói như vậy, cũng đồng ý, lập tức cùng Vân Phong đi đến phòng nhỏ có dấu hiệu công hội, Vân Phong đi đến trước phòng, nhìn dấu hiệu công hội lính đánh thuê, hai quả đấm thép giao nhau, hình thành một hình chữ thập, Vân Phong cười cười, hình tượng cực kỳ giống.

Vừa muốn đẩy cửa đi vào, vừa vặn một người đẩy cửa đi ra, Vân Phong nhìn lướt qua, trong tay của hắn cầm một huy chương, ánh mắt quét về phía trước, trong phòng có hai mươi mấy người chờ kiểm tra, Vân Phong đi vào, những thiếu niên chờ kiểm tra đều nhìn nàng, khi Vương Minh đi vào, thiếu niên này như hiểu cái gì.

Tiểu cô nương đi cùng nam nhân này đến kiểm tra cấp bậc, hẳn là như vậy.

Phòng coi như rất lớn, có rất nhiều ghế ngồi, trên bàn bày vài món đồ, sau bàn là Lão Giả tóc bạc kính trắng, từng người kiểm tra trong tay đều có thẻ bài, Vân Phong cũng lĩnh một số, số 22. Tùy tiện tìm một ghế dựa ngồi xuống, chờ đến lượt.

“Số 15!" Lão giả tóc trắng hô một câu, lập tức có người khẩn trương đi đến phía trước lão giả, lão giả ngay cả ánh mắt cũng chưa nâng, chỉ vào món đồ trên bàn.

“Quán nhập (Đưa vào) chiến khí."

Chàng thanh niên lập tức làm theo lời lão giả, vo;anh:0c2ac.qttp đưa chiến khí vào vật thể trong suốt, chỉ thấy vật thể dần dần biến hóa màu sắc, một lát sau, màu sắc ổn định lại, lão giả nâng mí mắt, tiện tay cầm một huy chương, cúi đầu tìm ngăn kéo, “Có dong binh đoàn chưa?"

Người trẻ tuổi lắc đầu, lão giả trực tiếp đưa huy chương cho người trẻ tuổi, “Kế tiếp, số 16!"

Lại một người trẻ đi tới, Vân Phong đi vào, cũng lục đục có người tiến vào, số người chỉ tăng không giảm, Vân Phong cẩn thận nhìn quá trình kiểm tra, gần như mỗi người đều đưa chiến khí vào trong, Vân Phong nhẹ nhàng nhíu mi lại, nàng chẳng có nửa phần chiến khí, xem ra phải lộ thân phận ma pháp sư rồi.

“Tiếp theo số 22!" Lão giả lớn tiếng hô một câu, Vân Phong cầm thẻ bài lẳng lặng đi qua, cái đầu nho nhỏ rất nổi bật, còn có khuôn mặt nhỏ nhắn trẻ con kia, thu hút rất nhiều ánh mắt.

Ngay cả Lão giả tóc trắng cũng giương mắt nhìn nhìn Vân Phong, thấy nàng cầm thẻ chỉ vào quả cầu, “Quán chú chiến khí."

Vân Phong đứng nơi đó, không có động tác, lão giả ngờ vực nhìn nàng, Vân Phong mở miệng, “Ta là ma pháp sư, quán chú tinh thần lực được không?"

“Hô–!" Toàn trường hít vào, gần như tất cả mọi người đều nhìn lại đây, đơn giản vì những lời của Vân Phong, ta là ma pháp sư!

Lão giả ngẩng đầu, hai tay đỡ gọng kiếng, đánh giá Vân Phong vài cái, ma pháp sư đến công hội lính đánh thuê? Ma pháp sư không phải đều ở Trường học Ma Tang sao? Cho dù hành hiệp đơn độc cũng không đến công hội lính đánh thuê, công hội lính đánh thuê Đông Đại Lục gần như tất cả đều là chiến sĩ a!

Vương Minh đang ngồi cũng bị dọa không ít, ma pháp sư? Tiểu thư vừa rồi rõ ràng là chiến sĩ a! Ma pháp sư làm sao có thể có thân thể như vậy, có thể thân thể so được với chiến sĩ?!

“Ngươi là ma pháp sư?" Lão giả tóc trắng hỏi một câu, tất cả mọi người trong phòng nín thở chờ đợi Vân Phong trả lời.

“Đúng vậy, ta là ma pháp sư."

“Ngươi xác định muốn gia nhập công hội lính đánh thuê?"

“Đúng vậy, ta muốn gia nhập công hội lính đánh thuê, chẳng lẽ nơi này không cho ma pháp sư gia nhập sao?"

Lão giả tóc trắng lại đẩy kính mắt, “Không, không có quy định, ma pháp sư gia nhập công hội lính đánh thuê, thú vị……" Thì thào nói nhỏ một câu, lão giả chỉ chỉ vật trước mặt, “May mà vật này cũng có tác dụng với tinh thần lực, quán chú đi."

Trong phòng lại im lặng, tầm mắt của mọi người đều quét về phía Vân Phong, nàng từ từ nâng tay lên, ánh nhìn chằm chằm quả cầu, mỗi người đều đoán, nàng cuối cùng là ma pháp sư cấo mấy, cấp 2? Cấp 3?

Vương Minh đã ngồi không yên, nghển cổ nhìn Vân Phong, tiểu thư là ma pháp sư cấp mấy, tam cấp sao? Nghĩ đến Vân Phong là ma pháp sư tam cấp, Vương Minh vui sướng dị thường, như vui cùng Vân Gia.

Vân Phong bắt tay quán nhập vào quả cầu, từ từ chuyển tinh thần lực của mình vào, chất lỏng trong quả cầu đột nhiên tăng lên, tăng thẳng đến vạch ngũ cấp!

Ngũ cấp! Trời ơi! Mọi người co đồng tử, ngay cả Lão giả tóc trắng cũng xem có chút choáng váng, không nén dụi mắt, như không tin số hiển thị trước mắt.

Chất lỏng trong quả cầu dừng đúng vị trí ngũ cấp, không dao động nữa, lão giả nén cảm xúc lấy ra huy chương, mỉm cười hữu hảo với Vân Phong.

“Tiểu cô nương, tên của ngươi."

Vân Phong khẽ nhíu mày, Vương Minh phía sau đi tới, thân mình cao lớn đứng trước bàn, nhìn xuống lão giả, gương mặt ửng đỏ.

“Lão Đặng đầu, đây là tiểu thư nhà chúng ta, đừng có chủ ý gì nhớ!"

Lão giả vừa nghe ngẩn người, lập tức cười ha ha, “Dong binh đoàn Hồng Phong đúng là vận khí tốt, tìm được một tiểu thư thực lực lỗi lạc như thế, xem ra đại hội năm nay Hồng Phong giành 4 sao chắc rồi. Được rồi, thuộc về các ngươi."

Lão giả xuất ra một khuôn mẫu, nhẹ nhàng ấn huy chương lên, một chiếc lá phong đỏ liền khắc lên, lão giả cười hớ hớ đưa cho Vân Phong, thái độ khác biệt một trời với mấy người trước đó.

Vân Phong thản nhiên tiếp nhận huy chương, không nhìn ánh mắt kinh diễm của người khác, đi theo Vương Minh ra khỏi phòng nhỏ, Vân Phong đi rồi lập tức phòng nhỏ liền sôi trào, tất cả mọi người trẻ tuổi không dám tin, công hội lính đánh thuê lại có một ma pháp sư ngũ cấp! Hơn nữa ma pháp sư ngũ cấp này là một tiểu hài tử! Càng kinh ngạc là, ma pháp sư như vậy lại bị Dong binh đoàn Hồng Phong mời chào tới tay rồi!
5/5 của 2 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại