Thiên Tài Triệu Hồi Sư
Quyển 2 - Chương 16: Chuyện điên cuồng
Vân Phong nhắm mắt ngưng thần, trong tay xuất hiện một Ngọc Thạch rực rỡ trong suốt, hai mắt Vân Phong sáng ngời, “Tiểu gia hỏa, đó là cả khoản lớn của Chính Nhiên đấy, đây chính là Ngọc Thạch truyền âm chỉ thành viên hoàng thất và đại nhân vật mới có. Có thể nói là thiên kim khó cầu a." Tổ tiên cười hớ hớ lời, Vân Phong chạm vào hòn đá nhỏ lạnh lẽo này, cũng biết thứ này chẳng khác nào một máy điện thoại, mặc kệ đi đến đâu, chỉ cần lưu tinh thần lực của một người thì đều liên hệ được.
Thả Ngọc Thạch truyền âm về, Vân Phong nhắm mắt tìm tòi, không gian nhẫn không quá lớn, nhưng đồ vật đều trân quý, trong không gian nhẫn cũng có một đống nhỏ khoáng thạch, chẳng qua theo phẩm chất, đây là khoáng thạch cao cấp.
“Khoáng thạch cao cấp a……" Vân Phong nhìn núi khoáng thạch cao cấp không đưới trăm cái bất đắc dĩ giật nhẹ khóe miệng, Chính Nhiên tiên sinh đưa đến không dưới trăm viên, Vân Phong lại tìm tòi, bên núi khoáng thạch cao cấp, lẳng lặng có vài khoáng thạch, khoáng thạch tản ra ánh rực rỡ, như ẩn chứa năng lượng cuồng bạo.
Vân Phong mở to mắt, bàn tay cầm viên đá, cẩn thận nhìn lại, tổ tiên tiếng bỗng nhiên kích động lên, “Tiểu gia hỏa, Chính Nhiên cực kỳ không tệ a, khoáng thạch cực phẩm cũng dám bỏ."
Cái gì? Khoáng thạch cực phẩm? Vân Phong mở to hai mắt, nhìn viên đá trong tay, Bình Nguyên Thiểm Quang đến nay chưa khai thác được mạch khoáng cực phẩm, mà số lượng khoáng thạch cực phẩm lại quá ít, trong hoàng thất có thể có một khối như vậy đã xem như không tệ, mà bây giờ Chính Nhiên tiên sinh vừa ra tay đã tặng nàng mấy khối…… Đột phá đến cao cấp, năng lượng khoáng thạch có thể khiến người ta tăng lên một cấp bậc!
Vân Phong cẩn thận nói, 4 khối, nếu nàng hấp thu năng lượng này, có thể tăng tới cấp bậc thống lĩnh!
Công hội lính đánh thuê không khai thác ra mạch khoáng cực phẩm, như vậy hẳn là tài sản riêng của Chính Nhiên tiên sinh, Chính Nhiên cũng ra cả vốn gốc, mặc dù có chút đau lòng, nhưng Vân Phong lại đáng để hắn đối đãi như thế, tuy khoáng thạch đặc biệt khiến ai cũng điên cuồng, cuồng nhiệt không thua gì ma thú, nhưng Chính Nhiên chỉ coi như rất một khoản tiền lớn mà thôi.
Chỉ cần Vân Phong bán ra một thứ trong đó, đời này nàng chẳng cần lo ăn mặc.
Viên đá trong tay phát ra ánh sáng thản nhiên như mang theo dụ hoặc rất lớn, Vân Phong nhìn thật lâu, khoáng thạch cực phẩm yêu thích không buông tay, không phát hiện Nhục Cầu vẫn thực hoạt bát trên vai kia đột nhiên im lặng, mắt to nhìn chằm chằm vào khoáng thạch trong tay Vân Phong, bắt đầu sáng mắt, miệng cũng từ từ mở ra, như muốn chảy nước miếng.
“Vút!" Vân Phong chỉ cảm thấy sức nặng trên vai nhẹ đi, một bóng đen hiện lên, rất nhanh lao vào tay nàng, Vân Phong theo bản năng đưa tay chưởng đột nhiên bắn ra, nhưng chỉ có trong nháy mắt, khối khoáng thạch cực phẩm đã không bóng dáng, mà Nhục Cầu lại quay về vai Vân Phong, móng vuốt nhỏ đang cầm khoáng thạch cực phẩm.
“Nhục Cầu, đưa ra đây!" Vân Phong tưởng Nhục Cầu đùa, vươn tay muốn vật nhỏ giao khoáng thạch cực phẩm ra, Nhục Cầu hừ hừ vài tiếng, móng vuốt nhỏ kéo khoáng thạch cực phẩm, hai mắt đen nhánh nhìn chằm chằm khoáng thạch cực phẩm, cuối cùng mở miệng nuốt khoáng thạch!
Vân Phong vừa thấy, lập tức hai tay nhấc Nhục Cầu lên, dùng sức lắc lư Nhục Cầu, “Nhục Cầu, mau nhả ra, đó là khoáng thạch, không thể ăn!"
Nhục Cầu phồng miệng, không nghe Vân Phong nói, khoáng thạch như phát ra tiếng vang rất nhỏ từ miệng nó, mà Nhục Cầu cũng tùy ý Vân Phong lắc lư nó, miệng khẽ vừa động, khoáng thạch đã bị nuốt hoàn toàn.
“Mở ra, ta xem xem!" Vân Phong căng thẳng, hai tay nắm Nhục Cầu, dùng sức tách miệng Nhục Cầu ra, Nhục Cầu có chút bất mãn nhìn Vân Phong, nhưng cũng tùy ý nàng, Nhục Cầu vừa mở miệng, Vân Phong có chút kinh sợ, nàng vốn nghĩ đến Nhục Cầu là chủng ma thú hiền lành, nhưng răng nanh trong miệng lại nhiều như thế, hơn nữa còn sắc bén dị thường!
Vân Phong nhìn lướt qua rất nhanh, căn bản không phát hiện bóng dáng khoáng thạch cực phẩm, giờ mới buông tay, Nhục Cầu quay một vòng trên vai Vân Phong, thỏa mãn, liền giống như ăn no, thậm chí còn ợ một cái!
Vân Phong cau mày nhìn Nhục Cầu, trái lo phải nghĩ, Nhục Cầu nhảy xuống cọ người vào tay Vân Phong, mắt sáng to ngập nước nhìn Vân Phong, khóe miệng Vân Phong run rẩy.
“Chẳng lẽ còn muốn ăn nữa?"
Nhục Cầu gật đầu, Vân Phong đen mặt, đi theo nàng cuối cùng là giống gì, có ma thú coi khoáng thạch là đồ ăn ư? Nhưng thế giới ma thú vô kì bất hữu (không thiếu cái lạ), đụng tới loại này coi như kỳ ngộ của nàng.
Vân Phong nghĩ nghĩ, khoáng thạch cực phẩm còn có 4 khối, bị Nhục Cầu nuốt một, còn ba, khẩu vị Nhục Cầu xem ra là không nhỏ, một khối không thỏa mãn được nó, nhưng 3 khối không thể cho nó nữa, có lẽ về sau còn có thể dùng cũng không chừng, Vân Phong muốn lưu hai khối cho đại ca và phụ thân, chỉ cần hấp thu năng lượng trong này, thực lực của đại ca và phụ thân cũng sẽ tăng một tầng!
Vân Phong phất tay, một khối khoáng thạch trung cấp liền xuất hiện trong tay, Nhục Cầu trước mặt lắc lắc, phát hiện Nhục Cầu xuất hiện bất mãn, thân mình trực tiếp uốn éo, quay mông vào Vân Phong, Vân Phong sửng sốt, khoáng thạch trung cấp mà nó cũng coi thường.
Thả khoáng thạch trung cấp trở về, phất tay, một khối khoáng thạch cao cấp đặt trong tay, Nhục Cầu khẽ chuyển qua đầu, nhìn khoáng thạch cao cấp, Vân Phong đưa khoáng thạch cao cấp qua, Nhục Cầu từ từ đưa móng vuốt nhỏ đón, có chút không cam lòng nhét vào trong miệng, ánh mắt như lên án Vân Phong keo kiệt.
Vân Phong nở nụ cười, khoáng thạch cao cấp xem ra là tiêu chuẩn thấp nhất, cứ như vậy nàng sợ nuôi không nổi a…… Nàng đi đâu tìm mạch khoáng cao cấp, mạch khoáng đặc biệt?!
“Nhục Cầu, ngươi định ăn cho ta cháy túi sao……" Vân Phong hỏi, chỉ cảm thấy đã có chút vô lực, một khối khoáng thạch cao cấp bị Nhục Cầu nuốt vào bụng, vật nhỏ lại trèo lên vai Vân Phong, lấy lòng cọ cọ, Vân Phong không nói gì, đây xem như lấy lòng sao? Lúc trước cuối cùng nó thấy mình có điểm nào giống người có khoáng thạch đặc biệt?
“Tiểu gia hỏa, tiểu Nhục Cầu này nếu ăn khoáng thạch, chắc cũng có cảm ứng đặc thù với mạch khoáng." Tổ tiên khiến Vân Phong hai mắt sáng ngời, tay cầm Nhục Cầu lắc lư, “Nói, ngươi có biết mạch khoáng ở đâu không?"
Nhục Cầu nhìn Vân Phong, đầu nhỏ gật gật, Vân Phong lập tức liền vui mừng, Nhục Cầu lại có thể biết chỗ vị trí mạch khoáng! Theo tính cách nó, nó phát hiện mạch khoáng không phải cao cấp thì là đặc biệt cao cấp!
“Bình Nguyên Thiểm Quang có mạch khoáng đặc biệt không?" Vân Phong lắc Nhục Cầu, suy nghĩ cũng biết, nếu thật sự có mạch khoáng đặc biệt, Nhục Cầu đã sớm tiến lên.
Nhục Cầu gật gật đầu, không thích Vân Phong lắc nó như thế, linh hoạt trốn khỏi tay Vân Phong, một lần nữa về trên vai nàng.
Năng lực của Nhục Cầu có thể nói là kỳ duyên, muốn tìm kiếm mạch khoáng là chuyện rất khó, nhưng có Nhục Cầu, Vân Phong căn bản chẳng cần ra tay, chỉ cần theo Nhục Cầu chỉ thị trăm phần trăm có thể tìm được mạch khoáng, hơn nữa mạch khoáng cao cấp hoặc là đặc biệt!
Nói cách khác, mạch khoáng chưa bị đào bới đối với Vân Phong mà nói, giống như cỏ dại ven đường, vừa nhìn biết ngay.
Nếu có người biết năng lực của Nhục Cầu, chỉ sợ là phải liều mạng cũng đến giành…… Vân Phong cười cười, vật nhỏ lúc trước đi theo mình, nàng thật không nghĩ nhiều như vậy, cũng không nghĩ nó có năng lực đó, ngón tay nhẹ nhàng chọc vào đầu Nhục Cầu, nếu nó không có năng lực này, chỉ dựa vào nàng thì cũng chẳng làm gì được.
Lực chú ý lại trở lại trong không gian nhẫn, Vân Phong lại tìm tòi, sau đó trong tay có thêm một quyển trục, ngoài quyển trục viết ba chữ to: Thuần thú thuật.
“Chính Nhiên thật lo lắng cho con, ngay cả vật như vậy cũng cho con, tiểu gia hỏa, Chính Nhiên không tệ với con đâu."
Vân Phong nhìn quyển trục trong tay mình, thông qua tên cũng biết thuần thú thuật dùng để làm gì, nhưng Chính Nhiên tiên sinh quả thật không thể tưởng được, nàng là một Triệu hồi sư, căn bản chẳng cần nó, nhưng vẫn thấy ấm áp trong lòng..
“Thuần thú thuật là bí pháp mọi người nghiên cứu ra, bởi vì khế ước chi trận của Triệu hồi sư người ta không thể lý giải, nhưng lại rất muốn khống chế ma thú, liền nghiên cứu ra bí pháp như vậy, thật có thể thu phục ma thú, nhưng lại làm cho ma thú hoàn toàn đánh mất năng lực chiến đấu, chỉ có thể trở thành tọa kỵ hoặc là ma sủng mà thôi."
Vân Phong gật đầu, tổ tiên nói mang theo điểm tiếc nuối và không đành lòng, Triệu hồi sư có tình cảm đặc biệt với ma thú, một khi khế ước sẽ là đồng bạn cùng sinh cùng tử với mình, mà ma thú bị thuần hóa quả thật có khác, hoàn toàn đánh mất năng lực, giống như một đầu hùng sư, bị đập vỡ răng nanh và lợi trảo, chỉ có thể sắm vai một con mèo lớn, đây chính là khuất nhục với ma thú.
“Người hiểu bí pháp này cũng không nhiều, bọn họ cũng trở thành thuần thú sư, ma thú làm tọa kỵ là vì thỏa mãn tư dục của nhân loại, chẳng khác gì ngựa cả, tiểu gia hỏa cũng không cần cái này, nhưng vì tương lai Vân Gia, thứ này coi như trợ lực rất lớn."
Vân Phong gật đầu, Vân Gia một khi phát triển, khí thế không thể thua người! Nếu Người Vân Gia có được tọa kỵ ma thú, sẽ là quang cảnh thế nào!
Vân Phong cũng không biết, ngay cả Tạp Lan hoàng thất cũng chỉ có mấy tọa kỵ ma thú thôi, hơn nữa tiêu phí rất lớn tâm tư và tài lực, nếu Vân Gia mỗi người một con, Tạp Lan hoàng thất cũng phải đỏ mắt.
Cất thuần thú thuật lại, bây giờ cũng chưa cần, lại khẽ ngồi trong chốc lát, nhận thấy Tiểu Hỏa cách mình rất gần, Vân Phong vừa lòng đứng lên, vỗ vỗ bụi trên người, đột nhiên nhận thấy ngoài Tiểu Hỏa còn có vài hơi thở khác!
“Tiểu Hỏa, ngươi bị theo dõi?" Vân Phong cùng Tiểu Hỏa ý niệm tương thông, lập tức liên hệ!
“Vài nhân loại chết tiệt một đường đuổi theo ta, chủ nhân ngươi chỉ cho ta nửa ngày thời gian, ta nào có thời gian rỗi ngáng chân chúng, chỉ là không nghĩ bọn họ lại theo đến." Tiểu Hỏa có chút phiền chán nói, trong giọng nói đầy nôn nóng, nếu không có mệnh lệnh của Vân Phong, nó sẽ giải quyết mấy người này trước!
Vân Phong cười cười, “Không việc gì, ngươi đừng quản mấy người kia."
Tiểu Hỏa ừ một tiếng, tốc độ lại nhanh hơn, không lâu sau, Vân Phong liền thấy luồng sáng màu đỏ sậm chạy đến, Tiểu Hỏa nhảy xuống chỉ phát ra tiếng vang rất nhỏ, thân hình mạnh mẽ nhẹ nhàng nhảy lên, liền chạy đến hướng Vân Phong.
“Tiểu cô nương, mau tránh ra!" Một tiếng la hét cao giọng vang lên, cùng với chiến khí cường đại vọt lại, Tiểu Hỏa không kiên nhẫn, đuôi sói vung lên, đánh tan chiến khí sau mình, thân mình đã không do dự đứng trước mặt Vân Phong.
Vân Phong híp mắt nhìn ba người cách đó không xa kia, hai là chiến sĩ lục cấp, công kích là muốn bảo vệ mình?
“Vút vút vút!" Ba thân ảnh lập tức hiện lên, hai nam một nữ, nhìn qua đều hai mươi mấy tuổi, đều dùng ánh mắt khác nhau nhìn Vân Phong, hai nam nhân trẻ thấy Tiểu Hỏa đứng trước mặt Vân Phong, đều căng thẳng.
“Tiểu cô nương ngươi đừng động, súc sinh này để chúng ta tới thu thập!"
Vân Phong không nhúc nhích, mày khẽ nhấc, không có phản ứng gì nhìn ba người này, nữ nhân không kiên nhẫn nhìn Vân Phong, “Các ngươi còn làm gì, còn không mau bắt Hỏa Vân Sói!"
“Nhưng một khi có động tác, tiểu cô nương kia……"
“Các ngươi muốn chết sao! Tiểu nha đầu là tự chịu chết, liên quan gì đến chúng ta! Ta muốn Hỏa Vân Sói, ta muốn nó làm tọa kỵ!"
Tiểu Hỏa đột nhiên điên cuồng hét lên một tiếng, nữ nhân kia vũ nhục tự tôn cao ngạo của nó, “Phì phì phì!" Một trận sóng nhiệt và nhiều ánh lửa phóng hướng ba người rất nhanh, hai nam nhân chiến khí vừa động, lập tức hình thành một lớp bảo vệ, miễn cưỡng tiếp được công kích của Tiểu Hỏa, sóng nhiệt qua đi, ba người đều thở hồng hộc.
“Còn chờ cái gì, bắt lấy nó cho ta!" Nữ nhân như bị chọc giận, mặt cười giận dữ, chỉ vào Tiểu Hỏa cao giọng hô một câu, Tiểu Hỏa đưa móng vuốt, răng nanh đã nhe ra, ngại Vân Phong chưa ra lệnh, nếu không nó sẽ xé cổ họng con mụ kia đầu tiên!
Vân Phong đưa mắt lạnh nhìn, nếu nàng thật là một tiểu nha đầu nhỏ bé, chỉ sợ táng mệnh rồi, nữ nhân này căn bản không đem mạng người làm trọng, chỉ lo cho bản thân, người như vậy…… Giống như rác rưởi, khiến người ghê tởm.
“Ta còn muốn cái kia!" Nữ nhân nhìn thấy gì, mắt tỏa ánh sáng nhìn chằm chằm Nhục Cầu trên vai Vân Phong, ánh mắt tham lam khiến Nhục Cầu rùng mình, nhe răng nhếch miệng gầm nhẹ với nữ nhân.
Hai ma thú cạnh Vân Phong có chút tức giận, mà hai nam nhân kia vừa nghe đều dở khóc dở cười, ma thú này là của tiểu cô nương, bọn họ cướp thế nào?
“Tiểu nha đầu! Ta cứu ngươi lần này, đưa vật nhỏ trên vai ngươi cho ta!" Nữ nhân cao ngạo nói một câu, không phát hiện Tiểu Hỏa trước mặt Vân Phong ngoan ngoãn cỡ nào, nếu Vân Phong thật sự là người thường, bây giờ sao có thể đứng chỗ này nói chuyện? Chắc người này đều đã vào bụng Tiểu Hỏa rồi.
“Cứu ta? Ngươi nhìn thế nào mà bảo ta cần ngươi cứu?" Vân Phong cười lạnh lùng, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo một tia khinh thường, nàng cần nữ nhân này cứu? Người nên cầu cứu là họ mới đúng.
“Ngươi có biết ta là ai không? Dám nói thế với ta!" vo;anh:cac.qt1t6p Nữ nhân lạnh lùng, ánh mắt nhìn Vân Phong cũng dần dần tàn nhẫn.
“Ngươi là ai? Nói thử coi." Vân Phong nhàn nhã đứng nơi đó, Tiểu Hỏa mắt sói tàn độc nhìn chằm chằm những người này, chỉ còn chờ Vân Phong ra lệnh một tiếng sẽ cắn nát cả ba.
“Ta là con gái của thành chủ Cát Nguyên! Tiểu nha đầu, đừng ép ta ra tay với ngươi……"
Vân Phong trực tiếp ngáp một cái, nữ nhân kia xấu hổ trên mặt, da mặt hai nam nhân cũng có chút co rúm, Vân Phong tùy ý vỗ vỗ đầu Tiểu Hỏa, “Đi thôi, vô vị."
Tiểu Hỏa phiền chán gầm nhẹ hai tiếng, mắt sói hung ác không cam lòng nhìn ba người bọn họ, đi theo sau Vân Phong, ba người vừa thấy cũng có chút choáng váng, Hỏa Vân Sói xảy ra chuyện gì! Có quan hệ gì với tiểu nha đầu, lại ngoan ngoãn đi theo nàng!
“Đứng lại!" Nữ nhân rống lên, hai nam nhân bên cạnh cũng phản ứng, hai người cùng nữ tử đuổi theo, chắn trước mặt Vân Phong.
“Còn có chuyện gì?" Vân Phong lười biếng hỏi một câu, đáy lòng cũng có chút phiền chán, nữ nhân nhìn chằm chằm Vân Phong, nhìn lên tay nàng, hai nam nhân cũng thế, khi thấy trên tay Vân Phong trống trơn, nữ nhân như thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Tiểu nha đầu, nhìn không ra ngươi là thuần thú sư, ta cho ngươi một giá vừa lòng, ta muốn hai con này."
Tiểu Hỏa và Nhục Cầu vừa nghe, đều biến sắc, không khí xung quanh Tiểu Hỏa đột nhiên tăng cao, cho biết giờ phút này nó đang nổi giận.
Vân Phong xoa đầu Tiểu Hỏa, nhéo nhéo lỗ tai nó, xung quanh Tiểu Hỏa từ từ hạ nhiệt, chẳng qua rất buồn bực, mẹ nó, nữ tử này lại muốn nó làm tọa kỵ? Ma thú biến dị làm tọa kỵ cho ngươi, ngươi cho ngươi là Thượng Đế?
Vân Phong vẫn không mở miệng nói chuyện, nữ nhân cũng không kiên nhẫn, “Giá này ngươi nhất định vừa lòng, ngươi thuần hóa ma thú cũng không vì tiền sao, giả vờ thanh cao cái gì!"
Vân Phong nở nụ cười, tiền? Nàng bây giờ có thể nói còn có tiền hơn cả Tạp Lan hoàng thất, bây giờ lại bị một nữ nhân bố thí.
Vân Phong trực tiếp vòng qua ba người, hoàn toàn làm như không thấy, nói chuyện với loại não tàn này chỉ có một chữ: Mệt.
“Tiểu nha đầu, ngươi muốn bức ta ra tay sao!" Nữ nhân lạnh giọng quát, hai nam nhân bên cạnh nàng cũng phát ra chiến khí, làm tùy tùng bọn họ cũng không thể nề hà, Vân Phong cảm nhận được chiến khí của hai chiến sĩ lục cấp dao động, từ từ xoay người, thấy nữ nhân đắc ý, có lẽ nàng tưởng mình sợ.
“Tiểu nha đầu, ngươi cho ngươi thuần hóa ma thú liền thật sự lợi hại? Ngươi cho ngươi là Triệu hồi sư à? Thuần hóa ma thú chỉ là một con mèo nhỏ, không có năng lực còn dám làm trò với ta? Nếu ngươi nhận rõ sự thật, liền ngoan ngoãn nhận khoản tiền này đi, nếu ngươi nhất định không chịu, ta cũng chỉ cướp về, đến lúc đó ngươi thế nào cũng chẳng trách ta được!"
Nữ nhân cao giọng nói một câu, vốn tưởng rằng Vân Phong có thể thức thời, không ngờ nàng lại vẫn thế, lại trực tiếp không nhìn nàng, lại đi qua, nữ nhân thẹn quá thành giận, điên cuồng gào thét nói, “Giết nàng!"
Hai chiến sĩ sửng sốt, lập tức xông lên trước, bổ tới Vân Phong, không đợi hai người công kích, chỉ nghe một tiếng thú cuồng nộ rống vang vọng địa vực này, “Rống! Đừng mơ thương tổn chủ nhân ta!"
Tiểu Hỏa mở miệng, ngọn lửa màu đỏ sậm đột nhiên phun ra, hai chiến sĩ đều quá sợ hãi, ngọn lửa màu đỏ sậm như sấm sét đánh về phía họ, nhanh chóng thiêu cháy quần áo bên ngoài.
“A!" Hai chiến sĩ gầm rú kêu thảm thiết đến tận trời cao, nữ nhân nhìn thấy một màn này đã sớm xanh mặt, lạnh run ngồi xuống đất!
Vân Phong tiến lên trước một bước, tay xoa đầu Tiểu Hỏa, ý bảo nó có thể bớt giận, tay vừa chuyển, thủy nguyên tố màu lam lạnh như băng bỗng xuất hiện, dập ngọn lửa trên người hai chiến sĩ, hai nam nhân bị nướng một nửa hấp hối ngã xuống, phát ra tiếng than nhẹ mỏng manh.
Nữ nhân nhìn Vân Phong đi tới, tay chân chật vật vụng về bò về sau, mắt to hoảng sợ nhìn Vân Phong, “Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi……" Ngươi nửa ngày, cũng chẳng nói ra chữ thứ hai, nàng giờ phút này thật sự rất muốn cắn lưỡi, thuần thú sư thuần hóa ma thú không phải mất đi năng lực ban đầu sao, đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là không phải thuần hóa? Không thuần hóa làm sao có thể ngoan ngoãn theo bên cạnh như vậy?
Nữ nhân trong đầu mơ hồ, nghĩ không ra nguyên cớ gì, chỉ là không ngừng lui về phía sau…… Cho đến khi lui đến dưới gốc cây, cuối cùng lui không được nữa, mới hoàn toàn dừng lại.
Vân Phong nhìn xuống nữ nhân từ trên cao, thần sắc nàng tái nhợt, hai mắt hoảng sợ, Vân Phong khinh thường, từ từ giơ tay lên, “Thế nào, có nghi vấn à?"
Nữ nhân theo bản năng gật đầu, giờ phút này giống như một đứa trẻ mới sinh, chỉ có thể dùng động tác biểu đạt ý mình Vân Phong nhếch khóe miệng, nụ cười rất lạnh, mắt giống như sâu không thấy đáy, khiến người ta đều cảm thấy lạnh thấu xương.
“Là ai nói cho ngươi, Triệu hồi sư nhất định phải mang theo Nhẫn khế ước?" Vân Phong nói những lời này, khiến đồng tử nữ nhân đột nhiên co lại! Triệu hồi sư, nàng là, nàng là…… Triệu hồi sư!
“Không, không, không,……" Nữ nhân cong môi, nói không nên lời đầy đủ, Vân Phong nhếch khóe miệng, không hề quản nữ nhân nữa, tay vỗ vỗ đầu Tiểu Hỏa, chưa đi xa, đột nhiên quay đầu lại, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo một nụ cười nghịch ngợm, “Ta vừa rồi là nói đùa……"
Nữ nhân lập tức trắng mặt, thân mình hoàn toàn ngồi phịch nơi đó, chỉ có thể nhìn thân ảnh Vân Phong, cùng một đầu cự lang làm bạn dần dần đi xa, cho đến khi đi vào nơi nàng không thể nhìn thấy được nữa.
“Chủ nhân, vì sao không cho ta giết chết bọn họ?" Tiểu Hỏa đi theo Vân Phong, có chút bất mãn một đường oán giận, lần này Vân Phong không cất nó đi nữa, Tiểu Hỏa rất vui vẻ, chẳng qua nghĩ đến mấy người kia Tiểu Hỏa vẫn phiền muộn một trận.
Vân Phong cười cười, tay kéo lỗ tai Tiểu Hỏa, “Giết bọn họ, bẩn tay ngươi." Nhục Cầu trên vai Vân Phong kêu vài tiếng, như cũng rất đồng ý, Tiểu Hỏa bất mãn xem Nhục Cầu, thử nhe răng, như hướng Nhục Cầu ám chỉ, ngươi nói nữa ta ăn ngươi.
Một người hai ma thú từ từ đi lên trước, dần dần đi vào Bắc Bộ Cát Nguyên, mà trong thành Cát Nguyên cũng dâng lên cuồng phong sóng to!
“Ngươi nói là thật?!" Quý phủ thành chủ Cát Nguyên, một tiếng rống giận kinh thiên truyền ra, thành chủ đen mặt nhìn nữ nhi chật vật trở về, tin tức nàng mang về khiến Thành chủ Cát Nguyên hoàn toàn thay đổi.
Triệu hồi sư! Tạp Lan Đế Quốc lại xuất hiện một Triệu hồi sư!
Thành chủ Cát Nguyên chỉ cần nghĩ đến chuyện này, tay không nén được rung rung, hắn bắt đầu suy nghĩ, mà nữ nhi của hắn không rên một tiếng đứng kia, hoàn toàn không có vẻ bừa bãi như ngày thường.
Thành chủ nghĩ ngợi, nên làm gì bây giờ, bọn họ nên làm gì bây giờ! Phải báo cho Tạp Lan hoàng thất ư? Không, tuyệt đối không được! Nếu Triệu hồi sư đúng là xuất hiện ở Cát Nguyên, mà bọn họ lại khiến nàng đi mất, Tạp Lan hoàng thất giận dữ sẽ giết cả nhà hắn!
Triệu hồi sư Tạp Lan hoàng thất chờ đợi bao nhiêu năm, giống như đứa trẻ được cha mẹ mong đợi, chờ đến phát cuồng rồi, nếu có sai lầm thì lửa giận của Tạp Lan hoàng thất sẽ đốt hắn thành tro!
“Tin tức này chỉ mình con biết?" Thành chủ híp mắt nhìn nữ nhi, nữ nhân gật đầu, một tiếng cũng không nói, có thể là bởi vì vừa rồi kinh hách đến bây giờ vẫn không hết.
Thành chủ xoa xoa cằm, đi lại không biết bao lần, cuối cùng cũng đứng vững vàng, đôi mắt phóng tinh quang, “Tin tức này không thể để người thứ 3 biết! Cho đến khi chúng ta tìm được vị Triệu hồi sư đại nhân kia mới thôi!"
Vân Phong một đường đi trước, đi qua một đoạn rừng, ánh vào mi mắt là một cái khe sâu không thấy đáy, mà trước khe truyền đến từng đợt năng lượng nóng cháy, Vân Phong đi qua, đứng bên cạnh khe hở, cảm nhận được sóng nhiệt phả vào mặt, “Nơi này là chỗ nào……"
“Tiểu gia hỏa, nơi này là một khe lớn, là một con đường tử vong." Tổ tiên từ từ lên tiếng, hai mắt Vân Phong nhìn khe hở sâu thẳm trước mắt, thổ địa xung quanh trơ trọi không có một ngọn cỏ.
“Na na!" Nhục Cầu rùng mình, đột nhiên nhảy khỏi vai Vân Phong, Vân Phong chỉ thấy Nhục Cầu hóa thành một luồng đen nhảy thẳng vào khe hở!
“Nhục Cầu, quay lại!" Tinh thần lực của Vân Phong đột nhiên hình thành một trường tiên cuốn lấy Nhục Cầu, nhưng tốc độ Nhục Cầu nhanh vô cùng, Tinh thần lực của Vân Phong lại thất bại!
Vật nhỏ bé lập tức rơi vào khe hở, giống như bị cắn nuốt! “Chết tiệt!" Thủy nguyên tố màu lam nhanh chóng bao vây toàn thân, Vân Phong cũng phóng vào khe, “Tiểu gia hỏa, ngươi muốn làm gì!" Tổ tiên kinh hô một câu, Vân Phong nhẹ giọng cười, mắt nhìn cái khe trước mắt, sóng nhiệt cực nóng không ngừng nghênh diện đánh tới, bị thủy nguyên tố từ từ trung hoà.
“Làm gì, tự nhiên phải làm chuyện điên cuồng!" Vừa dứt lời, bóng người màu lam nhạt liền hung mãnh nhảy vào, Tiểu Hỏa theo phía sau, rất hưng phấn ngửa đầu rống lên, thân sói màu đỏ sậm cũng không do dự nhảy vào, đi theo chủ nhân như vậy, quả nhiên là chuyện cực kích thích!
Thả Ngọc Thạch truyền âm về, Vân Phong nhắm mắt tìm tòi, không gian nhẫn không quá lớn, nhưng đồ vật đều trân quý, trong không gian nhẫn cũng có một đống nhỏ khoáng thạch, chẳng qua theo phẩm chất, đây là khoáng thạch cao cấp.
“Khoáng thạch cao cấp a……" Vân Phong nhìn núi khoáng thạch cao cấp không đưới trăm cái bất đắc dĩ giật nhẹ khóe miệng, Chính Nhiên tiên sinh đưa đến không dưới trăm viên, Vân Phong lại tìm tòi, bên núi khoáng thạch cao cấp, lẳng lặng có vài khoáng thạch, khoáng thạch tản ra ánh rực rỡ, như ẩn chứa năng lượng cuồng bạo.
Vân Phong mở to mắt, bàn tay cầm viên đá, cẩn thận nhìn lại, tổ tiên tiếng bỗng nhiên kích động lên, “Tiểu gia hỏa, Chính Nhiên cực kỳ không tệ a, khoáng thạch cực phẩm cũng dám bỏ."
Cái gì? Khoáng thạch cực phẩm? Vân Phong mở to hai mắt, nhìn viên đá trong tay, Bình Nguyên Thiểm Quang đến nay chưa khai thác được mạch khoáng cực phẩm, mà số lượng khoáng thạch cực phẩm lại quá ít, trong hoàng thất có thể có một khối như vậy đã xem như không tệ, mà bây giờ Chính Nhiên tiên sinh vừa ra tay đã tặng nàng mấy khối…… Đột phá đến cao cấp, năng lượng khoáng thạch có thể khiến người ta tăng lên một cấp bậc!
Vân Phong cẩn thận nói, 4 khối, nếu nàng hấp thu năng lượng này, có thể tăng tới cấp bậc thống lĩnh!
Công hội lính đánh thuê không khai thác ra mạch khoáng cực phẩm, như vậy hẳn là tài sản riêng của Chính Nhiên tiên sinh, Chính Nhiên cũng ra cả vốn gốc, mặc dù có chút đau lòng, nhưng Vân Phong lại đáng để hắn đối đãi như thế, tuy khoáng thạch đặc biệt khiến ai cũng điên cuồng, cuồng nhiệt không thua gì ma thú, nhưng Chính Nhiên chỉ coi như rất một khoản tiền lớn mà thôi.
Chỉ cần Vân Phong bán ra một thứ trong đó, đời này nàng chẳng cần lo ăn mặc.
Viên đá trong tay phát ra ánh sáng thản nhiên như mang theo dụ hoặc rất lớn, Vân Phong nhìn thật lâu, khoáng thạch cực phẩm yêu thích không buông tay, không phát hiện Nhục Cầu vẫn thực hoạt bát trên vai kia đột nhiên im lặng, mắt to nhìn chằm chằm vào khoáng thạch trong tay Vân Phong, bắt đầu sáng mắt, miệng cũng từ từ mở ra, như muốn chảy nước miếng.
“Vút!" Vân Phong chỉ cảm thấy sức nặng trên vai nhẹ đi, một bóng đen hiện lên, rất nhanh lao vào tay nàng, Vân Phong theo bản năng đưa tay chưởng đột nhiên bắn ra, nhưng chỉ có trong nháy mắt, khối khoáng thạch cực phẩm đã không bóng dáng, mà Nhục Cầu lại quay về vai Vân Phong, móng vuốt nhỏ đang cầm khoáng thạch cực phẩm.
“Nhục Cầu, đưa ra đây!" Vân Phong tưởng Nhục Cầu đùa, vươn tay muốn vật nhỏ giao khoáng thạch cực phẩm ra, Nhục Cầu hừ hừ vài tiếng, móng vuốt nhỏ kéo khoáng thạch cực phẩm, hai mắt đen nhánh nhìn chằm chằm khoáng thạch cực phẩm, cuối cùng mở miệng nuốt khoáng thạch!
Vân Phong vừa thấy, lập tức hai tay nhấc Nhục Cầu lên, dùng sức lắc lư Nhục Cầu, “Nhục Cầu, mau nhả ra, đó là khoáng thạch, không thể ăn!"
Nhục Cầu phồng miệng, không nghe Vân Phong nói, khoáng thạch như phát ra tiếng vang rất nhỏ từ miệng nó, mà Nhục Cầu cũng tùy ý Vân Phong lắc lư nó, miệng khẽ vừa động, khoáng thạch đã bị nuốt hoàn toàn.
“Mở ra, ta xem xem!" Vân Phong căng thẳng, hai tay nắm Nhục Cầu, dùng sức tách miệng Nhục Cầu ra, Nhục Cầu có chút bất mãn nhìn Vân Phong, nhưng cũng tùy ý nàng, Nhục Cầu vừa mở miệng, Vân Phong có chút kinh sợ, nàng vốn nghĩ đến Nhục Cầu là chủng ma thú hiền lành, nhưng răng nanh trong miệng lại nhiều như thế, hơn nữa còn sắc bén dị thường!
Vân Phong nhìn lướt qua rất nhanh, căn bản không phát hiện bóng dáng khoáng thạch cực phẩm, giờ mới buông tay, Nhục Cầu quay một vòng trên vai Vân Phong, thỏa mãn, liền giống như ăn no, thậm chí còn ợ một cái!
Vân Phong cau mày nhìn Nhục Cầu, trái lo phải nghĩ, Nhục Cầu nhảy xuống cọ người vào tay Vân Phong, mắt sáng to ngập nước nhìn Vân Phong, khóe miệng Vân Phong run rẩy.
“Chẳng lẽ còn muốn ăn nữa?"
Nhục Cầu gật đầu, Vân Phong đen mặt, đi theo nàng cuối cùng là giống gì, có ma thú coi khoáng thạch là đồ ăn ư? Nhưng thế giới ma thú vô kì bất hữu (không thiếu cái lạ), đụng tới loại này coi như kỳ ngộ của nàng.
Vân Phong nghĩ nghĩ, khoáng thạch cực phẩm còn có 4 khối, bị Nhục Cầu nuốt một, còn ba, khẩu vị Nhục Cầu xem ra là không nhỏ, một khối không thỏa mãn được nó, nhưng 3 khối không thể cho nó nữa, có lẽ về sau còn có thể dùng cũng không chừng, Vân Phong muốn lưu hai khối cho đại ca và phụ thân, chỉ cần hấp thu năng lượng trong này, thực lực của đại ca và phụ thân cũng sẽ tăng một tầng!
Vân Phong phất tay, một khối khoáng thạch trung cấp liền xuất hiện trong tay, Nhục Cầu trước mặt lắc lắc, phát hiện Nhục Cầu xuất hiện bất mãn, thân mình trực tiếp uốn éo, quay mông vào Vân Phong, Vân Phong sửng sốt, khoáng thạch trung cấp mà nó cũng coi thường.
Thả khoáng thạch trung cấp trở về, phất tay, một khối khoáng thạch cao cấp đặt trong tay, Nhục Cầu khẽ chuyển qua đầu, nhìn khoáng thạch cao cấp, Vân Phong đưa khoáng thạch cao cấp qua, Nhục Cầu từ từ đưa móng vuốt nhỏ đón, có chút không cam lòng nhét vào trong miệng, ánh mắt như lên án Vân Phong keo kiệt.
Vân Phong nở nụ cười, khoáng thạch cao cấp xem ra là tiêu chuẩn thấp nhất, cứ như vậy nàng sợ nuôi không nổi a…… Nàng đi đâu tìm mạch khoáng cao cấp, mạch khoáng đặc biệt?!
“Nhục Cầu, ngươi định ăn cho ta cháy túi sao……" Vân Phong hỏi, chỉ cảm thấy đã có chút vô lực, một khối khoáng thạch cao cấp bị Nhục Cầu nuốt vào bụng, vật nhỏ lại trèo lên vai Vân Phong, lấy lòng cọ cọ, Vân Phong không nói gì, đây xem như lấy lòng sao? Lúc trước cuối cùng nó thấy mình có điểm nào giống người có khoáng thạch đặc biệt?
“Tiểu gia hỏa, tiểu Nhục Cầu này nếu ăn khoáng thạch, chắc cũng có cảm ứng đặc thù với mạch khoáng." Tổ tiên khiến Vân Phong hai mắt sáng ngời, tay cầm Nhục Cầu lắc lư, “Nói, ngươi có biết mạch khoáng ở đâu không?"
Nhục Cầu nhìn Vân Phong, đầu nhỏ gật gật, Vân Phong lập tức liền vui mừng, Nhục Cầu lại có thể biết chỗ vị trí mạch khoáng! Theo tính cách nó, nó phát hiện mạch khoáng không phải cao cấp thì là đặc biệt cao cấp!
“Bình Nguyên Thiểm Quang có mạch khoáng đặc biệt không?" Vân Phong lắc Nhục Cầu, suy nghĩ cũng biết, nếu thật sự có mạch khoáng đặc biệt, Nhục Cầu đã sớm tiến lên.
Nhục Cầu gật gật đầu, không thích Vân Phong lắc nó như thế, linh hoạt trốn khỏi tay Vân Phong, một lần nữa về trên vai nàng.
Năng lực của Nhục Cầu có thể nói là kỳ duyên, muốn tìm kiếm mạch khoáng là chuyện rất khó, nhưng có Nhục Cầu, Vân Phong căn bản chẳng cần ra tay, chỉ cần theo Nhục Cầu chỉ thị trăm phần trăm có thể tìm được mạch khoáng, hơn nữa mạch khoáng cao cấp hoặc là đặc biệt!
Nói cách khác, mạch khoáng chưa bị đào bới đối với Vân Phong mà nói, giống như cỏ dại ven đường, vừa nhìn biết ngay.
Nếu có người biết năng lực của Nhục Cầu, chỉ sợ là phải liều mạng cũng đến giành…… Vân Phong cười cười, vật nhỏ lúc trước đi theo mình, nàng thật không nghĩ nhiều như vậy, cũng không nghĩ nó có năng lực đó, ngón tay nhẹ nhàng chọc vào đầu Nhục Cầu, nếu nó không có năng lực này, chỉ dựa vào nàng thì cũng chẳng làm gì được.
Lực chú ý lại trở lại trong không gian nhẫn, Vân Phong lại tìm tòi, sau đó trong tay có thêm một quyển trục, ngoài quyển trục viết ba chữ to: Thuần thú thuật.
“Chính Nhiên thật lo lắng cho con, ngay cả vật như vậy cũng cho con, tiểu gia hỏa, Chính Nhiên không tệ với con đâu."
Vân Phong nhìn quyển trục trong tay mình, thông qua tên cũng biết thuần thú thuật dùng để làm gì, nhưng Chính Nhiên tiên sinh quả thật không thể tưởng được, nàng là một Triệu hồi sư, căn bản chẳng cần nó, nhưng vẫn thấy ấm áp trong lòng..
“Thuần thú thuật là bí pháp mọi người nghiên cứu ra, bởi vì khế ước chi trận của Triệu hồi sư người ta không thể lý giải, nhưng lại rất muốn khống chế ma thú, liền nghiên cứu ra bí pháp như vậy, thật có thể thu phục ma thú, nhưng lại làm cho ma thú hoàn toàn đánh mất năng lực chiến đấu, chỉ có thể trở thành tọa kỵ hoặc là ma sủng mà thôi."
Vân Phong gật đầu, tổ tiên nói mang theo điểm tiếc nuối và không đành lòng, Triệu hồi sư có tình cảm đặc biệt với ma thú, một khi khế ước sẽ là đồng bạn cùng sinh cùng tử với mình, mà ma thú bị thuần hóa quả thật có khác, hoàn toàn đánh mất năng lực, giống như một đầu hùng sư, bị đập vỡ răng nanh và lợi trảo, chỉ có thể sắm vai một con mèo lớn, đây chính là khuất nhục với ma thú.
“Người hiểu bí pháp này cũng không nhiều, bọn họ cũng trở thành thuần thú sư, ma thú làm tọa kỵ là vì thỏa mãn tư dục của nhân loại, chẳng khác gì ngựa cả, tiểu gia hỏa cũng không cần cái này, nhưng vì tương lai Vân Gia, thứ này coi như trợ lực rất lớn."
Vân Phong gật đầu, Vân Gia một khi phát triển, khí thế không thể thua người! Nếu Người Vân Gia có được tọa kỵ ma thú, sẽ là quang cảnh thế nào!
Vân Phong cũng không biết, ngay cả Tạp Lan hoàng thất cũng chỉ có mấy tọa kỵ ma thú thôi, hơn nữa tiêu phí rất lớn tâm tư và tài lực, nếu Vân Gia mỗi người một con, Tạp Lan hoàng thất cũng phải đỏ mắt.
Cất thuần thú thuật lại, bây giờ cũng chưa cần, lại khẽ ngồi trong chốc lát, nhận thấy Tiểu Hỏa cách mình rất gần, Vân Phong vừa lòng đứng lên, vỗ vỗ bụi trên người, đột nhiên nhận thấy ngoài Tiểu Hỏa còn có vài hơi thở khác!
“Tiểu Hỏa, ngươi bị theo dõi?" Vân Phong cùng Tiểu Hỏa ý niệm tương thông, lập tức liên hệ!
“Vài nhân loại chết tiệt một đường đuổi theo ta, chủ nhân ngươi chỉ cho ta nửa ngày thời gian, ta nào có thời gian rỗi ngáng chân chúng, chỉ là không nghĩ bọn họ lại theo đến." Tiểu Hỏa có chút phiền chán nói, trong giọng nói đầy nôn nóng, nếu không có mệnh lệnh của Vân Phong, nó sẽ giải quyết mấy người này trước!
Vân Phong cười cười, “Không việc gì, ngươi đừng quản mấy người kia."
Tiểu Hỏa ừ một tiếng, tốc độ lại nhanh hơn, không lâu sau, Vân Phong liền thấy luồng sáng màu đỏ sậm chạy đến, Tiểu Hỏa nhảy xuống chỉ phát ra tiếng vang rất nhỏ, thân hình mạnh mẽ nhẹ nhàng nhảy lên, liền chạy đến hướng Vân Phong.
“Tiểu cô nương, mau tránh ra!" Một tiếng la hét cao giọng vang lên, cùng với chiến khí cường đại vọt lại, Tiểu Hỏa không kiên nhẫn, đuôi sói vung lên, đánh tan chiến khí sau mình, thân mình đã không do dự đứng trước mặt Vân Phong.
Vân Phong híp mắt nhìn ba người cách đó không xa kia, hai là chiến sĩ lục cấp, công kích là muốn bảo vệ mình?
“Vút vút vút!" Ba thân ảnh lập tức hiện lên, hai nam một nữ, nhìn qua đều hai mươi mấy tuổi, đều dùng ánh mắt khác nhau nhìn Vân Phong, hai nam nhân trẻ thấy Tiểu Hỏa đứng trước mặt Vân Phong, đều căng thẳng.
“Tiểu cô nương ngươi đừng động, súc sinh này để chúng ta tới thu thập!"
Vân Phong không nhúc nhích, mày khẽ nhấc, không có phản ứng gì nhìn ba người này, nữ nhân không kiên nhẫn nhìn Vân Phong, “Các ngươi còn làm gì, còn không mau bắt Hỏa Vân Sói!"
“Nhưng một khi có động tác, tiểu cô nương kia……"
“Các ngươi muốn chết sao! Tiểu nha đầu là tự chịu chết, liên quan gì đến chúng ta! Ta muốn Hỏa Vân Sói, ta muốn nó làm tọa kỵ!"
Tiểu Hỏa đột nhiên điên cuồng hét lên một tiếng, nữ nhân kia vũ nhục tự tôn cao ngạo của nó, “Phì phì phì!" Một trận sóng nhiệt và nhiều ánh lửa phóng hướng ba người rất nhanh, hai nam nhân chiến khí vừa động, lập tức hình thành một lớp bảo vệ, miễn cưỡng tiếp được công kích của Tiểu Hỏa, sóng nhiệt qua đi, ba người đều thở hồng hộc.
“Còn chờ cái gì, bắt lấy nó cho ta!" Nữ nhân như bị chọc giận, mặt cười giận dữ, chỉ vào Tiểu Hỏa cao giọng hô một câu, Tiểu Hỏa đưa móng vuốt, răng nanh đã nhe ra, ngại Vân Phong chưa ra lệnh, nếu không nó sẽ xé cổ họng con mụ kia đầu tiên!
Vân Phong đưa mắt lạnh nhìn, nếu nàng thật là một tiểu nha đầu nhỏ bé, chỉ sợ táng mệnh rồi, nữ nhân này căn bản không đem mạng người làm trọng, chỉ lo cho bản thân, người như vậy…… Giống như rác rưởi, khiến người ghê tởm.
“Ta còn muốn cái kia!" Nữ nhân nhìn thấy gì, mắt tỏa ánh sáng nhìn chằm chằm Nhục Cầu trên vai Vân Phong, ánh mắt tham lam khiến Nhục Cầu rùng mình, nhe răng nhếch miệng gầm nhẹ với nữ nhân.
Hai ma thú cạnh Vân Phong có chút tức giận, mà hai nam nhân kia vừa nghe đều dở khóc dở cười, ma thú này là của tiểu cô nương, bọn họ cướp thế nào?
“Tiểu nha đầu! Ta cứu ngươi lần này, đưa vật nhỏ trên vai ngươi cho ta!" Nữ nhân cao ngạo nói một câu, không phát hiện Tiểu Hỏa trước mặt Vân Phong ngoan ngoãn cỡ nào, nếu Vân Phong thật sự là người thường, bây giờ sao có thể đứng chỗ này nói chuyện? Chắc người này đều đã vào bụng Tiểu Hỏa rồi.
“Cứu ta? Ngươi nhìn thế nào mà bảo ta cần ngươi cứu?" Vân Phong cười lạnh lùng, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo một tia khinh thường, nàng cần nữ nhân này cứu? Người nên cầu cứu là họ mới đúng.
“Ngươi có biết ta là ai không? Dám nói thế với ta!" vo;anh:cac.qt1t6p Nữ nhân lạnh lùng, ánh mắt nhìn Vân Phong cũng dần dần tàn nhẫn.
“Ngươi là ai? Nói thử coi." Vân Phong nhàn nhã đứng nơi đó, Tiểu Hỏa mắt sói tàn độc nhìn chằm chằm những người này, chỉ còn chờ Vân Phong ra lệnh một tiếng sẽ cắn nát cả ba.
“Ta là con gái của thành chủ Cát Nguyên! Tiểu nha đầu, đừng ép ta ra tay với ngươi……"
Vân Phong trực tiếp ngáp một cái, nữ nhân kia xấu hổ trên mặt, da mặt hai nam nhân cũng có chút co rúm, Vân Phong tùy ý vỗ vỗ đầu Tiểu Hỏa, “Đi thôi, vô vị."
Tiểu Hỏa phiền chán gầm nhẹ hai tiếng, mắt sói hung ác không cam lòng nhìn ba người bọn họ, đi theo sau Vân Phong, ba người vừa thấy cũng có chút choáng váng, Hỏa Vân Sói xảy ra chuyện gì! Có quan hệ gì với tiểu nha đầu, lại ngoan ngoãn đi theo nàng!
“Đứng lại!" Nữ nhân rống lên, hai nam nhân bên cạnh cũng phản ứng, hai người cùng nữ tử đuổi theo, chắn trước mặt Vân Phong.
“Còn có chuyện gì?" Vân Phong lười biếng hỏi một câu, đáy lòng cũng có chút phiền chán, nữ nhân nhìn chằm chằm Vân Phong, nhìn lên tay nàng, hai nam nhân cũng thế, khi thấy trên tay Vân Phong trống trơn, nữ nhân như thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Tiểu nha đầu, nhìn không ra ngươi là thuần thú sư, ta cho ngươi một giá vừa lòng, ta muốn hai con này."
Tiểu Hỏa và Nhục Cầu vừa nghe, đều biến sắc, không khí xung quanh Tiểu Hỏa đột nhiên tăng cao, cho biết giờ phút này nó đang nổi giận.
Vân Phong xoa đầu Tiểu Hỏa, nhéo nhéo lỗ tai nó, xung quanh Tiểu Hỏa từ từ hạ nhiệt, chẳng qua rất buồn bực, mẹ nó, nữ tử này lại muốn nó làm tọa kỵ? Ma thú biến dị làm tọa kỵ cho ngươi, ngươi cho ngươi là Thượng Đế?
Vân Phong vẫn không mở miệng nói chuyện, nữ nhân cũng không kiên nhẫn, “Giá này ngươi nhất định vừa lòng, ngươi thuần hóa ma thú cũng không vì tiền sao, giả vờ thanh cao cái gì!"
Vân Phong nở nụ cười, tiền? Nàng bây giờ có thể nói còn có tiền hơn cả Tạp Lan hoàng thất, bây giờ lại bị một nữ nhân bố thí.
Vân Phong trực tiếp vòng qua ba người, hoàn toàn làm như không thấy, nói chuyện với loại não tàn này chỉ có một chữ: Mệt.
“Tiểu nha đầu, ngươi muốn bức ta ra tay sao!" Nữ nhân lạnh giọng quát, hai nam nhân bên cạnh nàng cũng phát ra chiến khí, làm tùy tùng bọn họ cũng không thể nề hà, Vân Phong cảm nhận được chiến khí của hai chiến sĩ lục cấp dao động, từ từ xoay người, thấy nữ nhân đắc ý, có lẽ nàng tưởng mình sợ.
“Tiểu nha đầu, ngươi cho ngươi thuần hóa ma thú liền thật sự lợi hại? Ngươi cho ngươi là Triệu hồi sư à? Thuần hóa ma thú chỉ là một con mèo nhỏ, không có năng lực còn dám làm trò với ta? Nếu ngươi nhận rõ sự thật, liền ngoan ngoãn nhận khoản tiền này đi, nếu ngươi nhất định không chịu, ta cũng chỉ cướp về, đến lúc đó ngươi thế nào cũng chẳng trách ta được!"
Nữ nhân cao giọng nói một câu, vốn tưởng rằng Vân Phong có thể thức thời, không ngờ nàng lại vẫn thế, lại trực tiếp không nhìn nàng, lại đi qua, nữ nhân thẹn quá thành giận, điên cuồng gào thét nói, “Giết nàng!"
Hai chiến sĩ sửng sốt, lập tức xông lên trước, bổ tới Vân Phong, không đợi hai người công kích, chỉ nghe một tiếng thú cuồng nộ rống vang vọng địa vực này, “Rống! Đừng mơ thương tổn chủ nhân ta!"
Tiểu Hỏa mở miệng, ngọn lửa màu đỏ sậm đột nhiên phun ra, hai chiến sĩ đều quá sợ hãi, ngọn lửa màu đỏ sậm như sấm sét đánh về phía họ, nhanh chóng thiêu cháy quần áo bên ngoài.
“A!" Hai chiến sĩ gầm rú kêu thảm thiết đến tận trời cao, nữ nhân nhìn thấy một màn này đã sớm xanh mặt, lạnh run ngồi xuống đất!
Vân Phong tiến lên trước một bước, tay xoa đầu Tiểu Hỏa, ý bảo nó có thể bớt giận, tay vừa chuyển, thủy nguyên tố màu lam lạnh như băng bỗng xuất hiện, dập ngọn lửa trên người hai chiến sĩ, hai nam nhân bị nướng một nửa hấp hối ngã xuống, phát ra tiếng than nhẹ mỏng manh.
Nữ nhân nhìn Vân Phong đi tới, tay chân chật vật vụng về bò về sau, mắt to hoảng sợ nhìn Vân Phong, “Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi……" Ngươi nửa ngày, cũng chẳng nói ra chữ thứ hai, nàng giờ phút này thật sự rất muốn cắn lưỡi, thuần thú sư thuần hóa ma thú không phải mất đi năng lực ban đầu sao, đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là không phải thuần hóa? Không thuần hóa làm sao có thể ngoan ngoãn theo bên cạnh như vậy?
Nữ nhân trong đầu mơ hồ, nghĩ không ra nguyên cớ gì, chỉ là không ngừng lui về phía sau…… Cho đến khi lui đến dưới gốc cây, cuối cùng lui không được nữa, mới hoàn toàn dừng lại.
Vân Phong nhìn xuống nữ nhân từ trên cao, thần sắc nàng tái nhợt, hai mắt hoảng sợ, Vân Phong khinh thường, từ từ giơ tay lên, “Thế nào, có nghi vấn à?"
Nữ nhân theo bản năng gật đầu, giờ phút này giống như một đứa trẻ mới sinh, chỉ có thể dùng động tác biểu đạt ý mình Vân Phong nhếch khóe miệng, nụ cười rất lạnh, mắt giống như sâu không thấy đáy, khiến người ta đều cảm thấy lạnh thấu xương.
“Là ai nói cho ngươi, Triệu hồi sư nhất định phải mang theo Nhẫn khế ước?" Vân Phong nói những lời này, khiến đồng tử nữ nhân đột nhiên co lại! Triệu hồi sư, nàng là, nàng là…… Triệu hồi sư!
“Không, không, không,……" Nữ nhân cong môi, nói không nên lời đầy đủ, Vân Phong nhếch khóe miệng, không hề quản nữ nhân nữa, tay vỗ vỗ đầu Tiểu Hỏa, chưa đi xa, đột nhiên quay đầu lại, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo một nụ cười nghịch ngợm, “Ta vừa rồi là nói đùa……"
Nữ nhân lập tức trắng mặt, thân mình hoàn toàn ngồi phịch nơi đó, chỉ có thể nhìn thân ảnh Vân Phong, cùng một đầu cự lang làm bạn dần dần đi xa, cho đến khi đi vào nơi nàng không thể nhìn thấy được nữa.
“Chủ nhân, vì sao không cho ta giết chết bọn họ?" Tiểu Hỏa đi theo Vân Phong, có chút bất mãn một đường oán giận, lần này Vân Phong không cất nó đi nữa, Tiểu Hỏa rất vui vẻ, chẳng qua nghĩ đến mấy người kia Tiểu Hỏa vẫn phiền muộn một trận.
Vân Phong cười cười, tay kéo lỗ tai Tiểu Hỏa, “Giết bọn họ, bẩn tay ngươi." Nhục Cầu trên vai Vân Phong kêu vài tiếng, như cũng rất đồng ý, Tiểu Hỏa bất mãn xem Nhục Cầu, thử nhe răng, như hướng Nhục Cầu ám chỉ, ngươi nói nữa ta ăn ngươi.
Một người hai ma thú từ từ đi lên trước, dần dần đi vào Bắc Bộ Cát Nguyên, mà trong thành Cát Nguyên cũng dâng lên cuồng phong sóng to!
“Ngươi nói là thật?!" Quý phủ thành chủ Cát Nguyên, một tiếng rống giận kinh thiên truyền ra, thành chủ đen mặt nhìn nữ nhi chật vật trở về, tin tức nàng mang về khiến Thành chủ Cát Nguyên hoàn toàn thay đổi.
Triệu hồi sư! Tạp Lan Đế Quốc lại xuất hiện một Triệu hồi sư!
Thành chủ Cát Nguyên chỉ cần nghĩ đến chuyện này, tay không nén được rung rung, hắn bắt đầu suy nghĩ, mà nữ nhi của hắn không rên một tiếng đứng kia, hoàn toàn không có vẻ bừa bãi như ngày thường.
Thành chủ nghĩ ngợi, nên làm gì bây giờ, bọn họ nên làm gì bây giờ! Phải báo cho Tạp Lan hoàng thất ư? Không, tuyệt đối không được! Nếu Triệu hồi sư đúng là xuất hiện ở Cát Nguyên, mà bọn họ lại khiến nàng đi mất, Tạp Lan hoàng thất giận dữ sẽ giết cả nhà hắn!
Triệu hồi sư Tạp Lan hoàng thất chờ đợi bao nhiêu năm, giống như đứa trẻ được cha mẹ mong đợi, chờ đến phát cuồng rồi, nếu có sai lầm thì lửa giận của Tạp Lan hoàng thất sẽ đốt hắn thành tro!
“Tin tức này chỉ mình con biết?" Thành chủ híp mắt nhìn nữ nhi, nữ nhân gật đầu, một tiếng cũng không nói, có thể là bởi vì vừa rồi kinh hách đến bây giờ vẫn không hết.
Thành chủ xoa xoa cằm, đi lại không biết bao lần, cuối cùng cũng đứng vững vàng, đôi mắt phóng tinh quang, “Tin tức này không thể để người thứ 3 biết! Cho đến khi chúng ta tìm được vị Triệu hồi sư đại nhân kia mới thôi!"
Vân Phong một đường đi trước, đi qua một đoạn rừng, ánh vào mi mắt là một cái khe sâu không thấy đáy, mà trước khe truyền đến từng đợt năng lượng nóng cháy, Vân Phong đi qua, đứng bên cạnh khe hở, cảm nhận được sóng nhiệt phả vào mặt, “Nơi này là chỗ nào……"
“Tiểu gia hỏa, nơi này là một khe lớn, là một con đường tử vong." Tổ tiên từ từ lên tiếng, hai mắt Vân Phong nhìn khe hở sâu thẳm trước mắt, thổ địa xung quanh trơ trọi không có một ngọn cỏ.
“Na na!" Nhục Cầu rùng mình, đột nhiên nhảy khỏi vai Vân Phong, Vân Phong chỉ thấy Nhục Cầu hóa thành một luồng đen nhảy thẳng vào khe hở!
“Nhục Cầu, quay lại!" Tinh thần lực của Vân Phong đột nhiên hình thành một trường tiên cuốn lấy Nhục Cầu, nhưng tốc độ Nhục Cầu nhanh vô cùng, Tinh thần lực của Vân Phong lại thất bại!
Vật nhỏ bé lập tức rơi vào khe hở, giống như bị cắn nuốt! “Chết tiệt!" Thủy nguyên tố màu lam nhanh chóng bao vây toàn thân, Vân Phong cũng phóng vào khe, “Tiểu gia hỏa, ngươi muốn làm gì!" Tổ tiên kinh hô một câu, Vân Phong nhẹ giọng cười, mắt nhìn cái khe trước mắt, sóng nhiệt cực nóng không ngừng nghênh diện đánh tới, bị thủy nguyên tố từ từ trung hoà.
“Làm gì, tự nhiên phải làm chuyện điên cuồng!" Vừa dứt lời, bóng người màu lam nhạt liền hung mãnh nhảy vào, Tiểu Hỏa theo phía sau, rất hưng phấn ngửa đầu rống lên, thân sói màu đỏ sậm cũng không do dự nhảy vào, đi theo chủ nhân như vậy, quả nhiên là chuyện cực kích thích!
Tác giả :
Nhược Tuyết Tam Thiên