Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta
Chương 100: Hắn muốn cô vĩnh viễn nhớ đêm hôm nay
Edit+Beta:Tieumanulk
Người đàn ông đeo mặt nạ thần bí càng hôn càng sâu,Diệp Vị Ương như người bị ngâm nước bị lôi lấy,đôi tay cô luống cuống dịu dàng ôm lấy sống lưng khỏe mạnh,nụ hôn của hắn thừa dịp di động men theo lỗ tai mẫn cảm cô thì từng ngụm từng ngụm hít thở khó khăn,sắc mặt đỏ hồng như cánh hoa đào hun đỏ vừa mê ly vừa hấp dẫn……
Theo động tác cô thở dốc,ngực tuyết trắng trong suốt ướt át cũng hơi rung động,chỉ sợ cảnh đẹp thế gian cũng không say lòng người bằng cô.
Ngoài cửa sổ có vài tia sáng vụn vặt xuyên qua rèm cửa sổ chiếu lên làn da thuần mỹ của Diệp Vị Ương như những đóa hoa rực rỡ nở rộ.
Người đàn ông đeo mặt nạ bắt đầu nhanh chóng cởi quần áo của chính mình.
Động tác của hắn rõ ràng có chút gấp gáp lại tao nhã như cũ!Không đầy một giây,hắn đã gần như trần trụi trợn cúi người trước mặt cô,cơ thể khỏe mạnh hoàn mỹ, không phải loại có cơ bắp cứng ngắc nhưng cũng không phải gầy yếu,rất khỏe khoắn,cứng cáp nhìn rất cân xứng,cả người hắn từ vừa bắt đầu đã làm người ta rung động kích thích!
Hắn ôm ngang cô lên,hai thân thể trần trụi dán chặt cùng nhau,hoàn toàn dính chung một chỗ,người đàn ông đeo mặt nạ rõ ràng cảm giác tại nơi đó của mình đang phản ứng mãnh liệt.
Trong khi Diệp Vị Ương biến đổi gò má nóng bỏng không ngừng lê nhẹ lên trên lồng ngực,nỉ non: “. . . . . . Nóng."
“Ngoan,gọi tôi là Ảnh." Thân thể hắn chấn động một cái,nhìn hai mắt to sương mù của cô nhỏ ra thủy châu trong sáng thuần khiết,quả thật làm cho người ta phạm tội!Còn vô ý chọc vậy nữa,hắn không bảo đảm còn có thể giữ vững mềm mại mà điên cuồng làm cô bị thương.
Ôm Diệp Vị Ương đặt lên giường.Ánh mắt tối như đầm sâu của Ảnh thiếu di động giống như tùy thời có thể hút cô gái này vào hòa làm một.
Mặt nạ hé ra gương mặt tinh mỹ tuấn dật bỗng chốc lần nữa lại gần mặt cô,nhìn hai cánh môi kiều diễm như tươi non như cánh hoa hồng,hấp dẫn hắn không thể chậm trễ phủ lên hấp thụ hưởng thụ hương thơm của cô.
Như vậy dường như còn chưa đủ,đầu lưỡi tà mị đưa ra khẽ liếm môi mềm,ở thời điểm cô bởi vì tác dụng của thuốc mà thở hốc kinh ngạc nhân cơ hội trượt vào bên trong thăm dò ngọt ngào,thật sâu mút lấy chất ngọt như mật!
Hắn hôn nóng bỏng hoàn toàn đốt lên nhiệt tình trong cơ thể Diệp Vị Ương,tác động đến ý chí mơ màng của cô,để cả người cô trống rỗng mềm nhũn.
Cô khẽ rên rĩ,máu trong cơ thể cô giống như sôi trào,khiến cô cảm thấy thiếu nước như muốn nổ tung.
Thần bí Ảnh Thiếu hôn sâu từ môi cô dời đi,hôn đến thân thể trơn bóng mê người,liếm mút tỉ mỉ thưởng thức mỗi một tấc da trên người cô,một tay giữ lấy ót cô, ngón tay cắm vào mái tóc dài đen nhánh như tơ,một tay khác cũng không nhàn rỗi gia nhập hàng ngũ trêu chọc,có chút nóng bỏng gấp gấp không an phận ôm chặt vòng eo tinh tế.
Diệp Vị Ương bị thuốc khống chế mơ hồ cảm nhận được một loạt động tác của hắn,cả người run rẩy không thôi.
“Ô. . . . . ." Cả cô run rẩy,trong miệng không tự chủ bật ra rên rĩ.
Không biết có phải quá khó chịu,một giọt lệ nóng bỏng rơi xuống tay hắn,nóng cả tim của hắn.
Thần bí Ảnh thiếu không suy nghĩ nhiều,hắn tất nhiên biết giờ phút này dược tính trong người Diệp Vị Ương đã hoàn toàn phát tác,đè nén khổ sở cỡ nào,hắn bắt đầu theo đuổi ý tưởng chân thật nhất trong lòng ——— muốn cô! Hiện tại để cho cô trở thành người phụ nữ của mình!
Quyết định xong hắn không để cô chờ đợi,đầu hơi cuối xuống,ôm cô thể trần trụi mảnh khảnh không xương,bắt lấy môi cô,lần nữa hôn thật sâu. . . . . .
Một dòng điện xuyên qua người Diệp Vị Ương,cô bị thuốc hành hạ không nhịn được rên rỉ lẩm bẩm: “. . . . . . Phi Phàm."
Thần bí Ảnh Thiếu bàn tay di chuyển trên người cô lập tức cứng ngắc,sâu trong ngươi nguy hiểm thoáng cái nở rộ ánh sáng cuồng nộ phệ huyết!
“Diệp Vị Ương!Em nhìn rõ anh là ai? !" Hắn lãnh khốc tà khí cau mày,như muốn trừng phạt cố ý chậm lại động tác, mười ngón tay thong thả ung dung nhẹ nhàng dùng lướt qua trước ngực cô, không chút lưu luyến dời đi,tức giận nhìn chằm chằm vẻ mặt thống khổ của cô gái dưới người.
“. . . . . . Phi Phàm." Diệp Vị Ương lần nữa vô ý thức hô lên,gọi tên người đàn ông cô giấu trong lòng nhiều măn.Trong cơ thể cô hiện đang vô cùng nóng,xuân dược và thuốc tê hoàn toàn ảnh hưởng ý thức của cô,để cô ngoại trừ thút thít,yếu ớt rên rĩ ra chuyện gì cũng không biết,chuyện gì cũng không làm được,cô cảm thấy bản thân bất lực vô cùng khó chịu.
Thần bí Ảnh thiếu nguy hiểm nheo đôi mắt nổi giận,con mắt thâm thúy khó hiểu chăm chú khóa lại dung nhan tuyệt sắc khổ sở không chịu nổi,khuôn mặt tuấn mỹ đột nhiên hiện lên tia mạnh mẽ muốn cưỡng bức cô,khoái cảm khi có được cô.
Tâm trạng của hắn hiện rất phức tạp,so lúc trước nụ hôn thô bạo đi theo rơi xuống che kín môi cô,không để cô gọi ra tên người khác.Hừ,thì ra cô sớm có người trong lòng! Thì ra cô yêu người kia!
Nhưng bất kể hiện tại cô yêu người nào,hắn thề nhất định phải xóa đi hình ảnh người đó trong lòng cô.
“Diệp Vị Ương,em tốt nhất nhớ kỹ,hiện tại người muốn em là ai! Là anh,Ảnh!" Thần bí Ảnh thiếu lạnh lùng nhìn chăm chú vào hai má đỏ hồng và đổ mồ hôi lâm ly,rõ ràng trong lòng muốn tàn ác phá hủy tất cả rồi lại xuất hiện một tia không đành lòng xen lẫn đau lòng.
Được rồi,nếu muốn cô nhớ hắn,lần đầu tiên tạm thời nghiêm túc đối đãi cô thôi.
Vẫn một tiếng tiếp một tiếng nỉ non,không rõ lắm từ cánh môi gần nhau như tiếng kêu oanh tước tràn ra,Diệp Vị Ương rốt cuộc giống như một người khát đã lâu tìm được nguồn nước,lẫn vào lệ nóng,thật chặt,thật chặt đem cơ thể tựa sát vào lồng ngực Ảnh Thiếu. . . . . .
Ảnh Thiếu lúc này hiển nhiên không thể lạnh nhạt bình tĩnh như thường ngày,cảm nhận được cô gái phía dưới rõ ràng nồng nhiệt.Sau một hồi run rẩy tim của hắn cũng từ từ bắt đầu trầm luân!
Cả người hắn bắt đầu nóng bỏng,hắn lưu luyến lặp lại mút thật sâu cánh môi kiều diễm ngọt ngào,đồng thời lộ ra một mặt cuồng dã bá đạo,chủ động cạy ra hàm răng cô,lưỡi khéo kéo múa trong miệng cô,cũng dây dưa đầu lưỡi thơm tho của cô để cùng nhau cảm thụ tình cảm rõ ràng không giống nhau!
“Ưm. . . . . . !"
Diệp Vị Ương chủ động ôm gáy của hắn,mười ngón tay cắm vào tóc hắn, đến từ sâu trong bản linh hồn của cô.Tiếng rên càng thêm khích lệ Ảnh thiếu,nhưng trong lòng còn sót một tia không đành lòng sợ làm đau cô,hắn không vội vào,mà khôi phục nâng niu quý trọng trước đó… ánh mắt vô cùng kiên nhẫn, hắnmuốn cô vĩnh viễn nhớ đêm hôm nay!
Người đàn ông đeo mặt nạ thần bí càng hôn càng sâu,Diệp Vị Ương như người bị ngâm nước bị lôi lấy,đôi tay cô luống cuống dịu dàng ôm lấy sống lưng khỏe mạnh,nụ hôn của hắn thừa dịp di động men theo lỗ tai mẫn cảm cô thì từng ngụm từng ngụm hít thở khó khăn,sắc mặt đỏ hồng như cánh hoa đào hun đỏ vừa mê ly vừa hấp dẫn……
Theo động tác cô thở dốc,ngực tuyết trắng trong suốt ướt át cũng hơi rung động,chỉ sợ cảnh đẹp thế gian cũng không say lòng người bằng cô.
Ngoài cửa sổ có vài tia sáng vụn vặt xuyên qua rèm cửa sổ chiếu lên làn da thuần mỹ của Diệp Vị Ương như những đóa hoa rực rỡ nở rộ.
Người đàn ông đeo mặt nạ bắt đầu nhanh chóng cởi quần áo của chính mình.
Động tác của hắn rõ ràng có chút gấp gáp lại tao nhã như cũ!Không đầy một giây,hắn đã gần như trần trụi trợn cúi người trước mặt cô,cơ thể khỏe mạnh hoàn mỹ, không phải loại có cơ bắp cứng ngắc nhưng cũng không phải gầy yếu,rất khỏe khoắn,cứng cáp nhìn rất cân xứng,cả người hắn từ vừa bắt đầu đã làm người ta rung động kích thích!
Hắn ôm ngang cô lên,hai thân thể trần trụi dán chặt cùng nhau,hoàn toàn dính chung một chỗ,người đàn ông đeo mặt nạ rõ ràng cảm giác tại nơi đó của mình đang phản ứng mãnh liệt.
Trong khi Diệp Vị Ương biến đổi gò má nóng bỏng không ngừng lê nhẹ lên trên lồng ngực,nỉ non: “. . . . . . Nóng."
“Ngoan,gọi tôi là Ảnh." Thân thể hắn chấn động một cái,nhìn hai mắt to sương mù của cô nhỏ ra thủy châu trong sáng thuần khiết,quả thật làm cho người ta phạm tội!Còn vô ý chọc vậy nữa,hắn không bảo đảm còn có thể giữ vững mềm mại mà điên cuồng làm cô bị thương.
Ôm Diệp Vị Ương đặt lên giường.Ánh mắt tối như đầm sâu của Ảnh thiếu di động giống như tùy thời có thể hút cô gái này vào hòa làm một.
Mặt nạ hé ra gương mặt tinh mỹ tuấn dật bỗng chốc lần nữa lại gần mặt cô,nhìn hai cánh môi kiều diễm như tươi non như cánh hoa hồng,hấp dẫn hắn không thể chậm trễ phủ lên hấp thụ hưởng thụ hương thơm của cô.
Như vậy dường như còn chưa đủ,đầu lưỡi tà mị đưa ra khẽ liếm môi mềm,ở thời điểm cô bởi vì tác dụng của thuốc mà thở hốc kinh ngạc nhân cơ hội trượt vào bên trong thăm dò ngọt ngào,thật sâu mút lấy chất ngọt như mật!
Hắn hôn nóng bỏng hoàn toàn đốt lên nhiệt tình trong cơ thể Diệp Vị Ương,tác động đến ý chí mơ màng của cô,để cả người cô trống rỗng mềm nhũn.
Cô khẽ rên rĩ,máu trong cơ thể cô giống như sôi trào,khiến cô cảm thấy thiếu nước như muốn nổ tung.
Thần bí Ảnh Thiếu hôn sâu từ môi cô dời đi,hôn đến thân thể trơn bóng mê người,liếm mút tỉ mỉ thưởng thức mỗi một tấc da trên người cô,một tay giữ lấy ót cô, ngón tay cắm vào mái tóc dài đen nhánh như tơ,một tay khác cũng không nhàn rỗi gia nhập hàng ngũ trêu chọc,có chút nóng bỏng gấp gấp không an phận ôm chặt vòng eo tinh tế.
Diệp Vị Ương bị thuốc khống chế mơ hồ cảm nhận được một loạt động tác của hắn,cả người run rẩy không thôi.
“Ô. . . . . ." Cả cô run rẩy,trong miệng không tự chủ bật ra rên rĩ.
Không biết có phải quá khó chịu,một giọt lệ nóng bỏng rơi xuống tay hắn,nóng cả tim của hắn.
Thần bí Ảnh thiếu không suy nghĩ nhiều,hắn tất nhiên biết giờ phút này dược tính trong người Diệp Vị Ương đã hoàn toàn phát tác,đè nén khổ sở cỡ nào,hắn bắt đầu theo đuổi ý tưởng chân thật nhất trong lòng ——— muốn cô! Hiện tại để cho cô trở thành người phụ nữ của mình!
Quyết định xong hắn không để cô chờ đợi,đầu hơi cuối xuống,ôm cô thể trần trụi mảnh khảnh không xương,bắt lấy môi cô,lần nữa hôn thật sâu. . . . . .
Một dòng điện xuyên qua người Diệp Vị Ương,cô bị thuốc hành hạ không nhịn được rên rỉ lẩm bẩm: “. . . . . . Phi Phàm."
Thần bí Ảnh Thiếu bàn tay di chuyển trên người cô lập tức cứng ngắc,sâu trong ngươi nguy hiểm thoáng cái nở rộ ánh sáng cuồng nộ phệ huyết!
“Diệp Vị Ương!Em nhìn rõ anh là ai? !" Hắn lãnh khốc tà khí cau mày,như muốn trừng phạt cố ý chậm lại động tác, mười ngón tay thong thả ung dung nhẹ nhàng dùng lướt qua trước ngực cô, không chút lưu luyến dời đi,tức giận nhìn chằm chằm vẻ mặt thống khổ của cô gái dưới người.
“. . . . . . Phi Phàm." Diệp Vị Ương lần nữa vô ý thức hô lên,gọi tên người đàn ông cô giấu trong lòng nhiều măn.Trong cơ thể cô hiện đang vô cùng nóng,xuân dược và thuốc tê hoàn toàn ảnh hưởng ý thức của cô,để cô ngoại trừ thút thít,yếu ớt rên rĩ ra chuyện gì cũng không biết,chuyện gì cũng không làm được,cô cảm thấy bản thân bất lực vô cùng khó chịu.
Thần bí Ảnh thiếu nguy hiểm nheo đôi mắt nổi giận,con mắt thâm thúy khó hiểu chăm chú khóa lại dung nhan tuyệt sắc khổ sở không chịu nổi,khuôn mặt tuấn mỹ đột nhiên hiện lên tia mạnh mẽ muốn cưỡng bức cô,khoái cảm khi có được cô.
Tâm trạng của hắn hiện rất phức tạp,so lúc trước nụ hôn thô bạo đi theo rơi xuống che kín môi cô,không để cô gọi ra tên người khác.Hừ,thì ra cô sớm có người trong lòng! Thì ra cô yêu người kia!
Nhưng bất kể hiện tại cô yêu người nào,hắn thề nhất định phải xóa đi hình ảnh người đó trong lòng cô.
“Diệp Vị Ương,em tốt nhất nhớ kỹ,hiện tại người muốn em là ai! Là anh,Ảnh!" Thần bí Ảnh thiếu lạnh lùng nhìn chăm chú vào hai má đỏ hồng và đổ mồ hôi lâm ly,rõ ràng trong lòng muốn tàn ác phá hủy tất cả rồi lại xuất hiện một tia không đành lòng xen lẫn đau lòng.
Được rồi,nếu muốn cô nhớ hắn,lần đầu tiên tạm thời nghiêm túc đối đãi cô thôi.
Vẫn một tiếng tiếp một tiếng nỉ non,không rõ lắm từ cánh môi gần nhau như tiếng kêu oanh tước tràn ra,Diệp Vị Ương rốt cuộc giống như một người khát đã lâu tìm được nguồn nước,lẫn vào lệ nóng,thật chặt,thật chặt đem cơ thể tựa sát vào lồng ngực Ảnh Thiếu. . . . . .
Ảnh Thiếu lúc này hiển nhiên không thể lạnh nhạt bình tĩnh như thường ngày,cảm nhận được cô gái phía dưới rõ ràng nồng nhiệt.Sau một hồi run rẩy tim của hắn cũng từ từ bắt đầu trầm luân!
Cả người hắn bắt đầu nóng bỏng,hắn lưu luyến lặp lại mút thật sâu cánh môi kiều diễm ngọt ngào,đồng thời lộ ra một mặt cuồng dã bá đạo,chủ động cạy ra hàm răng cô,lưỡi khéo kéo múa trong miệng cô,cũng dây dưa đầu lưỡi thơm tho của cô để cùng nhau cảm thụ tình cảm rõ ràng không giống nhau!
“Ưm. . . . . . !"
Diệp Vị Ương chủ động ôm gáy của hắn,mười ngón tay cắm vào tóc hắn, đến từ sâu trong bản linh hồn của cô.Tiếng rên càng thêm khích lệ Ảnh thiếu,nhưng trong lòng còn sót một tia không đành lòng sợ làm đau cô,hắn không vội vào,mà khôi phục nâng niu quý trọng trước đó… ánh mắt vô cùng kiên nhẫn, hắnmuốn cô vĩnh viễn nhớ đêm hôm nay!
Tác giả :
Hồng Nhận