Thiên Nguyệt Chi Mị

Quyển 3 - Chương 16: Thám thính

Thị giả nhìn thân hình mảnh mai, có chút tiều tụy của thiếu niên thì đỏ mặt, bởi vì bất kể sắc mặt thiếu niên thế nào cũng khó che đi phong hoa nguyệt mạo.

Một thân cẩm y hắc sắc, mặc dù hình thức đơn giản, nhưng không mất đi sự cao quý, mái tóc mạch sắc đến eo bồng bềnh khiến thiếu niên không giống phàm nhân.

Mọi người cũng bởi vì sự xuất hiện của thiếu niên mà dừng động tác trong tay, khí chất cao quý của thiếu niên không phải có thể dưỡng thành, đó là khí chất trời sinh, Lạc thành là quê hương của mỹ thực, quý tộc từ nam chí bắc nhiều không đếm xuể, mà thiếu niên cao nhã không ai sánh bằng.

Thị giả cẩn thận thối lui sang một bên “Thỉnh quý khách lên lầu."

Thiên Nguyệt Triệt lên lầu hai, tại cầu thang lầu hai lại có thị giả khác dẫn đường.

Trong phòng là một cửa sổ nhỏ nhìn ra đường lớn, vừa có thể xem phong cảnh phía ngoài, lại có thể giữ chuyện riêng tư của khách nhân, nhất cử lưỡng tiện.

Thiên Nguyệt Triệt tùy ý nhìn thực đơn một cái, mặc dù chủ yếu là món chay, nhưng giá cũng rất đắt đỏ. Nhìn nhìn, Thiên Nguyệt Triệt cũng không bảo thị giả lập tức rời đi, “Trong tiệm các ngươi có mỹ thực gì nổi danh, ngươi cứ việc mang lên vài món."

Thiên Nguyệt Triệt nói sảng khoái, gọi thức ăn cũng không nhìn giá tiền, này không thể nghi ngờ là làm thị giả nếm ngon ngọt, Đàn lấy ra một khối kim tệ giao cho thị giả, “Chủ tử nhà ta rất đói bụng, thỉnh tiểu ca thúc dục đầu bếp, mang thức ăn nhanh lên một chút."

Thị giả vừa nhìn đối phương thưởng kim tệ, mắt lập tức sáng lên, người hào phóng cũng tuyệt đối không ban thưởng kim tệ, thị giả mắt không chớp lấy một cái, hưng phấn gật đầu, lập tức đi gọi món ăn.

Đại khái qua một khắc đồng hồ, thị giả niềm nở đưa món ăn lên.

Thiên Nguyệt Triệt gắp một miếng, mùi vị mặc dù không theo kịp Liệt La Đặc hợp tâm ý hắn, nhưng là mỗi người mỗi vẻ, “Mùi vị không tệ, quả nhiên như lời đồn đãi, Lạc thành là quê hương của mỹ thực, xem ra chuyến đi này không tệ a."

Nếu như là khách nhân nhã gian, chưa được khách nhân bảo rời đi, thị giả dựa theo lễ nghi phải ở bên cạnh hậu, mà Thiên Nguyệt Triệt xuất thủ hào phóng, thị giả tự nhiên cũng vui vẻ, thấy Thiên Nguyệt Triệt tán thưởng, thị giả cũng rỗi rãnh hàn huyên, “Khách nhân là từ bên ngoài tới, ở Lạc thành, người khen ngợi giống như khách nhân cũng là thường gặp, bất quá tôn quý như khách nhân là rất ít."

“Ánh mắt không tệ." Thiên Nguyệt Triệt hào khí ca ngợi “Ta đến từ đế đô."

“Đế đô, Mạn La đế đô là đô thành xa hoa nhất thiên hạ." Trong mắt thị giả hiện lên hâm mộ, “Khó trách khách nhân thoạt nhìn phong thái bất phàm."

“Quá khen." Thiên Nguyệt Triệt nhàn nhạt mở miệng, “Lúc trước biết một bằng hữu, hắn cũng là người Lạc thành, hơn nữa nấu thức ăn rất ngon, ăn xong món hắn nấu, hôm nay hồi tưởng lại loại mùi vị này phảng phất còn bồi hồi trong miệng, không quên được, bởi vậy liền tới đây du ngoạn."

“Khách nhân còn có bằng hữu là người Lạc thành sao? Hơn nữa nấu ăn rất ngon, đích thị là xuất thân thế gia, ở Lạc thành a, mọi người đều biết mỹ thực thế gia chia ra Tứ gia, không biết bằng hữu của khách nhân có phải ở một trong bốn thế gia hay không?" Thị giả khéo ăn nói, vừa đủ, cũng không quá phận, cũng không câu nệ, khiến Thiên Nguyệt Triệt phi thường vừa ý.

“Nga, ngươi nói một chút về Tứ gia xem?" Thiên Nguyệt Triệt tạm không nói thân phận của Liệt La Đặc.

“Phân biệt, phía đông Hồi Giác thế gia, phía tây Cốc Thương thế gia, phía nam Thủy gia, phía bắc Thổ Kỳ thế gia, Tứ gia mặc dù đều hành nghiệp từ mỹ thực, nhưng lại có khác nhau. Sinh ý của Hồi Giác thế gia, Cốc Thương thế gia là từ thực lâu, sinh ý chính của Thủy gia là từ ngư đường (ao hồ nuôi cá), sinh ý của Thổ Kỳ thế gia là từ nông trường, mặc dù như thế, nhưng Thủy gia cùng Thổ Kỳ vẫn có những thực lâu nhỏ." Thị giả giới thiệu một chút, Thiên Nguyệt Triệt nghe cũng thoáng đăm chiêu.

“Thực lâu này là của Thủy gia a?" Thiên Nguyệt Triệt cười suy đoán.

Thị giả nghe, mở to hai mắt nhìn, chỉ kém chưa chảy nước miếng xuống, “Khách nhân thật là lợi hại, cư nhiên một câu nói trúng, khách nhân lui tới nhiều như vậy, theo ta biết có thể một câu nói trúng ngoại trừ may mắn, quả thực là ít lại càng ít, không biết khách nhân ngài làm sao đoán trúng?"

“Cái này rất đơn giản." Thiên Nguyệt Triệt để xuống đôi đũa trong tay, tầm mắt chuyển hướng thị giả, “Ngươi vừa nói Thủy gia cùng Thổ Kỳ có một số thực lâu nhỏ, cho nên ta loại trừ Hồi Giác thế gia cùng Cốc Thương thế gia, mà Thủy gia cùng Thổ Kỳ gia, Thủy gia nghiêng về ngư đường, Thổ Kỳ nhà nghiêng về nông trường, mới vừa rồi ngươi giới thiệu cho chúng ta mấy món ăn đều là cá, hải sản các loại, thực lâu của Thổ Kỳ thế gia tuyệt đối không thể nào giới thiệu ngư đường của Thủy gia, cho nên nơi này chắc chắn là sản nghiệp của Thủy gia."

Thiên Nguyệt Triệt giải thích rất đơn giản, Đàn cùng thị giả cũng nghe vô cùng rõ ràng, nguyên tưởng rằng rất phức tạp đáp án, không ngờ dễ hiểu như vậy, Đàn cùng thị giả bội phục nhìn Thiên Nguyệt Triệt.

“Khách nhân thật khiến người ta nhìn với cặp mắt khác." Thị giả vừa nói, một bên bưng món ăn lên, “Bằng hữu của khách nhân, không biết là… ?"

Thiên Nguyệt Triệt cười nhạt nói, “Liệt La Đặc, không biết tiểu ca có từng nghe qua tên của hắn?"

“Liệt La Đặc? Hồi Giác Liệt La Đặc?" Thanh âm so với vừa rồi càng thêm hâm mộ, “Không ngờ bằng hữu của khách nhân lại là thiếu gia của Hồi Giác gia, khó trách khách nhân đối với trù nghệ của hắn khen không dứt miệng."

“Liệt La Đặc rất nổi danh?" Thiên Nguyệt Triệt hai tay vòng trước ngực, kinh ngạc nói.

“Khách nhân không biết chứ, trên căn bản, thiếu gia và tiểu thư của Tứ gia đều rất nổi tiếng, bởi vì bọn họ là thế gia nha, bất quá sở dĩ Hồi Giác thiếu gia nổi danh, cũng không bởi vì hắn là thiếu gia của Hồi Giác gia, mà bởi vì hắn là thực thần trẻ tuổi nhất trong lịch sử thực thần của Lạc thành." Lúc thị giả nói đến chuyện này, trên mặt còn mang theo kiêu ngạo, phảng phất vinh quang kia là của hắn.

“Nga, " Thiên Nguyệt Triệt tò mò, cho dù biết Liệt La Đặc xuất thân thực thần thế gia, nhưng chưa nghĩ tới hắn cư nhiên lại là thực thần trẻ tuổi nhất trong lịch sử thực thần.

“Cuộc so tài thực thần mười năm cử hành một lần, a, khách nhân có thể không biết, hai ngày sau lại là cuộc so tài thực thần, vì vậy mấy ngày qua người đến Lạc thành tương đối nhiều."

" Mười năm cử hành một lần? Tức là mười năm trước Liệt La Đặc tham gia cuộc so tài thực thần, khi đó hắn bao nhiêu tuổi?" Hắn và Liệt La Đặc biết nhau tám năm trước, khi đó Liệt La Đặc nhìn qua vô cùng từng trải, làm cho người ta nhìn không ra tuổi của hắn, hơn nữa Nặc Kiệt cũng nói hắn là người Hồi Giác thế gia, nên không điều tra, hsau chuyện ở tù đảo, Thiên Nguyệt Triệt tin tưởng năng lực nhìn người của mình, Liệt La Đặc là người đáng giá để hắn tín nhiệm. Cho nên cũng không còn dò xét hắn, nói như vậy trước khi bọn họ biết nhau hai năm, Liệt La Đặc cũng đã là người thành danh.

“Khi đó hắn mới 14 tuổi." Thị giả nó ra càng khiến hắn thêm ngạc nhiên.

“14 tuổi?" Đàn không tin, nếu như không phải vì cuộc so tài thực thần 10 năm diễn ra một lần, vậy Liệt La Đặc trở thành thực thần còn có thể sớm hơn sao?

“Không tệ, 14 tuổi, khi đó bởi vì tuổi của hắn, đã từng bị để ý, bất quá… ." Thị giả nói đến một nửa lại ngừng lại.

“Cứ nói đừng ngại." Thiên Nguyệt Triệt biết thị giả băn khoăn, cho đối phương bảo đảm.

Có lẽ là thị giả cũng cảm thấy Thiên Nguyệt Triệt có thể tín nhiệm, lại tiếp tục lải nhải, “Bất quá tất cả mọi người cho là hắn sẽ trở thành người thừa kế tiếp theo của Hồi Giác thế gia, nhưng hắn đột nhiên rời Lạc thành, cũng không ai biết tại sao, sau lại có lời đồn, hắn không phải là tử tôn của Hồi Giác thế gia mà là cô nhi mà năm đó thiếu gia của Hồi Giác thế gia nay là gia gia mang về, lời đồn như vậy truyền ra, mọi người cũng bắt đầu lời đồn đãi hắn bị Hồi Giác thế gia đuổi ra ngoài, bất quá lời chỉ như thấy gió thấy mưa, Hồi Giác thế gia cũng không có phản ứng gì đối với chuyện này, bởi vậy không ai rõ, nhưng không ngờ mười năm sau trước khi diễn ra cuộc so tài thực thần, Hồi Giác thiếu gia lại trở về." Thị giả cũng không giải thích được tình huống, thở dài.

Bởi vì hai tháng trước Liệt La Đặc nhận được thư của gia gia hắn sai người đưa tới, cho nên trở lại Lạc thành.

Tam năm nay Liệt La Đặc không hề nói tới chuyện của mình, Thiên Nguyệt Triệt biết trong đó có ẩn tình, chẳng qua là người ta không nói, hắn cũng không nên hỏi, nếu như là chuyện trong nhà của hắn, không thể nào tám năm nay chẳng hề quan tâm.

Có thể thấy được trong tám năm nay y rất an tâm về chuyện trong nhà, nếu như rời nhà không phải là bởi xảy ra chuyện, như vậy là vì cái gì?

Hang kín sẽ không thấy gió, hắn thủy chung tin tưởng những lời này, Liệt La Đặc rời nhà có phải liên quan đến thân thế của y hay không?

Chờ lần này rời khỏi tù đảo, ngươi có chuyện gì trọng đại, bổn điện thay ngươi chịu trách nhiệm.

Thiên Nguyệt Triệt còn nhớ rõ ràng, tám năm trước ở tù đảo mình đã hứa hẹn với Liệt La Đặc, mà tám năm qua Thiên Nguyệt Triệt cũng tin tưởng Liệt La Đặc biết thực lực của mình, nhưng vì sao có khó khăn lại không trực tiếp nói ra với mình?

Là sợ phiền gây phiền toái cho mình sao?

Thiên Nguyệt Triệt biết Liệt La Đặc cũng kiêu ngạo, cho nên hắn đợi, đợi Liệt La Đặc tự mở miệng, chỉ là không ngờ.

“Kỳ quái… Thật là kỳ quái… ." Tiếng kỳ quái của thị giả khiến Thiên Nguyệt Triệt thu hồi lực chú ý.

“Tiểu ca nói nơi nào kỳ quái?" Món ăn không nóng như khi mới đưa lên, Thiên Nguyệt Triệt cũng không uống rượu nên không say, cho nên lời thị giả nói là muốn hấp dẫn sự chú ý của hắn.

“Khách nhân, không nói gạt ngươi, danh sách mỗi lần so tài thực thần được định ra trước 1 tháng, vì bảo vệ người dự thi an toàn, danh sách thực thần được công khai, mà lần này trong danh sách dự thi, Hồi Giác thế gia không có tên của Hồi Giác đại thiếu gia." Vì chuyện này, toàn bộ người Lạc thành cũng nghi ngờ mà không giải thích được.

“Tại sao công khai lại bảo vệ người dự thi an toàn, chẳng lẽ không sợ bị mưu sát sao?" Thiên Nguyệt Triệt đối với quy củ của cuộc so tài thực thần ủ rất là xa lạ, ở hiện đại, không cần phải nói hiện đại, cũng tỷ như thời không này, thân phận thái tử mà được định, rất nhiều giết chóc vô tội sẽ bắt đầu, mà cuộc so tài thực thần lại làm như thế để bảo vệ người dự thi an toàn ?

Trong đầu Thiên Nguyệt Triệt không nghĩ ra được phương án gì có thể giải thích, bởi vì bách mật tổng hữu nhất sơ (giấu thế nào cũng có sơ hở), công khai thân phận người dự thi, vô luận từ phương diện nào đều không an toàn.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại