Thiên Kim Báo Thù
Chương 229: Nghĩ đẹp lắm
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đến khi Thẩm Mạc chịu thả Lâm Sở Sênh ra thì cô đã xấu hổ đến mức không thể ngẩng đầu lên được
“Anh biết là khả năng diễn xuất của em không tốt nên cố ý giúp em đấy." Thẩm Mạc cảm thấy mỹ mãn khi cảm nhận được mùi vị khoang miệng của Lâm Sở Sênh, anh khẽ nghiêng người sát lại cô, thì thầm bên tai
Lâm Sở Sênh tức giận, giẫm mạnh vào mu bàn chân Thẩm Mạc, anh đúng là loại người đã chiếm được tiện nghi rồi còn khoe mẽ
Thẩm Mạc há miệng, đau đến mức vội nâng chân lên, nhìn vẻ mặt có vẻ hơi tức giận của anh, Lâm Sở Sênh mới cảm thấy tâm trạng của3mình dễ chịu hơn
Đúng lúc này, cửa phòng phẫu thuật được mở ra, tất cả mọi người vội vây đến, “Bệnh nhân đã qua giai đoạn nguy hiểm, mười hai tiếng tiếp theo bệnh nhân sẽ được theo dõi, nếu không có vấn đề gì thì về cơ bản mọi người có thể yên tâm rồi."
Nghe xong lời của bác sĩ, những người xung quanh mới thở phào một hơi
Về cơ bản thì thông báo này cũng đồng nghĩa với việc ba Thẩm không sao nữa rồi, bệnh dị ứng này khác với những bệnh khác, sau khi phát tác ra thì các phản ứng của nó sẽ càng ngày càng nhẹ đi
“Được rồi, hai đứa con trẻ thì ở lại đây trực1đi, những người lớn tuổi như các bác cũng lo lắng đến mệt rồi, mười hai giờ sau gặp lại." Lúc này bác Cả Thẩm cũng mỉm cười, vỗ vai Thẩm Mạc rồi tươi cười đi ra ngoài
Tất nhiên là hai người cũng biết là mọi chuyện không thoải mái như lời bác Cả Thẩm nói, dù sao thì bắt người xong cũng phải đi thẩm vấn nữa, ông ta đã hứa với Thẩm Mạc là sẽ phán xử công bằng trong chuyện này thì nhất định phải điều tra cho rõ ràng.
“Cảm ơn bác Cả." Lâm Sở Sênh đã được cứu về an toàn, Thẩm Mạc cũng không còn lý do gì để xị mặt không vui nữa.
Anh gật đầu một cái8xem như đã xong.
Mấy người này vừa đi thì ba Thẩm cũng được đẩy ra, tất nhiên bác sĩ được sắp xếp cho ba Thẩm là đội ngũ bác sĩ và y tá riêng nên Thẩm Mạc cũng chẳng cần phải nhúng tay làm gì, hai người chỉ đi qua nhìn một cái cho có là xong việc.
Bên này vừa sắp xếp thỏa đáng xong, Thẩm Mạc để năm sáu người ở lại, còn anh thì đi ra ngoài
Vừa đến chỗ không có ai, Thẩm Mạc liền kéo Lâm Sở Sênh đến trước mặt mình, anh đẹp của một phòng bệnh VIP ra, sau đó khóa trái lại.
“Anh làm gì đấy, chỗ này có thể có người vào bất kì lúc nào!" Lâm9Sở Sênh vừa nhìn động tác của Thẩm Mạc liền biết là anh đang nghĩ gì
Tất nhiên là Thẩm Mạc chẳng nghĩ nhiều đến thế, anh trực tiếp vồ lấy cô, “Em nghĩ là anh quan tâm sao?" Sau đó anh đè Lâm Sở Sênh xuống giường, bắt đầu cởi quần áo cô ra.
“Vậy anh quan tâm đến điều gì?" Lâm Sở Sênh vừa dùng tay chống lại sự tấn công của Thẩm Mạc, vừa hỏi anh một câu
“Em!" Thẩm Mạc đột nhiên dừng động tác của mình, nhìn Lâm Sở Sênh bằng ánh mắt rất nghiêm túc
Dáng vẻ này của anh khiến Lâm Sở Sênh giật mình, cô chống tay, không dám động đậy, “Em, anh nói người anh quan tâm nhất7chính là em!"
Vào đúng lúc này, Thẩm Mạc đột nhiên dùng sức ở tay, giật mạnh quần áo của Lâm Sở Sênh ra, anh nhìn cơ thể trơn bóng của cô rồi đắc ý bật cười, “Em xem, hôm nay em bị bắt cóc, dù sao anh cũng phải kiểm tra lại cơ thể của em chứ, đúng không?" “Cút! Anh muốn thì cứ nói thẳng ra, đừng có lấy mấy cái cớ như vậy!" Lâm Sở Sênh không phản kháng được đành buông tay, mặc kệ Thẩm Mạc muốn làm gì thì làm
Có điều, khi nghe kiểu lấy cớ này của anh thì cô vẫn rất tức giận!
Thẩm Mạc đã sắp xếp người thêu dệt nên chuyện này, trong đám người của Cam Cửu rõ ràng là có người của anh, người kia chỉ thiếu mỗi việc chưa chạy thẳng vào trong để bảo vệ Lâm Sở Sênh mà thôi, có thể xảy ra chuyện gì được chứ?
Tất nhiên, đối với Thẩm Mạc mà nói thì thái độ tức giận này của Lâm Sở Sênh cũng chỉ là một loại gia vị mà thôi, “Ừ thì anh nghĩ, được chưa?" Đột nhiên Thẩm Mạc thay đổi hẳn phong cách, anh rời xuống phía dưới bụng Lâm Sở Sênh
Sắc mặt cô hơi thay đổi, mặc dù hai người đã làm không ít tư thế, nhưng vẫn chưa từng làm kiểu này bao giờ
Hơn nữa, cô cũng rất ngại ngùng.
Lâm Sở Sênh căng thẳng, cô trực tiếp kẹp chặt chân lại
Thẩm Mạc vốn dĩ đang định xuống tiếp, đột nhiên ngẩng đầu lên, khẽ cười với Lâm Sở Sênh
“Phản ứng của em mạnh mẽ như vậy, chẳng phải là em cũng muốn rồi à?" Anh vỗ vào Lâm Sở Sênh, ra vẻ miễn cưỡng chiều theo cô
“Cút!" Lâm Sở Sênh thật sự không nhịn được nữa, cô nhấc chân đạp thẳng vào mặt Thẩm Mạc
Nếu so về sức lực thì Lâm Sở Sênh còn kém Thẩm Mạc rất xa! Anh dùng một tay nâng chân Lâm Sở Sênh lên, sau đó dùng sức đi thẳng vào người cô
Lâm Sở Sênh hét toáng lên, cả người cô như mất hết sức, cơ thể vốn căng thẳng cũng mềm nhũn, để mặc Thẩm Mạc làm theo ý anh
Trong khi Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc đang giày vò đến mức nghiêng trời lệch đất thì bên kia Trương Nhất Nhất lại căng thẳng chạy khắp nơi đi tìm Lâm Sở Sênh, mãi đến khi nhận được tin đã tìm được Lâm Sở Sênh, Trương Nhất Nhất mới thả lỏng người
Cô lái xe đi chầm chậm về phía trước, tới khi về đến gần nhà thì lại có một chiếc xe đột nhiên xuất hiện ở phía đối diện, không những lái ngược chiều mà còn chặn ngang đầu xe cô.
Trương Nhất Nhất vội phanh gấp, cô cực kì tức giận xuống xe.
“Chán sống rồi à?" Cô đi đến, dùng sức vỗ vào cửa sổ xe
Đến khi cửa kính ở ghế lái mở ra, phản ứng đầu tiên của Trương Nhất Nhất chính là bỏ trốn!
Cô tuyệt đối không ngờ đó lại chính là Lục Thượng Phong! Rất tiếc, Lục Thượng Phong không hề có ý định buông tha cho Trương Nhất Nhất, vừa chạy được vài bước, cô đã bị anh ta bắt lại
Mặc dù thân thủ kém hơn Lục Thượng Phong, nhưng chắc chắn Trương Nhất Nhất không bó tay chịu trói, hai người trực tiếp quay ra đánh nhau ở giữa đường cái
Kết quả Trương Nhất Nhất thua là chắc rồi, cô bị anh ta ấn vào trong xe, không động đậy nối.
“Đường đường là sĩ quan Lục vậy mà chẳng những ngang ngược bắt nạt một cô gái, lại còn không tuân thủ quy tắc giao thông, tôi nghe nói là quân nhân các anh luôn coi trọng kỉ luật nhất cơ mà?" Trương Nhất Nhất chớp mắt, cô cũng khá chắc chắn khi nói ra những lời này.
Cô không tin là Lục Thượng Phong dám làm gì cô ở nơi công cộng, “Con đường này đã được phong tỏa để quân khu dùng cho đợt diễn tập quân sự, chẳng lẽ cô chưa phát hiện ra?" Lục Thượng Phong không buồn nhúc nhích, buồn cười nói một câu như vậy, trực tiếp đập tan sự chắc chắn của Trương Nhất Nhất.
Lúc này, miệng Trương Nhất Nhất thật sự mở to đến mức có thể nhét được một quả trứng gà vào, bây giờ nhắc cô mới nhớ ra, vừa nãy cô không hề để ý đến việc trên đường không có người!
Không đúng, nếu là diễn tập, trừ khi là Lục Thượng Phong cố ý thả cho cô vào đây.
Nghĩ đến chuyện trên đường cái chỉ có hai người họ, Trương Nhất Nhất cảm thấy rất hoảng sợ, nhưng nghĩ lại, ngay cả chuyện diễn tập mà Lục Thượng Phong cũng lấy ra để nói đùa được thì coi như đã rất gần điểm cuối rồi.
Trương Nhất Nhất bật cười, cười đến mức mắt cô híp lại thành một đường thẳng, “Anh Lục Thượng Phong, anh lạm dụng chức quyền chỉ để bắt nạt một cô gái, anh nói xem, sau này anh còn có quả ngon gì để ăn chứ? Vừa nghĩ đến việc sau này anh gặp xui xẻo, tôi liên cảm thấy cực kì vui vẻ, còn vui hơn cả lúc trúng số!"
Thấy nụ cười tươi hơn cả ánh mặt trời này của Trương Nhất Nhất, Lục Thượng Phong thầm cảm thấy hơi rung động, nhưng anh ta không thể hiện bất kì điều gì ra mặt mà vẫn giữ nguyên tư thể vừa nãy, anh ta lạnh lùng nhìn Trương Nhật Nhất, đợi đến khi cô cười đủ rồi, anh ta mới quăng ra một câu, “Cô nghĩ là tôi đần như cô chắc? Tôi đã dám làm thì có nghĩa là không có vấn đề gì rồi." Nụ cười của Trương Nhất Nhất dần cứng lại, “Cho nên, anh cố ý tìm cơ hội để đến đây báo thù tôi?" “Xem như cô không quá đần!" Lục Thượng Phong nghiêm túc gật đầu, sau đó bắt đầu đánh giá Trương Nhất Nhất.
Ánh mắt này của Lục Thượng Phong chẳng khác gì đang nhìn thịt lợn, thịt bò được bày bán ngoài chợ, giống như anh ta đang cân nhắc xem chỗ thịt nào trên người Trương Nhất Nhất là ngon nhất vậy
Càng nghĩ, Trương Nhất Nhất lại càng cảm thấy hoang mang, nhỡ, nhỡ chẳng may tên biến thái Lục Thượng Phong này tức quá, không chịu nổi nữa rồi trực tiếp phanh thấy cô thì sao? Trương Nhất Nhất đảo mắt mấy vòng, “So đo với một cô gái, anh chẳng phong độ gì cả." Bàn tay vịn cửa xe của cô bắt đầu di chuyển từng chút một, tìm cơ hội cho mình
“Trong mắt tôi chỉ có người và chó, còn đối với những động vật không hiểu chuyện, tôn chỉ của tôi là phải đánh cho đến khi chúng biết sợ thì thôi!" Lục Thượng Phong mấp máy môi, anh ta nói ra mấy câu chửi mà không cần nghĩ chút nào
“Con m* nó, cút đi!" Trương Nhất Nhất nổi giận, ngay từ đầu, gã này lúc nào cũng tự cho mình là đúng đến phát tởm.
Bây giờ cũng vậy, nhất là dáng vẻ cao cao tại thượng này của anh ta, càng nhìn lại càng thấy khó chịu
Sức mạnh tiềm ẩn trong Trương Nhất Nhất bùng nổ, cô dùng sức đập mạnh đầu vào đầu Lục Thượng Phong
Tất nhiên là cuối cùng cô không đập trúng, nhưng kiểu liều mạng dùng sức này đã giúp cho Trương Nhất Nhất có được một chút tự do.
Trương Nhất Nhất cũng không hiếu chiến, cô rất rõ mục tiêu của mình, thật ra con đường này chính là một cây cầu, Trương Nhất Nhật được tự do, lập tức chạy ra nhảy xuống sông.
Tất nhiên, kĩ thuật bơi lội của Trương Nhất Nhất rất tốt, nhảy từ chỗ này xuống, cô còn có thể bơi thêm được khoảng 2,5 ki lô mét nữa, tất nhiên đó cũng là cực hạn của cô rồi, nhưng quan trọng nhất là gần đây lại có một đồn công an, một khi chuyện này bị phát hiện ra thì chắc chắn sẽ trở nên ấmi
Dù cuối cùng vẫn không thể công khai ra ngoài, nhưng khi cấp trên trong quân khu biết việc làm hoang đường của Lục Thượng Phong, họ cũng sẽ cảnh cáo và xử phạt anh ta!
Đến khi Thẩm Mạc chịu thả Lâm Sở Sênh ra thì cô đã xấu hổ đến mức không thể ngẩng đầu lên được
“Anh biết là khả năng diễn xuất của em không tốt nên cố ý giúp em đấy." Thẩm Mạc cảm thấy mỹ mãn khi cảm nhận được mùi vị khoang miệng của Lâm Sở Sênh, anh khẽ nghiêng người sát lại cô, thì thầm bên tai
Lâm Sở Sênh tức giận, giẫm mạnh vào mu bàn chân Thẩm Mạc, anh đúng là loại người đã chiếm được tiện nghi rồi còn khoe mẽ
Thẩm Mạc há miệng, đau đến mức vội nâng chân lên, nhìn vẻ mặt có vẻ hơi tức giận của anh, Lâm Sở Sênh mới cảm thấy tâm trạng của3mình dễ chịu hơn
Đúng lúc này, cửa phòng phẫu thuật được mở ra, tất cả mọi người vội vây đến, “Bệnh nhân đã qua giai đoạn nguy hiểm, mười hai tiếng tiếp theo bệnh nhân sẽ được theo dõi, nếu không có vấn đề gì thì về cơ bản mọi người có thể yên tâm rồi."
Nghe xong lời của bác sĩ, những người xung quanh mới thở phào một hơi
Về cơ bản thì thông báo này cũng đồng nghĩa với việc ba Thẩm không sao nữa rồi, bệnh dị ứng này khác với những bệnh khác, sau khi phát tác ra thì các phản ứng của nó sẽ càng ngày càng nhẹ đi
“Được rồi, hai đứa con trẻ thì ở lại đây trực1đi, những người lớn tuổi như các bác cũng lo lắng đến mệt rồi, mười hai giờ sau gặp lại." Lúc này bác Cả Thẩm cũng mỉm cười, vỗ vai Thẩm Mạc rồi tươi cười đi ra ngoài
Tất nhiên là hai người cũng biết là mọi chuyện không thoải mái như lời bác Cả Thẩm nói, dù sao thì bắt người xong cũng phải đi thẩm vấn nữa, ông ta đã hứa với Thẩm Mạc là sẽ phán xử công bằng trong chuyện này thì nhất định phải điều tra cho rõ ràng.
“Cảm ơn bác Cả." Lâm Sở Sênh đã được cứu về an toàn, Thẩm Mạc cũng không còn lý do gì để xị mặt không vui nữa.
Anh gật đầu một cái8xem như đã xong.
Mấy người này vừa đi thì ba Thẩm cũng được đẩy ra, tất nhiên bác sĩ được sắp xếp cho ba Thẩm là đội ngũ bác sĩ và y tá riêng nên Thẩm Mạc cũng chẳng cần phải nhúng tay làm gì, hai người chỉ đi qua nhìn một cái cho có là xong việc.
Bên này vừa sắp xếp thỏa đáng xong, Thẩm Mạc để năm sáu người ở lại, còn anh thì đi ra ngoài
Vừa đến chỗ không có ai, Thẩm Mạc liền kéo Lâm Sở Sênh đến trước mặt mình, anh đẹp của một phòng bệnh VIP ra, sau đó khóa trái lại.
“Anh làm gì đấy, chỗ này có thể có người vào bất kì lúc nào!" Lâm9Sở Sênh vừa nhìn động tác của Thẩm Mạc liền biết là anh đang nghĩ gì
Tất nhiên là Thẩm Mạc chẳng nghĩ nhiều đến thế, anh trực tiếp vồ lấy cô, “Em nghĩ là anh quan tâm sao?" Sau đó anh đè Lâm Sở Sênh xuống giường, bắt đầu cởi quần áo cô ra.
“Vậy anh quan tâm đến điều gì?" Lâm Sở Sênh vừa dùng tay chống lại sự tấn công của Thẩm Mạc, vừa hỏi anh một câu
“Em!" Thẩm Mạc đột nhiên dừng động tác của mình, nhìn Lâm Sở Sênh bằng ánh mắt rất nghiêm túc
Dáng vẻ này của anh khiến Lâm Sở Sênh giật mình, cô chống tay, không dám động đậy, “Em, anh nói người anh quan tâm nhất7chính là em!"
Vào đúng lúc này, Thẩm Mạc đột nhiên dùng sức ở tay, giật mạnh quần áo của Lâm Sở Sênh ra, anh nhìn cơ thể trơn bóng của cô rồi đắc ý bật cười, “Em xem, hôm nay em bị bắt cóc, dù sao anh cũng phải kiểm tra lại cơ thể của em chứ, đúng không?" “Cút! Anh muốn thì cứ nói thẳng ra, đừng có lấy mấy cái cớ như vậy!" Lâm Sở Sênh không phản kháng được đành buông tay, mặc kệ Thẩm Mạc muốn làm gì thì làm
Có điều, khi nghe kiểu lấy cớ này của anh thì cô vẫn rất tức giận!
Thẩm Mạc đã sắp xếp người thêu dệt nên chuyện này, trong đám người của Cam Cửu rõ ràng là có người của anh, người kia chỉ thiếu mỗi việc chưa chạy thẳng vào trong để bảo vệ Lâm Sở Sênh mà thôi, có thể xảy ra chuyện gì được chứ?
Tất nhiên, đối với Thẩm Mạc mà nói thì thái độ tức giận này của Lâm Sở Sênh cũng chỉ là một loại gia vị mà thôi, “Ừ thì anh nghĩ, được chưa?" Đột nhiên Thẩm Mạc thay đổi hẳn phong cách, anh rời xuống phía dưới bụng Lâm Sở Sênh
Sắc mặt cô hơi thay đổi, mặc dù hai người đã làm không ít tư thế, nhưng vẫn chưa từng làm kiểu này bao giờ
Hơn nữa, cô cũng rất ngại ngùng.
Lâm Sở Sênh căng thẳng, cô trực tiếp kẹp chặt chân lại
Thẩm Mạc vốn dĩ đang định xuống tiếp, đột nhiên ngẩng đầu lên, khẽ cười với Lâm Sở Sênh
“Phản ứng của em mạnh mẽ như vậy, chẳng phải là em cũng muốn rồi à?" Anh vỗ vào Lâm Sở Sênh, ra vẻ miễn cưỡng chiều theo cô
“Cút!" Lâm Sở Sênh thật sự không nhịn được nữa, cô nhấc chân đạp thẳng vào mặt Thẩm Mạc
Nếu so về sức lực thì Lâm Sở Sênh còn kém Thẩm Mạc rất xa! Anh dùng một tay nâng chân Lâm Sở Sênh lên, sau đó dùng sức đi thẳng vào người cô
Lâm Sở Sênh hét toáng lên, cả người cô như mất hết sức, cơ thể vốn căng thẳng cũng mềm nhũn, để mặc Thẩm Mạc làm theo ý anh
Trong khi Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc đang giày vò đến mức nghiêng trời lệch đất thì bên kia Trương Nhất Nhất lại căng thẳng chạy khắp nơi đi tìm Lâm Sở Sênh, mãi đến khi nhận được tin đã tìm được Lâm Sở Sênh, Trương Nhất Nhất mới thả lỏng người
Cô lái xe đi chầm chậm về phía trước, tới khi về đến gần nhà thì lại có một chiếc xe đột nhiên xuất hiện ở phía đối diện, không những lái ngược chiều mà còn chặn ngang đầu xe cô.
Trương Nhất Nhất vội phanh gấp, cô cực kì tức giận xuống xe.
“Chán sống rồi à?" Cô đi đến, dùng sức vỗ vào cửa sổ xe
Đến khi cửa kính ở ghế lái mở ra, phản ứng đầu tiên của Trương Nhất Nhất chính là bỏ trốn!
Cô tuyệt đối không ngờ đó lại chính là Lục Thượng Phong! Rất tiếc, Lục Thượng Phong không hề có ý định buông tha cho Trương Nhất Nhất, vừa chạy được vài bước, cô đã bị anh ta bắt lại
Mặc dù thân thủ kém hơn Lục Thượng Phong, nhưng chắc chắn Trương Nhất Nhất không bó tay chịu trói, hai người trực tiếp quay ra đánh nhau ở giữa đường cái
Kết quả Trương Nhất Nhất thua là chắc rồi, cô bị anh ta ấn vào trong xe, không động đậy nối.
“Đường đường là sĩ quan Lục vậy mà chẳng những ngang ngược bắt nạt một cô gái, lại còn không tuân thủ quy tắc giao thông, tôi nghe nói là quân nhân các anh luôn coi trọng kỉ luật nhất cơ mà?" Trương Nhất Nhất chớp mắt, cô cũng khá chắc chắn khi nói ra những lời này.
Cô không tin là Lục Thượng Phong dám làm gì cô ở nơi công cộng, “Con đường này đã được phong tỏa để quân khu dùng cho đợt diễn tập quân sự, chẳng lẽ cô chưa phát hiện ra?" Lục Thượng Phong không buồn nhúc nhích, buồn cười nói một câu như vậy, trực tiếp đập tan sự chắc chắn của Trương Nhất Nhất.
Lúc này, miệng Trương Nhất Nhất thật sự mở to đến mức có thể nhét được một quả trứng gà vào, bây giờ nhắc cô mới nhớ ra, vừa nãy cô không hề để ý đến việc trên đường không có người!
Không đúng, nếu là diễn tập, trừ khi là Lục Thượng Phong cố ý thả cho cô vào đây.
Nghĩ đến chuyện trên đường cái chỉ có hai người họ, Trương Nhất Nhất cảm thấy rất hoảng sợ, nhưng nghĩ lại, ngay cả chuyện diễn tập mà Lục Thượng Phong cũng lấy ra để nói đùa được thì coi như đã rất gần điểm cuối rồi.
Trương Nhất Nhất bật cười, cười đến mức mắt cô híp lại thành một đường thẳng, “Anh Lục Thượng Phong, anh lạm dụng chức quyền chỉ để bắt nạt một cô gái, anh nói xem, sau này anh còn có quả ngon gì để ăn chứ? Vừa nghĩ đến việc sau này anh gặp xui xẻo, tôi liên cảm thấy cực kì vui vẻ, còn vui hơn cả lúc trúng số!"
Thấy nụ cười tươi hơn cả ánh mặt trời này của Trương Nhất Nhất, Lục Thượng Phong thầm cảm thấy hơi rung động, nhưng anh ta không thể hiện bất kì điều gì ra mặt mà vẫn giữ nguyên tư thể vừa nãy, anh ta lạnh lùng nhìn Trương Nhật Nhất, đợi đến khi cô cười đủ rồi, anh ta mới quăng ra một câu, “Cô nghĩ là tôi đần như cô chắc? Tôi đã dám làm thì có nghĩa là không có vấn đề gì rồi." Nụ cười của Trương Nhất Nhất dần cứng lại, “Cho nên, anh cố ý tìm cơ hội để đến đây báo thù tôi?" “Xem như cô không quá đần!" Lục Thượng Phong nghiêm túc gật đầu, sau đó bắt đầu đánh giá Trương Nhất Nhất.
Ánh mắt này của Lục Thượng Phong chẳng khác gì đang nhìn thịt lợn, thịt bò được bày bán ngoài chợ, giống như anh ta đang cân nhắc xem chỗ thịt nào trên người Trương Nhất Nhất là ngon nhất vậy
Càng nghĩ, Trương Nhất Nhất lại càng cảm thấy hoang mang, nhỡ, nhỡ chẳng may tên biến thái Lục Thượng Phong này tức quá, không chịu nổi nữa rồi trực tiếp phanh thấy cô thì sao? Trương Nhất Nhất đảo mắt mấy vòng, “So đo với một cô gái, anh chẳng phong độ gì cả." Bàn tay vịn cửa xe của cô bắt đầu di chuyển từng chút một, tìm cơ hội cho mình
“Trong mắt tôi chỉ có người và chó, còn đối với những động vật không hiểu chuyện, tôn chỉ của tôi là phải đánh cho đến khi chúng biết sợ thì thôi!" Lục Thượng Phong mấp máy môi, anh ta nói ra mấy câu chửi mà không cần nghĩ chút nào
“Con m* nó, cút đi!" Trương Nhất Nhất nổi giận, ngay từ đầu, gã này lúc nào cũng tự cho mình là đúng đến phát tởm.
Bây giờ cũng vậy, nhất là dáng vẻ cao cao tại thượng này của anh ta, càng nhìn lại càng thấy khó chịu
Sức mạnh tiềm ẩn trong Trương Nhất Nhất bùng nổ, cô dùng sức đập mạnh đầu vào đầu Lục Thượng Phong
Tất nhiên là cuối cùng cô không đập trúng, nhưng kiểu liều mạng dùng sức này đã giúp cho Trương Nhất Nhất có được một chút tự do.
Trương Nhất Nhất cũng không hiếu chiến, cô rất rõ mục tiêu của mình, thật ra con đường này chính là một cây cầu, Trương Nhất Nhật được tự do, lập tức chạy ra nhảy xuống sông.
Tất nhiên, kĩ thuật bơi lội của Trương Nhất Nhất rất tốt, nhảy từ chỗ này xuống, cô còn có thể bơi thêm được khoảng 2,5 ki lô mét nữa, tất nhiên đó cũng là cực hạn của cô rồi, nhưng quan trọng nhất là gần đây lại có một đồn công an, một khi chuyện này bị phát hiện ra thì chắc chắn sẽ trở nên ấmi
Dù cuối cùng vẫn không thể công khai ra ngoài, nhưng khi cấp trên trong quân khu biết việc làm hoang đường của Lục Thượng Phong, họ cũng sẽ cảnh cáo và xử phạt anh ta!
Tác giả :
Nhất Niệm Trầm Hoan