Thiên Đạo Hệ Thống
Chương 59: Thế giới xây dựng như thế nào
Diệp Thần trên đầu mọc đầy dấu hỏi hướng Linh Nhi. Chẳng lẽ các câu truyện kiếm hiệp tiểu thuyết thực tồn tại trong lịch sử sao. Không đùa chứ.
"Lão công theo một quy luật nhận định nào đó, thì thực sự không tồn tại a" Linh Nhi cũng nói.
"Ngươi nói là theo một quy luật nào đó sao?" Diệp Thần nghi ngờ hỏi.
"Đúng vậy a, từ trước đến nay không ai có thể biết được sự tồn tại của vũ trụ, nó không tuân theo quy luật nào cả.
Luôn luôn tồn tại đan xen với nhau, các không gian song song. Mỗi không gian lại tồn tại độc lập, nhưng cũng phụ thuộc nhau mà tồn tại." Linh Nhi giải thích.
Diệp Thần suy nghĩ một chút. Vũ trụ không quy luật, không gian tồn tại song song với nhau vậy các thế giới thế nào hình thành đâu.
" Lão công, các thế giới vốn được tạo ra từ trí tưởng tượng. Giống như trong tiểu thuyết, các tác giả tạo ra các thế giới riêng rồi đưa các nhân vật của mình vào vậy." Linh Nhi tiếp tục nói.
"Nếu vậy chỉ cần ta muốn sẽ tạo ra được vô số thế giới sao." Diệp Thần nói.
"Ân, không thể nói vậy a. Trí tưởng tượng một người rất bé nhỏ không đủ sức kiến tạo không gian à, nhưng chỉ cần ngươi có thể chưởng quản vũ trụ tìm ra quy luật vận động của nó thì có thể à." Linh Nhi cười nói.
"Ân, vậy thế nào để tạo ra thế giới đâu?" Diệp Thần tò mò.
"Ngươi để ý sao, các bộ tiểu thuyết được rất nhiều người biết đến." Linh Nhi cười nói.
"Thì ra là vậy a, sử dụng trí tưởng tượng của nhiều người tạo ra thế giới khác." Diệp Thần liền hiểu nói.
"Đúng vậy, tất cả mọi thứ đều tồn tại như vậy à. Con người luôn ảo tưởng bởi các câu chuyện, thậm chí cảm xuc mãnh liệt à." Linh Nhi nói.
"Vậy nếu bộ tiểu thuyết kết thúc thì sao, nếu ta thay đổi thế giới đó có sao không chứ?." Diệp Thần hỏi.
"Các thế giới này luôn tồn tại độc lập, mặc kệ trong thế giới chúng ta như thế nào. Các thế giới đều không ảnh hưởng đến nhau.Nhưng ngươi phải lưu ý a, nếu để lộ thận phận là người thế giới khác. Sẽ khiến các thế giới dung nhập nhau để tạo ra thế giới mới phù hợp, trừ phi ngươi làm chủ được thế giới đó nếu không, không thể tiết lộ. " Linh Nhi liền giải đáp.
"Dung nhập nhau, là sao a" Diệp Thân gãi đầu.
"Chính là hai thế giới sẽ biến mất, để sinh ra một thế giới mới. Nếu như thế giới này biến mất sự tồn tại của tất cả chúng ta đều bị phủ nhận và xoá bỏ."
"Xoá bỏ sao" Diệp Thần ghi nhớ điều này. Thảo nào mấy nhân vật xuyên việt đều giữ kín việc mình là người thế giới khác với bên ngoài đâu.
"Vậy Linh Nhi lão bà theo ngươi, thế giới của chúng ta là do ai tạo ra. Ai là người tạo ra vũ trụ này." Diệp Thần lập tức tò mò. Thế giới này quá nhiều điều khó hiểu.
"Cái này ta không biết đâu. Nghe nói Tiên giới liền chỉ có thể xuyên qua. Chắc chỉ Thánh Giới mới có thể tìm hiểu đi." Linh Nhi lắc cái đầu nhỏ nói.
"Sau Tiên giới còn tồn tại Thánh Giới sao?" Diệp Thần lập tức đứng dậy.
"Ukm, Thánh Giới rất huyền bí a. Người ta nói họ đã thoát ly ra khỏi sự điều khiển của vũ trụ và, có quyền truy tìm đến kẻ đứng sau màn của vũ trụ a" Linh Nhi lập tức trả lời. Diệp Thần rất nóng ruột a.
"Xem ra, không vào Thánh giới. Chúng ta vẫn chỉ là món đồ chơi của người khác đâu" Diệp Thần cau mày. Hắn ghét cảm giác này, bị người khác coi là món đồ chơi. Diệp Thần quyết tâm thoát ly cái vận mệnh này.( Mẹ nó mày định đánh nhau với tác giả chắc, cẩn thận bố vùi dập nha con)
Diệp Thần suy nghĩ một chút liền vứt ra sau lưng, bây giờ chưa đến lúc nghĩ chuyện này a. Cứ sống cho hôm nay,không lo đến ngày mai. Hiện tại có một vấn đề quan trọng hơn à.
"Trước tiên Linh Nhi a. Dù sao cũng là người xuyên việt cũng nên cho ta kỹ năng bảo mệnh à, nếu không một năm ta sống thế nào a" Diệp Thần vờ khóc lóc ôm lấy cặp giò Linh Nhi vuốt ve.
Linh Nhi lập tức ngốc ra, đây là ngươi đang năn nỉ hay chiếm tiện nghi ta a.
Đẩy lão công ra khỏi chân. Linh Nhi liền cười nói hắn. " Lão công ngươi lo xa đi, tuy mất ký ức nhưng ngươi trong người linh khí vẫn còn. So với nội công của mấy lão quái vật còn quái vật à. Ngoài ra, ngươi tu thần a, nên các võ thuật người ta dùng chính là nhìn một lần liềm có thể học được à. Ngoài ra ta giúp ngươi tận dụng một chức nghiệp Thần mang theo đi"
"Ân,lão bà ngươi là tốt nhất a" Diệp Thần hôn lên môi nàng nói. Nếu nhự vậy chẳng phải hắn là kì tài võ học trăm năm có một sao.
Ngươi có võ thuật cao cường đến đâu, ta nhìn một lần liền biết à. Còn dám đánh sao, càng đánh ta càng giỏi a, càng học dược nhiều à.
"Ta như vậy tốt ngươi không có thưởng sao lão công." Linh Nhi dựa vào lòng Diệp Thần nũng nịu nói.
"Linh Nhi a, từ nhỏ đến lớn ta không có gì nhiều a. Có đúng cái kẹo mút quý giá ngươi ăn sao?" Diệp Thần đen tối cười. Hắn muốn thử lại lần nữa. Lần trước, cảm giac rất tốt à.
"Có thể cắn sao?" Linh Nhi liền phản lại. Muốn khi dễ nàng a, đâu đơn giản vậy à.
"Không thể cắn a, cắn xong ngươi hạnh phúc liền huỷ sao. " Diệp Thần lập tức che chỗ đó nói.
Linh Nhi thò tay xuống kéo quần Diệp Thần. Hắn lập tức lui lại.
"Ngươi không phải cho ta ăn sao" Linh Nhi phồng mồm nói. Đây định lừa nàng à.
"Ngươi không cắn chứ" Diệp Thần nghi ngờ nói.
"Sẽ không, lại đây đi a,cho ta à." Linh Nhi cởi quần áo khiêu khích.
Diệp Thần cười khổ cũng tiến lại cho nàng tuỳ ý làm a. Còn mình cứ tận hưởng là được. Hiện tại chính là đang bị nàng khiêu khích a. Thật không biết là nàng muốn làm hay hắn muốn nữa.
"Lão bà ngươi quá sắc a" Diệp Thần không nhịn được nói. Làm sao hắn lại quên chứ, cô gái nhỏ này chính là một cái sắc nữ a.
"Không phải tại ngươi sao, kỹ thuật của ta thế nào à." Linh Nhi đổ mọi trách nhiệm cho Diệp Thần nói. Diệp Thần u oán nhìn Linh Nhi ngậm lấy kẹo. Tại thằng tác giả chứ tại gì ta đâu. ( cái gì thế, không có tao mày có số hưởng thế chắc. Đúng là vừa có miếng lại còn được tiếng mang về.)
"Ân, tốt hơn lần trước rất nhiều,ấy chỗ đó, ân là vậy a" Diệp Thần thừa nhận nàng a.Hắn chắc chắn phải thử với Thanh Lam lẫn Tiên Nhi a, cảm giác xem có khác bệt không à.
"Tất nhiên a, ta lên mạng học chính là như vậy đâu" Linh Nhi tiếp tục công việc của mình. Người ta nói uống sữa phải nóng mớ tốt. Với lại, trên mạng bảo uống sữa ngực sẽ to ra a, nếu không ngươi nghĩ ta sẽ làm ý.
Diệp Thần lập tức cạn lời. Nàng còn như vậy tìm hiểu sao, bây giờ Diệp Thần khẳng định Linh Nhi cái loli này là một con sói a. So với nàng hắn chính là một con cừu nhỏ a.
Hắn cảm thấy đầu óc của hắn còn trong sáng lắm luôn ý. Giống như cái sữa của cây kẹo mút này. VỪA TRONG VỪA SÁNG. ( vkl trong sáng gớm nhỉ, tác giả lạy mày luôn.)
"Lão công theo một quy luật nhận định nào đó, thì thực sự không tồn tại a" Linh Nhi cũng nói.
"Ngươi nói là theo một quy luật nào đó sao?" Diệp Thần nghi ngờ hỏi.
"Đúng vậy a, từ trước đến nay không ai có thể biết được sự tồn tại của vũ trụ, nó không tuân theo quy luật nào cả.
Luôn luôn tồn tại đan xen với nhau, các không gian song song. Mỗi không gian lại tồn tại độc lập, nhưng cũng phụ thuộc nhau mà tồn tại." Linh Nhi giải thích.
Diệp Thần suy nghĩ một chút. Vũ trụ không quy luật, không gian tồn tại song song với nhau vậy các thế giới thế nào hình thành đâu.
" Lão công, các thế giới vốn được tạo ra từ trí tưởng tượng. Giống như trong tiểu thuyết, các tác giả tạo ra các thế giới riêng rồi đưa các nhân vật của mình vào vậy." Linh Nhi tiếp tục nói.
"Nếu vậy chỉ cần ta muốn sẽ tạo ra được vô số thế giới sao." Diệp Thần nói.
"Ân, không thể nói vậy a. Trí tưởng tượng một người rất bé nhỏ không đủ sức kiến tạo không gian à, nhưng chỉ cần ngươi có thể chưởng quản vũ trụ tìm ra quy luật vận động của nó thì có thể à." Linh Nhi cười nói.
"Ân, vậy thế nào để tạo ra thế giới đâu?" Diệp Thần tò mò.
"Ngươi để ý sao, các bộ tiểu thuyết được rất nhiều người biết đến." Linh Nhi cười nói.
"Thì ra là vậy a, sử dụng trí tưởng tượng của nhiều người tạo ra thế giới khác." Diệp Thần liền hiểu nói.
"Đúng vậy, tất cả mọi thứ đều tồn tại như vậy à. Con người luôn ảo tưởng bởi các câu chuyện, thậm chí cảm xuc mãnh liệt à." Linh Nhi nói.
"Vậy nếu bộ tiểu thuyết kết thúc thì sao, nếu ta thay đổi thế giới đó có sao không chứ?." Diệp Thần hỏi.
"Các thế giới này luôn tồn tại độc lập, mặc kệ trong thế giới chúng ta như thế nào. Các thế giới đều không ảnh hưởng đến nhau.Nhưng ngươi phải lưu ý a, nếu để lộ thận phận là người thế giới khác. Sẽ khiến các thế giới dung nhập nhau để tạo ra thế giới mới phù hợp, trừ phi ngươi làm chủ được thế giới đó nếu không, không thể tiết lộ. " Linh Nhi liền giải đáp.
"Dung nhập nhau, là sao a" Diệp Thân gãi đầu.
"Chính là hai thế giới sẽ biến mất, để sinh ra một thế giới mới. Nếu như thế giới này biến mất sự tồn tại của tất cả chúng ta đều bị phủ nhận và xoá bỏ."
"Xoá bỏ sao" Diệp Thần ghi nhớ điều này. Thảo nào mấy nhân vật xuyên việt đều giữ kín việc mình là người thế giới khác với bên ngoài đâu.
"Vậy Linh Nhi lão bà theo ngươi, thế giới của chúng ta là do ai tạo ra. Ai là người tạo ra vũ trụ này." Diệp Thần lập tức tò mò. Thế giới này quá nhiều điều khó hiểu.
"Cái này ta không biết đâu. Nghe nói Tiên giới liền chỉ có thể xuyên qua. Chắc chỉ Thánh Giới mới có thể tìm hiểu đi." Linh Nhi lắc cái đầu nhỏ nói.
"Sau Tiên giới còn tồn tại Thánh Giới sao?" Diệp Thần lập tức đứng dậy.
"Ukm, Thánh Giới rất huyền bí a. Người ta nói họ đã thoát ly ra khỏi sự điều khiển của vũ trụ và, có quyền truy tìm đến kẻ đứng sau màn của vũ trụ a" Linh Nhi lập tức trả lời. Diệp Thần rất nóng ruột a.
"Xem ra, không vào Thánh giới. Chúng ta vẫn chỉ là món đồ chơi của người khác đâu" Diệp Thần cau mày. Hắn ghét cảm giác này, bị người khác coi là món đồ chơi. Diệp Thần quyết tâm thoát ly cái vận mệnh này.( Mẹ nó mày định đánh nhau với tác giả chắc, cẩn thận bố vùi dập nha con)
Diệp Thần suy nghĩ một chút liền vứt ra sau lưng, bây giờ chưa đến lúc nghĩ chuyện này a. Cứ sống cho hôm nay,không lo đến ngày mai. Hiện tại có một vấn đề quan trọng hơn à.
"Trước tiên Linh Nhi a. Dù sao cũng là người xuyên việt cũng nên cho ta kỹ năng bảo mệnh à, nếu không một năm ta sống thế nào a" Diệp Thần vờ khóc lóc ôm lấy cặp giò Linh Nhi vuốt ve.
Linh Nhi lập tức ngốc ra, đây là ngươi đang năn nỉ hay chiếm tiện nghi ta a.
Đẩy lão công ra khỏi chân. Linh Nhi liền cười nói hắn. " Lão công ngươi lo xa đi, tuy mất ký ức nhưng ngươi trong người linh khí vẫn còn. So với nội công của mấy lão quái vật còn quái vật à. Ngoài ra, ngươi tu thần a, nên các võ thuật người ta dùng chính là nhìn một lần liềm có thể học được à. Ngoài ra ta giúp ngươi tận dụng một chức nghiệp Thần mang theo đi"
"Ân,lão bà ngươi là tốt nhất a" Diệp Thần hôn lên môi nàng nói. Nếu nhự vậy chẳng phải hắn là kì tài võ học trăm năm có một sao.
Ngươi có võ thuật cao cường đến đâu, ta nhìn một lần liền biết à. Còn dám đánh sao, càng đánh ta càng giỏi a, càng học dược nhiều à.
"Ta như vậy tốt ngươi không có thưởng sao lão công." Linh Nhi dựa vào lòng Diệp Thần nũng nịu nói.
"Linh Nhi a, từ nhỏ đến lớn ta không có gì nhiều a. Có đúng cái kẹo mút quý giá ngươi ăn sao?" Diệp Thần đen tối cười. Hắn muốn thử lại lần nữa. Lần trước, cảm giac rất tốt à.
"Có thể cắn sao?" Linh Nhi liền phản lại. Muốn khi dễ nàng a, đâu đơn giản vậy à.
"Không thể cắn a, cắn xong ngươi hạnh phúc liền huỷ sao. " Diệp Thần lập tức che chỗ đó nói.
Linh Nhi thò tay xuống kéo quần Diệp Thần. Hắn lập tức lui lại.
"Ngươi không phải cho ta ăn sao" Linh Nhi phồng mồm nói. Đây định lừa nàng à.
"Ngươi không cắn chứ" Diệp Thần nghi ngờ nói.
"Sẽ không, lại đây đi a,cho ta à." Linh Nhi cởi quần áo khiêu khích.
Diệp Thần cười khổ cũng tiến lại cho nàng tuỳ ý làm a. Còn mình cứ tận hưởng là được. Hiện tại chính là đang bị nàng khiêu khích a. Thật không biết là nàng muốn làm hay hắn muốn nữa.
"Lão bà ngươi quá sắc a" Diệp Thần không nhịn được nói. Làm sao hắn lại quên chứ, cô gái nhỏ này chính là một cái sắc nữ a.
"Không phải tại ngươi sao, kỹ thuật của ta thế nào à." Linh Nhi đổ mọi trách nhiệm cho Diệp Thần nói. Diệp Thần u oán nhìn Linh Nhi ngậm lấy kẹo. Tại thằng tác giả chứ tại gì ta đâu. ( cái gì thế, không có tao mày có số hưởng thế chắc. Đúng là vừa có miếng lại còn được tiếng mang về.)
"Ân, tốt hơn lần trước rất nhiều,ấy chỗ đó, ân là vậy a" Diệp Thần thừa nhận nàng a.Hắn chắc chắn phải thử với Thanh Lam lẫn Tiên Nhi a, cảm giác xem có khác bệt không à.
"Tất nhiên a, ta lên mạng học chính là như vậy đâu" Linh Nhi tiếp tục công việc của mình. Người ta nói uống sữa phải nóng mớ tốt. Với lại, trên mạng bảo uống sữa ngực sẽ to ra a, nếu không ngươi nghĩ ta sẽ làm ý.
Diệp Thần lập tức cạn lời. Nàng còn như vậy tìm hiểu sao, bây giờ Diệp Thần khẳng định Linh Nhi cái loli này là một con sói a. So với nàng hắn chính là một con cừu nhỏ a.
Hắn cảm thấy đầu óc của hắn còn trong sáng lắm luôn ý. Giống như cái sữa của cây kẹo mút này. VỪA TRONG VỪA SÁNG. ( vkl trong sáng gớm nhỉ, tác giả lạy mày luôn.)
Tác giả :
Độc Cô Vô Danh