Thiên Đạo Game Thủ
Chương 56: Sương mù rừng rậm
Dương Phong bất chợt nghĩ tới, Cửu Chuyển Ma Hồn dùng thú hồn càng mạnh thì tăng phúc thực lực sẽ càng lớn, mà triệu hồi ra thú hồn đương nhiên sẽ càng cường đại hơn, dù sao cũng là dị thú chủng tộc, tuyệt đối không tầm thường.
Nếu lúc trước hắn còn không dám nghĩ đến điều này, dù sao mỗi một cái sinh vật chết đi, linh hồn thoát ra sẽ bộc phát cực kỳ mạnh, sau đó mới dần tan biến.
Hắn muốn hấp thu bình thường yêu thú còn khó, huống chi dị thú, tuy nhiên lúc này lại khác, hắn có luyện hồn sư mô bản, cái nghề nghiệp này vốn là lấy linh hồn làm trò tiêu khiển, coi như dị thú linh hồn, cũng chỉ là chút tài mọn thôi!
Quan trọng là hắn cũng không cần phải tự tay giết chết đầu dị thú kia, cứ giao cho mấy cái tông môn là được, linh hồn là vô hình vô chất, nếu không phải cường đại hồn sư sẽ không cảm nhận được.
Lúc đó hắn vô thanh vô tức kéo lấy dị thú linh hồn, sẽ không ai để ý hắn cả, thứ bọn họ quan tâm là đầu dị thú kia thể xác cùng huyết mạch kìa.
“ Ý tưởng này thật không tệ, chỉ là vẫn phải đột phá Linh Nguyên cảnh trước, an toàn vẫn là trên hết! “
Vây bắt dị thú tông môn cường giả, chiến lực thấp nhất đều là Linh Nguyên Trung cực cảnh, nhỡ đâu đối phương nhìn thấy mình ngứa mắt, một chưởng đập chết, như vậy thật không biết tìm ai khóc!
Mà linh hồn thể chỉ tồn tại ở thế gian một đoạn thời gian, sau đó rất nhanh liền tan biến, hắn không thể không tận dụng thời cơ!
“ Ừm, nếu như theo Lệ Ninh nói, đấu giá sẽ bắt đầu vào cuối tuần, nếu không có gì sai sót vây bắt dị thú cũng là sau thời điểm này, ta thời gian dư dả! “
Dương Phong trong lòng nhẩm thầm, Viên Lôi một đoạn thời gian đã luyện xong, hiện tại cũng nên tiến vào sâu bên trong Sâm Lâm, cho nên bọn hắn cũng không tiếp tục lưu lại đây, tuy nhiên bọn hắn cũng không biết, lúc này sương mù rừng một vùng rộng lớn bên ngoài, từ lúc này từng đợt bạch sắc sương mù bắt đầu xuất hiện.
...
“ Đà chủ, không xong rồi, tên kia dấu vết biến mất! “
Lúc này trong Vạn Thú Sâm Lâm không biết từ đâu xuất hiện môt đám mặc hắc y người, đám người này khí tức đều đem lại cho người ta cảm giác u ám lãnh huyết, hiển nhiên tu luyện không phải dạng tốt lành công pháp gì!
“ Phế vật, một cái trọng thương lão già cũng để chạy mất, các ngươi muốn chết sao?! “
Đà chủ toàn thân cũng che hắc y áo choàng, trên mặt còn đeo một cái dạ quỷ mặt nạ, giọng nói khiến người ta khó phân biệt nam nữ, nghe mình thuộc hạ báo tin liền tức giận quát tháo lên, định một chưởng đem tên thuộc hạ kia đánh chết!
“ Chủ nhân, chuyện này cũng khó trách bọn hắn, dù sao lão giả kia bị chúng ta bố trí mai phục bị trọng thương, nhưng mà một thân Linh Nguyên viên mãn vẫn còn đó, không thiếu thủ đoạn! “
Đúng lúc này đà chủ sau lưng bất chợt hiện ra một cái bóng đen hư ảnh, trợ giúp tên thuộc hạ kia giải nguy.
“ Ngươi có ý kiến gì?! " Đà chủ lúc này bộ dạng mới biến trở về bình thường, thanh âm trầm thấp hỏi.
“ Không bằng mượn nhờ khu rừng này sức mạnh đi, chỉ cần có nó tồn tại, cho dù tên kia có là Nguyên Đan cảnh cũng chạy bằng trời! “
Hắc ám thân ảnh cười nhẹ một tiếng ôn tồn nói, giống như nó đã sớm tính tới trường hợp này.
“ Xem ra cũng chỉ có cách này, chỉ là đáng tiếc lộ tẩy có chút sớm, bất quá vật kia quan trọng hơn! "
Đà chủ giọng nói âm trầm, để lộ thủ đoạn này đối với hắn kế hoạch ảnh hưởng không nhỏ, nhưng mà hiện tại không còn cách nào khác, nếu để thời gian dài, lão già kia sẽ chạy thoát, lúc đó sự việc sẽ còn càng phiền phức hơn nhiều!
“ Không sao chủ nhân, dù sao cũng chỉ kích thích một chút sương mù, coi như bị để ý cũng sẽ không lộ tẩy nhiều...! “
Hắc ám thân ảnh còn đang nói thì thanh âm bỗng nhiên khựng lại, điều này làm đà chủ khẽ nhíu mày, nghi hoặc hỏi.
“ Có chuyện gì sao? “
“ Là ta đồng loại...! “ Hắc ảnh cũng hơi ngạc nhiên trả lời, chỉ thấy trên người nó bóng đen huy động, hướng về phương xa huy động, rất nhanh liền thu được thông tin!
“ Chủ nhân...! “
Hắc ảnh tiếp nhận thông tin xong hai mắt khẽ trợn tròn khó tin, không do dự nhanh chóng truyền lại tin tức cho mình chủ nhân! “
“ Cái gì?! “
Đà chủ nghe xong cũng trợn mắt, tin tức này cực kì trọng yếu, miệng hắn cũng liên tục lẩm bẩm.
“ Thật không nghĩ tới lại có chuyện này! “
Sau đó hắn lại nâng tay lên, tức thì sau lưng liền xuất hiện hai bóng người.
“ Theo ngoài kia bóng đen đi xử lý một đám người! “
“ Rõ, đà chủ! “ Hai thân ảnh khẽ cúi đầu sau đó nhanh chóng rời đi.
“ Chủ nhân, phái đi có hai người liệu có ổn không! “ Đợi hai người rời đi, lúc này sau lưng bóng đen mới một lần nữa lên tiếng lo lắng nói.
“ Hiện tại điều động được nhân lực chỉ có hai người này, nếu không khu rừng đám sương mù chúng ta khống chế không nổi...! “
Đà chủ nói đến đây liền dừng lại, miệng âm thầm lẩm bẩm
“ Cũng mới chỉ là trứng trong nước, lấy được vật kia quan trọng hơn…! "
...
Dương Phong một thế trước đã từng đi vào Vạn Thú Sâm Lâm nhiều lần, cho nên hắn đường tương đối quen thuộc, cho dù không đi theo đường mòn nếu không gặp cường đại yêu thú, hắn căn bản không gặp khó khăn gì!
Chính vì thế Lệ Ninh chờ đợi hắn trở về bằng đường mòn tỷ lệ vô cùng thấp, Dương Phong cũng không biết là Lệ Ninh đang chờ đợi bản thân, hắn lúc này cùng Viên Lôi đang nhanh chóng tiến sâu vào sâm lâm, bất quá làm hắn cảm thấy kỳ lạ chính là bản thân đi lâu như vậy, ngoài rắn, nhện mấy loại trùng vật ra liền một đầu yêu thú cũng không có.
Nói không có thì cũng không phải, bởi yêu thú gặp đều một chút nhỏ lẻ yếu đuối yêu thú, chỉ khoảng tầm trung cấp một, liền luyện thể cảnh năm sáu tầng cũng dễ dàng giải quyết được.
Mà theo hắn trí nhớ, khu vực này đã vào tương đối sâu rồi, không lẽ nào chỉ có yêu thú yếu đuối như vậy được!
“ Quác...! “
“ Mẹ nó, hù chết ta rồi! “
Viên Lôi đi qua một lùm cây, một đàn dã điểu đột nhiên bay tán loạn khiến hắn giật nảy cả mình, cái này vạn thú sâm lâm cây cối quá rậm rạp, không khí thì lạnh lẽo u ám, khiến người ta tâm lý mười phần khó chịu, luôn ở trong trạng thái căng thẳng.
Viên Lôi phản ứng như vậy chỉ là bình thường, nếu là người thực lực tương đối yếu kém, chỉ sợ đã bị dọa cho tái mặt, ngã ngửa về sau!
“ Lão đại, có chuyện gì sao? “
Viên Lôi quay sang liền thấy lão đại đang nhìn bản thân, nói đúng hơn là đang nhìn bị hắn dọa bay đi đàn chim, vì thế hắn liền nghi hoặc lên tiếng hỏi.
“ Kì quái, đàn dã điểu vừa rồi...dường như không phải do ngươi dọa sợ! "
Dương Phong lúc này hai mắt đã lóe lên kim quang, dưới kim nhãn tác động thị lực của hắn cường hóa mạnh hơn nhiều, sống trong rừng rậm này yêu thú, cho dù dã thú cũng như vậy, không cái nào là không hung ác, con con bạch thỏ cũng có thể cắn nát đầu người.
Vì vậy không có khả năng dã điểu nhìn thấy bọn hắn lại chạy tán loạn như vậy, bọn hắn cũng không có tỏa khí thế, đám dã điểu này chỉ sợ là đang sợ thứ gì đó khác!
Không chỉ thế hắn cũng để ý, gặp được các loại yêu thú trùng vật so với nguyên bản cũng hiền lành hơn nhiều, điều này quá không hợp lẽ thường!
“ Không ổn, chẳng lẽ là rừng rậm sương mù kéo đến! “
Dương Phong trong lòng lo lắng nói, một thế trước hiện tượng như này hắn cũng đã nhìn qua rồi, rất giống do rừng rậm sương mù gây ra.
Vạn Thú Sâm Lâm sương mù hiện tượng là một cái khiến cả yêu thú lẫn nhân loại sợ mất mật sức mạnh tự nhiên, đại khái khoảng năm, sáu năm mới diễn ra một lần.
Sương mù này xuất hiện xong, bản thân nó tự mang theo một chất độc thần kinh cực mạnh, không có gây tổn thương, nhưng lại để cả yêu thú lẫn nhân loại thần trí không ổn định, nhìn vật này thành vật khác, sau đó lâm vào điên cuồng, không phân biệt được thực giả chém giết nhau, ngươi càng sợ hãi, nhìn vật khác càng dễ biến thành thứ bản thân trong thâm tâm lo sợ nhất.
Không chỉ có vậy, sương mù này còn ảnh hưởng đến sinh vật tâm trí, ngươi cho dù đi hướng nào, cuối cùng nơi ngươi hướng đến vẫn là sâu trong sâm lâm, không thể thoát ra ngoài được.
Mà tiến vào sâu sâm lâm, mặc kệ cả người lẫn yêu thú, kết cục đều là cường đại yêu vật thịnh yến!
Trước đây Dương Phong còn cho rằng có cái nào đó cường đại yêu vật đứng sau, cường đại một chút liền về xem thử, cuối cùng cũng chỉ là hiện tượng tự nhiên, cho nên hắn cũng không để ý nữa!
Hắn cũng không rõ kiếp trước thời điểm này có xảy ra sương mù rừng rậm không, tuy nhiên theo bình tường chu kỳ khoảng năm năm một lần, sự kiện này còn lâu mới diễn ra mới đúng!
“ Chẳng lẽ là ta suy nghĩ nhiều! “
Dương Phong khẽ nhíu mày nghi hoặc, thực chất hắn không lo sương mù này, dù sao lấy bản thân hiện tại phần trăm kháng trạng thái xấu cùng với Thánh quang thể, chí ít cũng phải độc ở trên cấp độ Nguyên Đan cảnh mới có thể đụng tới hắn!
Viên Lôi cũng đồng dạng, thao thiết có thể thôn phệ hết thảy, một chút sương độc cũng không làm khó được hắn, hiện tại cơ thể đã cực kỳ hoàn mỹ, điểm yếu duy nhất cũng cũng chỉ là linh hồn nhắm tới công kích thôi!
Tuy nhiên không ảnh hưởng đến hắn, nhưng mà ảnh hưởng đến hắn đi săn yêu thú, bị nhiễm sương độc sinh vật, không tự chém nhau đến chết thì cũng tự đi vào sâu trong rừng, hắn chẳng lẽ cũng phải đuổi theo bọn chúng?
Đây cực kỳ không khả quan a, căn bản không khác nào tự tìm chết!
“ Bỏ đi, có lẽ là ta suy nghĩ nhiều, vào thử sâu hơn xem sao! “
Dương Phong khẽ lắc đầu, bất quá hắn vừa quay đầu đi, dưới mặt đất từng đợt màu xám sương mù bắt đầu bốc lên!
Nếu lúc trước hắn còn không dám nghĩ đến điều này, dù sao mỗi một cái sinh vật chết đi, linh hồn thoát ra sẽ bộc phát cực kỳ mạnh, sau đó mới dần tan biến.
Hắn muốn hấp thu bình thường yêu thú còn khó, huống chi dị thú, tuy nhiên lúc này lại khác, hắn có luyện hồn sư mô bản, cái nghề nghiệp này vốn là lấy linh hồn làm trò tiêu khiển, coi như dị thú linh hồn, cũng chỉ là chút tài mọn thôi!
Quan trọng là hắn cũng không cần phải tự tay giết chết đầu dị thú kia, cứ giao cho mấy cái tông môn là được, linh hồn là vô hình vô chất, nếu không phải cường đại hồn sư sẽ không cảm nhận được.
Lúc đó hắn vô thanh vô tức kéo lấy dị thú linh hồn, sẽ không ai để ý hắn cả, thứ bọn họ quan tâm là đầu dị thú kia thể xác cùng huyết mạch kìa.
“ Ý tưởng này thật không tệ, chỉ là vẫn phải đột phá Linh Nguyên cảnh trước, an toàn vẫn là trên hết! “
Vây bắt dị thú tông môn cường giả, chiến lực thấp nhất đều là Linh Nguyên Trung cực cảnh, nhỡ đâu đối phương nhìn thấy mình ngứa mắt, một chưởng đập chết, như vậy thật không biết tìm ai khóc!
Mà linh hồn thể chỉ tồn tại ở thế gian một đoạn thời gian, sau đó rất nhanh liền tan biến, hắn không thể không tận dụng thời cơ!
“ Ừm, nếu như theo Lệ Ninh nói, đấu giá sẽ bắt đầu vào cuối tuần, nếu không có gì sai sót vây bắt dị thú cũng là sau thời điểm này, ta thời gian dư dả! “
Dương Phong trong lòng nhẩm thầm, Viên Lôi một đoạn thời gian đã luyện xong, hiện tại cũng nên tiến vào sâu bên trong Sâm Lâm, cho nên bọn hắn cũng không tiếp tục lưu lại đây, tuy nhiên bọn hắn cũng không biết, lúc này sương mù rừng một vùng rộng lớn bên ngoài, từ lúc này từng đợt bạch sắc sương mù bắt đầu xuất hiện.
...
“ Đà chủ, không xong rồi, tên kia dấu vết biến mất! “
Lúc này trong Vạn Thú Sâm Lâm không biết từ đâu xuất hiện môt đám mặc hắc y người, đám người này khí tức đều đem lại cho người ta cảm giác u ám lãnh huyết, hiển nhiên tu luyện không phải dạng tốt lành công pháp gì!
“ Phế vật, một cái trọng thương lão già cũng để chạy mất, các ngươi muốn chết sao?! “
Đà chủ toàn thân cũng che hắc y áo choàng, trên mặt còn đeo một cái dạ quỷ mặt nạ, giọng nói khiến người ta khó phân biệt nam nữ, nghe mình thuộc hạ báo tin liền tức giận quát tháo lên, định một chưởng đem tên thuộc hạ kia đánh chết!
“ Chủ nhân, chuyện này cũng khó trách bọn hắn, dù sao lão giả kia bị chúng ta bố trí mai phục bị trọng thương, nhưng mà một thân Linh Nguyên viên mãn vẫn còn đó, không thiếu thủ đoạn! “
Đúng lúc này đà chủ sau lưng bất chợt hiện ra một cái bóng đen hư ảnh, trợ giúp tên thuộc hạ kia giải nguy.
“ Ngươi có ý kiến gì?! " Đà chủ lúc này bộ dạng mới biến trở về bình thường, thanh âm trầm thấp hỏi.
“ Không bằng mượn nhờ khu rừng này sức mạnh đi, chỉ cần có nó tồn tại, cho dù tên kia có là Nguyên Đan cảnh cũng chạy bằng trời! “
Hắc ám thân ảnh cười nhẹ một tiếng ôn tồn nói, giống như nó đã sớm tính tới trường hợp này.
“ Xem ra cũng chỉ có cách này, chỉ là đáng tiếc lộ tẩy có chút sớm, bất quá vật kia quan trọng hơn! "
Đà chủ giọng nói âm trầm, để lộ thủ đoạn này đối với hắn kế hoạch ảnh hưởng không nhỏ, nhưng mà hiện tại không còn cách nào khác, nếu để thời gian dài, lão già kia sẽ chạy thoát, lúc đó sự việc sẽ còn càng phiền phức hơn nhiều!
“ Không sao chủ nhân, dù sao cũng chỉ kích thích một chút sương mù, coi như bị để ý cũng sẽ không lộ tẩy nhiều...! “
Hắc ám thân ảnh còn đang nói thì thanh âm bỗng nhiên khựng lại, điều này làm đà chủ khẽ nhíu mày, nghi hoặc hỏi.
“ Có chuyện gì sao? “
“ Là ta đồng loại...! “ Hắc ảnh cũng hơi ngạc nhiên trả lời, chỉ thấy trên người nó bóng đen huy động, hướng về phương xa huy động, rất nhanh liền thu được thông tin!
“ Chủ nhân...! “
Hắc ảnh tiếp nhận thông tin xong hai mắt khẽ trợn tròn khó tin, không do dự nhanh chóng truyền lại tin tức cho mình chủ nhân! “
“ Cái gì?! “
Đà chủ nghe xong cũng trợn mắt, tin tức này cực kì trọng yếu, miệng hắn cũng liên tục lẩm bẩm.
“ Thật không nghĩ tới lại có chuyện này! “
Sau đó hắn lại nâng tay lên, tức thì sau lưng liền xuất hiện hai bóng người.
“ Theo ngoài kia bóng đen đi xử lý một đám người! “
“ Rõ, đà chủ! “ Hai thân ảnh khẽ cúi đầu sau đó nhanh chóng rời đi.
“ Chủ nhân, phái đi có hai người liệu có ổn không! “ Đợi hai người rời đi, lúc này sau lưng bóng đen mới một lần nữa lên tiếng lo lắng nói.
“ Hiện tại điều động được nhân lực chỉ có hai người này, nếu không khu rừng đám sương mù chúng ta khống chế không nổi...! “
Đà chủ nói đến đây liền dừng lại, miệng âm thầm lẩm bẩm
“ Cũng mới chỉ là trứng trong nước, lấy được vật kia quan trọng hơn…! "
...
Dương Phong một thế trước đã từng đi vào Vạn Thú Sâm Lâm nhiều lần, cho nên hắn đường tương đối quen thuộc, cho dù không đi theo đường mòn nếu không gặp cường đại yêu thú, hắn căn bản không gặp khó khăn gì!
Chính vì thế Lệ Ninh chờ đợi hắn trở về bằng đường mòn tỷ lệ vô cùng thấp, Dương Phong cũng không biết là Lệ Ninh đang chờ đợi bản thân, hắn lúc này cùng Viên Lôi đang nhanh chóng tiến sâu vào sâm lâm, bất quá làm hắn cảm thấy kỳ lạ chính là bản thân đi lâu như vậy, ngoài rắn, nhện mấy loại trùng vật ra liền một đầu yêu thú cũng không có.
Nói không có thì cũng không phải, bởi yêu thú gặp đều một chút nhỏ lẻ yếu đuối yêu thú, chỉ khoảng tầm trung cấp một, liền luyện thể cảnh năm sáu tầng cũng dễ dàng giải quyết được.
Mà theo hắn trí nhớ, khu vực này đã vào tương đối sâu rồi, không lẽ nào chỉ có yêu thú yếu đuối như vậy được!
“ Quác...! “
“ Mẹ nó, hù chết ta rồi! “
Viên Lôi đi qua một lùm cây, một đàn dã điểu đột nhiên bay tán loạn khiến hắn giật nảy cả mình, cái này vạn thú sâm lâm cây cối quá rậm rạp, không khí thì lạnh lẽo u ám, khiến người ta tâm lý mười phần khó chịu, luôn ở trong trạng thái căng thẳng.
Viên Lôi phản ứng như vậy chỉ là bình thường, nếu là người thực lực tương đối yếu kém, chỉ sợ đã bị dọa cho tái mặt, ngã ngửa về sau!
“ Lão đại, có chuyện gì sao? “
Viên Lôi quay sang liền thấy lão đại đang nhìn bản thân, nói đúng hơn là đang nhìn bị hắn dọa bay đi đàn chim, vì thế hắn liền nghi hoặc lên tiếng hỏi.
“ Kì quái, đàn dã điểu vừa rồi...dường như không phải do ngươi dọa sợ! "
Dương Phong lúc này hai mắt đã lóe lên kim quang, dưới kim nhãn tác động thị lực của hắn cường hóa mạnh hơn nhiều, sống trong rừng rậm này yêu thú, cho dù dã thú cũng như vậy, không cái nào là không hung ác, con con bạch thỏ cũng có thể cắn nát đầu người.
Vì vậy không có khả năng dã điểu nhìn thấy bọn hắn lại chạy tán loạn như vậy, bọn hắn cũng không có tỏa khí thế, đám dã điểu này chỉ sợ là đang sợ thứ gì đó khác!
Không chỉ thế hắn cũng để ý, gặp được các loại yêu thú trùng vật so với nguyên bản cũng hiền lành hơn nhiều, điều này quá không hợp lẽ thường!
“ Không ổn, chẳng lẽ là rừng rậm sương mù kéo đến! “
Dương Phong trong lòng lo lắng nói, một thế trước hiện tượng như này hắn cũng đã nhìn qua rồi, rất giống do rừng rậm sương mù gây ra.
Vạn Thú Sâm Lâm sương mù hiện tượng là một cái khiến cả yêu thú lẫn nhân loại sợ mất mật sức mạnh tự nhiên, đại khái khoảng năm, sáu năm mới diễn ra một lần.
Sương mù này xuất hiện xong, bản thân nó tự mang theo một chất độc thần kinh cực mạnh, không có gây tổn thương, nhưng lại để cả yêu thú lẫn nhân loại thần trí không ổn định, nhìn vật này thành vật khác, sau đó lâm vào điên cuồng, không phân biệt được thực giả chém giết nhau, ngươi càng sợ hãi, nhìn vật khác càng dễ biến thành thứ bản thân trong thâm tâm lo sợ nhất.
Không chỉ có vậy, sương mù này còn ảnh hưởng đến sinh vật tâm trí, ngươi cho dù đi hướng nào, cuối cùng nơi ngươi hướng đến vẫn là sâu trong sâm lâm, không thể thoát ra ngoài được.
Mà tiến vào sâu sâm lâm, mặc kệ cả người lẫn yêu thú, kết cục đều là cường đại yêu vật thịnh yến!
Trước đây Dương Phong còn cho rằng có cái nào đó cường đại yêu vật đứng sau, cường đại một chút liền về xem thử, cuối cùng cũng chỉ là hiện tượng tự nhiên, cho nên hắn cũng không để ý nữa!
Hắn cũng không rõ kiếp trước thời điểm này có xảy ra sương mù rừng rậm không, tuy nhiên theo bình tường chu kỳ khoảng năm năm một lần, sự kiện này còn lâu mới diễn ra mới đúng!
“ Chẳng lẽ là ta suy nghĩ nhiều! “
Dương Phong khẽ nhíu mày nghi hoặc, thực chất hắn không lo sương mù này, dù sao lấy bản thân hiện tại phần trăm kháng trạng thái xấu cùng với Thánh quang thể, chí ít cũng phải độc ở trên cấp độ Nguyên Đan cảnh mới có thể đụng tới hắn!
Viên Lôi cũng đồng dạng, thao thiết có thể thôn phệ hết thảy, một chút sương độc cũng không làm khó được hắn, hiện tại cơ thể đã cực kỳ hoàn mỹ, điểm yếu duy nhất cũng cũng chỉ là linh hồn nhắm tới công kích thôi!
Tuy nhiên không ảnh hưởng đến hắn, nhưng mà ảnh hưởng đến hắn đi săn yêu thú, bị nhiễm sương độc sinh vật, không tự chém nhau đến chết thì cũng tự đi vào sâu trong rừng, hắn chẳng lẽ cũng phải đuổi theo bọn chúng?
Đây cực kỳ không khả quan a, căn bản không khác nào tự tìm chết!
“ Bỏ đi, có lẽ là ta suy nghĩ nhiều, vào thử sâu hơn xem sao! “
Dương Phong khẽ lắc đầu, bất quá hắn vừa quay đầu đi, dưới mặt đất từng đợt màu xám sương mù bắt đầu bốc lên!
Tác giả :
Đa Diện